Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39: Khiết chính là "vợ hiền" của hoàng thượng? Haha...

Cuộc sống gần đây của Mộ Dung Khiết có thể nói là cả tình trường và sự nghiệp đều đắc ý. Lãnh Quân sủng nàng như tâm can bảo bối, không chỉ việc tư đối nàng thiên y bách thuận và trên triều các quan cũng hữu cầu tất ứng với nàng. Hiện tại toàn bộ hoàng triều đang sôi sục bàn tán về quan hệ của bọn họ, nhưng Lãnh Quân không hề để ý tới, hắn thấy cứ để như vậy có khi lại hơn, đến lúc Mộ Dung Khiết khôi phục thân phận nữ nhi, thì việc phong hậu cho nàng càng thêm có lợi
Tuy rằng có Lãnh Quân chống lưng vững chắc như Mộ Dung Khiết cũng chưa bao giờ ỷ thế hiếp người, ngoại trừ Tạ Dương, nàng đối với các quan viên khác đều có quan hệ hữu hảo, mà các quan viên khác đối với nàng cũng vui vẻ phục tùng. Ngày hôm trước, nhờ sự phối hợp nhiệt tình của bọn họ, Mộ Dung Khiết còn giúp cải án của một lão bá bán đậu hũ trong kinh thành
Lao dật kết hợp vẫn là tôn chỉ được Mộ Dung Khiết tôn trọng. Tối hôm trước vì Lãnh Quân bề bộn công việc nên không thể đến bồi nàng, nên hôm sau hắn đến "bù" khiến nàng mệt gần chết. May mà đến "tuần giả nhật" (hoàng triều có chế độ cứ làm 10 ngày nghỉ ngơi một ngày), nên các quan viên không cần lâm triều, Mộ Dung Khiết cũng có thể ngủ thẳng cánh đến trưa. Sau khi dùng xong bữa trưa, nàng đi thẳng đến sòng bạc của Vũ Hiên
Vừa đẩy cửa vào đã nghe thấy tiếng xôn xao náo nhiệt ầm ỹ. Nhờ những trò chơi mà nàng truyền thụ, sòng bạc đã tiến hành cải cách, không chỉ bố trí sân khấu, chiếu bạc cũng bổ xung thêm không ít, còn có vài thứ mà mọi người chưa từng thấy xuất hiện ở sòng bạc khiến nơi đây được cải tạo trở nên xa hoa hơn rất nhiều, mang lại gấp đôi lợi nhuận cho Vũ Hiên. Rất nhiều người là khách nhân ở sòng bạc khác đã bỏ chỗ đến chơi ở nơi này
Phục vụ sòng bạc vừa nhìn thấy Mộ Dung Khiết đã chạy nhanh đến cung kính nói "đại nhân, ngài đã tới"
Mộ Dung Khiết mỉm cười gật đầu với hắn, nhìn quanh không thấy bóng dáng Vũ Hiên đâu, bèn hỏi "Vũ lão bản đâu?"
"Lão bản đang ở trong phòng quý khách, ngày hôm nay có vị đại nhân đến chơi nên lão bản đang tiếp ở trong đó"
Nga? Mộ Dung Khiết nghe thế hơi kinh ngạc, lần đầu tiên nghe được có quan viên triều đình đến đánh bạc, rốt cục là ai? Mình có quen không? Vì vậy không nén nổi tò mò bèn yêu cầu phục vụ dẫn đường
Khi tới cửa nàng ra lệnh cho hắn lui, sau đó dán tai ở cửa lắng nghe âm thanh truyền từ bên trong ra. Giọng hồn hậu trầm thấp đích thị là của Vũ HIên, còn tiếng nói khi nghe có vẻ quen tai, giống như đã từng nghe qua, nhưng không thể nhớ rõ đó là ai
Lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Mộ Dung Khiết rất muốn biết vị quan viên kia là người phương nào, vì vậy chỉnh lý trang phục, ngọc thủ đẩy cánh cửa bước vào, đôi mắt trong veo nhìn vào chiếu bạc. Vũ Hiên ngồi đối diện phía cửa, người đưa lưng về phía nàng là một nam nhân mắc y phục trung niên
Vũ Hiên vừa thấy nàng lập tức vui mừng nói "Kiệt huynh, ngươi đến rồi" vì Mộ Dung Khiết không muốn hắn xưng nàng là đâị nhân, vì vậy bảo hắn gọi tên, có điều Vũ Hiên cố tình thêm từ "huynh" vào trong đó, ý như cố nhân
Mộ Dung Khiết cũng mỉm cười gật đầu với hắn, sau đó bước tới bàn, người đưa lưng về phía nàng lúc này cũng ngẩng đầu lên, sau thấy Mộ Dung Khiết thì kinh ngạc, sau đó xấu hổ cười với nàng. Mà Mộ Dung Khiết cũng kinh ngạc nhìn lão, chính là binh bộ thượng thư Hà Trùng đại nhân. Bình thường trong triều thấy lão nghiêm túc ổn trọng, không ngờ lão thích đánh bạc, trông tình huống thì lão nhất định là khách quen ở đây rồi
Cố đè nén nghi hoặc, Mộ Dung Khiết cung kính hành lễ với lão, nhẹ nhàng nói "Hà đại nhân, hạnh ngộ hạnh ngộ, không ngờ đại nhân cũng thích cái này"
Hà Trùng cười gượng, sắc mặc cực kỳ không tự nhiên. Hôm nay khó lắm mới có ngày nghỉ, lão tâm ý tốt muốn tới chơi ở sòng bạc, vì vậy mới tới đây, ai biết được lại gặp phải quan tứ phẩm dù mới ra quan trường nhưng vô cùng nổi tiếng "Mộ Dung ít khanh"
Vũ hiên thấy thế, liền cất tiếng phá tan không khí xấu hổ "Kỳ thực Hà đại nhân bình thường nếu không có việc gì cũng không đến sòng bạc của chúng ta, chỉ đến chơi cho vui thôi, mỗi khi đại nhân đến Vũ mỗ đều phụng bồi, có điều Hà đại nhân kỹ thuật cao minh, nên Vũ mỗ luôn thua cuộc"

"Vậy sao? Vậy hôm nay hạ quan phải thỉnh giáo Hà đại nhân rồi" không ngờ lão cũng là cao thủ, Mộ Dung Khiết vui mừng nhìn lão
Hà Trùng thấy nàng hình dạng đùa cợt cũng yên lòng, khiêm tốn nói "Mộ Dung đại nhân quá khen. Bản quan bất quá thắng được Vũ lão bản nhờ vận khí may mắn thôi, chữ thỉnh giáo không dám nhận, khó có được Mộ Dung đại nhân cảm thấy hứng thú, bản quan nhất định phụng bồi"
Nghe vậy, Vũ Hiên liền lấy chiếc ghế bên cạnh đưa đến cho Mộ Dung Khiết, Mộ Dung Khiết ngồi xuông, nhìn trên bàn hóa ra là tú lơ khơ, nguyên lai là bọn họ đang chơi bài, đây là trò chơi mới mà Mộ Dung Khiết mới dạy Vũ Hiên vài hôm trước, vô cùng cảm thấy hứng thú, ngoại trừ vận khí, còn cả háo thắng.
Mộ Dung Khiết vuốt ve mấy cây tú lơ khơ, sau đó lấy bài chia. Bộ này này là do nàng bảo Vũ Hiên chế tác, dùng giấy bọc lụa, tương đối cứng và trơn tuột, quan trọng nhất là không để lại vết đánh dấu, mặt trong vẽ hình rất rõ ràng. Tuy rằng không thể đẹp bằng bộ bài thời hiện đại nhưng các quân bài rất chuẩn
Sau khi đã xong quy củ, bọn họ liền chính thức bắt đầu
Đánh bạc vào hồi đầu, Hà Trùng lật được Q đỏ, Mô Dung Khiết lật được J nhép, Hà Trung thắng, nhưng lão cũng không vội vàng đặt lớn, chỉ bình tĩnh nói "Đặt 50 lượng bạc", bài vừa bắt đầu, Mộ Dung Khiết đương nhiên theo, vì vậy cũng bỏ thêm 50 lượng
Đến bài thứ 3, Hà Trùng lậ được 5 đỏ, Mộ Dung Khiết lại lật được J, vì vậy Mộ Dung Khiết đật thêm 100 lượng, Hà Trùng cũng theo. Bài thứ 4, Hà Trùng lật được K đỏ, Mộ Dung Khiết còn 5 ngũ, Hà Trùng thắng lớn, vì vậy lão bỏ thêm 300 lượng, Mộ Dung Khiết nhìn vào con bài chưa lật (9 đỏ), vì vậy cũng theo 300 lượng
Trò chơi càng ngày càng kịch liệt, khẩn trương. Cuối cùng cũng phải hé toàn bộ bài, Hà Trùng cẩn thận lật lên, vừa nhìn thấy con bài thì mặt đầy thất vọng, sau đó chậm rãi xòe ra, là J. Mà Mộ Dung Khiết là 9 đỏ. Đương nhiên Hà Trùng đã thua ở lần cuối
Hiện tại, ngoại trừ con bài chưa lật, Hà Trùng có Q đỏ, 5 đỏ, K đỏ và J
Mộ Dung Khiết có J nhép, J, 5 nhép và 9 đỏ
Mộ Dung Khiết nhìn con bài chưa lật, hiện tại bất kể lão lật lên con nào thì nàng cũng thắng, nhưng quan trọng là giờ đây phải phủ dụ thế nào để lão đặt nhiều một chút
Hà Trùng cũng nhìn vào con bài chưa lật- J đỏ, sau đó ngẩng đầu chăm chú nhìn Mộ Dung Khiết, suy tư con bài chưa lật của nàng rốt cuộc là con gì. Hắn thấy khuôn mặt nàng mơ hồ có tia do dự và sợ hãi, vì vậy khẳng định đó không phải là con bài đẹp, cả tiếng hô "Đặt thêm 500 lượng"
Mộ Dung Khiết vừa nghe, cười nhạt nhìn lão sau đó cũng cao giọng nói "theo"
Cùng nhau hai người mở con bài chưa lật.
Trận này Mộ Dung Khiết thắng to. Ngay trận đầu nàng đã thắng 1000 lượng bạc
Càng đánh càng ham, hai người tiếp tục trận thứ hai, nhưng vô luận vận khí hay tư duy, Mộ Dung Khiết đều cao hơn Hà Trùng một chút, hai người đánh bạc đã được 2 canh giờ, Hà Trùng chỉ thỉnh thoảng mới vớt vát được một ván, còn thì đa số là Mộ Dung Khiết thắng. Đánh bạc có một quy luật, đó là càng thua càng muốn gỡ, càng gỡ thì lại càng thua. Cuối cùng Mộ Dung Khiết kiểm kê trên bàn thì nàng đã thắng Hà TRùng 138 vạn 168 ngàn lượng bạc

Hà trùng không thể tin khi nhìn con số Mộ Dung Khiết viết ra, quá khứ từng đánh bạc lão cũng thỉnh thoảng thu, nhưng không ngờ lần này lại thu nhiều như vậy. 138 vạn 168 ngàn lượng. Đây hoàn toàn là con số không nhỏ. Loạn mất rồi. tuy rằng tài sản của lão không nhỏ, nhưng sao trả đủ số tiền này chứ????
Là tam phẩm thượng thư của triều đình, lão có rất nhiều bổng lộc, nhưng cho dù không ăn không uống cũng không thể tiết kiệm được số tiền này, mà nếu hắn cố trả thì có khi nào Mô Dung đại nhân không hướng hoàng thượng bẩm tấu hắn ăn của đút lót. hắn không khỏi hối hận vừa rồi lỗ mãng, bị ma quỷ ám ảnh đã làm ra chuyện điên rồ
Mộ Dung Khiết lẳng lặng nhìn Hà Trung đã tâm lý hoảng loạn, nàng cũng không ngờ thắng nhiều như vậy. Nàng ngay từ đầu đã không khó nhìn ra Hà Trung có năng lực và tâm lý rất vững vàng, nhưng đáng tiếc lão đã gặp phải đối thủ là nàng. Để phục vụ tốt công tác,nàng ở thời hiện đại đã đi học khoa tâm lý học 2 năm, hơn nữa đối với trò này rất lành nghề, vì vậy người thắng hiển nhiên sẽ là nàng
Nàng cũng biết rõ Hà Trùng bộc lộc rất cao, nhưng lão ngoại trừ tiền lương cũng còn có khoản thu nhập ngoài nữa, vì vậy hắn không dại gì trả số tiền này, vì thế thì khác nào không khảo mà xưng lão có ăn hối lộ. Đột nhiên nàng nhớ đến chuyện Lãnh Quân mấy hôm trước có kể qua với nàng rằng việc hắn vắng vẻ hậu cung, triều đình các quan viên đang "kín đáo" khuyên răn hắn, mà Hà tần lại có phụ thân là Hà Trùng, cũng lợi dụng chức vụ bộ binh thượng thư của cha để ám chỉ và uy hiếm hắn.
Nghĩ tới chuyện Lãnh Quân mấy ngày nay đối với nàng vô cùng sủng ái, nghĩ đến chuyện hắn luôn bao che không muốn nàng phiền não, Mộ Dung Khiết bắt đầu tính kế, điều chỉnh tâm tình, giả vờ khoái trá nói với Hà Trùng "Hà đại nhân,đa tạ ngài đã nương tay. Tuy rằng chúng ta đã có quy định trước đây, nhưng số tiền này cũng không phải nhỏ, đại nhân và hạ quan đều là mệnh quan của triều đình, cũng coi như là đồng liêu, vì vậy đại nhân cũgn không cần gấp gáp hoàn trả ngay. Để công bình...đại nhân chỉ cần viết cho hạ quan cái giấy nợ, chờ đại nhân chậm rãi chuẩn bị rồi trả hạ quan cũng không muộn"
Hà Trùng không ngờ nàng nói như vậy, thầm nghĩ nếu được như vậy cũng có thể hòa hõan một chút, sau đó nghĩ biện pháp sau. Vì vậy cảm kích nhìn Mô Dung Khiết, nói "đa tạ Mộ Dung đại nhân thông cảm. Bản quan nhất định sẽ hoàn trả, trước mắt bản quan sẽ viết giấy nợ, thỉnh cho bản quan 2 tháng, hai tháng sau bản quan nhất định sẽ trả lại toàn bộ"
Mộ Dung Khiết vô cùng cao hứng, con cá đã mắc câu. Nàng xoay người nhìn về phía Vũ Hiên. Vũ Hiên hiểu ý, liền ra ngoài ra lệnh chuẩn bị bút mực mang đến trước mặt Hà đại nhân. Hà đại nhân chấp bút viết giấy nợ, nhưng lại chỉ ký liễu danh, sau in dấu tay và đưa tới trước mặt Mộ Dung Khiết, vẻ mặt thành khẩn
Mộ Dung Khiết tiếp nhận giấy nợ, đọc kỹ nội dung , xác nhận không lầm. vì vậy đút ngay vào ngực, lần thứ hai ra lễ với Hà Trùng "Hà đại nhân, xin đa tạ. Nếu ngài rảnh, xin mời đến Phú Quý đại tửu lầu dùng bữa. Hạ quan xin được chiêu đãi"
"Ách, không cần, đa tạ họ Mộ Dung đại nhân đích thành ý, nhưng bản quan còn có việc, bản quan về trước đi liễu."Hà trùng lập tức chối từ trứ.
Mộ Dung Khiết nhìn bộ dạng tâm thần bất định của lão, thầm nghĩ lão đang tình cách trả nợ, tuy rằng hiện tại có thể hòa hoãn, nhưng trước sau kiểu gì chả phải trả. Vì vậy Mộ Dung Khiết rất lấy làm tiếc nói "vậy hạ quan xin được phép cáo từ, lầu sau có cơ hội nhất định sẽ đền bù. Rất mong lần sau lại được chơi bạc cùng Hà đại nhân, chơi với ngài có cảm giác thật sảng khoái"
Hà trùng cười gượng nói "Qúa lời, quá lời. Bản quan cáo từ" nói xong liền đi ra ngoài cửa

Bóng dáng ủ rũ của Hà Trùng vừa tiêu thất ngoài cửa, Mộ Dung Khiết nhìn "chiến công vĩ đại" trên bàn cười nghiêng ngả. Mà Vũ Hiên nhìn vẻ mặt vui vẻ của nàng, đôi má lúm đồng tiền vui vẻ, đôi mắt hiện lên nét bội phục và tình cảm không tên
Đột nhiên, Mộ Dung Khiết tới gần hắn, kéo tay hắn, kế tục hoan hô: "Mộ Dung Khiết muôn năm, vũ hiên muôn năm! Ngày hôm nay thật sự là rất cao hứng ! Lớn như vậy lần đầu tiên thắng nhiều tiền như vậy, mà còn giúp hắn giải ưu phiền, Ta thực sự là vô cùng vĩ đại ! !"
Lãnh quân vừa đẩy cửa ra, thấy Mộ Dung Khiết đang xoay tròn trên bàn đầy sôi sục khiêu khích, không khỏi quát lên "Mộ Dung Khiết! Ngươi không muốn sống nữa?"
Mộ Dung Khiết nghe thấy tiếng nói quen thuộc, vui vẻ nhìn về phía cửa, thấy khuôn mặt tuấn tú cùng thần sắc vô cùng kinh hãi, không khỏi kinh hoảng, thất thần, toàn bộ trọng tâm ngươờ bị đổ, ngã xuống Vũ Hiên bên cạnh bàn. Vũ Hiên không kịp phản ứng, bị người nàng ngã đè lên "phanh" trên mặt đất xuất hiện tình cảnh Vũ Hiên ngã ngửa người nằm dài trên mặt đất, Mộ Dung Khiêt cả người thon thả ngã vừa in xuống người hắn, cảnh tượng dị thường mờ ám
Lãnh quân thấy thế, càng thêm nổi trận lôi đình, hắn cấp tốc đi tới, thô lỗ ôm Mộ Dung Khiết giật khỏi người Vũ Hiên, tức giận nhìn nàng, sau đó đảo mắt phẫn nộ nhìn Vũ Hiên lúc này vẫn đang nằm ngơ ngác dưới đất
Mộ Dung Khiết sau cùng cũng phục hồi tinh thần, kinh ngạc nói "sao ngươi lại tới đây?"" sau đó nhìn Vũ Hiên dưới mặt đất đầy áy náy "Xin lỗi, Vũ Hiên, ngươi không sao chứ? Sao không né ra?" Nói xong liền đưa tay định kéo hắn dậy
Nhưng nàng còn chưa hành động đã bị Lãnh Quân kéo giật về, sau đó không thèm phân trần lôi xềnh xệch Mộ Dung Khiết ra khỏi cửa. Mộ Dung Khiết quay đầu lại nhìn Vũ Hiên, rồi lạnh lùng nghiêm nghị nói với kẻ xen ngang "Uy, ngươi như vậy rất vô phép nha, dù sao hắn ngũ té ngã vì ta, ta phải xem hắn có việc gì không đã"
Nhưng bàn tay Lãnh Quân nắm chặt như kiềm, kiên quyết không buông. Mộ Dung Khiết nghĩ nếu như tiếp tục giãy dụa, theo tính nết của Lãnh Quân nhất định sẽ càng phát hỏa, nàng cũng không nghĩ Vũ Hiên sẽ biết mình là nữ nhân sớm như vậy. Vì vậy cũng thôi, đi qua sòng bạc nói qua với tạp công rồi theo Lãnh Quân ra về
Vũ Hiên vẫn ngồi trong phòng như cũ, cơn khiếp sợ vẫn khiến hắn chưa thể khôi phục lại như thường. Khi cùng Mộ Dung té ngã dưới đaats, hắn cảm giác người phía trên vô cùng mềm mại, mùi thơm mơ hồ truyền đến, hơn nữa điều làm hắn giật mình chính là hai luồng mềm nhũn nào đó trên ngực, rất rõ ràng đây là bộ ngực của nữ nhân
Tuy rằng hắn bình thường rất ít thân cận nữ nhân, nhưng không có nghĩa là hắn chưa làm qua, thân thể nữ nhân hắn xem qua không ít, sờ qua cũng không ít, vì vậy hắn khẳng định cảm giác vừa rồi là đúng...Mộ Dung đại nhân đích thị là một nữ nhân

Nhưng nếu nói hắn là nữ nhân thì việc nàng giả nam làm quan chẳng phải là phạm phải tội khi quân hay sao? Bất quá thấy thái độ đặc biệt của hoàng thượng đối với nàng, thì hình như hắn đã biết nàng là nữ nhi từ lâu. Đều là nam nhân, hắn biết rõ sự tức giận của hoàng thượng vừa rồi là do ghen. Vừa phát hiện ra nàng là nữ nhi, lại đã thuộc về người khác, Vũ Hiên cảm thấy kinh hãi xen lẫn u sầu

Lúc ra công đường làm chức, hắn đã chứng kiến khả năng quyết đoán và trí tuệ của Mộ Dung Khiết, mấy ngày gần đây cùng nhau đánh bạc, hắn càng bội phục trí thông minh của nàng. Nếu như không phải tình huống ngoài ý muốn xảy ra hôm nay, đến chết hắn cũng không thể tin người tài hoa xuất chúng như vậy lại là nữ tử, cho tới hay hắn vốn nghĩ nữ nhân trời sinh ra vô dụng, chỉ dựa vào nam nhân mà sống, rất cặn bã và đê tiện, nhưng Mộ Dung đại nhân đã đánh tan suy nghĩ này của hắn, khiến hắn đối với nàng có vài phần kính trọng
Kế tiếp làm sao bây giờ? Hắn nên bỏ qua hay trực tiếp vạch trần nàng? Hay giả mù sa mưa cái gì cũng không biết? Nếu như nàng biết thân phận bị phát hiện, nàng còn có thể vô tâm vô tình đối đãi hắn như trước kia? Còn có thể tiếp tục truyền thụ các hình thức đánh bạc cho hắn? Chẳng hiểu vì sao, vừa nghĩ đến chuyện sau này nàng sẽ nảy sinh đề phòng với hắn, hắn cảm thấy đau lòng, một cảm giác chưa bao giờ có bỗng xuất hiện, khiến hắn không hiểu tình cảm này rốt cuộc là gì
Tạp công đẩy cửa ra, thấy ngồi yên tại trên mặt đất đích vũ hiên, vẻ mặt trầm tư, không biết đang suy nghĩ cái gì, Vì vậy nhẹ nhàng hoán một tiếng: "Lão bản! người không có việc gì chứ?"
Vũ hiên phục hồi tinh thần lại, thấy tạp công của sòng bạc, liền nhanh chóng đứng lên, lạnh lùng nói "Không có việc gì. Được rồi, sao ngươi lại đến đây?"
"Ách, là Mộ Dung đại nhân phân phó tiểu nhân đến, hắn nói ngươi có thể bị thương."
Nghe được nàng quan tâm mình, Vũ Hiên không khỏi cẩm thấy vui vẻ. Không nói thì không biết, hắn cảm thấy lưng truyền đến cơn đau, vì vậy ngồi dựa vào thành thế nói "ta nghỉ ngơi một chút, ngươi đi hiệu thuốc bắt cắt vài thang thuốc đi "
"Vâng, tiểu nhân lập tức đi ngay" tạp công nói xong liền cấp tốc rời đi. Vũ Hiên nhìn đám bài tú lơ khơ vứt lộn xộng trên bàn, trạng thái rơi vào trầm tư
Trở lại biệt uyển , Lãnh Quân vẻ mặt khó chịu, bữa tối cũng không nói nhiều, quay lại phòng sau ngồi trên giường hờn dỗi, Mộ Dung Khiết biết hắn còn đang ghen, vui mừng đùa với hắn: "Ngươi còn đang ghen?"
Lãnh quân sửng sốt, tuấn nhan ửng đỏ: "Nói bậy, ta sao phải ghen chứ!"
"Úc! ! cũng đúng,nữ nhân của hoàng thượng nhiều như vậy, thế nào lại có khả năng ghen vì ta."Mộ Dung Khiết tỏ ra thất vọng.
Lãnh Quân nghe thế, lập tức khẩn trương nói: "Khiết nhi, điều không phải như vậy... Được rồi, trẫm thừa nhận, buổi chiều nhìn thấy ngươi dán trên người hắn, xác thực rất đố kỵ, trẫm hận không thể giết hắn."
Mộ Dung Khiết mắt sáng lên, nói "có cần khoa trương như vậy không? Chu yện chỉ là ngoài ý muốn thôi mà. Hơn nữa, nếu không có hắn đỡ, ta chẳng phải đã bị thương rồi sao? Người ta thực sự hảo tâm, đã cứu ta mà ngay một lời cảm ơn cũng không nhận được, lại còn phải nhìn sắc mặt của một ai đó"
"Đáng đời hắn. Được rồi, nàng tại sao lại chạy đến sòng bạc đó? Khiết nhi, sau này đừng đi đến đó nữa, toàn là nam nhân, trẫm không thích nàng đến đó"
"Ta cũng vậy ' Nam nhân 'A. Còn có, đại gia đâu có được quyền can thiệp vào chuyện của đối phương, ngượi muốn phạm quy sao?"
"Nhưng trẫm thực sự không muốn tương lai sẽ lại phát sinh chuyện như ngày hôm nay"

"Yên tâm, ngày hôm nay chỉ ngoài ý muốn! Sau này bảo đảm sẽ không xảy ra nữa. Bất quá thành thật mà nói, vóc người Vũ Hiên cũng thật là tốt, ở trong ngực hắn so với người cũng ...."thấy sắc mặc của người nào đó càng lúc càng khó coi, Mộ Dung Khiết liền dừng, không dám nói tiếp. Đột nhiên nhớ tới một việc, móc trong người ra một văn bản, đưa tới Lãnh Quân như một vật quý hiếm.
Lãnh Quân nặng nề tiếp nhận, khi thấy nội dung trên đó, trên mặt lộ ra nét khó tin, vô cùng kinh ngạc hỏi Mộ Dung Khiết "Khiết nhi, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Sao hắn nợ nàng nhiều như vậy?"
Mộ Dung Khiết liền mang chuyện cùng Hà Trùng đánh bạc kể toàn bộ, sau đó còn nói "Chàng lần trước chẳng kể lão uy hiếp chàng sao? Hiện tại chàng có thể dựa vào cái này áp chế lại hắn, bắt hắn sau đó đều phải nghe theo, phục tùng chàng"
Lãnh Quân kích động nhìn nàng, sau đó ôm nàng thật sâu trong lòng, cảm than "Lão Thiên, người sao có thể ban cho trẫm một bảo bối giống như nàng? Mong người tiêp tục quan tâm trẫm, để trẫm suốt đời hạnh phúc với nàng"
Mộ Dung Khiết nhìn vẻ mặt cảm động của hắn, cảm thụ được ý nghĩ yêu thương của hắn, cũng mừng rỡ vạn phần. Thầm nghĩ rốt cục vì hắn giải trừ được tai họa ngầm, mình có hay không khả dĩ xưng được "vợ hiền"

Kế tiếp, màn giường xả xuống, trên giường hai người bắt đầu biểu đạt tình yêu sâu sắc, ngoài cửa sổ ánh trăng sáng vằng vặc chiếu vào trong phòng nội đặc mùi tình dục, mắc cỡ trốn vào đám mây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro