Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27

Lục Hi Thành là một người rất lễ phép.

Mỗi lần cùng anh ta nói chuyện phiếm, tương đối thoải mái, tuy số lần nói chuyện với anh ta cũng không nhiều lắm, nhưng vẫn biết người nọ rất có phong độ thân sĩ, sẽ không nói xấu sau lưng phụ nữ.

Nhưng sau khi Tô Chi nói mấy câu, ở đầu bên kia vẫn không có động tĩnh.

Tô Chi chột dạ ở trên giường lăn lăn, rối rắm 2 giây, sau lại gọi điện cho Sở Tư Giai.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, đầu dây bên kia hình như hơi ầm ĩ, nhưng nhanh chóng yên tĩnh lại, cô có chút kinh ngạc: "Tiểu tổ tông của tôi, làm sao vậy?"

Hai người có thói quen liên lạc trên Weibo, đã lâu Tô Chi không còn nhấn vào biểu tượng chim cánh cụt trên màn hình, nên cũng ko có nhiều người yêu cầu liên hệ.

"À...có chuyện này muốn hỏi cậu, bên cạnh cậu không có ai chứ?" Tô Chi cẩn thận hỏi trước một câu.

Sở Tư Giai cười khẽ: "Không có, nghe giọng điệu này của cậu, chuyện rất quan trọng hả, có việc gì? Nói đi?"

Tô Chi liếm liếm cánh môi, một hơi nói hết sự tình từ đầu tới cuối, xong xuôi thấy đầu dây bên kia im lặng, cô bổ sung thêm: "Tớ thấy cậu cũng không thích người ta, cũng đã từ chối dứt khoát đến thế, nhưng không nhịn được muốn giúp hắn hết hi vọng hoàn toàn, nếu tức giận cậu cứ mắng chửi tớ đi"

"Không" Sở Tư Giai lắc đầu, không có âm thanh, chỉ đặt câu hỏi có chút nghi hoặc: "Chị gái ơi, thật lợi hại quá đi mất, đến em còn chưa từng nói ra tiêu chuẩn kén vợ chồng, thế mà cậu đều đoán được tất cả?"

Tô Chi nhấp môi cười, hơi ngượng ngùng: "Trực giác, khả năng là mình cũng nghĩ như vậy thật"

Sở Tư Giai vừa muốn cười, nhớ tới thân phận đã kết hôn của cô, lại đồng tình ngậm miệng, vẫn không nên làm đứa nhỏ này thêm chuyện phiền não, giờ cô đang ở một KTV, anh trai đang xã giao bên trong, cô hỗ trợ, cũng may tường có thiết kế cách âm tốt, hành lang rất yên tĩnh, cô dựa người trên tường, cười bình đạm: "Cậu cũng tinh thật, thực sự tớ không muốn người như Lục Hi Thành trở thành bạn trai, hoàn toàn không hợp với yêu cầu của tớ, nên không thể thích người ta được"

"Ừ, cậu không trách tớ là được rồi" Tô Chi gật đầu lí giải nói: "Cậu cũng còn nhỏ, hiện tại không cần quan tâm những câu hỏi thế này"

Sở Tư Giai nhấp môi, bỗng thở dài một tiếng, chắc vì mới uống xong rượu, mặt có chút hồng, ánh mắt mê ly: "Chi Chi, khả năng cao là tớ sẽ phải trở về kế thừa gia nghiệp"

"Sao trước giờ chưa từng nghe cậu nói qua?" Tô Chi có chút kinh ngạc vì việc xảy đến quá đột ngột.

Quen biết nhau cũng không phải là quá ngắn, nhưng trước kia Sở Tư Giai mơ ước từ trợ lí thăng cấp thành người đại diện, đối với công tác của bản thân rất nhiệt tình, cô nàng ko thích ngồi ở văn phòng, duy trì những quy tắc đã có, bó buộc quá nhiều.

"Ừ, mới quyết định thôi, trong nhà xảy ra chút chuyện"

Tô Chi đoán được cảm xúc của cô bạn, có chút đau lòng, nói: "Có cần hỗ trợ hay không? Tuy tớ không làm được gì nhưng có thể nói chuyện với Phó Thịnh Niên một chút"

"Không cần" Sở Tư Giai từ chối không chút suy nghĩ, sao cô có thể nhận trợ giúp từ con người đáng ghét kia, hơn nữa khỏi cần mất công nghĩ nhiều, nếu nhờ Tô Chi yêu cầu người nọ, thì cũng phải tốn một khoản kha khá.

Bị cự tuyệt, Tô Chi chỉ có thể an ủi bạn.

Hau người hàn huyên hai câu, liền ngắt kết nối.

Wechat vẫn không có tin gì mới, xem ra Lục Hi Thành không định hồi âm lại, Tô Chi nhìn thời gian, lại ngẩn người trong chốc lát, liền đi ngủ.

 

Chuyện của cô cũng rất nhiều, Lục Hi Thành cùng cô không có quá nhiều quan hệ, không cần thiết hao tổn tinh thần.

 

Hôm sau là ngày rằm, vào đầu tháng và ngày rằm Tô Chi sẽ tới thăm ba, hai ngày này sẽ không có chương trình học.

Thời tiết có chút lạnh, Tô Chi mặc chiếc áo khoác màu trắng, khiến cho làn da càng thêm trắng nõn.

Cô không trang điểm gì, càng làm sẽ chỉ càng thêm xấu.

Sau khi vận động thể dục không ngừng nghỉ, dáng người Tô Chi càng thêm đẹp, là một sự cân xứng đầy mĩ cảm, mà không phải là kiểu gầy yếu như trước.

Cuộc sống của ba Tô cực kì nhàn nhã, buổi sáng Tô Chi qua, ông bị dì giúp việc đẩy ra ngoài phơi nắng, mắt híp lại, nhìn thấy con gái đi từ xa, lại càng không nhìn thấy đồng tử.

"Chi Chi đến rồi à, gần đây học tập thế nào ,con?" Ba Tô cười hỏi một câu.

Biết con gái học lại lần nữa để chuẩn bị thi đại học, ông rất cao hứng, năm đó trong nhà xảy ra chuyện, nhưng ông và mẹ cô kiên quyết muốn cô tiếp tục đọc sách, chỉ là con gái đã lớn, sống chết không đi học, một hai phải đi làm chính mình kiếm tiền, vừa vặn khi ấy có công ti quản lí nói muốn kí hợp đồng, việc học cứ thế mà bỏ qua.

Mẹ con bé trước khi mất đều nhớ đến chuyện này, chỉ là con gái không muốn nói, không nghĩ tới giờ đột nhiên chuyển hướng tốt.

Tô Chi gom lại mái tóc dài, tự giác ngoan ngoãn đứng cạnh ông: "Cũng tốt ạ, thầy cô giáo nói con chỉ cần cố gắng một chút, tháng sáu sang năm có thể đi thi đại học"

"Ừ, đến lúc ấy thi vào trường đại học tốt, ba mở tiệc ăn mừng cho con, đến lúc ấy mời tất cả giáo viên cùng bạn bè đi theo" Ba Tô cực kì chờ mong gật đầu.

".....thôi đừng ạ" Tô Chi nhanh chóng lắc đầu

Hai cha con nói chuyện, dì giúp việc trở về nấu cơm.

Qua chốc lát, Tô Chi cũng đẩy ông lên lầu.

Chỉ là mới đi được 2 bước, liền thấy một chàng trai hơn 20 tuổi đi tới: "Chào Tô tiểu thư, tôi là trợ lí của Khương Vân, Trần Khắc"

Anh ta cười cười đồng thời đưa danh thiếp, biểu đạt thân phận thật sự của mình.

Ba Tô ko chú ý tới minh tinh này nọ, chỉ thích xem tin tức, bởi vậy cũng không biết Khương Vân biểu đạt cho từ gì, ông chỉ nghĩ người quen của con gái, vội nói: "Không sao, tự ba lên nhà trước nhé"

Tô Chi cười cười, nhìn người thanh niên trước mặt, bộ dáng không đạt được mục đích sẽ không di, có chút không cao hứng, hỏi: " Anh muốn gì?"

Trần Khắc nói: "Tiểu thư Khương Vân nói lần trước đang nói chuyện cùng cô thì bị cắt đứt, nhưng có một số chuyện muốn làm rõ"

Con mẹ nó đến tiểu khu này còn tìm được rồi, Tô Chi tức cười, sắc mặt lạnh lùng, nói: "Tránh ra, tôi còn phải đưa ba tôi lên"

"Được chứ" Trần Khắc có được đáp án, lúc này mới tránh ra.

**

Đưa ba Tô lên lầu, Trần Khắc vẫn luôn đi theo, Tô Chi hơi lo lắng bọn họ sẽ gây khó dễ cho ba cô, vào đến nhà: "Về sau thấy người này thì đừng mở cửa"

"Vâng vâng" Dì giúp việc có chút khẩn trương nhìn từ mắt mèo, nghiêm túc ghi nhớ bộ dáng của người này.

Tô Chi lúc này mới an tâm một ít, đi ra ngoài.

"Tô tiểu thư, ngài có xe, tôi đây liền không tiễn nữa, địa chỉ là ***, ngài nói cho tài xế là được" Trần Khắc lễ phép cười, làm một dáng mời.

Tô Chi đối với người này không có hảo cảm, âm thanh lạnh lùng nói: "Khương Vân liền gấp không chờ nổi mà muốn gặp tôi?"

Trợ lí xin lỗi cười cười, giải thích nói: "Tôi vừa vặn ở đây, thấy ngài một lần, liền đi hỏi thăm một chút"

Chủ yếu là Tô Chi tới có quy luật.

 

Tô Chi cũng nghe ra lời này, khóe miệng trừu trừu, thở phì phì ngồi trên xe, cô có bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế hả?

 

Địa chỉ không xa, là một quán cơm tây, đi khoảng mười phút liềm tới, Tô Chi vào phòng, Khương Vân đã đợi sẵn, ngồi nhấp cà phê, khuôn mặt mang nét cười nhạt, ưu nhã đến cực điểm.

Khương Vân lớn lên rất đẹp, lúc này còn giữ mái tóc xoăn màu xanh, trang dung tinh xảo, quần áo cũng rất thời thượng.

Cô thấy Tô Chi tiến vào, cũng cười đứng dậy nghênh đón, hai người đứng chung một chỗ, cô ta...cao hơn mình nửa cái đầu.

Lần đầu tiên cảm thấy chính mình khá lùn, Tô Chi có chút buồn bực, đặt biệt là một bên trang điểm, một bên không, đứng chung một chỗ đối lập quá thảm thiết.

Cô bất đắc dĩ thở dài một tiếng, mọi sự thảm thiết này đều do Phó Thịnh Niên mang đến! Nghĩ vậy, cô lại nghiến răng.

"Tô tiểu thư, lần đầu gặp mặt, giúp cô gọi đồ uống, hy vọng cô thích" Khương Vân tươi cười thoáng mở rộng một chút, hai tròng mắt không chớp nhìn Tô Chi, mang theo đánh giá rõ ràng, đánh giá qua đi ại là thật sâu kiêng kị.

Thiếu nữ trẻ tuổi không hiểu chuyện mới có thể đánh giá nhan sắc một người qua ăn mặc cùng trang điểm, cô đã gặp qua không ít mĩ nữ ở giới giải trí này, không có đẹp nhất, chỉ có đẹp hơn, những những người đó đều là tố nhan không thể xem.

Ít có người như cô gái này, đã kết hôn, còn khiến người ta có cảm giác như thiếu nữ, non nớt, kiều mỹ, một đôi con ngươi sạch sẽ, linh động, là hình mẫu điển hình của cánh đàn ông thành công.

Những ngón tay xinh đẹp của cô nắm thật chặt, vì để thả lỏng, Khương Vân cầm thìa khuấy cà phê trước mặt.

Tô Chi nhích lại gần, tư thái thanh thản: "Tôi không thích cà phê, xin lỗi nhé, nói đi, cô định làm gì?"

Khương Vân có chút kinh ngạc cô nói trắng ra, khẽ cười một tiếng, nói: "Là tôi không tốt, không giải thích rõ ràng, khiến Tô tiểu thư hiểu lầm, tôi chỉ muốn tới xem một chút.." Cô nàng dừng lại, đôi mắt nhiều phần tình ái cùng thẹn thùng, nói: "Tôi chỉ muốn xem, vợ của a Niên, là ưu tú đến cỡ nào"

Tô Chi có chút vô ngữ mân khẩn cánh môi, nhẫn nhịn mới làm chính mình nói ra không quá mức sắc nhọn, nói: "Cô...và chồng tôi rất quen thuộc sao?"

"Cũng bình thường" Khương Vân cười cười: "Thực ra trước kia có quen sơ sơ, anh ấy trước kia ở trường là học bá, mà mọi người đều cảm thấy chúng tôi xứng đôi, nhưng đáng tiếc..."

Tô Chi để điện thoại trên bàn, di động truyền đến thanh âm trầm thấp mà nghi hoặc của đàn ông: "Ai? Cô với ai ở cạnh nhau?"

Thấy tên hiện lên rõ ràng, Khương Vân còn đang muốn kể thêm liền cứng mặt, có chút hoảng loạn nói: "Là a Niên à? Cô gọi điện thoại cho anh ấy?"

"Đúng vậy." Tô Chi cười tủm tỉm nói: "Hai người là bạn cùng lớp sao, chắc là quen thuộc lắm, tôi đương nhiên muốn giúp cô một chút"

Sắc mặt Khương Vân hết tái đến xanh, cũng không biết quản lí trạng thái nữa, trong lúc nhất thời như không còn gì để nói, trầm mặc, Tô Chi thấy vậy, cười nhạo một tiếng, ngược lại biến sắc mặt giống như làm nũng, hô một tiếng: "Lão công ~ dì này tự xưng là bạn học cũ của anh, muốn nói chuyện tâm sự trong chốc lát hay không?"

Phó Thịnh Niên bất đắc dĩ nhìn nhóm đồng nghiệp đang chờ mình, che microphone theo chân bọn họ chào hỏi, lại quay lại bên kia, thanh âm nhu hòa rất nhiều: "Anh không biết cô ta, hôm nay không ăn cơm cùng với ba hả?"

********************

Hihi, sr các bạn nhé, dịch thế này rồi mình bận đi làm nên không dành nhiều thời gian edit được. Xin phép trả từ từ nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro