Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29 - Ngày sau đêm tân hôn

Chương 29 – Ngày sau đêm tân hôn

Ngày hôm sau, Tô Sách từ trong cảm giác tê dại tỉnh dậy. Có thứ gì đó đang liếm tới liếm lui trên cổ cậu, lưu luyến ở nơi động mạch cổ, làm cậu cảm thấy vô cùng thân thiết.

Lúc mở mắt ra, đập vào mắt là một mảng màu vàng sàng chói, có chút quen mắt, nhưng cũng có chút xa lạ...

Tô Sách nhớ ra, cậu đã cùng Thản Đồ kết hôn.

Chẳng lẽ Thản Đồ biến thành thú hình sao... Không đúng, nếu như là thú hình, nằm úp sấp lên người mình nhất định sẽ đè cậu chết.

Nhưng cậu có thể cảm nhận được nhịp tim đập loạn trên người người kia, hắn vừa nhất đầu, Tô Sách thấy rõ ràng, đây là Thản Đồ mà!

Thản Đồ đang liếm loạn trên người Tô Sách, vốn là một bản năng còn sót lại của thú nhân, đúng lúc lại bị bạn đời thấy được, cũng có chút ngượng ngùng.

"A Sách, em tỉnh rồi à..." Hắn vò vò tóc, sợi tóc màu vàng theo kẽ tay chảy xuống, thoạt nhìn thực chói mắt.

Cánh tay Tô Sách động động, chống xuống giường ngồi lên, phần hông vẫn còn bủn rủn, ép một chút liền mất hết sức lực, Thản Đồ thấy vậy vội vàng giơ tay giúp đỡ, ôm Tô Sách vào trong lồng ngực mà che chở.

Thản Đồ sờ đông sờ tây: "A Sách, em có đau không? Rất khó chịu sao?"

Tô Sách cảm thấy cơ thể mình như bị xe tải nghiến qua, tuy nhiên cái nơi đêm qua bị lạm dụng quá mức kia cũng không phải là đau không chịu nổi, cũng không bị tê liệt đến mất cảm giác, cậu đưa tay sờ thử một chút, ngay cả máu khô cũng không có... Nói cách khác, hôm qua cậu kì thật không hề bị thương.

Trong thế giới cũ, cậu dù không phải đồng tính luyến ái, nhưng cũng biết một chút thường thức. Bình thường trong lần đầu tiên, nơi đó có thể bị thương, hơn nữa nhìn Thản Đồ trong chuyện ấy khá là lỗ mãng, Tô Sách đã sớm chuẩn bị kĩ càng... Nhưng hình như hoàn toàn không có việc gì?

Chẳng lẽ đó cũng nhờ thể chất thay đổi sao... Nếu thật như vậy thì thoải mái rồi, về sau cậu cũng không phải lo vấn đề bồi bổ sức khỏe nữa.

Vì vậy, cậu lắc đầu: "Em không sao."

Vị hôn phu mới cưới của mình quả thực có chút kích động, tâm tình hưng phấn không khống chế được, thế nhưng đêm hôm qua cậu cũng không phải không hưởng thụ, ừm, kì thật cảm giác cũng không tệ lắm.

Nếu về sau cứ tiếp tục như vậy, cậu cũng không ghét.

Cảm giác được ôm lấy thật chặt... Rất dễ chịu. Như thể vĩnh viễn sẽ không còn phải cô đơn một mình nữa.

Thản Đồ thấy Tô Sách không có chút khó chịu nào, lén lút nhẹ nhàng thở ra.

Thực ra, sáng nay thức dậy thấy A Sách đang ngủ say sưa, trong lòng hắn bị dọa đến hết hồn. Nhưng nhớ lại là do mình làm quá mức nhiệt tình, lại làm A Sách mệt đến như vậy, liền lập tức cảm thấy tội lỗi. A Sách cứ tiếp tục ngủ say, thân hình đẹp mắt như vậy cứ thế lộ ra, hắn lại có chút kích động.

Cũng may hắn sợ nếu làm thêm lần nữa A Sách sẽ chịu không nổi, thật vất vả nhịn xuống, đành phải liếm qua liếm lại trên người A Sách cho đỡ nghiện, lại bị A Sách bắt gặp...

Thật may A Sách không tức giận. Thật sự quá tốt.

Thản Đồ nghĩ lại, năm trước cũng có một giống đực hắn quen biết kết hôn với một giống cái, tên kia vào đêm tân hôn lại kích động quá mức, ngay hôm sau liền bị đuổi xuống thảm da thú, một tháng sau mới được giống cái cho phép lên lại. Tình huống như vậy thật sự rất kinh khủng! Thản Đồ run lên một chút, hắn kiên quyết không muốn phải chờ lâu như vậy mới được nếm lại hương vị của A Sách!

Thật sự rất tuyệt vời...

Tô Sách không biết Thản Đồ đang suy nghĩ điều gì mà sắc mặt cứ đổi tới đổi lui, có chút buồn cười, cậu lại để ý đến mái tóc dài màu vàng sáng chói của Thản Đồ bây giờ, rất giống với màu lông của hắn, vô cùng đẹp mắt.

Nhịn không được mà đưa tay sờ sờ, vuốt vuốt, cảm giác vẫn thô cứng, nhưng kết cấu lại tốt hơn trước nhiều. Giống như tơ lụa cứng hơn một chút.

Thản Đồ cười hì hì mặc cho Tô Sách chơi đùa, cảm giác có thể khiến bạn đời của mình vui vẻ thực sự rất tốt.

Tô Sách chơi một lát, nhịn không được mở miệng hỏi: "Thản Đồ, tóc anh... sao lại đổi màu rồi?" Cậu nhớ rõ hôm qua vẫn còn nâu đậm mà.

Thản Đồ chớp mắt mấy cái, đỏ mặt.

...Đến giờ vẫn còn thẹn thùng xấu hổ sao?

Thật sự là đang thẹn thùng mà.

Thản Đồ có chút ngượng ngùng nói: "Sau khi kết hôn... sẽ thay đổi..."

Mất bao nhiêu là sức lực, Tô Sách mới hiểu được một chút, thì ra những giống đực có thú hình nguyên thủy là những loại thú dữ có vú như sư tử hay hổ báo, giống như Thản Đồ, trước khi kết hôn cho dù cơ thể đã trưởng thành, nhưng trong bộ tộc vẫn bị coi là "non", chỉ sau khi kết hôn – cụ thể là sau khi kết hợp với người khác, màu sắc sẽ thay đổi thành giống màu lông của thú hình.

Thản Đồ giải thích xong, hơi nghiêng đầu, có chút khẩn trương hỏi: "A Sách, em không thích sao?"

Tô Sách lại lắc đầu, nhẹ nhàng cười: "Không, em rất thích."

Thản Đồ lập tức vui vẻ, tầm mắt từ khuôn mặt Tô Sách dời xuống thân mình quang lõa của cậu, lại nhanh chóng ngẩng lên.

Bạn đời của mình làn da vốn đã trắng hơn giống cái bình thường, phía trên lại bị phủ kín vết cắn cùng dấu hôn lưu lại từ sự đêm cuồng đêm qua, những điểm màu đỏ loang lổ – thậm chí sắp chuyển qua màu xanh, còn có hai điểm sưng đỏ trên ngực, trong mắt giống đực quả thật là cảnh đẹp vô cùng kích thích thú tính.

Nhìn nhìn, tay Thản Đồ không biết từ lúc nào đã giơ về phía nơi-nào-đó, trên điểm đỏ đỏ đó mà nhéo nhéo, bóp bóp... Tay còn lại cũng muốn gia nhập.

Rất tiếc động tác của hắn đã bị Tô Sách lấy tay đè xuống.

Tên giống đực nào đó vừa được nhấm nháp món ngon mĩ vị có chút luyến tiếc, nhìn vợ mình, nói thẳng: "A Sách, anh muốn làm." Nói xong liền đổi tay khác động thủ.

Tô Sách lắc đầu: "Không được."

Thản Đồ hóa đá, ánh mắt nhìn về phía Tô Sách đầy tủi thân.

Tô Sách cũng sửng sốt.

...Người này là đang vờ đáng thương sao?

Được rồi, Tô Sách thở dài trong lòng. Cái tên cao to này hình như đã tìm được điểm yếu của cậu, cậu vốn không thể cưỡng lại vẻ mặt đáng thương của những động vật hoang dã, mà Thản Đồ lại là người bầu bạn cả đời với mình, đương nhiên cậu càng thêm thương tiếc.

Nhưng mà –

Cũng không thể nuông chiều thói xấu của hắn được.

Tô Sách quay đầu nhìn sắc trời bên ngoài, mặt trời đã lên cao muốn chết rồi, ban ngày mấy chuyện chăn gối gì gì đó là tuyệt đối không được!

Vì vậy cậu liền đập tay Thản Đồ một cái: "Thản Đồ, ban ngày không được."

Ánh mắt Thản Đồ nhanh chóng ỉu xìu xuống, mái tóc vàng kia hình như cũng mất vẻ sáng bóng.

Thật là một người thành thật a...

Tô Sách thở dài, dùng tay xoa xoa đầu hắn: "Thản Đồ, buổi tối anh muốn thế nào cũng được, nhưng mà ban ngày tuyệt đối không." Kì thực cậu cũng hiểu được làm vậy có hơi quá, trên địa cầu bây giờ chính là trong thời gian "tuần trăng mật" của hai người, có lăn qua lăn lại thế nào cũng không thành vấn đề. Thế nhưng, cậu mới đến bộ lạc không lâu, việc cần thiết bây giờ là nhanh chóng hòa nhập, đồng thời ổn định cuộc sống gia đình của hai người.

...Buổi tối đi.

Buổi tối bồi thường cho hắn.

Thản Đồ nghe được câu "muốn thế nào cũng được", cho dù còn có chút bất mãn, nhưng lập tức lại tràn đầy sức sống.

A Sách không phải không thích làm với hắn, mà là cảm thấy thói quen này không phù hợp a... Ừm, hắn đương nhiên nghe theo lời A Sách.

A Sách nói gì cũng đúng hết á.

Trong lúc giống đực kia còn đang hạ quyết tâm trong lòng, Tô Sách lại nghĩ hắn còn buồn bực, cậu nghĩ nghĩ, trước cứ dỗ dành bạn đời của mình chút đã: "Thản Đồ, chúng ta trước hết đi ăn cơm."

Thản Đồ đương nhiên nói "Được."

Sau đó Tô Sách còn nói: "Chờ ăn cơm xong... Chúng ta lên núi hẹn hò đi."

Trong nhà bây giờ chưa bắt đầu trồng trọt được, vì vậy tiện thể đi hái chút rau dại, mặt khác, cậu cũng muốn đi tìm thêm gia vị.

Thản Đồ vui vẻ phấn chấn đáp ứng: "Được rồi, chúng ta đi hẹn hò!" Nhưng sau khi kịp phản ứng lại gãi gãi đầu hỏi, "Nhưng mà A Sách, hẹn hò... là cái gì?"

Tô Sách ngạc nhiên, nở nụ cười: "Hẹn hò chính là hai người cùng đi đến một nơi nào đó, bình thường chọn địa điểm có phong cảnh đẹp đẹp một chút."

Cùng đi với nhau sao... Thản Đồ thầm nghĩ, trong lúc hẹn hò kia, mình có thể dùng thú hình đi săn cho A Sách xem, nếu như có thể hấp dẫn A Sách hơn nữa thì tốt rồi.

Hắn lại nghĩ, kết hôn xong quả nhiên khác hẳn, A Sách so với trước kia càng dịu dàng hơn... Lại càng hay cười hơn.

Như vậy thật sự rất tốt, nếu được, về sau mỗi ngày đều hẹn hò đi.

Thản Đồ cười cười ôm lấy Tô Sách: "Chúng ta lát nữa sẽ đi hẹn hò."

Tô Sách ngẩng đầu lên, tặng Thản Đồ một cái hôn chào buổi sáng trên trán: "Ừ."

Mặc quần áo xong, Tô Sách không dùng cầu thang mà để cho Thản Đồ ôm mình nhảy xuống.

Hiện tại bọn họ là người một nhà, không cần quá câu nệ ai ỷ lại vào ai, không còn là hai người riêng biệt mà đã hòa thành một, cũng không cần quá kiêng kị mình sẽ làm phiền người kia, tóm lại là không còn kiểu quan hệ có qua có lại nữa.

Cho nên Thản Đồ có muốn ôm cậu tỏ vẻ thân thiết hay sao đó, Tô Sách hoàn toàn không ngại.

Bữa sáng Tô Sách vẫn kiên trì muốn làm. Nhưng vì hôm qua có chút không kiềm chế được mà lăn qua lăn lại vợ mình một đêm, Thản Đồ thực đau lòng theo sát nhất cử nhất động của Tô Sách, việc gì cần dùng sức một chút thôi đều nhất nhất giành làm – tuy rằng thường ngày hắn cũng làm vậy, nhưng hôm nay Tô Sách cũng dung túng hắn, không giống như trước đây hay từ chối.

Thịt hầm xong Thản Đồ còn muốn xé nát cho Tô Sách, thế nhưng Tô Sách không cho hắn làm vậy, sau khi cắn thử một miếng cho hắn xem, Thản Đồ cũng không khăng khăng muốn làm nữa.

Tuy vậy, hắn vẫn có chút thắc mắc, cúi đầu quan tâm hỏi han: "A Sách, bây giờ em cắn được sao?"

Tô Sách vỗ vỗ đầu hắn: "Cơ thể em càng ngày càng tốt, về sau anh không cần phải lo lắng cho em nữa." Thấy vẻ mặt không đồng ý của Thản Đồ, cậu cười cười, "Được rồi, anh có thể lo lắng cho em, nhưng anh cũng phải tin tưởng em. Em thật sự bắt đầu khỏe lên rồi."

Công tác rửa chén sau khi ăn được Thản Đồ giành lấy, dưới sự giám sát của Tô Sách đảm bảo tất cả chén bát đều được rửa sạch, sau đó hai người liền chuẩn bị lên núi.

Cánh cửa nhà gỗ được khóa lại, đó cũng là một trong nhưng dấu hiệu hai người đã thành một gia đình.

Thản Đồ cùng Tô Sách ra khỏi bộ lạc, bên trái là một ngọn núi rất cao. Dưới sự nài nỉ của Tô Sách, Thản Đồ nắm tay Tô Sách chậm rãi đi lên.

Hẹn hò phải nhàn nhã chậm rãi một chút... Phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro