Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

07

Sanghyeok ra hiệu đuổi khách.

"Anh chỉ hỗ trợ được tới đây thôi, chuyện của hai đứa đừng kéo anh vào"

"Hôm nào em mời anh ăn cơm"

Hyeonjun đứng dậy rời đi. Đáp lại anh là cánh cửa đóng sầm phũ phàng.

"Dắt được Wooje đến gặp anh thì dắt, không thì thôi, nhìn cái mặt đã thấy bực mình"

Sanghyeok bực bội với Hyeonjun không phải ngày một ngày hai. Trong giới này diễn viên nào cũng sợ quay cùng đạo diễn Lee cả. Kịch bản đổi liên tục, không hướng dẫn, không biết bao giờ đóng máy. Đạo diễn Lee thường chỉ ném cho diễn viên một câu khái quát rồi để mặc diễn viên tự diễn. Quay đi quay lại cả trăm lần khiến không ít diễn viên bật khóc vì hoài nghi khả năng diễn xuất của họ.

Người duy nhất hợp gu của đạo diễn Lee, không phải là chàng thơ "Moon Hyeonjun" trong các tác phẩm của anh mà là Wooje. Wooje đặc biệt không thích học thuộc kịch bản. Thế nên gặp đạo diễn Lee, cậu như cá gặp nước. Mỗi ngày quay phim đều là một ngày thú vị không thể biết trước được.

Sanghyeok nhớ đến cậu nhóc đáng yêu năm nào, chỉ cần anh gọi là sẽ ngay lập tức đáp lại "em đến ngay đây".

Cực kỳ nhiệt tình với diễn xuất, cũng rất có thiên phú.

Anh còn nhớ lần đầu bấm máy là vào mùa hạ, cậu nhóc có đôi mắt rất sáng, trong vắt như mặt hồ. Diễn xuất không có bao nhiêu kỹ thuật, hoàn toàn dựa vào bản năng, mộc mạc mà chân thành.

Thế mà chỉ qua một mùa thu, khi anh gọi cậu trở lại quay bổ sung, đôi mắt ấy vẫn sáng trong nhưng đã dần phản chiếu những nỗi buồn nơi đáy mắt. Giống như mặt hồ yên ả ban đầu, dưới đáy hồ dần dần chất chứa đầy sỏi đá. Vô tình khiến cho vai diễn của cậu có chiều sâu hơn rất nhiều.

Anh cảm thấy cậu nhóc ấy đem hết bao dồn nén trong đời sống gửi lại hết trong từng cảnh quay của anh. Khi kết thúc nhóc con còn ôm anh thật lâu, không ngừng lặp đi lặp lại lời cảm ơn.

Càng nghĩ càng thấy thằng nhóc Hyeonjun chướng mắt không thể tả.

Hyeonjun ngẩn người nhìn cánh cửa trước mặt. Lúc cúi xuống anh trông thấy bên bệ cửa chỗ hành lang có một chậu lavender nằm lẻ loi dưới ánh đèn.

Anh chợt không muốn dời bước. Cảm giác như anh trở lại góc hành lang năm nào. Có một cậu nhóc an an tĩnh tĩnh rơi nước mắt. Từng giọt từng giọt trong vắt lăn dài trên gò má bầu bĩnh của cậu. Trong lòng vẫn ôm chặt một chậu lavender nho nhỏ.

Khi đó anh còn nghĩ, quả nhiên là sinh viên chuyên ngành diễn xuất, đến khóc cũng xinh đẹp như vậy, không giống người thường.

Sau đó thế nào đâu? Sau đó mỹ nhân nói với anh.

"Thật ngại quá, đã làm phiền anh hợp tác diễn xuất bấy lâu nay."

Tiếng chuông điện thoại kéo Hyeonjun ra khỏi dòng hồi tưởng.

"Này Hyeonjun, sao cậu không xử lý truyền thông gì hết vậy"

Giọng Minhyung vang lên gấp gáp.

"Xử lý gì chứ? Tớ không có ý định xử lý."

Hyeonjun thờ ơ đáp.

"Cũng không thể để Minseok bị bôi đen lâu như vậy chứ"

Hyeonjun bật cười.

"Đại thiếu gia chi tiền ra mà xóa hot search cho người yêu đi chứ, liên quan gì đến tớ. Đi đêm lắm cũng phải có ngày gặp ma thôi"

Minhyung bây giờ hoảng thật rồi.

"Chuyện này cũng ảnh hưởng hình tượng của cậu đấy, nếu không cậu với tớ bàn với bên TBS, giải quyết cho xong đi. Wooje muốn thế nào mới ngừng tay"

"Em ấy nguyện ý mắng thì tớ nguyện ý nghe"

"Cậu phát điên gì thế"

"Cũng mấy năm rồi, đến mắng chửi em ấy cũng không thèm mắng tớ"

Ít ra mắng cũng là một loại chú ý.

Ít ra tôi còn tồn tại trong thế giới của em ấy.

Cùng lúc đấy đạo diễn Lee lại đổ thêm cả can dầu vào chiến trường chưa từng hạ nhiệt mấy hôm nay.

Chỉ với một bài đăng.

Một tấm ảnh chưa từng được công khai, trong ảnh là ảnh đế Moon và diễn viên Choi, gương mặt vẫn chưa hết nét tươi trẻ của thanh xuân.

Đạo diễn Lee còn cẩn thận tag tên chính chủ vào, như sợ thiên hạ chưa đủ loạn.

Fan CP mơ hồ: sao tự dưng có tư liệu lịch sử vậy... đạo diễn có ý gì nha????

Fan sự nghiệp của đạo diễn Lee: nhắc tụi tui đi xem lại <giữa canh khuya> sao?? Ảnh này lừa tình quá nha anh ơi

>Sao vậy bà?

>>trong phim hai người này hoàn toàn không có cảnh đối diễn, không hiểu là có mà đạo diễn cắt hay gì.

>>>cũng không hiểu sao lại có fan CP của cặp này nữa, còn ăn nói linh tinh bảo phim này là về tình yêu đồng giới

>>>>ủa chứ không phải hả?

>>>>>không hẳn là phải mà cũng không hẳn là không phải, bà coi đi thì sẽ hiểu

>>>>>>thế nhìn hai người họ chung khung hình như này xem, xứng đáng được tụi tui ship chưa? Đẹp đôi điêng lên được

Fan CP thoi thóp: Anh ơi anh ơi, nói với em là có cảnh đối diễn mà anh cắt đi. Tiền em có, bán cho em, làm ơn TT_TT

Người qua đường có tâm: có bluray không anh ơi. Nói thật vẫn thấy khá tiếc nuối khi cả hai người này không có cảnh chung. Trước giờ luôn hi vọng họ hợp tác lần nữa mà tình hình bây giờ chắc tuyệt vọng rồi.

Wooje thấy thông báo anh Sanghyeok nhắc đến cậu nên tò mò nhấn vào. Để rồi bị hồi ức đánh cho không kịp trở tay.

Trong ảnh cậu đang ngồi bên bờ hồ. Cậu còn nhớ khi đấy cậu đang nghịch nước trong khi chờ anh Sanghyeok cài đặt máy quay.

Hóa ra khi đấy anh ấy đứng gần cậu như vậy. Ánh mắt anh nhìn cậu ấy mà cũng có chút ấm áp.

Đấy cũng là lúc cậu biết diễn viên còn lại cùng quay song song với cậu mà anh Sanghyeok hay nhắc đến, là anh.

Là sau cái ngày cậu và anh chia tay được 20 ngày.

Sao cậu vẫn có thể nhớ chính xác số ngày được như thế nhỉ. Con người đôi khi thật kì lạ. Cậu không thể dễ dàng học thuộc lòng lấy một trang kịch bản nhưng lại nhớ như in ngày cậu rời xa anh đến tận bây giờ.

Hôm đấy lá đã chuyển vàng. Khung cảnh rất nên thơ. Có lẽ vì thế nên tâm hồn cậu dễ dao động hơn.

Anh ấy nói:

"Em đã quên được anh chưa?"

"Nếu chưa thì hay là"

"Yêu anh lần nữa được không?"

Cũng có thể không phải do hoàn cảnh, chỉ là do cái thói si mê cái đẹp của cậu gây họa.

Moon Hyeonjun khi đấy thật sự rất đẹp trai.

Fan của anh ấy có một nhận xét rất đúng. Mắt này nhìn cột điện cũng thấy tình. Thế nên cậu có yếu lòng cũng là dễ hiểu thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro