Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28




Tô Chi tâm tình không tốt nên không còn kiên nhẫn, bởi vậy nói không có tinh thần: "Không, chuẩn bị ăn cơm, kết quả Khương Vân sai trợ lí phá đám, à, anh đang vội sao"

Sau đó liền cúp máy.

Cúp máy này Phó Thịnh Niên trở tay không kịp, do dự một lát, vẫn là buông di động tiếp tục mở cuộc họp, thiếu nữ tuy rằng còn nhỏ, nhưng ngược lại càng trưởng thành, không cần lo lắng quá.

Lại nhìn về phía Khương Vân , thấy sắc mặt cô ta đã khôi phục lại, còn có thể treo tươi cười, nói: "Tô tiểu thư làm gì vậy, a Niên chỉ sợ đang công tác à"

Tô Chi có chút cổ quái nhìn cô nàng, người này khẳng định tinh thần có vấn đề, nghe không hiểu tiếng người, cũng không nghĩ tốn thời gian cùng cô ta, liền nói: "Cô muốn gặp tôi, hiện tại gặp được rồi, tôi đi trước, không hẹn ngày gặp lại"

"Đứng lại!" Thấy Tô Chi đang muốn đứng dậy rời đi, Khương Vân nóng nảy kéo lấy cổ tay cô.

Lúc này cửa phòng bị đẩy ra, phục vụ bưng cà phê lên, hai người liếc nhau, tách ra mỗi người 1 ghế.

Bởi vì trong phòng có một minh tinh nổi tiếng, phục vụ liếc đã lâu, cọ tới cọ lui muốn chụp ảnh chung thì mới rời đi.

Đám người đi rồi, Tô Chi lại có chút không kiên nhẫn: "Nói đi, còn có chuyện gì?"

"Tô Chi" Ngữ khí Khương Vân nghiêm túc không ít: "Chúng ta cũng không quanh co lòng vòng nữa, cô cũng từ trong giới giải trí mà ra, rời khỏi còn không phải vì không thể tiếp tục đi lên hay sao, muốn tài nguyên? Diễn viên chính, quảng cáo, tôi đều có thể cung cấp, còn đưa cô người có chuyên môn hỗ trợ cô"

Tô Chi buông tay: "Tôi rời khỏi giới giải trí kiên quyết như vậy cô còn không nhìn ra sao?"

"Vậy cô muốn gì?

"Tiền"

Khương Vân cười, trong mắt nhiều thêm 3 phần khinh miệt, tư thái càng thêm nhẹ nhàng: "Bao nhiêu?"

"10 tỷ"

Khương Vân nhăn mặt, thanh âm lạnh lẽo: "Đừng có công phu sư tử ngoạm"

Tô Chi chỉ cảm thấy rất buồn cười: "Chị yêu ơi, cô đang cảm thấy hiện tại cho tôi một chút tiền, hay vợ chồng tôi hòa hợp thì tốt hơn đây?"

Sắc mặt Khương Vân cuối cùng trầm xuống: "Cô quả nhiên chỉ muốn tiền của hắn thôi:

"..." Tô Chi đã không muốn cùng người này nói chuyện thêm nữa, trầm mặc 2s, đứng dậy rời đi.

 

Lần này Khương Vân cũng không ngăn cô lại, sau khi cửa phòng đóng lại, đôi mắt cô ta trở nên nguy hiểm, mở di động, lộ ra một bức ảnh bên trong, toàn là hình Sở Tư Hằng và Tô Chi, một lúc sau, cô mới gọi điện cho người đại diện.

 

Không quay trở lại nhà của ba Tô, Tô Chi từ tiệm cơm Tây ra ngoài, tùy tiệm tìm một nhà hàng ăn cơm rồi mới trở về, tư thái nhàn nhã, tuy chỉ có một mình, nhưng cô thấy thản nhiên rất nhiều.

Đều thích ứng lâu như vậy, cô đối với xã hội xa lạ này quen thuộc rất nhiều, một người đi, thấy cái gì liền mua cái đó, tâm tình dạo phố còn rất thoải mái.

Nhưng đi dạo được một nửa, Tô Chi bị Sở Tư Giai gọi điện đến ngu cả người.

"Chi Chi, anh trai tớ và cậu lại lên hot search, lần này có rất nhiều ảnh chụp, trên mạng như muốn nổ tung vậy"

Treo điện thoại, Tô Chi nhìn đến hot search, top 1 và top 2 đều là chuyện này, còn có hàng đống chữ thuyết minh phía sau, nhấn vào 1 bài, chính là một đoạn video, còn có hàng loạt câu chữ phía dưới.

Trong đó có lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, lúc sau vài lần quen biết, Sở Tư Hằng nhìn về bọ dáng người trong ảnh, còn có ảnh chụp ánh mắt Tpp Chi nhìn về phía Sở Tư Hằng, đều là ánh mắt đưa tình, tuyệt đối có vấn đề, duy có một cái tốt đấy là...Bọn họ 2 người đều không có động tác vượt rào, giống y như mối tình đầu cao trung ngây ngô, vừa nảy sinh, thập phần ngượng ngùng, không dám công khai thổ lộ.

Bình luận đã sớm vượt quá vạn chữ, vô số người đều dùng hastag: "Giám đốc Thụy Cẩm đội nón xanh" hay "Sở Tư Hằng luyến thương phụ nữ có chồng" phát lên Weibo, nhiệt độ lúc này sôi sục.

Tay Tô Chi run run, trong đầu hiện lên sắc mặt Khương Vân trước lúc cô đi.

Khẳng định là cô ta, không còn ai khác.

Nếu là đối phó với cô ta... Tô Chi quyết đoán lại lần nữa gọi điện thoại cho Phó Thịnh Niên.

Từ khi 2 người ăn ý bắt đầu bồi dưỡng cảm tình, cô không còn gọi điện cho trợ lí của anh nữa.

Thế nhưng cô còn chưa kịp nói, Phó Thịnh Niên mở lời trước: "Vừa kịp, thời gian cũng không sai biệt lắm, lại đây cùng anh tan tầm đi"

Tô Chi hô hấp ngừng một chút, gật đầu: "Vâng"

Phó Thịnh Niên cũng không tính nhiều lời: "Anh đang có việc chút, khi nào đến em trực tiếp đi lên là được"

"Vâng"

....

Điện thoại cứ như vậy kết thúc, mãi cho đến khi tài xế lái xe tới, ngồi trên xe Tô Chi còn có chút ngốc.

Nhưng cũng đúng lúc, giáp mặt nói chuyện so với nói qua điện thoại tốt hơn nhiều.

Chu thúc lái xe khá nhanh, thời điểm này cũng chưa kẹt xe, rất thuận lợi đến cao ốc Thụy Cẩm.

Chỉ là lúc Tô Chi tiến vào, phảng phất đều có thể cảm giác được nhân viên Thụy Cẩm nhìn cô với thần sắc bát quái.

Cô khẽ nhíu mày, chung quanh thảo luận càng nhiều.

Chờ cô lên lầu, Weibo lại nhiều thêm 1 đề tài.

"Tô Chi tìm giám đốc Thụy Cẩm, sắc mặt ngưng trọng"

Bình luận tăng nhanh như chớp, đều là mắng Tô Chi, rốt cuộc cô đã có người chồng hoàn mĩ như vậy, thế mà còn muốn thông đồng với đồng nghiệp tiểu thịt tươi, khiến người ta không còn lời nào để nói.

Cũng may Tô Chi còn không có thói quen đọc bình luận, khả năng là cô còn chưa hợp nhất hai tâm hồn sau khi bỏ học và hiện tại thành một, nên vẫn duy trì bản năng không thích giới giải trí.

Tầng 16 rất yên tĩnh, phảng phất một chút thanh âm cũng không có, Tô Chi vừa lên tới nơi, lập tức hấp dẫn không ít ánh mắt nhưng không ai dám mở miệng.

Cô lập tức đi đến văn phòng của Phó Thịnh Niên, đẩy cửa ra, anh vẫn đang vùi đầu vào công việc như cũ, không chút cẩu thả, trong phòng mở máy sưởi, anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, tóc được chải chỉnh tề, từ phương hướng của cô nhìn lại, lộ ra khuôn mặt bình tĩnh, chắc anh không phát hiện đâu, thế nên gan càng thêm lớn.

Tô Chi tưởng tưởng thái độ trước đó của anh, cảm thấy bình thường.

Đóng cửa cho kỹ, cô ho nhẹ một tiếng, Phó Thịnh Niên phối hợp ngước mắt, đôi mắt cong cong: "Buổi trưa ăn có no không? Nếu không gọi thêm trà chiều nhé?"

Cô nhanh chóng lắc đầu, nói: "Ăn no, anh đang vội sao, em nghịch điện thoại một chút, cho em mượn cái sạc điện"

Từ trong ngăn kéo Phó Thịnh Niên lấy ra bộ sạc, di động hai người đều dùng một bộ như nhau.

Sau đó anh thực sự để mặc cô tự do.

 

Cắm điện xong xuôi, Tô Chi quay đầu nhìn anh, thấy anh khôi phục trạng thái trước khi mình bước vào phòng, tức khắc cảm thấy vô ngữ

 

Trên mạng như muốn nổ tung, Sở Tư Giai bên kia cũng khẩn cấp tự hỏi giờ nên đi quan hệ thế nào, trước tiên gửi công văn làm sáng tỏ, sau đó còn muốn tìm fans thanh minh, cùng với các tài khoản marketing khác.

Mà bên này một mảnh an tĩnh.

Tầng 16 này rất an tĩnh, một chút thanh âm cũng không dám phát ra, bọn họ đều sợ bởi vì đầu giám đốc có màu xanh, tâm tình không tốt, liên lụy những người vô tội.

Chỉ là những tầng khác nhân viên bát quái dò hỏi bọn họ tình hình về động tĩnh của 2 nhân vật chính, bọn họ đều dị thường mờ mịt mà đáp lại: "Quỷ biết, an an tĩnh tĩnh, khiến người ta rùng mình"

Sau đó lại có tin nóng truyền ra: "Theo tin tức nghe ngóng được, có người bên trong tiết lộ, Tô Chi và giám đốc Thụy Cẩm có xích mích"

Một đám võng hữu hận không thể hóa thân vì đấu sĩ: "Xứng đáng, người chồng điều kiện tốt như vậy mà cũng cho người ta đội nón xanh được, Tô Chi này cũng thật tàn nhẫn"

"Nhanh chia tay đi, đem vị trí phu nhân tổng tài nhường đi, Khương Vân nhà ta mới là mối tình đầu"

 

"Căn cứ theo kinh nghiệm xem mặt của lão đạo, cô nàng Tô Chi này hoa tâm, sớm đã có ý nghĩ ngoại tình..."

 

"Được rồi, chúng ta..."Phó Thịnh Niên thu hồi công tác, duỗi duỗi người, tiến tới, đang muốn gọi cô, lại thấy người đang nằm ở trên sô pha ngủ ngon lành.

Anh hơi nhíu mày, ngồi xổm xuống, nhìn khuôn mặt tinh xảo của cô, cánh môi phớt hồng, cùng với khuôn mặt có ít thịt, duỗi tay chọc chọc, thấp giọng cười khẽ; "Tối qua không ngủ hay sao"

Cảm nhận được động tĩnh, Tô Chi tự nhiên tỉnh, dụi dụi mắt, hàm hồ nói: "Ngủ, nhưng hôm nay đi bộ rất nhiều"

Phó Thịnh Niên nâng cô dậy, thuận tay rút giắc cắm, nói: "Dậy thôi, mặc quần áo vào, chúng ta về nhà"

"Vâng" Tô Chi ngoan ngoãn gật đầu, đứng lên, cô vẫn còn chưa tỉnh, đầu còn chưa nhảy số, trên tay cũng không động đậy.

Phó Thịnh Niên đành phải đi qua cài áo cho cô

Trong phòng có đầy đủ máy sưởi, cô vào liền cởi áo khoác, nếu ra ngoài, khẳng định sẽ bị cảm mạo.

Tô Chi được người nọ chăm sóc như vậy, cô phục hồi tinh thần lại, thấy Phó Thịnh Niên đang mặt mày nghiêm túc, ngẩn người, thiếu chút nữa liền định kêu một tiếng mẹ, cũng may bị một thanh âm đình chỉ: "Giám đốc, kế hoạch này..."

Lời nói được một nửa đã bị cắt đứt, có chút giật mình nhìn 2 người dịu dàng thắm thiết đứng trước mặt, trong lòng phảng phất có thứ gì vỡ vụn, con mẹ nó đâu có giống như bọn họ đang chiến tranh lạnh hay không!

Vì trên mặt anh ta hiện lên vẻ khiếp sợ quá rõ ràng, Phó Thịnh Niên trầm giọng nhắc nhở: "Đưa cho Lâm Thâm, tôi tan tầm rồi"

Người nọ vội vàng gật đầu không ngừng, lần nữa đẩy cửa đi ra, sau đó nghênh đón thần sắc bát quái của quần chúng, sắc mặt quái dị lắc đầu.

 

Mọi người mờ mịt liếc nhau, không rõ nguyên do, đây là ý gì? Tình huống này là tốt hay không tốt đây?

 

Cho tới khi nhân viên công tác xuất hiện, cũng thành công đem Tô Chi thanh tỉnh hoàn toàn, cô bỗng nhiên giữ chặt Phó Thịnh Niên: "Anh lên Weibo xem, em lại thành hot search rồi kìa"

Phó Thịnh Niên nhướn mày, sau đó lấy di động ra đọc tin tức.

30 giây sau, đoán được đại khác, thần sắc chưa biến, vỗ vỗ đầu cô: "Ngoan, không sao đâu"

Tô Chi ngẩng đầu nhìn anh, thực sự nghiêm túc nắm lấy bàn tay to ấy: "Phó Thịnh Niên, ở gần anh khiến em cảm thấy như ở gần mẹ vậy, có cảm giác yên tâm mà rất an toàn"

Phó Thịnh Niên đen mặt, liếc cô: "Còn muốn anh giải quyết chuyên này?"

"À..." không nghĩ tới anh đột nhiên biến sắc mặt nhanh như vậy, Tô Chi cười, lập tức buông tay ra, vô tội nhìn anh, chắp tay trước ngực: "Lão công~~ anh là người tốt nhất, giúp em đi mà"

Cô gái này, thanh âm không phải ngọt nhất, chỉ có ngọt hơn, Phó Thịnh Niên nghe được trong lòng cảm thấy tê dại, rất muốn ôm cô vào ngực, chỉ ngại đôi con ngươi thuần khiết kia, dừng lại, đứa nhóc này tuy rằng nguyện ý ở chung cùng anh nhưng còn chưa thông suốt tình yêu nam nữ, anh bất đắc dĩ ho nhẹ hai tiếng, trực tiếp quay đi gọi người: "Vào đi..."

Nhận được điện thoại Lâm Thâm lần đầu cảm thấy giọng nói ông chủ nhà mình có gì đó không đúng lắm.

Anh ta buồn bực trong chốc lát, chỉ là khi đi vào văn phòng, thấy Tô Chi nâng mặt ngồi ngoan ngoãn trên sô pha, thì rõ ràng, hóa ra phu nhân ở chỗ này.

Sự tình giao cho Phó Thịnh Niên giải quyết, anh nhàn nhạt nói với Lâm Thâm: "Đập tiền vào, khiến cho bọn họ dừng lại, Chi Chi đã rút khỏi giới giải trí, không cần thiết ở trên hot search, cũng nên đưa thông cáo, đoàn luật sư đã lâu không hoạt động rồi"

Hai người bọn họ đều không ở trong giới giải trí, cũng không sợ về sau con đường này nọ không dễ đi, giới giải trí có quy củ, bọn họ không có, trực tiếp giải quyết mới có thể khiến người sợ hãi"

Lâm Thâm hiểu được sự tình, lập tức gật đầu, cung cấp vài phương án: "Ngài xem, nếu không thì trước khiến Sở Tư Hằng bên kia làm sáng tỏ một chút, rốt cục thì phu nhân cùng hắn không có cái gì, đương nhiên làm sáng tỏ nói rằng hắn đơn phương tương tư..."

"Không cần, nói thẳng là do kĩ xảo chụp lén, còn có Chi Chi đã rời khỏi giới, tôi còn nhớ rõ luật ghi quyền xâm phạm đời tư..."

Phó Thịnh Niên còn chưa nói xong, đặc trợ Lâm Thâm bổ sung rất đúng lúc: "Chính trị gia, minh tinh điện ảnh cùng với các ngành khác, khi công khai lộ diện, người khác chụp ảnh không thể phản đối" (trích Baidu), ngược lại, phu nhân không phải nhân vật công chúng, nghĩ đến có thể kiện được, không tính là ra tay tàn nhẫn, cũng khiến cho bọn họ sợ hãi phần nào"

Phó Thịnh Niên gật đầu: "Giao cho cậu, mau chóng thu dọn"

"Không thành vấn đề" Lâm Thâm gật đầu, thấy anh không còn yêu cầu khác, liền đi ra ngoài.

Toàn bộ quá trình khiến ánh mắt Tô Chi lấp lánh, đám người đi rồi, kích động nắm tay anh: "Ôi ôi, nhìn Lâm Thâm đẹp trai quá"

Phó Thịnh Niên: "Cái gì...?" Không phải nên là chính anh mới có sức hút hay sao? Liên quan gì đến Lâm Thâm?

Mạch não của thiếu nữ này anh từ chối hiểu, nhưng không khiến anh khó chịu.

Tô Chi nhạy bén nhận thấy cảm xúc của anh, cực kì chân chó nói: "Anh là đẹp trai nhất, có tiền là vô địch"

****

Trả chương trả chương, thời tiết thế này ở nhà đắp chăn ngủ là nhất rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro