Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31: Tiến cung gặp Hoàng Thượng

  Vì ngày hôm nay theo Thiệu Hàn tiến cung, nên Mộ Dung Khiết thức dậy từ sớm

Ngày hôm qua Tà Tà được thả, nàng liền mang hắn theo về khách sạn bình dân, thuê một phòng khác cho hắn ngay sát vách phòng của nàng. Tà Tà cũng rời giường từ sớm, qua một buổi tối nghỉ ngơi, hắn cũng khôi phục được sinh cơ, tiểu hài tử này phục hồi rất tốt

Từ khi biết Mộ Dung Khiết là nữ nhi, Tà Tà bỗng trở nên khách sáo, điều này làm cho Mộ Dung Khiết rất không quen, vì vậy sau khi dùng bữa tại khách sạn bình dân, nàng liền gọi hắn vào trong phòng nói chuyện "Tà, ta không phải cố ý lừa gạt ngươi, ta mặc nam phục vì tiện công tác và sinh hoạt"

Tà Tà lúng ta lúng túng nói: "Công tử... Áo, không, tiểu thư... người hiểu lầm rồi, kỳ thực Tà Tà cũng không phải nghĩ người dấu diếm,m à nghĩ sau này chẳng thể đối mặt với người

Nga, nguyên lai tiểu tử này lo lắng chính là thế, dễ thương thật, hại nàng phải suy nghĩ, tâm tình bỗng trở nên thoải mái, nhẹ nhàng nói "Sao lại không biết làm sao đối mặt với ta? Ngươi cứ giống như trước đây là được rồi, ta vẫn mặc nam phục như cũ, ngươi cũng cứ như trước đây, gọi ta là công tử"

Tà Tà nghe vậy, ngẩng đầu lên nhìn nàng vui sướng "công tử, vậy là sau này ta....ta còn có thể theo người?"

"Ân! Ngươi ngoài việc theo ta còn có thể đi đâu, hơn nữa sau này ta vào hình bộ làm việc, càng cần ngươi hỗ trợ"

"Cảm tạ! Cảm tạ công tử!" Tà Tà mừng rỡ như điên.

"Ha hả, không cần kích động như vậy, bất quá ngươi phải luôn nghe lời ta, không được tự ý quyết định, còn nữa, sau này vạn sự cẩn thận,đừng có hành động sơ suất như lần trước"

Nhớ tới ngục giam kinh khủng của hình bộ, nhớ tới Tạ đại nhân ghê tởm, Tà Tà kinh hồn bạt vía, gật đầu "Ta biết, sau này ta cũng không dám ở bên ngoài ăn nói lung tung nữa"

Kế tiếp hắn nói chuyện phiếm liễu một hồi, thấy trời đã không còn sớm, Mộ Dung Khiết mới bắt đầu chuẩn bị

Dù sao cũng là tấn kiến hoàng thượng, vì vậy trang phục cũng phải chính quy một chút, nàng bèn mặc bộ trắng, dùng ngọc trâm bó cao mái tóc dài, khuôn mặt tuấn tú dị thường lại thêm bộ bạch y càng làm nổi bật làn da trắng. Mộ Dung Khiết soi gương thấy khuôn mặt không được nam tính lắm bèn lấy bột nước phủ qua, đến khi da mặt không còn quá non mìn mới bước ra khỏi phòng

Khi đi qua gian phòng của Tà Tà, nàng lần thứ hai dặn hắn ở nguyên khách sạn bình dân chờ nàng trở lại

Ngay khi vừa bước ra cửa thì Thiệu Hàn cũng vừa tới, ra lệnh cho người đỡ nàng lên xe ngựa. Mộ Dung Khiết không khỏi cảm thấy biết ơn, nói với hắn câu cảm tạ, sau đó cùng nhau tiến tới hoàng triều

Khoảng chừng một canh giờ sau, mã xa dừng lại trước cửa hoàng cung, thủ vệ sau khi xem qua lệnh bài của Thiệu Hàn liền cung kính để bọn họ vào cửa. thêm khoảng 30 phút, mã xa rốt cục dừng lại

Mộ Dung Khiết nhẹ nhàng nhảy xuống xe ngựa, ánh mắ liếc qua hàng loạt hoàng ngói hồng tường, toàn bộ kiến trúc trang nhã tạo cho con người ta cảm giác đoan trang, tuyệt không giống cố cung hiện đại

Nàng vui mừng nhìn cảnh vật xung quanh, nghĩ không ra nàng có thể trông thấy cung điện nguyên thời cổ đại, lại nghĩ đến việc được công tác tại hình bộ, nàng vô cùng chờ mong, nghĩ thầm hoàng đế chắc không thể là một người tầm thường

Đến khi bên tai truyền đến tiếng nói của Thiệu Hàn , Mộ Dung Khiết mới từ cõi mơ trở về, sau đó đi theo hắn tới cửa tòa cung điện trên đại môn có ghi ba chữ màu xanh "Sùng chính điện", rõ ràng đây chính là nơi hoàng đế và các quan viên thảo luận chính sự

Bước vào đại điện, Mộ Dung Khiết lập tức bị ánh màu xanh vàng rực rõ của trang sức thu hút, trong điện, tường và trần nhà đều được điêu khắc những con rồng vàng, hành lang cung điện hoàn lộ vẻ chuông vàng, chu vi điện vô cùng rộng lớn, trời ạ, một chỗ như thế này ở thời hiện đại hoàn toàn có thể trở thành một trường tiểu học rộng rãi, Mộ Dung Khiết nhìn cung điện rộng lớn âm thầm nghĩ

Hai người chậm rãi đi vào, tới một điện rộng, ngồi phía trên ghế kim long là một nam nhân mặc sắc phục kim hoàng, lẽ nào hắn chính là hoàng thượng?

Mộ Dung Khiết trừng mắt to nhìn hắn, oa! Hắn không ngờ lại soái đến thế, ngũ quan tuấn mỹ không tỳ vết, khuôn mặt trắng ngà. Vì hắn đang ngồi nên không thể biết được cao bao nhiêu, nhưng nhìn nửa người trên thoan dài và khuôn ngực rộng biểu hiện là một người tráng kiện, vóc người chắc chắn không kém. Ánh vàng rực rỡ của hoàng phục càng phụ trợ thêm vẻ tôn quý đến bức người, khiến hắn càng thêm tôn quý

Lãnh quân ngơ ngác nhìn người dưới đại điện, không hiểu tại sao lại có cảm giác quen thuộc, cho đến khi người kia bước lại gần, khuôn mặt hắn biểu lộ vẻ kinh ngạc không thể tin nổi. Trên đời lại có người giống đến như vậy ư, hắn rất giống Tịch Phi! Không, phải nói hắn giống nữ tử mà mình vốn hoài niệm, chẳng lẽ mình hoa mắt ư? Là do mình tưởng niệm nàng quá nhiều dẫn đến ảo giác? Lãnh Quân không khỏi lấy tay dụi mắt, nhìn lại người để kiểm tra lần nữa

Cho dù mặt không vi hắc như nàng, thay vào đó là nét mặt sáng ngời, trắng nõn, nhưng ngũ quan vẫn như cũ, đặc biệt là đôi mắt to tròn như nước hồ thu lúc nào cũng cuốn hắn vào đó, trong mơ hắn vẫn luôn mơ về đôi mắt đó, đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn phẫn hận và bất mãn khiến hắn như muốn gọi tên nàng, nhưng lại không biết nói cái gì, vì tên thực chính danh nàng là gì hắn cũng không biết

Thiệu Hàn kinh ngạc nhìn người ngồi thất thần trên bảo điện, thầm nghĩ hoàng thượng sao vừa thấy Mộ Dung Kiệt lại có phản ứng như vậy? Đầu tiên là vui mừng, sau đó là hối hận, thống khổ, rồi đến vẻ mặt si mệ, hắn không khỏi tiến về phía trước, lo lắng hô "Hoàng thượng! Hoàng thượng!"

Lãnh quân rốt cục phục hồi tinh thần, thấy vẻ mặt sầu lo của Thiệu Hàn, rồi nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Mộ Dung Kiệt, đột nhiên ý thức được mình vừa thất thố. Tuy rằng rất giống, nhưng trước mặt hắn chính là một nam tử, cho dù thiếu kiên cường, nhưng nói gì cũng là một thân nam nhi, thêm vao đó Thiệu Hàn rất tán thưởng biểu hiện và năng lực của hắn, càng chứng tỏ hắn chính là một nam tử chính hiệu (ông này phân biệt giới tính quá!!! Phản đối! Phản đối!)

Lãnh quân không khỏi cười khổ, cấp tốc bỏ đi ý niệm vừa nảy ra trong đầu, lẽ nào lại xuất hiện một nữ tử lợi hại như vậy? Nữ tử sao lại có năng lực và tài hoa nhưg vậy? Nhưng hắn bất giác lại hỏi "Ngươi là Mộ Dung Kiệt phải không? Ngươi có muội muội nào không?"

"A?" Mộ Dung Khiết buồn bực nhìn hắn, nghĩ không ra câu đầu tiên hoàng đế hỏi lại chính là câu này, nhưng nàng vẫn chân thành đối đáp "Khải bẩm hoàng thượng, thảo dân chỉ có một người anh cả, không có muội muội" thời hiện đại nàng xác thực có một anh trai

"Nga!" Khuôn mặt Lãnh Quân biểu hiện ra tia thất vọng, sau đó tiếp tục nhìn chăm chú vào Mộ Dung Khiết, Mộ Dung Khiết bị hắn nhìn cảm thấy có điểm không được tự nhiên. Trời ạ, hắn sao lại nhìn nàng như vậy, con mắt như muốn lột trần nàng ra khiến nàng cảm thấy giống như bị chiếu X Quang khi đi kiểm tra sức khỏe ở thời hiện đại

Mà thiệu hàn cũng thập phần buồn bực, không khỏi hắng giọng "Hoàng thượng, thế nào ạ? Mộ Dung Kiệt có thể đảm nhiệm chức vị được không?"

Lãnh quân chậm rãi phục hồi lại tinh thần, gật đầu, nói: "Ân, theo như những gì nghe được, trẫm phong ngưi làm quan ở Đại lý tự thuộc hình bộ, ngày mai bắt đầu làm việc" ngừng một hồi hắn đảo mắt về phía Mộ Dung Khiết "nghe nói ngươi tạm thời đang ở khách sạn bình dân?"

Mộ Dung Khiết cho rằng hắn đang nghĩ chuyện đó sẽ ảnh hưởng đến công tác, bèn vội vàng nói "Khải bẩm hoàng thượng, đúng vậy, nhưng chờ mọi việc dàn xếp xong, thần sẽ thuê một phòng ở cố định gần đây, tuyệt đối sẽ không để ảnh hưởng đến công tác"

"Thiệu đề hình, ngươi buổi chiều đưa Mộ Dung khanh gia đến 'Tùy tâm uyển' ở phía đông thành, hắn sau này sẽ ở đó."

Thiệu hàn nghe thấy, âm thầm kinh ngạc, đó chẳng phải biệt uyển nơi hoàng thượng thường đên khi tâm tình bất haorsao? Ngoại trừ chính mình, hoàng thượng thường không cho phép người thứ hai bước vào, sao đột nhiên lại bảo Mộ Dung Kiệt đến đó ở? Hắn không khỏi đề tỉnh "thế nhưng, hoàng thượng, biệt uyển kia không phải người..."

"Được rồi, trẫm làm việc là có ý tứ, không cần hỏi nhiều" không đợi Thiệu Hàn nói xong, Lãnh Quân đã cắt lời hắn. Thiệu Hàn không thể làm gì khác hơn là gật đầu, quay sang nói với Mộ Dung Khiết "Mộ Dung đồng liêu, ngươi cứ chờ ở khách sạn bình dân, đúng giờ ta sẽ qua đó đón ngươi dẫn đi"

Mộ Dung Khiết vội vàng gật đầu đáp ứng, âm thầm vui mừng, nghĩ không ra phúc lợi hoàng triều lại tốt như vậy, còn bao ăn bao ở tại biệt uyển, nhớ lại sách đã từng xem qua, nơi xựng "Biệt uyển" phòng ở thường rất lớn và rất đẹp, ngang với biệt thự xa hoa ở thời hiện đại, hắc hắc, lần này quả là phúc

Vì phải về khách sạn trả phòng, vì vậy hẹn qua với Thiệu Hàn rồi Mộ Dung Khiết từ biệt hai người, ngồi trên mã xa mà Thiệu Hàn đã đưa nàng tới, rời khỏi hoàng cung

Sùng chính điện, Lãnh Quân chăm chú nhìn chằm chằm ra cửa, vẻ mặt đăm chiêu, Thiệu Hàn nhìn hắn, âm thầm buồn bực. Kể từ khi Mộ Dung Kiệt xuất hiện, thái độ của hoàng thượng rất khác thường, nhưng hắn cũng không thể nói ra ý nghĩ của mình, chỉ lẳng lặng đứng chờ

Trở lại khách sạn bình dân, Mộ Dung Khiets mang toàn bộ câu chuyện nói với Tà Tà, kể rõ vì thành công trong vụ án ở Hình bộ mà nàng được Hoàng thượng phong chức cho làm ở Đại lý tự, còn ban cho đến Biệt uyển ở, Tà Tà nghe xong cũng rất vui vẻ, cùng nàng nhanh chóng thu thập đồ đạc để trả phòng

Sau khi thu thập tốt mọi thứ, bọn họ đi đến quầy ở đại đường, chưởng quỹ không có ở đó, chỉ có một người trẻ tuổi đứng. khi MỘ Dung KHiết nói với hắn là trả phòng, hắn tính toán một hồi rồi quay lại nói "Xin lỗi, công tử, trước đó ngài đã nói sẽ ở lại đây 5 ngày, giờ mặc dù các ngài ở gian phòng đó hơn4 ngày nhưng vẫn tính toán là 5 ngày"

"Cái gì?" Mộ Dung Khiết không khỏi hét to một tiếng,: "Đúng, ta trước kia đình ở đây 5 ngày, nhưng hiện tại không ở nữa, chẳng nhẽ các ngươi còn muốn thu phí"

"Công tử, đây là quy định của khách sạn bình dân chúng tôi."

"Cái gì quy định a? Suốt thời gian ta ở đây đâu có ai nói tới quy đình này. Chư ởng quỹ các người ở nơi nào? Ta sẽ nói chuyện với hắn" Bình thường nàng rất quen thuộc những quy định của các công ty du lịch, giờ nghe người nói nàng phá quy định, Mộ Dung Khiết không khỏi bốc hỏa

"Chúng ta chưởng quỹ ngày hôm nay sáng sớm đi ra ngoài làm việc, công tử, không chỉ người mà quy định của bản điếm với mọi khách đều như vậy"

"Ta mặc kệ các ngươi đối những người khác làm sao, quay về với chính nghĩa ta chỉ ở đây có 4 ngày" Mộ Dung Khiết kiên trì, chê cười, chút tiền đó nàng khó lắm mới kiếm được, sao lại tiêu uổng phí như vậy, nếu nàng bỏ qua chẳng khác nào cổ vũ bọn họ làm bậy

Ngay bọn họ giằng co một hồi, đột nhiên phía sau truyền tới một giọng trầm thấp hồn hậu "phát sinh chuyện gì? Đại đường cãi nhau thế còn ra thể thống gì?"

Mộ Dung Khiết không khỏi đảo mắt xem qua, lòng không khỏi phát sinh sợ hãi, trời ạ, hoàng triều sao thừa thãi soái ca đến thế. Xuất hiện trước mắt nàng đã làm một hoàng đế tuấn mỹ tuyệt luân, Mộ Dung Kinh tao nhã, Thiệu Hàn ổn trọng tuấn lãng, đây lại là một khuôn mặt tuấn mỹ khác. Người trước mặt khoảng 25 tuổi, mái tóc được buộc cao một cách quật khởi, vài sợi tóc tùy ý rơi trên vai, trong đó có vài sợi hiện ra ngân sắc, trông vẻ lãnh khốc, tuấn kiệt, và tự tin

Trong lúc đó, Vũ Hiên cũng âm thầm đánh giá người trước mặt, trán cao, hàng lông mày thanh tú, đôi mắt trong suốt, mũi cao đĩnh trực, đôi môi hồng nhuận, đặc biệt là mái tóc dài, tuy được bó buộc nên cao nhưng cũng không thể che dấu được mái tóc đen bóng mượt, y phục màu trắng, trâm ngọc màu tím khiến cho người ta có cảm giác hắn không chỉ thiếu kiên cường mà còn có phần mảnh mai

Nếu không phải bình thường đi thị sát sản nghiệp hay nhìn thấy đủ loại người, hắn còn tưởng rằng trước mắt là tiểu thư còn nhà giàu giả nam trang đi du ngoạn

Đến khi Tà Tà khẽ giật áo, Mộ Dung Khiết mới hồi phục tinh thần, thầm mắng mình từ hồi tới cổ đại càng ngày càng giống một đứa con gái mê trai, vừa nhìn thấy đã mất hồn. Nàng khẽ ho nhẹ, hỏi "xin hỏi đây là vị nào?"

Không đợi vị nam tử trả lời, thanh niên bên cạnh kêu lên "công tử, người đã tới ạ"

Mộ Dung Khiết nhất thời lĩnh hội, hắn hóa ra là lão bản của khách sạn bình dân này, không khỏi nhún nhường hỏi "người....chính là chủ khách sạn bình dân này...Vũ Hiên?" (anh Vũ Hiên lên sân khấu rồi ạ!!!!)

Nam tử gật đầu.

Mộ Dung Khiết lập tức nói: " Vậy thì chúng ta nói chuyện một chút, quy định kia của khách sạn ngài thật sai lầm !"

"Nga?" Vũ hiên nhướng mày, sau đó nhìn về phía thanh niên hỏi rõ, cậu thanh niên bèn mang mọi chuyện kể lại, Vũ Hiên nghe xong nói "công tử,quy định này của khách sạn bình dân đã thông cáo từ 1 năm trước, người tới bản điểm ngủ trọ đều là khách quen, phòng của bản điếm luôn trong tình trạng thiếu, vì vậy để bảo đảm lợi ích của khách cũng như của khách sạn, chúng ta đã đưa ra quy định này"

"Nhưng khi ta vào ở đây, căn bản chẳng có ai đề cập đến quy định đó"

"Ngươi lần đầu tiên đến trọ ở bản điếm?"

"Ân! Vì vậy bản công tử tuyệt đối sẽ không trả tiền cho ngày thứ 5." Mộ Dung Khiết vẻ mặt khẳng định nói

Sau cùng, chưởng quỹ cũng trở về, hắn thừa nhận bởi vì sơ sẩy lúc đó không nói với Mộ Dung Khiết quy định này, Vũ Hiên giáo huấn hắn một trận, sau cùng không thể làm gì khác hơn là trả lại tiền Mộ Dung Khiết

Khoảng chừng một khắc sau, một chiếc mã xa xa hoa xuất hiện trước cửa khách sạn bình dân, Thiệu Hàn xuống xe ngựa, nói chuyện phiếm với Mộ Dung Khiết và Tà Tà vài câu, sau đó cùng nhau lên mã xa chạy đến phía Đông thành

Vũ Hiên thấy mã xa ly khai khách điếm mới ra cửa lớn, chăm chú nhìn về phía mã xa rời đi. Nếu như hắn không nhìn lầm, người vừa đến chính là Thiệu đề hình Thiệu Hàn, hắn cùng nam tử đó rốt cục quan hệ như thế nào? Tự mình đến tận đây đón hắn? Mày kiếm nhíu chặt đến tận khi nghe tiếng gọi của chưởng quỹ hắn mới phục hồi tinh thần, quay lại khách sạn bình dân rồi đi lên lầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro