Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Chương 1

Tại Thiên Kỳ Quốc , khi Khang Dụ Đế lên ngôi được vài tháng thì vị Hoàng Tử thứ 4 của Khang Dụ Đế Vương Nhất Bác chào đời lại là hài nhi thân sinh của Triệu Quý Phi - Triệu Kim - phi tần đẹp nhất hậu cung thời bấy giờ . Trước đó 2 năm đệ đệ không cùng mẫu thân với Khang Dụ Đế - Thần Vương cũng chào đón hài nhi thân sinh của Thần Vương Phi , đứa bé sinh ra trắng trẻo , hồng hào lại xinh đẹp như mẫu phi của y mà Thần Vương thì lại rất yêu thương Vương Phi nên quyết định để cho đứa bé vừa ra đời theo họ của mẫu phi mình lấy tên là Tiêu Chiến . Tiêu Chiến từ nhỏ thân thế lại không được tốt như ca ca Vương Xuyên của mình vậy nên dù y là đích tử như vẫn luôn thua kém hài nhi của Kim trắc phi , năm Tiêu Chiến lên 8 tuổi y đã có thể nhận thức được việc bản thân không thể trở thành 1 người có võ công cao cường , càng không có đủ sức khỏe để thay phụ vương của mình gánh vác việc của đế quốc . Tiêu Dương - Thần Vương Phi ôm hài nhi của mình vào lòng nói " Tán nhi , mẫu phi không cần con phải tài giỏi , mẫu phi chỉ muốn con có thể cả đời bình an mà thôi "

Đứa bé 8 tuổi vùi đầu vào lòng mẫu thân mình nói " Mẫu phi , người đừng lo , con không để ý đến việc thân thể mình yếu ớt , cũng may là mẫu phi còn có Vương Mạc đệ đệ , đệ ấy cũng là hài nhi thân sinh của người . Vương Xuyên có muốn trở mình cũng khó "

Tiêu Dương không nghĩ 1 đứa bé chỉ mới 8 tuổi lại có thể nói ra những lời đó , bà lại nói " Tán , sao lại nói như vậy , con cùng với Vương Mạc và Vương Xuyên là huynh đệ , phải biết yêu thương nhau "

Nụ cười hờ hững được y trưng bày trên gương mặt , y nói " Con tuy mới 8 tuổi nhưng con hiểu rất rõ Kim Trắc Phi kia là có suy nghĩ gì . Con chỉ có chút thấy không đáng cho Mạc đệ , đệ ấy còn nhỏ đã phải học rất nhiều thứ để thay thế con "

Tiêu Dương biết hài nhi của bà tuy thân thể yếu ớt nhưng lại thông minh tuyệt đỉnh , nói không chừng sau này y lại có thể trở thành người dưới 1 người mà trên vạn người . Năm Tiêu Chiến được 10 tuổi , Vương Mạc được 8 tuổi thì đã được đưa vào hoàng cung học cùng Hoàng Tử , y càng lớn lại càng xinh đẹp . Lễ nghi , cầm , kì , thi , họa khó có vị tiểu thư nào có thể sánh bằng , Thần Vương Phi từ khi biết y thân thể yếu ớt liền biến y thành nữ nhi mà dạy dỗ . Thần Vương cũng xem y như nữ nhi mà chiều chuộng , cả Thần Vương phủ không ai dám làm phật ý của y , ngay cả vị đệ đệ thua y 2 tuổi cũng rất nuông chiều y . Ngày đầu tiên cả 2 bước chân vào Hàn Lâm Viện đã khiến cho các vương tôn công tử nhìn y đến ngỡ ngàng , Vương Mạc thấy vậy liền đi đến chắn trước mặt ca ca mình nói " Các người nhìn cái gì , mau thu lại ánh mắt kinh tởm đó cho ta "

Trong số những người đang nhìn y có 1 người nhìn vẻ ngoài có lẽ đã 15 tuổi bước lên 1 bước nói " Vương Mạc , ngươi có biết người đang đứng trước mặt ai không mà dám nói như vậy hả , ngươi có tin bổn Hoàng Tử xử phạt ngươi không "

Nghe thấy câu bổn Hoàng Tử Tiêu Chiến liền đoán được thân phận của người đang nói , y đi đến trước mặt người đó nói " Là ngày đầu tiên Tiêu Chiến cùng đệ đệ đến Hàn Lâm Viện học nên không biết người là ai , Vương Mạc chỉ là muốn bảo vệ ca ca của đệ ấy mà thôi . Mong Hoàng Tử bỏ qua "

Gã gật đầu nói " Đại Hoàng Tử ta rộng lượng bỏ qua cho ngươi 1 lần "

Tiêu Chiến cúi người nói " Tạ ơn Đại Hoàng Tử "

Đại Hoàng Tử - Vương Hoằng lại nói " Tiêu Chiến , biểu đệ , đệ ngồi cùng ta , ta giúp đệ học "

Lại có thêm 2 người độ tuổi khoảng 12 và 10 tuổi đi đến nói " Tiêu Chiến , ngồi cùng ta vui hơn "

Tiêu Chiến còn chưa kịp trả lời thì nghe thấy 1 tiếng nói non nớt vang lên " Tranh giành ngồi cùng 1 người như vậy còn ra thể thống gì nữa , còn có Vương Mạc nói không đúng sao . Ánh mắt nhìn người quả thật kinh tởm "

Nhị Hoàng Tử - Vương Hàn nói " Tứ đệ , đệ nói vậy là có ý gì "

Tam Hoàng Tử - Vương Minh lại nói " Nói với huynh trưởng của mình như vậy mới là không ra thể thống gì "

Để lại 1 nụ cười nhếch mép đầy khinh bỉ cậu xoay người đi đến chỗ ngồi của mình , đúng lúc đó lão sư cũng đi vào nói " Xin mời các vị vào chỗ ngồi "

Đợi mọi người ngồi vào chỗ y mới biết trong ba vị Hoàng Tử lúc nãy đã có 2 vị có bạn ngồi bên cạnh , khẽ nhếch nhẹ khóe môi nghĩ " Nếu mình đồng ý ngồi cùng họ thì họ sẽ đẩy vị ngồi bên cạnh đi sao , tính cách thật không tốt " . Vương Mạc nhẹ nắm tay y kéo y đến trước mặt lão sư , cúi đầu chào cả 2 nói " Lão sư , hảo "

Lão sư cười nói " Tiêu Thế tử , Vương thế tử , hảo . Vương Thế Tử , cậu ngồi cạnh Tam Hoàng Tử "

Đợi Vương Mạc vào chỗ ông lại suy nghĩ thêm 1 chút nói " Tiêu Thế Tử , cậu ngồi cạnh Tứ Hoàng Tử đi vậy "

Tiêu Chiến gật đầu rồi đến ngồi bên cạnh cậu , Vương Hoằng và Vương Hàn có chút không vui nhìn về phía cậu và y . Đợi Tiêu Chiên ổn định chỗ ngồi Nhất Bác bên cạnh nói nhỏ " Tiêu Thế Tử , xem ra ngươi ngồi cạnh ta thì đại hoàng huynh và nhị hoàng huynh của ta đều không vui "

Y đưa mắt nhìn về phía 2 người họ 1 lúc thì nở nụ cười như thiên thần nói " Tứ Hoàng Tử không thích ngồi cùng ta sao "

Nụ cười đánh thẳng vào lòng ngực luôn phẳng lặng của cậu , Nhất Bác có chút bối rồi xoay đầu đi nói " Cũng không hẳn "

Nhìn vẻ đầy bối rồi của cậu khiến y rất thích thú , 2 người bàn bên dưới thu được hết những biểu cảm của y và cậu từ nãy đến giờ liền nói " Tiêu Thế Tử , người là người đầu tiên khiến Tứ Hoàng Tử của chúng ta có những biểu cảm quý giá như vậy a , từ trước đến giờ ai không biết Tứ Hoàng Tử gương mặt như nước đá không chút biểu cảm "

Tiêu Chiến xoay người nhìn họ với vẻ thắc mắc , họ lập tức nói " Ta là Châu Nghệ Hiên , hài nhi nhà Châu Thái Sư "

Người bên cạnh cũng nói " Ta là Lưu Hải Khoan , hài nhi nhà Lưu Thừa Tướng . Chúng ta là bằng hữu của Tứ Hoàng Tử "

Y cười nói " Ta Là Tiêu Chiến , hài nhi của Thần Vương "

Hải Khoan lại nói " Nghe nói Tiêu Thế Tử , nhan sắc nghịch thiên , ngay cả tiên nữ hạ phàm cũng khó so sánh với người , nay được gặp mặt quả nhiên lời đồn chỉ là lời đồn "

Tiêu Chiến nhíu mày nói " Ý của ngươi là ta làm ngươi thất vọng rồi "

Châu Nghệ Hiên lắc đầu nói " Không phải , mà là người bên ngoài còn đẹp gấp trăm lần lời đồn "

Y cười nói " 2 vị quá khen rồi , vậy còn Tứ Hoàng Tử thì sao "

Nhất Bác ngẩng đầu nhìn y 1 lúc rồi quay trở lại với cuốn sách trên bàn , Nghệ Hiên và Hải Khoan phía sau liền cười thật vui vẻ nói " Xem ra có người trị Tứ Hoàng Tử rồi "

Lời nói đùa giỡn của những đứa trẻ lại chẳng cảm thấy trẻ con chút nào cả , thời gian cứ thế trôi qua đã 5 năm . Nhất Bác và Tiêu Chiến cũng trở thành tri kỷ của nhau . Tiêu Chiến 15 tuổi thật khiến người ta phát điên khi nhìn thấy y , chỉ muốn ngay lập tức đè y dưới thân mang y nhốt trong sương phòng ngày đêm hành hạ . Các vương tôn công tử bắt đầu tìm cách rước y về , nhưng hài tử được Thần Vương nâng niu trong lòng bàn tay sao có thể dễ dàng mang đặt vào tay người khác . Vậy nên vẫn chưa có ai đủ can đảm đến ngỏ lời với Thần Vương , vậy mà Tứ Hoàng Tử chỉ mới 13 tuổi lại dám ở trước mặt Thần Vương muốn ông hứa gả Tiêu Chiến cho cậu . Tại Thần Vương phủ , Thần Vương nhìn cậu bé suốt ngày trưng ra khuôn mặt lạnh băng nói " Tứ Hoàng Tử sao hôm nay lại có nhã hứng đến Thần Vương phủ chơi vậy "

Nhất Bác nói " Hoàng thúc , con đến đây chơi cũng không phải là lần đầu tiên "

Vương Quân cười cười nói " Vậy nên ta mới hỏi , điều gì khiến Tứ Hoàng Tử cứ mãi chạy tới Thần Vương phủ "

Nhất Bác không thèm nhìn ông nói " Nếu Chiến ca không ở đây con cũng không thèm tới Thần Vương phủ của người "

Tiêu Chiến ở 1 bên nhìn thấy phụ vương của mình bị đáp trả như vậy thì không nhịn được cười , Vương Quân lại nói " Vương Nhất Bác , con là có ý gì "

Ông là lần đầu tiên nhìn thấy cậu cười tươi như vậy , cậu nói " Hoàng thúc , con muốn người hứa gả Chiến ca cho con , đợi đến khi con có phủ Hoàng Tử của mình liền lập tức đón huynh ấy về làm Tứ Hoàng Tử Phi "

Ông nheo nheo mắt nhìn cậu nói " Vương Nhất Bác , con có biết từ lúc Tán nhi bước vào tuổi 15 đã có bao nhiêu thế gia vọng tộc có ý với thằng bé chưa , sao con tin chắc rằng ta sẽ hứa gả thằng bé cho con "

Cậu nhìn y đầy ôn nhu nói " Hoàng thúc , người đồng ý hay không không quan trọng , quan trọng là huynh ấy đồng ý gả cho con "

Cậu đi đến trước mặt y , lấy ra 1 chiếc nhẫn bạch ngọc đeo vào ngón tay thanh mảnh của y nói " Chiến ca , đồng ý gả cho đệ được không "

Y nhìn chiếc nhẫn bạch ngọc trên tay mình rồi xoay bàn tay nắm lấy tay cậu đáp lại cái nắm tay của cậu nói " Ta đồng ý "

Cậu cười hài lòng nói " Chiến ca , đợi đệ , đệ chắc chắn sẽ cho huynh ngồi vào vị trí dưới 1 người trên vạn người "

Thần Vương nghe cậu nói vậy liền kinh hãi trong lòng nghĩ " Tứ Hoàng Tử nói vậy chẳng khác nào nói ngôi vị Hoàng Đế chắc chắn thuộc về tay người , Hoàng Hậu và Đại Hoàng Tử mà nghe được thì không biết mạng có còn giữ được hay không " . Ông dự định sẽ khuyên can Nhất Bác 1 chút như lời còn chưa kịp nói đã nghe Tiêu Chiến nói " Nhất Bác , ta biết đệ thông minh xuất chúng , trong số Hoàng Tử hiện tại của Hoàng Đế cữu cữu người có khả năng ngồi lên ngồi vị Hoàng Đế nhất chính là đệ "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro