Chương 11: Thi Tẩm[1]
Hoàng hôn ngày hôm sau, tại Càn ngạnh cung ngự thư phòng, tâm thần của Lãnh Quân trở nên bất định, nhìn chăm chăm vào đống tấu chương để trước mặt, đầu óc mờ mịt. trong ngực mỗi lúc một kích động. Hắn không khỏi thở dài một hơi. Không phải chuyện gọi phi tần thị tẩm sao, hắn không khỏi kinh lịch chuyện này sao, sao cứ có cảm giác kích động và chờ mong?
Suốt buổi chiều nay hắn đều không thể tĩnh tâm lại, trong đầu tràn ngập hình ảnh của khuôn mặt vi hắc và đôi mắt to. Còn có nàng tối hôm qua nghe được chuyện thị tẩm, biểu hiện rõ ràng vẻ mặt kinh ngạc và bài xích. Chính hắn cũng không biết vì sao đột nhiên muốn nàng, hắn chỉ biết khi thấy nàng cự tuyệt thì tràn ngập lửa giận, thật muốn chinh phục nàng
Qua một chút thời gian, đống tấu chương trên bàn vẫn "vũ như cẩn", Lãnh Quân không khỏi hướng ra ngoài ra lệnh "Lưu công công!"
Thấp bé Lưu công công lập tức chạy vào, cung kính "Hoàng thượng có gì phân phó?"
"Ngươi. . Ngươi đến Tịch cung tuyên ý chỉ của trẫm, đêm nay triệu Tịch tần nương nương đến thị tẩm."
Lưu công công vừa nghe, âm thầm kinh ngạc, nhớ kỹ lúc đó trên điện tuyển tú, hắn cũng gặp qua Tịch tần nương nương, tuy rằng tư thái không sai, nhưng khuôn mặt vi hắc, so với những người khác hoàn toàn yếu thế, hắn lúc đó cho rằng nàng chắc chắn bị trượt, nhưng nghĩ không ra dĩ nhiên được hoàng thượng phong làm tam phẩm tịch tần, hắn cho rằng hoàng thượng do nể tả thừa tướng mới làm như vậy, hơn nữa tiến cung tới nay, hoàng thượng đều nhất nhất sủng hạnh số tú nữ này, duy độc đối với Tịch tần nương nương không đoái hoài gì tới.
Thế nhưng mấy ngày này, Mộ Dung thừa tướng lúc lâm triều đích đều ám chỉ hoàng thượng cần lâm hạnh Tịch tần nương nương, hơn nữa còn đến tận ngự thư phòng trực tiếp cân hoàng thượng đưa ra yêu cầu, thậm chí cả Mộ Dung chiến tướng vốn trầm mặc ít nói cũng tới. Hắn cho rằng hoàng thượng lần này đối với Tịch tần nương nương thị tẩm chỉ là vì cấp cho Mộ Dung gia một cái công đạo.
Nhớ lại "mỹ nữ" này, hắn không khỏi thương thay hoàng thượng chịu ủy khuất, lẽ nào hoàng thượng thực sự muốn "Mưa móc quân dính" với nàng ta? Cho dù mặt hắc xấu xí nữ nhân cũng muốn thực hiện trách nhiệm? Bất quá những....này đều do hoàng thượng quyết định, bọn nô tài không dám tự phỏng đoán tâm tư của người. Cho dù có trăm điều không rõ cũng chỉ biết cung kính nói "Nô tài đi thực hiện ngay"
Sau đó liền ly khai thư phòng, đi đến Tịch cung
Tại tịch cung, vội vã dùng một điểm bữa tối, Mộ Dung Khiết tâm hoảng ý đi qua đi lại trong đại sảnh, nhớ tới đêm qua, nàng không thể định tâm, tối hôm qua trở lại phòng ngủ nàng vẫn không sao ngủ được, đầu liên tục hiện lên tiếng nói của một không cho cự tuyệt: "Trẫm ngày mai tựu truyền cho ngươi thị tẩm, ngươi ngày mai buổi tối hảo hảo chuẩn bị, đến Cam lộ điện chờ trẫm!"
Nàng rất mong đó chỉ là một giấc mộng, khả na mộng nhưng tính chân thực của nó khiến nàng không thể phủ định. Sớm biết kết quả này, nàng sẽ không khổ cực làm mặt quỷ, nàng phát giác từ ngày hóa trang, làn da trơn trụi của nàng xuất hiện vài chỗ sắc tố đen, cho dù có rửa đi sau này cũng vẫn tồn lại
Để tránh cho da tiếp tục bị hao tổn, nàng cũng từng nghĩ tới gián đoạn, nhưng lo lắng nếu nàng đột nhiên biến trở về chân diện mạo thì khẳng định sẽ trở thành đề tài trong cung, đến lúc đó sẽ bị tội khi quân, nên đành do dự để nguyên. Buổi tối không có việc gì đặc biệt nàng đều ở trong phòng, cố gắng phục hồi làn da như cũ.
Đáng tiếc lão thiên gia hình như không hiểu nỗi khổ tâm của nàng, lại để cho tên hoàng đế đó truyền nàng thị tẩm. Vừa nghĩ đến việc ngủ một nam nhân nàng không hề thương yêu, hơn nữa cái nam nhân kia là loại người nàng vốn ghét, cộng với việc hắn đã từng quan hệ với không ít nữ nhân, mà thân hình bẩn thỉu của hắn lại tiến nhập vào cơ thể sạch sẽ thuần khiết của nàng, dạ dày Mộ Dung Khiết cuộn lên, quả muốn ói.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Nàng càng thêm khẩn trương đứng lên. Càng không ngừng nhìn bên ngoài sắc trời càng lúc càng tối. Hoàng đế muốn một tần phi đến thị tẩm, thông thường sẽ phái một viên thái giám đến tuyên chỉ, đến bây giờ còn không xuất hiện, như vậy phải chăng lời nói của hắn ngày hôm qua đã bay theo gió? Hiện tại duy nhất có thể làm là cầu xin lão thiên gia cho tên hỗn đản hoàng đế đó quên đi chuyện ngày hôm qua
Chắc lão thiên gia tựa hồ không có nghe thấy lời nàng cầu xin, bởi vì ngoài cửa truyền đến "Lưu công công đáo!"
Chỉ thấy một thân thái giám chính là Lưu công công tiến lại, cung kính tuyên đọc "Hoàng thượng có chỉ, đêm nay tuyên Tịch tần nương nương đến điện Cam lộ thị tẩm"
Mộ Dung Khiết vừa nghe, lập tức giật mình, khóc không ra nước mắt, vậy là tới lượt mình sao.
Lưu công công buồn bực nhìn hình dạng ngơ ngác của nàng, không khỏi cất tiếng nói: "Nương nương, mời theo nô tài đến điện Cam lộ tắm rửa."
Mộ Dung Khiết chậm rãi phục hồi tinh thần nói: "Lưu công công, có thể để ta tắm rửa ở đây không?" Bởi vì khác tập quán, nàng vẫn đều tự tắm cho chính mình, không cho Nguyệt nhi và nữ tì khác giúp nàng. Vừa nghĩ đến chuyện khỏa thân cho các cung nữ khác sờ vào người, lỗ chân lông nàng không khỏi dựng đứng
Lưu công công kinh ngạc nhìn nàng, sau đó nói khẽ: "Nương nương, xin thứ cho nô tài không thể đáp ứng, bởi vì ... đây là do hoàng triều quy định, mỗi vị nương nương thị tẩm trước tiên đều phải tới đó tắm rửa "
Cái này đúng là quy định biến thái mà. Mộ Dung Khiết thầm mắng, mất đi trinh tiết còn chưa tính, lại còn muốn nàng trần truồng lộ ra cho bọn cung nữ nhìn trộm và chạm đến, đây đúng là sỉ nhục
Lưu công công thấy vẻ mặt nàng không cam lòng và phẫn nộ, không khỏi lần thứ hai thúc dục. Mà đứng hai bên là Lục nhi và Nguyệt nhi càng lo lắng "Nương nương, thỉnh tuân thủ hoàng triều quy định."
Khẽ liếc nhìn dáng vẻ kiên quyết của Lưu công công, rồi quay lại nhìn khuôn mặt lo lắng của Lục Nhi và Nguyệt nhi, Mộ Dung Khiết bất đắc dĩ gật đầu. Úc, thôi thì phải tồn tại bất cứ giá nào. Sau đó đi theo Lưu công công ra khỏi Tịch cung
Mộ Dung Khiết bị cung nữ đưa đến nhà tắm của Cam lộ điện ---- vũ ân đường, nàng vô tâm thưởng thức cái nhà tắm rộng rãi xa hoa này, đứng bên hồ tắm kinh ngạc nhìn mặt nước đầy cánh hoa, mặt ngây ngốc
Đột nhiên hai người cung nữ đến gần nàng, cung kính nói: "Nương nương, xin cho nô tỳ cởi xiêm y của người." Nói xong liền thành thạo cởi quần áo của nàng.
Rất nhanh, nàng tựu cảm thấy toàn thân mát mẻ, cúi đầu nhìn xuống, phát hiện y phục trên người đã bị bỏ. Hai người cung nữ nhìn nàng, ước ao và tán dương, ánh mắt phảng phất thưởng thức nhất kiện xích lõa nhân thể nghệ thuật như nhau, Mộ Dung Khiết nhất thời cảm thấy nhục nhã, phản xạ có điều kiện đem tay che trước ngực, run run nói: "Các ngươi. . Trước tiên lui hạ, ta tự làm lấy."
Nhưng các nàng không để ý tới lời Mộ Dung Khiết, kiên trì phải giúp nàng tắm. Tối hậu vì các nàng rõ là cưỡng chế và kiên trì, Mộ Dung Khiết cũng chẳng buồn đôi co, đành để các nàng cọ rửa thân thể Mộ Dung Khiết đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, đó chính là khuôn mặt của nàng! Cố nhịn xuống vẻ nhục nhã, nàng lập tức ngăn cản các nàng, kiên quyết nói: "Ở đây chính do bản cung chính tẩy ba."
Hai người cung nữ kinh ngạc nhìn nàng, dừng lại tại nơi khuôn mặt vi hắc, sau đó đưa khăn mặt cho nàng, trong mắt tràn đầy đồng tình.
Mộ Dung Khiết cười khổ, các nàng đại khái cho rằng nàng vì khuôn mặt mà tự ti, cho nên mới đối nàng tràn ngập đồng tình ba. Bất quá như vậy rất hayNàng cấp tốc tiếp nhận khăn mặt, tại trên mặt nhẹ nhàng nhấn một cái, xác định khăn mặt thượng không có dính vào quá nhiều hắc phấn, mới yên lòng, tiếp tục những hành động "hầu hạ" mà đối với nàng như vũ nhục
Khoảng chừng lưỡng khắc chung, các nàng rốt cục dìu nàng đứng lên, cầm lấy chăn cuốn quanh người nàng, sau đó cung kính nói: "Nương nương, tất cả đã thỏa đáng, thỉnh nương nương để nô tỳ dẫn đi cam lộ điện."
Mộ Dung Khiết chết lặng theo sát các nàng phía sau, không lâu sau liền đi tới một đại gian phòng, cung nữ bả chỉ nàng đến chiếc giường lớn trước, sau đó hướng nàng cúi lạy rồi đi ra ngoài.
Mộ Dung Khiết nhìn chiếc giường lớn xa hoa trước mắt, lại nghĩ tới đã không ít nữ nhân ngủ trên giường này làm cái trò đó, nhớ tới nàng để cho tên hỗn đản hoàng đế sắp tới đây tùy ý xâm lược, nàng đột nhiên muốn lao ra khỏi phòng trốn khỏi hoàng cung
Thế nhưng lý trí đã chặn lại những suy nghĩ vô lý trong đầu, nàng ôm chặt chiếc chắn, lẳng lặng ngồi xuống mép giường. Do tối qua ít ngủ, hơn nữa suốt hôm nay tâm tình khẩn trương nên không lâu sau đã chậm rãi ngả người xuống giường đi vào mộng đẹp
Lưu công công đẩy cửa lớn của ngự thư phòng, nhẹ nhàng tiến tới người đang ngồi trên ghế rồng nói : "Hoàng thượng, Tịch tần nương nương đã chuẩn bị thỏa đáng, hiện đang ở cam lộ điện chờ hoàng thượng."
Lãnh quân vui mừng ngẩng đầu lên, sau đó lập tức lấy tay khép các tấu chương lại, tiện tay đặt ở trên bàn, đứng dậy đi ra ngoài cửa, bỏ mặc lại một Lưu công công khuôn mặt buồn bực
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro