Chương 23: Dùng trí cứu Tà Tà II
Ngày thứ hai, Mộ Dung Khiết sớm rời giường, dùng bữa sáng sớm một chút, sau đó xem lại bản án suốt đêm qua đã cất công viết lại, vội vã rời khách sạn bình dân, chuẩn bị đến nha môn trình, đầu tiên phải ngăn cản họ đưa Tà Tà đi
Khi đi qua con phố, đột nhiên nhìn thấy một đôi nam nữ đang cãi nhau, nàng thấy rất quen mặt, không khỏi xoay người nhìn thoáng qua, sau đó lòng mừng như điên. Đây không phải đôi cẩu nam nữ trong bức tranh của Tà Tà sao?Nàng lẳng lặng chăm chú nhìn bọn họ, bọn họ đang đứng bên kia đường, hình như đang tranh chấp cái gì
Đột nhiên, Mộ Dung Khiết nảy lên diệu kế. Nàng chỉnh lý lại dung trang, sau đó hướng bọn họ tiến đến. Khi đi qua vị Tả tiểu thư, cố ý đụng phải nàng, sau đó thuận tiện đỡ lấy nàng, làm bộ rất kinh ngạc và áy náy "Úc, cô nương, xin lỗi. Nàng không sao chứ?"
Cái kia tả tiểu thư tâm tình nguyên bản cũng rất lo lắng, rất nôn nóng, hiện lại bị nhân đụng vào, ngực càng tức giận, giữa lúc nàng ngẩng đầu tưởng chửi ầm lên thì, nhìn thấy Mộ Dung Khiết na tuấn tú đích khuôn mặt hòa hào hoa phong nhã đích hình dạng, lập tức đúng lúc đình chỉ tức giận, nhẹ giọng thuyết: "Ách, không quan hệ!"
Vị Tả tiểu thư tâm tình hiện đang rất lo lắng, rất nôn nóng, hiện tại bị người đụng vào, lòng càng tức giận. Giữa lúc nàng định chửi ầm lên thì nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú và hình dáng hào hoa phong nhã của Mộ Dung Khiết, cơn giận lập tức bay đi, nhẹ giọng nói "Ách, không sao!"
Mộ Dung Khiết thấy nàng ta phản ứng như vậy không khỏi cười trộm, sau đó nói "cô nương thực sự là người tốt, không chỉ người đẹp mà còn minh bạch lý lẽ, thực sự rất khó người có được, hạnh ngộ hạnh ngộ!" Mộ Dung Khiết vừa nói vừa đưa ánh mắt ngưỡng mộ, dùng ánh mắt mà nàng cho là tình ý nhất nhìn Tả tiểu thư
Quả nhiên, khuôn mặt trắng nõn của Tả tiểu thư lâp tức ửng đỏ, nũng nịu nói "Công tử quá khen!" Nói xong bất giác nhìn Mộ Dung Khiết. Nàng cũng có một khuôn mặt đep, đã từng có rất nhiều nam tử nhìn chằm chằm vào nàng, nhưng cho tới giờ chưa bao giờ thấy một nam tử tuấn tú như vậy. Nhưng khi nhớ tới vụ cãi nhau với Giang Kiếm, không không khỏi trầm mê nhìn hắn
Nam tử bên cạnh từ nãy giờ yên lặng rốt cục cũng không nhịn được nữa, thô lỗ nhìn Tả tiểu thư tức giận "Hiểu Tình, ngươi chưa gì đã dùng con mắt ngây ngốc đó nhìn nam nhân?" Ha hả, nguyên lai nàng ta tên Hiểu Tình
Bị thất lễ trước mặt "Mỹ nam", Tả tiểu thư lập tức nổi giận "Ngươi quản ta? Ngươi là ai a? Ngươi không phải vừa mới nói sẽ bỏ ta sao?"
Nam tử thấy nàng nói dĩ nhiên vậy, càng thêm lửa giận ngút trời, cả tiếng nói "Ta là ai? Ta sắp là phu quân của nàng, của cha của đứa trẻ trong bụng...." hắn nhìn quanh, rốt cục dừng lại, sau đó oán hận trừng mắt nhìn Mộ Dung Khiết
Hài tử quả nhiên là của hắn. Mộ Dung Khiết giật mình, sau đó làm như không có việc gì, lễ phép nói "Nếu cô nương không có việc gì, tại hạ cũng không làm lỡ việc của các ngươi. Tại hạ đi trước một bước, cáo từ!" Nói xong, nở nụ cười với Tả tiểu thư, sau đó thản nhiên rời đi
Tả tiểu thư nhìn bóng lưng dời đi tiêu sái thẫn thờ, đến khi nam tử rời xa, nàng mới hồi phục tinh thần
Mộ Dung Khiết đi tới nha môn, đánh trống kêu oan, sau đó hướng Huyện lệnh Khương đại nhân dâng cáo trạng. Nguyên bản Khương huyện lệnh thấy khuôn mặt xa lạ, kêu án này đã quyết, không chịu phúc thẩm, sau biết Mộ Dung Khiết từ kinh thành tới, lại nhìn thấy ánh vàng rực rỡ của trạng sư lệnh bài, hán mới gật đầu đáp ứng hai ngày sau thẩm lý xử lại án, khi Mộ Dung Khiết ly khai nha môn, hắn một lần nữa căn dặn nàng phải tìm được chứng cứ minh oan rõ ràng, bằng không ngay sau khi phán định sẽ tống phạm nhân đi luôn
Mộ Dung Khiết khoái trá bước ra nha môn, nghĩ không ra lão thiên gia chính quan tâm Tà Tà, giúp hắn không hàm oan thụ khuất, khiến nàng trên đường ngẫu nhiên gặp Tả tiểu thư và nam nhân, lại cho nàng biết vị nam nhân kia đặc biệt rất ghen tuông, nàng rốt cục biết được lên nói gì trước công đường
Điều khiến nàng vui hơn chính là Khương huyện lệnh chính là vị quan liêm chính. Điều này làm cho nàng nắm chắc cơ hội thắng trên toàn, đến lúc đó Tà Tà khẳng định sẽ được minh oan
Cùng ngày buổi chiều, nàng lại tới đáo ngục giam, bả toàn bộ kế hoạch cân Tà Tà nói một lần, ăn nói hắn đến lúc đó phải như thế nào phối hợp nàng.
Buổi chiều cùng ngày, nàng tới ngục giam nói cho Tà Tà biết toàn bộ kế hoạch để hắn biết phải phối hợp với nàng như thế nào
Sau khi ly khai ngục giam, không còn việc gì nàng liền dạo quanh trong htanhf, nhìn nơi nơi vui sướng thanh bình, Mộ Dung Khiết không khỏi lần thứ hai tán thành hoàng triều trị vị tốt, trong đầu bỗng nảy lên ý niệm: Tương lai có cơ hội nhất định phải gặp một chút vị hoàng đế của hoàng triều này
Buổi sáng ngày thứ ba, dưới sự trợ giúp của một người quen của Tôn bà bà, Mộ Dung Khiết ngầm phái n gười đi rải tin tức
Sáng sớm Tam cô trong chợ nói "Nghe nói cái người ô nhục thiên kim của Tả viên ngoại đã thừa nhận hài tử trong bụng là của hắn, vì vậy hắn nghĩ phải có trách nhiệm với hài tử trong bụng, do vậy đã thỉnh cầu huyện lệnh đại nhân một lần nữa thẩm lý và phán quyết"
Lục bà nghe nói liền hỏi lại "Trước đây không phải hắn một mực phủ nhận sao? Thế nào bây giờ lại đột nhiên thừa nhận? Kỳ thực thừa nhận cũng tốt, như vậy không bị bắt đi biên cương, dù sao cũng không thể để hài tử không có cha được"
Dì tám cũng phụ họa "đúng vậy, nghe nói tội phạm cũng mi thanh mục tú, rất hợp với thiên kim của Tả gia, nếu như hai người thành thân thì cũng là chuyện tốt"
Rất nhanh tin tức lan truyền trong thành, rất nhiều người kéo đến nha môn, chờ án kiện rốt cục có kết quả gì
Thời gian đến, Mộ Dung Khiết mặc bộ trang phục màu xanh, tay cầm quạt bạch ngọc thư thái xuất hiện trước mặt mọi n gười. Tất cả mọi người đều bị phong thái tiêu sái và tuấn tú của nàng làm cho ngẩn người
Theo tiếng hô "Thăng đường", Khương huyện lệnh mặc một thân quan phục màu hồng uy phong lẫm lẫm xuất hiện, ra lệnh đưa Tà Tà ra công đường, Tả viên ngoại phu phụ của Tả Hiểu Tình đương nhiên cũng có mặt. Tả thiểu thư thấy Mộ Dung Khiết thì thất kinh, nhìn Mộ Dung Khiết mỉm cười gật đầu với nàng, liền xấu hổ cúi xuống.
Mộ Dung Khiết thoả mãn nhìn vẻ mặt ửng đỏ của Tả Hiểu Tình, đôi mắt hướng nhìn đoàn người, nghĩ thầm tiếng đồn rất hiệu quả, nam nhân kia chắc chắn đang đứng lẫn trong đoàn người
Vì vụ án cưỡng gian đã được tuyên án, Khương huyện lệnh nói qua một chút bản án, sau đó thông báo vụ án được xét lại nên trạng sư Mộ Dung Kiệt và Khương huyện lệnh sẽ cùng nhau thẩm vấn tại công đường
Mộ Dung Khiết ý vị thâm trường nhìn Tà Tà hỏi "Ngươi nói trong bụng Tả cô nương là hài tử của ngươi, sao trước đó không thừa nhận?"
Tà Tà nhìn nàng một chút, sau đó chậm rãi nói "Lúc ta ra chợ bán hàng dệt, Tả cô nương có theo ta mua đồng tâm kết, ta lần đầu nhìn thấy nàng đã bị khuôn mặt đẹp của nàng thu hút, vì vậy miễn phí tặng cho nàng. Ssau đó nàng đều đặn mua hàng của ta, nên chúng ta trở nên quen thuộc, ta thấy nàng hình như đối với ta cũng có tình ý, nên có một ngày liền lớn mật hẹn ước nàng tới một căn phòng trong ngôi nhà không người, chúng ta nói chuyện rồi nói chuyện, cuối cung lại làm chuyện đó, vừa mới bắt đầu nàng có điểm cự tuyệt, nhưng sau đó lại chậm rãi phối hợp tiếp nhận ta. Trước không chịu thừa nhận là vì sợ gia đình nàng chế nhạo và đánh chửi nàng, nhưng ta không nghĩ tội danh lại lớn như vậy, hơn nữa ta không muốn mất đi Tả cô nương, cũng không muốn mất đi hài tử. Vì vậy liền thừa nhận"
Mộ Dung Khiết nghe xong, hướng Khương huyện lệnh chắp tay cúi đầu, cao giọng nói "Đại nhân, rất rõ ràng bọn họ là hai người tình nguyện kết hợp cùng một chỗ. Tà Tà là một thiếu niên khí huyết phương cương, đối mặt với người mình thích tâm tư như vậy cũng rất thường tình, chính yếu là tả cô ngương cũng không có đẩy hắn đi, vì vậy Tà Tà mới mắc vào tội cưỡng gian. Tà Tà nếu thừa nhận chuyện đó có thực, khẳng định sẽ phụ trách Tả cô nương, như vậy thì khả dĩ có thể để bọn họ kết thành phu phụ, như vậy cũng là cấp một cái công đạo cho Tả tiểu thư, cũng là một an bài tốt cho hài tử"
Khương Huyện lệnh chăm chú nhìn mọi người, suy nghĩ nên phán quyết như thế nào
Tả Hiểu Tình thấy thế, lập tức kêu to: "Đại nhân, hắn nói xàm, hài tử. . Hài tử điều không phải của hắn. Dân nữ căn bản chưa từng...chưa từng làm chuyện như vậy với hắn, dân nữ không muốn cùng hắn kết phu phụ"
"Xôn xao..." trong đám đông liền xôn xao. Khương đại nhân vỗ án, ra lệnh bên dưới im lặng, sau đó hỏi Tả tiểu thư "thế nhưng, Tả cô nương, lời khai lần trước của ngươi không phải thế sao? Ngươi lần trước khẳng định chắc chắn hài tử chính là của phạm nhân, lại còn có nha hoàn của ngươi làm chứng"
Tả Hiểu Tình ý thức được hành động không suy nghĩ của mình, do dự không biết nói làm sao
Khương Huyện lệnh quay đầu hỏi Tà Tà: "Ngươi nói ngươi đã từng cùng Tả tiểu thư làm cái kia, ngươi có gì bằng chứng?"
"Khải bẩm đại nhân, ta khả dĩ xác định Tả cô nương bên phải mông có bớt hình hồ điệp, lúc đó ta còn vuốt nàng nói "thực sự là đẹp, ta rất thích" nếu như đại nhân không tin, có thể phái người kiểm tra"
"Ngươi nói bậy! !" Tả tiểu thư mặt cười lập tức đỏ lên, đứng lên hô to
Lúc này, rốt cục cũng có người không nhịn được nữa. Chỉ thấy một gã nam tử trẻ tuổi cấp tốc chạy tới trước công đường, đi tới trước mặt Tả tiểu thư, chỉ mặt nàng phẫn nộ "Ngươi không phải nói hài tử này là của ta sao? Hắn thế nào biết bớt của ngươi? Lẽ nào ngươi thực sự đã cùng hắn làm việc này?"
"Oa..." Đám đông trở nên xôn xao ồn ào trở lại
Tả Hiểu Tình xấu hổ quay lại phía nam tử nói "ngươi sao lại ra đây? Không phải đã nói ngươi đừng có tới sao?"
"Hanh, trách không được kêu ta đừng tới xem phán quyết, nguyên lai là không muốn ta biết chuyện ngươi và gã gian phu kia"
Công đường trở nên hỗn loạn, phu phụ Tả viên ngoại trợn mắt há hốc mồm nhìn nam tử và Tả Hiểu Tình, nam tử vẫn như cũ mặt trần ngập phẫn nộ và đố kỵ, Tả Hiểu Tình tức giận dị thường
Mộ Dung Khiết nắm nhanh cơ hội, cả tiếng nói: "Đại nhân, bởi vậy có thể thấy được, hài tử trong bụng Tả cô nương không xác định được ai?, rốt cục là thân chủ của ta hay là vị nam tử này?" Nói xong lấy thiết phiến chỉ vào nam tử bên cạnh Tả Hiểu Tình
Khương huyện lệnh đập to xuống bàn, hỏi "Tả cô nương, sự tình rốt cuộc thế nào? Ngươi còn không nói sự thực"
Tả Hiểu Tình thấy tất cả đã bại lộ, không thể tránh được đành phải nói ra "Kỳ thực...kỳ thực hài tử là của Giang đại ca Giang Kiếm. Một năm trước ta và Giang đại ca nhất kiến chung tình, Giang đại ca chính là nhi tử của Giang lão gia, nhưng là con thê thiếp. Giang thị vốn là do Giang lão gia giao cho Giang đại thiếu gia trông coi, Giang đại ca bình thường chỉ phụ trách vài việc vặt, căn bản không có tiền đồ
Nàng đảo mắt nhìn Giang viên ngoại đang đứng xem bên ngoài, tiếp tục nói "Ta biết cha ta vẫn mong tìm được một nam tử môn đang hộ đối, Giang đại ca thân phận như vậy cha ta khẳng định sẽ không đồng ý., vì vậy chúng ta không thể làm khác hơn là len lén gặp mặt. Tháng trước chúng ta kìm lòng không đậu, ăn vụng trái cấm, kế tiếp bình thường thâu hoan. 10 ngày trước ta đột nhiên phát hiện mình có mang, không biết làm thế nào cho phải, tuy rằng cha ta rất thương ta, nhưng nếu hắn biết ta cùng Giang đại ca cùng nhau, hơn nữa lại có hài tử, như vậy chắc chắn sẽ chia rẽ chúng ta, khẳng định sẽ tìm cách xóa sạch hài tử"
Trong khi nói, nàng thâm tình chân thành nhìn về phía Giang Kiếm "để có thể cùng Giang đại ca lên nghĩa phu thê, để hài tử có thể an toàn sinh hạ, ta liền nghĩ đến một kế hoạch. Ta thấy Tà Tà hình như rất thích ta, vì vậy dự định giá họa cho hắn, nghĩ thầm hắn cùng lắm là bị sung quân lên biên cương, như vậy ta có thể kêu Giang đại ca thuận thế đến cha ta cầu thân, cha ta thấy ta mất đi thuần khiết, hơn nữa lại có mang nghiệt chúng, chỉ cần ta hơi khẩn cầu, khẳng định sẽ đáp ứng"
Trời ạ! Quả là một kế hoạch thông minh, là một nữ tử hiện đại, Mộ Dung Khiết cũng phải vô cùng bộ phục trí tuệ của Tả Hiểu Tình. Nhưng Giang Kiếm cho dù có địa vị thấp trong Giang Gia, nói như thế nào cũng là công tử, Giang lão gia nguyện ý cho hắn thú một người "tàn hoa bại liễu" vào cửa? Mộ Dung Khiết không khỏi buồn bực "Ngươi thế nào khẳng định Giang lão gia sẽ cho ngươi vào cửa? Cho dù Giang Kiếm không coi trọng, nhưng những người khác thì sao? Nói thế nào hắn cũng là công tử của Giang gia"
Tả Hiểu Tình khẽ liếc nàng nói "đến lúc đó ta sẽ bảo hắn ở rể, nhà ta to như thế, Giang gia tuy là gia thế hiển hách, nhưng hai năm qua đi xuống, Giang lão gia đang muốn cùng cha ta hợp tác, đáng tiếc cha ta vẫn chưa đáp ứng. Quay về với chính nghĩa, vì tiền đồ của Giang đại thiếu gia, Giang lão gia khẳng định nguyện ý hy sinh nhị nhi tử luôn không được coi trọng này. Như vậy lão chẳng nhất cử lưỡng tiện sao. Vì vậy ta khẳng định sau cùng ta và Giang đại ca nhất định được ở cùng nhau"
Nga! ! Mộ Dung Khiết rốt cục toàn bộ minh bạch. Kế hoạch của bọn họ quả thật "chu toàn" nhưng vì hạnh phúc của bọn họ mà hại người khác thống khổ, nếu như không gặp phải mình, Tà Tà đã sớm trở thành "kẻ lót đường", hiện tại sợ rằng đã thống khổ nơi biên cương. Ai, bọn bọ vì ái tình tuy rằng được người ta đồng tình, nhưng cũng khiến người ta khinh thường.
Mộ Dung Khiết hướng Khương Huyện lệnh lạy một lễ, nói "Đại nhân, hiện tại chân tướng đã rõ ràng, Tà Tà rõ ràng bị người ta ám hại, thỉnh đại nhân giúp hắn thoát khỏi tội danh, tức thời thả hắn"
Khương Huyện lệnh tán thành gật đầu, đang muốn nói thì, nhất thời Tả Hiểu Tình nói nhanh: "Đại nhân chậm đã. Tiểu nữ tử có một vấn đề." Nói xong quay đầu nhìn về phía Tà Tà, hỏi hắn: "Xin hỏi, ngươi. . Ngươi làm sao biết ta có bớt?"
Tà Tà nhìn về phía Mộ Dung Khiết, Mộ Dung Khiết lập tức thay hắn nói "Kỳ thực, Tà Tà cũng không phải nhìn thấy bớt của ngươi thực sự, tất cả đều là kế hoạch của chúng ta, để bắt các ngươi nói sự thật, để dụ người cha chân chính của hài tử, ta đã bảo Tà Tà nhận tội như những gì các ngươi chứng kiến. Còn về chuyện cái bớt, là có một lão bà bà kể cho ta, lão bà bà kia là ai, ta có nói Tả cô nương chưa chắc đã biết. Hiện tại chân tướng rõ ràng, cuối cùng cũng kết luật Tà Tà trong sạch, ta nghĩ chắc tâm tình các ngươi cũng nên bình thường trở lại đi, hả?
Tả Hiểu Tình run run gật đầu, hổ thẹn nhìn Tà Tà
Khương huyện lệnh đã rõ ràng tất cả, vì vậy vỗ án đương, nói "Bị cáo Tà Tà, bản quan biết ngươi bị Tả cô nương hãm hại, ngươi có muốn cáo trạng nàng?"
Tà Tà nhìn về phía Mộ Dung Khiết, nhìn thấy nàng gật đầu liền nói: "Khải bẩm đại nhân, tiểu nhân thấy Tả cô nương cũng là bảo hộ hài tử trong bụng nên nghĩ ra mưu kế như vậy, hơn nữa tiểu nhân cũng không có việc gì, vì vậy không tố cáo nữa"
"Được, vậy bản quan hiện tại tuyên án, dân nữ Tả Hiểu Tình, vì tư dục vu cáo Tà Tà, hại hắn chút nữa phải đày ra biên cương, nhưng niệm Tả Hiểu Tình cũng trong tình huống khó tránh, tất cả xuất phát vì tình, hơn nữa lại đang thụ thai nên sẽ không nhốt giam. Tả Hiểu Tình phải bồi thường 100 lượng bạc cho Tà Tà như là phí bồi thường tinh thần, mặt khác phải trả 100 lượng bạc án phí. Về phần bị cáo Tà Tà, bởi đây là do vu cáo nên bản quan tuyên hắn vô tội, lập tức phóng thích"
"Hảo! Hảo!" Công đường thượng lập tức truyền đến tiếng hoan hô và khen ngợi của dân chúng
Tả viên ngoại phu phụ vẻ mặt xấu hổ và khí phẫn; Tả Hiểu Tình tuy cảm thấy vô cùng thẹn nhưng cũng rốt cục thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng người. Biết được người yêu không phản bội. Giang Kiếm rốt cục yên lòng, không còn đố kỵ và phẫn nộ, chỉ thâm tình nhìn vào Tả Hiểu Tình
Tôn bà bà tập tễnh đi tới trước mặt Mộ Dung Khiết, cảm kích vui mừng nói lời cảm tạ với nàng, thái độ kích động khó có thể hình dung. Người vừa được tự do Tà Tà cũng đi tới, cảm động nói không lên lời, chỉ chăm chú nhìn Mộ Dung Khiết bằng ánh mắt sùng bái. Mấy người hàng xóm của Tôn bà bà cũng chạy tới la hét "Mộ Dung trạng sư giỏi quá, Mộ Dung trạng sư thật sự là bồ tát cứu khổ cứu nạn"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro