Chapter 33 -Ba ngày chi ước
Editor: boorin
Từ đó, Thẩm Vãn lại khôi phục tần suất lui tới hiệu sách. Nhưng lần này, nàng không còn chú ý đến những cuốn thoại bản bán chạy nữa, mà tập trung vào các bộ luật pháp điển tịch của triều Đại Tề. Nàng mong tìm được cơ hội để thoát khỏi Cố gia.
Trong khi Thẩm Vãn tưởng lầm rằng Cố Lập Hiên muốn cưới vợ mới hoặc nạp thiếp, và nàng đang tìm cách thoát khỏi Cố gia trước khi điều đó xảy ra, thì ở Hầu phủ, Tần ma ma đang vui vẻ báo cáo với Hoắc Hầu gia về chuyến viếng thăm của bà ấy.
"Hầu gia đã lo lắng thừa, Cố nương tử tất nhiên là đồng ý. Nàng còn tự tay thắt một đôi tương tư khấu tặng Hầu gia, vừa độc đáo vừa tinh xảo, khác hẳn thông thường, chắc là đã dụng không ít tâm tư."
Nghe nói Cố nương tử đồng ý nhanh như vậy, Hoắc Ân trong lòng vẫn có chút kinh ngạc. Đáy lòng hắn thoáng hiện lên vài tia cảm xúc khác thường, nhưng lập tức bị hắn ép xuống.
Tiện tay nhận lấy đôi nút thắt đỏ to nhỏ, lật trái lật phải xem một phen, hắn hiếm cong môi hiện ý cười: "Quả thật độc đáo."
Thấy Hầu gia vui vẻ, Tần ma ma cũng mừng theo, liền đề nghị: "Vậy không bằng hai ngày nữa cho Cố phủ chuẩn bị một phen?"
Hoắc Ân ngả người ra sau, có vẻ lười biếng, nghe vậy như thuận miệng nói: "Ma ma quyết định là được."
Ngày hôm đó, khi Cố Lập Hiên đến nha môn, tâm trạng càng thêm bực bội.
Vốn đã xấu hổ và giận dữ vì cãi nhau với Thẩm Vãn, giờ đến nha thự lại thấy Chức Phương chủ sự vẻ mặt đắc ý, tựa hồ nắm chắc chức Binh Bộ Viên Ngoại Lang, hắn càng thêm oán hận trong lòng.
Trước đây, vì chuyện hắn trị gia không nghiêm, mọi người đều cho rằng hắn khó lòng thăng chức. Những kẻ tiểu nhân luôn nịnh bợ kẻ mạnh dần xa lánh hắn, giờ đây bu quanh Chức Phương nói lời nịnh hót, lấy lòng khen ngợi. Đọc bản edit tốt nhất tại watpad nhacuaboorin
Thấy Chức Phương không giấu nổi vẻ đắc ý trên mặt, Cố Lập Hiên càng thêm sa sầm mặt mày, nắm chặt tay. Hãy cứ kiêu ngạo thêm vài ngày nữa đi, thiên hạ tưởng hắn đã bị loại, nhưng chưa đến phút cuối, hươu chết vào tay ai còn chưa biết được.
Hai ngày sau, Tần ma ma lại đến Cố phủ. Cố Lập Hiên tiếp đãi nồng hậu.
Cố Lập Hiên cũng không phải hoàn toàn không khôn ngoan, tuy trong lòng có mưu cầu nhưng chẳng đề cập gì, chỉ mơ hồ bày tỏ có thể vì Hầu gia giải ưu là may mắn của hắn. Sau đó, hắn đồng ý lời hẹn ba ngày chi ước của Tần ma ma.
Hôm sau, thiệp mời từ Hầu phủ đúng hẹn tới, mời cả nhà Cố phủ ba ngày sau đến Hầu phủ họp mặt. Đặc biệt, thiệp không phải do Tần ma ma gửi, mà là chính tay Hoắc Hầu gia tự tay gửi đến!
Tin tức này gây xôn xao dư luận.
Các quan chức Binh Bộ đều kinh ngạc thắc mắc, tên Cố chủ sự nhỏ bé kia có tài đức gì mà khiến thượng quan đại nhân tự tay gửi thiếp mời? Nghe nói còn mời cả nhà hắn vào Hầu phủ?
Cố Lập Hiên trong lòng cũng có chút nghi hoặc. Việc này không sáng tỏ lại đáng ngờ, đáng lẽ nên kín đáo mới phải, sao Hoắc hầu gia lại gióng trống khua chiêng thế này? Chẳng phải khiến người sinh nghi?
Dù trong lòng nghĩ vậy, đối mặt với sự dò hỏi công khai hay kín đáo của đồng liêu, Cố Lập Hiên vẫn tỏ ra ung dung, cười mà không đáp, khiến người ta càng thêm đoán không ra manh mối.
Mãi đến khi hạ nhân Hầu phủ vô tình tiết lộ, mọi người mới biết nguyên do. Thì ra lão phu nhân quá cố của Hầu phủ báo mộng, nói rằng không có tông không có rễ thật là thê lương. Hoắc Hầu gia thương nhớ mẫu thân đến sốt ruột, nên mới có hành động này.
Vậy việc này liên quan gì đến Cố gia? Những quan viên nhạy cảm về chính trị lập tức liên tưởng đến việc lão phu nhân quá cố của Hầu phủ cũng họ Cố, phải chăng hai nhà họ Cố này có liên quan? Tra xét kỹ mới vỡ lẽ, hai nhà quả thật có mối quan hệ sâu xa.
Nguyên là lão phu nhân quá cố của Hoài Âm Hầu phủ thuộc về Cố gia ở Duyện Châu, còn Cố chủ sự thuộc về Cố gia ở Lũng Tây. Vào thời tiền triều, hai nhà Cố gia này rất thân thiết, nhưng vì chiến loạn nên chia cắt, dần mất liên lạc.
Còn về họ Cố Duyện Châu... Không ít quan viên muốn cười nhạo, mười năm trước khi Hầu phủ gặp nạn, Cố gia Duyện Châu thấy đại họa sắp đến, sợ liên lụy cửu tộc, liền ngay đêm đó xóa tên lão phu nhân khỏi tông tộc, còn cấp tốc gửi thông cáo đến Biện Kinh, tuyên bố từ nay đến chết không qua lại với Hoài Âm Hầu phủ.
Nhưng ai ngờ Hoài Âm Hầu phủ không những không gặp nạn, mà quyền thế còn tăng thêm.
Cố gia Duyện Châu dù có hối hận cũng đã muộn, lời đã nói ra khó lòng thu hồi. Từ đó thật sự không còn liên hệ gì với Hoài Âm Hầu phủ.
Vì vậy, khi lão phu nhân báo mộng, Hoài Âm Hầu không còn nghĩ đến Cố gia Duyện Châu nữa, mà chuyển hướng sang Cố gia Lũng Tây, cũng là điều dễ hiểu.
Đám người tự cho là mình đã đoán đúng chân tướng, nhìn Cố Lập Hiên với ánh mắt đầy ghen tị. Tên Cố chủ sự này chẳng biết tu mấy đời phúc, vận may từ trên trời rơi xuống cũng đập trúng hắn, được nương tựa vào cây đại thụ Hoắc Hầu gia, lo gì không thẳng tiến?
Chức Phương chủ sự cắn răng đến chảy máu.
Cây gậy ông đập lưng ông này đánh hắn đau điếng. Sao chuyện tốt lại rơi vào tay họ Cố kia, trời xanh có mắt nhắm rồi chăng? Thật đáng giận.
Ghen tị là thế, nhưng trên mặt gã vẫn phải cười, cùng mọi người đến chúc mừng Cố chủ sự. Biết làm sao được, ai bảo gã không họ Cố chứ?
Tại Hoài Âm Hầu phủ, Tần Cửu thì thầm giải thích với Tần ma ma: "Hầu gia đã tính toán kỹ. Từ nay Cố nương tử vào Hầu phủ không phải chuyện một hai lần, nhiều lần ắt khiến người sinh nghi. Chi bằng đường đường chính chính công khai qua lại, như vậy cũng như vậy mọi chuyện đều suôn sẻ, người ngoài cũng không nghi ngờ được gì."
Tần ma ma bừng tỉnh.
Tại phủ Binh Bộ Thị Lang, Ngu Minh dặn dò phu nhân: "Nếu từ nay Cố chủ sự kết thân với Hoài Âm Hầu phủ, tương lai hắn ắt tiền đồ vô hạn. Từ nay về sau, nàng cần thân thiết với Cố nương tử, có món đồ tốt nào nhớ chia cho nàng ấy một phần."
Ngu phu nhân vâng dạ, thầm ghen tị với vận may của Cố nương tử.
Là đối tượng được hâm mộ, Thẩm Vãn vẫn bình thản, tưởng mình đã hiểu hết ý đồ của Hoài Âm Hầu phủ. Mấy ngày nay nàng càng chăm chỉ đi sớm về muộn, tìm kiếm trong các bộ luật điển tịch những điều khoản có thể tham khảo.
Thời gian trôi nhanh, ba ngày chi ước đã đến.
Ngày hôm đó vừa hay là ngày quan viên nghỉ tắm gội, trời đẹp, khí trời cuối thu sảng khoái trong lành, ánh dương vàng rực chiếu rọi nóc nhà viện lạc, phóng tầm mắt nhìn ra cảnh sắc thật thoải mái.
Cố Lập Hiên ăn mặc chỉnh tề, thoáng nhìn Thẩm Vãn vẫn một bộ áo váy màu bạc thuần khiết, vừa thương hại vừa mỉa mai: "Nàng định mặc vậy mà đi?"
Thẩm Vãn đẩy cửa sổ cho ánh nắng ban mai tràn vào, thần sắc bình thản: "Chẳng lẽ chàng muốn ta mặc đỏ tía để khoe mẽ địa vị chính thất?"
Sắc mặt Cố Lập Hiên rất kỳ lạ, đảo mắt nhìn nàng từ trên xuống dưới, không kìm được cười nhạo: "Nàng cũng xứng sao?"
Thẩm Vãn nghe vậy không giận, dùng cái giá chống cửa sổ, vẻ mặt càng thêm bình tĩnh: "Ta cũng nghĩ mình không xứng."
Hai người vốn không hòa hợp, giờ đây lại kỳ lạ đối đáp.
Cố Lập Hiên cho rằng nàng si tâm vọng tưởng, Thẩm Vãn nghĩ hắn đang thị uy. Lúc này nhìn nhau đều sinh chán ghét.
Ra khỏi phòng, hai người không thèm liếc nhìn nhau, như thể nhìn thêm nửa mắt cũng thấy chướng.
Cố mẫu thì lo lắng bất an: "Nghe nói Hoắc Hầu gia ở Hoài Âm Hầu phủ rất nghiêm khắc. Vào Hầu phủ phải cẩn thận từng ly từng tí, đừng làm trái quy củ mà chọc Hầu gia không vui." Nghĩ đến đây, bà lại thấp thỏm. Dù thiên hạ đồn đãi Cố gia đốt nhang thơm được trèo lên cành cao Hoài Âm hầu phủ, nhưng sao nàng cứ thấy việc này quá đột ngột, trong lòng mơ hồ cảm thấy bất an thế nào?
Cố phụ bên cạnh cũng có phần không tự nhiên. Dù khi say rượu ông có vẻ phấn khích, nhưng nói đến việc kết thân với Hoài Âm Hầu phủ, ông vẫn có chút e ngại. Người ngoài không biết, nhưng là người họ Cố Lũng Tây, ông hiểu rõ. Trước đây Cố gia Lũng Tây và Cố gia Duyện Châu đoạn tuyệt quan hệ, ngoài lý do chiến loạn, chủ yếu là vì oán thù.
Tuy Cố gia Duyện Châu trước đây có làm vài chuyện ngu xuẩn, nhưng dù sao cũng là họ hàng của lão phu nhân quá cố bên Hầu phủ, đánh gãy xương vẫn còn dính gân mà. Vậy mà giờ bỏ qua họ Cố Duyện Châu mà kết thân với họ Cố Lũng Tây, thật khó hiểu.
Bất kể nhà họ Cố đang lo lắng thế nào, lúc này kiệu từ Hoài Âm Hầu phủ đã đến trước phủ, tổng cộng hai cỗ, đều là kiệu quan viền bạc bốn người khiêng. Cố phụ và Cố Lập Hiên ngồi chung một cỗ, còn Cố mẫu và Thẩm Vãn đi cỗ còn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro