Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

Lúc điện thoại chợ đen biến thành hàng công nghệ cao bí mật, Ninh An nghĩ thế giới này tràn đầy chuyện xấu. Còn lại chút tự tôn để cô đem tổn thương chôn sâu dưới đáy lòng, để thời gian xoa dịu vết thương, cô đã không còn nghĩ nhiều như trước nữa, kết quả đối phương tự mình chủ động tìm tới cửa,không để cho cô được yên.

Đầu tiên là kẻ thứ ba gọi điện thoại khoe khoang, nói cô ta và Trương Huy là yêu nhau thật lòng, đã muốn gặp cha mẹ hai bên. Ninh An lúc đó đang vội vàng báo cáo, cái gì cũng chưa kịp nói liền tắt điện thoại. Sau đó, mẹ Trương Huy gọi điện thoại đến quở trách con trai mình, nói Ninh An tha thứ cho anh ta, cho anh ta thêm cơ hội, Ninh An vẫn chưa trả lời, điện thoại di động tự động tắt máy, chờ nạp điện trở lại, lịch sử trò chuyện bị mất. Cô tuy là nhớ số điện thoại của Trương Huy, nhưng không nhớ số điện thoại của mẹ anh ta, bởi vậy việc này coi như xong.

Sau cùng Trương Huy cũng gọi điện thoại lại đây, nói chuyện quá khứ tất cả là hiểu lầm, hy vọng cô nghe anh ta giải thích. Sau đó cô nghe anh ta dùng ngữ khí bình tĩnh nhào nặn thành một câu chuyện tình yêu lúc xưa của anh ta và kẻ thứ ba, thành công đắp nặn Ninh An thành người điêu ngoa cản trở tình yêu chân thật của bọn họ, tình tiết quả thực như là tiểu thuyết 'máu cún' Internet. Vì vậy, Ninh An rất đau trứng dứt khoát cúp điện thoại.

Mà chờ sau khi cô cúp điện thoại, trên màn hình điện thoại mở ra tới mấy trăm trang web, hình như hầu hết là các trang văn học mạng lớn, hơn nữa toàn là viết về chuyện tình yêu và hôn nhân, chờ tới lúc cô đầu óc mơ hồ muốn mở thử một trang, màn hình run run hai cái, hiện lên một dấu chấm than thật là to!

Dung lượng bộ nhớ không đủ, dung lượng bộ nhớ không đủ!

Ngày tiếp theo, các trang web biến mất trong nháy mắt, trên màn hình trống trơn, ngay cả ứng dụng thường dùng cũng không còn. Bất quá cũng may, cô đối với di động cũng không có yêu cầu gì nhiều, thường thì chỉ gọi và nhắn tin thôi cũng đủ, kiểm tra lại các chức năng này vẫn bình thường, Ninh An cũng không để ý lắm, cô đem trọng tâm cuộc sống chuyển dời vào công việc, mỗi ngày đi sớm về trễ, đồng thời đem bạn trai cũ quăng vào một xó. Cứ tưởng cuộc sống như vậy chậm rãi bình tĩnh trở lại, nào ngờ cuối tháng, ông trời lại cho cô một điều bất ngờ.

Giấy báo tiền điện tháng này của cô lên tới mức 8320 khối!

Đây là 2 tháng tiền lương của cô đó! Sau khi công ty điện lực xác nhận lại, Ninh An khóc không ra nước mắt, hiện nay cô ở nhà còn ít hơn lúc trước, lại không có mua thêm sản phẩm điện tử nào khác, làm sao tiền điện có thể nhiều như vậy? Ngay tại lúc cô còn đang trăm ngàn lần không biết giải thích thế nào, ánh mắt cô dừng lại chỗ cái di động đang để trên bàn.

Không biết có phải là cô bị ảo giác hay không, cô hình như thấy điện thoại di động run lên một cái? Điện thoại di động này, hầu như lúc nào cũng ở trạng thái đang nạp điện....

Cho nên, lượng điện này chắc là nó 'ăn'? Sản phẩm công nghệ cao chưa nghiên cứu thành công, không biết chức năng, thông minh như con người, nên mới hao điện như vậy?

Ninh An cầm điện thoại lên, sau đó dùng ngón tay trượt trượt màn hình, bởi vì đang ngây ngốc tự hỏi, cô cũng không làm động tác gì khác, mà một lần lại một lần trượt mở khóa điện thoại, đợi phục hồi lại tinh thần, cô thình lình phát hiện điện thoại màu đen đang cầm trong tay ở bên ngoài tự nhiên lại lộ ra một chút màu đỏ ửng, điều này làm cho cô thật tò mò, đem điện thoại di động lật lại, sờ sờ toàn bộ điện thoại. Một lát sau, điện thoại di động thét lên một tiếng chói tai:

"A, đừng có sờ chỗ đó!"

Nói chuyện, nói chuyện! Là chương trình cài đặt tự động? Vì sao không thể sờ chỗ đó? Cô thử sờ một chút, kết quả, điện thoại kia lại run run, hơn nữa còn phát ra một tiếng kêu mất hồn .

Ninh An hoàn toàn kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro