Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: "Mộ Dung Tịch" khiến Lãnh Quân hoàng đế tâm tình phức tạp


Warning: Như chương trước

Lưu công công vẫn đang đứng bên ngoài, đột nhiên nghe thấy tiếng ầm trong thư phòng liền bước nhanh vào, lại thấy tấu chương đang rơi lả tả trên đất, sợ hãi hô "Hoàng thượng, thỉnh bớt giận, xin hỏi chuyện gì nhiễu loạn đến hoàng thượng?"

Lãnh Quân phất phất tay nói: "Không có việc gì, thu thập một chút."

Lưu công công chạy nhanh lên phía trước, ngồi xổm xuống nhặt những thứ rơi trên mặt đất rồi đặt chỉnh tề trên bàn. Sau đó vẻ mặt do dự nhìn người phía trước, nơm nớp lo sợ hỏi "Hoàng thượng, xin hỏi đêm nay có truyền Bùi tần thị tẩm như cũ không ạ?"

"Không. Tra lại bảng đi, hôm nay trẫm muốn triệu một người khác" Quay về với chính nghĩa, hiệu quả đã đạt được rồi thì không cần đến Bùi tần nữa, hắn đối với nàng khẩu vị cũng nhạt, các nàng tiến cung đối với hắn chỉ có tác dụng giúp thỏa mãn hắn, hầu hạ hắn mà thôi

Lưu công công lập tức đưa lên đống thẻ để trên bàn. Lãnh Quân xem qua sau đó rút ra một thẻ- Lăng quý nhân

Lưu công công tiếp nhân thẻ, thu dọng đống thẻ trên bàn, cung kính lạy hắn rồi cấp tốc ly khai thư phòng, hướng Triệu lăng tương các chạy đến.

Ánh mắt của Lãnh Quân quay trở lại bạn, tiêp tục đọc tấu chương. Khoảng chừng nửa canh giờ sau, Lưu công công xuất hiện, cung kính nói "Hoàng thượng, Lăng quý nhân đã chờ tại điện Cam Lộ, xin hỏi hoàng thượng có lưu đến bây giờ không ạ?"

Lãnh Quân nhìn đống tấu chương bừa bãi trên bàn, khép hờ hai mắt, hít sâu, sau đó mở mắt nhìn Lưu công công gật đầu, đứng dậy hướng điện cam lộ đi đến

Lãnh Quân càng không ngừng trong cơ thể Lăng quý nhân chạy nước rút, đột nhiên trong não xuất hiện khuôn mặt vi hắc, hắn nhất thời tức giận, thú tính toàn bộ xẹp lép, lập tức bứt ra khỏi cơ thể Lăng quý nhân

Lăng quý nhân đang mê man, bất chợt bị rút ra, hai mắt buồn bực nhìn hắn. Nàng đợi lâu như vậy, rốt cục cũng được hắn tuyên thị tẩm

Ngay từ lúc trên điện, nàng đã nhìn nam nhân tuấn mỹ và tôn quý này đầy ái mộ và chờ đợi. Đặc biệt khi nhìn thấy thân thể của hắn, nàng đã cảm thụ được dục vọng và hoan ái, càng mong thời gian vĩnh viễn dừng lại

Nay hắn đột nhiên ly khai, hạ thân nàng bỗng chốc cảm thấy trống rỗng và tĩnh mịch không gì sánh được, bỗng nhiên cung khởi hạ thân, làm nũng với hắn "hoàng thượng! hoàng thượng vì sao dừng lại vậy? Thỉnh hoàng thượng để nô tì hầu hạ người"

Lãnh Quân lạnh lung nhìn Lăng quý nhân trước mắt liêm sỉ không khác gì kỹ nữ, ngực không khỏi nảy lên nỗi hèn mọn. Nhớ lại thời điểm đầu hắn lóe lên hình ảnh Mộ Dung Tịch, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống, phiền muộn hướng ra ngoài nói "Lưu công công, mang đến y phục cho trẫm"

Vẫn đứng chờ ở bên ngoài, Lưu công công lập tức tiến vào, buồn bực nghĩ sao đêm nay hoàng thượng lại nhanh như vậy, nhưng nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của hoàng thượng liền không dám nói một lời, nhanh chóng lấy y phục trên ghế hầu hạ hắn mặc vào"

Vẫn hậu ở bên ngoài đích lưu công công lập tức đi vào lai, buồn bực đêm nay hoàng thượng vì sao nhanh như vậy, nhưng thấy hắn vẻ mặt vẻ giận dử hậu, liền nhanh lên cầm lấy ghế trên đích y phục, hầu hạ hắn mặc vào.

Sau khi ăn mặc chỉnh tề, Lãnh Quân đạm mạc nói "Tống Lăng quý nhân trở lại" sau đó bước nhanh ra khỏi phòng. Từ đầu đến cuối không để ý đến Lăng quý nhân vẫn kêu to trên giường

Sùng chính điện màu xanh vàng rực rỡ, một mảnh yên lặng, tất cả văn võ đại bá quan đều yên lặng cúi đầu, chỉ có Mộ Dung tả thừa tướng nhìn thẳng người đang ngồi trên Kim Long, vẻ mặt tức giận và không cam lòng

Lãnh Quân bất kinh tâm nhìn hắn, nổi tâm nảy lên nỗi hả hê. Hơn hai tháng qua, hắn đều sủng hạnh mọi tú nữ, chỉ chừa có nữ nhi của Mộ Dung Dường- Mộ Dung Tịch

Hơn nữa hắn đều nâng cấp cho mỗi tú nữ, Bùi Tần hiện tại đã là một trong tứ phi, được hắn phong làm hiền phi, lăng quý nhân tấn phòng là Lăng tần, còn có những quý nhân khác sau khi sủng hạnh đều được phong cấp, duy độc Mộ Dung Tịch không thay đổi

Tuy Mộ Dung Cường phi thường tức giận và không cam lòng, nhưng triều thần không thể can thiệp hậu cung, vì vậy dù cho Mộ Dung Cường thế lực nhiều, nội tâm có bao nhiêu bất mãn cũng không thể phát tác ra mặt

Lãnh quân đảo mắt nhìn về phía các quan viên vẫn cúi đầu như cũ, cả tiếng thuyết " Các vị khanh gia còn có chuyện gì cần khải tấu hay không? Nếu không có việc gì thì bãi triều" Nói xong liền đứng dậy bước nhanh ra bảo điện

Lãnh quân lúc này chính nằm nghiêng người tại Long ỷ thượng trong ngự thư phòng, hồi tưởng lại khuôn mặt tran ngập phẫn nộ nhưng không thể biểu tình của Mộ Dung Cường, ngực cảm thấy thống khoái không gì sánh nổi.

Đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng lanh lảnh của Lưu công công: "Mộ Dung thừa tướng cầu kiến."

Không đợi hắn chuẩn kiến, Mộ Dung Cường cũng nhanh chạy bộ tiến đến. Hanh, mỗi lần đều là như thế này, không để hoàng đế vào mắt chút nào, nhưng Lãnh Quân cũng lười tính toán, tiếp tục ngồi bất động ở Long ỷ thượng

Lão hùng hổ đi tới trước mặt hắn, cả tiếng nói: "Hoàng thượng, tiểu nữ rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, tiến cung lâu như vậy còn không được sủng hạnh?"

Lãnh quân đạm mạc nhìn hắn, nói: "Mộ Dung khanh gia, thỉnh chú ý cách xưng hô của ngươi, Tịch tần vào cung đã là người của trẫm, mời căn cứ thường quy xưng nàng là nương nương; còn có, trẫm hậu cung tần phi nhiều như vậy, trẫm thích sủng hạnh ai thì sủng hạnh, lẽ nào phải đến lượt Mộ Dung khanh gia ngươi tới giáo huấn trẫm?"

Mộ Dung cường sắc mặt đột nhiên biến, nhưng rất nhanh liền điều chỉnh, chấn chấn hữu từ nói: "Nhưng những tú nữ được tuyển đều được hoàng thượng lâm hạnh qua, duy độc tiểu....Tịch nương nương là không có, hoàng thượng không phải muốn lão phu trở thành trò cười trong mắt người khác, phải không?"

Hanh, cũng chỉ có hắn mới dám trước mặt hoàng đế xưng "Lão phu", Lãnh Quân nhìn hắn vẫn như cũ cả vú lấp miệng em đích, không khỏi đề cao thanh âm: "Trẫm cũng không phải nhằm vào Mộ Dung khanh gia, trẫm cũng muốn hảo hảo thương yêu Tịch tần, nhưng phong tình không thể ép được, đối với gỗ đá như nàng thì khó có hứng, lẽ nào chuyện trẫm phong tình với ai cũng phải nhờ đến khanh gia?" Mộ Dung Tịch, tạm thời an ngươi một người tội danh.

Mộ Dung Cường vừa nghe, ngực âm thầm kinh ngạc, lẽ nào hiếu nữ vẫn như cũ nhớ thương Hàn thư sinh? Xem ra phải tìm cơ hội gặp mặt giáo huấn nàng một chút, bằng không kế hoạch của mình chẳng phải bị phá hủy trong tay nàng hay sao. Hắn thấp thỏm bất an nhìn Lãnh Quân, sau đó thấp giọng: "Lão phu giáo nữ vô phương, thỉnh hoàng thượng khẩn chuẩn lão phu được gặp mặt Tịch tần nương nương, lão phu khẳng định sẽ thức tỉnh nàng."

"Không cần ạ, cái này chính do trẫm đến đây đi. Nhìn Mộ Dung khanh gia cho tới nay đối hoàng triều luôn trung thành một lòng, trẫm hội sẽ cho người một kết quả thỏa mãn, bất quá cho Trẫm chút thời gian ." Chê cười, để cho bọn họ gặp mặt chẳng phải là tự tìm phiền não sao?

"Na. . Na làm phiền hoàng thượng liễu. Cựu thần trước tiên xin cáo lui." Nói xong liền cúi đầu đi ra ngoài, ngực vẫn như cũ suy tư thế nào gặp mặt được Mộ Dung Tịch, đáng tiếc thái hậu mấy ngày hôm trước đã đi hoàng lăng bái phật, bằng không hắn khả dĩ nhờ bà giúp một tay. Ai, tốt nhất phải nhẫn nhìn vài ngày, tháng sau thái hậu trở về tất cả đều dễ làm hơn.

Lãnh quân nhìn tin thần suy sụp của hắn, lòng mát mẻ dị thường, ánh mắt quay lại bàn chuẩn bị phê tấu chương.

Không lâu sau, bên ngoài truyền đến tiếng của Lưu công công: " Mộ Dung chiến tướng cầu kiến."

Lãnh quân kinh ngạc, ngoại trừ công sự, Mộ Dung Kinh hầu như không bao giờ tự mình cầu kiến, hay hôm nay lại tự mình đến hậu cung xin gặp, rốt cuộc có chuyện gì đây? Lẽ nào lại là chuyện Mộ Dung Tịch? Hắn không khỏi cả tiếng trả lời: "Chuẩn kiến!"

Cao to uy vũ ,Mộ Dung Kinh một bước vào phòng môn, đối với Lãnh Quân cung kính lạy: "Hoàng thượng!"

Lãnh Quân ý bảo hắn bình thân, nói: "Mộ Dung chiến tướng, xin hỏi có chuyện gì cần tấu với trẫm?"

Mộ Dung Kinh do dự nhìn hắn, sau đó lúng ta lúng túng nói: "Hoàng thượng, thần ngày hôm nay tới là vì chuyện của Tịch tần nương nương."

"Nga?" Lãnh quân nhíu mày u, không lâu sau khi Mộ Dung Cường tới, hiện tại đến phiên Mộ Dung Kinh, nhìn hắn như vậy, rất coi trọng Mộ Dung Tịch, không khỏi nóit: "Mộ Dung chiến tướng cũng là chất vấn trẫm vì sao không lâm hạnh Tịch tần phải không?"

Mộ Dung Kinh lập tức kinh hoảng một chút, khúm núm nói: "Thần không dám, thần chỉ là không rõ, nếu Tịch tần nương nương vốn được hoàng thượng coi trọng, hoàng thượng vì sao không đối xử với nàng như đối với các nương nương khác. Hơn nữa, thần nghe nói, nghe nói hoàng thượng bố trí nàng ở một cung điện rất hẻo lánh."

Lãnh quân càng thêm kinh ngạc nhìn hắn, nghĩ không ra một người như hắn cũng có hứng thú với những việc vặt trong hậu cung, xem ra Mộ Dung Tịch trong lòng hắn địa vị không thể so sánh. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói "Trẫm từng nghe nói Tần nhi thích tĩnh mịch, vì vậy liền ban thưởng nàng tới đó ở. Tuy nơi đó không giống những nơi khác ở cung điện xa hoa, nhưng mọi cái đều có, hơn nữa về đồ ăn hay đồ dùng cũng giống như các cung khác, vì vậy Mộ Dung chiến tướng không cần lo lắng"

Mộ Dung Kinh yên lặng nhìn hắn, tựa hồ tại suy đoán ý tứ xem có thể tin hay không. Sau đó cung kính nói: "Vậy tất cả làm phiền hoàng thượng! Thỉnh hoàng thượng vì cả nhà thần cúc cung tận tụy với triều đình, chiếu cố tới Tịch nương nương nhiều hơn một chút. Thần không dám quấy rối hoàng thượng nữa, thần xin cáo lui."

Lãnh quân có chút suy nghĩ nhìn hắn, hanh, hắn đối hoàng triều đích thực trung thành không còn lời nào để nói, nhưng đây chính là nhi tử của Mộ Dung lão tặc. Nhìn hắn thế này, khẳng định không hề biết đến tâm tư của Mộ Dung lão tặc. Hắn không khỏi phóng thấp giọng âm nói: " Mộ Dung chiến tướng xin yên tâm, trẫm tự có chừng mực, sẽ không để tịch tần bị ủy khuất."

Mộ Dung Kinh vừa nghe, vẻ mặt phức tạp nhìn hắn một chút, sau đó chậm rãi rời khỏi phòng

Lãnh quân kinh ngạc nhìn bóng lưng cao to của hắn, đăm chiêu.

Cam Lộ Điện. Ánh sáng chiếu tỏa mờ mờ trên giường lớn đang nhộn nhạo, tối dị thượng. Hai thân thể lõa lồ đang giao quấn quít lấy nhau, bốn phí đầy rẫy tiếng nam thở dốc hòa cùng tiếng kêu dâm đãng của nữ nhân, đột nhiên thân thể cao to của nam nhân đang đưa đẩy bỗng dừng lại, Lãnh Quân kêu thấp một tiếng

Đã không ít lần mỗi khi hắn ở thời điểm cao trào, khuôn mặt vi hắc lại hiện lên trong ắc, cặp mắt sáng to thông minh nhìn hắn như đang lên án hắn sai lầm. Nằm dưới thân hắn đây chính là phi tử của hắn, chuyên môn giúp hắn phát tiết, sao hắn cảm thấy mình như đang yêu đương vụng trộm và cảm giác phản bội? Vì sao hắn đối với đôi mắt to kia luôn cảm thấy áy náy?

Đã nửa tháng nay, hắn mỗi ngày lại kêu một nữ nhân khác nhau thị tẩm, nhưng tối hậu hắn đều không nổi hứng lên được. Nay thấy nữ nhân dưới thân đang bất hòa, nghi hoặc, hắn thẹn quá thành giận. Hắn vốn là Lãnh Quân nhiều năm "ngang dọc" như vậy, xong việc nữ nhân nào chẳng thỏa mãn đắc ý giống như ăn no? Sao nữ nhân trước mặt hắn dám lộ ra thần thái như vậy chứ?

Để trấn an các nàng, mỗi người hắn đều thăng liễu một người cung cấp. Hanh, tất cả là do Mộ Dung Tịch ghê tởm tác quái, không nói lần này tần phi bất mãn, chính hắn cũng hỏa dục đốt người nhưng không thể nào phát tiết

Nằm ở trên giường lớn, Triệu quý nhân thấy hoàng thượng đang hoan ái, đột nhiên đình chỉ, động tác mất hồn, trong người cực kỳ khó chịu, khát vọng hô lên "Hoàng thượng, thỉnh người tiếp tục a, nô tì còn muốn!"

Lãnh Quân phiền muộn nhìn nàng một chút, sau đó đứng dậy nói "Trẫm đêm nay....không có hứng thú, ngươi....trở về đi!"

Triệu quý nhân vừa nghe thấy hoàng thượng nói "hoàn toàn không có hứng thú" thấy ngay tình trạng nghiêm trọng. các nàng phi tử không sợ gì khác, chỉ sợ nghe hoàng thượng nói câu đó. Nàng quỳ dưới chân hắn khóc "Hoàng thượng xin thứ tội, nô tỳ làm sai chỗ nào? Thỉnh hoàng thượng cho biết, nô tì nhất định sửa đổi"

Lãnh quân nhìn thân hình lõa lồ đang quỳ dưới chân đầy hèn mọn đê tiện, ngực không khỏi nảy lên nỗi phiền muộn và hèn mọn, trầm giọng nói "Đứng lên đi! Ngươi về trước đi, lần sau trẫm sẽ tìm ngươi"

"Thế nhưng hoàng thượng. . . . ." Nàng vừa nói vừa ngửa đầu nhìn hắn, thấy hắn vẻ mặt phiền muộn và khí phẫn, nhanh lên im tiếng, nơm nớp lo sợ nói: "Nô tì tuân mệnh, thỉnh hoàng thượng lần sau nhất định phải tới chỗ nô tì nha." Nói xong khấu đầu trước hắn, rồi chậm rãi đứng dậy, cầm lấy xiêm y trên bàn run run mặc lên người, yên lặng nhìn hắn một chút, thấy hắn không hề phản ứng hay biểu tình liền chậm rãi ra khỏi cửa

Thẳng đến nghe được tiếng đóng cửa, Lãnh Quân mới hồi phục tinh thần, tự mình cầm lấy quần áo trên bàn ăn mặc chỉnh tề, mặt hầm hầm tiến đến Tịch cung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro