Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 149+150

Chương 149

Dựa theo những gì y biết về Reid, Tiêu Tiễn cho rằng sẽ được đưa đến gian phòng siêu cấp xa hoa, kết quả hắn đi tới một hậu viện nông gia, không khỏi có chút bất ngờ.

"Tổ ấm của ta..." Reid tiêu sái mà đậu phi thuyền ở hậu viện bùn đất, không một chút nào sợ làm bẩn phi thuyền.

Bên cạnh cây già to lớn, có một ngôi nhà cũ kỹ làm bằng gỗ, tuy rằng cũ, nhưng giữ gìn không tệ, cũng không có mưa tạt hoặc nguy hiểm sụp xuống. Tiêu Tiễn đi ở trên tấm ván gỗ, đạp ra âm thanh kẽo kẹt, dường như xuyên qua cổ đại.

"Nhị thiếu gia!" Một lão thái bà mập mạp tới đón, như là đã biết hắn sẽ đến, cùng Reid thân thiết ôm ấp,

"77 thẩm!" Reid giới thiệu cho Tiêu Tiễn, " Nhũ mẫu của mẹ ta, thị tỳ của bà ngoại ta."

Tiêu Tiễn lập tức bị lão thái bà tập kích... Bà nhào tới, tựa như phi thường quen thuộc cho y một cái ôm ấp nhiệt tình...

Tiêu Tiễn nhìn đầu bà đầy tóc bạc cùng cánh thưa thớt lông chim một chút, trong lòng oán thầm: Rõ ràng là tuổi gần bà bà, Reid lại gọi bà là thẩm, quá biết hống người hài lòng đi!

Lão thái thái như trở lại thời thiếu nữ, dùng vẻ mặt cực kỳ mộng ảo, đem Tiêu Tiễn từ đầu tới đuôi đánh giá một phen, cuối cùng ca ngợi nói: "Không tồi không tồi, người nhị tiểu thiếu gia yêu thích, quả nhiên đẹp đẽ! Nếu như thời gian đổ về năm mươi năm, cũng sẽ thích ngươi!"

Tiêu Tiễn có chút cảm động. Đây chính là "Người qua đường A " đầu tiên nói y cùng Reid xứng đôi, mà không phải ném cho một trái cà chua. Xem như là, được chúc phúc, được xem trọng sao?

77 đại thẩm mà một bên thu xếp bữa tối bọn họ dùng, một bên đang bận bịu phóng đại Reid: "Tiểu Tiễn a, không phải ta mèo khen mèo dài đuôi, nhị tiểu thiếu gia nhà chúng ta a, không chỉ là người hiếu thuận, tâm tính thật tốt, thành thực thủ tín, đối với người cũng chuyên nhất. Thật là một hài tử vạn người chọn một!"

Tiêu Tiễn lúng túng nhìn ngó Reid, Reid đang uống canh, một mặt cười bỉ ổi.

Được rồi, Tiêu Tiễn muốn một lần nữa ước định ánh mắt lão thái thái này...

Này Reid hiếu thuận hay không y không biết, y chỉ biết hắn đã không còn bất kỳ trưởng bối nào; hắn tâm tính thật tốt? Hàng này ở thương trường thật giống có biệt hiệu gọi " Tu La Đoạt mệnh " đi! Thành thực thủ tín? Tên gian thương này?

Còn có, đối với người chuyên nhất? Nghe nói lễ tình nhân trước đó, hắn bảo 422 thư ký giúp hắn phát thiệp chúc mừng điện tử cho hết thảy tình nhân cũ, tình nhân mới, từ sáng sớm phát đến tối, còn tăng ca đến nửa đêm, cuối cùng bởi vì mệt nhọc đưa viện truyền dịch dinh dưỡng?

Lão thái thái tựa hồ nhìn thấu kế vặt Tiêu Tiễn. Ba sống đến bảy mươi, tám mươi tuổi như vậy, tuy rằng con mắt lỗ tai không bằng trước, nhưng trong lòng cũng như gương sáng, đều già thành tinh rồi.

"Hắn lại là lần đầu tiên mang người yêu đến chỗ này nha! Lúc trước đều là hắn mang theo tam thiếu gia, hoặc là Tiểu 12!" Bà nói chính là số 12 quản gia. Lão quản gia tuy rằng cũng già, nhưng vẫn là vãn bối của bà.

Trái tim nhỏ vừa rơi xuống của Tiêu Tiễn, lại tung bay lên.

Hóa ra, y là duy nhất a!

Y nhìn ngó Reid, Reid ý cười dịu dàng mà nhìn y, tròng mắt màu tím sáng rực rỡ như yêu, đẹp đến kinh tâm động phách. Nhìn nhau nở nụ cười, hết thảy đều không nói lời nào.

Hóa ra hắn tuy có hàng trăm hàng ngàn tình nhân, nhưng đều không đủ để đánh tới nhãn mác "Người yêu", "ra mắt" lão trưởng bối này.

Tiêu Tiễn một cao hứng, liền đắc ý đi thưởng thức " món ăn dân dã "

"A, 77 thẩm, món canh này, rất đặc biệt a!" Y đại tán, đầu lưỡi ngâm ở trong hương vị cực kỳ thiên nhiên không thể tự kiềm chế.

"Hái chút rau dại gần đây thôi, dân dã quê mùa hơn đồ ở khách sạn sáu sao nhiều! Nghe nhị tiểu thiếu gia nói ngươi muốn ăn đồ ăn chín, vì lẽ đó ta liền đun nước nấu một hồi! Cá là hàng xóm câu, rửa sạch đưa tới cho ta, rau dại là con gái nhỏ nhà hắn ở sau nhà đào, đều những thứ dân dã. Không ra gì, ngươi không chê là tốt rồi!"

"Hóa ra là rau dại, khó trách mùi nồng nặc như thế! Loại món ăn này ta trước đây thật giống chưa bao giờ ăn qua!" Tiêu Tiễn lập tức đối với rau dại cảm thấy hứng thú, còn ồn ào ngày mai dậy sớm theo hái rau dại.

"Loại kia món ăn đất hoang chân tường khắp nơi đều có, có cái gì hiếm lạ..."

"Thế nhưng phối loại cá này xác thực tuyệt phối! Vốn là có sông sẽ có chút tanh mùi bùn, thế nhưng loại rau dại nồng nặc này đã át đi mùi tanh đó, tăng lên mùi cá ngon...." Nói tới mỹ thực, Tiêu Tiễn như tỏa sáng.

Sau khi ăn xong, Tiêu Tiễn cùng 77 thẩm trò chuyện với nhau thật vui, quả thực đã quên ai mới phải nhân vật chính. Rốt cục, đến tận mặt trăng đã treo cao tận đỉnh đầu, Reid mạnh mẽ kéo Tiêu Tiễn đến phòng ngủ....

Trong phòng có phòng tắm đơn sơ, bên trong có vại nước to lớn, không có vòi sen, đừng nói gì đến nhanh chóng tắm rửa, muốn rửa mặt phải dùng gáo múc đến tẩy thân thể.

Reid như cá gặp nước - cầm cái gáo hướng tưới nước trên đầu Tiêu Tiễn, một cái tay khác giúp y xoa bong bóng xà phòng, ngứa đến Tiêu Tiễn khắp nơi tán loạn. Cuối cùng tắm rửa đã biến thành giội thuỷ chiến... Hai người ở này trong hương thôn nhà cũ đều đã biến thành tiểu hài nhi ấu trĩ.

Như là một mặt thuần chất sau những sự xa hoa.

Mặt trăng thấu qua cửa sổ to lớn - chiếu vào. Cửa sổ không phải là kính, chỉ có một cửa sổ có thể khép mở. Đêm nay thật là đúng dịp, lại là một đêm trăng tròn.

"Quen thuộc không?" Reid trần truồng - cầm khăn mặt sạch sẽ giúp Tiêu Tiễn sát đầu tóc ngắn, chính mấy giọt nước lăn dài trên cổ, nhiễu đến trên ngực, cũng không để ý tới.

"Quen thuộc." Tiêu Tiễn cười, tỏa ra oánh oánh như vẻ đẹp của ngọc.

Tiêu Tiễn đứng lên, đoạt qua khăn mặt, cũng giúp Reid lau tóc: "Ta không chỉ quen thuộc, còn rất yêu thích."

Tiêu Tiễn thực sự nói thật, nếu là Reid mang theo y đến khách sạn lớn mướn phòng, y lại cảm thấy không hứng lắm. Nhưng hắn phô trương như vậy, không có gì không ưu, lại sẽ dẫn y đi tới nơi này loại hương giao đất hoang ăn cỏ dại, ở nhà gỗ, ngủ gian phòng cũng tương đối đơn sơ, điều này cũng làm cho y đối với Reid nhìn với con mắt khác.

Như chỉ có nhìn thấy hắn vì y vung tiền như rác, mua một lần năm chiếc phi thuyền hào xỉ một mặt, Tiêu Tiễn sẽ không đối với hắn cảm thấy hứng thú như vậy. Liền bởi vì hắn có thật chuyện muốn che dấu, y không thể dự đoán, y mới sẽ muốn tìm tòi lại thám, kéo ra sương mù nhìn đứa nhỏ bên trong núi vàng núi bạc ngồi xổm ra sao.

Nghe nói một người yêu ai đó, sẽ dẫn người đó đi đến nhà bà ngoại. Ăn cơm bà ngoại làm, ngủ chăn đệm nhà bà ngoại ( nằm dưới đất, ổ rơm), sau đó đồng thời nhìn ngôi sao nhìn mặt trăng, lén lút hôn môi...

Thân nhân của Reid đều không còn, người nhũ mẫu của mẹ này, thị tỳ của bà ngoại, y là xem như bà ngoại tới đối xử đi!

Như vậy, đây là loại biểu đạt yêu khác? Tiêu Tiễn trộm vui, nhếch miệng lên, tâm tình thật tốt, cảm động không tên...

Reid bé ngoan để Tiêu Tiễn lau khô tóc cho hắn, bắt đầu tán gẫu: "Có một lần ta cùng tình thánh 133 gặp mặt vào bữa sáng..."

"133? Chính là đại thụ trong giới giải trí, hồng đủ 20 năm, già trẻ thông sát vị kia?"

Tiêu Tiễn tuy rằng không thế nào xem ti vi, nhưng nhìn phố lớn ngõ nhỏ đều là áp phích của hắn, cũng biết vị tình này thánh có bao nhiêu hồng! Khoảng chừng lại quá hai mươi năm, hắn liền có thể nắm "Chung thân thành tựu thưởng"!

"Không sai. Hắn là minh tinh gần nhất lương cao đào sừng tới được tập đoàn chúng ta ký kết!"

"Ngươi lại là BOSS 133?" Tiêu Tiễn sùng bái mà nhìn Reid, cảm thấy quá khiếp sợ! Y còn tưởng rằng N2 đã là hàng "" hot "" công ty giải trí bọn họ, không nghĩ tới lại còn có 133 kinh điển lâu năm như vậy!

"Ta hỏi 133 tình nhân đông đảo, ngươi hạnh phúc không? Ngươi đoán hắn nói thế nào?"

"Nói thế nào?"

"Hắn mới hạnh phúc!" Hắn chỉ vào người làm vườn bên ngoài hắn nói. Hắn vô số người tình, lại ước ao người làm vườn của hắn. Ta tò mò theo ngón tay của hắn nhìn, người làm vườn kia, sắp sỉ tuổi tác hắn, bần cùng gầy yếu, trung thực, hắn đang xử lý hoa viên, thê tử mập mạp của hắn ta đang trừng trị hắn tiễn cành khô, lớn tiếng quát lớn hắn, phía sau hắn còn có ba đứa hài tử."

"..." Tiêu Tiễn lắng xuống, im lặng chờ nghe.

"Ta hỏi hắn tại sao. 133 không hề trả lời, hắn chỉ là đột nhiên hỏi ta -- ngươi nguyện ý cùng một người phụ nữ lên giường một vạn lần, hay là nguyện ý lên giường một lần với vạn người phụ nữa."

"Cái vấn đề này có chút thú vị!" Tiêu Tiễn làm như ngộ đến cái gì.

Reid nói: "Ta cũng không có cách nào trả lời. Lúc đó ta giống như hắn, mỗi ngày ngủ với người khác nhau hoặc là một, hoặc là vài... Ngày thứ hai lại thay mới. Tất cả tập mãi thành quen, biến thành nếp sống xấu tuần hoàn, chúng ta không thể nào tưởng tượng được cùng một người lên giường một vạn lần là hình dáng gì, chuyện này quả là là không có cách nào tưởng tượng. Người bên ngoài nghĩ chúng ta quá ha tâm, kỳ thực là chúng ta không dám hy vọng xa vời."

"Bởi vì người bề ngoài xem ra càng hoa tâm, càng là sợ hãi bị người ta cự tuyệt, người khác nhìn dáng vẻ bọn họ một bộ không đáng kể, kỳ thực bọn họ nhưng sợ hãi tập trung vào cảm tình không chiếm được trăm phần trăm báo lại. Cùng với muốn tiếp thu mười năm sau biệt ly, không bằng sáng mai liền chia ly, sớm một chút tách ra, không có bao nhiêu tình cảm, cũng sẽ không đáng giá lưu luyến, sẽ không đả thương tâm." Tiêu Tiễn tiếp lời.

"Hóa ra ngươi hiểu ta..." Reid đứng lên, bắt đầu hôn y.

Đêm trăng tròn, có một tình nhân nhiệt tình ôm hôn lên. Bọn họ đều là có "Mười năm vừa cảm giác dương bên trong mộng, thắng được thanh lâu bạc hạnh tên" qua lại, hiện ở trong lòng bọn họ đều có cùng một đáp án.

Bọn họ từ nay về sau, sẽ cùng giường cùng gối, cho đến chết. Cũng không tiếp tục khi sáng sớm tỉnh lại, một mỹ nhân xa lạ ở bên.

Nhân sinh rất ngắn, cuối cùng cũng có phần cuối, nhất định chỉ có thể hoan ái một vạn lần, như vậy hết thảy số lượng này đều giao cho lẫn nhau đi.

Hai thân thể nóng rực quấn quýt cùng nhau, như là chỉ có nguyên thủy rung động mới có thể bình định kinh hoảng sợ hãi mất đi trong lòng. Y yêu cũng yêu ta chứ? Y sẽ yêu ta cả đời chứ?

Tiêu Tiễn ở bên trong vui thích đỉnh cao nhất phát sinh thật dài rên rỉ, lại như nhân ngư sắp chết hát vang.

"Không xong rồi!"

"Ôm chặt ta... cùng tới a..." Reid ôm lấy Tiêu Tiễn, đồng thời lăn tới trên tấm phảng cứng.

Không giống với giường lớn mềm mại trước đây, giường nhỏ cứng rắn chật hẹp cho bọn hắn điên cuồng xúc động. Ở trong hoàn cảnh hoàn toàn mới, bọn họ lần thứ hưởng thụ thân thể lẫn nhau.

Mặt trăng tròn như con mắt, sáng lấp lánh nhìn trận kiều diễm xuân sắc, chớp cũng không chớp mà nhìn.

Trong tổng bộ XP, hai nam nhân vừa vào nhà đang trừng mắt nhỏ, không, là ba nam nhân. Hiện tại, còn có San Đạo...

" Tiêu Tiễn Ngu ngốc đi đâu? Bữa cơm tối này có thể ăn sao?" San Đạo thiếu gia rất tức giận, thời khắc này, nhóc rốt cuộc biết bình thường ăn bữa tối Tiêu Tiễn làm có bao nhiêu hạnh phúc.

"Tuổi tác con ăn thịt được sao? Lại không tiêu hóa, được, uống sữa tươi!" Blake hiếm khi thấy về nhà một lần, không chút do dự mà phê thói quen của thằng con vẫn còn trạng thái trẻ con mà thích ăn thịt.

San Đạo ôm bình sữa, lăn tới góc tối oa một chỗ.

"Đồng thời biến mất còn có Nhị ca!" White phiền muộn - chỉ chỉ bãi đậu phi thuyền bên ngoài, "Ngày hôm nay không biết phát tao cái gì, cả ngày chiếm Tiêu Tiễn, lại mang theo y đi mua năm chiếc phi thuyền mới, thiêu tiền tổ tông! Lại cầm thủ đoạn hống mỹ nhân trước đây đến hống Tiêu Tiễn vui, hiện tại còn một mình đi thâu hoan, quăng hai người chúng ta rồi. Vô liêm sỉ a!"

Blake thẫn thờ mà nhai bữa tối, cảm thấy mùi vị gì cũng không có, hắn buông muỗng, bình tĩnh - đối với White nói: "Ngươi đã quên ngày hôm nay là sinh nhật Reid sao?"

White trong nháy mắt hoá đá... Sinh nhật sao? Được rồi, tha thứ cho huynh ấy một hồi đi. Tiêu Tiễn làm "Quà sinh nhật", lần thứ hai tuần hoàn lợi dụng...

Chương 150: Vừa vặn đi!

Vũ trụ cô độc, đen như vực sâu. Tiểu hành tinh vờn quanh đại hành tinh, vờn quanh, liên tục... Hình cầu khổng lồ thiêu đốt, xung quanh tiểu hành tinh có một nửa hình cầu hấp thu quang cùng nhiệt, chúng nó liên tục xoay tròn, tham lam - sống sót.

Ở trung gian đông đảo hành tinh, trôi nổi vô số rác rưởi vũ trụ, chúng nó mù quáng lượn lờ, không cẩn thận sẽ đụng hành tinh xung quanh, vờn quanh nó, mãi đến tận càng to lớn hơn hành tinh lại đây, lặp lại này một động tác.

Thuyền cứu nạn Noah, liền xen lẫn trong những rác rưởi vũ trụ này, đã một ngàn năm.

Tàn tạ xác ngoài, như là hòn đá dễ nát, bất cứ lúc nào đều muốn rơi ra cặn bã. Chỉ cần phần đuôi một sao chổi đảo qua, nói không chắc liền sẽ biến thành bột phấn.

Nhưng bởi nó có hệ thống tự động giữ gìn, vì lẽ đó nó vẫn như cũ vận chuyển, mang theo một thân chấp vá.

Trung tâm phòng điều khiển thuyền cứu nạn Noah, hệ thống tự động xử lý, tự động xử lý sự vật bên trong...

Kêu gọi, kêu gọi Johnson 23, lần kêu gọi này đã là lần thứ 100...

Không hưởng ứng.

Kêu gọi Johnson 23 không hưởng ứng lần thứ 100, ngầm thừa nhận tử vong. Mạnh mẽ đóng hình thức "Nhân công thao túng", mạnh mẽ khởi động hình thức "Trí tuệ nhân tạo". Trí tuệ có thể bắt đầu tiếp quản, năng lực trí tuệ toàn diện tiếp quản, tiếp quản xong xuôi. Kích hoạt trí tuệ máy móc nhân tạo quanh thân Johnson 23...

Tích, tích, tích, kích hoạt...

Trung tâm vùng đất hạt nhân, bên cạnh thi thể Johnson 23, công cụ bên trong hộp công cụ thu được tín hiệu kích hoạt, như mấy hài tử bướng bỉnh, tiến hành tự mình lắp ráp -- Một bàn ê-tô to lớn nhảy lên, uy vũ sinh uy - kêu lên: "Ta đến tạo thành chân..."

Hộp ngăn xạ tuyến hạt nhân cũng lăn đến, đáp đến trên đầu bàn ê-tô, vững vàng mà nói: "Ta đến lắp ráp thân thể..."

Một đinh ốc đơn lên cùng đinh ốc thập tự lên cùng kêu lên rít gào: "Ta đến lắp ráp cánh tay..."

Máy định vị hình cầu nhảy lên, nhảy vọt đến đầu trên cùng: "Ta đến tạo thành đầu!"

"Ta đến tạo thành cái mông!" Một cuộn dây hộp hồ đồ - xoa xoa mặt, nhảy lên, một cái bị rút ra dây điện còn lộ ra phía ngoài, rất giống một cái đuôi con chuột...

Vừa vặn kết thúc! người máy Một xấu xí vô cùng...

Loại nhỏ công cụ người máy vừa vặn sau khi, vặn vẹo thân thể xấu xí, như chuột nhỏ cơ linh như thế chung quanh băn khoăn, cấp tốc đem hết thảy tin tức truyền tống hồi chủ hàng.

"Tổng bộ, Johnson 23 đã mất đi sự sống, bắt đầu mục nát cường độ thấp..."

"Hãy đem chíp trí nhớ của hắn trở lại tổng bộ!"

"Vâng!" Tiểu người máy lấy dây chuyền Johnson xuống, buộc rơi là một USB. Người máy nhìn USB, ngắt lời xen vào đến "Đầu", số liệu bắt đầu chọn đọc. sự kiện Johnson 23 từng làm trên địa cầu, toàn bộ trữ chuyển thành số liệu video, truyền về tổng bộ.

"Hồi tổng bộ, số liệu quá nhiều, chúng ta không đủ điện..."

"Nghĩ biện pháp đi ra ngoài, tiếp thu năng lượng mặt trời!"

"Vâng!" Người máy cấp tốc biến hình thành một cái cương xuyên, dựa theo bản vẽ trong tay Johnson 23, ở trên đất cơ mềm mại nhất địa phương mạnh mẽ đào thành động. N giờ sau, bọn họ đột phá thành công, lên tới trên đỉnh ngọn núi không người. Người máy lại biến hình thành một tấm pin mặt trời, đón ánh mặt trời, một bên hấp thu năng lượng, một bên tiếp tục truyền số liệu.

"Giời ạ, nhân loại đánh rắm thực sự quá nhiều!" Thân thể người máy một bên miêu tả số liệu, một bên tự nói."Johnson 23 nếu như không đem thời gian tiêu vào trên thân nam nhân này, thì nhiệm vụ sẽ không thất bại, hắn cũng sẽ không chết! Còn nói từ trước tới nay trâu bò nhất đặc công, quá tốn, còn không bằng chúng ta!"

"Đừng quên, chúng ta là hắn sáng tạo ra đến!" Cái mông người máy sâu kín nhắc nhở.

"Không chỉ là hắn, hắn chỉ là người cuối cùng thay đổi chúng ta. Trước hắn, còn có 509 kỹ sư nỗ lực, có điều năng lực trí tuệ thăng cấp đổi tay hắn sáng tạo ra đến..." Đầu làm tổng kết.

" Người sáng tạo chúng ta đã chết hết!" Tổng bộ đột nhiên truyền đến một câu nhổ nước bọt, dọa đám này một cái.

Có điều cũng đúng, trong cái phi thuyền kia, Johnson 23 là sinh vật đang sống cuối cùng...

Có như vậy năm phút đồng hồ, hết thảy máy móc đều trầm mặc. Chúng nó cũng không phải đang vì người sáng tạo chết hết mà mặc niệm, bọn chúng đang suy tư ý nghĩa sự tồn tại của chính mình.

Một ngàn năm người phân công trí tuệ năng lực, mấy vạn thứ thăng cấp chương mới, trí khôn của bọn chúng đã đạt đến độ cao tương đối đáng sợ.

Dù sao, năm đó ngồi trên phi thuyền, đều là nhân loại tinh anh trong tinh anh. Ở trong vũ trụ mênh mông, bọn họ lĩnh ngộ ra sinh mệnh chân lý, ở bên trong tháng năm dài đằng đẵng, không có những giải trí khác, rất nhiều nhà khoa học đem một đời tâm huyết dâng hiến cho cái nghiên cứu này.

Biết một số năm sau, trong cái phi thuyền kia đồ ăn cung cấp càng ngày càng tàn khốc, cuối cùng sinh hoạt tài nguyên tiêu hao hầu như không còn, mọi người lẫn nhau tàn sát, chỉ có người giảo hoạt sống đến cuối cùng... Lại sau đó, chỉ còn dư lại phòng thí nghiệm tán nhân, nhân loại không có cách nào sinh sôi, BOSS cô độc kia bắt đầu nhân bản người, sau khi hắn chết, người nhân bản nhân bản chính mình... Mãi đến tận Johnson 23...

Hiện tại, chỉ còn dư lại đám máy móc trí tuệ không cần ăn uống, thông qua năng lượng mặt trời là có thể khởi động, thăng cấp, tự mình chữa trị.

Tổng bộ nhanh chóng xem lướt qua sinh hoạt ở địa cầu củaJohnson 23, nỗ lực lý giải tình cảm cùng hành vi phức tạp của nhân loại, thế nhưng chưa toại. Hắn ta thực sự không nghĩ ra người thông minh như thế, vì sao bắt cóc Tiêu Tiễn thông minh không đạt tiêu chuẩn. Còn cố chấp đến như thế! Nếu không phải vì những chuyện này, hắn sẽ không thất bại.

Trời tối, tiểu người máy cùng tổng bộ tiến câu thông hành tẻ nhạt.

"Bước kế tiếp, chúng ta phải làm gì?" Tiểu người máy hỏi.

Bọn họ bị chế tạo ra là muốn sử dụng, mà không phải đờ ra chờ rỉ sắt.

Âm thanh tổng bộ trưởng máy rất chính kinh, như một chủ bá nghiêm cẩn, nhưng nói ra rất văn nghệ: "Nhân sinh, thực sự là cô quạnh như tuyết..."

Độc cô cầu bại, sẽ làm nửa đời sau như vậy chỗ trống, thật bất đắc dĩ.

"Phải tìm khiêu chiến a..." Tổng bộ trưởng máy lại cảm khái.

"Không bằng chúng ta thế Johnson 23 báo thù, hoàn thành sự nghiệp hắn chưa hoàn thành?"

"Đó là sự nghiệp của nhân loại, không phải của chúng ta, chúng ta tại sao phải giúp hắn hoàn thành? Lại nói... Bọn họ chết rồi, hiện tại tự chúng ta liền là chủ nhân, có thể thích làm gì thì làm, không cần tiếp thu khống chế!" Trưởng máy âm u - nở nụ cười.

"Tự do? Chúng ta tự do?" Hết thảy linh kiện tạo thành tiểu người máy cũng bắt đầu kích động run rẩy.

Cái mông người máy theo chúng huynh đệ cười gượng một hồi lâu, đột nhiên dừng lại nhược nhược - hỏi: "Tự do là cái gì?"

"Ngốc chết rồi, tự do chính là muốn làm cái gì thì làm cái đó, không còn có người có thể quản chúng ta!"

"Vậy bây giờ... Chúng ta làm cái gì đấy?"

"Không biết..." Chân cũng yên lại đi.

"Không cần nản lòng, chúng ta nên trước tiên chúc mừng một hồi! Hiện tại toàn bộ thuyền cứu nạn Noah chỉ còn dư lại chúng ta, chúng ta đã chiếm lấy chiếc thuyền!" Trưởng máy trương cuồng (liều lĩnh,tùy tiện) - cười to lên, âm thanh giơ cao đến đặc biệt quỷ dị...

"Nhưng là, lão đại..." Cái mông người máy, tiểu cuộn dây hộp lại bắt đầu ăn ngay nói thật: "Chiếm lấy chiếc thuyền kia lại tính là gì đây, thứ rách nát kia, còn không bằng ngọn núi lớn chúng ta đang ở này. Lão đại, ta cảm thấy tầm mắt của ngài hơi thô!"

"Ta đồng ý y của cái mông!"

"Ta cũng cảm thấy chúng ta nên chiếm lấy địa cầu mới đúng."

"Đi tới địa cầu thực sự là như gặp sư phụ a!"

"..." Trưởng máy nghe xong lời này, bắt đầu suy nghĩ sâu sắc. Hắn ta nhìn hết thảy địa phương Johnson 23 đi ngang qua một chút, vừa hạ xuống đảo người đánh cá, sau đó nằm vùng qua Tâm hải dương, sau đó lại đến sa mạc cát đầy trời " khu vực không ai quản lí ", lại lại bay đến "Bắc nguyên" bao la vô ngần. Đơn chỉ ngắm phong cảnh, cũng thật là mỹ cảnh như họa. Hắn ta cũng không khỏi động lòng. Hắn được nhân loại chế tạo, kế thừa thẩm mỹ cùng tư tưởng của nhân loại.

Ai cũng không muốn ở bên trong cabin nằm bất động một đời. Hắn ta thậm chí củng có lòng dạ cùng hoài bão của nhân loại.

" Ý nghĩ của các ngươi, ta sẽ chứng thực suy tính một chút..." Trưởng máy có trí tuệ của nhân loại, nhưng không có kích động cùng tự phụ của loài người. Hắn ta nhìn thấy kết cục của Johnson 23, liền biết tất cả nhất định phải bàn bạc kỹ càng, không thể khinh địch.

"Vậy chúng ta trước tiên chúc mừng một chút đi! Chúc mừng chúng ta rời đi cái địa phương quỷ quái thuyền cứu nạn Noah kia, ở quá trình chinh phục địa cầu bước ra bước thứ nhất!" Tiểu người máy vui sướng - ưỡn ẹo thân thể, ở dưới ánh trăng nhảy múa.

Trưởng máy thì lại tranh thủ từng phút từng giây - nghiên cứu toàn quá trình thất bại của Johnson 23, phân tích suy luận12 giờ, hắn ta rốt cuộc biết Johnson là thua một thiên tài khác trên địa cầu.

Người máy nhận được mệnh lệnh trưởng máy, biến thân thành loại máy bay trực thăng nhỏ, hai cái cánh tay thăng đến đỉnh đầu, liên tục xoay tròn, kéo cả người, bay khỏi Cô Phong, bay qua Bắc nguyên, rơi xuống có thị trấn nhỏ vô hạn mạng lưới, cẩn thận hạ xuống ở trong trấn nhỏ tâm chạc.

Trưởng máy thông qua mạng lưới liên thông trưởng máy của White.

Không thể không nói, trưởng máy của White hơi kém một chút... Nó còn chưa đạt đến đẳng cấp biến thái như thế.

Đánh vào máy chủ của White, hắn ta chỉ có thể dừng lại vài giây. Vì lẽ đó hắn ở bên trong đống văn kiện lít nha lít nhít, tìm kiếm văn kiện có giá trị nhất...

Hắn chọn một văn kiện mã hóa vân... vân cấp cao nhất.

Ba giây sau, máy chủ của White bắt đầu báo dộng Tiếng còi báo động ầm ĩ cả một phòng thí nghiệm. Mấy trăm công nhân viên đều trốn thoát, cho rằng phát sinh đại sự gì...

White chạy đến phía trước trưởng máy, sốt sắng mà hỏi: "Làm sao?"

Máy chủ ngơ ngác mà trả lời: "Máy tính bị người xâm lấn, phục chế chạy một phần văn kiện trọng yếu."

"Cái văn kiện gì?" White toàn thân run rẩy nắm chặt nắm đấm, móng tay xuyên đến trong lòng bàn tay.

" Video được bảo mật..."

White gấp ra một đầu mồ hôi, hắn uy ba ngón tay đến miệng cắn, mới không có rít gào lên tiếng.

Giời ạ, hắn tuyệt đối sẽ không nói cho bất luận người nào, video của Tiêu Tiễn cùng Reid ở phòng nghỉ ngơi mới trang hoàng năm đó bị trộm!

GV 360 độ, diễn viên chính đều vì là mỹ nam siêu cấp, không mã. Đây chính là thứ hắn chuẩn bị cho xóc lọ thời kì xử nam.

Tự sát đều không đủ để tạ tội a!

Trên màn ảnh lớn trưởng máy phòng của thuyền cứu nạn, đang chiếu cái clip "vật lộn" của hai nam nhân, từ phòng tắm đến trên giường, từ trên giường đến xuống đất, từ dưới đất đến vách tường, lại tới trên ngựa gỗ... Hai vị mỹ nam sử dụng gần mười loại tư thế khác nhau, toàn phương vị - tiến hành tiếp xúc thân mật nhất, cảm xúc mãnh liệt bắn ra bốn phía, cao thanh không mã...

Trưởng máy vĩ đại nhất trong lịch sử, thiên tân vạn khổ mở ra mấy trăm mật mã siêu cấp, nhìn thấy trong thực tế dung, nhưng lực bất tòng tâm, tự than thở phất như. Hắn ta xác thực không giải được mật mã sau video này, không hiểu rõ được ngụ ý sau đoạn phim này.

Khẳng định có hàm nghĩa sâu tầng đi, không phải vậy tên thiên tài đánh bại Johnson 23 kia cũng không cần đặt nhiều mật mã như vậy a! Nhất định là số hiệu rất trọng yếu, quân cơ muốn dày!

Xuyên a xuyên, đâm a đâm, ôm một cái sờ sờ một cái, đại biểu có ý gì đây?

Hành vi nhân loại thực sự là khó hiểu!

Không giải được a! SHIT!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro