Chương 59: Anh là chó Teddy
Chương 59: Anh là chó Teddy
Natalie ôm ấp hy vọng cuối cùng, nhìn về phía Công tước Field, dượng của cô: "Dượng, có thật không? Là hai người đã quyết định từ trước sao?!"
Hành động này của Ariel rõ ràng cũng làm xáo trộn kế hoạch ban đầu của Auguste.
Auguste chỉ đành áy náy nhìn Natalie: "Xin lỗi, Natalie, lẽ ra mọi chuyện không nên đột ngột như vậy, phụ lòng tốt của con. Nhưng chúng ta đều biết đây là sắp xếp tốt nhất cho tất cả mọi người."
Natalie đương nhiên hiểu ý hắn. Dù cô có được sự ủng hộ lớn nhưng nền tảng vẫn chưa vững chắc, công tước Field sớm muộn gì cũng phải trở về tinh hệ Olivia, cô cần có thêm sự trợ giúp mạnh mẽ ở Tinh Hệ Trung Ương. Đoạn Văn là lựa chọn thích hợp nhất, liên hôn sẽ càng củng cố mối quan hệ của họ. Đoạn Kỳ Sâm, xét về xuất thân lẫn danh tiếng, đều là một vương phu xứng đáng.
Nhưng dù lý trí hiểu rõ tất cả, Natalie vẫn cảm thấy tức đến nghẹt thở. Nhìn nụ cười đắc ý của Ariel, cô chỉ muốn xé nát gương mặt xinh đẹp đó!
Auguste nhận ra bầu không khí căng thẳng giữa họ, liền hất hàm ra hiệu về phía cửa: "Hai đứa ra ngoài giải quyết đi, nếu phá hỏng đồ đạc trong nhà Aresia sẽ tức giận đấy."
Natalie dù sao cũng đang ở địa bàn của dượng, lại định đánh con trai người ta, nghe vậy thì càng thêm tức tối.
Rõ ràng cô đã chuẩn bị sẵn sàng, ngay cả quần áo hôm nay cũng là quân phục tiện hành động. Cô lao đến túm cổ áo Ariel lôi y ra ngoài. Là chị họ hơn Ariel nhiều tuổi, cô không hề nương tay với cậu em họ này.
Natalie là thích xứng giả với Metatron, một Omega cấp SS, thể lực vượt trội hơn hẳn Omega bình thường. Nhìn thân hình nhỏ nhắn xinh xắn của cô, không ai ngờ cô lại có sức mạnh lớn đến vậy.
Ariel tạm thời để mặc cô lôi ra ngoài, rồi nhanh chóng phản kháng. Hai người trẻ tuổi này đều được huấn luyện chiến đấu bài bản, có gien đỉnh cấp, đánh nhau trông thật náo nhiệt.
Ariel không hề nương tay vì Natalie là Omega, Natalie cũng không có ý định nhường nhịn đứa em họ.
Cô đấm Ariel một cú vào lưng khiến y ngã lăn vào gốc cây, lá rơi lả tả. May mà Ariel phản ứng nhanh, né kịp thời, nếu không chắc chắn gãy vài cái xương sườn. Y chộp lấy cổ tay Natalie, định vật cô xuống đất. Natalie xoay người trên không trung, hóa giải lực đạo, thoát khỏi sự khống chế định tiếp đất an toàn, nhưng Ariel lại ra sức, ném cô xuống đất.
Là Alpha, Ariel có lợi thế hơn về sức mạnh, nhưng Natalie với thân hình nhỏ nhắn lại linh hoạt hơn trong chiến đấu, rất khó nắm bắt được hành động.
Loại ẩu đả này rõ ràng đã xảy ra rất nhiều lần giữa họ. Auguste thấy nhiều nên không lạ, khoanh tay đứng xem với vẻ thích thú.
Hắn giống như một con sư tử đang hứng thú xem hai đứa con của mình cắn xé nhau. Cố Triết nhất thời không biết nên đánh giá tình huống kỳ lạ này thế nào: "Không cần ngăn họ lại sao, thưa công tước?"
"Công tước đại nhân!" Quản gia Andy của hoàng gia cũng chỉ biết đứng đó trong lo lắng. Ông chưa từng gặp tình huống nào như vậy, công chúa và huân tước, Omega và Alpha, lại không màng thân phận, đánh lộn giữa thanh thiên bạch nhật, thật sự quá ư kỳ quặc!
Auguste mỉm cười, lắc đầu: "Lâu rồi không thấy chúng đánh nhau, trẻ con nhà họ Field không nên sợ xung đột."
Hắn nghĩ ngợi gì đó rồi nói với Cố Triết: "Cậu không cần khách sáo như vậy, cứ gọi ta là 'cha' giống Ariel đi."
"..." Cố Triết hiện tại không muốn làm "trẻ con nhà họ Field" chút nào, "Nếu công chúa thấy cảnh này sẽ có ý kiến gì không ạ?"
"Không đâu." Auguste vỗ vai hắn, "Chúng nó biết chừng mực, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng đâu."
"..." Nghe vậy, Cố Triết vẫn không thể yên tâm chút nào.
Andy còn muốn nói gì đó, Auguste ngắt lời: "Ông đi pha trà đi, Andy. Lát nữa Imie sẽ về, chắc là còn dẫn theo khách đấy."
Andy không còn gì để nói, cũng không ngăn cản được, chỉ đành hậm hực bỏ đi.
Tin đính hôn bị công bố một cách khó hiểu, khiến Đoạn Văn phải dẫn con trai Đoạn Kỳ Sâm đến thăm. Aresia đích thân ra đón, cùng họ vào dinh thự.
Khi họ xuất hiện, vừa lúc nhìn thấy hai ứng cử viên nổi tiếng đang đánh nhau như hai con gà chọi. Lúc này Natalie đang chiếm ưu thế, cưỡi trên người thằng em mình, vừa tẩn y túi bụi vừa mắng chửi.
Là một chiến binh từng ra chiến trường nơi biên giới, lời lẽ của cô rất thô tục, không hề có dáng vẻ của một công chúa hay một nhân vật của công chúng gì cả.
Thật không ngờ Violet, người nổi tiếng trên sân đấu thực tế ảo, lại bị cô ấn xuống đất đánh tơi bời, quả là một... công chúa Omega hung dữ...
Đó là ấn tượng đầu tiên của Đoạn Kỳ Sâm về vị hôn thê của mình.
Aresia tuy thấy nhiều nên không lạ, nhưng trước mặt khách sắc mặt nàng cũng không được tốt cho lắm. Nàng đi đến bên cạnh Auguste, véo mạnh vào lưng chồng: "Auguste, anh có nên dạy dỗ chúng phép tắc chút không hả?"
Auguste bị véo đến hít hà một hơi, lúc này mới tiến lên ngăn cản cuộc chiến.
Hai người đứng dậy, quần áo xộc xệch, khóe miệng Ariel bị rách một mảng lớn, y sờ soạng cánh tay để xác nhận không bị gãy xương.
Natalie "phụt" một tiếng nhổ máu từ trong miệng ra. Cô vừa ngẩng đầu lên đã chạm phải ánh mắt phức tạp của Đoạn Kỳ Sâm, tức giận quát: "Nhãi ranh, nhìn cái gì mà nhìn!"
Đoạn Kỳ Sâm: "..."
Họ đúng là có chừng mực, ít nhất không ra tay giết nhau, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Trở về phòng ngủ, Ariel ngồi trên giường cởi áo, lộ ra cơ thể đầy vết bầm tím. Cố Triết vừa dùng máy trị liệu cho y vừa bất đắc dĩ nói: "Hai người thường xuyên đánh nhau như vậy sao? Công chúa điện hạ là Omega đấy."
"Em xem những vết thương này có giống Omega bình thường đánh được không?" Ariel cũng nổi nóng, giọng điệu hiếm khi gay gắt như thế.
Cố Triết nhìn những vết thương chằng chịt trên người y, nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, không nhịn được phì cười.
Ariel cúi đầu không thấy biểu cảm của hắn, thấy hắn im lặng, tưởng hắn giận, vội vàng dịu giọng: "A Triết, anh chỉ là tự vệ thôi mà."
Tuy Cố Triết chậm chạp trong chuyện tình cảm, nhưng khả năng phân tích của hắn rất tốt. Hắn liên tưởng đến những chuyện đã qua, bình tĩnh nói: "Anh là vì muốn trả thù cô ấy cản trở anh tìm em, nên mới cố tình công bố tin đính hôn của cô ấy đúng không."
Ariel cười gượng gạo, trước mặt Cố Triết, y cũng lười giả vờ: "Đúng vậy, bảo bối, anh ghét chị ta lắm."
Cố Triết ấn mạnh vào vết bầm tím trên lưng y: "Gieo gió gặt bão, anh nên tự trách mình mới đúng."
Ariel hít hà một hơi, bất ngờ rên nhẹ.
Cố Triết rửa sạch vết thương trên người cho y, nâng cằm y lên, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào gương mặt y, nhẹ nhàng dùng thiết bị trị liệu lướt qua những vết thương trên mặt.
Ariel bị hắn nhìn đến mức mặt nóng bừng, không nhịn được mà thè lưỡi liếm ngón tay đang nâng cằm mình. Cố Triết nhíu mày, dịch ngón tay đi chỗ khác, Ariel lại hé môi ngậm lấy ngón tay hắn, cắn nhẹ một cái đầy vẻ khiêu khích.
Cố Triết đang nghiêm túc xử lý vết thương cho y thấy vậy thì bất lực: "Đừng nghịch nữa, anh là chó à?"
"..."
Ariel im bặt.
Sau khi xử lý xong vết thương, Cố Triết thuận tay xoa đầu y: "Đi thôi, đừng giận dỗi công chúa nữa."
Hắn biết Ariel không đời nào chịu xin lỗi, nên cũng không nhắc đến chuyện đó.
Ariel nắm lấy tay hắn: "Em cũng phải đi cùng."
"Những chuyện này em không giúp được gì, không đi xem náo nhiệt đâu." Thực ra, họ cũng chưa chắc muốn hắn, một người ngoài, nghe chuyện ở đó.
"Không được." Ariel kiên quyết, "Nếu Natalie đến thì chúng ta phải ở bên nhau."
Cố Triết nhìn y vừa tức vừa buồn cười. Rõ ràng là y muốn khoe khoang tình cảm để chọc tức Natalie đây mà.
Hai chị em họ này đúng là oan gia ngõ hẹp. Cố Triết hiện tại tuy không thể nói là hiểu rõ Ariel, nhưng cũng đã dần nắm bắt được phần lớn tâm tư của y.
Ariel rất có năng lực, cũng rất thông minh cẩn thận. Vẻ ngoài ôn hòa của y che giấu một nội tâm cực kỳ tự phụ kiêu ngạo. Vì vậy, hành động của y cũng rất tùy hứng, không bị ràng buộc bởi luân thường đạo lý, đôi khi thậm chí khiến người ta cảm thấy có phần ngang ngược, đặc biệt là vào những lúc như thế này.
Thấy Cố Triết không trả lời, Ariel giống như lúc ở trên chiến hạm của tinh tặc, vòng tay ôm lấy cánh tay Cố Triết mà làm nũng: "Đi mà, được không, chồng yêu ơi?"
Cố Triết nhìn y, Ariel lúc này trông thật yếu đuối đáng thương, giống như một người vợ bị bắt nạt liền cầu xin chồng mình ra mặt bênh vực.
Dù biết y chỉ đang giả vờ, Cố Triết vẫn mềm lòng, cuối cùng không chịu nổi sự nài nỉ của y vừa cưng chiều vừa bất đắc dĩ véo má y: "Thôi được rồi."
Ariel lại nắm lấy tay hắn, cắn nhẹ ngón áp út của hắn. Lần này Cố Triết nhận ra ý trêu chọc của y, mỉm cười rút tay về: "Anh thực sự là cún đấy à?"
Ariel nghe vậy liền nói: "Vậy em đoán xem anh là giống chó gì? Là cún cưng của em sao?"
Cố Triết bèn đáp: "Anh là chó Teddy."
****
Bữa tối, mọi người tề tựu đông đủ trước bàn ăn. Bàn ăn trong dinh thự của Aresia không phải là loại bàn dài mà giới quý tộc thường dùng, mà là một chiếc bàn tròn, vì nàng cảm thấy bàn dài quá hình thức, thiếu đi không khí gia đình.
Bữa tối này thực chất là buổi gặp mặt của Natalie và Đoạn Kỳ Sâm. Ai cũng biết rằng từ lúc Ariel nói ra những lời đó thì kết cục đã được định sẵn.
Natalie ăn mặc chỉnh tề xinh đẹp, mặc bộ âu phục tinh xảo, hiếm khi phù hợp với thân phận công chúa của cô, nhưng cô không hề để tâm đến Đoạn Kỳ Sâm ngồi bên cạnh.
Suốt cả buổi tối, ánh mắt Natalie như những lưỡi dao sắc bén bắn về phía Ariel. Ariel thì bình tĩnh ung dung, thậm chí còn làm nũng với Cố Triết, thỉnh thoảng lại bảo hắn đút cho mình ăn.
Cố Triết rất bất đắc dĩ trước giao chiến ngấm ngầm giữa họ, nhưng hắn vốn là người rộng lượng, lại càng ôn hòa cưng chiều với người bên cạnh, nên những chuyện không liên quan đến nguyên tắc thì hắn đều chiều theo ý Ariel.
Cuối cùng Natalie cũng không chịu đựng được nữa, đột nhiên đập bàn trừng mắt nhìn Ariel: "Tôi ra ngoài hít thở không khí một chút!"
Nói xong, cô hùng hổ bỏ đi. Là quý tộc, đây là hành vi rất bất lịch sự, nhưng nghĩ đến việc hai ứng cử viên này còn đánh nhau lúc chiều, Đoạn Văn cũng không quá để ý. Ông đẩy con trai: "Ngoài trời lạnh, con mang áo khoác cho công chúa đi."
Đoạn Kỳ Sâm là người chính trực đến mức hơi cứng nhắc. Cậu ta nhìn quanh không thấy áo khoác nào, ngẩn người một lúc mới hiểu ý cha, nhưng là một Alpha, cậu ta không hề tỏ ra sốt sắng muốn theo đuổi Omega chút nào.
Tuy rằng ngoại trừ Cố Triết, tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được độ tương thích tin tức tố của họ không thấp, rất phù hợp để kết đôi, nhưng hình ảnh Natalie đánh Ariel lúc chiều vẫn in đậm trong đầu Đoạn Kỳ Sâm, khiến cậu ta rời khỏi phòng với vẻ mặt như sắp anh dũng hy sinh.
"Ariel." Auguste thấy họ rời đi, thản nhiên nói, "Biết điều thì dừng lại đi."
Ariel lúc này mới ngồi thẳng dậy. Đoạn Văn hắng giọng, nhìn Cố Triết đầy ẩn ý.
Auguste bình tĩnh nói: "Ở đây không có người ngoài, chúng ta có thể vào thẳng vấn đề."
Cố Triết lúc này mới hiểu ra ý tứ trong hành động của Đoạn Văn vừa rồi. Ariel đưa tay nắm lấy mu bàn tay hắn dưới gầm bàn, Cố Triết cảm thấy ngực mình ấm áp, hắn hơi cúi đầu, che giấu đôi mắt đỏ hoe.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi sinh ra, hắn cảm thấy mình thuộc về nơi nào đó, một gia đình nào đó. Hắn không còn là một "người ngoài" nữa.
Sau khi xác nhận thái độ của vợ chồng công tước Field, Đoạn Văn bắt đầu nói chuyện chính sự. Họ thảo luận kỹ lưỡng về việc sắp xếp lực lượng, đối phó với dư luận, cũng như các phương án nâng cao tỷ lệ ủng hộ.
Trên chiếc bàn tròn không lớn này, mọi thứ liên quan đến quyền kế vị và sự phân chia quyền lực đều được sắp xếp rõ ràng.
Quyền kế vị dường như đã nằm chắc trong tay Natalie. Không biết Andre, người bị ép thoái vị, khi biết cô con gái Omega mà hắn luôn xem nhẹ cuối cùng lại trở thành nữ hoàng mới sẽ có cảm giác gì. Nhưng tất cả những điều đó không còn nằm trong phạm vi họ cần suy xét nữa.
Hết chương 59
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro