Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Tiến Cung

Default
chương 5: Tiến Cung

"Ai!"Đây là tiếng thở dài lần thứ mười chín của Mộ Dung Khiết! Sau khi theo Mộ Dung Kinh trở về từ 10 ngày nay, nàng sống cuộc sống của chim hoàng yến, mỗi ngày ăn no ngủ ngon, chỉ có mỗi tự do là không có. Sợ nàng chạy trốn, Mộ Dung Kinh cố ý bố trí mấy người thị vệ canh giữ ngay tại Tích tịch các, tùy thời giám thị, ngoại trừ thời gian ăn, bình thường nàng chỉ được quanh quẩn ở Tích tịch các.

Nhớ lại thái độ kiên quyết của Mộ Dung Kinh, Mộ Dung Khiết muốn phát hỏa. Hắn là người gì vậy, dựa vào đâu mà dám bắt nàng thay thế em gái hắn tiến cung? Nàng không khỏi lần đầu tiên cảm thấy ghét dung mạo của mình! Giống ai cũng tốt, chứ sao lại giống cái người là Mộ Dung Tịch! Nhưng cũng may là Mộ Dung Kinh đối với chuyện nàng chạy trốn không hề nói choMộ Dung cường, bằng không với tính cách của cái người tên Mộ Dung cường uy nghiêm kia chắc chắn nổi giận, có khi không chỉ dừng lại ở Tích tịch các, mà cả cửa phòng cũng không còn được bước ra nữa.

Ban đêm ở cổ đại đúng là đêm trường mà. Dùng xong bữa tối là mọi người đều tự quay về phòng mình. Mộ Dung Khiết căn bản không quen với cách sinh hoạt như vậy, buổi tối nằm lật qua lật lại trên giường, cố ngủ cũng không được, đành phải đứng dậy, khoác thêm áo khoác ngoài, phủ, đi tới trong viện, ngơ ngác nhìn này hoa và cây cảnh, đầu óc trống rỗng.

Mộ Dung Kinh tinh thần hoảng hốt đôi mắt nàng, dung nhan tuyệt thế, tóc dài áo choàng, toàn thân bạch y, mái tóc buộc gọn vào phía sau, dưới ánh trăng sáng càng sáng sủa sinh quang. Lâu thật lâu, hắn mới hồi phục lại tinh thần , trầm giọng nói : "Đã trễ thế này còn chưa ngủ?"

Mộ Dung Khiết chậm rãi quay đầu lai, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, không khỏi tức giận, cố tình chải tóc không để ý đến. Mà Mộ Dung Kinh cũng không gặng hỏi, chỉ lẳng lặng đứng sau, ngơ ngác nhìn nàng.

Mộ Dung Khiết thấy hắn không ly khai, không khỏi trừng liếc mắt, tức giận nói: "Ngươi sao còn không đi, còn sợ ta chạy trốn a? Yên tâm đi, mấy người máy cứ chằm chằm nhìn ta thế, ta chạy được mới là lạ."

"Xin lỗi!"Hắn đột nhiên nói nhẹ

"Xin lỗi cái rắm ấy. Nếu thực sự áy náy thì thả ta đi!" Mộ Dung Khiết nhìn vẻ mặt đích thực đang hổ thẹn của hắn, trong người thấy bốc hỏa

"Không được!"Mỗi lần nghe nàng yêu cầu hắn thả nàng đi, người hắn bỗng cứng đờ. Hắn khống biết có phải nguyên do nếu thả nàng đi hắn sẽ không được gặp lại nàng nữa, hay là do nàng phải thay Tịch nhi tiến cung nữa

"Vậy thì đừng có theo ta! Hanh!" Mộ Dung Khiết thấy thái độ cương cường của hắn, liền nhớ tới sự cường ngạch vài ngày trước, nỗi phiền chán lại nổi lên trong đầu.

"Ách, ngươi yên tâm, bằng vào quan hệ của cha ta, người vào cung cũng sẽ không có ai dám khi dễ, hơn nữa chỉ cần tìm được Tịch nhi, ta nhất định sẽ đổi ngươi thoát ra."

"Đổi? Thế nào đổi được a? Ngươi cũng biết, vị trí của ta lúc này giống như một con cừu đi vào lò mổ, người ta phải đối mặt là hoàng đế. Phi tử của hoàng đế có thể tùy tiện đổi được sao ?" Cái đầu hắn làm bằng gì vậy, thạt không biết hắn làm sao vươn được tới chức chiến tướng, đó là thực tài hay một tên hữu dũng vô mưu nữa!

"Cái này ngươi không cần lo lắng, chỉ cần ngươi không nói, những người khác không bao giờ phân biệt được ngươi với Tịch nhi. Hơn nữa, ta bảo đảm với người, chúng ta sẽ mau chóng tìm được Tịch nhi, sau đó đổi ngươi ra ngoài ."Hắn ngừng một chút, khẽ liếc nàng, rồi tiếp tục nói : "Còn có, ngươi đi vào hoàng cung nghìn vạn lần không nên làm náo động, hay nhất là không nên để được sủng ái."

Ta van ngươi, nàng rốt cuộc phải nghe ai đây? Cái người tên Mộ Dung Cường mỗi ngày đều nói nàng tiến cung phải tận lực tranh thủ để được hoàng đế chú ý nhằm chiếm được sủng ái

Mà tên Mộ Dung Kinh hiện tại lại đang nói nàng nên an phận. Thật không rõ phụ tử bọn họ làm cái quỷ gì. Nhưng nàng mặc kệ bọn họ đi, nàng tốt nhất nghĩ biện pháp trốn khỏi hoàng cung. Cứ nghĩ đến tên hoàng đến có vài tuổi ranh mà hậu cung có vô số phi tần là nàng lại sinh ra ác cảm .

Mộ Dung Kinh nhìn khuôn mặt kiều diễm kia đang nhăn long mày không kìm được giơ tay nhẹ nhàng mơn trớn xoa nhẹ khuôn mặt. Mộ Dung Khiết đối với hành động bất chợt của hắn cảm thấy run rẩy, chỉ lẳng lặng nhìn hắn

Đã lâu, họ Mộ Dung Kinh mới hồi phục tinh thần, ho nhẹ một tiếng, mất tự nhiên nói: "Muộn rồi, nhanh lên trở về phòng ngủ đi. Ta cũng về trước."Nói xong nhìn nàng thật sâu rồi xoay người đi

Mộ Dung Khiết nhìn bóng lưng cao to, không khỏi ôn nhu hỏi hắn: "Cái kia, thực sự nhất định phải tiến cung sao? Còn có, tìm được Mộ Dung Tịch ngươi sẽ thực sự đổi ta đi ra?"

Hắn lập tức quay người lại, gật đầu, nói: "Ân, nhất định!"Hắn khẳng định với nàng, cũng chính là khẳng định với chính mình.

"Mong ngươi có khả năng thực hiện những gì vừa hứa hẹn. Ngủ ngon!"Nói xong Mộ Dung Khiết liền bước nhanh trở về phòng.

Mộ Dung Kinh nhìn hình bóng xinh đẹp đang quay người vội vã rời đi, thì thào tự nói với chính mình "Ta nhất định tuân thủ lời hứa, xin yên tâm, Mộ Dung ―― Khiết!", nhìn đến khi bóng trắng biến mất, hắn cũng chậm rãi xoay người tiến đến Đình viện phương, nơi ở của chính mình.

Còn cách tuyển tú 3 ngày, tin tức của Mộ Dung Tịch chân chính vẫn bặt vô âm tín, xem ra Mộ Dung Khiết nhất định phải tiến cung. Sáng sớm ngày hôm nay, Mộ Dung phu nhân đã tới, nhẹ nhàng đánh Mộ Dung Khiết đang ngủ say, nói là trong hoàng cung phái người đến dạy nàng lễ nghi cơ bản.

Ở chốn xa lạ này, ngoài Nguyệt Nhi, người khiến Mộ Dung Khiết cảm tạ nhất chính là Mộ Dung phu nhân. Bà thật sự rất thương nàng, mỗi ngày phải vài lần đến xem nàng, mỗi lần đều ôm nàng, tuy rằng miệng kêu "Tịch nhi" nhưng Mộ Dung Khiết do từ lâu vì bận việc, đã lâu không được hưởng tình mẫu tử, nên mỗi lần như vậy đều cảm động muốn khóc

Nguyệt nhi giúp nàng chỉnh lý mọi thứ, rồi cùng theo Mộ Dung phu nhân tới phòng khách ở đó đã có một phụ nữ trung niên, vừa nhìn thấy các nàng xuất hiện, lập tức cung kính cúi đầu. Thông thường mỗi vị tú nữ trước 3 ngày tuyển tú đều phải đến hoàng cung nghe các mama dạy chút lễ nghi cung đình, nhưng cá biệt đối với những vị thiên kim của quan lớn, hoàng cung thường phái mama đến tận nơi chỉ dạy, thể hiện sự coi trọng của hoàng triều đối với viên quan đó. Mộ Dung Cường là tả thừa tướng quyền cao chức trọng, hoàng cung tự nhiên hội phái mama chuyên trách tới tận nhà dạy Mộ Dung Tịch lễ nghi.

Ba ngày qua đi đối với Mộ Dung Khiết thật là ba ngày khổ cực, từ kỳ thi vào đại học trước đây, nàng chưa từng khổ đến vậy. Từ tư thế bước đi, thăm hỏi ân cần, quỳ lạy, sửa sang dung nhan, trò cười, đều khiến nàng phát mệt, quả thực là muốn đoạt mệnh người ta mà.

May mà mama phụ trách rất kính nể Mộ Dung Cường nên kiên trì dạy dỗ, hơn nữa khiến nàng cảm động hơn đó là Mộ Dung phu nhân ba ngày đều theo các nàng, mỗi lần thấy Mộ Dung Khiết khổ sở nhăn mày nhăn mặt đều chạy tới trấn an, cổ vũ nàng. Còn có Nguyệt nhi cũng ở bên cạnh không ngừng bang trợ.

Ngày hôm nay chính là ngày tiến cung ngày, sáng sớm Nguyệt nhi đã đánh thức dục Mộ Dung Khiết rời giường, nàng cũng đã chuẩn bị xiêm y cho Mộ Dung Khiết từ lâu, sau đó tẩn mẩn trang điểm và chải tóc cho nàng

Khoảng chừng nửa canh giờ sau, trong gương xuất hiện một vị nữ tử mỹ lệ tuyệt tục, hai hàng lông mày như bức tranh, hai mắt do tự nhất hoằng nước trong, đôi môi đỏ tươi kiều diễm, da trắng nõn như tuyết, quần áo hoàng y càng khiến nàng trở nên xuất trần thoát tục.

Mộ Dung Khiết trợn mắt há hốc mồm nhìn chính mình trong gương, vị giai nhân tuyệt thế này có thật chính là bản diện mục của nàng? Hay là do sự khéo tay của Nguyệt nhi?

Chỉ đến khi tiếng ca ngợi của Nguyệt nhi vang lên, nàng mới từ từ khôi phục tinh thần

Bởi hoàng thượng có giấy phép đặc biệt, Mộ Dung Cường và Mộ Dung Kinh ngày hôm nay đều miễn vào triều sớm, ở nhà tống biệt nữ nhi. Khi Mộ Dung Khiết dáng vẻ tuyệt mỹ xuất hiện, Mộ Dung Cường rốt cục lộ ra vẻ thỏa mãn cười tươi, nhưng lại mơ hồ có chứa một ti đắc ý cười nhạt

Mộ Dung Kinh kinh diễm nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt nóng bỏng nhìn nàng khiến nàng cảm thấy mất tự nhiên. Mộ Dung phu nhân càng thêm kiêu ngạo và yêu thương ca ngợi nàng. Khuôn mặt của bác và biểu muội thể hiện rõ vẻ ước ao lấy lòng, nói cái gì như bằng vẻ đẹp tuyệt mỹ kiều dung của nàng, khẳng định có được ân sủng của hoàng thượng

Thời khắc chia tay, cả đại gia đình lưu luyến không rời tống biệt nàng, Mộ Dung Khiết ngồi trên đại kiệu mở sẵn, được Mộ Dung Kinh cố ý an bài thị vệ hộ tống, nhập vào nhóm người tiến vào Hoàng Cung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro