Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27: Tà Tà bị áp giải đến kinh thành




  Tại huyện phủ, Khương đại nhân vừa nghe tiếng trống liền lập tức thăng đường. Khi thấy người bị áp giải đến công đường là Mộ Dung Khiết và Tà Tà thì không khỏi kinh ngạc vô cùng, sau đó vỗ đường mộc, cả tiếng nói "Người ở đâu đánh trống? Đánh trống vì việc gì?"

Vị phu nhân lập tức đứng ra khóc "Dân phụ yết kiến đại nhân. Đại nhân, hài nhi của ta bị giết thảm, đại nhân nhất định phải lấy lại công đạo cho hắn, nhất định phải bắt bọn họ đền mạng" Nói xong phẫn hận chỉ về phía Mộ Dung Khiết và Tà Tà

Khương đại nhân thấy thế, âm thầm buồn bực, Mộ Dung trạng sư bình thường thái độ làm người ông biết rất rõ, vô luận thế nào ông đều tin tưởng hắn không phải là sát nhân. Thấy tên tráng đinh tay đang nắm chặt đôi vai nhu nhược của Mộ Dung Khiết, ông không khỏi nhíu mày "Đây là công đường, các ngươi không phải sai nha, dựa vào cái gì mà áp giải người, mau buông ra, để bản quan thẩm vấn"

Mấy tráng đinh thấy hình dạng uy nghiêm của Khương đại nhân bị dọa cho sợ, bất giác liền bỏ tay ra

Mộ Dung Khiết nhân cơ hội bọn họ thả tay ra liền tiến đến cúi lạy Khương đại nhân, nói "Đại nhân, thảo dân oan uổng. Vị công tử này không phải do thảo dân làm hại, thảo dân cùng Tà Tà hôm nay đến thị trấn lân cận xử lý một vụ kiện tranh cãi, trên đường đi qua "Độc lĩnh sơn" thì thấy vị công tử này té trên mặt đất, đầu chảy máu, miệng sùi bọt mép, hơn nữa khí cũng đứng, thảo dân thấy tình huống bi thảm, không đành lòng, vì vậy lấy quần áo che đi vết thương , muốn máu ngừng chảy, sau đó chuẩn bị trở về báo quan, để quan phủ có thể mang thi thể cho người nhà hắn. Ngay khi thảo dân chuẩn bị ly khai thì vị phu nhân này mang theo vài tên gia đinh đột nhiên xuất hiện, không nghe phân trần của thảo dân và Tà Tà, nói chúng tôi chính là hung thủ sát nhân. Thảo dân chỉ là hảo tâm, nhưng lại bị vu hãm, thỉnh đại nhân điều tra, thảo nhân hoàn toàn trong sạch!"

Khương huyện lệnh bất giác gật đầu, sau đó hỏi vị phu nhân: "Ngươi nói bọn họ là hung thủ, có gì bằng chứng?"

Vị phu nhân ngạc nhiên, sau đó lúng ta lúng túng nói "chỉ bằng tấm vải trong tay...trong tay dân phụ, tấm vải này được đắp trên người hắn, lúc đó hiện trường chỉ có hai người bọn họ. Nếu như không phải là bọn họ, sao lại còn kéo vải che lấp vết thương? Hơn nữa khi chúng ta đến thấy bọn họ rất khẩn trương và khủng hoảng" nói xong liền liếc ánh mắt vào mấy gia đinh, bọn họ đều gật đầu phụ họa

Mộ Dung Khiết lập tức phản bác nói: "Đại nhân, đúng vậy! Chúng ta đúng là rất khủng hoảng, nhưng lần đầu tiên thấy người chết, ta nghĩ bất luận ai cũng sẽ như vậy. Hơn nữa chúng ta đang muốn nhanh chóng về báo quan, nên mới có vẻ hơi khẩn trương một chút"

"Nếu nói như vậy thì vị phu nhân này là chỉ bằng chính suy đoán của mình, cho rằng Mộ Dung công tử chính là hung thủ, phải vậy không?"

Vị phu nhân nhất thời đuối lý, á khẩu không trả lời được, nên không đáp lại

Vì vậy Khương đại nhân vỗ mạnh kinh đường mộc, nghiêm túc nói "Vị phu nhân chưa điều tra kỹ đã vu cho người khác, đáng bị phạt vì tội vu cáo, nhưng bản quan niệm tình ngươi nhi tử vừa mất, nôn nóng tạo thành hiểu lầm, nên tạm thời tha bổng, ngươi nhanh chóng mang lệnh lang về an tang. Về phần Mộ Dung công tử, rõ ràng vô tội, nên vị phu nhân kia không được gây ra bất kỳ thương tích gì cho hắn sau này, các ngươi biết không?"

Vị phu nhân nhanh chóng gật đầu đáp ứng, oán hận nhìn Mộ Dung Khiết, sau đó phân phó gia đinh khiêng thi thể nhi tử chậm rãi rời nha môn

Mộ Dung Khiết hít một hơi thật sau, sau đó bái tạ Khương đại nhân, rồi mang Tà Tà chuẩn bị về nhà

Vừa bước ra khỏi nha môn, Tà Tà rốt cục thả lỏng người, tâm tình khoái trá nhìn Mộ Dung Khiết "công tử, người thật lợi hại, chuyển chuyện ta đẩy ngã hán tử say thành chuyện tự hắn ngã vào tảng đá"

Mộ Dung Khiết nhanh chóng bịt miệt mắn, nhìn quanh, nhỏ giọng nói "chúng ta nhanh về nhà thôi" vừa đi vừa suy nghĩ nên nhanh chóng rời khỏi đây để tránh bất kỳ biến cố nào phát sinh

Ngay khi hai người vừa ly khai, xuất hiện vị phu nhân bước ra từ cửa gần đó, may mà bà chưa từ bỏ ý định, để gia đinh mang thi thể nhi tử về nhà, còn bà trốn sau cửa để lén theo dõi bọn họ, xem có thể nghe được gì, không ngờ lại nghe được tin tức lợi hại như vậy

Bà phẫn hận nhìn chằm chằm hai bóng người chậm rãi bước phía trước, khuôn mặt trắng nõn hiện lên nét hung ác, nghiến răng nghiến lợi nói "Hanh! Lão thân sẽ không để cho các ngươi tiêu diêu tự tại, lão thân nhất định phải khiến chúng bây và Phi nhi chôn cùng"

Tuy ngày hôm trước an toàn thoát hiểm, nhưng Mộ Dung Khiết vẫn cảm thấy tâm thần không yên, cảm giác sẽ phát sinh chuyện nghiêm trọng. Vì vậy sáng sớm hôm nay vừa dậy đã mang theo Tà Tà đến nhà Tôn bà bà cáo biệt, nói rằng hai người sẽ đến Phú Châu Thành

Mộ Dung Khiết để lại cho Tôn bà bà ít ngân lượng, nói bà không cần lo nghĩ, sau đó tìm mọi cách an ủi bà bà, sau mới cùng Tà Tà lên mã xa quay trở lại trong thành thu thập ít đồ dùng chuẩn bị sáng mai ly khai

Ngay ngay sau đó, thấy Khương đại nhân mang theo vài sai nha bước vào, Mộ Dung Khiết thấy vẻ mặt u sầu của ông, bỗng cẩm thấy lo lắng, khẩn trương hỏi "Khương đại nhân, người đến ạ. Có chuyện gì sao?"

Khương đại nhân vẻ mặt quý ý nói: "Mộ Dung công tử, bản quan ngày hôm nay nhận được lệnh từ hình bộ ở kinh thành nói Tà Tà liên quan đến án sát nhân, lập tức bắt hắn, đưa tới kinh thành, trực tiếp do hình bộ thẩm lý và phán quyết"

"Cái gì?" Mộ Dung Khiết nhất thời kinh hoảng thất sắc, lắp bắp "Cái gì sát nhân án?....Giết ai?...Là ai ở hình bộ đã tố cáo hắn?"

Khương đại nhân phất tay nói "Ngươi trước tiên đừng hoảng hốt. theo bản quan đoán, ngay hôm trước người nhà của vụ án tử kia còn không phục, đã tố cáo Tà Tà lên kinh thành. Bản quan đã lén điều tra, nguyên lai n gười kết là Lý Phi , nh i tử của Lý viên ngoại ở trong thành, cũng là con đẻ của vị Tạ phu nhân hôm trước. Tạ thị có người họ hàng là quan ở hình bộ, hơn nữa chức quan cũng không thấp. Xem ra Tạ thị vẫn không dễ dàng buông tha các người. Tuy rằng các ngươi trong sạch, nhưng án tử này do hình bộ xử lý, sợ rằng....sợ rằng rất khó thoát thân"

Mộ Dung Khiết lần đầu tiên thấy Khương đại nhân biểu lộ nét lo lắng và ngưng trọng, tâm ý cũng không khỏi hoảng loạn. Cùng với ông làm việc một thời gian, nàng biết ông là một viên quan tốt. Vì vậy nàng liền nhất nhất mang toàn bộ câu chuyện kể cho ông, chỉ dấu chuyện nàng là nữ tử.

Khương đại nhân sau khi nghe xong, cũng đã biến sắc, nghĩ không ra ông ngày hôm qua đã thả nghi phạm án tử. Mộ Dung Khiết thấy biểu tình của ông, biết ông đã hiểu lầm, bèn nói "Khương đại nhân, ngài ngàn vạn lần đừng hiểu lầm. Tuy nói Tà Tà đã đánh ngã hắn trên tảng đá, nhưng vãn bối cho rằng hắn không phải vì chuyện...dạng này mà chết, hắn nhất định chết vì trúng độc cồn"

"Trúng độc cồn? có ý tứ gì" Khương đại nhân kinh ngạc hỏi

"Có loại bệnh gọi là trúng độc ở gan, hay còn bởi uống rượu liên tục tạo thành khiến gan bị trúng độc, nếu vẫn tiếp tục uống quá lượng rượu cho phép còn có thể làm ga xơ cứng, rồi dẫn đến cái chết. Lúc đó hắn ngã xong còn có thể đứng lên mắng chửi chúng tôi, sau đó miệng sùi bọt mép, hai mắt trắng dã, vì vậy tuyệt đối là do trúng độc cồn mà chết" Nói xong liền lấy ra bức tranh vẽ của Tà Tà đưa cho Khương đại nhân xem

"Nga!" Khương đại nhân gật đầu mặc dù cái hiểu cái không. "Bản quan tuyệt đối tin tưởng các ngươi, nhưng đây chỉ là giả định của chúng ta, nếu mang chuyện này đến vị quan khác, rất khó khẳng định vị quan đó cũng tin tưởng"

"Đại nhân, đến lúc xử án là do vị quan ở kinh thành  thẩm lý và phán quyết?"

"Phải, trực tiếp sẽ do bộ hình thẩm lý và phán quyết. Hơn nữa chủ thẩm lại là tả thị lang đại nhân, vì vậy lần này các ngươi nhất định phải cẩn thận" Vẻ mặt tỏ rõ lo lắng và sầu muộn "được rồi, ngươi không phải từ kinh thành tới sao? Người nhà ngươi có làm quan không ?" HƠn nữa hay nhất là tìm được trạng sư nổi tiếng kinh thành, bằng không lúc đó Tạ đại nhân thiên vị bên kia, đứng ra nói giúp thì Tà Tà nhất định sẽ..."

Mộ Dung Khiết không khỏi cũng tâm loạn như ma, tại cổ đại, thói quan liêu đặc biệt nghiêm trọng, quan lại bênh nhau, không giống như thời hiện đại, coi bằng chứng mới là quan trọng nhất. Hơn nữa đây là thời cổ đại lạc hậu, chứng cứ căn bản cũng không rõ ràng. Nếu như ở thời hiện đại, chỉ cần pháp y vào cuộc thì không cần biện bạch cũng biết rõ hán tử là do trúng độc cồn rượu mà chết

Nhưng mặc kệ thế nào, cũng không có thể để Tà Tà uổng mạng, nghĩ đến tình cảm mấy ngày ở chung, nghĩ đến hắn chính là cứu mình mới bị người vu hãm, Mộ Dung Khiết thầm hạ quyết tâm vô luận gian khổ thế nào cũng phải thắng trận này. Tà Tà nhất định không thể xảy ra chuyện, bằng không mình sẽ áy náy cả đời, hơn nữa cũng không biết ăn nói làm sao với Tôn bà bà

Vì vậy nàng lập tức tỉnh táo lại, nói với Khương đại nhân: "Đại nhân, vãn bối có vài chuyện thỉnh cầu ngài hỗ trợ điều tra. Vãn bối phải biết rõ người chết lúc sống có phải bình thường hay uống rượu, mà uống rất nhiều, hay nhất là tìm được nhân chứng xác nhận. Còn có, hắn bình thường hành vi sống thế nào? Tính cách ra sao? Gần đây tình hình sức khỏe thế nào? Quan trọng nhất là thỉnh đại nhân bảo quản thi thể hắn thật tốt, để phòng có khả năng phải khám nghiệm tử thi

Khương đại nhân lập tức trả lời: "Ngươi yên tâm, những chuyện này bản quan sẽ giúp ngươi thỏa đáng. Nhưng Tà Tà cũng phải lập tức phải đưa đến kinh thành, ngươi sẽ ở đây chờ kết quả điều tra phải không? Hay trước tiên trở lại kinh thành?"

Mộ Dung Khiết nghĩ đến chuyện gặp Mộ Dung Kinh để nhờ hắn giúp, vì vậy nói "Vãn bối sáng mai sẽ trở lại kinh thành, đi trước hỏi thăm xem án cụ thể bao giờ xét xử, tìm hiểu vài tình huống khác nữa"

"Được, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta phải đi rồi" Nói xong hổ thẹn nhìn Mộ Dung Khiết và Tà Tà. Mà Tà Tà đứng ngây ngốc bên cạnh cũng tự nguyện đưa tay vào xiềng xích. Mộ Dung Khiết rưng rưng nước mắt nhìn hắn, cầm chặt hai tay của hắn, bi thiết "Tà, xin lỗi! Đều là ta hại ngươi!"

Tà Tà nhìn nàng thoải mái, nói "công tử, không nên khổ sở, ta không thích thấy người như vậy, mạng của ta là do người cứu, mặc kệ thế nào, người nhất định phải tự chăm sóc mình thật tốt"

"Thế nhưng..."

Tà Tà đến gần nàng, nhìn nàng thật sâu, rốt cục lấy dũng khí nắm chặt bàn tay trắng nõn của nàng, khẳng khái "công tử! Ta tin tưởng vào năng lực của người, ta tin tưởng người lần thứ 2 nhất định giúp ta rửa sạch tội danh, sau đó ta còn muốn theo người ngao du bốn phương" nói xong liền tươi cười nhìn nàng

Mộ Dung Khiết nhìn thái độ kiên cường của hắn, lòng càng thêm chua xót, sau đó quay qua Khương đại nhân trầm thống "Đại nhân, xin người nói với bọn họ trên đường áp giải đối xử với Tà Tà tốt một chút được không ạ? Vãn bối cầu người"

Khương đại nhân dùng ánh mắt ra hiệu cho nàng yên tâm "cái này ngươi không cần lo lắng, cứ đến hình bộ trước đi, bản quan bảo đảm Tà Tà sẽ không chịu bất kỳ ủy khuất gì"

Mộ Dung Khiết gật đầu, sau đó lưu luyến nhìn Tà Tà bước đi, hắn cũng không dám quay đầu lại, sợ rằng nếu quay lại nhìn đôi mắt đẫm lệ của nàng, nỗ lực kiên cường của hắn sẽ lập tức tan vỡ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro