
18.Kim học bá ngày đó đã biết thích người ta rồi
Kim Taehyung thở dài nhìn Jungkookie cứ ba giây lại nấc cụt ở bên cạnh, miệng còn lảm nhảm gì đó rồi chu môi mút chùn chụt.
- Em đừng tưởng làm ra mấy trò đáng yêu đó là anh sẽ không trách em nhé, dám cùng tên đàn ông khác đi chơi !
Jungkookie bây giờ nửa chữ hắn nói cũng không buồn nghe hiểu, bất ngờ quay sang ôm má Kim Taehyung, hai mắt tròn long lanh chớp chớp, miệng còn không ngừng cười ngốc. Kim Taehyung còn đang thắc mắc không biết bánh bao nhỏ nhà hắn sẽ lại định quấy cái gì thì Jungkookie đã hai mắt ngấn nước.
- Bế...bế...em...
Kim Taehyung thở hắt ra một hơi, sớm biết em nhỏ khi say sẽ dụ người như thế này hắn nhất định sẽ bằng lòng ngày nào cũng chở em đi uống mà.
- Bế thì bế, em nghĩ ông đây sợ em chắc ?
Kim Taehyung bày ra bộ dạng đanh đá, hắn bây giờ có khác gì đang độc thoại không ? Thích người ta đến hết cả phần thiên hạ mà cái thói ngạo mạn cứng đầu lại không chịu thừa nhận, nếu trách thì cũng chỉ có thể trách mặt tính cách này của hắn thôi. Hắn đưa hai tay chằng chịt gân ôm lấy vòng eo mềm mềm xinh xinh còn nhỏ nhắn của Jungkook, lưu manh thơm nhẹ lên tóc em. Lần đầu tiên được quang minh chính đại ôm ấp người ta như này làm Kim Taehyung ngại đỏ mặt chết rồi.
Hắn cũng phát hiện ra bản thân sớm đã phải lòng cục bông này mà thói vẫn mạnh miệng nên không dám đồng ý lời tỏ tình của Jungkook. Hồi học cấp ba hắn đã có tình ý khác biệt với đuôi nhỏ này rồi, cứ cho là lúc đó nông nổi không chấp nhận được mặt này của bản thân nên không muốn cùng em hẹn hò, còn sau này khi đã là người của công chúng rồi việc đại minh tinh Kim Taehyung hẹn hò với nam nhân là càng không thể, nhưng bây giờ hắn nghĩ thông rồi, nhìn vào sự nghiệp và tuổi tác của cả hai bây giờ nếu như hắn bỏ lỡ em thì kết cục sẽ không chỉ đơn giản như hồi cấp ba, sự bỏ lỡ lần này có thể sẽ khiến cả hai đời này sẽ không còn cơ hội ở bên nhau nữa.
Để nhớ xem, hắn bắt đầu phát hiện ra tình cảm của mình dành cho em đó là giữa năm lớp mười hai trung học phổ thông...
.
.
.
" - Đã bảo tránh xa ra rồi mà, cậu là biến thái đấy à ?
Jungkookie mím môi cúi đầu, ngoan ngoãn dừng lại đợi hắn đi một đoạn xa mới nối gót đi theo, em không muốn làm hắn khó chịu nhưng vì em mắc hội chứng rối loạn lo âu nên bác Kim mới bắt em đi theo Kim Taehyung. Kim Taehyung ngoài mặt từ đầu đến chân đều bày ra một vẻ chán ghét. Jungkookie không dám ngước lên nhìn hắn chỉ sợ hắn thêm phần khó chịu, chỉ dám cúi đầu vừa đi vừa đếm lá.
*Bộp
- A...ui...
Em đập đầu nhỏ trúng lưng hắn rồi, bản thân cũng ngã ra đất, nhìn lên phát hiện Kim Taehyung đang hai tay đút túi quần vẻ mặt bày ra bộ dạng thoả mãn.
- Biết điều nên tránh xa ông đây một chút, cậu có bệnh thì nên tự mình đi chữa là được rồi, đã bảo không thích con trai rồi còn gì ?
Jungkookie nói năng loạn xạ, không rõ câu từ nhưng chung quy là chỉ muốn xin lỗi Kim Taehyung, hỏi hắn có đau không trong khi mình ngã trầy đầu gối.
Kim Taehyung còn đang đắc ý thì từ lúc nào một cậu trai lạ mặt đã đến bên, chìa băng cá nhân ra trước mặt Jungkook, còn dịu dàng đỡ em lên trước mắt hắn.
Trong lòng Kim Taehyung như có cả ngàn con kiến đang bò, khó chịu đến phát điên.
"Thường ngày tên ngốc này ngoài mình ra thì làm gì có bạn, nay lại xuất hiện thêm thằng nào đây ? Biết quyến rũ đàn ông quá nhỉ ? "
- Cậu có sao không ?
"Tên này bị mù à ? Không thấy đầu gối thỏ ngốc này bị trầy sao ? Nhàm chán!"
- Tớ ổn mà.
- Tớ là Mingyu, rất vui được làm quen.
"Mingyu ? Tên khó nghe chết được, Kim Taehyung hay hơn nhiều"
Chỉ cần Mingyu nói một câu nào là Kim Taehyung sẽ lập tức mặt mày nhăn nhó, trong đầu nghĩ đủ trò đối đáp, thật không có chính kiến mà.
- Cậu làm sao bị ngã đấy ?
- À...không...tại tớ không chú ý.
Kim Taehyung ở đây thêm chút nữa sẽ tức đến nổ phổi nhất, con thỏ ngốc đó từ đầu đến cuối tâm tình chẳng hề đặt lên hắn, đã thế ông đây bỏ đi luôn.
Không biết bọ họ ở đằng sau đã nói những chuyện gì nhưng Kim Taehyung đang khó chịu vô cùng, mau chạy đến sau lưng lão tử như mọi ngay đi, Jeon Jeon ngốc !
...
Chuông tan học đã lâu mà vẫn thấy Kim Taehyung đứng ở cổng trường, bạn gái hiện tại- người vừa được hắn thêm vào danh sách người yêu mới thứ bốn mươi hai vào ngày hôm qua, nhiệt tình chạy đến ôm cánh tay hắn vì tưởng rằng Kim Taehyung tinh tế đến mức đứng đây gần hai mươi phút chờ mình.
- Anh, chúng ta đi mua sắm đi.
- Không có hứng.
- Nhưng em muốn...
Hắn rút ví sau túi quần ra, không thèm nhìn lôi luôn một sấp tiền mệnh giá lớn đưa cho em người yêu mới rồi phẩy phẩy tay ra hiệu cô nàng mau "lượn" đi.
Bản thân tiếp tục chăm chú nhìn vào đồng hồ, thiếu kiên nhẫn chửi thề một câu.
- Chết tiệt, sao giờ này chưa ra ?
"Không phải do mình thích tên đó, do mẹ dặn trông chừng thôi, nhất định không thích"
Hắn ngớ ngẩn tự động viên bản thân, mệt nhọc thở hắt một hơi, cuối cùng vẫn là chờ cho đến khi bảo vệ đóng cổng mới bực dọc trở về.
Hắn vừa về đến nhà đã đạp cửa phòng Jungkook xông vào, hại em đang ăn bánh mà giật mình đánh rơi cả cái đang ăn dở. Hai má phúng phính ngậm phồng bánh khó khăn hỏi thăm hắn.
- Cậu đã ăn gì ch-chưa... Muốn...ăn bánh không ?
- Ăn cái đầu cậu, hôm nay cậu dám bỏ về ?
- Hả...
- Hả cái gì ? Bình thường luôn chờ tôi về còn gì ? Sao ...
Jungkookie mỉm cười, mắt sáng long lanh như sắp sửa báo với hắn một tin vui.
- Từ mai tớ sẽ không làm phiền cậu nữa, tớ sẽ đi học với Mingyu.
Kim Taehyung chết lặng, không có cách nào nói tên ngốc này được nữa. Thằng kia là cái thá gì để cậu dám cả gan từ bỏ tôi đi theo nó ? Kim Taehyung không cam tâm.
- Cậu có vẻ thích đi chung với tên đó nhỉ ?
- Đúng vậy ! Cậu ấy thực sự rất vui tính, sau này tớ sẽ không làm phiền cậu nữa.
Kim Taehyung xuất hiện tơ máu trong mắt, hai bả vai hắn run lên làm Jungkook có chút giật mình.
- Tae...cậu giận hả ?
- Mơ à !
Hắn quát to rồi bỏ đi, không quên đóng cửa phòng thật mạnh làm chiếc bánh thứ hai trên tay Jungkookie tiếp tục rơi xuống.
"Từ mai tớ sẽ đi học với Mingyu"
Hắn đã lảm nhảm lời này trong đầu cả đêm, cho đến tận sáng hôm sau với hai mắt sưng vù lết thân người dậy đi học.
Vừa ra đến cửa đã gặp Mingyu đứng chờ Jungkookie trước cổng, mặt mũi Kim học bá không nói cũng biết lập tức trở nên tối sầm lại, đến khi em vừa lon ton chạy ra muốn lao đến ôm bạn mới thì đã bị Kim Taehyung đưa tay giữ lấy cặp, làm em không chạy thêm được nữa.
- Tae...
- Đưa cặp cho tôi.
Em rụt rè chìa cặp ra cho hắn. Kim Taehyung bắt đầu mang cặp em lên trước bụng, trong khi Jungkookie chưa hiểu gì thì cả người em đã bị hắn một lực nhấc bổng lên, đặt em nằm úp gọn trên vai làm em nhỏ sợ muốn chết ? Không phải Kim lớn ấm đầu chứ ? Trước con mắt đầy ngỡ ngàng của Mingyu, hắn nghiến răng đe doạ.
- Jungkook là người của tôi, dù tôi có không thích thì cũng không ai được thích cậu ấy.
____
đang phân vân hong biết có nên viết H cho tkatt khonggg taaaa :333
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro