Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14

Từ đó, anh cứ một ngày làm chuyện đó một mình đến hai hay ba lần, trong phòng ngủ, trong nhà tắm, trong góc khuất sau vườn nhà anh …và dần dà anh tự biết cải tiến nhiều cách khác hay hơn, thú vị hơn nhiều …nhưng đó lại là một câu chuyện khác …

Jimin đã hướng dẫn anh vào đời như vậy, mà bây giờ nó lại xấu hổ khi anh chọc nó với Hoseok sao trời …

Thiệt là trớ trêu …
Đang tà tà xe trên đường để coi mua một ít quần áo thể thao và coi cái gì được mắt để mua thì nghe tiếng xe rồ máy và bóp kèn sau lưng, quay qua là khuôn mặt nhăn nhở của Hoseok đáng ghét.

"Taehyung đi đâu vậy ?"

"Dạ, em tính đi mua đồ, anh Hoseok đi đâu về vậy ?"

"Anh đi vòng vòng chơi thôi ! Ủa, sao không thấy Jimin đi cùng em ?"

"Ý ! Nó có công chuyên về trước rồi anh ơi."

"Em tính mua gì ?"

Không đáp lời anh ta, anh lẳng lặng quành xe vào tiệm chuyên bán đồ thể thao đây là tiệm quen mà anh thường hay mua đồ. Anh đi vòng vòng lựa đồ. Hoseok cũng lượn lờ theo …Anh chọn lựa hai cái áo thun, hai cái quần đùi thể thao, hai cái quần sịp mới và một cái quần bơi, tất cả là hàng Nhật xách lại quầy rồi bảo tính tiền thì Hoseok cũng cầm một mớ đồ bước tới bảo cô tính tiền :

"Tính tiền hai cái này chung nhau." - rồi quay qua anh - "Để anh trả cho."

Anh nhún vai cười : "Thôi anh ơi."

Hoseok ghé vào tai anh nói nhỏ : "Khó tính quá đi."

Anh cười không đáp…

Cầm đồ và cho vào cốp xe xong, anh đầy xe xuống lề thì Hoseok đề nghị :

"Uống sinh tố nha !"

Anh gật, không đáp.

Gió từ bờ sông thổi lên bờ lồng lộng, trước quán chè anh và Hoseok ngồi uống nước. Hoseok cứ kể những chuyện cười rồi cười như nắc nẻ khiến anh cũng bật cười theo. Ngòai miệng thì cười mà trong bụng anh đang héo queo như rau kèo nèo mắc nắng. Hỏi chứ tự nhiên anh và Hoseok ngồi đây uống nước rồi cười nói với nhau, rủi Jimin mà thấy hỏi sao không ghen teo ruột trước cái cảnh “vai kề má tựa” như thế này chứ, tình ngay mà lí gian.

Tu xong hớp nước cuối cùng một cái rột, anh đứng lên từ giã Hoseok rồi mặc cho anh ta ngạc nhiên, anh phóng lên xe, anh ta lúc đó mới chạy theo giúi vào tay tôi một miếng giấy. Ngần ngừ vài giây, anh cũng cầm miếng giấy anh ta đưa, bỏ vào hộc xe rồi vẫy tay chào rồi cho xe lao đi …

Đêm đó, bỗng dưng mất ngủ, anh trằn trọc với hình bóng JungKook lởn vởn trong đầu óc, anh cứ miên man suy nghĩ về nụ cười với hàm răng trắng đều, giọng nói trầm ấm và ngọt ngào của cậu, với những lời lẽ tinh nghịch dưới những câu nói nghiêm túc … Anh lăn qua lăn lại trên giường mãi mà không thể nào chợp mắt được.

Với tay lấy cái remote trên đầu giường, anh bấm nút power, tiếng nhạc bập bềnh nho nhỏ vang lên trong đêm vắng càng làm anh buồn, khổ sở hơn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro