Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 135

135.Công bằng ( Hạ )

Edit: Aoi Tetsu

Hai người đều là người mới, hành động dù sao cũng hơi non nớt. May là giáo dục hiện đại vô cùng hoàn thiện, hoàn toàn có thể làm được thực hàng không đủ, thu thập lý thuyết. Bạch Anh Tước đem Quan Miên nhào tới trên giường, hai chân quỳ gối tách bắp đùi của cậu ra hai bên, duỗi cánh tay cởi quần áo, lộ ra thân thể to lớn.

Kỳ thật vóc người anh thời điểm thay quần áo Quan Miên đã lĩnh hội qua, bất quá khi đó là vội vàng thoáng nhìn, kém xa bây giờ nhìn thật cẩn thận. Bạch Anh Tước khuôn mặt tuấn mỹ, mặc dù không nhu nhược, nhưng cũng không phải là tràn ngập dương cương cương nghị, vậy mà lúc này cơ ngực trần truồng theo hô hấp của anh trên dưới phập phồng, tràn đầy cảm giác mạnh mẽ lúc thường khó có thể thấy.

Bạch Anh Tước bỏ qua quần áo, bỗng nhiên liền nhớ ra cái gì đó, từ trong túi móc ra một bao đồ vật, lập tức một ngón tay, đem đồ ăn vặt chuyên dụng của Tuyết Sơn vừa móc ra vứt qua một bên, như không có chuyện gì xảy ra mà cúi người hôn Quan Miên.

Một lát sau, anh cảm thấy ngón tay Quan Miên nhẹ nhàng gõ lên cánh tay của anh, không khỏi quay đầu nhìn lại, là một hộp tương tự bao đồ ăn vặt chuyên dụng của Tuyết Sơn.

“Tôi tìm được trong túi.” Quan Miên nhìn anh, mắt lộ ra trêu tức.

Bạch Anh Tước nắm chặt tay cậu, đôi môi từ mắt của cậu, một đường đi xuống mũi, môi, cằm, tại nơi hầu kết lưu luyến không đi.

Quan Miên phát hiện tại thời điểm chính mình phân thần (thất thần), cái hộp nhỏ trong tay đã bị diệu thủ không không. (diệu thủ là tay ăn trộm, ý ở đây là bị lấy mất mà không biết)

Bạch Anh Tước tiếp tục đi xuống, cách vải vóc liếm thân thể của cậu, không biết làm sao…

Áo ngủ thật sự quá dày.

Quan Miên chỉ cảm thấy đôi môi anh ở trên người mình cọ tới cọ lui, có một chút ngứa. “Cần tôi cởi quần áo sao?” Cậu hỏi.

Bạch Anh Tước ngẩng đầu nhìn cậu. Dưới chính mình ra sức khiêu khích nhìn thấy người yêu vẫn duy trì tỉnh táo như cũ, thật sự là giống như làm người…..Sản sinh dục vọng chinh phục a. Anh một tay cởi ra nút buộc của cậu.

Quan Miên ở bên cạnh hỗ trợ.

“Tôi có thể chính mình làm.” Bạch Anh Tước nói. Từ từ mở ra nút buộc quần áo người yêu, nhìn quá trình cậu ở dưới thân chính mình bày ra phong tình là một sự hưởng thụ.

Quan Miên nói: “Ngày mai tôi phải đi làm, tận lực nhanh lên một chút.”

“…”

Bạch Anh Tước mở ra y phục cậu, giống như trừng phạt mà gặm cắn da thịt của cậu. Thời điểm hàm răng đang đụng tới chỗ mẫn cảm trước ngực, cuống họng Quan Miên rốt cục phát ra một tiếng hơi gần với tiếng rên rỉ say mê.

Ánh mắt Bạch Anh Tước sáng lên, càng thêm ra sức gặm.

Quan Miên đột nhiên ngẩng đầu lên.

Bạch Anh Tước ngẩng đầu nhìn cậu, cùng cậu bốn mắt nhìn nhau, ngay sau đó phát hiện cậu thay mình cởi quần. Biết rõ nguyên nhân cậu vội vã cùng nguyên nhân mình nghĩ tới không quan hệ (liên quan), Bạch Anh Tước vẫn là cười phối hợp, thuận tiện giúp Quan Miên cởi ra y phục trên người.

Đây là lần đầu sau khi trưởng thành hai người cùng người khác trần truồng, ngoại trừ ở ngoài có mấy phần biệt nữu (nghĩ một đằng miệng nói một nẻo), còn có một loại động tình trước nay chưa có. Ánh mắt Quan Miên liền cũng dần dần dâng tầng sương mù mỏng mê ly.

Hai người vuốt ve lẫn nhau, hôn, cố gắng biểu đạt khát vọng của chính mình đối với đối phương.

Một tay Bạch Anh Tước linh hoạt tròng lên bao cao su, sau đó thử tiến vào thăm dò.

Trải qua vô số loại thử nghiệm cùng cải cách, bây giờ nhà xưởng bao cao su đã đem phẩm chất cùng công dụng của sản phẩm phát huy đến cực hạn. Chỉ cần trong ngoài hai mặt của nó đều tiếp xúc đến nhiệt độ nhất định, liền sẽ tự động phân bố chất lỏng trơn, lượng chất lỏng căn cứ loại khác nhau có chỗ khác nhau. Theo chất lỏng tăng nhanh, làm bản thân sản phẩm càng ngày càng mỏng, mãi đến tận lúc trở nên có cũng được mà không có cũng được, mà cũng không phải biến mất, mà là biến thành màng mỏng cơ hồ không cảm giác được, chắc chắn sẽ không làm thân thể song phương sản sinh trở ngại.

Tuy rằng hai người là lần đầu làm tiếp xúc thân mật như vậy, thế nhưng phù hợp về mặt tâm linh làm thân thể cũng biến thành cực kì hiểu ngầm cùng mẫn cảm.

Trong hô hấp của nhau, tiếng thở dốc tiếng rên rỉ đan xen, vang vọng tại phòng ngủ, như một khúc giao hưởng tràn ngập cảm xúc mãnh liệt.

Thời gian va chạm bên trong vội vã mà qua.

Cảm xúc mãnh liệt dần dần giảm, hóa thành đưa tình ôn nhu.

Quan Miên hơi híp mắt lại, đuôi mày khóe mắt còn mang theo ý xuân chưa tận.

Bạch Anh Tước hôn một mắt của cậu, vừa dùng tự động thanh khiết bổng giúp cậu thanh khiết thân thể,(自动清洁棒帮 kết quả search baidu) vừa nói: “Ngày mai từ chức, ngày hôm nay tiếp tục?”

Đôi mắt Quan Miên chậm rãi trợn to, đồng tử đã khôi phục lại sự trong sáng cùng bình tĩnh. “ Tôi thích tự đi từ chức, mà không phải bị người khác nhấc đi.”

Bạch Anh Tước bật cười, “ Chuyên gia phân tích số liệu bất cứ lúc nào cũng lãnh tĩnh như vậy sao ?” Anh lưu luyến không rời mà lấy ra tự động thanh khiết bổng.

Quan Miên nói: “Tôi quên mất anh ghét chuyên gia phân tích số liệu.”

Bạch Anh Tước nói: “Bổ sung một chút. Tôi chỉ là chán ghét chuyên gia phân tích số liệu ngoại trừ em.”

Quan Miên lười biếng nói: “Tôi cần phải biểu thị vinh hạnh sao ?”

Âm thanh lười biếng làm Bạch Anh Tước liền rục rịch ngóc “đầu” dậy.

Quan Miên cúi đầu liếc mắt nhìn, “Là tôi xuống giường hay là anh xuống giường?”

Bạch Anh Tước mặt mày hớn hở hỏi: “Tôi có thể hay không lựa chọn đồng thời xuống giường giải quyết?”

“Anh đè lại nó, tôi chặt nó?”

Bạch Anh Tước run vai cười ha hả, tiện tay từ bên trong tủ đầu giường lấy ra một cái như cái ống vừa giống như cái cốc, chụp lại cái bộ phận không an phận kia, sau đó ôm lấy Quan Miên, một tay nhẹ nhàn vuốt ve cậu.

Quan Miên cúi đầu nhìn vật kia liếc mắt một cái, “Đây chính là loại khí cụ xoa bóp kia.”

“Ân, loại khí cụ xoa bóp này.” Bạch Anh Tước hơi thở hổn hển.

Quan Miên vươn mình, đưa lưng về phía anh.

Bạch Anh Tước tiện tay ôm lấy cậu, đem hai người nhanh dính chặt vào nhau.

Không biết qua bao lâu, Bạch Anh Tước rốt cục đem đồ vật lấy xuống, đang muốn để qua một bên, liền thấy Quan Miên đưa tay qua.

Bạch Anh Tước không lên tiếng mà đưa tới, không bao lâu, liền nghe trong cổ họng Quan Miên phát ra tiếng ngâm khẽ đè nén. Anh ôm tay cậu càng thêm dùng sức, giây lát, không cam lòng mà thấp giọng nói: “Chúng ta có thể đồng thời giải quyết.”

Quan Miên không lên tiếng.

Liền không biết qua bao lâu, thời điểm Bạch Anh Tước đã từ tinh thần chấn hưng (phấn chấn) trở nên mơ mơ màng màng, nghe thấy Quan Miên lạnh nhạt nói: “ Đây là quan hệ nhân quả, không phải quan hệ đặt ngang hàng.”

Bạch Anh Tước theo bản năng mà đem cậu ôm vào trong lồng ngực.

Bởi vì là lần đầu tiên, ngày hôm sau Quan Miên vẫn còn có chút sưng tấy không khỏe.

Bạch Anh Tước gọi điện thoại cho thầy thuốc gia đình, một hồi tài xế liền đưa tới cái bao lớn, thầy thuốc gia đình dùng âm thanh chỉ đạo phương pháp xử lý.

Quan Miên nằm lỳ ở trên giường không nhúc nhích, tùy ý Bạch Anh Tước bận trước bận sau. Chờ anh thoa thuốc rồi châm cứu, Quan Miên mới cầm quần áo yên lặng mà mặc vào.

Bạch Anh Tước từ bên trong tủ quần áo lấy ra một bộ áo lót quần lót mới cùng quần áo thể dục, “Tôi đưa em.”

Quan Miên ngừng tay nhìn anh.

Bạch Anh Tước vội hỏi: “Em nói, bảo an, sẽ không hối hận chứ.”

Quan Miên nói: “Trước đó đã nói rõ, bảo an không phải là bảo tiêu.”

( Bảo an  Bảo tiêu )

Bạch Anh Tước cười nói: “ Rõ. Em là bảo an của công ty, tôi là hộ vệ của em.”

Lúc này Quan Miên mới cởi áo ngủ ngày hôm qua, mặc vào quần áo anh đưa. Chờ cậu rửa mặt xong xuôi, Bạch Anh Tước đã chuẩn bị xong bữa sang, không phải sườn bò, mà là bánh mì trứng chiên cùng xúc xích.

Trong ánh nắng sớm tươi sáng ăn bữa sáng với người yêu đang mặc quần áo của chính mình làm tâm tình Bạch Anh Tước thật tốt, cho nên thời điểm sáng sớm Đường Nhị cô cô theo lệ mà gọi điện thoại giục anh kết hôn, anh cũng không có như thường ngày nói từ chối, mà là chần chờ một chút, nói: “Con sẽ cân nhắc.”

Lại không nói Đường Nhị cô cô sợ hãi không thôi cỡ nào mà cúp điện thoại, Bạch Anh Tước cũng bị quyết định của chính mình động một cái.

Anh từng răng sắt (铁齿) như vậy cho rằng, chuyện kết hôn trước ba mươi tuổi như vậy tuyệt đối sẽ không phát sinh trên người mình, bởi vì không ngừng phản cảm đối với lời nói của thầy tướng số, cũng bởi vì anh tôn trọng tự do, khó có thể tưởng tượng cùng nửa kia chia sẻ không gian tình cảm riêng tư của chính mình. Thế nhưng sau khi gặp phải Quan Miên, anh cư nhiên cảm thấy được chuyện này không khó có thể tiếp thu như dĩ vãng. Anh hiện tại phiền não nhất chính là liệu Quan Miên sẽ tiếp thu. Anh cảm giác được, Quan Miên cũng đồng dạng là người yêu thích hưởng thụ không gian độc lập, e rằng cậu và hắn trước đây giống nhau, bài xích sinh hoạt chung. 

Bạch Anh Tước nhíu nhíu mày, ngẩng đầu lại nhìn thấy Quan Miên đang nhìn mình, trong mắt cất giấu một vệt quan tâm, tâm tình nhất thời hồi phục thoải mái vui vẻ như thời điểm dậy sớm. Kỳ thật cuộc sống nhà trên nhà dưới như vật và sinh hoạt chung cũng không có khác nhau quá nhiều, tình cờ cùng nhau qua đêm, đại đa số thời gian tan tầm cùng đi chơi, thế giới chỉ có lẫn nhau, không có những người khác tham gia. Suy nghĩ kỹ một chút, tâm tình vừa nãy thật là dư thừa.

“Đi thôi.” Mù mịt giữa chân mày anh thoáng chốc tan thành mây khói, cười tủm tỉm cầm lấy áo khoác trên kệ áo, cùng Quan Miên đồng thời đi ra ngoài.

Cho dù từ chức, cũng không phải đưa đơn xin từ chức cùng ngày có thể đi, ít nhất cần thời gian giao tiếp(chuyển giao công việc) một tuần lễ. Qua thông đạo công nhân tiên tiến Quan Miên thay đổi quần áo công sở, mới tới phòng làm việc cấp trên đưa đơn xin từ chức.

Thủ trưởng phảng phất sớm có sở liệu, chỉ là mang tính chất tượng trưng mà giữ lại, rồi đồng ý thỉnh cầu của cậu.

Từ trong lối đi công nhân đi ra, Quan Miên liếc mắt liền thấy Bạch Anh Tước đứng ở chính giữa một đám khách quý như là chúng tinh phủng nguyệt (tất cả những vì sao đều xoay quanh mặt trăng, ý nói Bạch Anh Tước là trung tâm). Đối với khách quý nói chuyện xã giao là thật cần thiết, có thể ở đây nhìn thấy chủ tịch tập đoàn Thịnh An thật sự là niềm vui bất ngờ. Ai cũng biết Bạch Anh Tước là siêu cấp du hí cuồng(cuồng chơi game, xem thêm), ngoại trừ cần phải đi hội nghị cùng xã giao ra, rất khó nhìn thấy bóng người của anh, chớ nói chi là ở hội triển lãm không quan trọng thế này.

Bạch Anh Tước một bên cười híp mắt đáp lại, một bên tìm kiếm thân ảnh Quan Miên, đợi khi tìm được, nụ cười di động trên mặt mới trở nên chân thành chút, thái độ liên quan cũng càng thêm ôn hòa.

Quan Miên cùng anh trao đổi một ánh mắt, liền dự định quay người công tác, mà mới vừa bước ra một bước, liền bị người chặn lại đường đi.

“Quan tiên sinh.” Trợ lý Du Hải Ba mang theo ba nam tử âu phục giày da cao đầu đại mã bốn phía bao quanh cậu.

Quan Miên hai tay cắm vào túi, nhàn nhạt nhìn bọn họ.

Trợ lý nói: “Du tiên sinh muốn gặp cậu một lần.”

Quan Miên nói: “Bây giờ là giờ làm việc của tôi. Thấy tôi rất thuận tiện, không cần hẹn trước.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro