Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ẩn số

- Nếu vậy... Foure thực sự là người của Jungkook, và chuyện tôi vô tình cưu mang cậu ấy, đều là sắp đặt ?

Jon khẽ gật đầu trước câu hỏi sớm đã có câu trả lời của Kim Taehyung. Ngỡ như bây giờ hắn muốn gào lên và tìm bắt Jeon Jungkook về rồi băm xác cậu ta ra vì đã lừa dối tình cảm của hắn. Nhưng có vẻ Jon đã phán đoán sai mất rồi, hắn ta khẽ cười, trong ý tứ ấy vẫn hiện lên một tia thích thú, hẳn là rất thích thú. Có lẽ hắn muốn chinh phục người hắn thương theo một kiểu thật mới lạ. Hoặc cũng có thể nói hắn thích cậu ấy đến mức bất chấp tất cả để được ở bên người con trai họ Jeon kia. Taehyung xoay nhẹ ghế, cất hộp xì gà vàng rộm vào ngăn kéo.

- Cậu nhớ chính xác địa điểm 8 năm trước tôi gặp Foure không ?

Taehyung xách lấy chiếc cặp xám da, rảo bước và mất hút sau cánh cửa lớn. Jon cũng không trả lời, vốn dĩ câu hỏi của hắn cũng giống như một lời đề nghị mà thôi, hắn muốn Jon theo sau.

Xe rời gara và chạy thẳng ra khỏi thủ đô London. Ở ngoại thành, cây cối có vẻ rậm rạp hơn, nhà cửa cũng thưa dần. Càng chạy xe về trước con đường đất nhỏ đầy sỏi cũng hiện lên càng rõ ràng. Đá mài rải nhẵn hai bên vệ đường, hẻm vào trong có lẽ quá nhỏ để xe của hắn đi vào. Họ quyết định rời xe và đi bộ vào trong.

Mỗi bước chân đều đang tiến sâu vào hơn con hẻm này. Trên đầu họ giăng đầy những loại vải màu xếp gọn gàng và trải đều, treo trên những sợi dây mảnh như sợi chỉ.

Taehyung giơ tay kéo những tấm vải mỏng, tiến sâu vào hơn bên trong. Họ bắt đầu rẽ sang một hướng khác. Nơi đây lại có cái mùi khá tanh không giống như mùi vải thơm họ vừa đi qua, không ai bảo ai, cả hai đều dừng chân trước một ngôi nhà nhỏ được kiên cố bằng gỗ mục.

Jon lấy từ túi quần ra một đôi găng tay cao su cẩn trọng mang vào, anh bắt đầu gõ nhẹ lên cảnh cửa khép hờ.

Không một tiếng động đáp lại, không gian lại rơi vào tiếng thở đều trầm ổn của hai người đàn ông. Jon giơ tay lên, ý định gõ thêm một lần nữa nhưng lần nay cánh cửa đã vội hé mở.

- Xin chào...các cậu tìm ai ?

Một bà cụ già nua với áo choàng màu trắng tay cầm rổ đầy len nhìn chằm chằm hai vị khách lạ mặt.

- Fou...

- Jeon Jungkook !

Kim Taehyung cắt ngang lời Jon, cũng vừa thành công làm khuôn mặt bà lão tái xanh lại. Bà ta run run đóng cửa nhưng Jon đã kịp thời kê chân vào. Bà lão lùi vào trong nhà, khuôn mặt dần dần đã bình ổn hơn.

- Các cậu về đi, tôi không có gì để nói cả.

Kim Taehyung đương nhiên không phải dạng người vì một câu nói qua loa mà bỏ đi mục tiêu mà hắn đã sớm hướng đến.

- Được thôi, nếu bà không biết Jeon Jungkook thì tôi sẽ đi tìm người tên Foure để hỏi.

Bà lão đề phòng nhìn hắn, đôi tay thu lại dựa vào thành cửa. Đôi ngươi thong manh nhìn về ngọn cây phong đỏ trước nhà.

- Nếu cậu chắc chắn con quạ đậu trên cành kia sẽ không bay đi tôi sẽ nói cho cậu những gì cậu muốn biết.

Bà ta có lẽ đánh giá quá thấp Kim Taehyung, trên đời thế quái nào lại có con chim đậu mãi một chỗ mà không bay đi. Cũng đến lúc nó chán, nó sẽ lìa khỏi cái cành này rồi chao đậu lại ở một cành cây khác mà thôi. Khiến nó không bay đi là điều không thể.

Trước lời thách thức có phần vô lý của bà lão, Kim Taehyung không nói gì. Chỉ bước chân thêm để tiến lại gần người phụ nữ lớn tuổi. Đôi mắt hẹp dài nhìn chằm chằm lấy mắt bà ta, không hề có ý dời mắt đi nơi khác, hắn ta nhẹ nhàng rút từ thắt lưng ra một khẩu súng ngắn, đưa về phía con quạ đậu trên ngọn cây phong, không thèm nhắm bắn, một lực bóp còi.

* Đoàng

Hắn thu súng về bỏ lại vào thắt lưng, đôi môi khẽ nhếch cười trước con mắt kinh hoàng của bà lão.

*Độp

Con chim rơi tự do trên cao rồi đáp thẳng xuống đất không có chút sự sống. Nó nằm yên ngay trên đất với một thân nhuốm máu. Còn hắn, Kim Taehyung nhẹ nhàng ghé sát tai bà lão, thì thầm.

- Nó sẽ không thể bay đi nữa đâu, nên bà hãy giữ lời.

Bà lão cúi đầu, quay lưng bước vào nhà. Không có ý khóa cửa như đã ngầm tiếp nhận hai người bọn họ.

Hai chàng trai lạ mặt không hề kiêng dè trước sự xuất hiện không được đón tiếp của mình. Nói cho chính xác là chỉ có Kim Taehyung thôi, Jon chỉ đứng gọn bên cạnh hắn, còn gã họ Kim mất ý tứ kia gác lên cả chân và giày lên bàn, mặt câng lên không có ý nhượng bộ bất kì điều gì.

- Đến lúc nói rồi, thưa bà.

Bà lão cúi gằm mặt xuống, bàn tay nhăn nheo đan vào nhau chặt chẽ.

- Foure là con trai tôi !

- Tôi biết !

Hắn dửng dưng đáp trước sự cả kinh của người phụ nữ lớn tuổi, như thể đã đọc được thắc mắc của bà ta, Kim Taehyung đá mắt lên khung ảnh nhỏ bà chụp cùng một người đàn ông được treo ở một góc nhỏ trong phòng khách.

- Ông ấy có mái tóc xanh tuyệt vời, thật may là Foure đã thừa hưởng nó.

- Phải, mái tóc ấy chính là cái cạm bẫy khổng lồ dẫn tôi vào tình yêu với ông ấy.

Bà lão đáp, nhưng không hề để ý có một chàng trai tóc đỏ vẫn luôn kiên trì đứng cúi đầu, nghe có người nhắc đến mái tóc của Foure, Jon lặng lẽ quay người rời đi. Chính là đau quá nên không muốn nghe nữa. Lâu nay anh vẫn luôn yêu Foure đến không thể thở được. Chàng trai ấy lại chưa một lần nói lời yêu với anh, anh nghĩ có lẽ y còn ngại. Nhưng từ thời điểm biết Foure chỉ là cái vỏ bọc cải trang của Jeon Jungkook bên cạnh Taehyung, Jon đã thực sự sụp đổ. Yêu một người có phải là thứ gì đó quá đỗi thương tâm, quá đỗi đau lòng. Yêu rất nhiều nhưng nhận lại chỉ toàn là bạc bẽo, dối lừa.

Tình yêu có lẽ chỉ là cái bẫy đoản mệnh kết thúc niềm tin của chúng ta.

Anh ngồi thụp xuống gốc cây phong, bên cạnh là thi thể của một con quạ đen. Nực cười phiêu bạt suốt trên cả một trời bao la, bây giờ vì lầm lỡ sà vào một cái cây tán rộng mà đứt lìa cả cuộc đời. Phải chăng rồi chính đời người cũng sẽ kết thúc như vậy. Bởi sa vào cái ngọt của tình yêu rồi cũng sẽ đuối dần đuối mòn trong đó cho đến chết.

_______

Kim Taehyung nhấc vội một tách trà nóng kê lên miệng, tai vẫn chăm chú lắng nghe những lời bà lão nói.

- Khoảng mười hai năm về trước, thằng bé đưa về nhà một cậu nhóc có vẻ nhỏ tuổi hơn nó tên là Jeon Jungkook. Cậu ta đặt vào tay tôi một khoản tiền và một tờ giấy nhỏ, đồng thời muốn dẫn theo Foure đi. Thằng bé không có vẻ gì là bị cưỡng buộc, nó hoàn toàn chấp nhận lời đề nghị của cậu ta và bỏ đi.

- Trong tờ giấy ấy viết gì ?

- Cậu ấy dặn tôi sau này sẽ có một người họ Kim đến gặp, hãy đưa cho kẻ ấy, nếu tôi làm trái con trai tôi sẽ không toàn mạng trở về.

Nghe đến giây phút này, tròng mắt Kim Taehyung thu lại, đôi tay cầm điếu thuốc cũng bắt đầu run lên. Chính xác như bà lão nói đến thì có vẻ kế hoạch tiếp cận Kim Taehyung đã được lên sẵn từ 12 năm về trước. Và Jeon đã sớm đoán được thời điểm Kim Taehyung sẽ tìm đến đây. Đúng như người đời đồn thổi, ông trùm LA quả thật không đơn giản.

- Đưa nó cho tôi, tôi chính là người cậu ta nhắc đến.

Người phụ nữ xoay bước về phía một kệ sách nhỏ, bà khom người mò mẫm từ trong đống len lộn xộn ra một chiếc hộp gỗ bạc màu. Cẩn trọng lấy trong ấy ra một tờ giấy đã ngả vàng, vuốt ve phẳng phiu rồi quay người đưa cho hắn. Kim Taehyung dập điếu thuốc cháy dở xuống đất, mở nhẹ hai mảnh giấy đang gập vào nhau.

"Em đoán chắc anh sẽ đến !
.

Yêu anh là điều mà em đã sớm lường trước, dù biết nó không nên.

.

Anh là kẻ tàn độc, em cũng là kẻ tàn độc, thế giới tranh đoạt của chúng ta vốn dĩ là không thể hòa hợp.

Tiếp tục hay là không thể tiếp tục đều chính là không còn quan trọng, bởi nếu em phán đoán đúng thì chuyện không hay sắp xảy tới, thề với chúa chuyện sắp sửa xảy ra là điều em không hề muốn..."

Những dòng ngắn gọn, câu kéo lại có vẻ chẳng hề liên quan đến nhau nhưng Kim Taehyung lại nheo mắt bật cười khiến bà lão bên cạnh cũng cảm giác người này rất kì lạ. Hắn có thù hằn gì với người đã gửi tờ giấy mục nát này hay sao ?

Cũng cho là rất kì lạ đi ?

Nếu Jungkook thực sự muốn hạ sát Kim Taehyung thì đã có thể ra tay ở bất kì đâu. Huống hồ việc cần làm đều đã làm qua...

Cánh cửa gỗ đột nhiên bật mở, Jon lao vào với đôi mắt trắng giã, thở không ra hơi, anh khẩn trương chạy đến bên bà lão, nhấc bổng cả cơ thể già nua. Anh hét lên với Kim.

- Ngài mau chạy ra khỏi đây trước khi quả bom nằm ở góc phòng Foure bắn ngài tan xác.

.
.
.
Muốn chia sẻ một chút vitamin hehe

O.O ta nói nó shock

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro