Chương 36: Hoàng thượng kinh hỉ, nguyên lai hắn thực sự là "nàng"
Bữa tối qua đi, Lãnh Quân thay y phục hàng ngày, nói qua với Lưu công công rồi một mình ra hoàng cung. Nhờ thi triển khinh công, nên hắn rất nhanh đến Tùy tâm uyển, sau đó leo tường đi vào, trực tiếp tới phòng khách
Tà Tà thấy hoàng thượng xuất hiện ở chỗ này, vừa sợ vừa khẩn trương, hắn nhanh chóng đứng dậy, tiến đến quỳ xuống cung kính: "Hoàng thượng cát tường!"
Lãnh quân phất tay, ý bảo hắn đứng dậy, hỏi: " Mộ Dung ái khanh đâu rồi?"
"Khải bẩm Hoàng Thượng, công tử ở trong phòng, thỉnh hoàng thượng chờ một chút, thảo dân đi gọi ạ."
Lãnh quân gật đầu, trực tiếp đi tới một chiếc ghế ngồi xuống. Con mắt đen nhìn ra bốn phía, âm thầm đánh giá. Đã từng đến đây 2 lần, rồi sau đó cũng vô tình không đến, không nghĩ ra nàng đã thay đổi nơi đây nhiều đến như vậy. Toàn bộ phòng khách, vốn trước đây được trang trí đơn điệu và kiên cường, nhưng hiện tại thoạt nhìn đã trở nên nhu hòa rất nhiều, hai bên góc tường còn được đặt thêm bồn hoa, những bức tranh chữ treo xung quanh trước đây nay được thay thế bằng tranh phong cảnh, toàn bộ đồ trang trí rất nữ tính hóa, điều này càng thêm khẳng định quan điểm trong lòng hắn: Mộ Dung Kiệt là nữ nhân
Mộ Dung Kiệt vừa tắm rửa xong, mái tóc dài xõa tung, ngồi trước bàn trang điểm chỉnh trang. Hôm nay nàng có ra chợ chiều mua thỏi son, nghe nói dùng rất tốt, vì vậy lấy ra thử một chút, quả nhiên khát tốt, đồ thượng hạng, cảm giác rất mềm, một điểm cũng không đầy mỡ, hơn nữa khiến khuôn mặt trở nên rất kiều diễm
Ban ngày mặc đồ nam trang nên mỗi buổi tối nàng đều trang điểm một chút theo quán tính, bởi vì nàng lo nếu không như vậy thì ngay cả mình bộ dáng gì cũng quên
Đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng của Tà Tà. Mộ Dung Khiết tự nhiên goi hắn vào. Tà Tà thấy nàng một thân trang phục nữ tính, không khỏi sửng sốt một chút. Mộ Dung Khiết thấy dạng ngốc của hắn, liền không khỏi đùa cợt "Thế nào? Tỷ tỷ đẹp không?"
"Vâng! Công tử quả thực tiên nữ hạ phàm..." Bình thường buổi tối nếu như không có việ gì, Tà Tà rất ít khi đến gặp nàng, vì vậy hắn lần đầu tiên nhìn thấy Mộ Dung Khiết trong trang phục nữ, thảo nào phản ứng như vậy
"Ha hả, công tử là tiên nữ? Tiên nữ điều không phải nữ nhân sao? Thế nào biến thành công tử?" Mộ Dung Khiết không khỏi trêu hắn một chút, đến khi mặt hắn đỏ bừng mới thôi, chăm chú nói: "Làm sao vậy? Như thế tới tìm ta có chuyện gì? Tiền tiêu hết?"
"Đều không phải! Tiền thì còn. Nhưng...nhưng hoàng thượng tới, hiện đang chờ công tử trong đại sảnh."
"Cái gì?" Mộ Dung Khiết sợ hãi, kinh ngạc nói: "Hắn buổi trưa điều không phải đã tới sao? Bây giờ còn tớigì chứ?"
"Đệ cũng không biết, công tử tốt nhất nhanh thay y phục đến gặp người. Nhìn dáng vẻ của hoàng thượng, tâm tình hình như không phải tốt" Tà Tà lo lắng nói
"Ân, Đệ ra ngoài đi, ta ra ngay đây."
Ngay khi Tà Tà ra khỏi cửa, nàng nhanh chóng tiến đến bình phong trước giường (để tránh người khác biết thân phận thực, nàng đã để bình phong trước giường), cầm lấy vải cuốn lấy bộ ngực, mặc lên bộ y phục trắng, sau đó cấp tốc chạy đến trước gương trang điểm buộc cao mái tóc, rồi mới vội vàng chạy ra phòng ngoài, hướng phòng khách tiến đến"
Lãnh Quân thấy Mộ Dung Khiết lâu như vậy còn không có đi ra, tâm trạng phiền muộn mỗi lúc sâu thêm. Đột nhiên thấy Mộ Dung Khiết một thân bạch y đi đến trước mặt hắn, cung kính thi lễ "Hoàng thượng cát tường, hoàng thượng đại giá quang lâm tệ xá, ty chức nghênh tiếp chậm, thỉnh hoàng thượng thứ tội."
Lãnh Quân kêu bình thân, sau đó nhìn chằm chằm nàng không rời. Đêm nay chính là nàng, tuy rằng mặc trang phục nam nhưng có điểm bất đồng, được rồi, đó chính là khuôn mặt. Bình thường khuôn mặt nàng trắng nõn sạch sẽ, nhưng hiện tại tuy rằng khuôn mặt nàng rất trắng nhưng mơ hồ lộ ra vòng quyển ửng đó, đó là hiệu quả của son phấn, ở hậu cung nữ nhân cũng hay trang điểm. Còn có đôi môi đỏ tươi kiều diễm, hắn hận không thể lập tức hôn lên đó
Mộ Dung Khiết bị hắn nhìn cả người trở nên không tự nhiên. Đêm nay chính là hắn, nhưng khác với vẻ tôn quý khí phách ban ngay, đêm nay trong trang phục đen hắn càng thêm vẻ tuấn mỹ bất phàm, mơ hồ có chút lạnh lẽo mị lực. Cặp mắt thâm thúy đang chăm chú nhìn nàng, như con báo Châu Mỹ đang nhìn con mồi, khiến nàng không khỏi cảm thấy sợ run
Hắn rốt cuộc vì sao hành động thế này? Cho dù có chuyện quan trọng gì cũng phái người truyền nàng tiến cung, chứ không phải tự thân đến cửa. Hiện tại buổi tối, hắn không phải nên ở trong cung hoan độ đêm xuân sao? Để thoát khỏi xấu hổ, nàng thấp giọng nói "Hoàng thượng đêm hôm tới chơi có chuyện gì ạ?"
Lãnh Quân rốt cuộc thu hồi ánh mắt, ngồi thẳng lên "Trẫm gần đây tâm tình rất phiền, muốn tìm người cùng uống. Mà Mộ Dung khanh gia cũng đã từng bồi tửi, vì vậy đêm nay đến mong muốn Mộ Dung khanh gia bồi trẫm một trận thống khoái"
Trời ạ, cái gì mà thưởng thức a, hắn đã nói ra yêu cầu rồi, nàng còn có khả năng cự tuyệt không? May mà gần đây cũng hay ra ngoài xã giao, tửu lượng luyện được cũng không tệ lắm. Vì vậy liền sảng khoái trả lời "Hoàng thượng ưu ái, ty chức nhất định phụng bồi" ssau đó định phân phó Tà Tà ra phủ mua vò rượu về
Nhưng Lãnh Quân ngăn cản nàng nói "Không cần, trẫm đã chuẩn bị rồi" Rất nhanh Lưu công công đi đến, dẫn theo 4 gã thị vệ, mỗi người khiêng vò rượu to. Bọn họ sắp xếp rồi nhanh chóng cung kính rời đi. Lãnh Quân đi tới Lưu công công nói thấp giọng, Lưu công công cũng lui ra ngoài.
Trong đại sảnh chỉ còn lại Lãnh Quân , Mộ Dung Khiết và Tà Tà. Lãnh Quân nhìn Tà Tà một chút rồi nói "Người cứ đi xuống dưới, đêm nay trẫm muốn cùng Mộ Dung khanh gia một trận thống khoái, không say không về"
Tà Tà do dự nhìn Mộ Dung Khiết, thấy nàng gật đầu liền ly khai quay về phòng mình
Lãnh Quân lập tức đứng dậy, mở một vò, hương rượu thuần khiết bốc lên, làm cho người ngửi đã thấy vui sướng. Sau đó Lãnh Quân lấy một cái chén trên bàn rót hai chén, đưa cho Mộ Dung Khiết "Cạn" sau đó nâng chén của mình uống sạch
Mộ Dung Khiết cũng nhanh há mồm uống hết. Trời ạ! Bình thường nàng cũng uống rượu nhưng đây quả là rượu mạnh, hương cay nồng ngào ngạt mũi
Nàng còn chưa định thần đã thấy cái chén trong tay đầy rượu, Lãnh Quân đã hướng nàng nâng chén. Nàng không thể tránh được lại tiếp tục uống. Cứ như vậy, một chén tiếp một chén, không biết qua bao lâu, nàng thấy toàn thân nóng hổi, cả người mê muội. Đột nhiên, nàng phát hiện có thật nhiều hoàng thượng, hơn nữa người nào cũng tà mị, quỷ dị
Lãnh Quân nhìn nàng trước mắt, hé ra khuôn mặt đỏ như phong điệp mùa thu, đôi mắt mê man. Hắn nâng nàng dậy thấp giọng nói "Mộ Dung khanh gia, ngươi say sao? Có hay không rất muốn ngủ?"
Mộ Dung Khiết gật đầu với hắn. Lãnh Quân hỏi lại "Không bằng để trẫm đưa ngươi vào phòng ngủ, gian phòng khanh ở đâu?"
Một Dung Khiết hướng phía trước chỉ tay, sau đó Lãnh Quân đỡ nàng, từng bước đỡ nàng đi đến. Nhẹ nhàng đóng cửa phòng, thuận tay cài then cửa, Lãnh Quân đỡ nàng đi tới bên giường, Mộ Dung Khiết gần giường liền bò lên nằm xuống, trong miệng bì bõm không biết đang nói cái gì
Lãnh Quân thấy thế, cũng ngồi trên giường, cúi đầu hỏi nàng "Mộ Dung khanh gia, tên ngươi là gi?"
"Ta. . . Ta là Mộ Dung Khiết."
"Mộ Dung kiệt?" Lãnh quân buồn bực, nàng không phải uống say sao? Thế nào vẫn nhớ kỹ cái tên giả danh này
"Ân! Ba ba nói nữ hài tử hẳn là băng thanh ngọc khiết, nên đặt tên ta là Mộ Dung Khiết." Nói xong nỉ non rồi nhắm mắt ngủ
Nga! Nguyên lai là "Khiết", mà không phải "Kiệt" ! Hai chữ đồng âm, nhưng một bên là tên nữ tử, là tên của nam tử, nghĩ không ra nàng thật thông minh.
Lãnh quân thâm trầm nhìn nàng, xác định nàng đã ngủ say, liền cởi giầy, bò lên giường, tay cởi ngoại sam của nàng.
Trước mặt hắn hiện ra khối thân thể mềm mịn, ngực bị cuốn khối vải. Hắn nhẹ nhàng cởi ra, đôt nhiên một bộ ngực căng tròn bày ra trước mắt hắn
Lãnh Quân nhìn thấy vui mừng, quả nhiên là nữ. Nàng có phải là "Nàng" không? Nghĩ đến một khả năng, hắn khẩn cấp cởi bỏ tiết khố của nàng, bụi hoa nồng đậm khiến cổ họng hắn căng thẳng, nhưng điều khiến hắn kích động như điên chính là cái bớt nằm trên đùi cạnh đó, hắn vĩnh viễn cũng nhớ kỹ, nàng quả nhiên là "Nàng". Đây chính là người khiến hắn ngày đêm đăm chiêu, mỗi khi nghĩ tới hội hổ thẹn. Hối hận, yêu chương chính là "Nàng", nguyên lai "nàng" mang tên Mộ Dung Khiết
Hăn hưng phấn kích động cấp tốc cởi bỏ quần áo trên người, khẩn cấp hôn lên môi anh đào, trằn trọc mút, hay tay nắm chặt bộ ngực tròn, liên tục xoa nắn. Sau đó tay đi xuống dưới tìm kiếm
Mộ Dung Khiết bất giác phát ra tiếng rên rỉ, sau đó đi vào giấc ngủ say, điều này khiến Lãnh Quân càng thêm khó cầm giữ, hắn cảm thấy hoa cốc đã vì hắn chuẩn bị rất tốt, vì vậy kiên quyết nâng mình vốn đau nhức từ lâu tiến nhập vào nàng, phát giác không có gì ngăn trở, hắn càng thêm vui vẻ, càng khẳng định thêm nàng chính là "Nàng"
Mộ Dung Khiết bị xâm nhập bất thình lình liền kinh chấn tỉnh lại, hai mắt mê man, đầu óc hỗn độn bất minh từ từ tỉnh lại, nàng giật mình thấy nam nhân đang đặt trên người, cảm giác được người đó đang không ngừng luật động, vô thức đẩy hắn ra, nhưng trái lại càng khiến hắn thêm nóng cháy, hỏa thiêu đến canh vượng
Lãnh Quân tà mị thấp giọng nói với nàng "Khiết nhi ngoan, ta sẽ khiến nàng rất thoải mái, rất khoái nhạc"
Mộ Dung Khiết nghe tiếng vọng "Ta sẽ khiến nàng rất thoái mái, rất khoái nhạc" hành động giãy dụa do xúc động bỗng trở nên mềm mại, tối hậu biến thành khát vọng
Lãnh Quân hưng phấn nhìn nàng, nguyên cuối cùng cũng không phải "bất năng nhân đạo", mà chỉ hợp với một người. Hắn không khỏi tự thân luật động nhanh hơn, nhượng nàng cung nhau leo lên đỉnh dục vọng, điên cuồng cùng múa. Tối hậu, hắn gầm nhẹ thỏa mãn, mầm móng nóng hổi bắn tới cơ thể nàng, sau đó chậm rãi ngừng lại, ôm nàng trước ngực thật lâu, từng ngụm từng ngụm thở phì phò. Mà Mộ Dung Khiết đã sớm đi vào giấc ngủ lúc nào không hay
Lãnh Quân nghiêng người ôm nàng, con mắt đen nhìn nàng say ngủ, trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Nghĩ không ra người hắn tưởng niệm lâu ngày hóa ra lại xuất hiện trước mặt từ lâu. Hiện tại khuôn mặt xinh đẹp của nàng không hề vi hắc, mà trong trắng hồng hào, nhưng ngũ quan chính là không thay đổi. trước đây mới là chân diện mục của nàng? Hay là hiện tại mới là nguyên bản?
Hắn sáng sớm tựu phát giác nàng toàn thân trắng noản, cân xứng với bộ mặt. Nguyên lai trước đây nàng cố ý cải trang khuôn mặt vi hắc, vì sao nàng phải che dấu chân diện mục? Còn có, nàng làm sao hiểu được nhiều như vậy? Các phương diện phân tích đều rất giỏi/ Nàng vì sao lai thay thế Mộ Dung Tịch tiến cung? Nàng cùng Mộ Dung gia rốt cục có quan hệ gì?
Tất cả tất cả nghi vấn, hắn đều muốn biết đáp án, nhưng hắn không dám hỏi, bởi vì hắn sợ khuấy động ký ức nàng, sau đó nàng sẽ hận chính hắn, không để ý tới hắn, thậm chí sẽ ly khai lần thứ hai. Vừa nghĩ đến chuyện lần thứ hai mất nàng, lòng hắn cảm thấy cực kỳ sợ hãi, khẩn trương, hoảng hốt và thống khổ. Vì vậy hắn sẽ chôn sâu mọi chuyện, mặc kệ thân phận của nàng là gì, chỉ cần nàng vui sướng, chỉ cần nàng ở bên hắn là tốt rồi.
Lãnh quân dần hồi phục lại tinh thần, nhìn người đang nằm trong lòng với tình cảm chân thành. Nàng hình như không nhớ rõ chuyện trước đây, giống như chuyện của người xa lạ. Hắn vừa vui lại vừa buồn. Buồn chính là nàng đã quên mình, quên bọn họ có những đoạn tốt đẹp. Vui chính là nàng không biết mình là người tổn thương hài tử, vì vậy nàng sẽ không hận hắn
Hắn cúi đầu hôn thật sâu vào trán nàng, thấp giọng nói "Khiết nhi, xin lỗi, trẫm sau đó sẽ không bao giờ...khiến ngươi chịu khổ. Trẫm nhất định bồi người một hài tử, hai người con trai, có lẽ còn nhiều hơn nữa"
Đột nhiên hắn nghĩ tới quan hệ giữa Mộ Dung Kinh và nàng, bọn họ thường cùng một chỗ, hơn nữa ngày đó lại còn nắm tay, nghĩ tới đây, khuôn mặt nhu tình của Lãnh Quân lập tức xám lại vì ghen tỵ và khí phẫn, ngực oán hận nghĩ: " Mộ Dung Kinh thực sự lớn mật, dám nhìn trộm nữ nhân của trẫm, còn nắm tay nàng, trẫm nhất định phải cảnh cáo hắn, tay nàng chỉ có thể do trẫm cầm." Nghĩ rồi ôm eo Mộ Dung Khiết thật chặt, Lãnh Quân rốt cục cũng dần dần tiến nhập mộng đẹp.
Canh năm, Lãnh Quân tỉnh lại, nhìn người thương vẫn trong lòng ngủ say, hôn nhẹ đôi môi đỏ mọng, sau đó đứng dậy, cầm lấy quần áo mặc vào, tới trước bàn viết vài dòng rồi đặt bên gối nàng, sau nhìn sâu vào nàng một chút, rồi mới nhẹ nhàng mở cửa phòng đi ra ngoài.
Toàn bộ biệt uyển yên tĩnh, Mộ Dung Khiết mở mắt thấy trên đầu giường có tờ giấy, chữ rồng bay phượng múa "Khiết nhi, tôi hôm qua nàng thật nhiệt tình, ngọt ngào khiến trấm luyến tiếc ly khai! Đêm nay trẫm sẽ lại đến tìm nàng- Quân"
Oanh! Nàng lập tức tỉnh táo lại, tuy rằng ngoại sam vẫn mặc ở trên người chỉnh tề, nhưng bên trong trống không một vật, vải cuốn quanh ngực cũng không có, tiết khố cũng không có mặc ở trên người. Nàng giật mình, má ơi, toàn thân đau đớn.
Đột nhiên trí nhớ đêm qua ùa lại, đêm qua hoàng thượng đến, sau đó bọn họ cùng nhau uống rượu, uống uống đến say, sau đó hắn đỡ nàng trở lại phòng, kế tiếp là đi ngủ. Lúc nàng ngủ say đột nhiên cảm thấy có vật xa lạ xâm nhập trong cơ thể chạy nước rút, nàng xem Lãnh Quân chính là làm chuyện này với nàng, lúc đó nàng còn tưởng rằng nàng phát mộng xuân, không nghĩ đến hắn thừa dịp nàng uống say đã cường bạo nàng!
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hình như không thể nói cường bạo, vì tối hôm qua khi hắn tiến nhập nàng, nàng hình như đã tỉnh lại, nhưng nghe hắn trầm giọng đầy mê hoặc nàng liền phối hợp hắn, cũng đã hưởng thụ hoan ái đầy khoái trá và hưng phấn
Trời ạ... Nàng lấy chăn trùm mặt, nghĩ không ra lần đầu tiên của nàng là dành cho một người cổ đại, hơn nữa lại là hoàng đế. Nàng thất thần nhìn vài trải giường trắng noãn, không khỏi buồn bực, thông thường lần đầu tiên phải có chút lạc hồng chứ? Vì sao nàng không có? Lẽ nào tối hôm qua thực sự chỉ là hồi mộng xuân? Thế nhưng ngoại sam xộc xệch và thân thể đau nhức, còn có Lãnh Quân lưu lại thư kia chẳng phải chứng minh hắn và nàng thực sự đã quan hệ
Đột nhiên, nàng nghĩ tới Lãnh Quân trên thư để lại gọi nàng "Khiết nhi", hắn thế nào biết tên thật của mình? Ngoại trừ Mộ Dung Kinh, cả triều đại này căn bản không ai biết nàng tên Mộ Dung Khiết. Tà Tà cũng chỉ biết nàng là nữ tử, cũng không biết tính danh thực của nàng.
Hoàng thượng làm sao biết nàng là nữ nhi? Lẽ nào hắn tối hôm qua đã có sẵn mưu kế? Chính là tìm cách vạch thần thân thế của nàng nên mới cố ý chuốc nàng say? Nếu hắn đã biết nàng chính là nữ, thì sau này sẽ đối xử với nàng như thế nào đây? ở xã hội này, nữ nhân một điểm địa vị cũng không có, càng không có chuyện nàng có thể làm quan, hắn có thể hay không định nàng tội khi quân? Có thể hay không trảm nàng?
Nhưng nhìn lại nội dung trên tờ giấy, tình hình sẽ không phải vậy, còn nói đêm nay sẽ trở lại thăm nàng mà. Khoogn phải đâu...làm sao bây giờ....
Đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng kêu của Tà Tà: " công tử họ trư, đến lúc rời giường rồi, bằng không người sẽ vào triều muộn đấy."
Đúng a, thiếu chút nữa thì quên phải vào triều sớm. Không dám nghĩ nhiều, Mộ Dung Khiế nhanh chóng đứng lên, lấy vải cuốn tròn bộ ngực sưng đỏ, tìm tiết khố mặc vào, sau đó xếp lại tờ giấy, chỉnh lý một chút dung nhan, để tránh cho người khác biết nàng là nữ nhân, nàng không dám dùng nha hoàn, đều tự mình rửa mặt chải đầu. Quay về với chính nghĩa, nàng cũng là một nữ tự hiện đại, luôn tự mình làm mọi việc rồi
Đột nhiên, nàng phát hiện trên cổ có rất nhiều vết cắn hồng hồng, vẫn còn ửng đỏ. Trời ạ, tên hoàng đế hỗn đản đó thật quá đáng, như vậy kêu nàng làm sao gặp người. May mà quần áo cổ đại có cổ tương đối cao, cho nên cứ để cổ dựng đứng thẳng thì có thể che khuất. Sau khi tất cả đã OK, nàng mới bước ra khỏi cửa phòng.
Tà Tà đang đứng đó buồn bực, nhìn nàng nói "công tử, người ngày hôm nay sao lề mề thế? Càng lúc càng rùa"
Mộ Dung Khiết lườm hắn bất mãn, hài tử này thấy mình đối tốt với hắn ngày càng không để mình vào mắt, dám gọi nàng như vậy. Nàng không khỏi bực tức "Tà TÀ, ngươi muốn chết phải không? Dám gọi ta là rùa" nói xong dùng tay nhéo tai hắn
Tà Tà lập tức đau đến kêu to, la hét "được rồi, ta biết sai rồi" NGhe thấy thế Mộ Dung Khiết mới buông tay, sau đó hỏi tiếp "được rồi, công tử, hoàng thượng tối qua lúc nào rời đi? Thấy các người uống rượu, ta cũng không dám quấy rối, vì vậy về phòng ngủ luôn"
Hanh, hắn nói hoàn toàn không biết xấu hổ, nếu nhưng không phải ngươi ngủ, ta sẽ không bị người ta ăn sạch sẽ. Mộ Dung Khiết oán hận trừng mắt, không trả lời. Sau đó thấy thời gian đã muộn, liền vội vã chuẩn bị quần áo, lên xe ngựa tiến vào hoàng cung
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro