Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Món quà của Hoàng hậu


"Nương nương! Bệ hạ sẽ thu nạp ả kia"

Đó là một buổi sáng đẹp trời. Không nhiều mây, cũng không mưa, cũng không nóng hơn hay lạnh hơn. Những tin tức bất ngờ thường đến vào những ngày như vậy.

"Khi nương nương đang ngập đầu trong việc chuẩn bị cho năm mới... thì Bệ hạ lại thu nạp tình nhân"

"Thật quá đáng mà!"

"Ít nhất Bệ hạ cũng nên đợi qua năm mới"

Những người thị nữ bên cạnh nàng than phiền.

"..."

Navier lặng lẽ ngắm nhìn mình trong gương. Nàng đã đoán trước là Sovieshu sẽ làm chuyện này... Nhưng nàng chỉ không ngờ lại xảy ra sớm thế này. Như vậy, buổi lễ ký kết chắc sẽ được tổ chức trước năm mới.

"Haaa..."

Navier thở một tiếng thật dài và nàng cảm thấy đau đầu khi nghĩ đến việc mọi người sẽ chỉ nói về điều này khi đến gặp nàng vào ngày đầu năm mới. Và ngay cả khi họ không nói trước mặt nàng, chắc chắn họ cũng sẽ bàn tán sau lưng. Nhưng nàng cũng không thể làm gì khi Hoàng đế có tình nhân cho dù nàng chán ghét việc này đi chăng nữa.

"Khi nào buổi lễ được tổ chức?"

Các thị nữ liếc nhìn nhau, cuối cùng nữ bá tước Eliza là người lên tiếng.

"Chuyện đó... Thần nghe đồn rằng Bệ hạ muốn tổ chức càng sớm càng tốt. Sẽ làm trước khi qua năm mới ạ"

***

Giữa trưa, thư ký của Sovieshu đến gặp Navier để chuyển lời của Hoàng đế về buổi lễ ký kết. Khi ấy, nàng đang trao đổi một số công việc với các quan chức.

"Bệ hạ muốn tổ chức đơn giản, vì còn những sự kiện lớn khác cho năm mới và thời gian cũng hạn hẹp"

"Đơn giản?"

Các tình nhân của Hoàng đế không được thừa nhận là một phần của Hoàng gia, và con cái do họ sinh ra cũng không được công nhận là hoàng tử hay công chúa. Trong trường hợp dành được sự ưu ái của Hoàng đế, cao nhất họ chỉ được phong danh hiệu công tước, và không có quyền kế vị. Mặc dù vậy, chuyện tình nhân mang thai đứa con của Hoàng đế là điều hoàn toàn có thể xảy ra. Và theo phong tục thì sẽ không tổ chức lễ cưới mà thay vào đó là một buổi yến tiệc. Người tình của Hoàng đế sẽ là nhân vật chính và sau đó sẽ ký một số giấy tờ sau khi ngài bộ trưởng đã xác nhận.

"Bệ hạ nói tổ chức một yến tiệc đơn giản hay bỏ qua yến tiệc?"

"Rất khó để có thể mời một số lượng lớn khách trong một thời gian ngắn như vậy, vì vậy sẽ không tổ chức yến tiệc"

"Vậy, có gì cần ta chuẩn bị khi không có bữa tiệc nào?"

"Thưa không. Nương nương. Bệ hạ nói người không cần lo lắng gì cả"

Theo như nàng biết, cũng không có gì lạ khi không tổ chức yến tiệc. Bên trong sảnh vẫn được trang hoàng để chào đón sự kiện này, nhưng thay vào đó sẽ là một bữa ăn với Hoàng đế, mời những người thân cận và ký các văn bản cần thiết.

Nhưng Hoàng đế đã bảo nàng không cần phải bận tâm về chuyện này?

"Được rồi. Nói với Bệ hạ rằng ta đã biết"

Như vậy cũng tốt. Sau khi thư ký rời đi, các quan chức đang liếc nhìn nàng nghe ngóng, và khi nàng ngước lên, tất cả bọn họ đều vội vàng cúi xuống giả vờ như đang rất tập trung làm việc.

"Không có chuyện gì"

Họ sẽ bàn tán nếu nàng tỏ ra bị tổn thương. Mặc dù cuộc sống của nàng sẽ bị xáo trộn, nhưng nàng cũng không muốn họ nghĩ rằng với nàng mọi chuyện sẽ kết thúc chỉ vì chồng nàng yêu một người phụ nữ khác.

Navier ổn định lại tâm trạng, xem xét lại kế hoạch một lần nữa và trao đổi những phần cần thiết phải điều chỉnh.

***

"Bệ hạ sẽ ký tên trước. Sau đó cô chỉ cần ký ngay dưới tên của ngài"

Nam tước Lant, một trong những thư ký của Hoàng đế, được giao nhiệm vụ hướng dẫn Rashta. Khi nam tước giải thích sơ lược những nội dung của các tài liệu, Rashta mở to mắt và kêu lên một tiếng.

Đó là một âm thanh mà một quý tộc không nên có. Nam tước Lant bối rối nhìn cô ta, Rashta thì trông như sắp khóc.

"Tôi hiểu rồi. Nhưng... tôi không có chữ ký riêng"

"Cô có thể tạo bây giờ"

Mặt Rashta đỏ bừng trước câu trả lời vô tư của Nam tước Lant.

"Không... Chỉ là..."

Nam tước Lant cuối cùng cũng nhận ra tại sao Rashta lại có vẻ lúng túng.

"Ah... Lẽ nào cô không biết viết?"

Khi giao việc cho nam tước Lant, Hoàng đế đã nói với anh ta rằng Rashta là một thường dân, anh ta cho rằng cô ta cũng đã được giáo dục cơ bản. Có lẽ lời đồn là sự thật, rằng con mồi xinh đẹp mà Hoàng đế sủng ái thực sự là một nô lệ bỏ trốn. Vì thường những người chủ sẽ không đầu tư nhiều vào việc dạy nô lệ cách đọc và viết.

"Không sao. Cô có thể học"

Anh ta chỉ mỉm cười, giả vờ như không biết chuyện Rashta là một nô lệ và đặt một tờ giấy trắng trước mặt cô ta. Có thể sẽ không dễ dàng để dạy cô ta viết trong vài ngày, nhưng chí ít cũng có thể nhanh chóng ký được tên của mình.

"Cô biết cách đánh vần tên của mình chứ? Tôi sẽ viết ra một số chữ phát âm giống "Rashta", cô có thể chọn một trong số đó và ghi nhớ nó"

Nam tước Lant đã rất ngạc nhiên khi Rashta nhanh chóng có thể viết thành thạo. Đó đáng lẽ là một việc khó khăn đối với một người xuất thân từ tầng lớp nô lệ.

"Tôi viết ổn chứ?"

"Cô đang làm rất tốt"

Sau khi khen ngợi cô ta và nhận được một nụ cười đáp lại. Nam tước Lant giải thích cho Rashta những gì cần phải làm trong một buỗi lễ ký kết.

"Sẽ có một yến tiệc chúc mừng và tất cả các quý tộc sẽ tham dự. Cô có thể mời bao nhiêu bạn bè tùy thích"

"Wow"

"Sau đó ngài bộ trưởng sẽ mang những giấy tờ cam kết đến, cô sẽ phải ký vào đó"

"Giấy tờ cam kết..."

"Ngài bộ trưởng sẽ giữ nó"

Rashta giậm chân và kêu lên một tiếng thích thú. Nam tước Lant quan sát cô ta một lúc và chia sẻ thêm.

"À, tôi quên..."

"?"

"Có thể Hoàng hậu sẽ gửi quà cho cô đấy"

"Quà?"

"Hoàng hậu được xem là chủ nhân của cung điện. Do đó, người có thể gửi quà cho tình nhân để chúc mừng. Điều này có nghĩa là người tình nhân không chỉ nhận được sự tôn trọng và thừa nhận của Hoàng đế, mà cả hoàng hậu nếu cô ấy được tặng quà. Nếu có nhiều tình nhân, thì người nào nhận được quà từ Hoàng hậu được coi là người đứng đầu"

Mắt Rashta sáng rực.

"Vậy Hoàng hậu sẽ gửi quà cho Rashta ư?"

***

"Ta sẽ không gửi gì hết"

"May quá". Những thị nữ của Navier thở phào nhẹ nhõm khi nghe Navier nói vậy.

"Chúng thần còn lo nương nương sẽ gửi quà"

Thông thường, có 2 lý do để Hoàng hậu gửi quà chúc mừng cho một tỳ thiếp. Một, là họ quen biết nhau, hoặc hai, nàng ta xuất thân từ một gia đình quý tộc, cho dù họ ở cùng một dòng tộc. Rashta chằng phù hợp với tiêu chí nào. Thế nên thật lố bịch nếu bảo nàng phải tặng quà chúc mừng và nói với nàng ta rằng "Hãy chăm sóc cho chồng ta nhé"

"Không cần phải lo. Ta sẽ không gửi gì cả bởi chẳng có lý do gì để ta làm thế hết"

Vẻ mặt hài lòng hiện rõ trên khuôn mặt của những thị nữ.

"Laura sẽ vui lắm đây... Hôm nay, thần có việc sẽ ra ngoài cung, thần sẽ nói với cô ấy điều này, nương nương"

"Laura có tốt không?"

"Khi thần đến thăm, cô ấy vẫn còn rất tức giận mỗi khi nhắc đến người phụ nữ đó"

"Nữ hầu tước Tarithal cũng rất bức xúc vì chuyện này và bà ta kể cho tất cả những ai đến tham dự tiệc trà của bà"

Thật tốt khi bọn họ ủng hộ nàng. Dù sao thì Sovieshu và những người bên cạnh anh ta cũng sẽ chăm sóc Rashta chu đáo.

"Oh! Nương nương! Thần có thể hỏi người một chuyện được không?"

"Chuyện gì?"

"Có tin đồn rằng hoàng tử của vương quốc phía Tây sẽ tham dự lễ hội mừng năm mới sắp tới. Có thật như vậy không ạ?"

Những thị nữ dán mắt vào nàng với vẻ mặt trông chờ. Navier gật đầu xác nhận. Bọn họ ré lên cười sung sướng. Nàng đã phải mím chặt môi để cố nhịn cười. Có vẻ những thị nữ của nàng rất mong đợi sự xuất hiện của ngài ấy. "Hoàng tử vương quốc phía Tây" - em trai độc nhất của nhà vua, một người rất nổi tiếng.

"Nghe nói ngài ấy cực kỳ đẹp trai?"

"Mọi người nói rằng chỉ cần ngài ấy liếc mắt một cái là cũng đủ mê hoặc người khác"

"Nhưng thần nghe đồn ngài ấy cũng khá ương ngạnh đấy. Ngay cả nhà vua cũng từ bỏ việc bắt ngài ấy kết hôn"

"Mọi người đồn rằng ngài ấy bị vô sinh"

"Người nghĩ có thật không? Ngài ấy cặp kè với rất nhiều phụ nữ, nhưng lại chưa có con"

Vương quốc phía Tây là một quốc gia có sức mạnh quân sự lớn, gần như ngang bằng với Đế quốc phía Đông của nàng. Và cũng là nước giàu nhất thế giới. Hoàng tử, người được cho là sẽ thừa kế ngai vàng ở một đất nước như vậy, tất nhiên sẽ có nhiều tin đồn xoay quanh ngài ấy.

Navier đắm chìm trong cuộc trò chuyện vui vẻ của các quý cô. Nàng tạm thời quên đi Sovieshu và tình nhân của anh ta.

***

"Sẽ không có yến tiệc?"

Khi Rashta hỏi Hoàng đế về buổi yến tiệc sẽ được tổ chức như thế nào và liệu nàng ta có thể mời bạn bè của mình hay không.

"Nhưng nam tước Lant nói rằng sẽ có một yến tiệc dành cho em..."

"Không phải ta đã nói với nàng rằng sắp đến năm mới sao? Ta không muốn phải tổ chức gấp rút, nhưng nàng là người mong muốn buổi lễ ký kết càng sớm càng tốt"

"?"

Mặc dù Sovieshu đã giải thích, Rashta trông vẫn rất ấm ức. Sovieshu nhận ra rằng anh ta đã quá đề cao Rashta. Cô ta có vẻ thông minh hơn vẻ bề ngoài nhưng anh quên rằng Rashta không biết gì về tầng lớp quý tộc.

"Đó là lỗi của ta"

"Ý Bệ hạ là sao?"

"Không dễ để sắp xếp một bữa tiệc lớn. Có nhiều thứ để ta phải chuẩn bị. Thời gian không còn nhiều. Và thật khiếm nhã khi tổ chức hết bữa tiệc này đến bữa tiệc khác"

"Ah...! Có bữa tiệc nào khác được tổ chức cùng ngày với nghi lễ của Rashta sao?"

"Đó là lễ hội mừng năm mới"

Rashta cảm thấy hụt hẵng khi giấc mơ được nhận những lời chúc mừng từ giới quý tộc trong một bữa tiệc xa hoa và hoành tráng tan tành. Cô ta luôn muốn mọi người dồn sự chú ý vào mình, vì vậy cô ta đã cố gắng thuyết phục Sovieshu tổ chức nghi lễ càng sớm càng tốt. Rõ ràng là Hoàng đế khó chịu vì điều này, vậy nên Rashta chỉ có thể im lặng và cố không để lộ ra bất cứ biểu hiện không vui nào.

Tuy nhiên, Rashta càng thất vọng hơn vào ngày diễn ra nghi lễ. Ngay cả khi không có một bữa tiệc lớn, cô ta vẫn mong đợi một điều gì đó sẽ đến. Và khi điều đó không xảy ra, cô ta hy vọng Hoàng đế sẽ cảm thấy có lỗi và hứa sẽ bù đắp. Cũng không có một lời chúc mừng hay một món quà nào từ Hoàng hậu. Rashta cảm thấy càng buồn hơn nữa khi nam tước Lant nói với cô ta rằng các đại sảnh trong cung điện đều do Hoàng hậu quản lý.

Rashta đã chăm chỉ luyện tập chữ ký, nhưng sau khi ký tên vào các giấy tờ, cô ta cảm thấy trống rỗng. Ngay khi kết thúc các nghi thức, ngài bộ trưởng lập tức rời đi. Không có tiếng reo hò, tiếng vỗ tay hay cảm giác sung sướng như thế cô ta có tất cả mọi thứ trên đời.

Sovieshu cũng rời đi ngay sau đó, chỉ để lại một câu "Ta còn có việc phải hoàn thành" và "Gặp lại nàng sau". Khi Rashta trở về phòng, cô ta vùi mặt vào giữa hai tay mình.

"Tại sao mọi chuyện lại như vậy?"

Những hầu gái của Rashta đến gần và hỏi cô ta có chuyện gì, sự uất ức mà cô ta kìm nén trong lòng cuối cùng cũng bùng phát.

"Hoàng hậu hẳn rất ghét ta, nếu không thì đã không bỏ qua bữa tiệc và cả quà cáp. Ngay cả khi cô ấy không tặng quà cho ta, cô ấy cũng không thể xuất hiện được sao?"

"Đừng khóc, cô Rashta. Tại sao người lại khóc vào một ngày đẹp như vậy..."

"Đừng lo lắng, dù sao thì người cũng sẽ hiếm khi gặp Hoàng hậu."

Tuy nhiên, sự tổn thương của Rashta không hề giảm bớt. Khi Sovieshu vội vã đến gặp cô ta sau khi hoàn thành công việc của mình, anh ta thấy tâm trạng Rashta hết sức tồi tệ.

"Tại sao con mồi của ta lại buồn bã trong một ngày ý nghĩa như hôm nay?"

"Một ngày ý nghĩa sao? Khi chẳng có ai chúc mừng em cả... "

"Không ai chúc mừng ư? Ngài bộ trưởng chúc mừng nàng. Ông ta đã cúi mình trước nàng. Và cả những hầu gái bên cạnh nàng cũng vậy".

Nhưng điều Rashta muốn là lời chúc mừng của các quý tộc, chứ không phải của những hầu gái. Nàng ta muốn được công nhận bởi những người thuộc tầng lớp thượng lưu.

"Hoàng hậu chắc chắn ghét Rashta...". Mặt Rasta trở nên càng u ám hơn.

"Hoàng hậu không chuẩn bị yến tiệc hay tặng quà không phải vì nàng ấy ghét nàng. Ta đã nói với nàng ấy là không nên vì không phải là thời điểm thích hợp". Sovieshu đành thú nhận.

Rashta gật đầu nhưng rõ ràng là cô ta không tin những gì Hoàng đế đã nói. Lúc này, Sovieshu không thể nào thoải mái và vui vẻ với tình nhân của mình.

Ngày hôm sau, Sovieshu đã ra lệnh cho thư ký chuẩn bị một món quà mà các quý tộc ở lứa tuổi của cô ta thích nhất, và tặng nó cho Rashta dưới danh nghĩa Hoàng hậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro