Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 133: Cảnh Giác

Chương 133: Cảnh Giác
---
  Lang Hoa suy ngẫm về bản thân, cảm thấy vẫn nên quan tâm nhiều hơn đến động thái của những người dưới quyền. Nhưng Lâm ma ma hiển nhiên vẫn nghĩ rằng, rời đi vào lúc Lang Hoa quan trọng nhất không phải là điều hay.
  Lang Hoa: "Ma ma cứ yên tâm, sang tháng ngạch nương của ta sẽ tiến cung để chăm sóc ta."
  Lang Hoa: "Có ngạch nương ở đây, ma ma ra ngoài cung vài ngày cũng không sao."
  Lang Hoa rất kiên quyết, mà Lâm ma ma cũng không muốn bỏ lỡ hôn lễ của con gái, cuối cùng vẫn nhận lấy ý tốt của Lang Hoa.

  Sau khi tìm hiểu tình hình của Lâm ma ma xong, Lang Hoa liền chuyển sự chú ý sang Triệu Nhất Thái.
  Trong Trường Xuân Cung, sự hiện diện của Triệu Nhất Thái kém xa ba người Lâm ma ma, nhưng công lao của hắn không thể xem nhẹ. Là đại thái giám bên cạnh Lang Hoa, những việc mà cung nữ không tiện làm đều do Triệu Nhất Thái đảm nhận.
  Lang Hoa: "Triệu Nhất Thái, những ngày này ngươi cũng vất vả rồi."
  Lời này của Lang Hoa xuất phát từ chân tâm, Triệu Nhất Thái nghe vậy thì rất cảm động, ai mà không mong muốn những nỗ lực của mình được công nhận chứ?
  Triệu Nhất Thái: "Đây đều là bổn phận của nô tài."

  Không nói nhiều lời khách sáo, Lang Hoa liền đi thẳng vào chính sự.
  Lang Hoa: "Cố Nhượng bây giờ đã lọt vào mắt Hoàng thượng, sau này ngươi đừng qua lại riêng với hắn nữa, tránh để người ta nắm thóp."
  Triệu Nhất Thái: "Nương nương nói phải, nếu sau này Cố Nhượng thực sự trở thành người đắc dụng bên cạnh Hoàng thượng, hắn sẽ có rất nhiều cơ hội quang minh chính đại qua lại với Trường Xuân cung chúng ta."
  Lang Hoa: "Ngươi nói đúng, vào thời điểm quan trọng thế này, tuyệt đối không thể vì chuyện nhỏ mà mất chuyện lớn."

  Giải quyết xong mối lo này, Lang Hoa lại hỏi han vài câu về tình hình của Triệu Nhất Thái, rồi nhắc đến Vương Khâm và Bội Tâm.
  Lang Hoa: "Dù chỉ là suy đoán, nhưng bổn cung vẫn có phần chắc chắn."
  Lang Hoa: "Dù tiên đế từng có ngoại lệ, nhưng sau chuyện này, Hoàng thượng hẳn là cực kỳ không thích việc cung nữ và thái giám kết thành đối thực."
  Lang Hoa: "Ngươi là tổng quản thái giám của Trường Xuân cung, cũng là thái giám đắc lực nhất bên cạnh bổn cung, trong cung cũng được xem như là người có địa vị."
  Lang Hoa: "Bổn cung tin ngươi có thể tự kiềm chế, nhưng vẫn phải nhắc nhở ngươi một tiếng."

  Lời của Lang Hoa không nặng nề, nhưng Triệu Nhất Thái vẫn có chút khó chịu. Dù hắn chưa từng nghĩ đến việc kết thành đối thực với cung nữ, nhưng cảm giác bị nhắc nhở rằng mình không xứng có bạn đời thực sự rất tệ.
  Lang Hoa dường như nhìn thấu tâm trạng của Triệu Nhất Thái, nàng vội bổ sung thêm:
  Lang Hoa: "Nhưng nếu ngươi thật sự có người mình thích thì lại là chuyện khác."
  Lang Hoa: "Chỉ cần ngươi không ép buộc nàng, cũng đối xử tốt với nàng, mà nàng cũng đồng ý, bổn cung có thể ban hôn cho các ngươi."
  Lang Hoa: "Chỉ cần để chuyện này quang minh chính đại, thì hẳn sẽ không có vấn đề gì lớn, dù sao thời tiên đế cũng từng có tiền lệ."
  Lang Hoa nói nhẹ nhàng, nhưng những người có mặt đều biết làm vậy sẽ chọc giận Càn Long. Triệu Nhất Thái hiển nhiên cũng hiểu điều đó, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy ấm áp hơn nhiều.
  Triệu Nhất Thái: "Đa tạ nương nương quan tâm, nô tài sẽ cẩn trọng."

Lang Hoa cũng không tiện nói thêm gì nữa, dứt khoát chuyển chủ đề sang Tố Luyện và Liên Tâm.
Lang Hoa: "Tố Luyện, Liên Tâm, các ngươi là đại cung nữ bên cạnh bổn cung. Dù bổn cung không cho rằng các ngươi sẽ bị lừa gạt, nhưng vẫn phải cảnh giác hơn."
  Lang Hoa: "Bội Tâm cũng xem như may mắn, có thể bình an rời cung. Nhưng rời đi theo cách này, e rằng sau này cuộc sống cũng không dễ dàng."
  Tố Luyện: "Nương nương lo lắng quá rồi, nô tỳ và Liên Tâm đâu dễ bị lừa đến thế?"
  Liên Tâm không nói gì, nhưng lại gật đầu tán thành, hiển nhiên là đồng ý với Tố Luyện.
  Lang Hoa: "Chuyện này đúng là thật. Nhưng các ngươi vẫn phải đề phòng, đừng để kẻ khác giở thủ đoạn bẩn thỉu."
  Lang Hoa: "Các ngươi là người thân cận nhất bên cạnh bổn cung, khó mà đảm bảo sau này sẽ không có kẻ muốn ra tay với các ngươi."
  Lần này, Tố Luyện và Liên Tâm cũng trở nên nghiêm túc hơn. Trong cung, thứ đáng sợ nhất chính là những thủ đoạn âm hiểm không thể lộ ra ánh sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro