Chương 101+102
Chương 101: Trước sau đều là thịt, cắt không được!
Tiêu Tiễn du dây xuống, cẩn thận từng li từng tí thả tay một chút, lại một chút, còn lưu một đoạn ngắn, tận lực không để cho mình phát ra bất kỳ thanh âm gì.
Không thể không nói một chút, Tiêu Tiễn là một con lai bên Mỹ, tuy làm được một tay cơm Tây, cơm Tàu, món ăn Đông Nam Á, nhưng vẫn được thuần mỹ quốc giáo dục, bị giáo dục phi thường "Sơn Mỗ Đại Thúc"...
Xem Hollywood, cảm giác mình coi như không phải X-man, superman, cũng ít nhất là một Spider Man! Thời khắc này, mỹ thức chủ nghĩa anh hùng cá nhân thượng não, tảng lớn nhân vật chính bám thân, trí nguy hiểm với không để ý, dùng xé nát khăn trải bàn lại như đào mạng, tương đương không tự lượng sức!
Lý tưởng là mỹ mãn tốt đẹp, hiện thực là tàn khốc vô tình!
Năm đó Tiêu Tiễn học Vật lý không tốt lắm, nguyên lý cơ học không nghiên cứu triệt để, hơn nữa đánh giá cao chất lượng của khăn trải bàn, roẹt một tiếng, khăn trải bàn đứt đoạn... Nhanh như vậy phá không thể xả được 72 kg thân thể sao? Còn tính ảnh hưởng trọng lực! Tiêu Tiễn bạn học ngây thơ quả thực quá 2B!
Tiêu Tiễn một thân mồ hôi lạnh đúng lúc phàn ở bệ cửa sổ, cũng còn tốt kiến thức cơ bản leo núi hồi tiểu học thì vẫn còn nhớ... Không đến nỗi té xuống biến thành thịt vụn.
Tiêu Tiễn nhìn ngó dưới lầu, đây là lầu bốn. Nhưng cũng có hai mươi mét!
Bởi vì vóc người "Người săn đuổi" so với nhân loại bình thường cao to, Hổ Vương thân cao thì gần hai mét, vì lẽ đó nơi bọn họ ở so với Tiêu Tiễn ở năm đó ở phải cao hơn nhiều, cũng rộng rãi rất nhiều.
Này hai mươi mét té xuống... Tiêu Tiễn lại lau mồ hôi như thác trên trán một chút, cảm giác mình cưỡi hổ khó xuống... Lẽ nào là hãm hại hồ ly chính mình cũng gặp báo ứng? Này báo ứng cũng tới đến quá nhanh đi! Hiện tại chính mình ra không được không vào được, lúng túng đi khắp ở bệ cửa sổ trong lúc đó, đòi mạng a!
Giời ạ, điện ảnh nước Mỹ thực sự là hố chết cha. Những nam chính không phải tùy tiện nắm một cọng dây nhỏ liền có thể đu trên nhà lớn cao chọc trời như giẫm trên đất bằng sao? Vì cái lông gì lão tử ngay cả lầu bốn đều không xuống được? Biến mất ở trên bệ cửa sổ tìm điểm dừng chân cùng thứ để chống đỡ, một canh giờ, di chuyển nửa mét...
Mái nhà, một đôi mắt mèo ở ban đêm rạng rỡ phát sáng. Miêu thiếu quẫn quẫn nhìn phía dưới, ban đêm đầu mùa đông, có một run người lẩy bẩy đang đào vong —— Tiêu Tiễn bạn học, miêu thiếu thật muốn cho thần tượng tí thông minh... Đồng thời còn có năng lực leo trèo lang chà lạng choạng của y. Nếu như là hắn, cũng chính là nhảy một cái, một nhảy, lại một cái, là xong, cái tên này lại ở cái kia dằn vặt một canh giờ...
Nhân loại, quả nhiên thật ba trấm! Còn chờ tiến hóa a!
Lại nói Tiêu Tiễn ở trên bệ cửa sổ liều mạng, không khéo bò đến một gian phòng "Phi thường náo nhiệt"—— gian phòng Hổ Vương uống rượu. Tiêu Tiễn đi ngang qua căn phòng này thì nghe được bên trong âm thanh lớn đến mức đòi mạng, hơn nữa bệ cửa sổ đều đang chấn động, có cảm giác địa chấn nhẹ. Y hiếu kỳ đi đến ngó nghiêng đầu, trong nháy mắt hoá đá —— chuyện này quả là nhue chọc mù mắt người khác!
Con cọp kịch liệt thở hổn hển, điên vận động, bị gã đỡ eo, hạn chế hai tay, chính là người đang bị thúc vào điên cuồng - hồ ly bạn học, người hèn mọn mà kinh ngạc đứng xem Tiêu Tiễn bạn học trong óc đầu nháy mắt nhảy ra "Phá búp bê vải" bốn chữ... Chuyện này quả thật cơ thể búp bê vải sống nha!
Hồ ly cũng thật là vô cùng chật vật, cậu ta vốn là một "công tử bột", tứ chi không cần, hết ăn lại nằm không vận động, vì lẽ đó lớn lên một thân da mỏng thịt non, nhẹ nhàng bấm một cái liền để lại dấu, Hổ Vương lại không thương hương tiếc ngọc, bây giờ trên người hồ ly không một chỗ lành lặng, như bị SM qua 100 lần...
Cậu ta bị ép nằm ở dưới thân Hổ Vương, giữa hai chân đẹp đẽ uốn lượn mà chảy xuống các loại chất lỏng, dịch lẫn vào máu tươi... Vệt nước mắt trên quai hàm đều khô rồi, cậu ta hiện tại ý thức không rõ, ngay cả khí lực để khóc cũng không có, chỉ có thể bản năng nước chảy bèo trôi, cảm thụ đau hải lý cuốn lên sóng to gió lớn.
Hổ Vương thở dốc càng ngày càng lên cao, như là ca sĩ hát đến cao quãng tám, đẩy trời, rốt cục, một tiếng Hổ gào, rít gào đến Tiêu Tiễn bò sát bệ cửa sổ cũng chấn động, Tiêu Tiễn cảm thấy bàn tay cùng cơ thể hơi tê dại, như ở tần phổ nghi thượng ngồi xổm. Đây là âm thanh gợi ra vật thể cộng hưởng.
Tiêu Tiễn cho rằng nên xong việc, không nghĩ tới bên trong Hổ Vương lại xoay người hồ ly, lại bày ra tư thế càng open, mạnh mẽ đem chân ngọc của cậu ta kéo tới trên bả vai rộng rãi của mình, lấy eo mềm mại của hồ ly chiết thành một nhỏ hẹp góc, mặt đối mặt bắt đầu một vòng hung hăng xâm phạm mới...
Hổ Vương gã không thích xử nữ, dĩ vãng đối tượng đều là kinh nghiệm phong phú, bởi co dãn thượng giai, thậm chí có duyệt vô số người trở nên lỏng lẻo, gã làm sao dằn vặt cái gì cũng được.
Hiện tại là một nam nhân chưa qua nhân sự, gã vận động dữ dội như thế, thì có chút khiến người ta không chịu nổi. Cũng bởi vì hồ ly Nhị đệ là gã đã sớm thèm nhỏ dãi nhiều năm, người thương yêu dấu tại trong lòng, ngay cả chạm vào cũng không dám, đau đến không biết đặt ở đó mới được, hiện tại một khi đắc thủ, thì có chút không biết hưởng đủ, không ngừng nghỉ.
Gã cảm giác ngày hôm nay mới thật sự rõ ràng cái gì gọi là thoải mái tràn trề, gọi thân cùng tâm đồng thời đạt đến đỉnh cao, gã lạc lối ở bên trong thương căng mịn tinh tế tỉ mỉ của người gã yêu nhất, đối với cái ấm áp trắng mịn sâu tuyền mê muội đến trong xương kia, muốn thử một lần thử lại, vĩnh không buông tay, gã mới rõ ràng dĩ vãng sau khi chính mình lại hoan ái cả một đêm, mệt ngã một đội nữ nhân, đáy lòng còn có thể càng trống vắng cô quạnh là tại sao. Hiện tại bên trong tâm nhãn của gã tất cả đều là thỏa mãn, tất cả đều là nhanh tràn ra tới hạnh phúc! Hóa ra cùng người mình yêu lên giường, chính là không giống nhau.
Hổ Vương cảm giác mình làm một mộng xuân cực hạnh phúc, mà ở biên giới mộng, gã tìm thấy đáp án quấy nhiễu gã rất nhiều năm. Gã trống vắng là bởi vì khuyết tình yêu, nhiều hơn nữa nữ nhân cũng lấp không đầy; hiện tại gã thỏa mãn là bởi vì người yêu đang cùng gã cộng phó cao trào.
Từ góc độ của người vây xem ngoài cửa sổ, Tiêu Tiễn xem ra, vẫn đúng là suýt chút nữa phun máu mũi... hung khí sẫm màu của Hổ Vương ở trên người trắng nõn béo mập của hồ ly ra vào, y nhìn rõ rõ ràng ràng, một đôi người rõ ràng trắng đen, tương phản mãnh liệt như thế, như Thái Cực Âm Dương phối hợp, thật giống bọn họ vốn nên cùng nhau, đã sớm nên ở cùng nhau. Tiêu Tiễn là một nam nhân bình thường, nhìn GV phản ứng bình thường cũng xuất hiện, ycứng rồi...
Y cứng rồi sản sinh bi kịch mới—— bởi vì y bị kẹt lại...
Tiêu Tiễn kẹt ở tường, chết sống không qua được cái chỗ rẽ 90 độ kia, đằng trước là JJ không chịu xuống, mặt sau là cái mông trời sinh cao cao, lòng bàn tay mu bàn tay tất cả đều là thịt, người nào cũng cắt không được, tuy rằng chỗ hông có dao phay sắc bén. Liền y đành phải trở về lùi, lại tìm một con đường... Mà Hổ Vương cùng hồ ly ở bên trong, động tác của y phải nhẹ một chút, để tránh khỏi bị bắt sống...
Giờ nhìn hồ ly bi thảm bên trong cửa sổ một chút, đã ngất đi. Tiêu Tiễn cảm giác mình là bởi vì làm bậy mới dẫn đến hậu quả như thế, liền vươn tay trái ra, ở bộ ngực mình tìm thập tự đến sám hối một hồi...
Nghe nói xem GV quá lâu, thông minh sẽ tạm thời bị giảm đến zero. Vì lẽ đó Tiêu Tiễn đã quên là một người đang leo lên, ngàn vạn không thể buông tay... Thập tự của y đều còn chưa họa xong...
Tiêu Tiễn không ngạc nhiên chút nào té xuống, nghiệm chứng cường điệu lực tăng tốc độ... Y thậm chí còn không thể có kinh ngạc thốt lên một tiếng... Liền té xuống...
Ở bên trong một đoạn thời gian ngắn y cảm giác mình sắp Game-over, nửa đời trước của y như phim nhựa ở trong đầu nhanh chóng chiếu lại.
Phụ thân hiền lành, mẫu thân lãnh diễm, mối tình đầu Tiêu Tiện Hồng, yêu nhau mấy năm Johnson... Trong đầu của y thậm chí xuất hiện Blake, Reid, White, lão quản gia, còn có một trứng... Tiêu Tiễn biết mình sau đó không lâu sẽ biến thành ba ba, trở thành ba ba một viên trứng bảo bảo, nhưng y còn chưa kịp thấy cái kia trứng, vì lẽ đó trứng xuất hiện trong đầu của y, chính là một viên trứng gà bình thường, to bằng ngón cái...
Tiêu Tiễn đột nhiên cảm thấy mình còn chưa muốn chết, còn muốn sống thêm năm trăm năm...
Đột nhiên, Tiêu Tiễn cảm giác mình ở thời khắc cuối cùng trước khi rơi xuống đất bị đâu lên, cảm giác như y thời thanh niên ngồi trên khí cầu, từ từ bay lên, lại tăng lên, cảm giác thật kỳ diệu.
Thượng Đế thật tốt, không để y đau liền trực tiếp đưa y tới thiên đường, quả nhiên là sám hối có hữu dụng không? Tiêu Tiễn con mắt ba ba chuẩn bị nói một câu: Cảm tạ thượng...
Sau đó, miệng Tiêu Tiễn bị bịt lại!
Tiêu Tiễn cả kinh, y rất ghét bị người che miệng lại, khiến người ta cảm thấy khá giống bắt cóc, đây là phản ứng ứng kích của y...
Y theo bản năng mà mò dao phay bên hông, tay bị đè lại, dao phay bị hung hăng cướp đi, không biết ném qua chỗ nào...
Y đang chuẩn bị giãy dụa, đột nhiên cảm thấy tay bị người nắm chặt, một đầu ngón tay thô ráp ở lòng bàn tay của y xoa một cái.
Tiêu Tiễn chấn động toàn thân! Đây là một tín hiệu chỉ có y mới rõ ràng. Ngày đó y cùng người nào đó mười ngón quấn quýt, dùng ngón tay ve vãn thì, Tiêu Tiễn thích dùng ngón tay ở trong lòng bàn tay to lớn của hắn vẽ một vòng tròn, mà hắn thì lại học theo răm rắp đáp lại, ở trong lòng bàn tay Tiêu Tiễn vẽ một giao nhau. OOXX thần mã, ngôn ngữ tình nhân chỉ có bọn họ hiểu được...
Tiêu Tiễn toàn thân đều kịch liệt run rẩy lên, vừa khiếp sợ, vừa kích động, có cảm động, thân thể đông cứng bị gió lạnh thổi mất cảm giác đột nhiên có tri giác, y cảm thấy cái này ôm ấp rất quen thuộc... Y ngửi một cái, quả nhiên nghe thấy được mùi vị lâu không gặp...
Hỗn hợp đặc biệt cây chanh thảo cùng hương cà phê, hương bạc hà, còn có mùi vị lặn lội đường xa phong trần mệt mỏi...
Tiêu Tiễn lệ rơi đầy mặt, có cảm giác trải qua chín chín tám mươi mốt khó, tu thành chính quả. Khổ tận cam lai a!
Chính là hắn, là Blake.
...
Miêu thiếu hối hận đứng trên nóc nhà, trơ mắt nhìn người chim cường tráng kia cứu Tiêu Tiễn đi rồi, vốn là hắn cũng chuẩn bị ra tay, nhưng bị người chim cướp trước một bước, như chim ưng, tựa như tia chớp đem người cướp đi!
Vốn là hắn có thể đuổi tới, nhưng thời khắc này hắn lại do dự. Một là muốn thả Tiêu Tiễn đi, hắn biết Tiêu Tiễn không thích ở lại đây; hai là bởi vì hắn căn bản không phải đối thủ người chim này.
Bởi vì người chim tuy rằng có cánh, có thể bay, thế nhưng dù sao cũng không giống như loài chim thuần chủng có thể bay đường dài không nghỉ ngơi, càng không thể bay tải trọng. Coi như là bên trong hành quân, chiến sĩ mạnh mẽ nhất cũng chỉ có thể mang tới chút ít vũ khí cùng trang bị, phụ trọng vượt qua 20kg căn bản không có cách nào cất cánh, coi như miễn cưỡng vung lên cánh, cũng có thể bởi vì không thăng bằng mà ngã chết!
Mà 301 tướng quân nhưng ở ngay dưới mắt miêu thiếu ôm Tiêu Tiễn bay lên, còn bay đến thoải mái như vậy, cấp tốc như thế, chắc chắn như thế, chuyện này quả thật chính là vô cùng vi diệu!
Miêu thiếu rõ ràng, hắn coi như đuổi tới, cũng có điều là chịu chết mà thôi. Hắn quá mạnh mẽ!
Miêu thiếu do dự nhìn một người một chim thoát đi lão đại phủ đệ, lẳng lặng nhắc tới: "Coi như qua được ta, phía sau còn có chiến đấu cơ lần theo, lưới điện chặn lại, các ngươi tự cầu phúc đi!"
Chương 102: Làm qua loa
"Blake, làm sao ngươi biết ta ở đây? Ngươi làm sao tiếp như thế chuẩn? Ta chân trước đi, ngươi chân sau tiếp được..." Tiêu Tiễn hưng phấn như hít thuốc lắc như thế. Không chỉ đại nạn không chết, còn nhìn thấy người muốn gặp nhất, Thượng Đế vạn năng a, chủ anh minh của ta!
"Ta ở trên cây đối diện kia chờ hơn nửa ngày rồi..." Blake cố nén kịch liệt mừng như điên trong lồng ngực, bình tĩnh trả lời vấn đề nhược trí của Tiêu Tiễn.
Blake đại nhân kỳ thực yên lặng nghĩ: năng lực leo trèo cùng cách đào tẩu thực sự là nhược đến làm người giận sôi...
Hắn ở trên cây kia xem y nửa giờ, lúc y đi tới một... Còn bị kẹt lại, lại lui về đến, sau đó ngã chỏng vó lên trời, không có hình tượng chút nào té xuống...
Người chim có khả năng bay lượn trời sinh, "Ngã" ở bên trong ý thức phạm trù của bọn hắn, giống nhân loại nam nhân E D như thế, là một loại vô cùng nhục nhã. Hắn không có thể hiểu được tại sao Tiêu Tiễn sau khi trải qua đả kích nặng nề như vậy lại có thể nói nói cười cười, một chút bóng ma trong lòng đều không có... Vốn là hắn đã nghĩ kỹ vài câu an ủi —— không có chuyện gì, có ta ở đây, ngươi sẽ không bao giờ ngã nữa.
"Thật hưng phấn, thật hưng phấn, thật yêu ngươi!" Tiêu Tiễn giống như phát điên ôm cổ Blake, chuyện này quả thật là thời khắc hạnh phúc nhất bên trong cuộc đời y, không chỉ chạy ra hang hổ, còn có thể cùng người yêu đồng thời bay lượn trên bầu trời...
Nhân vật chính Jack cùng Rose trong phim Titanic chỉ có thể dang hai tay, nhắm mắt lại, tưởng tượng chính mình đang bay lượn, mà y là thật sự đang bay!
Tiêu Tiễn quay đầu lại, trên đất tất cả càng ngày càng nhỏ, y mới biết nơi này là một nơi khá yên tĩnh, xung quanh có một mảnh vùng rừng núi, trong rừng có một pháo đài, chính là nơi Hổ Vương ở. Cái tên này khá giống quốc vương...
Chỗ xa hơn là thôn trang, ánh lửa ảm đạm cùng đèn đuốc sáng choang bên trong pháo đài cảnh tượng hình thành so sánh rõ ràng, nhìn tới nơi này giàu nghèo phân chia vẫn là rất rõ ràng, giai cấp đặc quyền ăn ngon mặc đẹp, dân chúng sinh hoạt gian khổ, không giống thành thị Dực quốc phồn hoa.
Tiêu Tiễn như đứa bé như thế đắc ý quay về pháo đài Hổ Vương vung tay, vui sướng nói: "A a, lão tử tự do rồi, bye bye ~... Ta đang bay, ta đang bay đó nha! Ha ha ha ha..."
Blake cực kỳ sủng nịch ôm eo Tiêu Tiễn, chỉ lo y đắc ý vênh váo, buông lỏng tay liền lần thứ hai rơi xuống.
"Được rồi, đừng nháo, ngươi như vậy ta sẽ không có cách nào cân bằng..." Blake thật lòng cảnh cáo "Hành khách" khua tay múa chân một hồi. Trong lòng thở dài —— cái tên này nhất định không biết hắn hiện tại ôm y bay có bao nhiêu gian nan đi! Tương đương với để chim sẻ ôm khối gạch vàng đó.
Chỉ vì trong lòng có tình yêu, vì lẽ đó vượt qua cực hạn.
"Bò đến ta trên lưng đi, như vậy tương đối an toàn!" Blake hơi dùng sức chếch eo Tiêu Tiễn, quay đầu, ra hiệu Tiêu Tiễn thay tư thế.
Tiêu Tiễn ba chân bốn cẳng bò đến trên lưng Blake, như một người Ngự Long, nằm nhoài trên lưng rộng rãi của Blake, ôm cổ hắn, hưng phấn thét to...
Nhìn phía dưới là một mảnh vùng rừng núi, khắp nơi không người, Blake cũng không có ngăn lại y, để đứa nhỏ này quậy một chút đi!
Gió đêm vù vù ở bên tai gào thét, ngực Tiêu Tiễn cảm giác phần lưng lông chim của Blake rất ấm áp, cảm thấy so với chăn lông còn muốn thích hơn. Mỗi khi Blake vỗ cánh, bắp thịt nhô lên, thân thể Tiêu Tiễn cũng theo động, mà khi hắn lượn, bắp thịt toàn thân thả lỏng, Tiêu Tiễn cũng theo trở nên nhẹ xa xôi - bồng bềnh, cưỡi gió mà đi.
Tiêu Tiễn cảm giác mình cũng như dài ra một đôi cánh, có thể trên không trung tự do tự tại lẩn trốn. Chẳng trách nhân loại mấy ngàn năm trước đều có giấc mơ bay lượn, hóa ra bay đúng là một cái chuyện thần kỳ như thế. Quá có ma lực!
Tiêu Tiễn thân thể có hưng phấn không tên, thứ cứng cứng dưới khố y đặt trên xương đuôi của Blake.
Blake ác liệt duỗi ra một cái tay, lấy thứ cứng cứng của Tiêu Tiễn một cái bóp một cái.
"Có nhớ ta không?" Blake biết rõ còn hỏi lên.
"Nhớ ngươi muốn chết!" Tiêu Tiễn mổ sau gáy Blake, lại thấy không đủ, khẽ cắn hắn một hồi, đắc ý cảm giác được thân thể hắn cứng đờ.
"Thân ái, ta muốn hiện tại liền đè lên ngươi, có được hay không!" Tiêu Tiễn càng thêm tà ác đem thứ cứng cúng của mình, khiêu gợi làm phiền lên mông của Blake, muốn đi vào... Tiêu Tiễn cảm thấy Blake để y cưỡi đến trên lưng, có thể là đồng ý bị chính mình thượng?
Vừa nãy y bị Hổ Vương cùng hồ ly bạo lực đông cung gây nên hỏa, hiện tại lại vừa vặn gặp gỡ người có thể dập tắt lửa... Củi khô lửa bốc! Ở Tiêu Tiễn trong đầu, trong phi cơ WC không phải dùng để đi WC, mà là nơi vụng trộm, vì lẽ đó y một khi lên phi cơ có lúc liền rất gà động. Năm đó y cũng điên cuồng qua, ở trên máy bay, hiện tại y muốn giở lại trò cũ, trở nên càng thêm dập dờn lên...
Cũng còn tốt Blake tuân thủ theo bản năng trước đó, liều mạng phẩy phẩy cánh, lần thứ hai tìm tới cân bằng, hai người an toàn hạ xuống ở bên trong lùm cây.
Tiêu Tiễn ai u một tiếng ngã trên đất, vừa chạm đất, Blake trực tiếp thu hồi cánh xoay người lại, ép ở trên người y, hôn lên môi lưỡi sáng nhớ chiều mong.
Cái này hôn nồng nhiệt quá đến không dễ, lẫn nhau đều tách ra quá lâu, nhớ nhung đều hóa thành ai oán cùng thanh sầu. Này không giống như là ve vãn hời hợt, mà là cửu biệt thắng tân hôn liệt muốn điên thiêu.
Tiêu Tiễn dùng tất cả kỹ thuật hôn, như lão điểu phá quan, tầng tầng xâm lấn, phát tiết bất mãn trong lòng —— đây là bọn hắn lần thứ ba hôn nồng nhiệt, vừa nghĩ tới y ngàn dặm xa xôi đi quân doanh thậm chí ngay cả cơ hội KISS đều không có, y đã muốn tìm tất cả lỗ vốn trở về!
Blake thì lại mang theo báo thù cùng trừng phạt hung hăng, từng bước phòng thủ, vững bước tiến công, mang theo hung hăng quét ngang tất cả tuyệt đối, hôn trở lại! Còn chưa từng có người nào làm càn như vậy đối với hắn đâu, lại mơ ước hoa cúc của hắn, cái này Tiêu Tiễn quá thiếu giáo dục!
Tiêu Tiễn đang cao hứng, đã sớm buông xuống diên Blake hồi lâu, hôn sâu căn bản thỏa mãn không được y, tay chân của y bắt đầu hạnh kiểm xấu, từ trên xuống dưới ở trên thân thể cường tráng của Blake bắt đầu sờ loạn.
Trong rừng rất yên tĩnh, chợt có chim nhỏ uỵch cánh bay qua, thu trùng chính phát sinh cuối cùng kêu to...
Mềm mại cỏ xanh lót ở sau lưng Tiêu Tiễn, nhưng sương mai ướt nhẹp lưng của. Blake săn sóc duỗi ra cánh lấy lông chim lót ở phía sau Tiêu Tiễn, như một tấm nệm thiên nhiên...
Tiêu Tiễn bị ấm áp vây quanh, càng hăng hái, y luống cuống tay cởi quần áo Blake, nhưng càng nhanh càng không giải được, Tiêu Tiễn cũng không rõ, trực tiếp đi kéo quần Blake. Y không phải là hồ ly Nhị đệ rụt rè, y là muốn liền phải được, một giây cũng không chờ thêm!
"Cho ta, cho ta, cho ta! Blake! Nhanh lên một chút!" Tiêu Tiễn vài giây liền lột quần của mình, lót xuống dưới, cầm thứ cứng hồi lâu đâm loạn giữa hai chân Blake.
Thời khắc này, Tiêu Tiễn vẫn không có giác ngộ, y cảm thấy nghênh đón cơ hội ngàn năm một thuở có thể "Tiến công"! Blake muốn y bò đến trên lưng hắn a! Gia cũng có thể công!
Blake sủng y thì sủng vô cùng, dù cho Tiêu Tiễn muốn sao trên trời, hắn cũng sẽ hái xuống cho y. Nhưng ở tr phương diện ên giường, hắn cảm thấy nên như vấn đề chính trị, quốc thổ—— không nhượng địa vị chút nào, tuyệt không thỏa hiệp.
Blake thả ra dục vọng, không chút khách khí cầm giữa hai chân Tiêu Tiễn, Tiêu Tiễn chấn động toàn thân, kịch liệt phản kháng... Hai người liền như vậy lăn qua lăn lại, đè cho bằng một chỗ bãi cỏ, kéo vài gốc lông chim... Ai cũng không chịu thua, ai cũng cảm giác mình nên chiếm thượng phong!
Đối với loài chim tần phát nhận thức cho Tiêu Tiễn dũng khí lớn lao, sau khi y bị hồ ly bắt đi, những ngày vắt dao phay bên eo đó, đảm nhi lại trưởng đảm không ít, lại hoặc là Blake xác thực y quá mức, y muốn giẫm điểm mấu chốt của đối phương... Nói chung Tiêu gia vĩ đại của chúng ta lại cảm giác chính mình có thể khiêu chiến Blake!
"Được rồi, Tiêu Tiễn! Loại việc tốn sức này vẫn để cho người thô như chúng ta làm đi, ngươi chỉ cần làm làm mỹ thực, đánh đàn, nằm hưởng thụ là tốt rồi, ta đến phục vụ..." Blake rốt cục bị tiểu tình nhân mài người này làm cho thua trận, hắn nắm nhẹ tiểu kê kê của Tiêu Tiễn, nắm chung với dục vọng to của mình, nắm trong tay tuốt động lên.
Hắn đường đường là tướng quân một quốc gia, hậu duệ Vương tộc Bắc Phương, hiện tại là bên trên vạn người, không ở bên dưới bất luận người nào, thích hợp cầu khẩn nhiều lần, nuốt giận vào bụng giúp người đánh qua súng lục?
"Không được, ta muốn đè ngươi, đè ngươi đè ngươi đè ngươi! Ngươi không đều nói để ta đến trên lưng ngươi rồi mà!"
"Đó là bởi vì cõng so với ôm lúc bay thì dùng ít sức, càng an toàn!" Blake kiên trì giảng lý, động tác trong tay nhanh chóng lên.
Tiêu Tiễn rốt cục kêu rên một tiếng, phách vỗ trán! Y âm thầm chia buồn thất bại một lần nữa của mình..
Đây là tình nhân tranh tài. Nơi mẫn cảm nóng rực nhất của hai người đang duy trì xúc thân mật nhất tiếp, liền Tiêu Tiễn đều xèo xèo ngồi dậy đến, chính mình cũng đưa tay ra tới quấy rối, trên mặt hiện lên mê huyễn hưởng thụ, hèn mọn đối hai trứng huynh đệ của đối phương, y làm càn ở dưới ánh trăng mơ ước đối phương bí kiện, phát hiện huynh đệ của mình so với người ta còn nhỏ hơn.
Đối với hai cây nấm một to một nhỏ, Tiêu Tiễn có chút sinh khí: "Ngươi nói, ngươi có phải là chê ta nhỏ?" Y nhìn ngó Nhị đệ béo mập của mình.
"Ngươi không nhỏ, ngươi đủ khỏe mạnh!" Blake một bên động viên y, một bên gia tăng cường độ, chính mình cũng hưng phấn thở dốc nói: "Một ngàn năm sau hệ thống sinh sản của nhân loại cũng bị phóng xạ hạt nhân ảnh hưởng, trở nên càng ngắn nhỏ, sức sống t*ng trùng càng kém, quái thai tỉ lệ lớn đến kinh người, ngươi một đầu này so với nhân loại hiện tại, đã rất lớn!" Tuy rằng so với hắn chính là hoàn toàn không ở một đẳng cấp...
"Này còn tạm được..." Tiêu Tiễn một bên kéo nhẹ trứng đối phương, hài lòng nhìn hắn bị mình lôi kéo nhào nặn trở nên yếu đuối, mẫn cảm, không đỡ nổi một đòn, trên mặt hiện lên vẻ mặt kinh diễm hiếm thấy... Cùng Reid đẹp đẽ không phân cao thấp.
Blake không phải là người để cho người bắt nạt, hắn lập tức gia tăng lực tay, tăng nhanh Mã Lực, rất nhanh hai người liền rên rỉ lên đồng thời lên đỉnh, phun ra hai dòng sữa đặc...
Blake ngay tại chỗ từ một gốc cây trên cỏ dính một mảnh rộng lớn lá cây, giúp mình cùng Tiêu Tiễn xoa xoa đầu súng.
"Lại còn dùng lá cây!" Tiêu Tiễn ở bên trong hư thoát thở hổn hển, vẫn chìm đắm trong kinh hãi đỉnh cao.
" Nhân loại nghèo khó đều dùng loại cỏ này dùng đi WC... Không độc lại an toàn, còn hoàn bảo." Blake cười khẽ, lại chà xát một mảnh đưa cho Tiêu Tiễn: "Ngươi cũng giúp ta lau!"
Chưa hết thòm thèm Tiêu Tiễn đem hắn đưa tới thảo lá cây mạnh mẽ ngã xuống đất, cả giận nói: "Ngươi đây là sớm làm qua loa!"
"Hết cách rồi, chúng ta còn chưa ra ngoài, nơi này vẫn là địa bàn Hổ Vương! Chúng ta phải ở trước hừng đông bay qua khu vực quản chế không quân nghiêm khắc nhất mới có thể đến Dực quốc. Đến lúc đó, an toàn, chúng ta có thể làm cả một đêm, súng thật đạn thật làm, nhất định không làm qua loa giống ngày hôm nay, bao ngươi thoả mãn!"
Blake lại tà ác nói bổ sung: "Ngươi nếu không hài lòng, còn có Reid cùng White..."
"Cút..." Tiêu Tiễn vừa xấu hổ vừa tức giận. Người chi chết tiệt, không có tiết tháo rồi! Còn muốn thay phiên thượng lão tử sao?
"Được rồi, lên, bò đến ta trên lưng ôm ta, chúng ta cất cánh!"
"Thể lực của ngươi được không? Không chừng bay đến một nửa thể lực không chống đỡ nổi đi!"
"... Tiêu Tiễn, trở về thì chuẩn bị một tuần không xuống giường được đi!" Blake tướng quân nghiêm trọng cảnh cáo cho y!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro