Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29: Biện hộ ở Hình Bộ




      Mộ Dung Khiết vui mừng nhìn người có vẻ uể oải, tiều tụy trước mắt, không thể tin được hắn bất chấp đêm hôm đến tìm mình. Mà Mộ Dung Kinh cũng cảm động người đứng trước mặt tuy có vẻ mệt nhọc nhưng vẫn xinh đẹp đến lóa mắt, khó tin được rất nhanh đã được gặp lại nàng

Ý thức được mọi người trong đại sảnh đều đang nhìn mình, Mộ Dung Khiết ra ý bảo Mộ Dung Kinh cùng đến gian phòng của nàng. Ngay khi vưa đóng cửa, Mộ Dung Kinh đã trách cứ "tiểu Khiết, là ngươi phải không? Ngươi thực sự đã trở về?"

Mộ Dung Khiết gật đầu với hắn, khích động "phải, Kinh đại ca, ta đã trở về. Nhưng ta trở về là có việc nhờ đại ca hỗ trợ"

Nghe nàng nói vậy, Mộ Dung Kinh nhớ lại mảnh giấy gửi lại nàng đã đề cập qua, vì vậy lo lắng hỏi "Phát sinh chuyện gì rồi? Tờ giấy ngươi gửi lại cũng viết ngươi có việc trọng yếu tìm ta"

"Kỳ thực, ta là vì cứu một người mà quay về lai kinh thành , hắn vì ta mà bị người vu cáo tội sát nhân, ngày hôm qua đã bị áp đến kinh thành, nghe nói do hình bộ trực tiếp thẩm lí và phán quyết, vì vậy ta tìm đại ca là muốn hỏi ngươi có người quen ở hình bộ không, thẩm lý và phán quyết tội phạm thông thường sẽ do ai xét xử? Ta đã hai ngày không gặp hắn rồi, nên muốn đến thăm, xem hắn có an toàn hay không" nghĩ đến Tà Tà bị người ta nhốt trong tù ngục đầy gián và chuột, giọng Mộ Dung Khiết không khỏi nghẹn lại

Mộ Dung Kinh phiền muộn nhìn khuôn mặt đầy lệ động lòng người trước mặt, hắn phải là người rất trọng yếu với nàng, bằng không nàng sẽ không thương tâm như vậy. Lòng lóe lên tia đố kỵ, hắn thấp giọng hỏi "Tiểu Khiết, hắn là ai vậy? Ngươi thế nào quen hắn? Hắn đối với ngươi rất trọng yếu, phải không?"

Mộ Dung Khiết gật đầu: "Đúng vậy, hắn đối ta rất trọng yếu, chúng ta ở cùng một chỗ hơn một tháng qua, ta đã quen có hắn làm bạn, hắn như đệ đệ ruột thịt của ta vậy ."

Nghe được những lời này, khuôn mặt ảm đạm của Mộ Dung Kinh rốt cuộc khôi phục lại bình thường, nguyên lai không phải nàng phải lòng người kia, mình chỉ hiểu lầm mà thôi. Hắn không khỏi nhẹ nhàng nói "được rồi, người mang toàn bộ câu chuyện kể lại ta nghe xem nào"

Mộ Dung Khiết gật đầu, Vì vậy liền kể lại toàn bộ sự tình, nói qua làm sao quen Tà Tà, ssau đó thu nhận hắn làm đồ đệ, ngày đó phát sinh chuyện gì ở Độc Lĩnh Sơn, thêm cả chuyện Tà Tà bị Tạ đại nhân ở bộ hình sẽ trực tiếp thẩm lý và phán quyết. Sau cùng là chuyện nàng đã điều tra được tại Vĩnh Châu cùng các nhân chứng, vật chứng đưa ra cho Mộ Dung Kinh xem qua

Mộ Dung Kinh nghe xong, đưa mắt bội phục nhìn nàng, lòng âm thầm sợ hãi :Nàng rốt cuộc là một nữ tử thế nào vậy? Tựa giống như một người rất kinh lịch, gan dạ, sáng suốt và tài hoa?

Ý thức được Mộ Dung Khiết hoàn đang chờ hắn trả lời thuyết phục, hắn chậm rãi phục hồi lại tinh thần, thoáng lo lắng nói: "Tạ đại nhân ở hình bộ chức vị cao gần Hứa thượng thư, quan viên ở đó đều là người tâm phúc của ông ta. Nếu như ông ta nói Tà Tà phải chết, ta sợ đến lúc đó quan viên ở đây cũng sẽ thiên tư bất minh, cùng nhau nhất định phải định tội cho Tà Tà"

Mộ Dung Khiết cũng đang lo lắng điểm này, liền phụ họa "phải, ta cũng tìm đại ca vì nguyên nhân này. Đầu tiên ta muốn đăng ký làm trạng sư ở hình bộ, để đến lúc đó có thể biện hộ cho Tà TÀ. Chúng ta có đầy đủ tang chứng và vật chứng, nếu như thẩm lý và phán quyết công bằng, ta bảo đảm Tà Tà có thể thoát khỏi tội danh, nhưng Tạ đại nhân lại có quan hệ họ hàng với Tạ thị, đến lúc đó chắc chắn sẽ làm khó dễ, để dự phòng hắn công tư không phân minh, ta đề nghị người tìm giúp ta một đề hình quan, khi sự việc đến có thể nhờ ông ta khám nghiệm tử thi. Hơn nữa, nếu có thể ta mong Hứa thượng thư có thể đến quan thẩm, như vậy Tạ đại nhân cũng không dám giở trò gây loạn"

Mộ Dung Kinh suy nghĩ một hồi, nói: "Được rồi, ta ngày mai sau khi vào triều sẽ đi an bài"

Mộ Dung Khiết cảm kích vạn phần nhìn hắn. Kế tiếp, bọn họ tiếp tục hàn huyên thật lâu, thẳng đến giờ tý, Mộ Dung Kinh lưu luyến không rời. Sau đặc biệt căn dặn Mộ Dung Khiết phải cẩn thận bảo trọng.

Hiệu suất làm việc của Mộ Dung Kinh quả thực rất nhanh, buổi trưa hôm sau hắn đã mang Mộ Dung Khiết đến nhà giam của hình bộ thăm Tà Tà. Cũng không phải lần đầu tiên phải ngồi nhà giam, Tà Tà lần này chẳng có vẻ gì kinh hoảng, vẻ mặt rất trấn tĩnh, hắn không ngừng an ủi Mộ Dung Khiết

Mộ Dung Khiết biết hắn không muốn mình lo lắng và khổ sở nên cái gì cũng không nói, chỉ là yên lặng nhìn hắn, thầm hạ quyết tâm không quản khó khăn, nhất định phải cứu hắn ra khỏi đây càng sớm càng tốt

Mộ Dung Kinh yêu ai yêu cả đường đi, cũng rất khách khí an ủi Tà Tà; Tà Tà trái lại luôn luôn lơ đãng hoặc dùng ánh mắt đối địch với Mộ Dung Kinh, Sau cùng, Mộ Dung Kinh mới nói cho Mộ Dung Khiết biết đã dùng mối quan hệ của Mộ Dung Cường để mời Hứa thượng thư đến quan thẩm. Để cho nàng yên tâm hơn, hắn đã mời Thiệu đề hình, đại danh đỉnh đỉnh của Dịch hoàng triều. Nghe nói vị quan này chí công vô tư, cực kỳ căn hận những viên quan ỷ thế hiếp người, hơn nữa hắn là sủng thần của đương kim hoàng thượng, được hoàng thượng rất coi trọng, chỉ cần hắn ở đó, sẽ không còn lo lắng Tạ đại nhân làm việc thiên tư

Án tử sẽ thi hành ngay sau khi thẩm lý và phán quyết, vì vậy Mộ Dung Khiết viết một phong thư cấp tốc gửi cho Khương đại nhân ở Vĩnh Châu, kêu ông đưa thi thể lên kinh thành, cầu ông đưa Giang đại phu, Cọc lão bản lên kinh thành làm chứng

Hôm nay là ngày thẩm lý và phán quyết án tử cho Tà Tà , Mộ Dung Khiết sáng sớm đã tỉnh lại, mặc một bộ áo xanh ngọc, dùng ngọc trâm tím sẫm bó cao mái tóc, cầm theo tư liệu và vật chứng cùng Mộ Dung Kinh đi tới hình bộ đại đường – địa điểm sẽ diễn ra thẩm lý và phán quyết án tử cho Tà Tà

Khi Mộ Dung Khiết đến đã có vài người ngồi sẵn bên trong. Đại đường bày ra bàn xử án bằng gỗ lim, phía sau đích thị là Tạ đại nhân mặc quan phục hỏa hồng, ông ta khoảng chừng hơn 40 tuổi, tướng mạo có nét giống Tạ thị, khi thấy Mộ Dung Khiết xuất hiện, âm thầm lộ ra chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó hiện ra tia miệt thị

Ngồi bên trái bà xử án là một nam nhân mặc quan phục màu lam tương ứng với chức thượng thư, khoảng 50 tuổi, bình tĩnh nhìn mọi việc, trên mặt không hiện lên bất cứ tia biểu tình nào. Ông ta hẳn là Hứa thương thư theo như lời Mộ Dung Kinh nói

Người khiến Mộ Dung Khiết chú ý nhất chính ngồi bên phải bàn xử án, nam tử ngồi đó chỉ khoảng 28 tuổi, mày kiếm mắt sáng, trang phục quan lại, nhưng chính khí rất nghiêm nghị, hien ngang. Mộ Dung Khiết kinh ngạc nhìn hắn, nàng vốn cho rằng vị Thiệu đề hình quan nổi tiếng của Hoàng triều sẽ là một nam tử trung niên, nhưng không ngờ hắn còn trẻ như vậy

Mộ Dung Khiết nhìn hắn đồn thời hắn cũng âm thầm đánh giá nàng, vị nam tử này dung mạo dị thường tuấn tú, phục sức tuy không phải thượng phẩm, nhưng toàn thân để lộ khí chất cao quý, sắc mặt như ngọc, đôi mắt sáng ngời. Cảm giác tuổi tuy còn rất trẻ, hơn nữa cả người âm nhu, nhưng đặc biệt đi cạnh hắn còn có Mộ Dung Kinh, tuyệt không phải là nam nhân bình thường

Thẩm lí và phán quyết chính thức bắt đầu, Tà Tà bị áp giải đến trước công đường. Mộ Dung Khiết yên lặng nhìn hắn, bằng mắt ra hiệu cho hắn yên tâm. Tà Tà cũng bình tĩnh mỉm cười với nàng

Tạ ơn đại nhân vỗ kinh đường mộc, cả tiếng quát: "Lớn mật điêu dân Tà Tà, cố ý đẩy Lý Phi đập đầu vào tảng đá dẫn đến cái chết, ngươi có nhận tội hay không?"

Tà Tà cung kính cúi đầu với lão, sau đó theo những lời Mộ Dung Khiết dạy hắn nói bình tĩnh: "Đại nhân, thảo dân thừa nhận đã từng vì tranh chấp mà vô ý đẩy Lý Phi ngã xuống đất, vết thương sau gáy hắn là xác thực do đập vào đá tạo thành, nhưng hắn tuyệt đối không phải vì vết thương này mà chết! Vì vậy thảo dân không thừa nhận đã hại chết Lý Phi"

"Lớn mật! vậy vì sao tại nha môn Vĩnh Châu ngươi không đề cập đến chuyện này, lại nói Lý Phi chính mình ngã trên tảng đá?" Tạ đại nhân cao giọng quát

Tà Tà quay đầu nhìn về phía Mộ Dung Khiết, không đáp lời. Mộ Dung Khiết nhẹ nhàng đi tới trước vài bước, cúi đầu hành lễ, rồi nói "đại nhân, thảo dân tên Mộ Dung Kiệt, là trạng sư biện hộ cho Tà Tà. Tà Tà lúc đó sở dĩ không nói chính bởi hắn nghĩ chuyện Lý Phi chết không liên quan gì đến chuyện của hắn, hơn nữa lúc đó mẫu thân của người chết không lịch sự tra hỏi ngọn ngành đã vu hắn là hung thủ sát nhân, toàn mang những lời độc địa ra đe dọa hắn, thử hỏi bất kỳ ai, trong hoàn cảnh đó cũng sẽ không nói ra việc này, huống chi đương sự chỉ là một hài tử 16 tuổi? Hăn chính là không thẹn với lương tâm, cần gì bắt buộc phải đề cập đến chuyện râu ria"

"Nói bậy! Rõ ràng là trong lòng hắn có quỷ, hắn biết rõ chính mình đã hại chết người nên mới không dám nói ra"

Mộ Dung Khiết biết nếu vẫn bàn đến chuyện này, Tà Tà khẳng định bất lợi, dù sao trên thực tế Tà Tà đã từng đẩy Lý Phi ngã vào tảng đá, vì vậy nàng nhanh chóng chuyển đổi trọng tâm câu chuyện "đại nhân, thảo dân sở dĩ khẳng định người chết Lý Phi tử là do trúng độc cồn, tuyệt đối không phải do vết thương sau gáy kia"

"Cái gì mà trúng độc cồn? Quả thực nói bậy! Người đâu, tội phạm Tà Tà cố ý không tiếp thu, dụng hình!"

Lẽ nào lão cố ý vu oan giá hoạ? Mộ Dung Khiết kinh hãi, lập tức ngăn cản lão: "Đại nhân! Chậm đã! Người chết xác thực do trúng độc cồn mà chết, thỉnh đại nhân để thảo dân nói hết, hơn nữa thảo dân còn có chứng cớ. Khi thảo dân nói xong, nếu đại nhân thấy không thể tin thì đối với đương sự dụng hình cũng không muộn" nói xong đưa vẻ mặt khẳng định nhìn về phía Hứa thượng thư và thiệu đề hình

Kỳ thực Thiệu Hàn đang nghe đến nguyên nhân "trúng độc cồn" mà chết xác thực hơi buồn bực, lần đầu tiên nghe đến dnagj này, hắn không khỏi nổi hứng thú, muốn nghe tên trạng sư giải thích rốt cuộc trúng độc cồn là thế nào. Vì vậy hắn hướng Tạ đại nhân nói "Tạ đại nhân, bản quan đối với nguyên nhân trúng độc cồn cảm thấy hứng thú, nếu không ngại có thể nghe hết xem Mộ Dung trạng sư nói thế nào"

Hứa thượng thư thấy thế, cũng nhanh nhảu phụ họa "Thiệu đại nhân nói đúng, ông trước hết hãy nghe hắn giải thích ra làm sao"

Một người là lãnh đạo trực tiếp, một người là tâm phúc của hoàng đế, Tạ đại nhân dù không muốn cũng chỉ có thể nghe theo

Mộ Dung Khiết thấy thế, nhanh chóng nói "có loại bên gọi là gan trúng độc do cồn, bởi vì trường kỳ uống rượu gạo tạo thành độc, nếu vẫn duy trì tửu lượng quá mức, có thể khiến viêm gan, thậm chí gây ra xơ cứng gang, sau cùng dẫn đến cái chết. Người chết lúc đó bị đánh ngã còn có thể đứng lên mắng đương sự, sau cùng mới sùi bọt mép, hai mắt trắng dã, toàn thân cong gập xuống. Vì vậy thảo dân tuyệt đối khẳng định hắn bị trúng độc cồn mà chết"

Nhìn bọn họ đều giơ ánh mắt ngây ngốc nhìn mình, Mộ Dung Khiết hơi dừng lại, sau đó nói tiếp "cồn đối với tế bào gan chính là độc tính, bị trúng độc còn bệnh nhân có các trạng thái biểu hiện như: Toàn thân không khỏe, rất nhanh mệt, thường nôn mửa, không muốn ăn, mọi chức năng trong thân thể đều ở công năng thấp do bệnh. THảo dân đã điều tra, người chết gần đây có xuất hiện các trạng thái này, vì vậy thảo dân tuyệt đối tin tưởng người chết trường kỳ say rượu, đã có dấu hiệu của bệnh gan, nhưng hắn vẫn không biết tiết chế, liên tục uống rượu, dẫn đến hệ hô hấp tuần hoàn suy kiệt, sau cùng là tử vong. Mà ngay lúc đó vô tình đương sự đã đẩy ngã hắn vào tảng đá, nhưng hắn chết không phải do vết thương đó, mà do hắn tự chuốc lấy trúng độc cồn do uống rượu tạo thành. Vì vậy cái chết của hắn và đương sự không có quan hệ. Thỉnh đại nhân phán quyết đương sự vô tội"

Tất cả mọi người ngơ ngác ngồi yên, chậm rãi tiêu hóa những gì Mộ Dung Khiết nói, dù không phải hiểu tất cả nhưng những gì hắn nói rất có trật tự

Tạ đại nhân sau rồi cũng hồi phục tinh thần, nhưng hắn vẫn kiên trì nói "đó chỉ là giả thiết phiến diện của ngươi, la do suy đoán, không có bằng chứng, bản quan không thể tin"

Mộ Dung Khiết sớm biết rằng lão sẽ nói như vậy, lập tức lấy ra các tư liệu thu thập trình ra, còn có bức tranh của Tà Tà vẽ ngày Lý Phi tử nạn "đại nhân, những điều thảo dân nói không phải là không có bằng chứng, đây đều là kết quả điều tra của thảo dân, những điều ghi lại đều có xác nhận của nhân chứng, nếu đại nhân không tin, có thể gọi họ lên hỏi"

Thủ vệ đứng cạnh đó liền tiếp nhận những trang giấy trên tay của Mộ Dung Khiết trình lên bản xử án, Tạ đại nhân, Thiệu đề hình, Hứa thượng thư đều tức khắc cầm lấy đọc. Nhìn những bản ghi chép của nhân chứng, Thiệu Hàn không khỏi ngẩng đầu lên nhìn Mộ Dung Khiết kính phục

Kế tiếp, Tạ đại nhân cũng kêu Giang đại phu và Diêu lão bản lên công đường đặt câu hỏi, bọn họ trả lời y trang những gì Mộ Dung Khiết đã viết lại. Tạ đại nhân không thể biện hộ, vì vậy không kêu thiếu nhân chứng, lại nói cho dù Lý Phi bị cái bệnh này, nhưng cũng không thể nói hắn lần này tử là do trúng độc cồn, mà không phải do va đầu vào tảng đá mà chết

Mộ Dung Khiết biết nếu như không để cho hắn nhìn rõ chân tướng, hắn tuyệt đối bất bỏ qua. Vì vậy nàng cúi đầu xin Hướng hứa thượng thư và Thiệu đề hình cho khám nghiệm tử thi. Tạ ơn đại nhân không ngờ Khương huyện lệnh lại mang thi thể đến tận kinh thành, không khỏi hối hận mình đã sơ ý. Sau cùng Hứa thượng thư và Thiệu đề hình đồng ý, lão không thể không cho khám nghiệm tử thi

Vì Mộ Dung Kinh đã từng khẩn cầu Thiệu đề hình, vì vậy lần khám nghiệm tử thi này sẽ không do viên quan thường khám nghiệm tử thi làm, mà do Thiệu đề hình tự mình nghiệm chứng

Thị vệ khiêng Lý Phi tới trước công đường, thi thể đã thối rữa khiến những người ở đó không khỏi nhíu mày. Nhưng mặt Thiệu Hàn không hề đổi sắc, thành thạo mang bao tay đi đến gần thi thể tỷ mỉ kiểm tra

Khoảng chừng qua nửa canh giờ, tất cả đã hoàn thành. Thiệu Hàn rút bao tay ra, đi tới trước bàn xử án, nghiêm trang nói "Hứa đại nhân, Tạ đại nhân, bản quan đã nghiệm chứng qua, người chết xác thực có bị thương, vết thương dài một tấc, chảy cũng không ít máu, nhưng vết thương này hoàn toàn không thể dẫn đến tử vong, kỳ thực nguyên nhân chính là do nội tạng, gan người chết toàn bộ đã héo rũ, vì vậy bản quan nghĩ đúng như lời Mộ Dung trạng sư dã chết, người chết chính là do trúng độc cồn mà tử"

Hứa thượng thư biết Thiệu Hàn y thuật cao minh, không thể nghi vấn, đặc biệt đối với việc phân tích tử thi càng thêm ưu tú, thấy hắn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, hơn nữa trước người tâm phúc của hoàng thượng càng không thể đắc tội, vì vậy đánh mắt sang Tạ đại nhân nói "Thiệu đề hình nói có lý, hơn nữa Mộ Dung trạng sư còn có nhân chứng ký nhận, lại có vật chứng, bản quan cũng tin rằng người chết là do trúng độc cồn, uống rượu quá độ"

Tạ đại nhân thấy ánh mắt ra hiệu của Hứa thượng thư, lại nhìn Thiệu đề hình vẻ mặt chính khí, lão tuy rằng rất muốn giúp đường muội, nhưng còn lo lắng con đường làm quan của chính mình, Vì vậy cũng khúm núm gật đầu, oán hận nhìn Mộ Dung Khiết, sau đó không còn cách nào khác đành tuyên bố: "Qua quá trình điều tra và nghiệm chứng, bản quan hiện tại tuyên án, người chết Lý Phi tử là do trúng độc cồn. Về phần nghi phạm Tà Tà, do đã từng đẩy người chết xuống tảng đá, vì vậy phải bồi thường 200 lạng bạc cho gia thuộc người chết. Tội danh giết người không thành lập, lập tức thả ra"

Úc! ! Mộ Dung Khiết cuối cùng cũng yên lòng. Đi tới Tà Tà đã được thả tự do trước mặt, hai tay ôm lấy hắn, kích động nói "Tà, rốt cuộc cũng không việc gì rồi, rốt cục cũng không việc gì rồi" Tà Tà có điểm không được tự nhiên nhìn nàng, Mộ Dung Kinh cũng vẻ mặt âm trầm nhìn nàng, Thiệu Hàn thì tràn ngập kinh ngạc và hứng thú, Hứa thượng thư và Tạ đại nhân thì nhìn cảnh trước mắt đầy kinh ngạc

Cảm giác được tất cả mọi người hình như đang nhìn mình với vẻ mặt quái dị, Mộ Dung Khiết rốt cục ý thức được mình đang kích động và nhiệt tình nên hành động không hợp với niên đại này, vì vậy nhanh chóng buông tay, đứng thẳng lên, ho nhẹ. Sau đó đến trước mặt Thiệu Hàn cảm kích "cảm tạ người, Thiệu đề hình. Nếu như không có y thuật và phán đoán xuất sắc của ngài, không có sự chí công vô tư của ngài, oan tình của chúng tôi sẽ không sửa lại nhanh như vậy"

Thiệu hàn ôn hòa nói: "Không cần khách khí, toàn bộ là do năng lực tài hoa của Mộ Dung trạng sư, người cần tạ ơn chính là ngươi" nói xong nhẹ nhàng cười với Mộ Dung Khiết

Kế tiếp, Mộ Dung Khiết mang theo Tà Tà quay về "Vũ uy khách sạn bình dân", vì nói bộ binh có việc cần làm gấp, Mộ Dung Kinh cũng theo bọn họ rời đi

Thiệu hàn nhìn hình dáng Mộ Dung Khiết chầm chậm đi xa, tâm trí vẫn còn vương lại hình dạng và kiến giải tài hoa của Mộ Dung Khiết, thật lâu mới bình tĩnh lại được. Sau cùng mới nhớ ra vì bị Mộ Dung Kinh dẫn đến thẩm án, còn chưa có đi tấn kiến hoàng thượng, vì vậy nhanh chóng bình tĩnh, nhanh chân hướng đến Càn ngạnh cung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro