Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4.Có thể tin không ?

Taehyung đã ngồi khoanh tay gần nửa tiếng để nhìn Jungkook hai mắt sáng rực sờ sờ quả bóng bay mà hắn mua rồi. Nhìn ánh mắt của hắn đặt lên người em làm sao có thể nói hắn là tên mặt than độc miệng chứ ?

"Tên ngốc nhà cậu còn dám thích món đồ đó hơn cả tôi, không phải lúc trước dẻo miệng nói yêu tôi à, quả nhiên chỉ toàn là lời đường mật."

- E hèm.

...

- E hèm...

- A, Taehyung, anh bị ốm sao hay trong người không khoẻ ạ ?

Jungkook thấy lạ liền quay đầu hỏi thăm hắn.

"Cuối cùng cũng chịu chú ý đến lão tử, cậu không chú ý thử xem, ông đây sẽ ho ra máu cho cậu sợ chết"

Kim Taehyung nhếch môi vẻ mặt bày ra bộ dạng khó chịu mà nhìn Jungkook.

- Không phải cậu vì chơi cái thứ đó mà quên nấu cơm đấy chứ, tôi đói rồi.

Jungkook khuôn mặt liền biến sắc, vội vàng đứng dậy muốn chạy vào bếp, quả nhiên là vì mải chơi mà quên nấu cơm cho Taehyung rồi. Mà hắn ta cũng lạ quá đi, nếu đói bụng thì phải nói từ sớm chứ, sao lại cứ ngồi ngây ra nhìn em chứ ?

Kim lớn dùng lực đạo kéo thỏ con đang cuống quýt muốn chạy vào trong, làm em chới với chút nữa đã ngã vào người hắn rồi. Nếu để người như em đụng vào hắn sợ rằng hắn sẽ không mặc cái áo này nữa mất.

- Muốn đi đâu ?

- Em ...em đi nấu cơm, không phải anh đói sao ?

- Bây giờ đã là chín giờ, đợi cậu nấu xong tôi chắc cũng chết đói rồi.

Jungkook bày ra vẻ mặt biết lỗi thành khẩn cúi đầu lí nhí:

- Em xin lỗi ạ...em...em...

- Em cái đầu nhà cậu, mau ra ngoài ăn.

- Nhưng em không có tiền ạ...tiền em đi làm thêm đều là anh giữ cả rồi.

Kim Taehyung khẽ nâng cao khuôn miệng, từng bước ép sát vào người em, hắn cúi người xuống đem sống mũi cao cọ vào vành tai Jungkookie hại em sắp ngại chết rồi.

- Tiền đó không phải bù vào số tiền cậu nợ tôi sao ? Bây giờ còn cả gan ở đây ủy khuất với tôi ?

Jungkookie theo bản năng lùi lại, mặt mũi em bây giờ cứ hồng hồng trông vô cùng khả ái, là do Kim Taehyung quá lưu manh. Em rụt rè tiếp tục bước về sau, đột nhiên lại cảm nhận được thứ gì đó mềm mềm đỡ sau đầu em. Quay lưng liền phát hiện Kim Taehyung đưa tay ra đỡ lấy cạnh tủ mà em suýt thì va đầu vào.

- Ngơ ra cái gì, cậu cứ đi ăn, tôi có nói là sẽ bắt cậu trả tiền sao ?

- Dạ ?...à vâng ạ !

Jungkookie nhanh chóng chạy ra ngoài, để lại một tên Kim Taehyung bây giờ mặt cứ đần đần ngốc ngốc.

"Người Jungkook quả thật rất thơm nha"

- Mới thế đã bỏ chạy rồi ? Thỏ con !
___

Jungkook lấy can đảm hé một mắt ra nhìn vào menu, toàn những món mà em phải làm thêm ba tháng mới đủ thanh toán, Kim Taehyung có phải muốn hại chết trái tim bé bỏng này của em không ? Em không muốn phiền hắn nhưng em thực sự không có khả năng để trả.

Kim Taehyung đưa tay che miệng cười, nhìn cái mặt của em còn khó coi hơn lúc hắn bắt em ăn rau chân vịt nữa. Chuyện cách đây vài năm trước, thời điểm em mới bị hắn bắt chuyển đến sống chung với lý do hắn sợ em sẽ bỏ trốn trong lúc đang nợ tiền- một trong số những lý do ngớ ngẩn mà hắn tự nghĩ ra, Kim Taehyung biết thừa tiền ăn Jungkook còn không đủ khả năng xoay sở thì lấy đâu ra chi phí mà bỏ trốn chứ ? Mà lúc ấy Jungkookie thực sự rất gầy, hắn phải cho em ăn rất rất nhiều, không ăn hết liền đút cho ăn, mà thỏ con nhà hắn lại vô cùng sợ rau chân vịt, mỗi lần ăn vào là như sắp ngất xỉu tới nơi, hại hắn cũng không thể ép.

Giờ nhìn bộ dạng em hiện tại còn ghê hơn cả thế nữa, không phải là đang chọc cười Kim Taehyung sao ?

- Muốn ăn gì ?

Kim Taehyung đưa tay gõ nhẹ vào đầu Jungkookie một cái.

- Kim đại nhân...em có thể uống một ly nước lọc được không ?

Kim Taehyung thầm cảm thán, nếu bây giờ chọc giận hắn là một loại tài năng thì hắn thề rằng không ai có cửa hơn được Jungkook hết.

- Đại minh tinh sẽ để cho cậu chết đói sao ? Lão tử sẽ gọi một bàn tất cả món trong menu, cậu không ăn hết tôi sẽ dùng miệng của mình ép cậu ăn hết.

Mặt em liền tái xanh lại, ăn thì ăn chứ hắn có cần phải to tiếng thế không ? May là Kim Taehyung đã nhờ Soobin bao trọn nhà hàng này rồi, bằng không nếu hắn nói với ngữ khí như vừa rồi hắn sẽ bị người khác nhận ra mất, không chừng còn lên hot search với tiêu đề " Đại minh tinh Kim Taehyung bắt nạt một tiểu khả ái"

- Nghĩ cái gì, thức ăn ra rồi.

Jungkook ậm ự nhìn hắn, rồi lại nhìn đống thức ăn trên bàn.

- Em...em ...

Chưa để Jungkookie nói hết câu, hắn đã quay sang người phục vụ, đưa một xấp tiền tip rồi nói nhỏ:

- Phiền lấy giúp tôi một cái bát nhỏ và một cái thìa, mang qua cho cậu ấy, cậu ấy ăn hơi chậm và dùng nĩa không quen.

Thật ra thói quen gì của Jungkook, Kim Taehyung đều âm thầm ghi nhớ hết mà.

- Anh ơi, em không ăn rau này đâu, thực sự em không ngửi được nó.

Em nhỏ lấy thìa múc rau chân vịt mà Kim Taehyung vừa gắp vào ra khỏi bát, đẩy đến trước mặt hắn.

Hắn thở dài một tiếng, ăn như thế làm sao mà không gầy cho được.

Hắn đẩy dĩa của mình ra:

- Bỏ vào đây, đã không ăn rau rồi ông đây sẽ ép cậu ăn hết chỗ thịt trên bàn.

Jungkook nhìn hắn luôn tay gắp thức ăn cho mình mà vô cùng muốn khóc nha, thực sự là đụng phải ác ma rồi.

Sau hơn nửa tiếng cả hai mới ăn xong, cũng vừa lúc Soobin gọi điện thoại tới.

- Có chuyện gì ?

- Vì bên đoàn làm phim của Soo Yeon có chút chậm trễ nên buổi event sẽ được hoãn chậm lại hai ngày nữa, Kim Taehyung cậu tốt nhất là đi chọn món đồ nào tốt một chút tặng cho người ta, báo chí sẽ săn từng khoảnh khắc đó.

Hắn ậm ự qua loa rồi liền tắt máy, quay sang Jungkook đang thẫn thờ nhìn hắn, không phải tên ngốc này lại nghĩ gì rồi chứ ?

- Nào, ngoan, uống xong sữa của cậu tôi đưa cậu về.

Hắn đón lấy li sữa nóng từ phục vụ đưa đến trước mặt em.

Em có chút run rẩy nâng sữa từ tay hắn.

- Anh Taehyung này...

- Hửm ?

- Anh với chị Soo Yeon thực sự hẹn hò sao ?

Hắn nhìn em, trong tim thắt lại âm ỉ đau, em đang nói về chuyện của hắn và Soo Yeon sao ?

- Chuyện đó...à... ừ...

Xoảng!!

Jungkookie giật mình nhìn xuống, tay chân luống cuống:

- Em...xin...xin lỗi, vỡ ly rồi...

Ly sữa rơi xuống vỡ tung, nóng đến bỏng cả chân của em mà bạn nhỏ này chỉ lo cái ly đã vỡ thôi ư ? Nhìn qua cũng thấy rõ ràng chân đã phồng rộp lên, tại sao Jungkookie lại không thấy đau ? Rõ ràng đau ở tim hơn nên chỗ nào cũng không có cảm giác, em theo đuổi hắn lâu như vậy, lúc nào hắn cũng cao ngạo cho rằng kẻ đồng tính luyến ái như em thực sự thấp kém, nhưng hành động hắn làm ra lại khiến em mềm lòng, cuối cùng thì sao ? Hắn rốt cuộc vẫn là thẳng nam, vẫn có thể đồng ý hẹn hò với một cô gái chỉ mới quay chung trong một dự án phim, sẵn sàng làm tổn thương một người ở bên hắn hơn chục năm, yêu hắn đến long trời lở đất. Em thất vọng lắm.

Bên tai em ù đi chẳng còn nghe thấy gì cả, chỉ thấy trước mắt Kim Taehyung sốt sắng đưa em ra xe, lao nhanh đến bệnh viện. Chỉ là bỏng nhẹ thôi mà, người không quan trọng, đâu nhất thiết phải làm quá.

Nước mắt Jungkook dàn ra, nói em mít ướt cũng được nhưng em thực sự tủi thân lắm, theo đuổi một người đã gần một thập kỷ, chịu không biết bao nhiêu lần chết tâm, kết cục vẫn chỉ là em tự mình đa tình.

Hắn ôm em vào tận phòng trị liệu, rồi lập tức ra ngoài gọi Soobin đến trông chừng em để hắn đi làm thủ tục và lấy thuốc, cũng không có gì nghiêm trọng, nhưng Kim Taehyung muốn chắc rằng Jungkook không để lại một chút tàn dư xấu xí nào, vì em vốn đã tự ti, hắn không muốn em khổ tâm đâu.
___

Hơn bốn tiếng sau, em nghĩ mình nên ra khỏi bệnh viện được rồi, dù gì cũng chỉ nằm nghỉ ngơi một tí, vừa rồi Kim Taehyung đem em đến đây lại đã vội vàng rời đi, đến giờ vẫn chưa thấy quay về, càng tốt em hiện giờ chính là không muốn thấy mặt hắn

Cuối cùng nghe đủ thứ căn dặn trên trời dưới đất của bác sĩ, em với một bàn chân quấn băng được Soobin đỡ ra ngoài, liền gặp ngay một Kim Taehyung đang ngồi xe lăn.

- Đừng có giận tôi nữa, tôi vì đi mua thuốc cho cậu mà ngã cầu thang gãy chân đó, đồ ngốc !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro