Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bàng Quan Tinh Chiến

Chương 64: Bàng quan Tinh Chiến (Thượng)

.

Đứng ngoài xem Tinh Chiến

.

.

Đam mỹ: Toàn Tức Võng Du Chi Khổ Lực

Tác giả: Tô Du Bính

Biên tập: Người Nào Đó (nguoinaodo.wordpress.com)

.

.

“Nga, đáng chết!” Một thanh âm bén nhọn đột nhiên vang lên “Nơi này dùng để kéo vòng, ta thế mà lại quên mất nơi này dùng để kéo vòng”

Quan Miên quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một thanh niên có vòng eo nhỏ mặc trang phục đỏ tươi, đang nhanh tay ấn loạn trên mặt bảng khống chế. Trừ bỏ loại máy bay chiến đấu hạng nhỏ ra, thì trang phục của những loại máy bay còn lại tương đối nhẹ nhàng. Bất quá, người lựa chọn đồng phúc sáng rõ như vậy thì lại tương đối ít.

Bên cạnh hắn là một thanh niên khác có vóc dáng khôi ngô tuấn tú, người này chỉ liếc hắn một cái, mắng “Ngu ngốc. Năng lượng có sẵn và dụng cụ đẩy mạnh hệ thống đang bị xung đột.”

Eo nhỏ thanh niên nói “Ta biết, ta biết. Ngươi đừng có giục nữa”

Hắc Ám Đại Công khoan thái “Tắt bỏ hệ thống sinh thái duy trì năng lượng bên ngoài đi. Thu hồi rada dò xét về” Biểu hiện của hắn tương đối bình tĩnh, có thể thấy rõ ràng loại chuyện này phát sinh không phải chỉ mới một lần.

Eo nhỏ thanh niên có chút ủy khuất “Tại ta gần đây quen dùng Cự Vô Phách, cho nên mới nhất thời quên mất cách sử dụng Đại hình máy bay chiến đấu thôi”

Hắc Ám Đại Công “Đây đã là lần thứ năm trong tháng”

Eo nhỏ thanh niên dậm dậm chân, gắt gỏng “Ta chỉ quên một chút thôi”

Vóc dáng cao to làm động tác nôn khan “Này yêu quái, ngươi có thể hành động bình thường một chút được không?”

Eo nhỏ thanh niên hừ lạnh “Đối với một nhân yêu như ta, thì đây đã là biểu hiện quá đỗi bình thường rồi”

Ánh đèn trong khoang thuyền dần dần ảm đạm đi, các mặt bảng khống chế của hệ thống cũng chỉ còn lại duy nhất một ánh đèn.

Quan Miên tính toán thời gian, từ lúc Hắc Ám Đại Công tuyên bố đóng lại hệ thống đến xong xuôi tất cả mất tổng cộng 54 giây. Trong lúc này, các thuyền viên phối hợp với nhau tương đối ăn ý, hẳn là thường xuyên tổ đội trong Tinh Chiến.

Hắc Ám Đại Công hô to “Mở lại”

Theo âm thanh “tích táp” phát ra, khoang thuyền lại chậm rãi sáng lên.

Vóc dáng cao lớn quát eo nhỏ thanh niên “Nhân yêu, nhớ rõ kéo vòng đúng lúc đấy”

“Biết rồi” Eo nhỏ thanh niên giơ tay lên, mãnh mẽ kéo xuống.

Vút———-

Phi thuyền đột nhiên lao nhanh về phía trước.

Cô gái nhỏ vô cùng đáng yêu đứng bên cạnh tay phải của Hắc Ám Đại Công, hỏi “Đại Công, ngươi có muốn thả rada dò xét không?”

“Không cần. Lấy tốc độ trước mắt của chúng ta,thì không ai có thể đuổi kịp. Trước tiên, chúng ta cứ đi một vòng quanh chiến trường nhìn thử xem có đối thủ nào đang trên tuyến không”

Eo nhỏ thanh niên “Đại Công chuẩn bị đem tất cả bọn họ đánh bại sao?”

Hắc Ám Đại Công đưa khuỷu tay đặt lên thành ghế, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve bờ môi, cười nói “Không, như vậy rất lãng phí thời gian. Cứ tìm vài con mồi ngon miệng để xuống tay là được”

Eo nhỏ thanh niên chấn hưng lại tinh thần, đáp “Hảo đáng sợ a. Ta cầu nguyện hôm nay con cẩu hùng dốt nát kia cũng đang ở trong này”

Vóc dáng cao lớn “Hắn nhất định sẽ lại gặp phải ác mộng cho xem”

Quan Miên liếc mắt nhìn Hắc Ám Đại Công một cái.

Hắc Ám Đại Công giải thích “ID của cẩu hùng dốt nát kia là Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng, hắn trước đây là lão đối thủ của chúng ta ở Cự Vô Phách, nhưng hiện tại đã chuyển qua tất cả các loại chiến trường, nhất là ở Đại hình máy bay chiến đấu.”

Liên tục chiến đấu ở các chiến trường… Tuy Hắc Ám Đại Công chưa từng nói ra nhưng Quan Miên có dùng đầu gối để suy nghĩ cũng đoán được việc này. Nhớ tới kháng nghị trước kia của Thể Hồ Thanh Tỉnh, y cảm thấy Đế Diệu nghiệp đoàn dưới sự hướng dẫn của Hắc Ám Đại Công, đại khái cũng không có bao nhiêu người bình thường.

Lúc này, cô gái đáng yêu kia đột nhiên nói “Đại Công, có phi thuyền đang tiến vào phạm vi dò xét của Rada”

Hắc Ám Đại Công “Chiêm Ny Phất, tới gần một chút”

“Được” Eo nhỏ thanh niên được gọi là Chiêm Ny Phất vui rạo rực mà đổi hướng đường bay, đưa phi thuyền tiền về phía dụng cụ đinh vị xuất hiện trên Rada.

Quan Miên chăm chú nhìn vào màn hình lớn ở phía trước. Chỉ một lát sau đã thấy một chiếc máy bay chiến đấu khác xuất hiện trên màn hình.

Vóc dáng cao lớn nói “Đối phương gửi tới thông tin thỉnh cầu”

Chiêm Ny Phất “Không cần tiếp nhận”

Vóc dáng cao lớn “Hắn là người tình cũ của ngươi sao?”

Chiêm Ny Phất “Ngu ngốc! Nếu hắn định đầu hàng thì sao bây giờ? Vậy còn gì gọi là vui nữa!”

Vóc dáng cao lớn nghe thấy thế, liền hơi do dự.

Hắc Ám Đại Công lên tiếng “Nhận đi”

Chiêm Ny Phất u oán mà nhìn về phía Hắc Ám Đại Công. Bởi vì Quan Miên vừa vặn ngồi ở vị trí bảo quát tất cả, cho nên cũng phi thường vinh hạnh mà hưởng thụ nhiệt lượng phát ra từ ánh mắt của hắn.

Vóc dáng cao lớn vừa mới chuyển thông tin xong, thì một người râu ria xồm xàm, thân hình mập mạp đã xuất hiện trên màn hình. Hắn vừa nhìn thấy Hắc Ám Đại Công thì hô lớn một tiếng.

Hắc Ám Đại Công giơ hai ngón tay lên vẫy vẫy hắn “Tuy hệ thống Tinh Chiến đối với việc mắng chửi người không hà khắc như những trò chơi khác, nhưng ta sẽ nhớ kỹ chuyện ngày hôm nay”

Người có thân hình mập mạp giống như ăn phải ruồi bọ, hé ra khuôn mặt buồn bực rối rắm “Ngươi tới đây làm cái gì?”

Hắc Ám Đại Công cười tủm tỉm “Tìm ngươi ngoạn a”

Người mập mạp có chút đau đầu mà sờ sờ cái trán “Ngươi không thể hoàn toàn quên ta được sao?”

“Không thể… Bằng không cuộc sống của ta sẽ không thú vị”

Nếu không phải hiện tại có rất nhiều người, nếu không phải biểu tình của Hắc Ám Đại Công quá mức chêu tức, nếu không phải vẻ ngoài của người mập mạp rất khó coi, vậy thì đại khái cuộc nói chuyện này sẽ bị hiểu nhầm là đang diễn kịch điện ảnh trình chiếu trên ti vi.

Quan Miên thấp giọng hỏi “Hắn là Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng sao?”

Hắc Ám Đại Công cười nói “Chính hắn”

Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng mở to hai mắt đánh giá Quan Miên, sau đó nghi hoặc hỏi “Y là ai vậy?”

Hắc Ám Đại Công “Xuân Mộng Bất Tỉnh”

Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng có chút tán tưởng nói “Tên rất có cá tính. Đồ đệ của ngươi sao?”

Hắc Ám Đại Công “Không phải”

“Không phải đồ đệ thì ngươi cho hắn ngồi cạnh mình làm gì? Hắn cũng không phải là lão bà của ngươi a?”

Hắc Ám Đại Công nghĩ nghĩ “Trước mắt tạm thời không phải”

Quan Miên lé mắt nhìn hắn một cái.

Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng dường như cũng không để ý nhiều như vậy. Hắn chà xát bàn tay, nói “Được rồi, được rồi. Bớt sàm ngôn đi. Chúng ta đánh như thế nào đây?”

Hắc Ám Đại Công “Ta trước tiên đi xung quanh nhìn một chút đã, không còn ai khác sẽ quay lại tìm ngươi”

“Cái gì!” Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng còn muốn nói gì đấy, thì Vóc dáng cao lớn đã làm theo ám chỉ của Hắc Ám Đại Công, cắt đứt thông tin liên lạc.

Trước khi Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng kịp nổi bão, thì Chiêm Ny Phất đã nhanh tay đổi phương hướng di chuyển của bọn họ, tăng tốc độ phóng đi.

Quan Miên nhìn bộ dạng thản nhiên ngồi dựa vào ghế của Hắc Ám Đại Công, mặt không chút thay đổi hỏi “Lúc nãy, người vừa nói trước-mắt-tạm-thời-không-phải nghĩa là sao?”

Hắc Ám Đại Công đem trọng tâm thân ghê của mình điều chình về phía y, mìm cười nói “Ngươi còn nhớ rõ trước đây ta đã từng nói gì không? Ở bên cạnh ngươi so với lúc ở bên cạnh các đối tượng thân cận khác nhau như thế nào?”

Quan Miên nhíu mày.

“Cho nên… Vì để bản thân ta lúc sinh thời cũng được trải qua hôn nhân… Ta quyết định, nếu sau sáu mươi tuổi mà vẫn còn độc thân, thì chúng ta sẽ kết hôn với nhau”

“Trong khi ngươi mải lo lắng cho toàn bộ quá trình này, thì ý nguyện của ta ở đâu vậy?”

Hắc Ám Đại Công chớp chớp mắt “Chẳng phải hiện tại ta đang hỏi ý kiến ngươi sao?”

“Ta cự tuyệt”

Hắc Ám Đại Công hiển nhiên là đã sớm dự đoán được đáp án này, hắn không nhanh không chậm nói “Không sao, người vẫn còn thời gian vài thập niên nữa để chậm rãi lo lắng”

“Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghĩ qua… Vào lúc ngươi sáu mươi tuổi, thì ta đã kết hôn với người khác?”

“Đã từng”

Quan Miên chọn chọn lông mày, tựa hồ đang chờ đợi những lời nói kinh hồn tiếp theo của hắn.

“Cho nên ta vẫn đang do dự, hẳn là tiếp tục tôn trọng quy tắc về vận mệnh tự nhiên (1), hay là cứ việc theo đuổi ngươi để ngươi chỉ có thể nhìn đến một mình ta (2)” Hắc Ám Đại Công ngừng một chút, lại bổ sung “Hoặc là cứ để ngươi chỉ nhìn một mình ta đã, sau đó mới tôn trọng vận mệnh tự nhiên sau (3)”

“Đứng trên lập trường của người bị hại vô tội chẳng biết tại sao mình lại bị cuốn vào sự việc này, ta đề nghị ngươi lựa chon phương án thứ nhất (1)”

Hắc Ám Đại Công mỉm cười “Được thôi, ta sẽ cân nhắc ý kiến của ngươi” Hắn dừng một lúc lại nói “Nhưng nếu dựa trên lập trường cá nhân mà nói, thì ta muốn đổi sang thế tiến công hơn”

“Đại Công, lại có phi thuyền xâm nhập vào phạm vi Rada của chúng ta” Lúc này, cô gái đáng yêu kia bỗng nhiên lên tiếng.

Chiêm Ny Phất “di” một tiếng, hô lớn “Có những hai cái a” Sau đó, hắn liền đem hình ảnh từ Rada chuyển sang màn hình lớn.

Có hai điểm đỏ đang song song nổi lên trên màn hình, cùng nhau tiến về phía này.

Hắc Ám Đại Công hơi điều chỉnh lại tư thế ngồi, ánh mắt lóe lên quang mang hưng phấn “Song tử hạm sao? Ta rất thích. Chuẩn bị máy bay Mini chiến đấu”

Hắn vừa dứt lời, liền có mười người đứng lên nhảy ra ngoài.

Vóc dáng cao lớn “Đại Công, lần này chúng ta sẽ đánh như thế nào?”

Hắc Ám Đại Công vuốt cằm nói “Dụ bọn họ lên thuyền được không?”

“Có vẻ không được ổn lắm”

Cô gái đáng yêu cùng Chiêm Ny Phất trăm miệng một lời cự tuyệt.

Bọn họ đến đây là để chơi Tinh Chiến, chứ không phải đến để chơi vật lộn! Nhớ lại tình cảnh lần trước, Hắc Ám Đại Công cố ý làm cho kẻ khác đột nhập vào phi thuyền, liền khiến bọn họ không rét mà run.

Hắc Ám Đại Công quay đầu sang hỏi Quan Miên “Ngươi cảm thấy thế nào?”

Quan Miên điều chỉnh lại tư thế, nhắm mặt nói “Không quá ồn ào là được”

Hắc Ám Đại Công hướng Vóc dáng cao lớn hô to “Mở võng phòng ngự co dãn ra”

Vóc dáng cao lớn có chút ngẩn người. Bọn họ hợp tác nhiều lần như vậy, nhưng cho tới hiện tại mới gặp Hắc Ám Đại Công sự dụng chiêu này.

Hắc Ám Đại Công “Hiệu quả cách âm của nó tương đối tốt”

.

.

.

Hết chương 64

Chương 65: Bàng quan Tinh Chiến (Trung)

Đứng ngoài xem Tinh Chiến

Đam mỹToàn Tức Võng Du Chi Khổ Lực

Tác giảTô Du Bính

Biên tậpNgười Nào Đó (nguoinaodo.wordpress.com)

.

.

“Bọn họ phóng ra lưu tinh tên lửa” Thân ảnh cô gái đáng yêu trở nên mờ mờ ảo ảo, phi thuyền cũng liên tục bị lắc lư do va chạm.

Hắc Ám Đại Công quay sang hỏi Quan Miên “Cảm giác thế nào?”

Quan Miên vẫn tiếp tục nhắm chặt hai mắt, tay y đặt ở vị trí dạ dày, thản nhiên nói “Rất thoải mái”

Hắc Ám Đại Công cười lớn “Được rồi. Chúng ta nghênh đón bọn họ thôi”

Mọi người trên thuyền tựa hồ tựa hồ đối với các loại suy nghĩ kỳ quái của Hắc Ám Đại Công đã tập mãi thành thói quen, nên không chút nào nghi ngờ liền vọt tới.

Vóc dáng cao lớn “Võng co dãn phòng ngự giảm 30%, đại khái còn cần 35 giây nữa mới có thể hoàn toàn hướng đúng phạm vi công kích, dự đoán đến lúc đó võng co dãn chỉ còn lại từ 15 – 20%”

Hắc Ám Đại Công “Vũ khí chính đã chuẩn bị xong chưa?”

Một tiềng cười khằng khặc quái dị đột nhiên vang lên “Đã chuẩn bị xong rồi” Người phát ra âm thanh này là một cô bé khả ái, trước đầu có một chỏm tóc nhỏ nhỏ xinh xinh.

Chiêm Ny Phất hưng phấn mà kêu lớn “Chúng ta thật sự rất đê tiện a! Chúng ta thế mà vẫn luôn làm loại chuyện như thế này!”

Vóc dáng cao lớn nói “Xin đừng đem ta và ngươi gộp vào cùng một chỗ”

Chiêm Ny Phất “Xin ngươi không cần mơ tưởng đến việc chúng ta sẽ cùng một chỗ với nhau”

Hắc Ám Đại Công “Trước tiên nạp đầy năng lượng đi đã”

Vóc dáng cao lớn buồn bực mà liều mạng ấn các phím trên mặt bảng khống chế.

Một thanh âm khác kêu lớn “Hạ lưu! Ngươi phát ra nhiều S như thế đối với ta để làm gì?”

“Không cần bảo ta hạ lưu! Người ta muốn là Hạ Ngọ Lưu Hãn chứ không phải ngươi” Vóc dáng cao lớn cả giận nói.

Chỏm tóc nhỏ (là 1 người nào đấy) “Bắt đầu tính thời gian, mười, chín, tám,…”

Những người khác đều ngẩng đầu nhìn màn hình.

Ba…

Hai…

Một!

Hai tên lửa lớn bay ra, vừa vặn một trái một phải cắm trúng vào thân của Song Tử Hạm.

Hắc Ám Đại Công “Máy bay Mini chiến đấu đâu?”

“Từ A đến J đã chuẩn bị sẵn sàng”

Chiêm Ny Phất “Ta muốn nói chuyện với H”

“Ta câm điếc cả rồi” Một thanh âm nặng nề đột nhiên vang lên

Chiêm Ny Phất nghe thấy vậy liền ôm lấy ngực “Nga, ngươi thật sự rất tàn khốc a!”

Hắc Ám Đại Công “Loại chuyện này các ngươi có thể đợi đến khi ra khỏi trò chơi chia sẻ với nhau. Chú ý vào việc trước mắt đi”

Đèn đỏ báo hiệu khẩn cấp lúc này đột nhiên sáng lên.

Hạ Ngọ Lưu Hãn “Võng co dãn chỉ còn lại 5%”

Hắc Ám Đại Công hô lớn “Né tránh”

Chiêm Ny Phất vừa nhanh tay thay đổi lộ trình của phi thuyền, vừa tiếc hận nói “Ta còn chưa kịp nhìn thấy đỉnh điểm của thủy triều a”

Hắc Ám Đại Công “Ngươi cứ chịu khó học hỏi theo H, thì nhất định sẽ có cơ hội”

“Báo cáo, A đã hoàn thành nhiệm vụ”

“Báo cáo, G đã hoàn thành nhiệm vụ”

Chiêm Ny Phất lập tức quay đầu phi thuyền lại, rất nhanh trên màn hình liền xuất hiện hai luồng lửa bắn ra ngoài.

Vài chiếc máy bay mini chiến đấu đang quay về địa điểm xuất phát.

Chiêm Ny Phất oán giận “H, rốt cuộc ngươi đang làm cái gì a? Vì sao mỗi lần quay về, ta đều không được nghe thấy tin tức lập công của ngươi?”

Không nhận được câu trả lời, qua một lúc, thì G mới lên tiếng “H trước sau như một đã anh dũng hy sinh”

Trong khoang thuyền nhất thời bật lên tiếng cười.

Chiêm Ny Phất ấn ấn cái trán, nói “Hắn đến khi nào mới học được cách nhìn đường đây? Mỗi lần đều cùng với địch nhân diễn vở kích Romeo và Juliet, thật sự làm tổn thương trái tim ta a”

Quan Miên lúc này đột nhiên hỏi “Tinh Chiến có loại bom mạnh như vậy sao?” Hay là Hắc Ám Đại Công đã lợi dụng những phần lỗi đang tồn tại trong trò chơi, để đem đối phương tiêu diệt.

Hắc Ám Đại Công “Đấy không phải làm bom”

Quan Miên có chút nghi hoặc mà nhìn hắn.

“Đó là dụng cụ dùng để cung ứng năng lượng cho phi thuyền”

“…”

“Bởi vì dụng cụ cung ứng năng lượng ACH15 cho phi thuyền rất nhỏ, cho nên, có đôi khi chúng ta sẽ dùng dụng cụ đẩy mạnh đem nó bắn vào vị trị khoang thuyền không ổn định của đối phương, như vậy sẽ làm cho máy bay chiến đấu bị nổ tụng. Hiệu quả rõ rệt, tốc chiến tốc thắng” Hắc Ám Đại Công cười tủm tỉm “Vào những lúc như vừa rồi thì cần phải dùng đến loại này”

“Phi thuyền có mấy người điều khiển dụng cụ cung ứng năng lượng”

“Bốn”

Lúc này, cô gái đáng yêu đột nhiên lên tiếng “Có phi thuyền đang áp sát đến gần chúng ta”

Chiêm Ny Phất “Ta giống như ngửi thấy một cỗ mùi vị quen thuộc”

Hạ Ngọ Lưu Hãn “Ngươi thúi lắm?”

ChiêmNy Phất “Phi. Vào loại thời điểm này mới xuất hiện, thì chỉ có thể là lão già đối thủ kia. Không phải hắn thì còn ai khác sẽ xông ra làm anh hùng, ngăn cơn sóng dữ vào thời khắc mấu chốt này nữa?”

Hạ Ngọ Lưu Hãn “Đối phương gửi đến thông tin thỉnh cầu”

Hắc Ám Đại Công “Chúng ta vẫn còn hai cái dụng cụ cung ưng nặng lượng đúng không?”

Cả khoang thuyền bỗng vang lên một trận cười gian.

Người lái máy bay mini chiến đấu vừa trở về liền nhận thấy có cái gì đó không đúng đang xảy ra, liền hơi hoảng sợ.

Hắc Ám Đại Công “Chuẩn bị công kích luân phiên”

Vóc dáng cao lớn “Vậy thông tin kia thì sao?”

Hắc Ám Đại Công “Mọi người yên lặng một chút… Tiếp nhận đi”

Thông tin được chuyển đến, Hoàng Thành Miếu Bí Thư Trưởng cùng với thân thể to béo rất hài hòa với độ lớn của màn hình, lần thứ hai xuất hiện “Thế nào? Ngươi có muốn làm một trận hay không?”

Hắc Ám Đại Công “Ân, ngoài ngươi ra, thì ta cũng không còn đối thủ nào khác”

“Ta thèm vào!” Hoàng Thành Miếu Bí Thư Trưởng rít gào “Ngươi bớt ghê tởm đi! Muốn đến liền đến, nói nhảm vừa thôi”

Hắc Ám Đại Công nâng tay lên chống cằm “Được rồi. Ngươi chờ một chút, ta sẽ lập tức cho phi thuyền quay lại”

Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng “Người đừng có mà lừa ta a, lần trước ngươi cũng nói là đợi ngươi quay đầu lại, ai ngờ ta chờ cả nửa ngày mà vẫn không thấy đâu, ngươi thì lại nắm lấy cơ hội công kích mông sau của ta”

Hắc Ám Đại Công “Điều này thì ta nhất định phải làm sáng tỏ. Ta đối với mông của ngươi, một chút hững thú cũng không có” Hắn nói xong liền liếc mắt đầy ý vị thâm trường về phía Quan Miên.

Đôi mắt Quan Miên khẽ mở ra một khe nhỏ, đồng tử hướng Hắc Ám Đại Công quét quét một vòng, sáu đó lại tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.

Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng không hiểu tại sao Hắc Ám Đại Công lại như nói vậy liền hỏi “Sao tự dưng ngươi lại chuyển sang thảo luận mông để làm gì?”

“Bí Thư Trưởng, bọn họ đang dùng tốc độ rất cao tiến về phía chúng ta!” Thanh âm của thông tấn khí truyền đến như muốn nổ tung cả khoang thuyền.

Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng nghe thấy vậy liền trừng mắt nhìn Hắc Ám Đại Công “Ngươi lại muốn làm gì?”

Hắc Ám Đại Công “Không có gì, ngươi không thích mông, thì ta cứ đánh chính diện là được rồi”

Thông tấn khí bên kia lại hộ lớn “Bọn họ thật sự muốn đâm vào chúng ta”

Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng cả giận nói “Ngươi định làm gì! Loại đánh này rất không có kỹ thuật a!”

Hắc Ám Đại Công “Vậy như thế nào mới tính là có kỹ thuật?”

Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng “Tốt nhất là ngươi cùng ta đại chiến mấy trăm hiệp đi?”

Hắc Ám Đại Công “Đùa giỡn với ngươi lâu như vậy, ta hẵn là sẽ chết vì mệt”

Hạ Ngọ Lưu Hãn đột nhiên gửi một phong thư tới tất cả các mặt bảng khống chế:

GO!

Rầm!

Phía thông tấn khí truyền ra một trận nổ lớn.

Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng quay đầu lại kinh hoảng hỏi “Phát sinh chuyện gì?”

Có người hối đáp “Có vật gì đó vừa đánh vào khoang tầng một của chúng ta”

Hắc Ám Đại Công đột nhiên cởi bỏ dây an toàn đứng lên.

Những thuyền viên khác thấy vậy đều noi theo.

Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng thấy vẻ mặt bọn họ ngưng trọng, liền cau mày “Không phải chỉ là một trận chiến thôi sao, thắng thua là chuyện bình thường, ta còn chưa nói gì, ngươi làm chi lại trưng ra vẻ mặt này?”

Hắc Ám Đại Công “Kỳ thật vào khoảng thời gian còn hay vào Cư Vô Phách lúc trước, ta đã chán chơi phi thuyền”

“…”

“Vì vậy, ta thật vui bởi ngươi đã hy sinh bản thân mình để cảnh tỉnh ta nhớ lại chuyện này”

“…”

“Hy vọng lần hy sinh này, có thể giúp ngươi quay trở về Cự Vô Phách” Hắc Ám Đại Công cười tủm tỉm “Có thể chà đạp người khác, ta cho tới bây giờ chưa từng chê ít”

“Ta thèm vào” Thành Hoàng Miếu Bí Thư Trưởng vừa nói xong, thì thông tấn khi phía sau lưng hắn liền biền thành một trận lửa, thông tin liên lạc lập tức cắt đứt.

Hắc Ám Đại Công “Thật là bi ai”

Khoang thuyền yên lặng trong một giây, sau đó liền vang lên một trận cười lớn.

Thông tấn khí truyền đến thanh âm của B “Báo cáo, B đã hoàn thành nhiệm vụ”

Chiêm Ny Phất cười nói “Không uổng ngươi mang họ Trâu (trâu bò) a!”

B im lặng vài giây mới trả lời “Ta họ Chu”

Chiêm Ny Phất “Ta coi như không nhìn thấy nét phiết và nét nại trong họ của ngươi”

“…”

Hạ Ngọ Lưu Hãn “Đại Công, kế tiếp chúng ta sẽ làm gì đây?”

Bốn cái dụng cụ cung ứng năng lượng đã bị đá bay ra ngoài, chỉ còn lại duy nhất một cái dùng để duy trì sinh thái hệ thống, trọng lực hệ thống, chiếu sáng khoang thuyền,… cái cuối cùng này không có khả năng sẽ bị đá luôn ra a, nếu bị đá bay tương đương với diệt vong.

Ở trong Tinh Chiến, máy bay mini chiến đấu được dùng để phụ trợ cho cuộc chiến, còn thắng bại được quyết định bởi phi thuyền mẹ. Cho nên một khi phi thuyền mẹ bị phá hủy, thì cho dù ở bên ngoài có máy bay chiến đấu hay không, vẫn bị coi là đã thua.

Hắc Ám Đại Công nghiêng đầu, liền phát hiện ra Quan Miên không biết từ khi nào đã thực sự ngủ mất “Đi dạo xung quanh một chút xem sao”

Hắn đi xuống khỏi đài khống chế, tiền vào phòng nghỉ đem một tấm thảm con ra đắp lên người Quan Miên.

Chiêm Ny Phất thấy vậy liền nói “Tuy ta không muốn phá hỏng không khí của các ngươi, nhưng hiện tại không thể không nói… chúng ta hiện giờ đang ở trạng thái sóng điện não, nên sẽ không bị cảm lạnh”

Hắc Ám Đại Công mỉm cười “Ta chỉ là đem vật chất của bản thân mình, để lên người trong mắt ta mà thôi”

Tất cả mọi người đều lộ ra biểu tình giật mình.

Chiêm Ny Phất có chút buồn bực “Đại Công, ta quen biết ngươi đã lâu như vậy, mà ngươi chưa từng một lần nghĩ đến việc sẽ xuống tay với ta sao?”

Hắc Ám Đại Công “Mấy ý nghĩ kiểu giết người diệt khẩu linh tinh gì đó à? Ta có đôi khi cũng đã nghĩ đến”

“…”

.

.

.

Hết chương 65

Chương 66: Bàng quan Tinh Chiến (Hạ)

Đứng ngoài xem Tinh Chiến

Đam mỹToàn Tức Võng Du Chi Khổ Lực

Tác giảTô Du Bính

Biên tậpNgười Nào Đó (nguoinaodo.wordpress.com)

.

.

Lúc Quan Miên tỉnh lại, liền phát hiện ra trên màn hình lớn đang chiếu một bộ phim ngày xưa.

Chiêm Ny Phất kêu lớn “Vì sao Trầm Thận Nguyên lại là kẻ đứng sau màn độc thủ kia? Còn nữa, vì cái gì mà Tiểu Chu lại không sử dụng di động để báo nguy a? Cho dù là ở thể kỉ 21, thì di động vẫn phải luôn luôn mang theo bên mình chứ? Ai lại còn có cơ hội để dùng bồ câu đưa tin như thế này? Đã thế con bồ câu kia còn bị thợ săn giết lấy thịt a, cho nên mới có loại tình tiết thối nát không xin được hộ trợ này”

Hạ Ngọ Lưu Hãn “Sao ngươi lại biết ở thế kỷ hai mươi mốt sẽ không dùng bồ câu đưa tin?”

Chiêm Ny Phất “Bởi vì so với ngươi, ta rõ ràng biết thưởng thức hơn”

Hạ Ngọ Lưu Hãn “Ta thích chính là thể loại sôi động nhưng không tục tĩu”

Chiêm Ny Phất căm giận nói “Hài kịch thoải mái êm đẹp bị nguơi viết thành đại bi kịch khủng bố hiềm nghi, thực sự khiến ta phải mở rộng tầm mắt a”

Hạ Ngọ Lưu Hãn “Ta đây lại có thể viết ra loại kịch bản diễn trò tình cảm vớ vẩn này sao? Vừa gặp mặt, nội tiết tố của Trầm Thận Nguyên cùng La Thiếu Thành đã bị không khí trầm ngập ái muội thúc giục sinh ra phản ứng hóa học, sáu đó liền xúc động chạy đi thuê phòng?”

“Tại sao nguơi có thể nghĩ ra một nội dung kịch bản xấu xa như vậy?!” Thanh âm của Chiêm Ny Phất trở nên trầm thấp “Hay là nguơi cứ cân nhắc, viết thử đi nha”

“…”

Quan Miên ngồi xuống, cúi đầu nhìn tấm thảm vừa đuợc đắp trên nguời mình, hỏi Chiêm Ny Phất “Những nguời khác đâu rồi?”

ChiêmNy Phất “Logout”

Quan Miên “Vậy tại sao các nguơi còn chưa đi?”

Chiêm Ny Phất “Thực rõ ràng là chúng ta đang đợi nguơi tỉnh lại”

Hạ Ngọ Lưu Hãn “Đại Công chuyển qua chơi mạch hệ thống rồi”

Quan Miên “Mạch hệ thông?”

Hạ Ngọ Lưu Hãn “Mạch hệ thống của Cự Vô Phách cùng với nguồn sinh lực cung ứng năng luợng cho hệ thống đều có thể thay đổi, chính vì thế mạch hệ thống của phi thuyền cũng là bản thu nhỏ của Cự Vô Phách. Đại Công thỉnh thoảng sẽ tới nơi này để tìm kiếm cảm giác”

Quan Miên gật gật đầu, cầm thảm đứng dậy.

Chiêm Ny Phất “Mạch hệ thống nằm ở cạch phòng nghỉ”

“Cảm ơn” Quan Miên đi đuợc hai buớc, chợt quay đầu nói “Ta cảm thấy vấn đề vừa gặp mặt đã trao thân thể thực sự rất cẩu huyết”

“…”

Hạ Ngọ Lưu Hãn liếc Chiêm Ny Phất “Nguơi thấy chưa!”

Quan Miên “Vì thế nên đổi thành hạ một chút xuân duợc vào café của bọn họ. Như vậy quá trình sẽ hợp lý hơn”

Hạ Ngọ Lưu Hãn “…”

Chiêm Ny Phất khâm phục nói “Đuợc. Quả nhiên cao thâm”

.

.

.

Quan Miên dọc theo hành lang đi đến phòng cung ứng năng luợng.

Hắc Ám Đại Công cũng không quay đầu lại nhìn y, chỉ hỏi “Tỉnh rồi sao?”

“Ân”

“Hệ thống cung ứng năng luợng của Cự Vô Phách gồm ba phần, một là dụng cụ dùng để đo luợng cung ứng, cái khác là máy phát điện, còn lại là do con nguời tự khởi động dụng cụ cung ứng năng luợng. Cấu tạo của Cự Vô Phách đầu tiên hoàn toàn là do máy phát điện chịu trách nhiệm về nguồn sáng trong khoang thuyền và sinh lực của bảng khống chế. Nó tốt ở chỗ có thể dễ dàng đo đuợc luợng cung ứng đã sử dụng mà máy phát điện gửi đến. Nhưng hiện tại, dụng cụ cung ứng năng luợng đã bị phá hủy, hệ thống khống chế Cự Vô Phách vẫn không bảo trì kịp thời”

“Hỏng ở chỗ nào?”

“Một là khối luợng của máy phát điện rất nặng, hai là mạch điện thực sự đã trở nên rất phức tạp, có đôi khi sẽ hỏng trong một lúc hoặc trực tiếp ngừng chạy cả ngày”

“Đây là do hệ thống cố ý thiết kế lỗi sao?” Nếu là hệ thống trò chơi, thì việc chuẩn bị một máy phát điện không có sực nặng căn bản không phải vấn đề.

Hắc Ám Đại Công cuời nói “Như vậy mới trở nên thú vị, không phải sao?”

Quan Miên nhún vai.

“Hiện tại đã là muời hai giờ đêm, nguơi không logout sao?” Hắn nhớ rõ thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Quan Miên luôn rất đúng giờ.

Quan Miên đem tấm thảm trong tay ném cho Hắc Ám Đại Công “Cảm ơn. Ngủ ngon”

Hắc Ám Đại Công tủm tỉm cuời “Hoan nghênh lần sau lại đến chơi. Ngủ ngon”

.

.

.

Từ trong trò chơi đi ra, Quan Miên phát hiện hai chân mình có chút cứng đờ, y không khỏi vận động qua lại một chút ở thiết bị trò chơi xong mới lặng lẽ đi tắm rồi ngủ.

Nằm ở trên giuờng, cơn buồn ngủ không giống như những ngày khác, cứ thế mà đến.

Có lẽ tại trong trò chơi đã ngủ quá nhiều, cho nên vào thời điểm yên tĩnh này y không hề cảm thấy mệt mỏi, nguợc lại có cảm giác trống rỗng cô đơn lạnh lẽo.

Hồi tuởng lại các loại thanh âm ồn ào khi ở nghiệp đoàn cùng phi thuyền, y không khỏi có chút nhớ nhung.

Truớc kia, y và Kim Vũ Trụ ở cùng nhau, tuy rằng chỉ có hai nguời, nhưng giọng nói của Kim Vũ Trụ lại huyên náo giống như muời nguời đang ở chung, lúc hắn vừa mở miệng, y thực có cảm giác ngàn vạn con ruổi bọ đang ong ong bên tai mình. Sau khi vào ngục giam, thì bạn trong ngục cũng thuờng xuyên hi hi ha ha, y tuy rằng không cùng tham dự với họ, nhưng các loại tiếng cuời hoà với thanh âm bình luân cũng chưa từng dứt bên tai y. Chỉ đến hiện tại, khi còn lại mình y một nguời sống ở trong này, bốn phía là bốn bức tuờng im lặng, đến cả không khí cũng giống như đã ngưng đọng cố định lại một vị trí, thì ý mới cảm thấy cô đơn.

Loại cảm giác này không lâu phía truớc Quan Miên đã nhận ra, chỉ là hiện tại càng thêm khiến y thấy trầm trọng.

.

.

.

Ngày hôm sau vào trò chơi, Quan Miên vừa mới cầm đuợc cây búa trong tay, chuẩn bị đánh xuống thì thấy Thể Hồ Thanh Tỉnh vội vàng chạy đến nói “Sớm! Nguơi đã nghe nói chưa?”

“Ta còn chưa xem báo chí hôm nay”

“Đêm qua cuối cùng cũng có kết quả rồi. Nghe nói kẻ đánh lén Hắc Diệu Thạch nghiệp đoàn cùng với Nhất Trụ Kình Thiên nghiệp đoàn chính là nguời của Nhất Trụ Kình Thiên nghiệp đoàn a, hình như là Tà Đao Trảm cùng Thanh Trì Lưu Thủy gì đấy”

“Nga”

Thể Hồ Thanh Tỉnh có chút hưng phấn mà kể tiếp “Sau đó Nhất Trụ Kình Thiên phát điên ngay tại chỗ, lập tức đem bọn họ trục xuất khỏi nghiệp đoàn, còn nguyện ý giúp Hắc Diệu Thạch nghiệp đoàn gánh vác một nửa tổn thất”

“Nga”

“Sự tình đã nháo thành như vậy, hẳn là Tà Đao Trảm cùng Thanh Trì Lưu Thủy cũng không còn cách nào tiếp túc chơi game nữa đi”

“Nga”

“Chẳng lẽ nguơi một chút cũng không cảm thấy chuyện này có uẩn khúc sao?”

“Không biết. Ta cảm thấy nó giống như kịch cẩu huyết, nhìn mở đầu là đoán đuợc kết cục”

“Không phải chứ? Nguơi ngay cả việc Tà Đao Trảm cùng Thanh Trì Lưu Thủy có bất mãn với Nhất Trụ Kình Thiên cũng biết sao?”

“Nếu bọn họ có bất mãn với Nhất Trụ Kình Thiên, thì sao lại phải đi đánh Hắc Diệu Thạch nghiệp đoàn?”

“Nghe nói, bọn họ sợ trực tiếp phá hoại nghiệp đoàn của mình sẽ bị hoài nghi…” Thể Hồ Thanh Tỉnh thử cân nhắc một chút, cũng thấy có điểm không thích hợp “Dựa theo lý thuyết thì nếu tự tay phá hoại nghiệp đoàn của mình mới không bị hoài nghi chứ?”

Quan Miên “Một lúc nữa ta sẽ lấy báo chi cho nguơi xem, lúc đấy hẳn là sẽ có tin tức rất phấn khích”

Nghe y nói như vậy, khiến bản thân Thể Hồ Thanh Tỉnh cũng không khỏi có chút chờ mong.

Thật vất vả mới chấm dứt thời gian công tác, Thể Hồ Thanh Tỉnh đang định bảo Quan Miên lấy báo giấy cho hắn xem, thì y đã nói truớc “Đến giờ ăn cơm rồi”

“…”

Hắn thể mà quên mất thời gian làm việc cùng nghỉ ngơi của Quan Miên luôn phải rõ ràng.

Thể Hồ Thanh Tỉnh thở dài.

Đến giữa trưa online, thì quả nhiên báo chí đã triển khai ba trăm sáu muơi độ về tất cả các góc chết của tin tức này. Trong đó, số luơng nhiều nhất là lên án chỉ trích Nhất Trụ Kình Thiên dám làm mà không dám nhận, lấy hội viên của mình ra làm kẻ chịu tội thay. Rất hiển nhiên, Nhất Trụ Kinh Thiên đã đổ hết tất cả các tội danh lên đầu Tà Đao Trảm cùng Thanh Trì Lưu Thủy, nói đây toàn bộ là kế hoạch của bọn họ, không hề liên quan đến nghiệp đoàn và hắn cũng chưa từng biết đến chuyện này. Dù sao việc phá hoại thôn trang của Hắc Diệu Thạch nghiệp đoàn đối với bản thân Tà Đao Trảm cùng Thành Trì Lưu Thủy chẳng những không hề có ưu đãi, hơn nữa lại cực kỳ khó khăn, tính ra đây chính là hành động lấy lòng hết sức ngu xuẩn.

Về vấn đề này, thì Diệu Minh không hề ra mặt, nhưng toàn bộ hội viên của Hắc Diệu Thạch nghiệp đoàn lại ở trên báo chí lên án Nhất Trụ Kình Thiên là kẻ nham hiểm, đê tiện.

Thể Hồ Thanh Tinh xem xong hết các trang báo, cũng nhịn không đuợc mà lắc đầu “Có thể nghĩ đuợc ra loại phuơng thức quanh co đi hại kẻ khác như thế này, xem ra hắn tuyệt đối không phải nguời thuờng. Hẳn là khách có hẹn sớm ở nhà tù quốc gia”

“Xem xong báo chí rồi sao?”

“Ân”

“Vậy đi lấy quặng đi”

“…Ta không thể không đi sao?”

“Cứ cố gắng kiên trì là đuợc”

“Vào loại thời điểm toàn bộ trò chơi đều đang huyên náo, vậy mà nguơi vẫn có thể bảo trì bình tĩnh như vậy sao?”

“Bởi vì nó không liên quan đến việc của chúng ta”

“Sao nguơi có thể thản nhiên như vậy. Chẳng lẽ một chút tò mò về các chuyện bát quái cũng không có sao?”

“Chuyện đã đoán đuợc kết thúc, thì còn gì là hảo bát quái nữa?”

Thể Hồ Thanh Tỉnh có chút tò mò hỏi “Nguơi cảm thấy kết thúc sẽ như thế nào?”

“Hắc Diệu Thạch nghiệp đoàn cùng Nhất Trụ Kình Thiên nghiệp đoàn đều phải xây dựng lại, mọi chuyện dần dần kết thúc rồi bị quên lãng”

Thể Hồ Thanh Tỉnh có chút không thể tin nói “A? Là như vậy sao?”

“Ân”

“Nguơi cảm thấy Hắc Diệu Thạch nghiệp đoàn có cần lấy lại công bằng không?”

“Quân tử báo thù, muời năm không muộn” Quan Miên có thể nhìn ra, Diệu Minh tuyệt đối là một nhân vật kiên quyết nằm gai nếm mật. Hiện tại Hắc Diệu Thạch nghiệp đoàn chỉ là một đám ô hợp, nhưng tuơng lai lại thật sự đáng để mong chờ.

“Vậy phải làm sao để báo thù a?”

“Có thể sẽ đòi lại tất cả vào ngày nhận nhiệm vụ thành chiến” Y hiện tại đã có thể đoán đuợc tình cảnh của ngày đó.

Chính là vào lúc đấy, không biết Phồn Tinh Hữu Độ có vì muốn chiến đấu với Hắc Ám Đại Công mà hợp tác cùng Nhất Trụ Kình Thiên nghiệp đoàn không? Dù sao thì tình hình truớc mắt, Hắc Diệu Thạch nghiệp đoàn đã bị trói cùng một chỗ với Đế Diệu nghiệp đoàn.

“Hảo! Ta sẽ cố gắng lấy quặng” Ý chí chiến đấu của Thể Hồ Thanh Tỉnh đột nhiên sục sôi.

Quan Miên có chút không hiểu mà nhìn hắn chằm chằm.

“Thành chiến. Tất cả nhiệt huyết sôi trào của ta cũng chỉ vì muốn xem thành chiến thôi” Thể Hổ Thanh Tỉnh khí phách hiên ngang mà buớc đi.

Quan Miên hơi do dự, sau đó liền quyết định đem mấy lời đả kích tâm tứ hắn nhẫn xuống.

Hiện tại, bọn họ giống như ngay cả thôn trang còn chưa hoàn thành đâu.

.

.

.

Hết chuơng 66

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro