Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Bị Chú Ý

Default
Chương 6: Thực không may, như thế mà cũng bị chú ý

Mã xa thong thả đi về phía trước, Mộ Dung Khiết nhanh chóng lôi lên một cái gương và phấn, cẩn thận xem xét trước sau. Lần này tham gia tuyển tú, phải tránh khỏi sơ sót trong việc hóa trang như đợt trước. Nếu không cẩn thận giống lần trước, bảo đảm hoàng đến vừa nhìn sẽ mặt rồng giận dữ.

Dù sao cũng là chọn nữ nhân cho hoàng đế, nếu xấu quá thì đúng là vũ nhục hoàng đế, mà hoàng đến tùy thời không vui có thể chém ai tùy thích, đến lúc đó đừng nghĩ đến ra cung, có đến linh hồn cũng chẳng cứu được

Khoảng chừng nửa canh giờ sau, mã xa rốt cục dừng lại, Mộ Dung Khiết cúi đầu, theo cung nữ đi qua một cái thạch lộ, rốt cục đi tới một đại điện rộng rãi sáng sủa --- Tầm Phương Điện! Trong điện lúc đó đã hội rất nhiều tú nữ đến từ các nơi trong otnaf quốc, đều đài các xinh đẹp thướt tha, mỗi người một vẻ

Mộ Dung Khiết đột nhiên xuất hiện, những tiếng nói khe khẽ bất chợt dừng lại, mọi con mắt đều nhìn dồn về phía nàng, người thì kinh ngạc, người thì cười nhạo, người thì khinh bỉ, thậm chí có vài người còn thể hiện ánh mắt đồng tình .

Mộ Dung Khiết biết rõ vì sao các nàng phản ứng như vậy, không phải vừa nhìn thấy "mặt mày" của nàng sao. Thấy các nàng phản ứng như vậy, nàng càng khẳng định kỳ tuyển tú tuyệt đối không được tuyển, ngực không khỏi âm thầm vui mừng.

Nàng thể hiện vẻ mặt vô cảm nhìn các nàng, sao đó đi tới, lúc này các tú nữ khuê môn liền khôi phục những tiếng thì thầm nói chuyện .

"Hoàng thượng giá lâm, thái hậu nương nương giá lâm, đoan phi nương nương giá lâm!" Một giọng lanh lảnh hướng tới, tiếp theo là nam nhân mặc minh hoàng bước vào đại điện, phía theo một thân đỏ thẩm sắc phượng y chính là thái hậu nương nương và một thân hồng y chính là Đoan phi nương nương.

Bởi hoàng thượng tạm thời còn không có phong hậu, nên lần tuyển tú lần này do thái hậu nương nương và người đang được sủng ái là Đoan phi nương nương chủ trì

Ngay khi bọn họ xuất hiện, đại điện nhất thời không một tiếng động, ai cũng cúi đầu, không dám trực tiếp nhìn lên

Lãnh Quân ngồi trên long ỷ thượng, trên khuôn mặt anh tuấn hiện ra một tia tiếu ý khó hiểu, con mắt tà tứ nhìn hàng loạt các tú nữ phía dưới, ngực hừ lạnh một tiếng

Trong triều đại thần đều cho rằng hắn là người háo sắc, vô tâm triều chính, nên mỗi lần tuyển tú đều cố sống cố chết cho nữ nhi nhà mình tiến cung, hy vọng các nàng có thể khống chế hắn

Mà hắn cũng lười chối từ, chỉ cần là lớn lên xinh đẹp đều tiếp nhận vào hậu cung, vì vậy từ khi hắn đăng cơ tới giờ mới có 4 năm mà hậu cung đã có vô số người đẹp

Đối với các nàng, cho tới giờ hắn không quá keo kiệt, nhưng hắn chỉ sủng chứ không thương, hầu như hậu cung phi tần nào hắn cũng lâm hạnh qua, nhưng hắn sẽ không đặc biệt dừng lại chỉ một người, đối với các nàng luôn đối xử bình đẳng. Nếu các nàng khiến cho thân thể hắn vui sướng, hắn sẽ cấp cho các nàng vinh hoa phú quý. Đại gia không thiếu nợ nhau

Bất quá mỗi lần thấy các nàng vì hắn mà tranh giành, đấu tranh để nhận được sự sủng hạnh của hắn, tâm thần hắn không khỏi nảy lên nỗi đắc ý hèn mọn.

Bằng vào vẻ bề ngoài tuấn mỹ cộng với những công phu trên giường, cộng với hoa ngôn xảo ngữ rót vào tai các nàng không chút keo kiệt, hậu cung phi tần đều bị hắn mê hoặc, đều vì hắn mà điên cuồng.

Các đại thần đều cho rằng hắn bị con gái họ mị hoặc, kỳ thực là hắn đi mê hoặc các nàng mà âm thầm khống chế họ.

Viên thái giám chủ sự tuyên bố kỳ tyển tú chính thức bắt đầu. Mọi người theo trình tự tiến lên phía trước rút thăm, rồi đi qua để hoàng đế và hoàng thái hậu được chọn tỉ mỉ

"Lăng Tương Ngữ, công bộ thượng thư lăng hoa chi nữ, mười bảy tuổi."Theo tiếng tuyên đọc của viên thái giám chủ sự, người thứ nhất tiến lên chính là một vị lục y nữ tử, tư sắc đoan chính nhàn nhã, dịu dàng lộ ra vài phần linh khí, khuôn mặt Lãnh Quân thỏa mãn gật đầu, sau đó Thái Hậu tuyên bố: "Lăng Tương, lưu dụng, phong làm tứ phẩm quý nhân."

Kế tiếp xuất hiện chính là thiên kim của Hữu thừa tướng Bùi Tĩnh Nhiên, chỉ thấy nàng mặc quần áo màu xanh nhạt, làn da trắng bóc, dung sắc tuyệt lệ, đặc biệt là vóc người mê hồn, quả thực nhân gian vưu vật.

Quả nhiên, bảo tọa người trên vừa thấy, lập tức lộ ra kinh diễm đích ánh mắt, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm na cao vót đích bộ ngực. Thái hậu thấy thế, lập tức tuyên bố: "Bùi Tĩnh Nhiên, lưu dụng, phong làm tam phẩm tần."

Kế tiếp liền đến phiên Mộ Dung Khiết, nàng tiến nhanh lên, cúi đầu đi tới điện tiền, tiến hành nghi lễ theo chỉ bảo của mama dạy dỗ làm lại một lần, cố ý hạ thấp thanh âm, hy vọng tiếng nói phía trước không để ý

Đột nhiên đỉnh đầu truyền đến tiếng nói ôn hòa của Thái hậu "ngươi là Mộ Dung Tịch, chi nữ của Tả thừa tướng phải không? Ngẩng đầu lên cho ai gia nhìn cái nào."

Mộ Dung Khiết thong thả ngẩng đầu lên, thấy khuôn mặt tươi cười của thái hậu tràn nhất thời nảy lên nỗi thất vọng, mà bên trái nàng, Đoan phi nương nương đối với nàng lộ ra thần tình hèn mọn.

Ngẫm lại cũng là, cha nàng quyền cao chức trọng. Nhờ "phúc" của thừa tướng, nàng may mắn mặc y phục xa hoa mỹ lệ, có khi che lấp cả nàng da ngăm đen mà nàng đã cố cải trang

Đảo mắt nhìn lại người ngồi phía trên: Ngũ quan tuấn mỹ, mạn bất kinh tâm, ung dung ngồi trên long ỷ thượng. Hắn khiến nàng liên tưởng đến những mỹ nam chụp trên các báo thời trang. Mà khuôn mặt hắn thể hiện nét như phi tiếu, khiến nàng cảm giác hắn đang vô cùng hài lòng. Trong ánh vàng rực rỡ của đại điện hòa cùng sắc màu chiếc cẩm bào, hắn khiến người ta có cảm giác tôn quý và khí phách.

Nàng vẫn cho rằng hoàng đế sẽ là một ông già, không ngờ lại tuổi trẻ tuấn mỹ như vậy. Hơn nữa chính là tên đã cưỡng hôn nàng ngay trên đường ngày đó. Mộ Dung Khiết nhất thời trừng to mắt, trời ạ, n ghĩ không ra hắn là một hoàng đế. Mong rằng hắn không còn nhớ và nhận ra nàng.

Nhưng vẻ mặt hắn đã biểu hiện ra là hắn dĩ nhiên nhận ra nằng. Lãnh Quân kinh ngạc nhìn vị nữ tử trước mắt, nghĩ không ra ngày đó lại tùy ý hôn con gái của lão tặc tả thừa tướng. Nhìn khuôn mặt đen của nàng đối chọi hẳn với trang phục trắng như tuyết, quả thất xấu và buồn cười

Nhất thời hắn nảy lên nỗi vui mừng. Ha, dung nhan như vậy mà cũng còn muốn đưa tới để mê hoặc trẫm. Trẫm hiện tại sẽ đem ngươi quay về phủ thừa tướng.

Trong lòng đã quyết, đột nhiên trên đại điện vang lên tiếng của Thái Hậu : "Mộ Dung Tịch, lưu dụng, phong làm tứ phẩm quý nhân."

Lãnh quân tức giận, hắn đến nay cũng không hiểu vì sao mẫu hậu đối với Tả thừa tướng luôn hậu đãi như vậy

Ngay khi hắn định mở miệng phản bác thì phía dưới truyền tới tiếng nói còn nhanh hơn: "Thái hậu nương nương, người xác định? Dung nhan của thần nữ tự vấn làm thất vọng phụ mẫu, nếu như vậy được tuyển thượng càng cảm thấy có lỗi với hoàng thượng.." Nàng càng kinh ngạc tại sao dung nhan như thế cũng được tuyển thượng, vì vậy kích động hô lên, đương nhiên quên mất những tiếng xì xào xung quanh

Lãnh quân nhìn nàng vô cùng kinh ngạc, nhìn thái độ bài xích rõ ràng của nàng, lòng hắn không hiểu vì sao nảy lên tia hờn giận

Thái hậu nhìn Mộ Dung Khiết cười hiền lành nói: "Tả thừa tướng cùng cả nhà đã cống hiến rất nhiều cho Hoàng triều chúng ta, đối với hoàng thượng trung sáng, Tịch nhi tuy rằng dung mạo bình thường, nhưng nghe nói rất tài hoa, hơn nữa hoàng thượng trọng tài, chắc chắn sẽ không trông mặt mà bắt hình dong, phải không hoàng thượng?"Nói xong liền quay đầu nhìn khuôn mặt buồn bực và đang hờn giận của Lãnh Quân

Lãnh Quân vốn định bác lời, nhưng liếc xuống khuôn mặt thống khổ rất muốn khóc phía dưới lại không khỏi gật đầu " Đúng vậy, trẫm rất hiểu nỗi khổ tâm của Tả thừa tướng, vì vậy Mộ Dung Tịch. . . Lưu dụng, phong làm tịch tần, ban thưởng nàng Tịch cung."Nói đến hai chữ "Khổ tâm ", lãnh quân hầu như nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ

Mộ Dung Khiết vừa nghe, càng thêm giật mình nhìn hắn. Trời ạ, hắn có bệnh, bọn họ một nhà đều có bệnh! thẩm mỹ quan cực bệnh.

Trong điện nhiều mỹ nữ như vậy lại tùy tiện cho rằng hình dạng hiện tại của nàng sao được gọi là đẹp. Thái Hậu phong nàng là tứ phẩm quý nhân đã là nể tình lắm rồi mà tên hoàng thượng kia con phong cấp cao nhất. Mộ Dung Khiết không khỏi hoài nghi bọn họ đầu óc hay không có vấn đề?

Ôi, có khi là do lão thừa tướng "vĩ đại" kia, khiến hoàng đế ưu ái một nhà

Biết rõ tạm thời không có cách nào ly khai hoàng cung, Mộ Dung Khiết cảm thấy nặng nệ, người cũng trầm tư hẳn. Hoàng đế cuối cùng tuyển được bao nhiêu mỹ nữ nàng cũng chẳng hay

Chỉ đến khi tất cả mọi người rời khỏi, viên chủ sự thái giám vẻ mặt buồn bực đến trước mặt nàng mời rời đi, nàng mới khôi phục lại tinh thần, theo đó đi theo cung nữ tiến tới Tịch cung của nàng

Tới nơi rồi nàng mới biết được: Nguyên lai "cung điện" của nàng cũng không đẹp như tưởng tượng. Tần thị tam phẩm, không dám nói là xoa hoa như các phi tử khác, nhưng...ít nhất..cũng trang nhã, thư tịch

Cung điện này không chỉ hẻo lánh, hơn nữa bên trong một mảnh hoang vắng, quả thực đã lâu không được ai chăm sóc. Xem ra tên hoàng đế không tôn trọng hậu đãi nàng vì "lão thừa tướng trung thành một nhà" như vẻ mặt ngoài

Nhưng như vậy cũng tốt, hoàn cảnh và đãi ngộ như vậy đối với âm mưu chạy trốn của nàng lại có lợi, nơi hẻo lánh ít ai chú ý

Về phần hoang vắng, nàng hoàn toàn có thể phân phối mấy người cung nữ dọn lại. Hơn nữa nàng cũng không định ở lại chỗ này lâu, nên chỉ cần sạch sẽ là được. Quay về với chính nghĩ, nàng cứ coi như đây là thời gian tập huấn cho cuộc sống ở đây đi

Nghĩ tới đây nàng lền phấn khởi đứng lên. Để tự do, nàng nhất định phải cố gắng. Để chạy ra khỏi cái nơi quỷ quái này, nàng nhất định phải nỗ lực. Để hiện thực hóa lý tưởng của chính mình, nàng nhất định phải sống sót

"Mộ Dung Khiết, nỗ lực lên!"Nàng ở trong lòng âm thầm quyết tâm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro