Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 121: Xử Lý

Chương 121: Xử Lý
---
  Nghe xong lời thuật lại của Dục Hô, Càn Long không lập tức lên tiếng, thậm chí cũng không đặc biệt tức giận. Thực ra, hắn đã sớm nghi ngờ Vương Khâm.
  Tề Nhữ là người cũ mà Thái hậu đã quen dùng, không biết đã giúp Thái hậu xử lý bao nhiêu chuyện kín đáo trong hậu cung. Nếu hắn không biết giữ miệng, e rằng đã không sống được đến bây giờ.
  Còn về Nhàn phi, Càn Long không muốn nghi ngờ nàng. Những hành động của Nhàn phi sau khi biết tin đồn cũng khiến hắn cảm thấy chuyện này không phải do nàng làm.
  Mà Vương Khâm là thái giám đã hầu hạ bên cạnh Càn Long nhiều năm, Càn Long cũng khá hiểu vị tổng quản này của mình.
  So với những kẻ thông minh thực sự, Vương Khâm thuộc kiểu tự cho là khôn ngoan, nhưng trong mắt Càn Long, hắn chỉ là kẻ ngu xuẩn.
  Thế nhưng, xét đến việc Vương Khâm đã hầu hạ mình nhiều năm, Càn Long cũng không quá khắt khe, vẫn sẵn sàng nể mặt hắn ta.

  Hoằng Lịch: "Ngươi cho rằng chuyện này là do Vương Khâm cố ý tiết lộ sao?"
  Giọng điệu của Càn Long thờ ơ, nhưng Dục Hô lại trả lời rất cẩn trọng.
  Dục Hô: "Vương Khâm có thể hầu hạ Hoàng thượng nhiều năm, đương nhiên là trung thành, chắc chắn sẽ không cố tình tiết lộ chuyện bí mật của hoàng gia."
  Dục Hô: "Nô tỳ cho rằng, chuyện này có lẽ là do sự sơ suất của Vương Khâm mà ra."
  Dục Hô: "Những cung nhân phục vụ lúc Mai Quý nhân lâm bồn và cả Tiểu công chúa yểu mệnh đều do Vương Khâm đích thân xử lý. Có lẽ trong quá trình đó đã xảy ra chuyện gì, khiến tin tức bị rò rỉ, dẫn đến những lời đồn đãi này."
  Dục Hô nói thẳng suy nghĩ, không nhân cơ hội này dìm Vương Khâm xuống hoàn toàn. Dù sao, Vương Khâm cũng đã hầu hạ Càn Long nhiều năm, mà thái độ của Càn Long lúc này vẫn chưa rõ ràng.

  Hoằng Lịch: "Ngươi thấy hiện tại nên xử lý thế nào mới tốt?"
  Càn Long vẫn chưa tỏ thái độ, nhưng Dục Hô cũng không thể né tránh vấn đề này.
  Dục Hô: "Nô tỳ ngu kiến, cảm thấy lúc này không nên trừng phạt Vương Khâm, đặc biệt không nên lấy chuyện tin đồn làm lý do."
  Dục Hô cân nhắc lời lẽ. Nếu không thể đoán được suy nghĩ của chủ tử, vậy thì chỉ có thể đưa ra cách làm có lợi nhất cho hắn.
  Dục Hô: "Nô tỳ điều tra phát hiện, phần lớn mọi người chỉ là truyền miệng theo thói quen, coi đây như một đề tài bàn tán. Nếu nói có người thực sự tin vào lời đồn, thì kỳ thực chẳng có bao nhiêu."
  Dục Hô: "Vương Khâm là tổng quản bên cạnh Hoàng thượng. Nếu bây giờ lấy chuyện tin đồn để xử phạt hắn, coi hắn là nguồn gốc tin đồn, vậy tất cả mọi người trong cung sẽ ngầm mặc định rằng tin đồn là thật."
  Dục Hô: "Lúc đó, lời đồn sẽ biến thành sự thật, gây ra tổn hại không thể vãn hồi cho thể diện hoàng gia."
  Câu trả lời của Dục Hồ khiến sắc mặt Càn Long dịu đi đôi chút, nhưng bà còn chưa kịp thở phào thì Càn Long đã đưa ra câu hỏi tiếp theo.

  Hoằng Lịch: "Không xử lý kẻ đầu sỏ, cứ để lời đồn bay khắp nơi, chẳng lẽ lại không tổn hại đến hoàng gia sao?"
  Dục Hô: "Hoàng thượng xin yên tâm, chuyện này đã được dẹp yên rồi."
  Dục Hồ: "Khi điều tra nguồn gốc lời đồn, nô tỳ đã chấn chỉnh những kẻ trong cung lan truyền tin đồn rồi."
  Dục Hồ: "Cộng thêm nhóm người mà Vương Khâm đã xử lý, lời đồn trong cung đã hoàn toàn bị dập tắt."

  Không thể phủ nhận rằng, biểu hiện của Dục Hô lần này vô cùng xuất sắc, khiến Càn Long rất hài lòng.
  Hoằng Lịch: "Nhiều năm không gặp, năng lực của ngươi vẫn không hề thuyên giảm."
  Dục Hô: "Được làm việc cho Hoàng thượng là phúc phận của nô tỳ. Nô tỳ đương nhiên phải tận tâm tận lực."
  Tảng đá trong lòng Dục Hô cuối cùng cũng rơi xuống. Xem ra, mọi cửa ải mà Càn Long đặt ra, bà ta đều đã vượt qua.

  Hoằng Lịch: "Từ nay trở đi, ngươi sẽ là Chưởng sự cô cô của Dưỡng Tâm điện. Mọi chuyện lớn nhỏ ở đây, ngươi phải chú tâm hơn."
  Hoằng Lịch: "Còn về Vương Khâm, hắn hầu hạ trẫm nhiều năm, đã nhiễm không ít tật xấu, chi bằng sớm ngày ban thưởng về dưỡng lão đi."
  Hoằng Lịch: "Trong số thái giám hầu hạ ở Dưỡng Tâm Điện, có một người tên Lý Ngọc, còn một người tên Cố Nhượng, đều là những kẻ có tiền đồ."
  Hoằng Lịch: "Dục Hô, sau này ngươi hãy dốc lòng chỉ dạy bọn họ, cũng thuận tiện thay trẫm trông nom một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro