Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Chương 1

***

Tôi vừa xuyên không, nhưng cũng chẳng có gì vẻ vang, chẳng qua chỉ biến thành một con thỏ, hơn nữa con thỏ này còn chưa tu thành người.

Bây giờ tôi đang ở cái nơi non xanh nước biếc nào đó, khung cảnh đẹp lắm. Nơi này động vật gì cũng có, yêu quái cũng có rất nhiều, chỉ không có con người.

Mỗi ngày tu luyện, đi săn, ăn thịt, phơi nắng, từ từ hình thành thói quen không thể thay đổi. À không sai, tuy là thỏ, nhưng tôi không ăn chay.

Hôm nay lại đến nơi quen thuộc của mọi ngày, đánh vào đầu con gấu, cầm chân sau con gấu kéo về nhà. Nghe nói tay gấu có thể chưng, có thể hầm lên ăn, món nào ăn cũng rất ngon, thật đúng là mỹ vị hiếm có~ tưởng tượng đến hình ảnh đó, tôi hạnh phúc đến híp cả mắt.

Bốp!

Đau quá! Cái gì vậy!???

Tôi xoa xoa cái mũi đau đớn, mắt đẫm nước mờ mịt nhìn vào cái thứ đụng vừa đâm vào mình.

Một màu đỏ, bự chà bá, khó mà nhìn được toàn diện nên phải lùi lại mấy bước, vẫn không nhìn rõ được, lùi thêm vài bước nữa, vẫn không nhìn rõ được luôn. Lại lùi tiếp nữa, trời má, một củ cà rốt to đùng!

Nhưng thật đáng tiếc, tôi không ăn chay ...... ╮( ̄▽ ̄)╭

Tôi quay lưng đi đến chỗ vừa bị đụng phải, túm lấy chân sau con gấu rồi tiếp tục đi về nhà, đi đi đi, bỗng nhiên chợt nghĩ... ở cái nơi rừng rú này không thể nào có cà rốt được, chẳng lẽ... chẳng lẽ... chuyện này có liên quan tới tôi??? Tai nhỏ run run...

***

"Bé thỏ trắng nhảy lạch bạch, hai cái tai, dựng lên trời~ Thích đánh nhau thích ăn thịt, nhảy nhót thật đáng yêu~" - Tôi vừa nghêu ngao hát bài nhạc thiếu nhi, vừa bơi qua dòng sông. Sang đến bờ bên kia rồi quay lại nhìn phản chiếu của mình trong nước, ái chà chà, tôi thật là đẹp trai quá mà, muốn không phục cũng không được.

Nghỉ ngơi xong rồi, giờ đi tiếp thôi!

Bốp!

Úi úi úi! Đụng phải cái gì nữa vậy?!

Lại một màu đỏ, lại bự chà bá...

.............Nó lăn theo đến mức bùn đất quấn trên thân thành một cục luôn...

=..=!

Tôi thở phì phò nhún hai chân, sau đó nhảy vòng qua cà rốt, để lại dưới đất đầy vết kéo lê.

Ôi, cuối cùng cũng về đến nhà.

Tôi xử lý con gấu, chế biến thành một bàn mỹ vị, ăn một bữa thật no nê.

Xoa xoa cái bụng tròn vo, tôi làm cái ợ hơi sảng khoái.

Đắp chăn lên người rồi nhắm mắt ngủ, mơ màng nghĩ hay ngày mai lại đi săn gấu tiếp.

Ba giờ trôi qua......

Tôi tỉnh giấc, là mơ thấy ác mộng, mơ thấy củ cà rốt kia tung tăng nhảy nhót đi theo tôi. Còn lén ẩn nấp, chăm chú nhìn trộm từng cử chỉ hành động của tôi.

Đến đây vẫn bình thường, vẫn rất bình thường...

Nhưng rồi sau đó củ cà rốt đó biến thành người, rồi tôi cũng biến thành người luôn, bọn tôi kết hôn với nhau. Một năm sau đẻ ra một con thỏ, đẻ ra một củ cà rốt. Đẻ xong lại đẻ tiếp, đẻ nữa, nguyên cái hang động không phải thỏ thì cũng là cà rốt.

Ấy là còn chưa kể...

Cái tên trong mơ đó là trai cơ mà!! Là trai đó!!

Sao tôi cong hồi nào mà tôi không biết?!!

Thế là tôi tỉnh giấc, vừa mới tưởng may mắn thoát được khỏi cơn ác mộng kia, thì nhận ra củ cà rốt đó đang đứng ngay trước mặt tôi: (◉◡◉)

Còn thứ gì kinh khủng hơn thế này không?!

Chẳng lẽ, cà rốt cũng có thể thành tinh được sao?

Vươn vuốt nhỏ sờ sờ cái rễ, tôi bỗng thấy lớp vỏ màu đỏ của củ cà rốt ngày càng đỏ hơn. Lá cây xanh biếc run rẩy lên.

Là yêu quái ư?

Chắc là thế rồi, nhưng dù có là yêu quái cũng không thể đánh thắng được tôi.

Tôi nghiêm túc nói với củ cà rốt: "Coi bộ cậu có vẻ muốn ở cùng tôi, nhưng tôi nói trước, cậu không được quậy phá, không được làm hư đồ vật, không được..."

Nói đến khô cả miệng lưỡi, bên cạnh thế mà đưa đến một chén nước, tôi bèn nhận lấy, thuận miệng nói tiếng cảm ơn. Sau đó liếc sang, là lá cây, là lá của cà rốt.

Ái chà chà, chu đáo dữ ta? Xem ra đã chọn được người giúp việc tốt rồi.

Từ đó, cuộc sống của tôi như đại gia nhà giàu. Uống nước có người rót, đói thì có người đi săn, mệt mỏi bèn có người mát xa cho. Cuộc sống gia đình này thật sự không quá tồi.

***

Hôm nay tôi biến thành người, vừa nhìn xuống bóng phản chiếu dưới nước phải thốt lên, chu choa, con nhà ai mà đẹp trai dữ vậy nè ~ Thật là giống Phan An* quá đi ~

*Phan An: Ông nổi tiếng là một nhà văn thời Tây Tấn và là một đại mỹ nam.

Hôn nay uống thêm vài chén rượu trái cây nữa, đừng cho rằng nó là rượu trái cây mà coi thường, nếu dùng thân thể con người mà uống cái này, nửa ly thôi là xác định phải chuẩn bị quan tài rồi. Cơ mà, tôi lại lỡ uống nhiều quá.= ̄ω ̄=

Lúc đang say rượu, không hiểu sao lại có cảm giác như có ai đó đang cởi quần áo tôi ra. Cái này còn chưa là gì, chưa là gì! Đang lúc tôi chống cự cơn ngủ để tỉnh lại, "phía dưới" bỗng dưng tiến vào một nơi rất ấm áp. Thật sự... rất thoải mái.........

Mơ mơ màng màng mở mắt ra, tôi thấy được tên kia đã sớm hóa thành hình người rồi, nhưng vẫn làm dám giả làm một củ cà rốt!

Tôi vừa định nói gì đó, thì cái tên yêu quái tóc đỏ kia mặt tỉnh bơ không cảm xúc giải thích một câu: "Em tới kỳ động dục rồi."

À, ra là tới kỳ động dục... Cậu ta đã theo tôi lâu như vậy, thôi thì cũng không sao đâu nhỉ? Thoải mái nghĩ thế, nhưng tôi vẫn cảm thấy có cái gì đó sai sai...

Mà thôi kệ, có gì để mai hãy nói.

***

Ngày hôm sau, tôi trầm tư nghĩ, cà rốt cũng có kỳ động dục à?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro