Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7

Sau khi an ủi Chu Húc, tôi và hai cô gái đã đi thu âm ca khúc mới.

Cả ba chúng tôi đã có một khoảng thời gian tuyệt vời khi thu âm các bài hát.

Không biết tổ đạo diễn chương trình đang suy nghĩ gì, lại để cho Chu Húc cùng chúng tôi đến phòng thu âm.

Cả ba chúng tôi ngồi bên trong để thu âm bài hát, còn anh ta ngồi bên ngoài tấm kính và chưng ra vẻ mặt hờn dỗi.

Sau đó, tôi không biết đạo diễn nói gì với anh ta, nhưng anh ta lại giả vờ không sao, còn thỉnh thoảng đứng trước cửa kính, nhìn chúng tôi bằng ánh mắt dịu dàng.

Tất cả chúng tôi đều mù một cách có chọn lọc.

Lời bài hát "Lovesickness" được viết cho bộ phim em trong trái tim tôi.

“Núi xa chẳng tiễn đưa nhau, nước mắt đến rồi đi, kiếp trước không ngoảnh lại, chỉ mong kiếp này viết lại, tình thêm bền chặt”.

Phòng thu âm cần phải được giữ yên tĩnh tuyệt đối, Hạ Chí Tử đã yêu cầu tất cả các thiết bị ghi hình cho chương trình tạp kỹ được đặt bên ngoài để tránh việc bản thu âm bị lộ ra ngoài trước khi phim phát sóng.

Do đó, thời gian thu âm giữa các bài hát, chúng tôi có thể nói những điều nhỏ nhặt mà không cần phải kiềm chế.

Đầu tiên tôi hỏi, "Bát súp...?"

Hạ Chí Tử hào phóng thừa nhận: "Tôi đã cho thuốc câm."

Vương Nguyệt Nhi cười khẩy: "Tôi thực sự muốn hạ độc chết anh ta, nhưng thật đáng tiếc nếu làm vậy thì tôi đã vi phạm pháp luật. Tuy nhiên, chuyện bát súp là một việc báo thù nho nhỏ."

Than ôi, tôi lại thua Hạ Chí Tử.

Tôi chưa đổ axit sunfuric lên người Chu Húc, nhưng cô ấy đã đầu độc thành công trước tôi.

Tôi còn đang loay hoay không biết làm thế nào để Chu Húc “biến hình” một cách nhẹ nhàng.

Hạ Chí Tử hỏi tôi: “Mấy ngày nữa tôi tới lễ trao giải Giai điệu vàng, cô làm bạn nữ của tôi được không?”

Tôi sửng sốt: "Cô lại đoạt giải hả?! Mẹ kiếp, giải của cô chắc nhiều hơn tôi một cái hả?"

Vẻ mặt cô ấy không nói nên lời: "Cứ nói có muốn đi hay không."

Tôi có chút kích động lại có chút ngượng ngùng: "Tôi chưa từng tham gia lễ trao giải âm nhạc nào , đương nhiên sẽ tham gia! Có phải chuẩn bị gì không?"

Hạ Chí Tử lạnh lùng nói, "Cô chỉ cần ngừng chảy nước miếng vì chiếc cúp của tôi là được."

TÔI:……

Sau khi chúng tôi thu âm các bài hát xong, chúng tôi ra ngoài, Chu Húc vẫn blah, blah, blah, blah, blah, blah, blah, blah, blah, blah.

Hạ Chí Tử ấm áp nói: “A Húc yên tâm đi, anh chỉ là dùng giọng quá nhiều mà tạm thời mất đi thanh âm, cổ họng rất nhanh sẽ khôi phục."

Chu Húc háo hức nhìn cô ấy, làm điệu bộ đáng thương.

Hạ Chí Tử nhẹ nhàng vuốt ve cổ anh ta, tôi chỉ lo cô ấy xúc động mà dùng bộ móng tay đỏ tươi cắm thẳng vào động mạch cảnh của Chu Húc, cô ấy cứ vuốt chỗ đó tựa hồ muốn chọc vào thật.

Nghĩ đến điều đó khiến trái tim tôi run lên vì sợ hãi.
Cũng may Hạ Chí Tử rất hiểu chuyện, quay lại chủ đề chính: “Nhưng A Húc, nếu giọng anh cứ như vậy, sợ là không thể cùng em đến lễ trao giải, em muốn giới thiệu anh với một số tiền bối trong ngành công nghiệp âm nhạc."

Chu Húc vùng vẫy dữ dội, điên cuồng ra hiệu rằng anh ta có thể làm được.

Hạ Chí Tử vờ như hoàn toàn không nhìn ra, tự nhủ: "Tìm thêm một bạn nam đồng hành, nhất định anh sẽ tức giận? Em nghĩ kỹ rồi, em đành phải mời Viên Đại đi cùng em. Chu Húc, anh sẽ không bao giờ ghen tị với Viên Đại chứ?"

Chu Húc nghi ngờ quay lại nhìn tôi.

Tôi lập tức nói: "Cô nói vậy là có ý tứ gì? Húc Húc ghen tị với tôi là có ý gì? Nếu em ấy muốn ăn dấm, thì cũng sẽ ghen tị với cô!"

Chu Húc lúc này mới cười ha hả, a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!

...

Sau khi bị Vương Nguyệt Nhi mắng mỏ trực tiếp trong chương trình, những người hâm mộ CP của Chu Húc và Vương Nguyệt Nhi đã suy giảm rất nhiều.

Việc trước đó anh ta nói về việc lợi dụng Hạ Chí Tử, khiến những người hâm mộ của Hạ Chí Tử điên cuồng chửi mắng anh ta trên mạng.

Tôi đã tận dụng việc này đang hot ở trên mạng để tiếp tục bôi đen thêm anh ta, tôi yêu cầu người quản lý của mình lan truyền vụ bê bối của Chu Húc.

Người quản lý quá kinh ngạc: "Chu Húc thật sự lén kết giao với cả Hạ Chí Tử? Thằng chó này!"

TÔI:?

Cô ấy rất tức giận: “Chị hiểu rồi, nếu là chị là em, chị nhất định sẽ vì tình mà hận anh ta!"

TÔI:?

Cô ấy hạ quyết tâm: "Chị lập tức sẽ tìm người chơi hắn, giết chết hắn mới không dừng lại! Em đã giới thiệu bao nhiêu tài nguyên cho hắn, vậy mà hắn liền đối với em như vậy? Cứ chờ đi!"

TÔI:……

Không lâu sau, cô ấy gọi lại cho tôi, giọng điệu do dự: "Chuyện gì vậy? Quản lý của Hạ Chí Tử và Vương Nguyệt Nhi nói hai người bọn họ cũng ở cùng Chu Húc?"

Tôi cũng sửng sốt.

Chị quản lý của tôi đã nhanh chóng đưa ra kết luận, “Chắc chắn Chu Húc đã tìm thấy một người mới và lén lút kết giao sau lưng em, phải không?"

Tôi lấy tay đỡ trán……

Tôi chỉ mơ hồ đáp lại: "Chị chỉ cần giết hắn là được, nếu cần có thể cùng Hạ Chí Tử và Vương Nguyệt Nhi liên thủ, dù sao bọn em đều có chung một mục tiêu."

Chị quản lý háo hức rời đi.

Đêm đó, các tay nhà báo chuyên săn tin nổi tiếng lần lượt đăng bài trên mạng xã hội.

Có người bắt đầu phát sóng trực tiếp và có những người viết bài báo dài.

Đêm nay hình tượng Chu Húc hoàn toàn bị đảo lộn.

Khu vực bình luận là trang tẩy trắng quy mô lớn dành cho người hâm mộ và là nơi ăn dưa hấu quy mô lớn dành cho người qua đường.

"Ngoại hình trước khi phẫu thuật thẩm mỹ của Chu Húc... thật xấu xí!"

"Khó trách vừa rồi còn sưng, nguyên lai là phẫu thuật thẩm mỹ di chứng!"

"Chu Húc là lục trà đúng không? Mọi người Ngươi xem, tài nguyên điện ảnh truyền hình của anh ta đều là Viên Đại cho, tài nguyên âm nhạc đều là Hạ Chí Tử cho, thật tốt, giờ anh ta có cả người!"

"Tôi đã sớm phát hiện ở trong chương trình tạp kỹ anh ta có cái gì không đúng, khó trách Nguyệt nhi đột nhiên lại mắng người."

"Học vấn và tuổi tác của Chu Húc là giả? dưa chuột già đã được sơn màu xanh lá cây."

"Sao Cẩu Húc lại có gan gọi chị Đại của chúng ta? Chu Húc cút khỏi làng giải trí!"

"Chí Tử, nhìn cho rõ ràng, Chu Húc đang lợi dụng bạn!"

"Viên Đại của chúng ta đang bị lợi dụng quá thảm hại, woohoo."

" Nguyệt nhi, đừng lại bị Chu Húc lừa! Hắn là một tên cặn bã!"

"Tôi là người duy nhất cảm thấy tiếc cho việc cắt giảm."

Dư luận lên men dữ dội, còn Chu Húc, người đang được điều trị chứng câm không thể giải thích được đang ở trong bệnh viện, cảm thấy không thể ngồi yên, anh ta điên cuồng nhắn tin cho tôi, cầu xin tôi giúp đỡ.

"Chị Đại, đối thủ của em nhất định là đang giở trò với chị, bọn họ ghen tị với lòng tốt của chị đối với em, chị nhất định phải giúp em, chị Đại!"

Tôi hỏi anh ấy: “Trong mắt em, tôi và Hạ Chí Tử là cái gì?”

Anh ta lập tức bày tỏ lòng trung thành: "Hạ Chí Tử không là gì cả, đại tỷ, chị là bảo bối duy nhất của em."

Tôi đã cười rất to khi đọc được tin nhắn này.

Ngồi ở ghế đằng kia, Hạ Chí Tử lạnh lùng gửi cho tôi một bức ảnh chụp màn hình đó là lời tỏ tình của Chu Húc với cô ấy, và tôi đã chuyển nó cho Chu Húc

Trong đó có cả bản ghi cuộc trò chuyện, Chu Húc đã điên cuồng xin lỗi Hạ Chí Tử, nói rằng tôi đã ép anh ta nói ra những lời mắng cô ấy ngày hôm đó, và Hạ Chí Tử là người duy nhất mà anh ta có tình cảm.
bức ảnh được đăng lên mang xã hội, lần này thì Chu Húc đã hoàn toàn chết lặng.

Tôi từ từ gõ chữ: "Em có rất nhiều điểm thật độc đáo."

Sau đó tôi cho anh ta vào danh sách đen.

Ngay sau đó, tôi đã đăng một bài trên Weibo.

"Cảm ơn mọi người đã quan tâm. Tôi đã không gặp một người tốt, nhưng tôi cảm ơn số phận đã giúp tôi sáng mắt ra."

Kiếp Này, tôi đã đưa chân đạp Chu Húc đến chết.

Thật bất ngờ khi người đại diện của tôi nói với tôi rằng Weibo của tôi đã lên mục tìm kiếm thịnh hành.

Tôi vào xem ngay và thấy số được lượt tìm kiếm nhiều nhất là "Viên Đại, Hạ Chí Tử bản ghi âm".

Tôi bấm để mở xem bài đăng.

Hạ Chí Tử đã đăng bài trên Weibo của mình và viết: “Tôi cũng cảm ơn số phận đã cho tôi nhận ra rằng người tôi yêu không đáng để tôi yêu và người tôi ghét không hề đáng ghét.”

Hai bài đăng liên tiếp được đưa lên đã khiến người hâm mộ của cả hai bên bùng nổ——

"Chết tiệt, sự hòa giải vĩ đại của thế kỷ!"

“Chí Tử, nếu bạn bị bắt cóc, hãy chớp mắt!"

"WTF? Viên Đại, người mà tôi đã mắng nhiều năm như vậy, Hạ Chí Tử, có phải mối quan hệ hai người sẽ thay đổi nếu bạn đã nói như vậy?"

“Viên Đại, chị còn nhớ lúc chị đập một con manocanh nhựa vì nó trông giống cây dành dành mùa hè không?”

"Ô ô ô ô! Hoa súng có nở ở quê em không?"

...

Đây chỉ là buzz giữa những người hâm mộ.

Về phần các công ty chủ quản, sau khi nhìn thấy lời tuyên bố của Hạ Chí Tử và tôi, họ rất thông minh để hiểu hướng gió.

Hai người ủng hộ quan trọng nhất của Chu Húc sẽ không bảo vệ anh ta nữa, với kỹ năng diễn xuất vụng về và giọng hát không nổi trội của anh ta, ai sẽ cho anh ta tài nguyên?

Một số thương hiệu đang tìm kiếm đại sứ thương hiệu ngừng ký kết hợp động với Chu Húc.

Chương trình và bộ phim điện ảnh mà anh ta đang chuẩn bị công chiếu cũng đã thay đổi diễn viên trong một đêm, ừm, là một người mới ra mắt trong công ty của tôi.

Tập phim anh ấy nhận vai phụ sắp được chiếu ,bài hát thu âm gần đây cũng nhận được phản hồi tốt, đây sẽ là một thế hệ ca sĩ mới, ừm, là đàn em của Hạ Chí Tử

Về phần Vương Nguyệt Nhi, khi được các phóng viên phỏng vấn, cô lạnh lùng nói: "Chu Húc là ai? Tôi không biết anh ta."

Giới giải trí là tàn nhẫn nhất.

Điều đó đã được tôi và Hạ Chí Tử chứng minh rõ ràng, bây giờ, Chu Húc nên tự mình gánh chịu hậu quả!

...

Chỉ trong vài ngày, cơ quan thuế Thượng Hải đã phát hiện ra sự thật rằng Chu Húc trốn thuế.

Chà, Hạ Chí Tử và tôi đã tố báo .

Trong những năm qua, hai chúng tôi đã nộp thuế theo quy định.

Nhưng Chu Húc thì khác, anh ta làm nghệ thuật nhưng tính tình thì thật táo bạo, anh ta không nộp thuế cho những gì nên đánh thuế, và tảng lờ đi coi như không biết chuyện này.

Chuyện này có nhiều kẽ hở như một cái sàng, chỉ cần có đơn tố cáo lên cơ quan thuế, thì người của cục thuế dễ dàng tìm ra sai phạm.

Những tin tức có chữ trắng trên nền xanh nhanh chóng trở thành hot search số một.( tin của nhà nước – đảng bên Trung hình như là sẽ để phông nền khác so với tin bình thường ấy các bạn)

Ngay sau đó, các tài khoản xã hội lớn của Chu Húc đã bị cấm sóng.

Khi tin tức về lệnh cấm của Chu Húc xuất hiện trên các tiêu đề, còn lúc này Hạ Chí Tử và tôi đang ngắm cảnh trên sân thượng.

Mặt trời lặn dần chìm xuống dưới đường chân trời, chỉ còn lại ánh hoàng hôn lộng lẫy nhuốm bầu trời bằng một màu đỏ dịu nhẹ.

Hạ Chí Tử rót cho mình một ly và nói: "Lúc đó tôi đã chết lặng vì chất độc, và phản ứng đầu tiên của tôi không phải là hận thù, mà là hối hận."

Tôi hỏi: “Hối hận à?”

Cô ấy ngẩng đầu lên, đường nét cổ sắc bén xinh đẹp: "Hừ, tôi hối hận vì tuổi trẻ đã từng cùng cô tranh đoạt cái người rác rưởi, rõ ràng tôi muốn viết bao nhiêu ca khúc và muốn hát nó cho mọi người nghe, lại không có cơ hội."

Tôi cũng tự rót cho mình một ly rượu, nhẹ nói: “Nếu cô muốn nói thế thì tôi cũng thấy tiếc. Mặt tôi để đóng phim chứ có phải để đóng vai mấy con chuột chù đâu”.

“Đã đến lúc lật qua trang cũ rồi.” Hạ Chí Tử nâng cốc chúc tôi, ngụ ý: “Đã đến lúc bắt đầu một chương mới.”

Tôi chạm cốc với cô ấy.

Ly rượu vang đỏ vang lên tiếng "keng" lanh lảnh, như thể tiếng chuông đang ngân vang.

"Hợp tác tốt," tôi nói.

10

Lễ trao giải Giai Điệu Vàng diễn ra vô cùng sôi động, đại lộ ngôi sao được bố trí nhay bên bờ biển để khách mời có thể dạo chơi trong chương trình.

Hạ Chí Tử là ứng cử viên cho nữ ca sĩ xuất sắc nhất năm nay, đồng thời cô cũng là ứng cử viên nữ hoàng bài hát được yêu thích nhất trong năm.

Tháng trước, trước khi chúng tôi trọng sinh, cô ấy tung ra tin đồn sẽ mang Chu Húc đến lễ trao giải.

Nhưng bây giờ Chu Húc đã là một con chuột chạy ngoài đường, mọi người đang thi nhau đoán xem Hạ Chí Tử sẽ xuất hiện cùng nam diễn viên nào.

Một số người đoán rằng cô ấy sẽ ở cùng với anh trai của mình, hiện là người đứng đầu của nền âm nhạc Trung Quốc, ông Hạ

Cũng có người đồn đoán rằng cô ấy sẽ ủng hộ người mới, đàn em mới của cô ấy có ngoại hình tuyệt đẹp, rất hợp với gu thẩm mỹ của Hạ Chí Tử, mọi người đều đoán rằng Hạ Chi Tử sẽ có một mối quan hệ chị em mới với anh chàng đó.

Ba ngày ba đêm trên Weibo tranh luận về chủ đề này, các loại CP của Hạ Chí Tử đều lộn xộn.

Những cuộc tình mà cô ấy đã kể từ khi ra mắt, những scandal mà cô ấy đã nghe, những diễn viên đóng MV mà cô ấy đã hợp tác, v.v., tất cả các CP từ xưa tới nay đều được đào ra và thảo luận lại.

Những người hâm mộ CP của cô ấy từ mọi tầng lớp xã hội đã bị đảo lộn.

Cho đến tận giây phút xe bảo mẫu của Hạ Chí Tử dừng lại ở Đại lộ Ngôi sao, màn hình tường thuật lễ trao giải trực tiếp vẫn ầm ĩ còn ồn ào náo động hơn cả.

Ai đó đã đặt cược trực tiếp trên màn hình là Chu Húc sẽ là người xuống xe của bảo mẫu cùng với Hạ Chí Tử.

Sau đó, cảnh sát đã nhanh chóng khóa tài khoản và xóa bài viết.

Lời nhắc nhở thân thiện từ cảnh sát: Hãy từ chối nội dung khiêu dâm, cờ bạc và ma túy, hãy bắt đầu với Giải thưởng Giai điệu vàng.

Tôi đã chứng kiến toàn bộ quá trình của bên cảnh sát cấm và đưa thông báo trên sóng trực tiếp, tôi đã phải dựa vào ghế để cười ngặt nghẽo đến mức không thể đứng thẳng.

Thấy tôi cuối cùng cũng đặt điện thoại xuống, Hạ Chí Tử nói: "Chuẩn bị đi, đến lượt chúng ta rồi."

Cửa xe mở ra, tiếng máy ảnh và đèn chớp lần lượt vang lên.

Hạ Chí Tử xuống xe trước.

Hôm nay cô ấy mặc một bộ quần áo vét nữ màu đen trắng của nhãn hàng cao cấp, chỉ cần thay đổi kích cỡ, nó đã trở thành một bộ quần áo phù hợp với khí chất của cô ấy.

Cô ây búi mái tóc gợn sóng đặc trưng lên cao, tạo vẻ thanh mảnh cho chiếc cổ, lông mày vẽ sắc nét trông rất quý phái.

Thấy cô ấy xuống xe, các phóng viên lần lượt đưa micro.
"Chí Tử, hôm nay bạn trai của em là ai?"

"Chí Tử, hôm nay trông em thật xinh đẹp và trông rất ngầu!"

"Là Chu Húc cùng bạn đi trên thảm đỏ sao?"

...

Hạ Chí Tử đẩy micro ra, bước sang trái một bước, đưa tay ra, làm một động tác mời.

Không hiểu sao tham dự thảm đỏ đã nhiều lần như vậy, vốn đã thành thông lệ rồi, giờ đây tôi lại có chút hồi hộp.

Tôi hít một hơi thật sâu, vươn tay đặt lên cánh tay Hạ Chí Tử.

Đôi giày cao gót ánh vàng bước vững vàng trên mặt đất, tôi nở nụ cười hoàn hảo mà tôi đã luyện tập hàng nghìn lần trước các phóng viên và bước xuống xe bảo mẫu người quay phim đang sững sờ.

"Chào mọi người, tôi là Viên Đại."

Màn hình hoàn toàn bùng nổ——

"Chết tiệt, Dòng Đời xô đẩy!"

"Viên Đại cùng Hạ Chí Tử?"

"Không! Em không tin! Chị Đại, nếu chị bị bắt cóc thì chớp mắt đi!"

"Oa, Hạ Chí Tử cô ấy đúng là ca sĩ tài năng. Cả thế giới đang đoán già đoán non về bạn diễn nam của cô ấy, nhưng cô ấy chỉ mang theo một bạn diễn nữ thôi."

"Ai nói nhất định là Chu công tử đánh cược một ngàn tệ? Số thẻ ngân hàng của tôi là 41xxxxx. Kiếm tiền nhanh lên các bạn ơi."

"Hệ thống nhắc nhở: Không nên tin chuyển tiền thông tin, đề phòng lừa đảo."

...

Tất nhiên, tôi không thể nhìn thấy những dòng bình luận vào lúc này.

Nhưng khán giả và nhân viên tại hiện trường đều ném ánh mắt rực lửa và kinh ngạc, nhiếp ảnh gia cuống cuồng nhấn nút chụp, và ánh đèn sân khấu khiến má tôi bỏng rát.

Ngay khi đứng dưới máy quay, tôi bỏ tất cả sự căng thẳng nhất thời đó lại phía sau.

Tôi, Viên Đại, là người phụ nữ sinh ra để dành cho máy ảnh.

Gió biển thổi tung chiếc váy dài màu bạc của tôi tung bay, hơi ẩm của biển phả nhẹ vào mặt tôi hơi thở ẩm ướt.

Tôi khoác tay Hạ Chí Tử, ưu nhã đi về phía bảng chữ ký.

Tôi nhanh chóng ký tên, Hạ Chí Tử do dự một chút rồi ký tên bên cạnh tôi.

Hạ Chí Tử, Viên Đại.

Chúng Tôi đã từng ước rằng bên kia sẽ chết.

Bây giờ chúng tôi đã trở thành những người bạn tốt của nhau tay trong tay đi dự giải.

Những mic dài và ngắn đã được bố trí sẵn sàng, đang chờ phỏng vấn chúng tôi.

Người dẫn chương trình đưa micro cho chúng tôi, giọng điệu không giấu được vẻ phấn khích:

“Tôi không ngờ có thể phỏng vấn nữ diễn viên tại Golden Melody Awards. Xin hỏi tại sao bạn lại đến với Chí Tử? Theo chúng tôi được biết , hai bạn từng là kẻ thù cũ."

Đối mặt với các loại máy quay, tôi chỉ cười nhẹ:

"Cho đến giây phút cuối cùng, bạn không bao giờ biết liệu kẻ thù cũ có trở thành bạn tâm giao của mình hay không. Đây là nhân duyên của thời gian và ông trời cho bạn, phải không?"

Người dẫn chương trình sửng sốt một chút, vội vàng nở nụ cười: "Nguyên lai hai người đã trở thành tri kỷ của nhau, tôi tin tưởng khán giả bằng hữu cũng giống như tôi đang tò mò, như thế nào mới một tháng hai người liền thay đổi nhanh như vậy?"

Lần này là Hạ Chí Tử cầm micro.

Cô ấy cẩn thận nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Trong mắt anh, mới chỉ một tháng trôi qua, nhưng với tôi, nó giống như cả đời vậy."

Tôi cũng im lặng gật đầu.

Hay nói một cách khác.

Chúng Tôi đã trải qua nỗi tuyệt vọng khi rơi từ đỉnh núi cao xuống vuực sâu, giờ đây khi được làm lại tôi háo hức hơn bất kỳ ai để nắm bắt cơ hội thực hiện ước mơ của mình.

May mắn thay, ông trời đã thương xót, tôi đã được tái sinh.

Cánh tay được đỡ lấy chắc chắn, Hạ Chí Tử vỗ vai tôi, dìu tôi đi đến chỗ dành cho khách.

Có nhạc mở đầu, là một bài hát tiếng Quảng Đông.

“Dọc đường đỏ rực đèn đỏ, không ai có thể cản đường ta, ta có thể thấy ngàn vạn đại quân xông thẳng..."

Tôi nghiêng đầu nhìn Hạ Chí Tử, ánh mặt trời chiếu lên mặt cô ấy, lộ ra đường nét rắn rỏi như một tác phẩm điêu khắc.

Cô ấy bắt gặp ánh nhìn của tôi và ném một cái nhìn dò hỏi.

Tôi hỏi: "Cô có thể hát bài này không?"

Cô Nàng nhướng mày: "Xin mời, tôi là nữ danh ca nha."

Tôi không nhịn được cười, nhẹ nhàng nói: “Sau này có cơ hội, mời cô đi hát karaoke được không?”

Cô ấy nhanh chóng đáp: “Tất nhiên rồi”.

Gió biển thổi tung mái tóc, đàn hải âu bay chầm chậm trên bầu trời xanh.

Có những ngôi sao trên khắp tòa án, và có thể một số người vẫn đang đánh nhau, nhưng những điều đó không liên quan gì đến tôi.

Giải thưởng "Giọng ca nữ xuất sắc nhất" sắp được trao, và rõ ràng là những người xung quanh tôi có chút lo lắng.

Người trao giải mở phong bì ra, cười nói: "Nữ ca sĩ xuất sắc nhất— Hạ Chí Tử!"

Khán giả vỗ tay như sấm.

Hạ Chí Tử đứng dậy, nhưng không vội đi lên bục mà ôm chặt lấy tôi.

Tôi biết tại sao.

Vào lúc này, cô ấy không ôm Viên Đại.

Cô ấy đang ôm lấy một người đồng đội đã chia sẻ tình huống tương tự với cô ấy, một người bạn đồng hành đã trải qua cơn ác mộng tương tự.

Khoảng thời gian tưởng chừng như đang trên bờ vực tuyệt vọng đó là vết sẹo sâu nhất của chúng tôi, nhưng nó cũng khiến chúng tôi từ thù thành bạn và có được một người bạn quý giá nhất.

Tôi vỗ nhẹ vào lưng cô ấy và nói: "Đi đi."

Mặt trời thật vĩ đại và rực rỡ, tôi lặng lẽ hát theo tiếng hát trên sân khấu.

Đây là lần đầu tiên tôi nghe Hạ Chí Tử hát một cách nghiêm túc, hóa ra giọng hát của cô ấy lại duyên dáng và dễ lây lan như vậy.

Hát rất nhẹ nhàng, nhưng hát "tỉnh".

Năm nay tôi hai mươi bảy tuổi, tôi đã giành được tất cả các giải thưởng "Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất" ở Đài Loan, và những nơi khác, tôi là nữ diễn viên trẻ nhất từ trước đến nay.

Nhưng tôi cảm thấy rằng cuộc sống của tôi thú vị hơn tất cả các bộ phim.

Như Hạ Chí Tử đã nói trong bài phát biểu nhận giải của mình.

"Sau khi trải nghiệm cuộc sống thực, chúng ta có thêm sức mạnh để sống tốt hơn."

Tôi nghĩ mình sẽ trở thành một diễn viên giỏi hơn trong tương lai.

Không còn đắm chìm trong tình yêu con trẻ, và hãy thật lòng chia sẻ những ân huệ mà cuộc đời ban tặng cho mình với nhiều hơn người khác.

Chính những giọt nước mắt rơi trong đêm dài đã biến cát thành ngọc trai.

Hạ Chí Tử và tôi đều là những viên ngọc trai như vậy, trút bỏ gánh nặng và sải bước về phía trước.

Số phận sẽ trao thưởng cho người dũng cảm, theo một cách bất ngờ nào đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro