Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 38: Được hoàng thượng đối đãi đặc biệt và hiệp ước "tình bạn"

Sùng Chính Điện trang nghiêm uy vũ, văn võ bá quan đều yên lặng nhìn người ngồi trên bảo tọa, duy độc Mộ Dung Khiết ngủ gà ngủ gật. Liên tục năm ngày, Lãnh Quân mỗi tối đều khoảng chừng 8 giờ đến gian phòng của nàng, lúc đầu bọn họ nói chuyện phiếm, sau đó kéo nhau lên giường làm chuyện đó mãi đến nửa đêm mới ngủ. Tối hôm qua bọn họ cùng nhau gần đến gần hừng đông mới ngủ. Nàng mỗi lần đều có phản kháng, nhưng sau cùng vẫn rơi vào tay giặc, vì hắn trổ vẻ ngoài tuấn mỹ tài mị với việc không ngừng trổ kỹ xảo cao siêu, hại nàng mỗi ngày đều thiếu ngủ nghiêm trọng.

Mỗi ngày sáng sớm Tà Tà đều đúng hạn kêu nàng rời giường, mỗi lần phải đợi đến lần giục thứ n nàng mới không tình nguyện đứng dậy, chỉnh lý dung nhan loạn xà ngầu, rồi loạng choạng ra xe ngựa, vốn định tranh thủ ngủ một chút, nhưng đường xóc quá, căn bản cũng không thể đi vào giấc ngủ. xem ra nếu cứ như vậy nàng không mệt chết mới lạ, vì vậy nhất định phải nghĩ biện pháp khống chế lại cục diện

Phía dưới người nào đó liên tục gật đầu ngủ gật, trên bảo tọa người nào đó tinh thần vô cùng hưng phấn lắng nghe Hứa thượng thư dâng tấu "Khởi bẩm hoàng thượng, qua điều tra trước đó vài ngày, thần phát hiện có rất nhiều bách tính đối với những người tù trả về địa phương rất không trọng, bọn họ trên chiến trường cũng chiến đấu như một dũng sỹ, vì vậy mong khi được về địa phương vẫn được triều đình coi trọng, xử lý thỏa đáng"

Lãnh Quân nhìn quanh chúng thần, nói "vậy các khanh gia có đề nghị gì? Hứa thượng thư, hình bộ các ngươi có kiến nghị ra sao?"

"Khải bẩm Hoàng Thượng, Mộ Dung ít khanh ngày hôm trước đã từng nói với thần vài kiến giải, hắn còn nói đã nghĩ qua phương án thỏa mãn bách tính, hơn nữa cũng trình cho thần vài pháp lệnh sửa chữa, vì vậy thần đã phân phó hắn ngày hôm nay trình bày mọi chuyện trước hoàng thượng" Hứa thượng thư tự hào

"Nga?"Lãnh Quân nhướng mày, sau đó nhẹ nhàng hỏi "Mộ Dung khanh gia, khanh có phương án gì?"

Đáng tiếc không ai trả lời, tất cả mọi người không khỏi hướng Mộ Dung Khiết xem qua. Chỉ thấy hắn đứng ở nơi đó, đầu cúi xuống, nhưng thỉnh thoảng lại gật. Mọi người trên mặt đều lộ ra kinh ngạc và lo lắng. Từ trước tới nay, dám can đảm ngủ gà ngủ gật trước mặt hoàng thượng đại khái chỉ có hắn một người. Cứ theo tính nết của hoàng thượng khẳng định sẽ giận dữ, vì vậy ai cũng không dám lên tiếng

Mà lãnh quân thấy thế, không khỏi cười nhẹ, mấy đêm nay, liên tục vì nhu cầu của hắn đã khiến nàng liên lụy. Đột nhiên, hắn nghĩ đến một biện pháp, đó chính là buổi tối thực hiện việc đó vài lần, sau này sẽ ảnh hưởng đến công tác, khiến nàng vô sức lâm triều, sau đó chẳng phải nàng sẽ khả dĩ từ bỏ chức vị, rồi sẽ nghĩ biện pháp để nàng tiến cung ?

Kỳ thực thân là đế vương, trừ phi tối cần thiết đều không thể tùy tiện ra cung. Nói gì thì nói, ngoài cung hỗn độn, khó bảo vệ bản thân hơn nhiều so với trong cung, nếu như không phải nhớ nàng, hắn cũng không có khả năng mỗi tối đều mạo hiểm tính mệnh đến gặp nàng. Huống hồ làm việc này lâu nhất định sẽ bị phát giác, đến lúc đó cũng không tốt cho danh tiếng của nàng. Xem ra phải thực sự áp dụng biện pháp này thôi. Nghĩ thế, Lãnh Quân không khỏi cất tiếng cười khẽ

Đám đại thần đều ngây ngốc nhìn người ngồi phía trên, bọn họ cho rằng hoàng thượng sẽ tức giận uy long, nhưng hiện tại lại đang nhìn người ngủ gà ngủ gật khóe miệng mỉm cười, đôi mắt vốn lạnh thấu xương bỗng xuất hiện tia tình cảm, hình như là sủng nịnh, cũng hình như là tính toán

Toàn bộ trong điện yên lặng như tờ, bầu không khí rất quỷ dị. Viên quan đứng phía bên trái Mộ Dung Khiết không khỏi nhẹ nhàng giật giật ống tay áo nàng, Mộ Dung Khiết bỗng nhiên tỉnh lại, thấy tất cả mọi người đang nhìn nàng, trên mặt cái gì biểu tình đều có. Nàng không khỏi buồn bực, sau đó nhìn lại người đang ngồi phía trên, hắn cũng đang gắt gao chăm chú nhìn nàng

Hứa thượng thư rốt cục mở miệng đánh vỡ không khí quỷ dị trong điện "Mộ Dung đại nhân, mấy ngày hôm trước đại nhân có nói với ta rằng những tôi phạm đã từng bị phạt nên khi trả về địa phương cần được tạo điều kiện tu tỉnh tại gia, nay hoàng thượng yêu cầu đại nhân nói rõ hơn"

"Nga!" Mộ Dung Khiết bừng tỉnh, sau đó tỉnh táo hoàn toàn, lanh lãnh nói "Tất cả mọi người đều biết, có nhiều người lao tù sau khi rời khỏi tù đều bị xã hội kỳ thị, bài xích, do đó không thể sinh hoạt bình thường, cái này đương nhiên sẽ ảnh hưởng đến sự yên ổn của xã hội, vì vậy thần có kiến nghị đối với những người phạm tội nhẹ, sau khi mãn hạn, triều đình nên tạo điều kiện sống cho họ, như vậy bọn họ sẽ không cảm thấy bị tách rời khỏi xã hội, sẽ không vì không tìm được việc làm mà chơi bời lêu lổng, tiện đà làm những chuyện gây nguy cho xã hội hơn"

Thấy tất cả mọi người gật đầu tán dương, Mộ Dung Khiết tiếp tục nói: "Về những binh sỹ vì triều đình hy sinh, triều đình nên có trợ cấp cho gia đình, mức độ có thể tùy theo gia cảnh từng nhà mà đưa ra trợ cấp thích hợp, chi tiết thì ty chức sẽ liệt kê sau. Chỉ cần triều đình chúng ta xử lý thỏa đáng mấy vấn đề này, bách tính sẽ thỏa mãn, sau này cũng không cần lo lắng sẽ không có ai muốn tong quân, người người sẽ đồng ý ra chiến trường khi cần thiết"

"Hảo!"Lãnh quân vỗ đùi kêu to, chúng đại thần đương nhiên cũng hùa theo khen ngợi. Mộ Dung Khiết đắc ý mỉm cười, những lời này đương nhiên là từ kiến thức luật hiện đại mà nàng đã học, cũng đã áp dụng trong xã hội hiện đại, đương nhiên là được rồi

Lãnh Quân vui vẻ nhìn nàng, không ngờ nàng tuổi còn trẻ, lại là nữ tử mà lại có kiến giải và trí tuệ như thế, hắn không khỏi âm thầm bội phục, tình yêu thường nàng càng thêm sâu sắc. Hắn khoái trá nói "Việc này cứ giao cho hình bộ và bộ hộ chấp hành, trẫm cho các ngươi thời gian một tháng, để trình lên chế độ pháp lệnh hoàn chỉnh, trẫm rất muốn thấy khuôn mặt hân hoan của dân chúng"

Các quan viên hình bộ và bộ hộ đều đồng loạt kêu to "chúng thần tuân mệnh!"

"Xin chờ một chút!" Mộ Dung Khiết gấp giọng kêu lên khiến chúng đại gia vô cùng kinh ngạc, không ngờ giữa triều nàng lại dùng cách nói không kiểu cách như vậy

Lãnh quân nhướng mày, thầm nghĩ cô gái nhỏ này hôm nay sao vậy, chẳng phải vừa mệt chết đi sao? Sao hiện tại nói nhiều như vậy? Vì vậy hắn nhấc tay ra lệnh cho chúng thần yên lặng, sau đó hỏi "Mộ Dung khanh gia, ngươi còn có chuyện gì bẩm tấu?"

"Ách, là như vậy, hạ quan cần trình một phương án sửa chữa pháp lệnh, hay...hay mang pháp lệnh "sát nhân đền mạng" sửa chữa một chút, nghĩ đến chuyện gần đến ngày trảm Lý Kiên , Mộ Dung Khiết nhịn không được nói ra

"Oa! !" xung quanh lập tức nổi lên tiếng bàn luận lao xao, sát nhân đền mạng, đây chính là quy định của hoàng triều từ xưa đến nay, hắn hiện tại lại muốn mang ra sửa chữa, không phải là động đến pháp lệnh đã trăm năm nay của hoàng triều hay sao? Gián tiếp còn khiêu chiến với cả tiên vương nữa

Lãnh quân cũng kinh ngạc nhìn Mộ Dung Khiết, thấy khuôn mặt nàng nhìn hắn đầy chờ đợi, vì vậy nói "Mộ Dung khanh gia định sửa chữa thế nào?"

Chúng thần thấy hoàng thượng nói như vậy, đều an tĩnh lại. Mộ Dung Khiết lập tức trả lời: "Kỳ thực, mỗi hung thủ trong vụ án sát nhất không nhất định phải là người xấu, Tội phạm có ý định mưu sát rõ ràng đương nhiên phải chịu án tử hình, nhưng những người sát nhân xuất phát từ nguyên nhân tự vệ, triều đình nên căn cứ sự tình đối với tội nhân để thẩm tra xử lý, không nên chỉ một lần là định người ta tội chết. Có thể đưa ra án tù có thời hạn, nhiều hay ít năm cũng là căn cứ tình hình thực tế mà định đoạt"

Lãnh quân nghe xong, tuy nghĩ nàng nói có điểm cổ quái, nhưng không phải không có lý, Vì vậy bất giác gật đầu, nói: "Vậy hình bộ cũng xem xét chuyện này đi, rồi đưa ra định chế trình lên trẫm."

Các đại thần đều nhìn Lãnh Quân cảm thấy không thể giải thích được, hắn hiếm khi chăm chú ngồi nghe một viên quan tứ phẩm nói, rồi tiếp tục mang pháp lệnh trăm năm của hoàng triều ra sửa chữa. Không thể phủ nhận Mộ Dung Kiệt có năng lực, kiến giải của hắn cũng khiến bọn họ tâm phục khẩu phục, nhưng hoàng thượng cũng cần phải đáp ứng hắn mà không cần suy nghĩ vậy chứ

Điều khiến bọn họ không giải thích được và lo lắng chính là hoàng thượng khi nhìn Mộ Dung Kiệt biểu tình rất quái dị, lẽ nào giữa hai người đã xảy ra chuyện như lời đồn, quan hệ đồng nam? Lẽ nào hoàng thượng hiện tại yêu thích nam sắc? Nhìn Mộ Dung Kiệt mặt quan như ngọc, nếu hoàng thượng quả thực thích nam sắc thì chắc chắn sẽ chọn hắn

Chúng thần tha hồ phỏng đoán, người ngồi trên bảo tọa hồn nhiên chẳng để ý đến ai, lại bắt đầu bình tĩnh chăm chú nhìn Mộ Dung Khiết. Mộ Dung Khiết thấy ánh mắt hắn chan chứa tình cảm, khuôn mặt cười trở nên ửng đỏ, cúi đầu nhìn xuống mặt đất

Cuối cùng buổi lâm triều với các văn võ bá quan đầy tâm sự, không yên lòng vì hoàng đế, tiểu Khiết thì liên tục xấu hổ, cũng đến lúc kết thúc

Lúc ăn trưa, Mộ Dung Khiết sắp đến nhà ăn thì thấy thân thể cao to của Mộ Dung Kinh cũng đang tiến lại, Mô Dung Khiết bước nhanh tới mặt hắn, vui vẻ kêu "Kinh đại ca"

Mộ Dung Kinh nhìn thấy nàng, nét mặt tỏ vẻ vui mừng, nhưng rất nhanh chóng trở lại bình thường, bình tĩnh "Tiểu Khiết, ngươi cũng đến đây dùng bữa à?"

"Ân! Lúc này khẳng định đến để ăn rồi, vậy chúng ta ngồi cùng nhau nha, đã lâu rồi không nói chuyện phiếm với đại ca"

"Ách, khả năng không được, bởi vì ta để cho còn có việc, vì vậy không có nhiều thời gian dùng bữa, để lần sau nhé, được không?" đột nhiên nhớ tới lời cảnh cáo của hoàng thượng ngày hôm qua, Mô Dung Kinh liền cất tiếng cự tuyệt

"Nga! Như vậy a!"Mộ Dung Khiết nghe vậy, nét mặt tỏ vẻ thất vọng. Buổi trưa nào cũng chỉ có một mình nàng ăn, hôm nay may mà gặp hắn, nhưng hắn lại không thể bồi nàng

Nghe giọng nói vôi cùng thất vọng của nàng, lại nhìn khuôn mặt buồn thiu, Mộ Dung Kinh trào dâng yêu thương không nói thành lời, lại nói "vậy chúng ta cùng nhau ăn trưa đi, ta có thể lùi việc sau cũng được"

"Thật sao?" Mộ Dung Khiết nghe thế vui mừng kéo hắn ngồi vào một chiếc bàn trống. Hai tạp vụ nhanh chóng chuyển đồ ăn lên. Đồ ăn hoàng cung được phân phối dựa theo chức vụ, vì vậy đồ ăn của Mộ Dung Kinh tốt hơn hẳn đồ ăn của Mộ Dung Khiết, nhưng hắn rất chịu khó gắp thức ăn cho nàng

Bọn họ vừa ăn vừa tán gẫu, Mộ Dung Kinh nhìn bộ dạng vui vẻ trò chuyện của Mộ Dung Khiết, bật hỏi "Tiểu Khiết, hoàng thượng hai ngày nay có tìm ngươi không? Hắn có nói với ngươi cái gì đặc biệt không?"

"Cái gì?" Không ngờ hắn đột nhiên hỏi vậy, Mộ Dung Khiết chút nữa phụt cơm ra khỏi mồm. Thật vất vả nuốt xong miếng cơm, rồi uống một ngụm trà trên bàn, thở ra một hơi "ha hả, hoàng thượng là đại nhân, thế nào lại tìm tiểu quan ta làm gì" tạm thời không nên cho hắn biết quan hệ của nàng với hoàng thượng, vì vậy Mộ Dung Khiết đành trợn mắt nói dối

"Nga! Vậy là tốt rồi!"Mộ Dung Kinh rốt cuộc thấy nhẹ cả người

Mộ Dung Khiết nghĩ hắn dường như có tâm sự trong lòng, vì vậy nghĩ đến thái độ cổ quái vừa rồi của hắn, chất vấn lại "Kinh đại ca sao lại hỏi như vậy? người có phát hiện ra chuyện gì sao?"

"Ách... Không có việc gì, ta thuận miệng hỏi một chút mà thôi. Được rồi, ngươi ngày hôm nay tại điện trình ra phương án rất tuyệt. Tiếp tục nỗ lực nhé !"

Nghe hắn trả lời vậy, lại thấy khuôn mặt ngăm đên đã khôi phục như thường, nỗi nghi hoặc của Mộ Dung Khiết từ từ tan biến, tiếp tục vui vẻ cùng hắn nói chuyện. Đến khi bọn họ dùng bữa xong mới tạm chia tay

Buổi tối hôm nay, Lãnh Quân theo lẽ thường cứ đúng giờ xuất hiện tại gian phòng của Mộ Dung Khiết, nhưng hắn vừa định bước chân vào, Mộ Dung Khiết liền hé cửa đưa cho hắn một tờ giấy, hắn buồn bực cầm lấy, chỉ thấy dòng đầu viết "Hiệp ước tình bạn", dòng dưới bắt đầu thêm vào:

Bên A: Mộ Dung Khiết Bên B: Lãnh Quân

Bên A và Bên B cùng thỏa thuận công bằng và nguyện ý thi hành hiệp ước trở thành bạn, thời hạn tạm tính là hai tháng. Song phương đồng ý tuân thủ các điều khoản như sau:

Thứ nhất, Địa điểm thi hành hiệp ước là "tùy tâm uyển" ở thành đông

Thứ hai, căn cứ hiệp ước mỗi tháng số lần "vui vẻ" không quá mười lần, tránh những lúc đối phương sinh lý bất tiện, cụ thể thời gian song phương có thể quyết định bằng lời nói, nhưng vì bên A là phụ nữ nên có quyền ưu tiên

Ba, trong thời gian hai tháng của hợp đồng, bên B không được yêu nữ nhân khác, phát sinh quan hệ, bằng không hợp đồng vô hiệu, bên A có quyền cắt hợp đồng, hơn nữa bên B có trách nhiệm bồi thường 1 vạn lượng hoàng kim. Đương nhiên, nếu bên A vi phạm cũng phải bồi thường tương đương.

Bốn, song phương bất quá chỉ là quan hệ bạn bè, không được can thiệp vào đời tư, sinh hoạt và công tác. Không được cho phép, bất luận thế nào cũng không được tiết lộ quan hệ trước mặt người khác

Năm, tối hậu một điểm quan trọng, chỉ cần bên A không muốn, Bên B không được lợi dụng chức quyền uy hiếp Bên A cùng tiến hành vui vẻ

Hợp đồng tuyệt đối có tính công bằng, tự nguyện, hợp lý, chia thành hai bản, mỗi bên giữ một bản có giá trị ngang nhau. Hợp đồng có hiệu lực từ ngày ký kết dến thời hạn hai tháng. Nếu một trong hai bên vi phạm bất kỳ điều khoản nào đều phải bồi thường 1 vạn lượng hoàng kim, 10 vạn lượng bạc

Lãnh Quân nhìn những....nội dung kỳ quái này, mặt đầy buồn bực và ảo não. Nàng thế nào lại nghĩ đến cái này, hoàn cái gì "tuyệt đối có tính công bằng, tính tự nguyện, hợp lý?" Hình như hắn thế nào cũng thấy mình ở thế hạ phong, bất luận cái gì đối với hắn đều rất không công bằng

Bất quá, nhìn kỹ lại hắn cũng khả dĩ tiếp thu. Điều thứ nhất: địa điểm không thành vấn đề, nàng tạm thời còn không chịu tiến cung, vậy cũng không cưỡng ép nàng, quay về với chính nghĩa, hiện tại cũng không phải thời điểm hợp lý để có thể phong nàng là hoàng hậu. Chính yếu là hắn thích nhìn thấy nàng hạnh phúc vui sướng, hắn muốn sủng nàng. Vì sao ngày hôm trước trên triều hắn không chút do dự đáp ứng nàng sửa chữa pháp lệnh? Tuy rằng nàng đưa ra kiến nghị thực sự tốt, nhưng chủ yếu vẫn là hắn muốn nàng vui vẻ

Điều thứ hai, cũng không thành vấn đề. Tuy rằng hắn đã từng nghĩ tới chuyện khiến nàng mệt mỏi không thể nghĩ đến đi làm, nhưng hắn vốn thông minh tài trí không muốn lãng phí tài năng của nàng. Thấy nàng như thế uể oải, kỳ thực hắn cũng vô cùng yêu thương

Điểm thứ ba, cũng không thành vấn đề. Quay về với chính nghĩa, hắn hiện tài đối với nữ nhân khác đều không dậy nổi hứng thú, chỉ có cùng nàng một chỗ, hắn mới chính thức cảm nhận được hoan ái, chân chính hưởng thụ lạc thú

Điểm thứ tư, hắn rất mất hứng. Nghĩ đến chuyện trong lòng nàng quan hệ của bọn họ lại như vậy, hắn cảm thấy thương tâm dị thường

Điểm thứ năm, đối hắn rất không công bằng, biết rõ mình thích làm cái kia, nàng lại nói như vậy thực khiến hắn khó chịu

Mộ Dung Khiết thấy khuôn mặt tuấn tú trầm tư của hắn, thì âm thầm vui vẻ, nếu hắn không phản đối thì cứ thi hành hiệp ước như đã định. Quay về với chính nghĩa, hoan ái cũn không phải cái gì tồi tệ, lần đầu tiên chẳng phải đã cho hắn rồi sao. Hắn cũng là một người rất tốt xét theo phương diện tình bạn, bề ngoài vô cùng tuấn tú, kỹ xảo cao siêu. Hơ nữa hắn là hoagnf đế, khắp thiên hạ đều ở trong tay, nàng còn có thể lợi dụng hắn để đạt được lý tưởng và mục tiêu của đời mình. Bọn họ vậy là được lợi cả, hehe...

Nàng ho nhẹ, cố kìm giữ trái tim vui mừng và vẻ mặt đắc ý, bình tĩnh nói "hoàng thượng, thế nào? Hiệp ước này không phải rất hợp lý sao? Hoàng thượng có muốn ký hay không?"

Lãnh Quân rời mắt khỏi trang giấy quay lại nhìn khuôn mặt nàng, vẫn là khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, nhưng lần đầu tiên hắn không đoán ra nàng đang nghĩ gì

Mộ Dung Khiết nhìn bộ dạng do dự của hắn không khỏi bất an "nếu hoàng thượng nghĩ không thích hợp, vậy thì coi như ta chưa nói qua, sẽ xé bỏ hiệp ước này" nói xong lấy tay định đoạt lại trang giấy

Lãnh quân lập tức nhảy tránh ra nói "trẫm không phải có ý này, cái này trẫm ký, ký liền" tuy rằng nàng nói coi như chưa từng đề cập qua, nhưng hắn biết nếu hắn không ký thì đừng hòng bò được lên giường của nàng, thậm chí muốn nàng ăn nói nhẹ nhàng với hắn cũng khó ấy chứ. Nhưng hắn vẫn cầu may "Khiết nhi, điều thứ 4 có thể sửa lại một chút, còn điều thứ 5 có thể xóa đi được không? Cái kia...cái kia...hình như đối với trẫm rất không công bằng, một điểm cũng không cho trẫm mặt mũi"

"Vậy sao?????" Mộ Dung Khiết liếc xéo hắn. Lãnh Quân thấy thái độ của nàng như vậy không khỏi hơi run, lập tức sửa lại "ách, coi như trẫm chưa nói gì. Trẫm ký ngay đây" nói xong nhận bút lông từ tay Mộ Dung Khiết, ký tại dưới dòng Bên B hai chữ rất đẹp "Lãnh Quân"

Mộ Dung Khiết cũng nhanh chóng ký ở bên. Sau đó mỗi người giữ một tờ. Nếu hợp đồng đã có hiệu lực thì kế tiếp chính là thực hiện nội dung hợp đồng thôi

Hợp đồng tuy viết rõ mỗi tháng chỉ được quan hệ 10 ngày, nhưng Lãnh Quân cứ cách ngày lại đến một lần, bất quá cũng không phải mỗi lần đều phải cầu Mộ Dung Khiết phối hợp, hắn chỉ cần đơn thuần ôm nàng ngủ, tối đa vẫn là xoa xoa một chút, nhưng tối hậu đều vẫn là khống chế hành động

Cho tới bây giờ, Mộ Dung Khiết mới biết được vì sao mình được ở "Tùy Tâm Uyển". Nguyên đây chính là sản nghiệp của Lãnh Quân, mà gian phòng khóa kín kia chính là gian phòng trước đây Lãnh Quân ở. Hại nàng còn tưởng đây là phúc lợi của hoàng triều, hóa ra hắn đã sớm tính kế với nàng. Nàng không khỏi bật hỏi "Lần đầu tiên ở Sùng Chính điện, ngươi đã nhận ra ta là nữ, phải không?"

Lãnh Quân nhìn nàng một lúc, sau đó lắc đầu. Mộ Dung Khiết buồn bực hỏi "vậy ngươi vì sao nhường chỗ ở cho ta? Khẳng định là ngươi có ý đồ với ta, bằng không sẽ không an bài ta ở một nơi đẹp như thế này. Nói mau, là nguyên nhân gì?"

"Khiết nhi, kỳ thực... Kỳ thực..."Lãnh quân muốn kể thật mọi chuyện với nàng, nhưng thấy nàng thần thái hiện tại phi thường hạnh phúc và vui sướng, hắn đành đem ký ức đau khổ đó chôn sâu tận đáy lòng, vì vậy cười nói "Kỳ thực trẫm cũng không rõ ràng lắm vì sao vừa thấy nàng là muốn dành chỗ này cho nàng ở, có thể đó chính là duyên phận. Nếu như không thì sao hiện tại chúng ta có thể ở cùng một chỗ thế này được?" nói xong khẽ vuốt mái tóc dài của nàng, nhìn đầy sủng nịnh

"Ra là thế. Nhưng thành thật mà nói, ta đã thực sự nghĩ chàng mê nam nhân, cái này....chắc chàng minh bạch, phải không?" Mộ Dung Khiết không có ý tứ nói thẳng ra. Lãnh Quân cười sặc sụa, lẳng lặng nhìn nàng, không hề bình luận gì

Nếu nàng đã biết rõ hắn là chủ nhân đích thực của biệt uyển này. Lãnh Quân cũng thẳng thắn yêu cầu nàng lúc ở biệt uyển cứ khôi phục thân phận nữa nhi. Nhớ lúc Mộ Dung Khiết trong trang phục nữ trang lần đầu tiên xuất hiện tại biệt uyển, bọn hạ nhân đều ngây mắt nhìn, nhưng bọn họ đều là trung nô tài do Lãnh Quân đích thân chọn ra, nên tự nhiên đều nghe lời Lãnh Quân phân phó, tạm thời không được tiết lộ cho người ngoài biết thân phận thực của Mộ Dung Khiết. Bởi vậy, khi lâm triều Mộ Dung Khiết anh tú tiêu sái là Mộ Dung ít khanh, lúc tại biệt uyển lại là Mộ Dung Khiết kiều diễm mỹ lệ, tâm can bảo bối của hoàng thượng.

Buổi tối Lãnh Quân nếu không có việc sẽ đến biệt uyển dùng bữa với nàng, sau khi ăn xong thường nắm tay nhau đi tản bộ, nghe suối reo, ngắm hoa sen, hay chơi trốm tìm giữa những ngọn giả sơn

Vì Mộ Dung Khiết năn nỉ, Lãnh Quân đã tự mình dựng lên một dây đu cho nàng, mỗi lần đẩy xích đu lên không trung cho nàng, Mộ Dung Khiết đều đắc chí cười to, nhìn khuôn mặt khả ái cười đỏ bừng mặc, nghe tiếng cười như chuông khánh của nàng, Lãnh Quân tràn đầy hạnh phúc, hắn hận thời gian không thể vĩnh viễn dừng lại, nhìn nàng vĩnh viễn vui vẻ vô tư như thế

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro