Chương 105: Trò chơi đẫm máu
Tác giả: Bòn
Beta: Ying9791 (Na)
..//..
- Chuyện gì đã xảy ra với Tiêu Chiến? Tôi không tin cậu ấy cố ý hãm hại chúng ta.
Ngô Cảnh Tử hỏi Vương Nhất Bác, nhưng Zuberi lại lên tiếng trả lời:
- Fuck!! Ngay từ đầu tôi đã không vừa mắt. Một tên oắt con không có kinh nghiệm thám hiểm Kim tự tháp, dụ chúng ta tin vào giác quan thứ 6 để mở nắp quan tài. Hãy nhìn cái cách mà hắn muốn moi tim tôi mà xem, khi treo mọi người lên trần, gương mặt hắn chắc cũng giống ác quỷ như thế đấy.
Việc Tiêu Chiến muốn giết tất cả mọi người là điều không thể chối cãi, nhưng Ngô Cảnh Tử vẫn tin có điều uẩn khúc bên trong, Tiêu Chiến mà anh ta quen biết sẽ không bao giờ làm ra những hành động tàn nhẫn như vậy.
- Đúng là Tiêu Chiến kêu chúng ta mở nắp quan tài. Nhưng cho đến giờ, việc mở nắp quan tài không ảnh hưởng gì đến hành trình của chúng ta cả.
Zuberi bật cười mai mỉa, dù vết thương rất nặng nhưng gã vẫn nói bằng cả sức tàn:
- Haha, Ngô Cảnh Tử à Ngô Cảnh Tử, thảo nào trưởng đoàn Giang luôn nói anh thiển cận u mê, không có năng lực làm Viện trưởng Viện pháp chứng. Tôi thấy, đúng là Giang Ngôn xứng đáng ngồi vị trí đó hơn anh. Nếu không có lợi cho đám Tội hồn kia, Tiêu Chiến sao phải tốn nước bọt dẫn dụ chúng ta làm. Người hiểu rõ Tiêu Chiến nhất chẳng phải Vương tử sao, ngài Vương lên tiếng giải đáp một chút đi chứ.
Mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Vương Nhất Bác, người luôn như bóng với hình cạnh bên Tiêu Chiến, cũng là người mạnh nhất trong đoàn. Năng lực của họ không đủ để nhìn ra uẩn khúc bên trong, nhưng chắc hẳn Vương tử có thể lý giải được. Nếu không, ngành khảo cổ đã không xưng tụng cậu ta là Vương tử.
Vương Nhất Bác đương nhiên không phụ danh xưng của mình. Y đã đoán ra được ngọn nguồn của tất cả những chuyện này từ lâu, chỉ là, người trong câu chuyện là Tiêu Chiến, y không muốn nói cho bất cứ ai.
Thấy Vương Nhất Bác im lặng, Nailah lên tiếng:
- Tôi nghĩ, đó là một quy tắc của Kim tự tháp.
Mọi ánh nhìn lập tức đổ dồn vào Nailah, Vương Nhất Bác cũng không ngoại lệ. Cô gái này âm trầm ít giao tiếp, nhưng khả năng quan sát và kiến thức khảo cổ vô cùng tốt. Chỉ tiếc là khả năng chiến đấu với quyền năng rất hạn chế, nếu không cũng sẽ trở thành một nhân tài có những thành tựu nổi bật theo sau danh hiệu Vương tử của Vương Nhất Bác.
Nailah đã hoài nghi từ lâu, cẩn thận sắp xếp câu từ, nói ra suy nghĩ của mình:
- Khi đi qua tầng 1, mọi thứ đều an toàn, vấn đề bắt đầu phát sinh chúng ta khi xuống đến tầng 2. Người trong đoàn lần lượt mất tích, tìm cách nào cũng không thấy. Thế rồi bỗng dưng chúng ta phát hiện xác của Rah bị treo trên trần. Mọi người có nhớ trước khi thấy Rah, chúng ta đã làm gì không?
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, Zuberi hừ một tiếng, trả lời:
- Chúng ta mở nắp quan tài. Còn là một hố chôn tập thể đến 14 xác ướp sống.
Nailah gật đầu:
- Ngay khi quách quan tài đó bật mở tôi đã bắt đầu có linh cảm xấu, luôn cảm giác thứ gì đó đã chui ra ngoài. Sau đó thì tai họa ập đến, bóng đen bủa vây, quái vật răng nhọn cắn xé, chúng ta hoảng loạn chạy theo tiếng con mèo, sau đó tìm được gian phòng có ánh sáng. Lúc đó, trưởng đoàn Giang đã kiểm tra quân số, mọi người có nhớ, chúng ta có bao nhiêu người còn sống không?
Nashwa là người nhận nhiệm vụ điểm danh lúc đó, nên nhớ rất rõ:
- Còn 16 người...
Vừa nói ra đáp án này, chính Nashwa cũng giật mình hiểu ra vấn đề, toàn thân sững sờ chết lặng.
Cả đoàn khảo cổ có 30 người, như vậy, thời điểm rời khỏi tầng 2 đã có 14 người bị giết chết, trùng khớp với số xác ướp trong hố chôn tập thể. Và cũng từ đó những con quái vật trong bóng đen không xuất hiện nữa, họ an toàn đi xuống tầng 3.
Nailah nói tiếp:
- Ngay lúc đó tôi đã cảm thấy hoài nghi, nhưng cho rằng có lẽ là sự trùng hợp. Cho đến khi ở tầng 3, ngay lúc Vương tử quay lại lấy thanh giáo, tôi đã chú ý khi Tiêu Chiến bảo chúng ta tiếp tục mở quan tài. Chúng ta đã mở 3 quách quan tài, tổng cộng có 4 xác ướp. Rồi Vương tử quay lại, Giang Thế Hoành giết Tiêu Chiến, bão lũ kéo đến, chúng ta cố gắng leo xuống tầng 4.
Nhìn một lượt khắp phòng, Nailah nhấn giọng:
- Tổng cộng số người xuống được tầng 4 là 11, sau có thêm Nashwa là 12, cũng có nghĩa, đã có 4 người chết ở tầng 3, trùng với số xác ướp trong các quách quan tài.
Sự im lặng nặng nề bao trùm lấy gian phòng, không ai thốt ra được lời nào. Chẳng lẽ cái chết của họ lại đến từ chính những xác ướp tưởng chừng vô hại đó.
Ngô Cảnh Tử lắc đầu ngỡ ngàng, âm trầm cay đắng thốt lên:
- Mọi thứ cứ như một trò chơi vậy, trò chơi mở quan tài.
Họ ở trong lăng mộ, tìm kiếm người chết, nên người chết cũng vui đùa với họ: Một xác ướp đổi một mạng người sống. Số người chết sẽ tương ứng với xác chết được giải thoát khi nắp quan tài mở ra.
Suốt cả chuyến khảo sát, Vương Nhất Bác vẫn luôn tự hỏi quy tắc của Kim tự tháp là gì, mục đích giết người của nó là gì, tại sao lại có những khoảng ngưng nghỉ trước khi kích phát quyền năng. Ngay khoảnh khắc Tiểu Tán thức tỉnh, y đã hiểu rõ tất cả bí ẩn này. Cùng với lời kể của Trịnh Du, y càng thêm khẳng định điều đó. Khi xưa cha của y đã mở 7 quan tài, đoàn của họ phải bỏ mạng 7 người. Có lẽ vì Vương Nhất Thiên không tiếp tục mở quan tài, nên 3 người họ may mắn được thoát ra ngoài.
Chỉ là lần này, cửa Kim tự tháp lại đóng kín, không cho bất kỳ ai có cơ hội rời đi. Có lẽ lần đó trong đoàn của họ không có một "Tiêu Chiến" vốn chính là thực thể của Tội hồn. Lần này Tội hồn đi cùng với họ, quyết định một trò chơi tận cùng với họ, nên đã khóa lại lối ra, không cho ai rời khỏi Kim tự tháp này.
Jack nghiến răng tức giận:
- Vậy dòng chữ "Mở quan tài, ra ngoài" là cái bẫy? Là ai viết dòng chữ đó để hãm hại chúng ta?
Nailah lặng im một lúc, ngập ngừng nói:
- Chuyện này... có lẽ Vương tử hiểu rõ.
Một lần nữa tất cả ánh mắt đổ dồn vào Vương tử, nhưng nét mặt y vẫn lạnh lùng không đổi. Đến mức, ai vừa nhìn qua lập tức dời mắt đi nơi khác, không dám trực diện đối mắt với y.
Chỉ có Zuberi sống chẳng còn ra sống, máu từ bả vai chảy ướt đẫm nơi anh ta nằm. Tự bản thân anh ta cũng biết bản thân sẽ chẳng trụ được bao lâu nữa, cho nên anh ta chỉ muốn nói ra bằng hết những bức bối oán hận trong lòng:
- Là Tiêu Chiến! Chắc chắn là do Tiêu Chiến viết!!! Chính hắn chỉ chúng ta đọc dòng chữ ấy.
Ngô Cảnh Tử băn khoăn liếc nhìn Vương Nhất Bác. Bởi ngoài Vương tử, anh ta cũng là người nhận ra nét chữ của Tiêu Chiến. Đó là lý do sau khi mọi người đọc xong dòng chữ và rời đi, Vương Nhất Bác và Ngô Cảnh Tử nán lại lâu đến vậy. Cả hai đều nhận ra nét chữ quen thuộc trên vách đá, nhưng khi đó họ chỉ cho là sự giống ngẫu nhiên, Tiêu Chiến làm sao có thể vào Kim tự tháp và viết dòng chữ đó. Hơn nữa, chỉ có vài chữ viết vội, không đủ dữ kiện để kết luận là chữ của Tiêu Chiến. Nay sự tình được phơi bày, ngẫm lại thì đúng là nét chữ của hắn.
Tuy nhiên, Ngô Cảnh Tử vẫn lên tiếng phản bác:
- Tiêu Chiến viết từ lúc nào, cậu ấy vẫn luôn đi cuối đoàn.
Nailah nói:
- Tôi không biết từ lúc nào, nhưng nét chữ đó thật sự rất giống của Tiêu Chiến. Tôi rất thích các bản chép tay của Tiêu Chiến trên mẫu vật, thường xuyên nghiên cứu, nên nét chữ của Tiêu Chiến đối với tôi có chút quen thuộc.
Ngô Cảnh Tử bất ngờ:
- Cô thật sự hiểu biết rất nhiều.
Nailah mỉm cười. Cô ta đam mê khảo cổ, dành cả tâm huyết cho khảo cổ. Nhưng hiện giờ cả cánh tay bị lửa thiêu đốt, phồng rộp, cơ thể đã không còn lành lặn, nụ cười pha lẫn chua chát cùng đau đớn.
Zuberi căm hận, tiếp tục nghiến răng:
- Đúng là hắn rồi, chính hắn đã hại chết chúng ta! Hắn là quỷ!
Nailah suy đoán thêm:
- Có lẽ Tiêu Chiến cũng giống như Giang Thế Hoành, đều bị quyền năng trong Kim tự tháp thôi miên. Cả hai người họ cùng dẫn dắt chúng ta từng bước mở quan tài càng nhiều càng tốt. Tôi đoán, đây cũng là lý do Kim tự tháp gây ra các vụ mất tích, ép cho tinh thần mọi người hoảng loạn, càng khao khát được ra ngoài thì càng muốn mở quan tài.
Cô ta nhìn sang Nashwa rồi tiếp tục nói:
– Chính vì vậy mà Nashwa mới thoát được một mạng. Vì thời điểm cô ấy bị kéo đi, chúng ta đã mất đủ 14 người và chưa mở thêm mở quan tài nào nữa. Mục đích Kim tự tháp kéo Nashwa đi để chúng ta cảm thấy bế tắc, bị dòng chữ dẫn lối, tiếp tục mở quan tài. Nhưng sau đó chúng ta hát bài đồng dao dụ Tội hồn rời đi, Vương tử lại quay về lấy thanh giáo của thần Seth, rất nhiều chuyện chúng ta làm đã quấy rối đến quy tắc của Kim tự tháp, khiến nó chưa kịp lấy mạng Nashwa cho đến khi được Vương tử giải cứu.
Nashwa nghĩ đến mạng sống suýt nữa mất đi trong gang tấc của mình, không khỏi run sợ, giọng cũng lạc đi:
- Chẳng lẽ, những người mất tích ở tầng 1, nhóm trực gác, nhóm 3 người Giang Ngôn, hay Rah... thời điểm bị treo trên trần, họ thật sự chưa chết? Họ chỉ bị bắt đi để dọa chúng ta. Cho đến khi nắp quan tài tập thể được mở ra, họ mới bị giết và xác của Rah được tìm thấy.
Sakeni rợn cả tóc gáy, sợ đến nức nở:
- Vậy... nếu chúng ta không mở, họ sẽ chỉ bị treo lên như thế...
Nashwa không nói nên lời, ai nấy đều lặng người không muốn tưởng tượng thêm về cái chết quá thảm khốc của đồng đội.
Kim tự tháp này tàn nhẫn đến vậy sao? Độc ác đến vậy sao?
Đúng là một trò chơi đẫm máu đến từ địa ngục.
Nỗi phẫn uất khiến mọi ánh mắt căm thù đều đổ dồn vào bóng tối vô định. Nếu trước sau gì cũng phải chết, vậy thì họ muốn cùng nhau phản kháng một lần, dù có chết cũng phải chết một cách oanh liệt nhất.
Trong đoàn khảo cổ, Jack là một trong số ít người có cảm tình với Tiêu Chiến, nãy giờ nghe mọi người kể tội hắn, anh ta chỉ lẳng lặng lắng nghe. Jack vẫn cảm thấy thật mơ hồ, không nhịn được bèn lên tiếng:
- Lẽ nào, Tiêu Chiến chính là người đã treo nhóm của Giang Ngôn lên trần, và bị Giang Ngôn nhìn thấy? Nhưng tại sao anh ta không giết Giang Ngôn để diệt khẩu?
- Mục đích là để mọi người hoảng sợ, càng muốn được thoát ra ngoài, thì càng dễ kích động mở nắp quan tài. Apep là con quỷ có sức mạnh thôi miên, nó luôn biết cách điều khiển tinh thần người sống. Hơn nữa, mọi người thật sự sẽ tin Giang Ngôn ư? Một người có gương mặt thánh thiện như Tiêu Chiến chỉ bằng sức lực người trần mắt thịt treo cùng lúc ba, bốn người lên trần Kim tự tháp trong một thời gian ngắn?
Cả đoàn chìm vào im lặng trước câu hỏi kia. Nghĩ đến từng hành động của Tiêu Chiến, việc hắn đã chết đi và sống lại thế nào, bóng rắn quỷ quấn quanh người hắn ra sao, cả cái cách hắn ghim 5 ngón tay bén nhọn vào bả vai Zuberi và giẫm lên vết thương của gã ta, Jack không kìm được mà bật thốt ra:
- Vậy... Tiêu Chiến không phải là người sao?
Zuberi cho đó là câu hỏi ngây ngô nhất, cười nhạt:
- Hắn tất nhiên không phải người, hắn là quỷ, một con quỷ ghê tởm.
Càng nghĩ càng hận, Zuberi cố rướn đầu để nhìn thấy Vương Nhất Bác:
- Vương tử giải thích đi chứ. Ngay từ đầu trưởng đoàn Giang đã hoài nghi và đề phòng Tiêu Chiến. Nhưng Vương tử luôn che chở cho hắn! Nếu phát hiện sớm hơn, từ tầng 3 chúng ta đã không tiếp tục mở quan tài. Vương tử cũng không cõng hắn quay lại giết chúng ta.
Vương Nhất Bác không muốn giải thích bất cứ điều gì. Tiêu Chiến là tình yêu duy nhất của y, là tín ngưỡng của y. Tiêu Chiến độc ác, Tiêu Chiến là một con quỷ...đều không phải người trong lòng Vương tử. Nhưng lúc này mọi người đổ lỗi tất cả cho Tiêu Chiến, y buộc phải lên tiếng:
- Đúng là chữ của Tiêu Chiến, nhưng anh ấy khôngviết ý tứ như vậy.
Giọng Vương Nhất Bác bình thản, bác bỏ suy đoán của cả đoàn.
Zuberi hừ một tiếng khinh bỉ, không trả lời.
Mọi người đều muốn nghe suy luận của Vương tử, nên chăm chú nhìn và chờ đợi. Y là người gần gũi với Tiêu Chiến nhất, lời y nói chắc chắn có trọng lượng.
Vương Nhất Bác lạnh nhạt nhấn giọng:
- Dòng chữ thật sự mà Tiêu Chiến viết, chính là "Đừng mở quan tài".
Zuberi không nhịn nổi nữa, nhíu mày:
- Vô lý! Chính Tiêu Chiến chỉ cho chúng ta thấy dòng chữ đó, cũng chính hắn gợi ra nét chữ Ai Cập cổ "ra ngoài" ở phía sau. Đến bây giờ Vương tử vẫn bênh vực cho kẻ sát nhân, có phải quá nực cười không vậy.
Ngô Cảnh Tử bình tĩnh nói:
- Vương tử, ý cậu là gì?
Vương Nhất Bác đáp:
- Mở bức ảnh chụp dòng chữ ra, mọi người sẽ thấy rõ thôi.
Vương Nhất Bác biết Tiêu Chiến thiện lương của y chắc chắn không muốn hại người. Nhưng mọi thứ đều bất khả kháng, hắn khuyên mọi người mở quan tài, muốn Vương tử tách đoàn, hay tiếp cận nhóm Giang Ngôn... tất cả những điều đó đều là hành động trong vô thức, hoặc có thể nói, ý thức lúc đó không phải là Tiêu Chiến. Ngay khi tỉnh trí lại, điều hắn muốn chính là cứu mọi người.
Điển hình dòng chữ kia, Vương Nhất Bác không biết Tiêu Chiến đã viết lúc nào, nhưng chắc chắn, nét chữ Ai Cập cổ không phải của hắn.
Trong đoàn, người còn giữ được máy chụp ảnh rất ít, chưa kể trận bão lũ vừa rồi đã khiến nhiều trang thiết bị hư hỏng. May mắn là Ottah vẫn bảo quản được, nên mở ảnh ra cho mọi người cùng xem.
Hình ảnh chụp cả đoàn ở tầng 2 hiện ra trước mắt, chỉ cách đây không lâu lại như dài cả thế kỷ. Khi đó họ còn tụ tập cùng nhau, đầy đủ cả đoàn, nhiệt huyết tranh luận. Hiện tại, có những gương mặt mãi mãi chỉ còn là kỷ niệm, mãi mãi bị chôn vùi tại nơi u tối này.
Lướt đến ảnh chụp lại dòng chữ, hòa cùng trí nhớ về nụ cười mỉm ghê rợn của Tiêu Chiến, ai nấy đều bất giác cảm thấy lạnh sống lưng.
"≠≠≠ mở quan tài, ≠≠≠ ≠≠≠"
Dòng chữ bị tẩy xóa bôi nhòe, nét chữ không rõ ràng, nhưng có thể đọc ra chữ quốc ngữ "Mở quan tài" rõ ràng, phía trước có nhiều dấu gạch bỏ rồi vẽ chồng lên, nhìn không ra hình dáng. Nhưng nếu tỉ mỉ soi kỹ, lần theo vết tích của nét chữ được gợi ý, cũng có thể lờ mờ nhìn ra đó là chữ "Đừng".
Quả thật, dòng chữ quốc ngữ rất có thể đúng là "Đừng mở quan tài".
Nếu vậy, hai Cổ tự "Ra ngoài" ở cuối câu từ đâu mà có? Trên đó cũng có dấu gạch xóa, che mờ như chữ quốc ngữ. Nếu không phải Tiêu Chiến viết, thì ai cố ý chèn thêm kí tự này để hãm hại cả đoàn? Nếu đã cố ý, vì sao phải dùng Cổ tự mà không dùng Quốc ngữ?
Vương Nhất Bác vẫn ngồi trong góc tối của phòng, giải thích:
- Cổ tự "Ra ngoài", là Tội hồn viết.
Mọi người lập tức rùng mình, vô thức lùi về sau tránh xa tấm ảnh chụp dòng chữ. Tội hồn là những oán hồn tụ họp, là hung thủ lấy mạng người. Nếu là họ viết, thì hai ký tự này chính là nét chữ của người chết. Khó trách nó có thể dẫn dụ giết người, bởi vì chấp niệm khát máu ấy quá mức tàn độc.
Vương Nhất Bác lý giải:
- Tội hồn có thể tác động lên tinh thần Tiêu Chiến, nhưng không hoàn toàn điều khiển được anh ấy. Tôi không biết Tiêu Chiến đã đến Kim tự tháp lúc nào, nhưng chắc chắc khi đó anh ấy đã thức tỉnh trong khoảnh khắc và nhận ra bí mật tàn khốc của nơi này, mới để lại dòng chữ "Đừng mở quan tài" để cảnh báo. Dòng chữ đã bị Tội hồn phát hiện, liền tương kế tựu kế, xóa đi chữ "đừng", và viết thêm vào "Ra ngoài".
Vương Nhất Bác ngừng một lát rồi tiếp tục nói:
- Chỉ là suy nghĩ của Tội hồn và Tiêu Chiến mặc dù khác nhau nhưng lại cùng một cơ thể. Tiêu Chiến có thể đọc hiểu chữ cổ lẫn quốc ngữ, tuy nhiên vẫn sẽ viết chữ quốc ngữ theo thói quen. Còn Tội hồn là những tội nhân đã chết mấy ngàn năm, nên khi điều khiển Tiêu Chiến viết thêm đương nhiên sẽ là chữ cổ. Vì vậy mới xảy ra sự việc cùng một câu mà lại sử dụng hai ngôn ngữ khác nhau.
Vương Nhất Bác tin rằng trong tiềm thức Tiêu Chiến vẫn không ngừng đấu tranh với thế lực tà ác ẩn bên trong cơ thể mình, gương mặt hắn luôn bình thản nhưng tâm lại chẳng được an yên. Thậm chí vào giây phút trút hơi thở cuối cùng, hắn cũng không thể nhắm mắt. Không giải được lời nguyền, không cứu được nhà họ Vương là nỗi tiếc nuối khôn nguôi trong lòng hắn.
Nhưng lời giải thích của Vương Nhất Bác lại khiến Sakeni càng hoảng sợ hơn. Cậu ta dựa vào vách tường, ấp úng:
- Tiêu, Tiêu Chiến và Tội hồn... cùng một cơ thể? Vậy, vậy... có nghĩa hiện giờ anh ta không phải bị rắn quỷ điều khiển, mà anh ta... chính là con rắn quỷ?
.
.
.
** Giải thích để một số bạn không hiểu về chương trước.
Thế này nhé. Hồi nhỏ Tiêu Chiến đã chết rồi, thế là Tiểu Tán cứu sống cậu, bám theo thân xác cậu. Tiểu Tán ngủ vùi trong đó, nên Tiêu Chiến vẫn sống như người bình thường. Linh hồn của Tiêu Chiến được sức mạnh của Tiểu Tán duy trì.
Tiểu Tán bám theo Tiêu Chiến. Mà Tiểu Tán là ai? Là một phạm nhân bị chôn sống trong KTT giam cầm. Ngay khi Tiểu Tán chết thì đã bị đồng hóa với Tội hồn. Nên Tiểu Tán là một phần của Tội hồn.
Mà Tiểu Tán duy trì mạng sống cho Tiêu Chiến. Nên Tiểu Tán - Tiêu Chiến - Tội hồn là một.
Tại sao Tội hồn lại là Tiểu Tán? Vì tất cả chúng đều là oán hồn, tích tụ thành con rắn. Chúng chỉ là bóng rắn, đâu có thực thể con người? Vô tình Tiểu Tán lại duy trì mạng sống cho Tiêu Chiến, thì tự nhiên Tội hồn lại có thân xác con người bám trụ. Thân xác người vẫn mạnh mẽ và dễ hành động hơn cái bóng rắn. (Bởi vậy yêu quái, ma quỷ luôn muốn hóa thành người mà). Cứ coi như Tội hồn vô tình có được thân xác người nhờ Tiểu Tán theo Tiêu Chiến.
Tội hồn cũng là thứ giao kèo với Tư tế Yibo.
Cho nên: Tiểu Tán - Tiêu Chiến - Tội hồn - Kẻ lấy trái tim họ Vương ---> Chỉ là một.
Mọi người hiểu hăm? Có lấn cấn chỗ nào hăm ~
Còn vì sao Tiểu Tán theo Tiêu Chiến? Coi tiếp fic mới biết nha.
*** Dành cho những bạn không tưởng tượng ra KTT Ramsis.
Đây là mô hình của KTT dưới lòng đất nè. Bòn thức cả đêm vẽ đó. Bòn vẽ đẹp lắm đó ~ (Haha)
Có nhiều bạn vẫn chưa hình dung được độ khổng lồ của Kim tự tháp, Bòn thống kê sơ bộ nha.
- Độ cao: Nhìn chung, cơ bản Kim tự tháp có thể cao hơn 100m, Đại KTT Giza hiện được đo là 147m. Có thể hình dung là một ngôi nhà 50 tầng ~
- Diện tích: Như KTT Giza thì rộng 53.000 m2. Tức 53 km2. Căn nhà mình ở trung bình là 100m2, thì KTT Giza rộng gấp 530 lần ~ Ước tính KTT Giza nặng khoảng 6 triệu tấn >.<
- Nhiệt độ: Mặc dù bên ngoài là sa mạc, nhưng bên trong KTT lại luôn duy trì được nhiệt độ khoảng 20 oC, tức khá là lạnh đó, ghê hăm ~ Hoa quả để nửa tháng cũng không hư.
- Thời gian hoàn thành: Trung bình, mỗi kim tự tháp được hoàn tất trong khoảng 200 năm. Do đó, kim tự tháp mới bắt đầu được xây khi kim tự tháp trước chưa hoàn tất.
Cảnh xây dựng của người Ai Cập cổ được khắc họa lại trên vách
- Cạm bẫy: Bên trong KTT được đặt rất nhiều các loại bẫy khác nhau nhằm bảo vệ lăng mộ cổ của Vua Chúa khỏi sự làm phiền, quấy nhiễu. Tất cả bẫy làm từ sợi thép mỏng, sắt nhọn được treo ngang tầm cổ. Ngoài ra, bẫy rắn cũng thường xuất hiện trong nhiều lăng mộ cổ Ai Cập. Bên cạnh đó, loại bẫy không thể thiếu đó chính là bẫy độc, người cổ đại sẽ rải rất nhiều bột Hematite – Bụi kim loại sắc nhọn. Nếu ai vô tình hít phải thì cơ thể sẽ bị bào mòn và chết từ từ trong đau đớn.
Bẫy đá tảng như KTT Ramsis thì chỉ có ở KTT Giza.
Có thể hình dung 1 căn phòng trong KTT như thế này. Căn phòng có ánh sáng ở tầng 2 mà nhóm khảo cổ trốn bóng đen hắc ám cũng giống vậy nè. Có giường đá nữa kìa.
- Cái này là khoa học nói nè: Bên trong KTT luôn có năng lượng bí ẩn.
Giả thuyết kỳ lạ được đưa ra đó chính là hình dáng đặc biệt của KTT ẩn chứa một quyền năng bí ẩn có năng lượng tái sinh. Năng lượng này giúp cho những xác ướp ở Ai Cập bảo quản tốt hơn khi chôn cất ở bên trong.
Có 2 thí nghiệm đã được kiểm chứng như sau:
+ Vào những năm đầu thế kỷ 20, nhà nghiên cứu André Bovis người Pháp đã tiến hành thử nghiệm lý thuyết về Tự Tháp Ai Cập. Mục đích của việc này để chứng minh xem bên trong có thực sự chứa năng lượng bí ẩn. Ông đã xây dựng một bản sao thu nhỏ Tự Tháp và đặt thịt sống ở trong để quan sát xem việc phân hủy thịt diễn ra như thế nào. Kết quả chúng không hề bị thối mà khô như xác ướp vậy.
+ Sau đó, kiến trúc sư Karl Drbal đến từ Cộng hòa Séc cũng tiến hành thí nghiệm liên quan đến nguồn năng lượng bí ẩn này. Khi ông đặt chiếc dao cạo râu đã sử dụng vào bên trong. Thì điều ngạc nhiên là năng lượng bên trong đã khôi phục lại vẻ sắc bén và sáng bóng của lưỡi dao. Vì thế, vào , ông Karl Drbal vinh dự nhận giải thưởng bằng sáng chế về thí nghiệm liên quan đến năng lượng bí ẩn trong Kim Tự Tháp.
- KTT như thế nào thời cổ đại?
Bây giờ chúng ta thấy KTT toàn đá chất chất lên nhìn phát oải đúng không? Sự thật khi mới xây dựng, tất cả kim tự tháp đều ốp đá vôi trắng mịn. Lớp ốp bằng đá vôi mang đến cho kim tự tháp bề ngoài trơn nhẵn, sáng trắng dưới ánh Mặt Trời.
Đại KTT Giza khi mới xây xong thời cổ đại, sẽ phản chiếu ánh sáng mặt trời
Những kim tự tháp có thể trường tồn với thời gian, thách thức vầng nhật nguyệt là bởi người Ai Cập cổ đại sử dụng một loại vữa có độ dính cao. Đến tận ngày hôm nay, các nhà khoa học vẫn chưa thể tìm ra được thành phần của chất vữa tuyệt hảo đó.
- Chữ Ai Cập cổ: Người Ai Cập cổ dùng chữ tượng hình. Không phải nhà khoa học nào cũng đọc dịch được, vì sao, do nó thế này đây:
Chữ người Ai Cập cổ
Đó là lí do vì sao Tiêu Chiến nổi tiếng trong làng khảo cổ, vì khi sao chép, mô phỏng cổ vật, hắn "tiện tay" dịch luôn mấy dòng chữ này. Do bản tính không thích cạnh tranh, càng không muốn vào KTT của Tiêu Chiến nên hắn cam lòng làm một nhân viên nhỏ bé.
*** Cái khiến KTT trở nên vĩ đại là nó có liên kết với thiên văn học, nào là thẳng hàng với chùm sao Orion, nào là hướng chuẩn về cực Bắc... mấy cái đó Bòn không rành lắm. Tuy nhiên, có 1 cái bí ẩn về KTT chính là nó thuộc "Tam trùng".
Theo History.com, trên thế giới ngày nay vẫn còn tồn tại một bí ẩn mang tên Tam Trùng dị trường. Có tất cả 3 khu vực bí ẩn nhất thế giới bao gồm: Kim Tự Tháp Giza, Silent Zone (Vùng lặng) ở miền Bắc Mexico. Và cuối cùng là Bermuda ở phía Tây của Bắc Đại Tây Dương.
Điều đặc biệt là bí ẩn Tam Trùng này cùng nằm trên một đường thẳng Trái Đất. Silent Zone là vùng có khả năng vô hiệu hóa tất cả các loại sóng , sóng âm. Còn tam giác quỷ – Nghĩa địa đen trên biển là nơi thường xuyên xuất hiện nhiều vụ biến mất bí ẩn của hàng loạt của , tàu thuyền.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro