Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35: Mộ Dung Tịch phó ước, phát hiện thất thân

Càn Ngạnh cung

Lãnh quân thư thái nằm trên giường lớn mềm mại, mắt trừng trừng nhìn trần nhà, đầu hiện lên hình ảnh hắn và Mộ Dung Kiệt,biết rõ mình hành động rất lạ trong mấy ngày qua

Mộ Dung Kiệt —— một nam nhân bí ẩn, tài hoa vô cùng, hành vi cử chỉ cổ quái, Thiệu Hàn khen hắn không dứt miệng, hắn chỉ cần nửa ngày đã phá xong vụ án gần đây trong kinh thành, mà điều khiến hắn kinh ngạc chính là sau khi thẩm lý và phán quyết, hắn lại trình bày những chi tiết miễn trừ tội chết cho tử tội

Có một tình cảm đặc biệt khiến hắn tràn ngập hứng thú với Mộ Dung Kiệt, bình thường quan tâm hắn, bình thường nhớ tới hắn, bình thường muốn gặp hắn. Hắn có tình cảm với nam nhân như vậy từ bao giờ vậy? Lần đầu tiên nhìn thấy Mộ Dung Kiệt ở Sùng CHính điện đã cảm như vậy sao? Chính tại thư phòng, nơi Thiệu Hàn giới thiệu Mộ Dung Kiệt, hắn đã bắt đầu tình cảm này? Hay có lẽ sớm hơn, từ trước đây?

Từ khi Mộ Dung Kiệt xuất hiện, Lãnh Quân phát hiện mình càng thêm nhớ nàng- nữ tử khiến hắn yêu thương, khiến hắn sám hối, khiến hắn nhớ mình trước đây chưa từng có cơ hội yêu thương nàng. Mấy đêm nay hắn đều len lén ra cung, đến "Tùy tâm biệt uyển" chỉ cần đứng nơi rặng liễu xa xa liếc Mộ Dung Kiệt một cái, vì hắn quá giống nàng

Biệt uyển là ba năm trước đây hắn âm thầm phái người ngoài cung kiến tạo, ngoại trừ mấy thuộc hạ thân cận, hắn không cho ai biết về chỗ này. Mỗi khi gặp phải chuyện không hài lòng trong cung, hắn đều ly khai cái cung điện thoạt nhìn rất tôn quý, hoa lệ, đến biệt uyển yên tĩnh hưởng thụ thời gian an bình dù chỉ trong chốc lát, khi muốn ở một nơi nào đó, hắn có thể buông trọng trách, gông xiềng của hoàng đế, nếm thử hương vị làm người thường

Nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Mộ Dung Kiệt, hắn đã không chút do dự an bài hắn tới nơi đó cư ngụ, điều này là vì sao? Nó nói lên điều gì? Hắn rất muốn giải thích cho Thiệu Hàn biết chuyện gì xảy ra, nhưng hắn không dám, hắn biết nếu kể THiệu Hàn sẽ dùng ánh mắt dị dạng nhìn hắn, tuy rằng hắn là hoàng đế, nhưng cho tới giờ vẫn không hề coi THiệu Hàn là thần tử, trong lòng hắn, Thiệu Hàn là bằng hữu

Hai ngày trước THiệu Hàn đi đến thành phụ cận làm việc, Lãnh Quân dự định chờ hắn trở về nhất định mang mọi chuyện kể cho hắn, bởi vì nếu không thổ lộ những nỗi khổ này, hắn phát điên mất, nhưng người duy nhất có thể nói chuyện được chỉ có Thiệu Hàn

Xem ra hắn thật lòng có tình cảm với Mộ Dung Kiệt, thấy hắn thân mật với nam tử khác, hắn không nhịn được phát hỏa, ngực đau nhói. Ban ngày khi ôm Mộ Dung Kiệt, hắn phát hiện Mộ Dung Kiệt có khung xương rất nhỏ, toàn thân mềm mại, tuyệt không phải là thân thể nam nhân. Đặc biệt trên người hắn có mùi thơm tự nhiên, khiến hắn trong lúc đó còn nhầm tưởng là "nàng"

"Lẽ nào Mộ Dung kiệt là nữ?" Đầu hắn bỗng lóe lên ý nghĩ này. Nhưng nữ tử sao lại có năng lực và tài hoa như vậy? Hắn thoải mái đánh bạc, hơn nữa theo hình dạng còn cho thấy đó không phải lần đầu tiên. Nhưng nếu Mộ Dung Kiệt là nam nhân thì vì sao hắn lại có loại cảm giác này? Lãnh Quân dám khẳng định mình không có khuynh hướng yêu thích nam nhân

Buổi chiều sau khi hồi cung, kinh qua điều tra, hắn mới biết được nguyên lai Mộ Dung Kiệt qua vụ án vừa rồi mới quen biết Vũ Hiên. Vũ Hiên, theo lời đồn là một người tự cho mình là siêu phàm, lạnh lùng vô tình, tuyệt đối sẽ không ra công đường làm chứng, nhưng vì Mộ Dung Kiệt đã lại làm vậy. Mộ Dung Kiệt rốt cục đã cho Vũ Hiên cái gì khiến hắn phá vỡ tôn chỉ của chính mình để giúp?

Nghĩ đến chuyện Vũ Hiên đối tốt với Mộ Dung Kiệt, Lãnh Quân cảm thấy cực kỳ đố kỵ và hờn giận. Phải đến đêm khuya, Lãnh Quân mới từ từ đi vào giấc ngủ

Mộ Dung Kinh lâm triều về, vừa về đến cửa đột nhiên nhìn thấy một thiếu niên gần mười tuổi đang hoang mang rối loạn nhìn chăm chăm vào cửa. Mộ Dung Kinh không khỏi bước qua hỏi "ngươi là ai? Lén lút chỗ này định làm gì?"

THiếu niên vừa nhìn thấy hình dạng của Mộ Dung Kinh, không khỏi lắp bắp"ta...ta..."

"Tốt nhất là nói thật, bằng không đừng trách ta không khách khí"

THiếu niên nghe thế thì nói nhanh "Ta muốn gặp Mộ Dung tiểu thư"

"Cái gì?" Mộ Dung Kinh chấn kinh, Tịch nhi đã tiến cung hai tháng sao lại có nam nhân đến tìm? Mà lại là một hài tử, không khỏi hỏi lại" Ngươi là ai? Tìm nàng có chuyện gì?"

THiếu niên nhìn hắn, không biết đáp lại thế nào. Đột nhiên truyền tới một giọng trầm nam tử "là ta muốn tìm nàng" từ trong góc khuất xuất hiện một người

Mộ Dung Kinh âm thầm đánh giá hắn, khoảng hai mươi tuổi, thân thể cao gầy, tướng mạo tuấn tú, nhưng quần áo cũ nát, cả người thoạt nhìn rất nghèo túng, đôi mắt luôn đảo đi đảo lại khiến MỘ Dung Kinh cảm thấy đáng ghét, lạnh lùng hỏi hắn "ngươi là ai? Tìm nàng có chuyện gì?"

"Ta là Triệu Cường, người đích thị là đại ca Mộ Dung Kinh, phải không? Đại ca, người khỏe không?" nam tử kêu lên thân thiết

Mộ Dung Kinh nghe thế, mặt tái đi kinh ngạc, hóa ra hắn chính là Triệu Cường, là tên hỗn đản cùng Tịch nhi bỏ trốn. Nghĩ đến chuyện vì hắn, Mộ Dung Khiết mới phải thế thân Tịch nhi tiến cung, phát sinh bao chuyện thống khổ, Mộ Dung Kinh càng thêm căm hận, lập tích ra tay ngăn lại "không nên tùy tiện kêu loan, ai là đại ca của ngươi? Còn có, Tịch nhi trước đây vô tri, bị ngươi lừa, hiện tại nàng đã thấy rõ chân diện mục của ngươi, sẽ không có bất cứ cảm giác gì với ngươi nữa, ngươi thức thời sẽ không tái xuất hiện, bằng không đừng trách ta vô tình"

" Hanh, ngươi thế nào biết lòng của nàng, các ngươi cả đám đều tự nhận rất thương nàng, nhưng các ngươi có biết nàng chân chính cần gì không? Chỉ có ta mới thật sự hiểu nàng, yêu nàng. Ta thừa nhận đã từng thương tổn nàng, nhưng hiện tại ta đã hối hận, vì vậy đến tìm nàng, hướng nàng bồi tội, cầu nàng tha thứ. Đại ca, ngươi để ta gặp nàng được không, nàng khẳng định muốn gặp ta" nói xong lời cuối cùng, ánh mắt Triệu Cường đầy cầu xin

"Ngươi đi đi, nàng không hề còn là Tịch nhi trước đây, hơn nữa cũng không muốn gặp ngươi" xác thực, hiện tại Mộ Dung Tịch đã là phi tử của hoàng thượng, cho dù nàng đã từng có tình cảm gì với hắn, nhưng hiện tại không có bất cứ cơ hội nào để nảy sinh tình cảm với bất kỳ ai

Mộ Dung Kinh khinh thường nhìn Triệu Cường, sau đó xoay người quay về nhà

Triệu Cương không từ bỏ ý định, tiếp tục đuổi theo "đại ca, van cầu ngươi, ta thực sự rất thích Tịch nhi, ta thực sự biết sai rồi, thỉnh cho ta một cơ hội, ta nhất định sẽ giải thích rõ rang với nàng. Đại ca, van cầu người"

Thấy có người qua lại tò mò đứng lại xem, Mộ Dung Kinh không khỏi nóng ruột, nếu như cứ bát nháo như vậy, đến tai phụ thân thì thực sự không ổn, theo cá tính của phụ thân, nhất định sẽ không để lời đồn đãi nào ảnh hưởng đến vị trí của Tịch nhi trong cung, ông khẳng định sẽ giết Triệu Cường. tuy rằng không thích hắn, nhưng nói thế nào cũng là một mạng người, hơn nữa hắn lại từng là người Tịch nhi thích

Nghĩ tới đây, hắn lập tức dừng lại cước bộ, kiên trì thuyết phục" Triệu Cường, nói thật với ngươi, t ach đã mang Tịch nhi gả cho người khác, vài ngày nữa là xuất giá, ngươi chính mình nên bỏ đi, mặc kệ ngươi đã từng đối với Tịch nhi thế nào, các ngươi cả đời này sẽ không đạt được đích đâu. Không nên tiếp tục dây dưa nữa, như vậy đối với tất cả mọi người đều không tốt, ngươi không phải nói thích Tịch nhi sao? Thích nàng thì nên để nàng vui vẻ hạnh phúc, ngươi hẳn là nên chúc phúc cho nàng đi"

"Thế nhưng. . . Ta không cam lòng. . ." Triệu cường nghe thế, vẻ mặt trở nên hối hận và thống khổ, ngồi bệt xuống đất. Mộ Dung Kinh cũng không đành lòng, an ủi hắn "Ngươi mau đứng lên đi" nhìn lại hắn toàn thân quần áo cũ nát, bèn đưa đến một thỏi bạc "người cầm lấy đi, hãy đi mua bộ quần áo sạch sẽ mà mặc"

THấy tinh thần hắn rốt cục ổn định, Mộ Dung Kinh cảm than, sau dó quay người vào nhà

Mộ Dung Kinh tưởng mọi chuyện đã được giải quyết, nhưng bữa tối thị vệ liền tiến đến nói với hắn rằng có một người tên là Triệu Cường trước khi ly khai có lưu lại một phong thư cho hắn

Mộ Dung Kinh buồn bực, không phải mọi chuyện đã giải quyết xong lúc trưa rồi sao? Hắn viết thư lại làm gì chứ? Hắn nhận thư từ tay thủ vệ, sau đó ra dấu bảo thị vệ rời đi, mở phong thư ra xem. NGuyên lai Triệu Cương vẫn chưa từ bỏ ý định, nói thế nào cũng phải gặp mặt Tịch nhi một lần, thư còn chỉ rõ thời gian và địa điểm, còn nói nếu như Tịch nhi không xuất hiện, hắn tuyệt sẽ không bỏ qua, sẽ tiếp tục dây dưa đến khi Tịch nhi gặp hắn mới thôi

Xem rất nhất định phải để Tịch nhi gặp mặt hắn, nói cho rõ ràng, bằng không hắn sẽ không từ bỏ mối tình này. Thế nhưng Tịch nhi đang ở trong thâm cung, không thể ra ngoài, hơn nữa nếu để cho người thấy nàng cùng tình cũ gặp mặt, đến lúc truy ra, cả nhà Mộ Dung đều không thể thoát được can hệ. Làm sao bây giờ bây giờ đây?

Mộ Dung Kinh nghĩ mãi, rốt cục nghĩ tới một người-Mộ Dung Khiết, nàng giống Tịch nhi như đúc, không bằng thỉnh nàng giả trang thành Tịch nhi ra mặt nói rõ với Triệu cường- đúng thế, nhất cử lưỡng tiện

Để tránh cả nhà nghi ngờ, Mộ Dung Kinh dùng bữa cùng gia đình, sau đó lén ra ngoài. Đây là lần đầu tiên hắn đến nơi ở của Mộ Dung Khiết, nàng từng nói qua với hắn nơi này là do hoàng thượng ban cho, Mộ Dung Kinh tuy rằng không rõ hoàng thượng vì sao làm như vậy, nhưng thấy hoàng thượng không hoài nghi nàng, cũng không hoài nghi Tịch nhi, nên hắn cho rằng có thể là do Thiệu đại nhân tranh thủ giới thiệu, dù sao việc nàng vào hình bộ làm việc cũng là do Thiệu đại nhân giới thiệu

Mộ Dung Khiết thấy Mộ Dung Kinh đã trễ thế này còn đến chơi, vui vẻ tiếp đón nhưng vẫn hoài nghi, đến khi nghe Mộ Dung Kinh kể qua câu chuyện, sau đó thỉnh nàng ngày mai phải giúp hắn. Mộ Dung Khiết cũng từng gặp qua Mộ Dung Tịch, nhưng không ngờ một nữ tử cổ đại lại có chuyện tình liều lĩnh như vậy, thảo nào lúc đó nàng trì hoãn mấy tháng liền không vào cung

Lòng thầm bội phục dũng khí của Mộ Dung Tịch, nàng lại không khỏi lo lắng, liệu ngày mai trước mặt Triệu Cường có lộ ra sơ hở, vì vậy nàng kêu Mộ Dung Kinh sang mai tìm biện pháp tìm gặp Mộ Dung Tịch nói qua một chút, như vậy sẽ không lộ chuyện. Mộ Dung Kinh gật đầu tán thành, sau đó nói chuyện phiếm một chút, rồi rời đi

Từ một nơi bí mật gần đó, Lãnh Quân nhìn thấy Mộ Dung Khiết cùng Mộ Dung Kinh cùng nhau hướng vào đại đường, suy nghĩ "Mộ Dung Kinh thế nào lại đến đây lúc muộn thế, bọn hắn có chuyện gì cần thương lượng? Nhưng Mộ Dung Kinh là võ tướng, MỘ Dung Kiệt là quan văn, bọn họ có chuyện gì quan trọng cần bàn bạc?

Lòng vẫn còn buồncjc, đến khi thấy bóng Mộ Dung Kinh trở về hắn mới phục hồi tinh thần, sau đó lén lút đi đến hồ sen

NGày hôm sau lâm triều, Mộ Dung Kinh xin Lãnh Quân được gặp Mộ Dung Tịch, hoàng triều quy định, hậu cung phi tần muốn gặp gia đình, người thân phải hỏi trước Lãnh Quân 5 ngày, nhưng Mộ Dung Kinh lại xin hắn gặp mặt Tịch phi gấp, rốt cuộc là có chuyện gì? Lẽ nào liên quan đến chuyện tối qua? Lãnh Quân chăm chú nhìn Mộ Dung Kinh, nhưng không cách nào nhìn ra bất cứ biểu tình nào trên khuôn mặt ngăm đen đó, vì vậy hắn suy nghĩ một hồi, sau đồng ý đáp ứng thỉnh cầu của Mộ Dung Kinh

Trong Tịch cung, Mộ Dung Tịch nhìn thấy anh cả không gặp từ lâu đột nhiên xuất hiện,, kinh hỷ vạn phần. Mà Mộ Dung Kinh nhìn thấy nàng hơi gầy, cũng cảm thấy yêu thương ngập tràn

Khi Mộ Dung Tịch biết Triệu Cường trở về tìm nàng, tức giận xen lẫn kích động và vui mừng, Mộ Dung Kinh nhìn là biết tạm thời không nên mang thân phận thật của Mộ Dung Khiết ra nói với nàng, vì vậy nói "Tịch nhi, ngươi hiện tại đã là người của hoàng thượng, vì vậy tuyệt đối không được liên quan với Triệu Cường, và cũng không được để phụ thân biết chuyện, hay người đem chuyện tình này nói với đại ca, đại ca sẽ giúp ngươi giải quyết"

Mộ Dung Tịch chần chờ nhìn quanh, sau đó thấp giọng kể "lúc đó muội thực sự rất thích hắn, thế nhưng sau khi cùng hắn bỏ trốn, muội phát hiện ra muội thực sự không quen loại bôn ba này, vì vậy thường phát giận trên người hắn, lúc đầu hắn toàn nhường ta, sau cũng cùng ta tranh cãi. Có lần trong lúc tìm nơi ngủ trọ, hắn sẵn sàng ngủ với nữ nhi của chủ khách sạn, ta lúc đó vừa thẹn vừa giận liền ly khai hắn sau mới phát hiện không mang theo tiền và đồ đạc, nhưng ta vẫn không muốn trở lại tìm hắn, vì vậy tìm đường trở lại kinh thành"

Nga! Thì ra là thế, lúc đó thấy nàng trở về trong tình trạng nghèo túng, hắn vẫn không dám hỏi, sợ động đến chuyện thương tâm, hiện tại đã biết chân tướng sự việc, hắn không khỏi ghê tởm Triệu Cường. Thấy mọi chuyện đã được giải thích rõ ràng thì mọi việc tiếp theo không thể chậm trễ, vì vậy hắn cáo biệt Mộ Dung Tịch, nói đi đối phó với Triệu Cường, không để hắn tiếp tục quấy rầy Mộ Dung phủ

Trước khi Mộ Dung Kinh rời đi, Mộ Dung Tịch rưng rưng nói với hắn "đại ca, nếu như có thể, xin đừng thương tổn hắn, tất cả....đã là quá khứ rồi" Mộ Dung Kinh nghe vậy, lòng chua xót, không ngờ đến lúc này nàng vẫn vì tên hỗn đản đó mà suy nghĩ

Mộ Dung Kinh ly khai Tịch cung, trực tiếp tới hình bộ, theo kế hoạch đã bàn với Mộ Dung Khiết từ tối qua, hắn liền nói với Tạ Dương buổi chiều có việc cần nàng hỗ trợ, Tạ Dương vốn là kẻ nịnh thần, vừa nghe thấy vậy liền đồng ý ngay

Mộ Dung Khiết và Mộ Dung Kinh sau khi ly khai hoàng cung liền vội vã đi tới "Phú quý tửu lầu" thuê riêng một phòng trên tầng hai. Đây cũng là do Mộ Dung Kinh đề phòng trước, thuyết phục Triệu Cường đến đây gặp mặt. Tại cửa phòng, Mộ Dung Kinh liền lén mang một bộ trang phục của Mộ Dung Tịch đưa cho Mộ Dung Khiết, may mà trong sương phòng có bình phong nên Mộ Dung Khiết rất nhanh đã thay xong quần áo

Đã lâu rồi Mộ Dung Khiết mới mặc trang phục nữ, nàng vẫn mỹ lệ động lòng người như trong trí nhớ của hắn, Mộ Dung Kinh nhìn ngây người, đến khi nghe thấy tiếng gọi của Mộ Dung Khiết, hắn mới hồi phục tinh thần

Rất nhay, bên ngoài cửa vang lên tiếng của Triệu Cường, cửa phòng mở ra, Triệu Cường đã ăn mặc chỉnh tề đi đến, vừa thấy Mộ Dung Khiết đã vui mừng bước đến gần nàng, kích động "Tịch nhi!"

Mộ Dung Khiết cấp tốc tránh người sang một bên, âm thầm đánh giá, hắn quả thực đẹp trai, tuy hơi tiều tụy, nhưng là đúng kiểu nam nhân trong mộng của các thiên kim tiểu thư, thảo nào mà Mộ Dung Tịch dám cùng hắn bỏ trốn

Nàng nhớ lại chuyện Mô Dung Kinh đã kể trên đường đến đây, vì vậy bình tĩnh nói "Triệu đại ca, ta hôm nay ra gặp mặt là muốn nói với Triệu đại ca là đừng làm khó mình, cha ta đã chuẩn ý gả ta rồi, ta sẽ đến Duẫn Châu trong tương lai gần, vì vậy thỉnh Triệu đại ca không nên đến gia đình ta quấy rối nữa"

Triệu cường không có cách nào thích ứng được với người vốn mê luyến hắn nay trở nên lãnh đạm như thế, nên kinh hoảng "Tich nhi, tax in lỗi, nàng hãy nghe ta giải thích, sự tình không như nàng nghĩ, vì nàng ta cố ý chuốc ta say, cố ý tạo cho chúng ta hiểu lầm, tất cả là để lừa gạt tiền tài của chúng ta. Sau cùng ta thấy rõ thái độ làm người của nàng, thấy rằng nàng mới là người tốt nhất, vì vậy xin nàng hãy tha thứ cho ta, ta sau này sẽ không bao giờ khiến nàng thương tâm như vậy nữa"

Nhìn hắn vẻ mặt hối hận hòa thống khổ đích thần tình, Mộ Dung Khiết vô hạn cảm khái. Ai, sớm biết như vậy, hà tất đương sơ? Nếu như nàng thị Mộ Dung Tịch, cũng sẽ không tái tiếp thu như vậy đích nam nhân, Vì vậy động dung địa thuyết: "Triệu đại ca, tất cả để nàng quá khứ ba, chích trách chúng ta hữu duyên vô phân, kỳ thực mặc kệ na sự kiện có hay không phát sinh, chúng ta đều không thích hợp cùng một chỗ, dù sao chúng ta xuất thân bất đồng, ta cật không quen cái loại này khổ, mà ngươi cũng nhân nhượng không được ta đích tính cách."

"Sẽ không đích, ta nhất định hội tựu trứ ngươi, không bao giờ ... nữa hội với ngươi tranh luận đích." Triệu cường thành khẩn địa thuyết.

Tại cổ đại, một người nam nhân năng biểu hiện đắc như thế thấp, có thể thấy được cái này nam nhân thực sự rất ái cái kia nữ nhân, chỉ tiếc bọn họ đã định trước bất năng cùng một chỗ."Triệu đại ca, không nên như vậy, không nên cải biến chính ngươi, ta còn là thích trước đây đích ngươi, để ngươi tại lòng ta lý hữu một tốt đẹp chính là hồi ức, khỏe? Chúng ta kiếp sau tái kiến, khỏe?"

Thấy trước mắt đích nhân vẻ mặt kiên quyết hòa khổ sở đắc hình dạng, triệu cường rốt cục buông nàng liễu kiên trì, thuyết: "Gả cho hắn ngươi thực sự hội hạnh phúc mạ?"

"Phải, muội đã gặp hắn, hắn đối đãi muội rất tốt, rất xứng đáng là một nam nhân, quan trọng nhất là chúng muội môn đăng hộ đối, hắn sẽ không khiến muội bị khổ"

"Vậy ư...vậy thì muội cứ yên tâm, ta sẽ không ngăng cản muội, cũng sẽ không quấy rối nhà của muội, mong muội thực sự hạnh phúc. Còn có nếu như hắn đối đãi muội không tốt, nếu không còn nơi nào để đi, chỉ cần muội nguyện ý, ta sẽ vẫn ở chỗ này chờ muội"

Nói xong cúi đầu, buồn bã đi ra cửa phòng.

Nhìn bóng người cô tịch bi thương, Mô Dung Khiết không kìm được, nước mắt cứ thế tuôn rơi, mà vẻ mặt của Mộ Dung Kinh cũng hiện lên nét đau thương. Lâu thật lâu, hai người bọn họ mới khôi phục lại tinh thần, cùng nhau xuống lầu

Đang ngồi ở góc dưới lầu, Lãnh Quân ung dung uống trà, ngẩng đầu ngắm cảnh sắc xung quanh, đột nhiên hắn phát hiện Mộ Dung Kinh đang bước ra khỏi cửa, bên cạnh hắn là một vị nữ tử, bóng lưng của nàng khiến hắn cảm thấy vô cùng quen thuộc

NGày hôm nay khi hắn tới hình bộ, Tạ Dương nói với hắn Mộ Dung Khiết theo giúp Mộ Dung Kinh làm việc. NGhĩ lại mọi việc, hắn càng thêm nghi ngờ Mộ Dung Kinh và Mộ Dung Kiệt chắc chắn đang làm việc mà không muốn cho ai biết. Vì vậy hắn thay ngay y phục hàng ngày tới biệt tâm uyển. Quả nhiên, Tà Tà nói Mộ Dung Kiệt rời đi từ sáng sớm vẫn chưa có trở về lần nào

Vì vậy hắn lang thang trong thành, hy vọng tình cờ có thể gặp lại Mộ Dung Kiệt, nhưng hắn tìm đã lâu cũng không thấy hai người, khi đi qua tửu lâu, cảm thấy khát nước, hắn liền vào uống trà, định uống xong sẽ tìm kiếm tiếp, không ngờ ngay trong chỗ này hắn lại nhìn thấy Mộ Dung Kinh. Nhưng Mộ Dung Kinh không phải đang ở cùng một chỗ với Mộ Dung Kiệt sao? Thế nào lại xuất hiện một nữ nhân? Nữ nhân kia là ai? Lãnh Quân nghi vấn đầy bụng, vì vậy lấy ra một thỏi bạc đặt lên bàn, sau đó đứng dậy cấp tốc đi theo Mộ Dung Kinh

Mộ Dung Khiết cảm giác có người đang theo dõi phía sau, nàng không ngừng quay đầu lại nhìn, nhưng trên đường không hề có người. Mộ Dung Kinh thấy thế buồn bực hỏi "tiểu Khiết? Ngươi sao thế? Sao cứ ngoái đầu lại về phía sau?"

Mộ Dung Khiết ra hiệu bảo hắn cúi đầu, sau đó ghé vào hắn nói nhỏ "có người đang theo dõi chúng ta"

"Vậy sao?" Mộ Dung Kinh chấn kinh, hắn là người luyện võ, bình thường rất cảnh giác, nhưng hôm nay bị người ta theo dõi phía sau cũng không biết. Hắn giật mình nhìn lại, nhưng không phát hiện ra ai khả nghi, vì vậy hỏi Mộ Dung Khiết "hay là ngươi đa tâm?"

Mộ Dung Khiết khẳng định "giác quan thứ sáu của ta luôn rất chuẩn, ta xác định có người theo dõi chúng ta, hơn nữa người kia có thể là Triệu Cường"

Mộ Dung Kinh không khỏi kinh hoảng "vậy sao? Hắn chưa từ bỏ ý định à?"

Mộ Dung Khiết gật đầu, sau đó ôm cánh tay của Mộ Dung Kinh nói to "đại ca, nghe nói khí trời ở Duẫn Châu so với ở đây lạnh hơn rất nhiều, không bằng đại ca theo muội chọn vài bộ áo da cừu đẹp đẹp, muội sẽ biếu tướng công và người nhà"

Mộ Dung Kinh kinh ngạc nhìn thái độ thay đổi đột ngột của nàng, thấy nàng không ngừng chớp mắt ra hiệu thì hiểu ngay ý tứ. Vì vậy cũng ôn nhu phụ họa "được, chúng ta về qua nhà nói với nương một tiếng, sau đó đại ca cùng muội đi mua đồ. Muội sắp xuất giá, đại ca cũng muốn mua vài lễ vật cho muội" nói xong kéo tay Mộ Dung Khiết nhanh chóng cất bước"

Lãnh quân từ chỗ rẽ đi ra, nhìn bóng người phía trước chậm rãi tiêu thất, vẻ mặt âm trầm. Hắn rốt cục thấy rõ nàng, nàng hay còn là Mộ Dung Kiệt! Nhưng hắn vì sao lại măc nữ trang xuất hiện, phải thừa nhận, hắn rất thích hợp với nữ trang, có thể hắn nguyên bản chính là nữ nhi? Điều khiến hắn khiếp sợ chính là, ngoại trừ màu da vi hắc, người hắn ngày đêm nghĩ đến giống nàng y hệt

Còn có, bọn họ nói cái gì tướng công? Xuất giá? Giá rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Nhớ tới hắn thân mật cùng một chỗ với Mộ Dung Kinh, Lãnh Quân hai tay bất tự giác nắm chặt thành quyền, nghiến răng nghiến lợi nghĩ: "Hanh, Mộ Dung Kiệt, trẫm đêm nay nhất định phải vạch trần thân phận của ngươi, xem ngươi rốt cuộc là nam hay nữ! Nhìn ngươi rốt cuộc là ai!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro