Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30. Ôn nhu công (H nhẹ)


Lúc Vệ Lam, Tiểu Vũ, La Tấn và Hà Yên đến nơi thức ăn vừa dọn ra xong. Tiểu Vũ không khách khí định ngồi vào động đũa ăn trước thì bị Tiêu Chiến ngăn lại anh nói "Vẫn còn khách đó. Cậu nhẫn nhịn thêm một chút đi"

Tiểu Vũ thở dài buông đũa xuống bỉu môi nói "Thôi được rồi!!!"

Trong lúc La Tấn, Hà Yên ngồi ở so pha nói chuyện cùng với Vệ Lam và Tiểu Vũ thì chuông cửa lại một lần nữa reo lên. Lần này Vương Nhất Bác đi đến mở cửa. Cửa mở ra trong tầm mắt cậu xuất hiện hai chàng , một người anh tuấn soái khí có chút lạnh lùng, trên người chỉ mặc áo sơ mi màu xanh quần tây đen vô cùng đơn giản, cậu nhận ra người này, đây chính là Trần Vũ, người đêm đó đã cứu cậu.

Trần Vũ vòng tay quanh eo một nam nhân khác. Nam nhân này có đến 7 phần giống Chiến ca nhà cậu, chỉ là không có nốt ruồi dưới môi, nam nhân này mặc vào người một chiếc áo len cao cổ màu trắng phối với quần tây màu nâu, khoác bên ngoài một chiếc áo khoác dài màu nâu đậm. Mặc dù cậu không quá am hiểu về thời trang nhưng có thể nhận ra được chiếc áo khoác này đến từ một nhãn hàng thời trang vô cùng nổi tiếng.

Cậu vô thức nhíu mày, chỉ là đến ăn một bữa cơm?? Có cần như vậy không chứ??. Cậu vô thức nhớ lại bộ dạng Chiến ca nhà cậu mặc bộ đồ thể thao màu xám mặc trên người tạp dề màu hồng có thêu hình một chú heo phía trước vô thức nhoẻn miệng cười, vẫn là Chiến ca nhà cậu đẹp trai nhất, người đẹp cho dù không mặc đồ hiệu đi nữa vẫn đẹp nhất luôn.

Trần Vũ nhìn anh chàng cảnh sát đứng nhìn chằm chằm Cố Ngụy cười ngốc, khiến cậu vô thức không vui, cũng không khách khí chào hỏi nắm lấy tay Cố Ngụy đẩy Vương Nhất Bác sang một bên hiên ngang bước vào nhà.

Tiêu Chiến cũng vừa lúc dắt tay An An từ phòng vệ sinh ra cười chào Trần Vũ. Tiêu Chiến và mọi người trong phòng cũng bị dọa cho một trận khi nhìn thấy dung mạo người đi phía sau Trần Vũ. Trần Vũ giới thiệu . "Đây là Cố Ngụy, chồng của tôi". Lúc nói hai từ của tôi còn nhấn giọng khiến cho toàn bộ người trong phòng trừ An An đều có chút rùng mình , ngay lập tức thu hồi ánh nhìn không dám nhìn nhiều thêm Cố Ngụy một lần nào nữa.

Tiêu Chiến cười thân thiện giới thiệu một lượt người trong phòng với nhau sau đó mời mọi người vào bàn tiệc.

Cố Ngụy và Trần Vũ ngồi đối diện Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến, bên cạnh Trần Vũ là La Tấn và Hà Yên, bên cạnh Vương Nhất Bác là Vệ Lam Tiểu Vũ, An An ngồi ở vị trí chủ tọa gần với Tiêu Chiến và Cố Ngụy. Cố Ngụy nhìn món ăn trên bàn hết sức trầm trồ. "Một bàn này, là do anh chuẩn bị hết sao?"

Tiêu Chiến cười cười gảy tai nói "Nhất Bác, có giúp một chút"

Cố Ngụy hai mắt sáng rỡ quay sang Trần Vũ nói "Ngay ngày mai anh muốn đăng ký ngay một khóa học nấu ăn cho cả hai chúng ta"

Trần Vũ nhìn nồi lẩu đỏ ao vô thức cảm thấy cuống họng đau rát ngơ ngác hỏi "Vì sao lại là hai chúng ta. Anh biết em có thù với nhà bếp rồi còn gì? Sao lại bắt em học nấu ăn"

Cố Ngụy liếc mắt nói "Không cho phép thương lượng!!!"", sau đó kề miệng vào tai Trần Vũ nhỏ giọng nói "Em học với anh đi, nhìn xem hai người bọn họ cùng vào bếp tình thú biết bao nhiêu a, nói không chừng ở trong bếp chỉ mặc tạp dề mà cọ qua cọ lại..."

Trần Vũ nháy mắt hưng phấn bừng bừng đưa tay qua lén lút nhéo eo anh một cái cười tà đáp "Em nghĩ ý kiến của anh cũng không tồi đâu"

Cố Ngụy cười cong cong mắt đáp "Đúng rồi".

Bữa ăn tiến hành được một nửa trên bàn ăn đều là tiếng cười đùa và trò chuyện vui vẻ với nhau, Vệ Lam Tiểu Vũ nói cho La Tấn và Hà Yên mấy vấn đề và vài thức ăn cần tránh trong giai đoạn thứ 3 trong thai kỳ của Hà Yên, Tiêu Chiến thì không ngừng nghe Cố Ngụy kể về ngôi trường cổ anh đã theo học ở nước ngoài, Cố Ngụy cũng thích An An , thỉnh thoảng sẽ gấp cho em một ít thức ăn, còn hỏi chuyện ở trường với em nữa.

Chỉ có Trần Vũ là nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác đầy một mặt khinh thường nghĩ trong lòng "Hừ là cảnh sát , lại có thân hình không tệ vậy mà nằm dưới a!!! Đúng là uổng công ông trời cho cậu ta mặt mũi khí chất này". Đêm đó Trần Vũ biết là Vương Nhất Bác nằm dưới thân Tiêu Chiến lăn lộn, nhưng cậu không biết ngoài đêm đó ra tất cả những đêm còn lại đều là Vương Nhất Bác đặt Tiêu Chiến nằm dưới thân mình. Vương Nhất Bác mà biết Trần Vũ nghĩ về mình như vậy chắc chắn sẽ tức đến ói máu cho mà xem...

Cố Ngụy và Tiêu Chiến tính cách rất hợp với nhau, sau buổi ăn liền thêm wechat. Trần Vũ cũng trả lại điện thoại cho Vương Nhất Bác rồi mới rời đi. Tiễn đi hết tất cả mọi người, Vương Nhất Bác dọn dẹp bàn ăn, Tiêu Chiến thì dắt An An lên phòng dỗ em ngủ. Anh vừa nhẹ nhàn khép lại cửa phòng của An An liền bất ngờ bị người bịt miệng từ phía sau ôm lấy xoay người vác lên vai.

"Vương Nhất Bác!!! Em nổi điên cái gì hả??? Nhanh nhanh thả anh xuống"

Vương Nhất Bác cười tà đánh mông anh một cái nói "Anh im một chút đi, sắp đến rồi".

Vài phút lúc sau, Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác ấn nằm dài ngã ra bàn ăn biểu hiện có chút ngơ ngác nhưng cũng không lâu, thì ra địa điểm tăng ca hôm nay là ở trong phòng bếp, bên trên bàn ăn. Tiêu Chiến nghĩ cái thằng nhóc này chuyện gì cũng nghĩ ra được hay thật đó.

Tiêu Chiến bị đè nửa người ở trên bàn ăn, hai chân buông thỏng xuống đất, rất nhanh Vương Nhất Bác đã đè lên người anh, cùng anh hôn môi, ngón tay thuần thục từ vạt áo chui vào, leo lên điểm hồng trước ngực anh mà xoa nắn trêu đùa. Tay còn lại Vương Nhất Bác cách hai lớp quần mà không nhanh không chậm phác họa hình dáng dương vật đang ngày một to lên của Tiêu Chiến. Tiêu Chiến bị khiêu khích nổi lên tính thú, khó nhịn "umm~~~" một tiếng.

Sau đó Vương Nhất Bác vén vạt áo anh lên chui vào bên trong, bắt đầu ngậm lấy đầu nhũ của anh nhẹ nhàn cắn.

" Nhất Bác...... Đừng ở chỗ này nha, đi trên giường đi, đi trên giường được không? Ở đây sẽ đau lưng đó. Em còn nhớ mình hứa sẽ ôn nhu với anh hơn mà, có đúng không Nhất Bác".

Tiêu Chiến nhắc đến chuyện này khiến cho Vương Nhất Bác dễ dàng đáp ứng "Được", dứt lời liền chui ra khỏi vạt áo , nâng mông anh bế lên như một đứa trẻ đi lên lầu hướng về phòng ngủ.

Bên trong phòng ngủ, Vương Nhất Bác đem Tiêu Chiến đẩy ngã ra giường, lại tiếp tục cúi đầu gặm cắn môi anh, hôn sâu đến khi Tiêu Chiến có chút hít thở không thông, liền dùng tay đẩy đẩy ngực Vương Nhất Bác, ra hiệu cho cậu, cuối cùng đối phương cũng chịu rời ra. Tiêu Chiến bị vén lên một nửa quần áo, lấy tay một bên xoa miệng, một bên thở hổn hển .

Vương Nhất Bác ở trên cao nhìn xuống Tiêu Chiến, nhìn bộ dạng câu nhân mà không tự biết của anh, yết hầu vô thức lăn lên lăn xuống. Vạt áo anh nhanh chóng bị Vương Nhất Bác kéo đến qua ngực, lộ ra ngực bị đùa bỡn quá độ đầu nhũ đã sưng đỏ cả lên.

Vương Nhất Bác nằm sấp xuống, đến trước ngực Tiêu Chiến lại tinh tế hôn lên đầu nhũ của anh, ở eo bụng lưu lại một mảnh lan tràn dấu hôn, cuối cùng lại bám vào ngực anh tiếp tục liếm láp. Tiêu Chiến vừa bực mình, vừa buồn cười ôm mái đầu đầy tóc lù xù của Vương Nhất Bác đang chôn ở ngực mình nói: "Nhất Bác!!! Sao anh cảm giác em càng ngày càng giống cún con nhỉ...... "

Vương Nhất Bác cười cười "Cũng chỉ là cún con của một mình anh, chỉ liếm lên người anh, hôn đầu nhũ anh a Chiến ca, ca ca", dứt lời liền đẩy ngón tay mang theo bôi trơn tiến vào huyệt động của anh bắt đầu khuếch trương.

Đêm nay Vương Nhất Bác đặt biệt khuếch trương vô cùng chậm rãi và ôn nhu đến khi cảm thấy lỗ nhỏ đã thật tốt mới lật người Tiêu Chiến lại nâng mông anh lên lấy tư thế từ phía sau chậm rãi tiến vào. Đến khi phân thân cương nóng thô to đã mang bao cao su của cậu cảnh sát Vương tiến vào bên trong hoàn toàn khoái cảm ập đến khiến cho cả hai đều than nhẹ một tiếng. "a".

Vương Nhất Bác lại đem Tiêu Chiến lật người qua, cầm lấy tay anh vòng lên cổ của chính mình, hạ thân lại bắt đầu luật động. Tiêu Chiến bị hắn làm dục tiên dục tử, nhịn không được rên rỉ ra tiếng "aaaa .... Um~~~...... Nhất Bác...... Chậm một chút".

Vương Nhất Bác quả nhiên nghe lời bóp lấy eo anh động tác tuy tiếp tục  nhưng thả chậm tốc độ hơn một chút. Cậu vẫn còn nhớ như in cảm giác đêm đó của mình khi nằm dưới thân anh, hôm nay mặc dù nằm phía trên nhưng cậu chỉ muốn tận lực làm anh vui sướng, không còn ích kỷ chỉ nghĩ đến khoái cảm của bản thân nữa. Đột nhiên bị đỉnh đến điểm kia, Tiêu Chiến thở gấp muốn bắn ra tới, lại bị Vương Nhất Bác bắt lấy dương vật, cậu dùng chất giọng trầm khàn đã nhướm màu dục vọng thấp giọng nói.

"Đợi em. Chúng ta cùng nhau"

Vương Nhất Bác lại ở Tiêu Chiến trong cơ thể thọc vào rút ra mấy chục lần, sau đó ôm lấy anh gồng mình bắn ra hết tinh dịch vào bên trong bao, đồng thời cũng thả ra bàn tay vẫn còn giữ lấy Tiểu Chiến, Tiêu Chiến cũng cơ hồ đồng thời bắn ra tới. Chất lỏng dâm mĩ màu trắng dính đầy giường đệm, mùi vị tanh nồng của tình dục xông đầy khắp gian phòng .

Vương Nhất Bác dùng tay bóp lấy hai bờ mông mềm mại mà đẫy đà của Tiêu Chiến, mạnh mẽ vuốt ve, lại dùng ngón tay thăm dò cái miệng nhỏ kia của anh. Tiêu Chiến còn ở dư vị của cao trào vừa qua có chút xuất thần, lại cảm giác được động tác của Vương Nhất Bác, một lần nữa thả lỏng để cậu tiến vào lần thứ hai.

Đêm nay Vương Nhất Bác đặt biệt ôn nhu chỉ làm đúng hai lần, sau đó ôm anh đi thanh tẩy, để anh ngâm bồn nước nóng rồi lại vội vả thay gra giường, thay xong thì trở vào tắm sạch sẽ bản thân rồi giúp cả hai mặc lại quần áo. Cậu bế anh ra giường, cũng nằm lên ôm lấy anh, ôn nhu hôn vào trán anh hỏi "Bảo Bối, đêm nay có mệt lắm không?"

Tiêu Chiến cảm thấy đúng là có chút mệt nhưng thoải mái nhiều hơn, vả lại cũng không bằng những lần trước, đêm nay bọn họ làm xong vẫn chỉ có mười một giờ. Anh cười nói "Không đâu, cảm giác đặt biệt tốt. Nhưng mà em không cần vì anh mà nhẫn nhịn, mạnh một chút hoặc là làm nhiều hơn, anh... cũng có thể chịu được"

Vương Nhất Bác cười lại hôn lên trán anh mắng "Ngốc!!! Em cũng thấy đủ rồi, hiện tại em rất thỏa mãn và hạnh phúc. Ngủ ngon Chiến ca"

"Ngủ ngon Nhất Bác"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro