Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36-37


Cá nhỏ vừa mở cửa liền thấy một nữ tử bị ba Ma tộc nhân bắt lấy.

Hắn không quên nhớ tới ngày đó nàng chính là nữ tử đã cho hắn quả cầu để chơi, thì ra nàng chính là Hắc Uyển, bộ dạng thật khá, cùng miêu mễ hảo xứng đôi.

" Buông nàng ra, nàng là bằng hữu của ta!" Nếu là trước kia, cá nhỏ nhìn đến loại cảnh tượng này đã sớm bỏ trốn mất dạng .

" A! Tiểu quỷ to gan, dám phá hỏng đại sự?"

Cá nhỏ đang muốn nói chuyện, chỉ thấy Lạc Nhạn đột nhiên xuất hiện, đối ba người kia âm lãnh nói: " Hắn là nhi tử của Thủy công tử, các ngươi dám can đảm đối hắn vô lễ? Mau thả cô nương này ra!"

" Vâng!" Ba người kia đối Lạc Nhạn duy mệnh là từ, sau khi thả Hắc Uyển liền rời đi.

Rồi mới, nhìn Hắc Uyển cùng cá nhỏ, Lạc Nhạn sau khi đưa ra lời khuyên liền rời đi:" Các ngươi tốt nhất đừng bày ra mưu ma chước quỷ gì, nhớ kỹ, mau cút khỏi đây! Nhưng mà đừng vọng tưởng mang theo Thủy công tử."

Nhìn Lạc Nhạn rời đi, cá nhỏ khó hiểu......

Lạc ca ca vừa rồi là giúp mình sao? Tại sao?

" Cá nhỏ, ta phải giải thích với ngươi !"

Hắc Uyển còn chưa nói xong, lập tức bị cá nhỏ vừa phục hồi tinh thần lại kéo vào phòng:" Mau mau vào trong phòng đi, bằng không rất nguy hiểm."

" Uyển!?" Bạch Dạ ở trong phòng đứng ngồi không yên vừa thấy Hắc Uyển liền an tâm, vỗ vỗ vai Hắc Uyển nói:" Hoàn hảo ngươi không có việc gì! Sao lại đến đây?! Mau rời đi, đừng làm cho ta lo lắng ngươi!"

" Ta không đi! Ta muốn cùng các ngươi đều bình an rời đi!"

Mắt thấy Hắc Uyển như thế kiên trì, Bạch Dạ chính là nói hai chữ:" Ngốc tử."

" Đúng, chỉ có ở trước mặt ngươi, ta mới là ngốc tử."

Thấy khuyên không được Hắc Uyển, Bạch Dạ ngược lại quay nhìn cá nhỏ đang có vẻ lẻ loi nói: " Đi cứu cha ngươi ra rồi chúng ta cùng đi."

Nghe Bạch Dạ nói thế, cá nhỏ thật là cao hứng, nhưng lại nghĩ đến quan hệ giữa Thủy Lượng cùng Tàn Tâm, cá nhỏ có điểm mất mác:" Nhưng mà..... phụ thân hắn...... Thủy thúc thúc yêu cha, không đem cha trả lại cho ta......"

" Thủy thúc thúc...... là Thủy Lượng......?" Hắc Uyển tựa hồ thực hiểu biết Ma giới cho nên có chút ngạc nhiên hỏi.

" Ân, phụ thân gọi hắn Lượng." Cá nhỏ gật đầu.

Hắc Uyển cùng Bạch Dạ nhìn nhau một chút, hai người đều biết sự tình đã trở nên phiền toái .


=


Ban đêm, ba người nhìn về cái giường duy nhất trong phòng.

" Ngươi ngủ đi, ta ghé vào trên bàn ngủ là tốt rồi." Cá nhỏ cùng Bạch Dạ đột nhiên rất ăn ý cùng nói với Hắc Uyển.

Thấy Bạch Dạ cùng cá nhỏ đều thực kiên trì, Hắc Uyển cũng không đành lòng cự tuyệt, có lẽ là bởi vì buổi sáng lao lực bôn ba, nàng vừa lên giường liền rất nhanh say ngủ.

Mà Bạch Dạ cùng cá nhỏ ghé vào trên bàn, hai người vừa lúc mặt đối mặt.

" Dạ......Sao ngươi lại không cùng Uyển tỷ tỷ ngủ chung với nhau?" Cá nhỏ đầu tiên đánh vỡ trầm mặc.

Nghe vậy, Bạch Dạ như là đối đứa nhỏ phát biểu giống nhau nói:" Nói cái gì đó?! Nam nữ thụ thụ bất thân, hiểu chưa?"

Hắn không rõ, hắn chỉ biết là vợ chồng phải ngủ cùng nhau, thế là lại hỏi: " Nhưng mà...... nhưng mà các ngươi sau này phải thành thân cho nên phải ngủ cùng nhau......"

" Đã không có, không có thành hôn nữa." Bạch Dạ lời nói bên trong thật sự vô cùng thoải mái.

" Thật sự?" Không có thành hôn, cho nên miêu mễ sẽ không lại có áp lực ?

Nhìn bộ dáng nghi hoặc của cá nhỏ, Bạch Dạ lại cam đoan nói:" Đúng vậy, ta chỉ xem Hắc Uyển như là muội muội, sao có thể cùng nàng thành thân?"

" Nhưng mà Uyển tỷ tỷ thích ngươi." Nhìn trộm Hắc Uyển đang ngủ ở trên giường, cá nhỏ nói chuyện càng nhỏ giọng. Hắn cảm thấy được Hắc Uyển giống như nghe được hai người bọn họ nói chuyện .

Nhắc tới vấn đề trầm trọng này, Bạch Dạ thở dài, cười khổ nói:" Tình cảm phải là hai người cùng tự nguyện, không thể miễn cưỡng đối phương, ngươi hiểu không? Ngư nhi."

" Ân......" Cá nhỏ tùy ý lên tiếng, lại lắc đầu" Không hiểu......" cho nên, hắn cũng không có thể miễn cưỡng miêu mễ thích mình ...... nhưng sao như vậy? Miêu mễ ai cũng không thích......

" Nghỉ ngơi đi......"

"Ân......"

Đêm khuya, trong lúc cá nhỏ mơ ngủ, hắn giống như cảm giác được có người thay hắn phủ thêm chăn, rồi mới ở trên trán hắn nhẹ nhàng hôn một chút.

Bạch Dạ hơi thở vẫn như thế lạnh lẽo, nhưng hành động này làm cá nhỏ cảm thấy ấm áp .

Nếu này chính là miễn cưỡng thích, thế thì nếu có một ngày, Bạch Dạ chân chính thích hắn, thậm chí là thương hắn...... nhất định sẽ vô cùng hạnh phúc.

37


Buổi sáng, cá nhỏ vừa tỉnh lại sau đó liền phát hiện Hắc Uyển để lại tờ giấy trên giường.

Nàng đã nghĩ thông suốt , không muốn mang đến phiền toái cho Bạch Dạ cùng cá nhỏ nên đêm qua đã lặng lẽ rời khỏi Ma giới.

Trên cái gối đầu của nàng rõ ràng vẫn còn lưu lại nước mắt, xem ra để quyết định làm việc này Hắc Uyển không biết có bao nhiêu thống khổ.

" Uyển tỷ tỷ có thể có việc gì hay không ?"

Thấy cá nhỏ luôn như thế suy nghĩ cho người khác, Bạch Dạ ôn nhu vuốt vuốt mái tóc cá nhỏ, rồi mới nói:" Sẽ không, ta tối hôm qua đã đem bạch thủy tinh mà nương cho ta trộm đặt ở trên người của Uyển, công lực tăng nhiều, nàng tuyệt không xảy ra sự!"

Gặp Bạch Dạ vì không muốn cho Hắc Uyển xảy ra việc ngoài ý muốn mà trộm đem thủy tinh phòng thân cấp Hắc Uyển, cá nhỏ vội hỏi:" Vậy còn ngươi? Đem thủy tinh cho Uyển tỷ tỷ, có thể hay không......"

Không đợi cá nhỏ nói xong, Bạch Dạ trầm ổn vỗ vỗ vai cá nhỏ:" Đừng lo lắng ta, nói chuyện của ngươi đi, ngươi có tính toán gì không?"

Thủy Lượng là vua của ma giới, mà cha cá nhỏ lại là vợ của hắn, thử hỏi hắn làm sao có thể để cho vợ rời đi? Nếu mạnh mẽ đem cha cá nhỏ cứu đi thì với cá tính của Thủy Lượng, khẳng định thiên hạ nhất định sẽ đại loạn.

" Nếu cha thương hắn, ta đây liền vĩnh viễn ở trong này cùng với cha." Cá nhỏ tựa hồ hạ quyết tâm rất lớn, đôi mắt mở to nhìn Bạch Dạ nói:" Miêu mễ...... ngươi không cần lo lắng cho ta, ta sẽ hảo hảo chiếu cố chính mình, ngươi trở về Bạch Miêu bộ tộc làm bạn với Bạch Thước bọn họ đi."

Bạch Dạ lắc đầu:" Ta không quay về , cũng không nghĩ là sẽ trở về......" Hắn không nghĩ phải đối mặt với Hắc Uyển, dù biết đây chính là đang trốn tránh, nhưng có đôi khi trốn tránh lại là phương pháp tốt nhất.

Cá nhỏ vẫn còn muốn hỏi, Bạch Dạ cuối cùng nhịn không được ......

Lấy nụ hôn khoá miệng hắn.... kỳ thật hôn môi cũng được coi như là một loại ngôn ngữ.

Đây không phải lần đầu tiên bọn họ hôn môi, bất quá bầu không khí lần này so với trước đây có vẻ tốt hơn rất nhiều.

Cá nhỏ cứ như vậy lăng lăng trợn to hai mắt nhìn, bởi vì bị Bạch Dạ hôn môi làm cho hắn ngẩn ngơ.

" Sao cứ mở to mắt ra vậy? Nhắm lại một chút được không?" Bạch Dạ đột nhiên hôn nhẹ vào mắt cá nhỏ, khuôn mặt tuấn lãnh ôn nhu chưa từng thấy. Từ sau khi hắn gặp cá nhỏ, vẻ mặt ôn nhu xuất hiện ở trên mặt Bạch Dạ tần suất đã dần dần lên cao.

Mà cá nhỏ không có nghe nói, thân mình sau khi bị Bạch Dạ ôm trong lòng khẽ cựa quậy, hé ra miệng lại hỏi cái không để yên:" Nam nữ thụ thụ bất thân, cho nên nam nhân cùng nam nhân có thể thật thân mật a?"

" Ha hả......" Bạch Dạ cười khẽ vuốt vuốt cái mũi của cá nhỏ:" Bảo ngươi nhắm mắt lại, hỏi cái gì mà nhiều vậy?"

" À......" Cá nhỏ thật đúng là ngoan ngoãn nhắm mắt lại, tiếp theo, bốn phiến môi gắt gao mật hợp, cũng chỉ là như thế, không có lưỡi cùng lưỡi giao hòa, không có kịch liệt gắn bó giao phong, giống như là khẽ hôn thôi.

" Miêu mễ...... thật thoải mái, có thể hôn lại một lần nữa không?"

Mắt thấy cá nhỏ chủ động đòi hôn, Bạch Dạ khẽ cười nói:" Nếu muốn hôn lại một lần nữa....." Hắn lại nhìn một chút về phía cái bàn mà tối hôm qua hai người nằm ngủ ở đó, chỉ vào chỗ mà cá nhỏ đã nằm, nói:" Trước hết đem nước miếng chính mình trên bàn sát sạch sẽ."

" A?...... Ác! Hảo!"

Nhìn cá nhỏ huơ tay huơ chân sát cái bàn, Bạch Dạ bắt đầu sững sờ.

Hắn không thể cứ cùng cá nhỏ ở mãi trong phòng như vậy.

Nhưng chính mình cũng không đủ năng lực mang cá nhỏ cùng cha hắn ra đi, phải làm sao đây?

" Cá nhỏ, Đại vương gọi ngươi đến." Lạc Nhạn đột nhiên xuất hiện ở trong phòng cá nhỏ, nhưng hắn không thấy cá nhỏ, ngược lại nhìn Bạch Dạ cười nhạo:" Ân? Này không phải là nhị Thiếu chủ của Bạch Miêu bộ tộc sao? Ngươi đến đây là muốn dẫn lải nhải ngư này đi à?"

" Cái gì lải nhải ngư? Ta là Tiểu Ngư a!!"

Mà Bạch Dạ nhìn thấy Lạc Nhạn cũng không chút khẩn trương, ngược lại bởi vì ba chữ "lải nhải ngư" cười đến thoải mái.

Nghe cá nhỏ lải nhải...... nguyên lai người của Ma tộc cũng chịu cái miệng cá nhỏ là cực lợi hại.

Liếc Bạch Dạ cười to, Lạc Nhạn nhíu mày rất không vừa ý: " Ngươi điên rồi a ? Không sợ ta nói cho Đại vương biết ngươi ở chỗ này?"

Lạc Nhạn mới nói như thế một chữ, cũng còn chưa chờ Bạch Dạ trả lời, cá nhỏ đã bắt đầu xen mồm, chạy chen vào giữa Bạch Dạ cùng Lạc Nhạn, rồi mới liền trực tiếp nhắm ngay cái lổ tai Lạc Nhạn hô to:" Không được!! Lạc ca ca, ngươi không thể thương tổn miêu mễ!!"

" Miêu mễ?" Lạc Nhạn đánh giá Bạch Dạ liếc mắt một cái, cười nói:" Ha hả...... Tiểu Bạch miêu, ngươi tốt nhất đừng quá kiêu ngạo!"

" Bất quá chỉ là một loại chim chóc, đừng không coi ai ra gì !" Bạch Dạ mị mắt, lập tức cãi lại.

" Tử miêu! ngươi......"

Mắt thấy Bạch Dạ cùng Lạc Nhạn bắt đầu khẩu chiến, cá nhỏ đứng ở một bên, không biết làm như thế nào cho phải, cho đến khi Thủy Lượng cùng Tàn Tâm nghe tiếng vào phòng......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro