Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6


Đêm đó, trưởng nhóm fan hâm mộ của Chu Húc vội vã đến tìm anh ta.

Tôi nhận ra cô ấy, cô ấy là một fan cứng của Chu Húc, và dường như có quan hệ họ hàng với quản lý của Chu Húc.

Tôi lập tức đặt đũa xuống, lặng lẽ đi ra ngoài.

Bên ngoài hàng rào, sắc mặt Chu Húc kịch liệt thay đổi.

"Cái gì?! Tất cả những người hâm mộ CP đã bỏ chạy?!"

Master Fan an ủi: "Anh và Vu Đại CP fans vẫn còn, nhưng bên phía Cp với Hạ Chí Tử, về cơ bản đã mất đi fans, họ đã huỷ nhóm."

Chu Húc tức muốn chết: "Nhưng lúc đó Viên Đại rõ ràng nói, nơi đó không có camera..."

Master fan cũng rất mâu thuẫn, nói: "Có lẽ Đại tiểu thư không biết, than ôi, hiện tại fans Cp của anh thật sự sụp đổ rồi, anh chỉ có thể dỗ dành Viên Đại thôi."

Sắc mặt Chu Húc thay đổi liên tục hết tím lại xanh rồi đỏ, cuối cùng nói: "Mẹ kiếp, chỉ còn cách này thôi, may mắn có Nguyệt Nhi, tài nguyên của cô ấy cũng rất tốt."

Master fan và quản lý của anh đã phân tích thiệt hơn một cách trung thực: "Thực ra chị Đại có nhiều tài nguyên hơn, với cả Vương Nguyệt Nhi dù sao cũng không có thực quyền."

Chu Húc nói: "Cô có biết không? Vương Nguyệt Nhi là con gái duy nhất của Vương Tổng, tất cả tài nguyên của Vương tổng cố ấy đều có quyền nhúng tay vào. Cô ta còn trẻ và mẹ cô ta mất sớm. Tôi sẽ dỗ dành cô ta nhiều hơn một chút thì cô ta sẽ nghe lời. Viên Đại là phụ nữ trưởng thành ở trong ngành này lâu rồi rất khôn ngoan, không dễ dàng bị lừa như Vương Nguyệt Nhi!"

Tôi nhìn chằm chằm vào giao diện ghi âm của điện thoại và khẽ mỉm cười.

Phải, Viên Đại là một người phụ nữ rất khôn ngoan...
Sau bữa tối, tôi gõ cửa phòng Vương Nguyệt Nhi.

Khi cô ấy mở của nhìn thấy là tôi, sắc mặt không có biểu hiện gì thân thiện, chỉ lạnh lùng hỏi: "Cô có việc gì sao?"

Tôi nghịch điện thoại, cười: “Để chị kể cho em nghe một câu chuyện trước khi đi ngủ, em có muốn nghe không?”

Cô ấy nhìn tôi một cách khó hiểu, đưa tay định đóng cửa ngay lập tức.

Tôi chen vào qua khe cửa và đóng nó lại sau lưng.
ánh mắt Vương Nguyệt Nhi cảnh giác nhìn tôi: "Cô đang nghĩ ra trò gì?"

Để bảo vệ sự riêng tư, trong phòng ngủ không có camera.

Tôi hỏi: “Em có thích Chu Húc không?”

Vương Nguyệt Nhi lạnh lùng nói: "Việc này có quan hệ gì với cô sao? Tôi thích ai thì thích, cô không quản được!"

Tôi phát đoạn ghi âm một cách chậm rãi.
Chu Húc thanh âm truyền ra.

“Cô biết gì không? Vương Nguyệt Nhi là con gái duy nhất của Vương Tổng, tất cả tài nguyên của Vương tổng cố ấy đều có quyền nhúng tay vào. Cô ta còn trẻ và mẹ cô ta mất sớm. Tôi sẽ dỗ dành cô ta nhiều hơn một chút thì cô ta sẽ nghe lời. Viên Đại là phụ nữ trưởng thành ở trong ngành này lâu rồi rất khôn ngoan, không dễ dàng bị lừa như Vương Nguyệt Nhi!"

Lúc này sắc mặt Vương Nguyệt Nhi đột nhiên thay đổi.

Tôi mỉm cười và nói: "Em coi anh ta như bạn trai của mình và coi tôi như một bà già độc ác. Nhưng anh ta chỉ coi em như một tài nguyên, anh ta sánh bước bên em chỉ vì lợi ích của bản thân mình."

Vương Nguyệt Nhi đá bay chiếc vali, tức tối mở cửa phòng muốn gặp  Chu Húc ngay tại chỗ để đối chất.

Tôi tóm lấy tay cô ấy.

"Nếu như hiện tại đi tìm hắn, hắn căn bản sẽ không thừa nhận."

Vương Nguyệt Nhi nói một cách cay đắng: "Vậy thì chị nghĩ em nên làm cái gì?!"

Tôi cười: "Cùng anh ta diễn... anh ta muốn lợi dụng em để có được địa vị, vậy em cũng nên lợi dụng anh ta để nổi tiếng. Giới giải trí mà tất cả đều có mục đích không phải sao?"

...

Sáng hôm sau, đạo diễn nói: "Tôi thương lượng với Vương Nguyệt Nhi để thu âm ca khúc kết thúc của phim 'Lovesickness'. Cô ấy có thể chọn người cùng mình thu âm bài hát này!"

Hạ Chí Tử trông bình tĩnh, còn tôi thì không nói gì.

Bên cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, Chu Húc dường như không chú ý đến cuộc trò chuyện của chúng tôi, nhưng thực sự ngâm nga một giai điệu nhỏ.

Dù là cố ý hay vô tình, anh ta đang thể hiện giọng hát của mình.

Đạo diễn cố ý hỏi: "Nguyệt Nhi, em chọn ai để thu âm bài hát với mình?"

Tiếng hát của Chu Húc trở nên to hơn.

Vương Nguyệt Nhi cười nói: "Còn cần hỏi sao?"

Chu Húc quay lại với một nụ cười và đi về phía cô.

Vương Nguyệt Nhi nói: "Đương nhiên ai hát hay sẽ được chọn."

Chu Húc bước chân dừng ở giữa không trung, hắn một bước cũng không bước thêm được, thật là xấu hổ.

Tôi nghe thấy Vương Nguyệt Nhi tiếp tục: "Chị Đại, chị Chí Tử, Chu Húc, hãy tập bài hát này tối nay, và ai hát hay nhất vào sáng ngày mai em sẽ đưa người đó đi cùng."

Chu Húc ánh mắt trong nháy mắt trở nên rất bi thương, trên mặt đều viết "Anh không còn là tiểu bảo bối của em nữa rồi sao?."

Vương Nguyệt Nhi cũng rất giỏi diễn xuất, ngọt ngào nói: "A Húc, nếu em trực tiếp chọn anh,thì lượng fan hùng hậu của Chị Đại sẽ réo tên anh lên bảo anh là người vô tâm, anh không muốn bị mắng phải không, bảo bối."

Chu Húc cảm động và nói: "Nguyệt Nhi, em là người đối sử tốt nhất  với tôi."

Cô ấy mỉm cười và nói, "Vì vậy, anh phải luyện tập chăm chỉ và chứng tỏ với mọi người là bản thân anh có giọng hát tốt nhất!"

Vào buổi chiều, Vương Nguyệt Nhi muốn tự tay nấu súp, làm ba bát súp bổ phổi và cổ họng, để đưa cho mỗi người chúng tôi một bát.

Trong khi nấu, Hạ Chí Tử có vào bếp để giúp đỡ và hướng dẫn cô.
Tôi không biết họ đang làm gì trong nhà bếp,

Màn hình lúc này——

"Viên Đại không thể uống rượu! Vương Nguyệt Nhi bỏ thuốc độc vào súp, tôi nhìn thấy!"

"Chị Đại, chị không được uống! Vương Nguyệt Nhi và Hạ Chí Tử đang âm mưu giết chị!"

"mấy người đã làm gì với Chí Tử? Mấy người nên đầu độc chết tên cặn bã Chu Húc!"

...

Tôi nhìn bát súp và không cử động trong giây lát.

Vương Nguyệt Nhi bình tĩnh nói: "Làm sao vậy, chị sợ em hạ độc chết chị sao?"

Chu Húc ngấu nghiến uống, phối hợp thuyết phục tôi: "Đại tỷ, chị uống đi, Nguyệt Nhi là người lương thiện, sẽ không hại người."

Giọng nói của anh có chút thay đổi...

Tôi nhìn anh với sự thương hại.

Đúng vậy, Nguyệt Nhi là một người tốt người lương thiện, nhưng cô ấy chỉ làm tổn thương một mình bạn.

8

Sáng hôm sau, Vương Nguyệt Nhi ăn mặc thật đẹp và ngồi trong phòng karaoke đợi chúng tôi.

Chu Húc đến muộn, vẻ mặt buồn bã, giống như rất muốn thì thầm với Vương Nguyệt Nhi.

Vương Nguyệt Nhi dường như không chú ý, cô ấy chỉ nói: "Hôm nay hãy đến để kiểm tra kết quả. Để tránh mọi người nói rằng tôi thiên vị, chúng ta hãy sử dụng hình thức bỏ phiếu tính thời gian trực tiếp do khán giả có thời gian lựa chọn, mọi người thấy như vậy có được không?"

Chu Húc mở miệng, ahhhh một lúc lâu.

Tôi trầm ngâm hỏi: "Bé cưng, em bị sao vậy? Em bị câm à?"

Chu Húc tiếp tục nói, nhưng tôi không thể hiểu một từ.

Vương Nguyệt Nhi dường như không nghe thấy, chỉ vào tôi: "Chị Viên Đại, chị hát trước đi."

Tôi đã hát so-so, và hoàn thành nó sớm.

Vương Nguyệt Nhi lại gọi tên Hạ Chí Tử là người hát tiếp theo

Cô ấy sau xứng đáng là nữ hoàng của ca khúc, hát bài này qua giọng của Hạ Chí Tử nghe thật thanh tao và du dương khiến tôi mê mẩn.

Bài hát kết thúc, Vương Nguyệt Nhi nhìn Chu Húc: "Đến lượt anh."

Chu Húc hừ hừ một hồi, Vương Nguyệt Nhi nhíu mày: "Anh làm sao vậy?"

Chu Húc vẻ mặt buồn bực, hai tay chỉ vào trong không trung, sau đó lại chỉ vào cổ họng, biểu thị không nói được.

Vương Nguyệt Nhi làm ầm lên và đau khổ nói: "Ồ, anh có một giọng hát khá tốt, bây giờ làm lại không thể phát âm được?"

Chu Húc lấy tay vẽ một vòng tròn lớn trong không khí, sau đó làm động tác ăn uống.

Thực ra tôi đã hiểu ý của anh ta là món súp hôm qua có gì đó không ổn.

Vương Nguyệt Nhi hiểu ra, và ngay lập tức nói: "Em hiểu rồi, anh đã luyện tập quá chăm chỉ vào ngày hôm qua phải không? A Húc, anh thực sự nghiêm túc."

Chu Húc trợn to hai mắt, càng thêm dùng sức sử dụng cử chỉ, ở trong không trung vẽ đi vẽ lại vòng tròn ——

Là súp, làm động tác ăn  và muốn biểu đạt có gì đó không ổn với bát súp ngày hôm qua!

Vương Nguyệt Nhi trấn an: "Em thấy rồi, nỗ lực của anh ngày hôm qua to như trái đất."

Chu Húc trông như sắp gục xuống.

Vương Nguyệt Nhi bình tĩnh nói: "Nếu giọng nói của A Húc không tốt, vậy thì tôi chỉ còn cách nhờ chị Chí Tử và chị Viên Đại đi cùng."

Đống tài nguyên đã sắp rơi vào trong tay lại đang bay đi như thế này!

Chu Húc tức giận đứng dậy chân tay khua khoắng loạn xạ như một người câm tức giận.
“A Húc Anh không vui sao?” Vương Nguyệt Nhi đột nhiên quay lại hỏi.

Chu Húc điên cuồng gật đầu, với vẻ mặt buồn bã.

Vương Nguyệt Nhi nhìn chằm chằm anh ta, gằn từng chữ một nói: "Anh làm sao vậy? Tôi còn nhỏ, mẹ tôi mất sớm, nếu có người chỉ dụ dỗ tôi, tôi sẽ cho người đó tài nguyên miễn phí. Anh nói có Đúng không? Chu Húc ."

Chu Húc hoảng sợ và kéo ống tay áo của Vương Nguyệt Nhi, cố gắng giải thích điều gì đó.

Nhưng anh hoàn toàn không nói được.

Khán giả theo dõi Phòng trực tuyến rất khó hiểu——

"Vương Nguyệt Nhi đang nói cái gì vậy?"

"Tại sao tôi lại cảm thấy có gì đó không đúng?"

"Chẳng lẽ Chu Húc nói xấu Nguyệt nhi?"

...

Vương Nguyệt Nhi nhìn chằm chằm vào Chu Húc đang nắm tay cô, dùng sức bẻ ra, sau đó đẩy người anh ta ra.

"Tôi nói cho anh biết, tuy là tuổi tôi còn trẻ, nhưng tôi vẫn có thể phân biệt được đúng sai! Tôi đã thấy quá nhiều nam nhân muốn thượng vị như anh rồi!”

“Cút đi!"

Nói xong liền quay người bước đi.

Đại tiểu thư nóng tính lên thì như một ngọn núi lửa đang phun trào, điều này khiến Chu Húc choáng váng, nhưng màn đạn bình luận muốn nổ tung màn hình——

"Chết tiệt, em gái nhà ngươi, xé xác anh ta ra!"

"Bà con ơi, cảnh làm tình mà bà con muốn xem đây rồi!"

"Thật không dễ dàng, Nguyệt Nhi cũng nhìn thấu tâm tư của Chu Húc đúng là một tên cặn bã, chúc mừng."

"Ta tới xem drama, chết tiệt, vậy mà không phải Viên Đại cùng Hạ Chí Tử!"

...

Tôi nhét điện thoại vào trong quần áo và tiếp tục làm đoá hoa giải ngữ một cách chu đáo.

“Hừ, Nguyệt Nhi hiểu lầm em phải không?”

Chu Húc rơm rớm nước mắt nhìn tôi, như thể anh ta sắp khóc đến nơi.

Tôi vuốt tóc anh ta: "Em xem, đây đều là lừa gạt, cuối cùng chỉ có mình chị đối xử tốt với em thôi đúng không?"

Chu Húc dường như cũng nhớ ra nhóm người hâm mộ duy nhất còn sót lại của anh ta là những người hâm mộ CP của anh ta và tôi.

Tôi nói tiếp: "Chị sẽ không vui nếu em khóc vì những người phụ nữ khác trước mặt chị đâu đấy."

Chu Húc lau nước mắt trong hai hoặc ba lần, và nhìn tôi với sự lưu luyến.

Tôi mỉm cười và xoa đầu anh ta.

"Được rồi, hôm nay tỷ tỷ chuẩn bị cho em một màn cực hay, chính là còn ở phía sau. . . "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro