Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 157+158

Chương 157: Bốn manh vật đều không đơn giản!

"Chúng ta, là không thấm nước sao?" Cái mông đang bị ném vào bồn tắm lớn trước kêu gào một câu.

"Không -- biết -- nói..." Đầu nhanh chóng trả nó một câu.

Sau đó, bị ngâm đến trong nước, sùng sục sùng sục - nổi lên bong bóng.

"Giời ạ, không biết bơi a!" Chân rầm rì một tiếng.

Ba người phụ nữ, sáu cánh tay đồng loạt xoa nắn trên lông cún, thay đổi ba lần nước, cuối cùng cũng coi như rửa sạch sẽ nó.

"Chúng ta lại không thấm nước?" Cái mông chấn kinh rồi! Nghe nói cơ khí nước vào sẽ xong đời, sẽ hư hao bên trong.

"Là những silicon kia không thấm nước..." Bộ ngực run lên một cái - nói. Vật liệu độn dzú quả nhiên tuyệt đỉnh!

"Ồ, rửa sạch sẽ lại là một tiểu mỹ nhân!" Người phụ nữ nói.

" Lấy tên cho nó đi!"

"Không bằng gọi Nấm! Ngươi xem nó thật trắng thật tròn thật đáng yêu!"

"Được! Nấm con ngoan, Nấm đừng sợ, ở nhà chúng ta sẽ rất hạnh phúc, cũng sẽ không bao giờ có đại cẩu đến bắt nạt con nha..." Ái tâm quá thừa các nữ nhân lại đây xoa xoa lưng nó.

"Đúng vậy, không cần có ám ảnh trong lòng, sau đó con mỗi một ngày đều sẽ rất vui vẻ rất vui vẻ nha... Tiểu bảo bối, con sẽ có ba người mẹ thương yêu con, còn có ba đồng bọn rất manh rất đáng yêu nha!" Nữ nhân ôm nó hong khô, chỉ cần vài giây, nó từ một đống lông rũ nước, lắc người biến thành một cục bông xõa tung.

Mỗi cái linh kiện "Nấm" đều tập thể trầm mặc. Lão đại thật giống nói rồi bọn họ là không có tôn nghiêm, không có sướng vui đau buồn, hiện tại có chút cảm động là xảy ra chuyện gì?

"Giới thiệu cho con mấy manh vật!" Các nữ nhân ôm nó vào bên cạnh vại cá, cho nó nhìn một con cá chết, lại ôm đến nhìn vào một cái rổ, nhìn thấy một con hồ ly ngủ như chết. Chúng nó chân tâm không có nhìn ra nơi nào manh...

Manh là cái gì? Chúng nó không có khái niệm.

Nữ nhân an bài cho nó một cái ổ đáng yêu, đối với nó mà nói đây là chỗ ngủ sau này của nó, lại cho nó một mâm xương, sau đó dặn dò nó cùng hai cái tiểu khả ái sống chung hòa bình.

Sống chung hòa bình? Nó cười lạnh. Buổi tối nó có thể thấy được hai "Tiểu quai quai" trong truyền thuyết kia thức dậy, làm sao sống chung hòa bình.

Hồ ly là ăn thịt, ở trong mắt nó, cá chính là thịt.

Con cá kia từ sáng đến tối giả chết, trắng xóa như con cá chết, cũng không phải ngồi không.

"Nấm" căn bản không cần "Giấc ngủ", tận mắt đến hồ ly lăn tới bên cạnh vại cá, dã tính quá độ, nhe răng, lấy móng vuốt đưa đến trong hồ cá vớt.

Nó móng vuốt rất linh hoạt, tốc độ so với nhân loại bình thường nhanh gấp ba. Con cá kia cũng linh hoạt tránh né vuốt của con hồ ly kia! Con cá chỉ là trốn, chỉ là trốn, trốn đến trong góc tối bể. Hồ ly giảo hoạt - thám hạ thân tử, mò đến càng sâu chút... Ngay lúc sắp thành công!

Lúc "Nấm" đang con cá sắp chết kia đổ mồ hôi thì, con cá kia đột nhiên nổi lên, trở tay chính là một móng vuốt!

"Nắm" xoa xoa mắt. Ta X, đúng là móng vuốt!

Con cá kia làm sao bỗng dưng biến ra một móng vuốt! Bắt được vuốt hồ ly? Cá làm sao sẽ mọc ra móng vuốt?

Chờ "Nấm" chăm chú nhìn rõ ràng, con cá kia lại trở xuống trong nước, tiếp tục nhàn nhã lật lên cái bụng ngủ ngon. Thật giống tình cảnh vừa rồi là bỗng dưng nghĩ ra...

Nhưng "Nấm" quá rõ ràng, cái kia xác thực là thật sự! Bởi vì tội chứng còn ở -- cáo nhỏ đang thất bại - gào gào kêu, lòng bàn tay có thêm ba đạo vết máu. Như bị động vật họ mèo làm ra.

Có thể giữa bọn họ thường thường phát sinh xung đột như vậy, hồ ly cũng chỉ kêu đau đớn một tiếng, liền thành thật xoa cái bụng đi ngủ. Lỗ mũi còn hừ hừ - bất mãn con cá bạo lực kia...

Hiện tại "Nấm" xem như là thấy rõ, hai con manh vật này, tuyệt đối không phải "Tiểu quai quai" cùng "Tiểu hôn nhẹ" trong miệng ba người phụ nữ kia nói, mà là phần tử tuyệt đối bạo lực! Hồ ly là chủ động bạo lực, cá là bị động bạo lực. Chủ động thích không có chuyện gì tìm việc, trêu chọc chung quanh, bị động là bình thường không nhúc nhích, nhưng một tiếng hót lên làm kinh người, ra khỏi vỏ thấy máu.

Đều không phải vật gì tốt a!

Ngày thứ hai, nó nhìn thấy thứ càng không phải thứ tốt-- San Đạo.

San Đạo lúc này phi thường xấu xí, tuy đã hơn một tuổi, nhưng vẫn như cũ hình dáng giống ET, đầu lớn, thân thể nhỏ, bởi không uống sữa, trên đầu vẫn có nếp nhăn, thêm cặp mắt kia, rất giống một tiểu lão đầu. Đầu của nhóc là trọc, trên cánh thưa thớt cọng lông, không nhìn ra màu sắc, như vịt bị rút lông.

Cùng bề ngoài xấu xí xứng đôi chính là nhóc cực kỳ phúc hắc: "Nấm? Nấm không phải đồ ăn sao?" Nhóc dùng ngón tay đâm đâm đuôi "Nấm", hù dọa nói: "Nhanh lăn 100 vòng đi, không làm ta xách ngươi đến nhà bếp Tiêu Tiễn, để y đem ngươi làm thành nồi lẩu thịt chó!"

"Ta muốn xuyên chết thằng nhóc này..." Chân cắn răng nhổ nước bọt.

"Ta cũng muốn..." Cái mông phụ họa.

"Làm theo nó nói đi, nhớ tới lão đại không? Bán manh, làm nó vui lòng! Như vậy chúng ta mới có thể tiến vào phòng máy vi tính phụ thân thằng nhóc này, trộm tư liệu!"

"Được rồi..."

Ba quý phụ bảo mẫu uống cà phê, nhìn trẻ con trong phòng một phái hài hòa. Cún mới tới đang lăn lộn bán manh, trêu đùa mấy tiểu quai quai cười. San Đạo ôm Tiểu Ly, cười đến che cái bụng, ngay cả con cá yêu ngủ cũng mở mắt ra, tò mò đánh giá gia hỏa mới tới.

Reid vừa vặn lại đây dò xét, ba quý phụ vội vàng đứng dậy bắt chuyện.

"Lung ta lung tung sủng vật đã nhiều lắm rồi, tại sao lại có thêm một con chó?" Reid nhẹ nhàng cau mày. Bọn họ người chim từ trước đến giờ không ưa gia súc bốn cái chân.

"A, tiên sinh, chúng ta cường điệu quá nhiều lần, Tiểu Ly cùng Tiểu Bạch không phải sủng vật tiểu thiếu gia, ngài có thể cho rằng bọn nó là tuỳ tùng hoặc thư đồng, bọn nó tương lai là cùng tiểu thiếu gia cùng nhau đi học, coi như ngài không cho bọn nó đến trường, ba người chúng ta cũng sẽ ở nhà dạy bọn nó đọc sách tập viết, còn sủng vật, con cún kia mới là sủng vật, không phải sao?"

Reid không nói gì. Ba người phụ nữ là mẹ vợ N2, hắn cũng không thật sự như đối xử với hạ nhân. Dù sao danh tiếng của N2 là sức lực, đã sắp trở thành siêu sao thế giới cấp, lại là họ hàng xa của Tiêu Tiễn, hắn cũng cho mấy phần mặt.

Nhưng mấy người phụ nhân này cũng thật quá mức rồi, bảo các nàng sang đây trông mấy trẻ con, các nàng lại thật tiến vào nhân vật, xem một ly một ngư là con mà nuôi!

"Tiên sinh, ngài nhìn, tiểu sủng vật mới tới thật sự rất sẽ hống tiểu hài tử yêu thích đây. Này đối với tâm lý của bọn nhỏ trưởng thành là đại đại hữu ích! Hơn nữa con cún kia cũng không mắc, là chó hoang chúng ta đi nhận nuôi."

"Được tiêm phòng hay chưa?"

"Đương nhiên... Nếu như có bệnh, đi vào liền bị người giết. Nó rất khỏe mạnh!" Tuy rằng bị đám chó kia chà đạp quá chừng.

Reid nhìn San Đạo cười đến không có hình tượng chút nào một chút, cảm thấy ba người phụ nữ này nói rất đúng. Có thể động vật nhỏ thật có thể để thằng bé trở nên càng "bình thường" chút...

Có điều cười lên càng xấu, giương không răng miệng, càng như ông lão... Thật làm cho người không nghĩ ra, bốn mỹ nam vì cái lông sẽ sinh ra một nhi tử khó coi như vậy? Này không khoa học a!

Đôi mắt bích lục như Blake, đây là một chỗ duy nhất trên người nhóc giống ba ba. Chỗ khác, vẫn đúng là không nhìn ra cùng những ba ba khác có liên quan gì...

San Đạo cười nháo, nhưng trong lòng vẫn có đếm một chút con cún kia lăn mấy vòng, không nhiều không ít, một trăm vòng đủ. Con cún kia thật thông minh!

Một trăm vòng, nó dùng 6 phút. Tương đối -... Thần kỳ a!

Nhóc nhốt Tiểu Ly lại vào trong ngực, cảm giác lông cực mềm mại của nó xoa thân thể của mình, lại đưa tay đi sờ sờ đuôi Tiểu Bạch, cảm thấy cực kỳ thích ý.

Ý cười trong mắt nhóc hoàn toàn không có, trong lòng thầm nghĩ: "Không hiểu ra sao chỉ là con cún con, lăn 100 vòng, khí cũng không thở một hồi, hơn nữa mỗi một vòng lại tốc độ đều là tương đồng, chuẩn xác quả thực như máy móc! Hừ hừ, càng ngày càng thú vị!"

White không phải nói với nhóc bên trong, thế giới của bọn họ, sẽ không có sinh vật điện tử bốn chân sao?

Con cún này là xảy ra chuyện gì?

"Người mua cún điện tử bao nhiêu tiền?" Nhóc hỏi Reid ba ba.

"Đó là bảo mẫu mua, không phải ta! Cái gì điện tử cẩu? Đó là chó hoang!"

"Ồ..." San Đạo giảo hoạt - nở nụ cười. Lừa gạt ba người bảo mẫu kia dễ dàng, muốn lừa nhóc? Cũng không suy nghĩ một chút nó nhưng là trời sinh sẽ trở thành tổng công đại nhân!

Muốn trách thì trách bọn họ biểu diễn quá không chuyên nghiệp, muốn trách thì trách bọn họ gặp phải một cực kỳ thần kỳ trẻ con.

San Đạo không cái gì tâm tình chơi, nhưng cũng không ngay mặt vạch trần con cún kia, nhóc là một trẻ con mưu tính sâu xa.

Nhóc như bình thường tìm toiws White ba ba cái kia, cùng hắn thảo luận đề tài liên quan với trí tuệ nhân tạo.

"Cũng không phải chúng ta không đủ để đạt đến trình độ cao kia! Trên thực tế trình độ kỹ thuật khoa học của chúng ta nhất định hơn so với nhân loại một ngàn năm trước, chúng ta chỉ là không muốn đi tới lạc lối." White giải thích.

"Cái gì là lạc lối?"

" Cách mạng công nghiệp của nhân loại là tăng cao năng suất, thế nhưng tạo thành lượng lớn thất nghiệp nhân khẩu, nhân loại xác thực là có thể chế tạo máy móc để thay thế nhân công làm, thế nhưng trí tuệ nhân tạo cao có thể sẽ nuốt chửng bản thân nhân loại! Chúng ta không tạo ra máy móc không phải vì chúng ta không thể, mà là chúng ta hấp thụ giáo huấn nhân loại năm đó!" White nói.

"Người máy không phải rất khốc sao?" San Đạo không hiểu.

"So sánh -- máy tính của ta bây giờ có thể giúp ta xử lý rất nhiều số liệu, xác thực là một giúp đỡ tốt, thế nhưng ta giao cho nó trí tuệ thừa thãi, đến lúc nó đủ để thay thế được ta, chẳng phải là rất nguy hiểm? Khi nó tự mình thức tỉnh ý thức thì, nó sẽ giết chết "Người khống chế", thay vào đó."

Trưởng máy của White uốn lượn - nói: "Ta sẽ không, chủ nhân!"

White lườm một cái: "Ta chỉ là so sánh!"

"Vì lẽ đó, cái thời đại của chúng ta có thể biết chế tạo máy móc đơn sơ làm việc, nhưng không thể chế tạo ra sinh vật trí tuệ cao!"

San Đạo lục mắt ảm ảm: "Xem ra, ba ba, người có đối thủ! Còn có sinh vật trí tuệ cao đến nhà chúng ta!"

Cửa mở, Blake nghênh ngang - xông vào. Hiển nhiên hắn ở ngoài cửa đã nghe được hai người đối thoại.

Hắn cẩn thận - nhìn tiểu đệ cùng nhi tử của mình một chút, tâm sự nặng nề nói: " Vụ án trộm dầu có kết luận -- "

"Cái gì?"

"Cái kia không phải vụ án người bình thường có thể phạm, hoặc là cõi đời này có thần quỷ, hoặc là thứ các ngươi mới vừa nhắc tới -- trí tuệ nhân tạo siêu cao!"

Chương 158: Kế hoạch bồi dưỡng bại lộ ra ánh sáng

Muốn vòng qua camera quan sát, muốn lặng yên không một tiếng động, muốn chui vào bên trong bình dầu chật hẹp, khí lĩnh bên trong bình dầu sẽ lấy mạng hết thảy sinh vật, người bình thường ở bên trong ngốc không được nửa phút trở lên, còn muốn thần không biết quỷ không hay mà lấy dầu chở đi, không phải người bình thường có thể làm.

Blake không tin quỷ thần, vì lẽ đó hắn tình nguyện tin tưởng cõi đời này có cơ khí trí tuệ cao.

Mà hiện trên địa cầu, phòng thí nghiệm này xem như là công nghệ tối cao, các thú nhân tự do buông thả, nhân ngư tính thích tự nhiên, bọn họ ghét nhất sự tình phí đầu óc. Còn đám nhân loại kia, bọn họ ngay cả ấm no cũng không thể thỏa mãn, nào có cao tinh thần như thế theo đuổi?

"Ba ba, người tựa hồ bị vượt qua!" San Đạo sâu kín tổng kết nói.

White buông xuống đầu nói: "Ta còn cần nghiệm chứng cuối cùng một hồi! Không lâu trước máy vi tính của ta bị công kích qua..."

Hắn xoay người, không coi ai ra gì - thao túng hệ thống máy vi tính. Hắn đang phân tích toàn quá trình thất lạc văn kiện lần trước.

Nửa giờ sau, hắn quay đầu, thở thật dài một cái nói: "Lần này ta phải đối phó với thứ không phải người, là một đài máy vi tính so với hệ thống của ta càng cao cấp. Sở dĩ gọi đó là một thứ, đã không thể dùng" Computer " đến khái quát sự tồn tại của nó, nó có thể đã giải phóng..."

"Giải phóng?"

" Sản phẩm trí tuệ không bị khống chế, liền gọi giải phóng. Bọn nó đã có năng lực suy tư độc lập..."

"Cái kia cùng sự kiện trộm dầu có quan hệ không?" Blake hỏi trọng điểm.

White gật đầu: "Có quan hệ! Chỉ ta phân tích, tuy rằng những trí năng này cơ thể sống có thể sử dụng năng lượng mặt trời, gió, điện từ, nhưng ở một số thời khắc, bọn chúng nhất định phải dựa vào nhiên dầu làm nguồn năng lượng dự bị, này cùng thiết bị điện chúng ta hiện tại dùng là cùng một cái đạo lý! Lệ như phi thuyền..."

Người ăn cơm, cơ khí dùng năng lượng, từ trên bản chất tới nói, thế giới Đại Đồng.

"Kẻ trộm dầu, là vì dự trữ nguồn năng lượng, đồng thời công kích qua máy tính của ngươi?" Blake cau mày.

"Phải " White khẳng định địa đạo.

San Đạo ở một bên lắc đầu ảo não - bổ sung: "Còn có một máy móc lai lịch không giống cún, con nhìn hàng này tuyệt đối là một điện tử a!"

"Ở đâu?" Hai ba ba hỏi.

" Ở chỗ ba ma ma ấy..." San Đạo cảm giác mình lập công, một cao hứng liền nói lỡ miệng.

Lại nói, cái trụ sở kia là bí mật của nhóc cùng Reid ba ba!

Hiện tại, làm lộ!!!

Hơn nữa, tình huống còn không riêng là như vậy, đúng vào lúc này, cửa lại thêm một người, Tiêu Tiễn cầm một đống ăn ngon đi vào, tiếp lời nói: "Cái gì ba ma ma, ta làm sao không biết..."

Tiêu Tiễn gần nhất vẫn bận "Mỹ thực đường phố" của y, còn thuê một đám đông người qua đến giúp đỡ, ngay cả Tá Linh cũng được y thuê thành tiểu trợ lý quầy bánh mì... Y cảm giác đã tốn quá nhiều thời gian về công tác, vì lẽ đó ngày hôm nay đặc biệt đến bồi người nhà, còn dẫn theo một đống lớn điểm tâm mới ra phẩm lại đây.

"Con không nói gì!" San Đạo kêu rên một tiếng, biết mình nuôi thành tiểu thụ kế hoạch bị lộ ra ánh sáng! Ô ô ~!

"Chưa đủ lông đủ cánh, liền bắt đầu lừa người! Nói đi, ba ma ma xảy ra chuyện gì?" Tiêu Tiễn đi qua mang theo nắm lỗ tai của nhóc.

Việc này chỉ có thể nghiệm chứng một cái đạo lý - giấy là bao không được hỏa.

Ba người cha mang theo trẻ con còn chưa đủ lông, khí thế hùng hổ tới cái "Trẻ con phòng" kia, vẫn đúng là làm ba ma ma sợ hết hồn!

Sợ đương nhiên là Blake tướng quân! Này ba quý phụ ZP gia bị trở thành ma ma làm công không phải do hắn ban tặng sao... Bởi vì là chồng mình lại ngây thơ - muốn mượn đao giết người... Đương nhiên các nàng cũng không có gì để oán giận, tử quỷ kia tài nghệ không bằng người!

Các nàng cuống quít không thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại cho BOSS Reid tiên sinh... Reid vừa nghe liền cuống lên, không ngừng không nghỉ hướng về này cản.

Mà ba người cha lần thứ nhất đến chỗ này, bắt đầu tuần tra lãnh địa mới...

" Reid chết tiệt- có tiền chính là tốt! Làm ra sự tình có tiến bộ như vậy, giúp nhi tử dưỡng tôi tớ! Không lo nó lớn rồi thể biến thành công tử bột! Không lo nó có thể biến thành tay ăn chơi!" Tiêu Tiễn một bên nhìn cáo nhỏ kinh hoàng, một bên nhìn vại cá, tăng - dùng ngón tay chỉ vại nói: "Cá cũng dưỡng chết rồi!"

Tiểu Bạch bán nheo lại một con mắt, giương mắt nhìn Tiêu Tiễn một chút, phun ra bong bóng chứng minh chính mình còn sống, lại bắt đầu lật lên cái bụng ngủ.

Tiểu Bạch giả chết làm Tiêu Tiễn sợ hết hồn: "Ấy, còn sống!"

White cùng Blake phản ứng cũng không mãnh liệt như Tiêu Tiễn. Dù sao thời đại bọn họ sinh hoạt, súc nô quá bình thường, công tử nhà nào không mấy gã sai vặt, tôi tớ, tạp công, tuỳ tùng? Reid cũng có mười hai ách nô bảo tiêu...

Có điều là White từ nhỏ tính tình quái dị, cùng người bình thường câu thông không được, vì lẽ đó bên người chỉ có lão quản gia hầu hạ. Blake rất sớm tòng quân, trở thành tướng quân, tự một bên có thư ký cùng quan tham mưu, không cần những người ở này.

Nhưng Tiêu Tiễn là công dân nước Mỹ, làm sao có khả năng nhìn ra hành vi từ nhỏ đã dưỡng tiểu nô lệ như vậy?

Reid chạy tới, cúi đầu Tiêu Tiễn.

"Nói đi, mấy đứa này này từ đâu tới?" Tiêu Tiễn hỏi.

" Mua trên chợ đen..." Reid mới sẽ không thẳng thắn đâu.

"Thả bọn nó tự do, từ đâu tới đuổi về đấy!" Tiêu Tiễn sắp xếp nói.

"Vứt về chợ đêm, bọn nó sẽ lại bị bán trao tay một lần!" Reid nhắc nhở.

"Tìm về cha mẹ của bọn nó, đưa bọn có về với cha mẹ đoàn tụ!" Tiêu Tiễn nói câu nói này, ánh mắt lại nhìn Blake.

"Rất rõ ràng, bọn chúng một đến từ Phong quốc, một đến từ hải tộc!" White tỉ mỉ nhìn hai tướng mạo, trong lòng hồi hộp một hồi. Hắn theo thói quen tính toán một chút ngày sinh ra hai nhóc này, tâm trạng đại minh...

Đồng dạng hồi hộp còn có Blake, hắn vừa nhìn sắc mặt White, liền biết trong lòng hắn xảy ra điều gì.

Chỉ có Tiêu Tiễn bị đột nhiên xuất hiện sự phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, không có nhìn kỹ tướng mạo một ly một ngư...

XP gia Tam huynh đệ thường thường dùng ánh mắt giao lưu, hiện tại cũng không ngoại lệ:

White: "Nhị ca thật bá, nhi tử Hổ Vương huynh cũng dám cướp! Con cá này, khẳng định là tiểu vương tử đời sau lần trước chúng ta đi vây xem, huynh thuận tiện vơ vét một đứa luôn?"

Reid: "... Chỉ có không nghĩ tới, không có không làm được..."

Blake: "Ngươi làm việc không nghĩ hậu quả sao? Nếu như truyền đi, nói không chắc là một hồi thế chiến!"

Reid: "Được rồi, không thể lại chịu oan ức. Việc này là San Đạo làm ra..." Hắn dùng mắt liếc nhìn nhi tử, ra trận cái tên này. Thế chiến loại đại sự này, lưng hắn không cõng nổi... Gia không làm!

White cùng Blake vẫn đúng là tin! Xác thực, Reid không làm được sự tình hèn mọn như thế... Thương nhân trục lợi, bắt cóc hài tử người khác bách hại không một lợi, hắn sẽ không làm.

San Đạo bị ba người ba ba nhìn chằm chằm, tự biết khó thoát chịu tội, đành phải sử dụng vũ khí cuối cùng- bán manh!

"Con không phải cố ý! Con sai rồi, con chỉ là muốn tìm bạn chơi..." Nhóc ôm lấy Tiểu Ly, chỉ lo nó bị đưa đi, Tiểu Ly từ trước đến giờ lớn cùng nó, theo thói quen cùng nhóc ôm ấp, vuốt nhau, một chim một ly các loại hài hòa có yêu. Nhóc lại chạy tới sờ sờ Tiểu Bạch, con cá trắng mở mắt sáng lấp lánh, liếm liếm ngón tay San Đạo...

"Con không thể ích kỷ như thế!" Tiêu Tiễn xoa eo, mắng xú nhi tử của mình, "Bảo bảo nhỏ như thế liền rời đi cha mẹ, này quá tàn khốc! Con không có quyền quyết định nhân sinh của người khác."

"Được rồi, ta sẽ mau chóng giúp bọn nó tìm cha mẹ..." Blake xoa xoa lưng Tiêu Tiễn, giúp y thuận khí, làm bảo đảm. Chuyện này có thể tối nay lại nói. Lục mắt sắc bén của hắn quét qua, thẳng tới con cún đang nằm trong ổ mắt lạnh xem trò vui.

Trọng điểm ngày hôm nay, là con cún kia.

Coi như là cơ khí, Nấm bạn học cũng không khỏi rùng mình một cái. Người đàn ông kia ánh mắt thật là dọa người, quả thực như cắt chém cơ như thế sắc bén...

White hiểu ý, tương tự quan sát cún.

Reid thấy bọn họ còn muốn đưa ra chuyện về con cún kia, nói thẳng: "Đây là ba ma ma ở trung tâm chó hoang nhận nuôi, thủ tục chỉnh tề!"

White cùng Blake ánh mắt đan dệt -

Blake: "Trước tiên không nên đánh rắn động cỏ, nó chỉ là một tiểu nhân vật..."

White: "Ừm, thả dây dài, câu cá lớn..."

Nhìn thấy mọi người rốt cục thu hồi ánh mắt, "Nấm" rốt cục thở phào nhẹ nhõm. Vừa còn coi chính mình bị phát hiện đây!

"Lão đại, mấy người XP gia thật giống toàn đủ đây, còn đang cãi nhau..." Nấm lén lút liên hệ trưởng máy.

Trưởng máy hồi phục: "Tức thời quay video tới xem một chút..."

"Nấm" lĩnh mệnh, dùng con mắt quay phim toàn quá trình.

Trưởng máy ở khoang vũ trụ đầy hứng thú - nhìn chằm chằm video, lần thứ nhất nhìn thấy dáng vẻ hai vị nam chính mặc quần áo chỉnh tề trong video cảm xúc mãnh liệt...

Tuy rằng cãi nhau, thế nhưng rất ấm áp có dáng vẻ yêu...

Yêu là cái gì? Hắn ta không có khái niệm...

Có thể yêu chính là có người yêu thích ngươi vây quanh ở bên cạnh ngươi, ngươi tức giận liền sẽ có người an ủi ngươi, ngươi không cao hứng thì có người trêu đùa ngươi hài lòng... Yêu chính là thân thể đồng thời trần truồng - làm rất nhiều chuyện điên cuồng, hơn nữa làm không biết mệt.

Trưởng máy nhìn chăm chú, cabin đen lại sáng, một đêm đi qua, như là trong nháy mắt. Trưởng máy mô phỏng theo Tiêu Tiễn giận, Tiêu Tiễn cười, Tiêu Tiễn âm thanh, tất cả không kém chút nào.

Hắn ta đột nhiên có chút hy vọng có thể như tiểu người máy hạ xuống mặt đất cầu thượng. Hắn ta đột nhiên có mục tiêu mãnh liệt -

Biến thành y, thay thế được y!

Nhất định chơi rất vui, nhất định rất có khiêu chiến!

Trời đã sáng, máy móc ngoài phi thuyền lại bắt đầu hoạt động. Chúng nó đều đâu vào đấy mà đem xác ngoài kim loại tháo dỡ, lắp ráp, biến thành người máy. Tàu vũ trụ càng ngày càng nhỏ, quân đoàn người máy càng ngày càng khổng lồ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro