Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

76# Đôi Mắt [LeviAka] (1)

- Thể loại : longfic, H+, BG.
- Tags : cõi mộng, angst (?).
- Summary : Xung quanh em chỉ là một màu đen thăm thẳm, nhưng em cuối cùng vẫn không thể nhận ra anh.
- Couple : Leviathan x Akasha
- Warning : OOC nhẹ, Vũ Trụ Khác (?)
___________

Akasha - đó là một cái tên xinh đẹp của một cô gái mang mái tóc màu bạc trắng dài, đôi mắt màu xanh như chứa đựng của biển cả, làn da trắng sáng không tùy vết. Cô xinh đẹp, học giỏi lại giàu có, không có ai không thể biết đén cô được.

Akasha có một anh bạn trai cao lớn, điển trai lại chơi thể thao tốt - không ai khác chính là Leviathan, anh còn là đội trưởng câu lạc bộ thể thao và có bố pà một bác sĩ giỏi giang, còn Akasha là đội trưởng câu lạc bộ cổ vũ. Cả hai bắt đầu yêu nhau từ khi Leviathan chủ động ngỏ lời, thú thật lúc đầu cô chỉ muốn trêu đùa tình cảm của anh, nhưng dần dần ý nghĩ đó cũng dần rơi vào lãng quên, dần dần Akasha yêu sâu đậm anh.

Leviathan lúc nào cũng quan tâm, yêu thương, chiều chuộng cô hết mực. Những lúc đau ốm, chỉ cần một dòng tin nhắn anh sẽ tức tốc mua thuốc cho cô; những lúc cô buồn và cảm thấy mệt mỏi hoặc áp lực, anh luôn là bờ vai để cô tựa vào; những lúc cô cảm thấy thật lạnh và cô đơn, anh đều đến và dang rộng đôi tay ôm cô vào lòng, truyền hơi âm tình yêu này.

Hằng ngày, Leviathan đều hẹn cô đi chơi, từng địa điểm khác nhau nơi hai người bước qua cô vẫn giữ mãi, cô không muốn trêu đùa tình cảm nữa rồi, bởi chính cô đã yêu anh mất rồi.

Một hôm, Akasha có hẹn với đám bạn rằng sẽ đến quán Bar chơi và uống rượu thật say, nhưng vì cô chư atuwngf tiếp xúc với rượu lẫn cô không muốn trở thành một cô gái hư đi bar nên cô nhất quyết từ chối.

"Tớ không biết uống rượu"

"Thôi nào, uống đi"- cô bạn của cô dúi ly rượu vào tay cô rồi năn nỉ - "Không biết thì cứ tập thôi, có ai lần đầu mà biết đâu chứ!"

"Nhưng..-"

"Đi mà, coi như cậu nể tình bạn của chúng ta đi nha"- Abracadabra với đôi mát sông lanh vô số tội nhìn cô, nhìn thấy cô nàng như thế Akasha không chịu nổi nữa rồi, cô bất lực gật đầu rồi nốc hết ly rượu trên tay.

Mùi cay nồng lẫn đắng đắng đọng lại trên đầu lưỡi, cô khó chịu thè lưỡi ra, mùi vù kinh tởm này thật đáng sợ, biết thì khỏi uống rồi.

"Thế nào Akasha?"- Abra bên cạnh cô dò xét cô, Akasha nhíu mày đáp.

"Tệ, tớ không muốn uống, tớ về đây"- dứt câu, cô đứng dậy ôn túi xách của mình rời đi, thề rằng sẽ không bao giờ đến đây thêm một lần nào nữa, nhưng mới bước một bước, cô lại bị tay của Abra nắm lấy rồi kéo cô ngồi xuống.

"Thôi mà, nếu cậu không uống thì ngồi chơi với tớ"

"Không"

"Đi mà.."

"Không là không!"

"Thế cậu uống chung ly với tớ nữa rồi về cũng được, nha? Nha nha nha?"

'Thôi được rồi, một ly thôi đấy"- Akasha phát ngán với cô bạn thân của mình, chẳng hiểu sao lại chơi thân với Abra nữa.

Abra vui vẻ cười cười, cô nàng bắt đầu rót rượu vào ly. Nhân lúc Akasha không để ý, liền bỏ một thứ thuộc kì lạ rồi cười đểu.

*Ehe, tớ sẽ cho cậu đau bụng luôn!*

Xong, cô giơ ly rượu đỏ đô trước mặt Akasha, Akasha nhận lấy và nốc hết một cách nhanh chóng. Lại là cái cảm giác khó chịu đó, mùi vị cay nồng pha chút đắng thật kinh tởm, cô thề sẽ không uống thứ này thêm một lần nữa.

Xong cô bỏ đi về, trên đường đi cô cảm thấy đầu óc cô quay cuồng, cả thân thể nóng rực lên. Thấy tình hình bản thân không ổn, cô cố gắng lấy điện thoại và gọi cho Leviathan. May sao anh ấy nhấc máy.

"L-Leviathan, giúp em với.."

/Akasha!? Em sao vậy? Em đang ở đâu??/ - đầu dây bên kia là một giọng nói đang hoảng hốt lẫn lo lắng.

"N-Ngã ba..đường.." - chưa kịp nói xong, cô ngất lịm ở giữa đường, mọi người đi ngang qua lo lắng định gọi cho bệnh viện thì bóng hình to lớn ấy lại xuất hiện thêm một lần nhữa, Leviathan ngăn cản gọi bệnh viện, anh cúi xuống bế Akasha lên.

"Không cần gọi bệnh viện đâu, bố tôi là bác sĩ và ông ấy đang ở nhà, gọi bệnh viện mất thời gian lắm"

Nói rồi anh bế cô trở về nhà, nhìn gương mắt xinh đẹp lại đang say giấc ngủ, gò má nóng ran lại khiến anh thảo dài nà cười nhẹ.

Trở về nhà, anh hấp tập đưa cô lên phòng rồi nhanh chân xuống dưới tìm bố. Nhưng không thấy ai đâu, anh chợt nhận ra hôm nay bố có lịch trực nên phải qua đêm ở bệnh viên, sao anh có thể quên điều này chứ! Leviathan vò đầu bức tóc như đang chửi rủa sự đãng trí của mình.

Anh lên phòng, nơi Akasha đang nắm trên giường say giấc ngủ, anh ngồi bên cạnh giường cô rồi nắm lấy tay cô, hôn lên một cái rồi xoa xoa mái tóc bạc trắng của cô.

"Haizz, Akasha, em phiền thiệc đấy!"- nói rồi anh cười tinh nghịch, "phiền"? Có lẽ là vậy nhưng anh chẳng thấy khó chịu chút nào cả.

Tay anh chạm nhẹ lên vầng trán toát nhiều mồ hôi của cô rồi bất ngờ thốt lên .

"N-Nóng quá.. Em ấy bị sốt à?"

Anh vội vàng lấy nhiệt kế ra đo cho cô, nhưng kì lạ thay nó không lên một vạch nào, vẫn ở trạng thái nhiệt độ bình thường

"Ơ? Sao lạ thế này?"

Anh đang loay hoay thì Akasha bỗng tỉnh giấc, cô nhìn anh vẻ mặt nhợt nhạt. Leviathan thấy Akasha tỉnh liền vui vẻ hỏi thăm.

"Tỉnh rồi sao? Em thấy trong người ổn chứ?"

Akasha lắc đầu tỏ vẻ mình không sao, nhưng nhìn bộ dạng thấm đẫm mồ hôi, nhiệt độ thất thần kia nghĩ sao cho rằng mình ổng chứ?

"Anh đưa em lên bệnh viện nhé?"

Đáp lại anh vẫn òa cái lắc đầu, Leviathan nhìn cô với đôi mắt lo lắng ngập tràn. Chợt, Akasha túm lấy cổ áo anh xuống, hôn lên môi anh. Hành động bất ngờ này khiến anh giật mình mà buông ra, gò má đỏ bừng, đôi mắt thể hiện sự bối rối, bàn tay sờ sờ lên môi mình.

Akasha gượng dậy, cô mệt mỏi ôm lấy anh, anh dường như có thể cảm thấy cơ thể cô đang nóng rực.

"Leviathan, chỉ có mình anh là giúp em thôi"

Nói rồi cô lật mạnh anh xuống giường, ngồi lên người anh, táo bạo sờ mó lung tung trên người anh. Leviathan bất ngờ, anh nắm chặt lấy ga giường với vẻ bối rối.

Gì thế này? Có phải Akasha mà anh quen biết không vậy?

Akasha cúi xuống hôn tới tấp lấy đôi môi của anh, còn tay vẫn đang cô mở từng cúc áo trên người anh một cách nhanh chóng. Từng cử chỉ như đang phát cuồng lên.

Leviathan trong vô thức không thể kháng cự, mặc cho cô thích làm gì thì làm. Akasha buông anh ra, cố gắng mở những mảnh vải còn sót lại trên cơ thể cả hai. Đầu óc cô trống rỗng, không thể níu giữ lấy ý thức còn lại của bản thân, giờ đây cô chỉ muốn giải tỏa cơn khát của mình thôi. Cô cũng không biết tại sao bản thân mình lại thế này nữa.

------------

Ở một góc nào đó.

"Ắt xì"- Abra hắt hơi rõ dài. Cô giật mình khi chợt nhận ra thứ thuốc mà cô cho bạn thân mình uống không phải là thuốc sổ mà là xuân dược.

"Ối giời ơi, mình đã làm gì thế này? Không biết Akasha có ổn không nữa.."

---------

Quay lại về chuyện lúc nãy. Akasha như một con thú hung dữ chiếm lấy cơ thể tuyệt đẹo của anh.

Cởi phanh cái áo sơ mi ra, để lộ thân hình săn chắc vạn người mê, dĩ nhiên rồi, anh là đội trưởng câu lạc bổ thể thao mà, huống chi mấy đứa con gái trong trường đều mê miệt anh và ghen tị với Akasha.

Máu từ mũi của anh cứ thế tuông ra, anh lấy hai tay che mắt lại khi nụ hoa ướt đẫm kia đập vào mắt anh. Akasha không quan tâm, cô phì cười rồi hôn lên từng tất thịt trên người anh, giống như đánh dấu chủ quyền vậy..

Leviathan giống như một con mồi bị vồ lấy và đang bị "nuốt chững", "xé" trước móng vuốt sắt nhọn của mãnh thú.

( Anh của thế giới 013 lẫn thế giới này đều ngại ngùng, nằm dưới "một chút" nhể:)) )

Như một thứ cám dỗ không thể kháng cự ấy như ăn sâu vào tâm trí anh, thứ cám dỗ ấy đang ở trên người anh, anh không muốn làm tổn thương cô gái mình yêu, càng không muốn phá hoại đời con gái của cô. Nhưng cám dỗ mà, đâu thể đường lại được đâu? Giới chịu đựng của anh đến đây là kết thúc. Anh như một người khác, mạnh mẽ đè người cô xuống, ghì chặt cô trên giường. Akasha có chút giật mình trước thái độ lạ này. Lúc nãy ngại ngùng, kháng cự mà sao giờ lạ vậy?

Leviathan ngậm lấy nhũ hoa hồng đang cương lên trên ngực cô, cắn mút nó khiến cô có chút đau. Leviathan chợt buông ra, mò xuống vùng dưới của cô mà khẽ cho ngón tay vào, bên trong mềm mại và có chút chật, anh từ từ ra vào một cách nhịp nhàng, Akasha ôm lấy chiếc gối bông mề mại khẽ nhăn mặt, cái cảm giác này thật kì lạ.

"A?"- chẳng mất mấy phút sau, coi đã ra trên tay của anh, ngại ngùng lấy gối che đi khuôn mặt đang từng đỏ của mình.

Leviathan phì cười, nhân lúc cô không chú ý, anh nâng một chân cô lên gác lên vai, cố gắng cho thứ côn thịt lớn ấy vào bên trong nhưng Akasha đã thấy. Cô vội vã che lấy vùng kín của mình mà lắc đầu không thôi .

"Chính em là người cám dỗ anh trước mà? Đúng không?"

Akasha cứng họng không nói nên lời, cô đành phải chịu thôi. Leviathan khó khăn chó thứ đó vào bên trong cô, bên trong thật sự rất chật.

Cô khóc nấc lên thàng tiếng, cơn đau rát truyền tới khiến cô như muốn chết mất. Bây chặt lấy tấm lưng anh không buông.

"Thả lỏng đi, như vậy sẽ tốt hơn"

Nghe lời anh, cô thả lỏng cơ thể của mình khiến anh có thể dễ dàng đâm rút bên trong cô. Dần dần, cảm giác đau đớn ấy dần không còn nữa, thay vào đó là một cảm giác kì lạ, sung sướng đến lạ thường. Akasha rên rỉ dưới thân anh không ngừng, con Leviathan với hơi thở dốc có thể nghe rõ mồn một.

Chẳng mấy chốc, một dòng tinh trắng lấp đầy bên trong cô, nó ấm nóng đến kì lạ, cô chưa từng trải qua cảm giác lạ này.

Akasha mệt mỏi buồn ngủ, nhưng lại bị Leviathan kéo phắt dậy, tiếp tục cuộc "trò chơi" tưởng chừng như không hồi kết này.

----------

Sáng hôm sau, Akasha thức dậy, cô vẫn còn lơ mơ chưa nhớ chuyện gì đã xảy ra đêm qua. Đến khi định hình nhìn sang bên phải là bạn trai cô, cô mới giật mình hét lên.

"Aaaa"

Tiếng hét đó khiến Leviathan giật mình tỉnh dậy. Anh nhìn cô thôi đã hiểu chuyện gì đã xảy ra vào đêm qua.

"Anh xin lỗi, lúc đó..anh không thể kiểm soát nỗi bản thân mình"

Akasha trầm ngâm một chút rồi phì cười ôm lấy anh.

"Không sao, chỉ kà lúc nãy em hơi giật mình thôi, đằng nào sau này chúng ta vẫn về một nhà kia chứ!"

Leviathan vui vẻ tiếp nhận cái ôm đó.

"Anh hứa anh sẽ là một người bạn đời tốt nhất trên đời này"

-----------

Một hôm, Akasha đang trên đường đi đến buổi học nhóm thù tiếng chuông điện thoại vang lên, cô dừng lại rồi nhận ra đó là Leviathan, cô vui vẻ nhấc máy không chần chừ.

"Alo anh yêu, anh nhớ em sao?"- đó là câu thường ngày mỗi khi anh gọi cô đều sẽ trêu chọc như thế, mà thường thường anh gọi cô là vì nhớ mà cơ.

/Akasha đấy à.. Anh có chuyện muốn nói/ - đầu dây bên kia là giọng nói có chút buồn thiu.

"Sao thế? Anh cứ nói đi"

/Chúng ta..chia tay đi/

.......End Part 1.....

Có 2 part nhé.

Chỗ tui thi xong hết ròi, ehe:) Nhả vía anh 3.5đ cho ai cần nè:))))

Buổi trưa vui vẻ 💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro