Chương 2: Rách tôi vá lại cho em
Trước mắt một mảnh mơ hồ không còn nhìn thấy rõ ràng, thuốc kích dục vấy lên đại hỏa từ từ chi phối tâm trí anh. Trương Triết Hạn vô thức lần mò trên tấm thân trắng nõn, từng tấc da thịt theo cái chạm nóng rực mà ửng đỏ lên. Cung Tuấn liếm môi hạ mắt thưởng thức bộ dạng câu dẫn của người đang nằm trên giường lớn, trầm giọng cảm thán.
"Hóa ra, em là tiểu yêu tinh."
Hắn chống tay đè lên người Trương Triết Hạn, hơi thở nóng rực nháy mắt đã hòa quyện lẫn nhau. Anh chỉ thấy đệm chăn bên cạnh lúng sâu một chút, cả người bị khí áp cường hãn bao phủ, anh khó khăn nâng mắt nhìn lên, chỉ thấy vẻ mặt âm trầm bất định của Cung Tuấn đang nguy hiểm đánh giá mình.
Hơi thở của người phía trên như mang theo mê hoặc, Trương Triết Hạn mờ mịt khép hờ hai mắt, cánh tay vô lực bủn rủn giơ lên, chạm vào đôi má lạnh lẽo của hắn. Cung Tuấn cũng mặc anh sờ soạng khuôn mặt mình, bàn tay Trương Triết Hạn nóng hổi, không biết là do tác dụng của thuốc kích dục hay là do thân nhiệt của anh vốn dĩ là vậy.
Răng nanh nhọn hoắt lập lòe ẩn hiện, bình thường hắn sẽ không để người khác nhìn thấy răng nanh mình. Đây cũng được xem là cấm kị ngầm mặc định khi bên cạnh Cung Tuấn, hắn không phải người bình thường, kẻ sống cạnh hắn cũng nên chấp nhận không làm người bình thường.
Trong tòa biệt thự của Cung Tuấn cũng có quản gia và người làm, nam nữ đầy đủ nhưng điểm chung là họ luôn nhất mực cẩn thận, kiệm lời đến cực điểm. Thật ra không phải hắn không cho người ta nói, mà là bọn họ tự biết rõ nói càng ít, sai lầm càng tối thiểu.
Cung Tuấn là người máu lạnh, cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Hắn sống tám trăm năm, những gì nên thấy đều đã chứng kiến, những gì không nên cũng từng trải nghiệm qua. Hắn hành sự cô độc, không có ai sát cánh, sự quyết đoán cũng không cần bàn cãi.
Chỉ là, tịch liêu lâu như vậy, đương nhiên sẽ cảm thấy chán chường. Hắn đột nhiên muốn có một đứa con, nhưng vampire trên thế giới này đều đã tận diệt, chỉ còn lại mình hắn cô độc tồn tại. Hắn cũng không thể cùng người thường sinh ra đứa con này, bởi vì vampire và con người không chung dòng máu, đứa con dù được chào đời cũng sẽ chết rất nhanh.
Cung Tuấn chỉ có thể dùng Tinh Tế Huyết đắp nặn đứa trẻ mà hắn muốn. Phương thức này không cần thụ tinh nên cũng không có quá nhiều rủi ro. Thật ra là do hắn phiền hà về vấn đề mang thai của nhân loại, đứa con được thụ tinh rất dễ sảy mất, Cung Tuấn lại không muốn con của mình lại yếu ớt như thế, cho nên bấy lâu nay hắn không có ý định kết hợp với bất kỳ nhân loại nào.
Tinh Tế Huyết là máu đầu tim, là giọt máu được tích tụ từ nhịp đập đầu tiên của hắn khi vừa được sinh ra. Mỗi vampire chỉ có một Tinh Tế Huyết, cho nên họ mới tận lực không sử dụng đến giọt máu quý giá này. Nhưng giờ đây, hắn cũng không thấy quan trọng nữa.
Cung Tuấn kề sát tai Trương Triết Hạn, thanh âm dụ hoặc trầm đục vang lên.
"Rên tôi xem nào."
Giọng nói của Trương Triết Hạn rất trong trẻo, tiếng rên cũng vì vậy mà đặc biệt mềm mại nhẹ nhàng. Hắn vừa nghe đã thích, nhịn không được muốn nghe thêm lần nữa. Ban đầu nhìn thấy anh, hắn còn nghĩ Trương Triết Hạn là người kiên cường không dễ bị khuất phục dưới thân của bất kỳ ai. Ánh mắt của anh vô cùng sắc bén, tuy khi đứng trước mặt hắn, Trương Triết Hạn đã nỗ lực đè nén nghẹn uất, thế nhưng đâu đó, hắn vẫn có thể nhìn thấy sự phản kháng yếu ớt ẩn sâu trong con người anh.
Bờ môi đỏ tươi mấp máy, Trương Triết Hạn như bị giọng nói của hắn thôi miên. Từng sợi dây thần kinh lần lượt đứt đoạn, Trương Triết Hạn mê loạn nâng mắt nhìn lên, cổ họng lại nghẹn ứ. Tựa hồ nhận ra người dưới thân đang cảm thấy quẫn bách, Cung Tuấn liền tốt bụng cúi người liếm nhẹ lên đầu nhũ dựng thẳng.
Dòng điện tức khắc chạy dọc thân thể, Trương Triết Hạn ưỡn ngực nức nở cất giọng kêu rên.
"Ah~ ha."
"Rất dễ nghe. Tiểu yêu tinh, lại rên tôi xem."
"Đừng...ưm..."
Phân thân cương lên cứng ngắc, Trương Triết Hạn bị động tác trêu đùa của Cung Tuấn chi phối. Hắn chuyên tâm ngậm lấy đầu nhũ mềm mại, ngón tay thon dài lần mò vào khe mông nóng hổi. Trương Triết Hạn run rẩy kịch liệt, hai mắt giăng sương không còn thấy rõ bất cứ cái gì nữa.
Xung quanh tựa hồ đang văng vẳng một đoạn nhạc cổ điển, thần trí Trương Triết Hạn từ từ tan rã, đôi môi mê tình ướt át kêu rên. Thân thể anh như biến thành một con người khác, đỏ ửng một mảnh khiến Cung Tuấn càng nhìn càng thấy gợi cảm.
"Ha~ đừng đâm hư....ah...."
Đầu ngón tay 'phập' một tiếng đâm vào tiểu huyệt ướt đẫm, dịch ruột non lép nhép từ nếp nhăn tinh xảo chảy ra ngoài. Cung Tuấn hài lòng thưởng thức cái nóng hổi chặt hẹp ở nơi tư mật của một thẳng nam hai mươi tám tuổi. Ngón tay hắn bị vách thịt bao lấy, hơn nữa còn có xu thế bị nuốt vào bên trong.
Cung Tuấn thích thú nhìn người đang cật lực ưỡn ẹo, hai mắt mông lung không rõ tiêu cự. Thanh âm nhỏ vụn bật ra từ cuống họng nóng rực, đầu nhũ lấp lánh từng vệt nước bóng loáng gợi tình.
"Tiểu yêu tinh, tôi không ngờ khi ở trên giường, em lại dụ hoặc đến như vậy."
Tựa hồ như phản đối lời hắn nói, Trương Triết Hạn hung hăng siết chặt cơ vòng, đầu ngón tay theo đó bị đẩy ra bên ngoài. Cung Tuấn đương nhiên sẽ không cho anh toại nguyện, hắn lại đâm mạnh vào bên trong, cả người Trương Triết Hạn giật nảy, hai mắt trừng lớn nhìn trần nhà hoa lệ.
"Ah! Ư."
Thời khắc ngón tay chạm vào nơi sâu nhất trong cơ thể, anh cảm thấy hình như có một luồng điện cực nóng chạy khắp người anh. Trương Triết Hạn bị nó làm cho thần hồn điên đảo, đèn chùm phát ra ánh sáng vàng ngạt trên trần cũng bị ánh nước trước mắt che đi. Trương Triết Hạn khó khăn thở gấp, nam căn cương cứng giật giật hai cái.
Cung Tuấn liếm môi dừng động tác, cố tình lại đè mạnh vào điểm nhạy cảm vừa mới được hắn phát hiện. Đúng như hắn nghĩ, Trương Triết Hạn lập tức bất mãn vặn vẹo cánh mông, thanh âm quyến rũ không được vui cất lên.
"Đừng đè chỗ đó! Ư... Khó chịu...ưm.... ah~."
Hắn phì cười, đầu ngón tay lại ngoéo nhẹ một cái. Trương Triết Hạn tựa như bị điện giật, anh chụp lấy cánh tay đang đâm vào hậu huyệt mình của Cung Tuấn, nức nở nói.
"Đừng mà....ưm..... Khó chịu quá hưm...ah...ư."
Hắn càng nghe càng thấy thích thú, cảm thấy người này thật sự rất thú vị. Trương Triết Hạn lúc tới tìm hắn quần áo trên người tuy không phải loại tốt nhất nhưng vẫn gọn gàng sạch sẽ, quần bò đen nhánh ôm lấy đường cong tinh xảo trên cơ thể, tay áo sơ mi túm lại ở cổ tay. Trương Triết Hạn nhìn qua là kiểu người nghiêm túc rất có nguyên tắc, sẽ không dễ dàng bị kẻ khác chi khối suy nghĩ lẫn hành động. Thế nhưng không ngờ khi trên giường lại mê hoặc như vậy.
Cung Tuấn hạ người ngậm lấy xương quai xanh tinh xảo, ngón tay từ từ rút ra khỏi hậu huyệt. Trương Triết Hạn mím môi nén lại tiếng rên mê loạn, anh cảm thấy hõm cổ có chút bức bách, vì vậy vô thức đưa tay đẩy vật lạ đó ra. Thời điểm Trương Triết Hạn chạm lên tóc mình, đôi mắt Cung Tuấn đột nhiên lóe lên ánh đỏ, hắn phản ứng nhanh nhạy đè tay anh trên giường, thanh âm đột ngột trở nên lạnh lẽo.
"Em---."
Lời còn chưa dứt thì đã hình ảnh trước mặt chặn đứng. Chỉ thấy thần sắc Trương Triết Hạn vẫn mông lung như cũ, hai mắt anh dại ra nhìn lên trần nhà cổ điển, xương quai xanh lưu lại dấu răng thập phần rõ ràng, hai má ửng hồng kết hợp với hàng lông mi ướt đẫm càng thêm mỹ lệ.
Giờ phút này, Cung Tuấn mới nhận ra Trương Triết Hạn chỉ là muốn chạm vào hắn. Cung Tuấn có tính cảnh giác rất cao, dù cho đang bị tình dục chi phối nhưng hắn vẫn có thể phản ứng rất nhanh trước những tình huống gây bất lợi cho mình. Đây cũng là kết quả của việc sống trong chết chóc khi xưa, sau khi thế sự không còn máu lửa, hắn cũng không thể bỏ được tính cảnh giác cao độ này.
"Ưm~ nóng...." Tiếng nỉ non nhỏ nhẹ của Trương Triết Hạn kéo hắn về thực tại. Ánh đỏ trong mắt Cung Tuấn từ từ tan đi. Hắn phì cười buông cổ tay anh ra, bất đắc dĩ nói.
"Em cào loạn như vậy, coi chừng tôi đâm chết em."
"Hưm..."
Đừng hỏi vì sao hắn lại chậm chạp như vậy, Tinh Tế Huyết có sức mạnh rất lớn, Trương Triết Hạn là người bình thường nên có thể sẽ không chịu được áp lực mà nó tỏa ra, tình trạng xấu hơn có thể bị Tinh Tế Huyết bài trừ dẫn tới tử vong. Nếu Trương Triết Hạn không may chết đi, cũng đồng nghĩa với việc Tinh Tế Huyết sẽ bị tiêu trừ, Cung Tuấn không muốn mất cả chì lẫn chài.
Dục tình càng cao, thần trí Trương Triết Hạn càng không phòng bị, như vậy Tinh Tế Huyết sẽ không bị thần trí của anh bài trừ, nó cũng sẽ không sinh ra phản nghịch. Lát nữa, Cung Tuấn sẽ bắn tinh vào người Trương Triết Hạn, như vậy trong cơ thể anh sẽ có sắc dục của hắn, Tinh Tế Huyết cũng được trấn an phần nào, an toàn càng được tăng cao.
Thời gian để Tinh Tế Huyết phát triển thành thai nhi là hai tuần, hắn chưa từng thấy ai dùng cách này để sinh con nên cũng không rõ biểu hiện của người mang Tinh Tế Huyết. Mọi thứ hắn thu thập được đều dựa vào sách cổ, Cung Tuấn cũng chỉ theo đó mà làm.
Thai nhi phát triển cần năm tháng, trong giai đoạn này, Cung Tuấn sẽ nhất mực để tâm đến Trương Triết Hạn kỹ càng, dù sao đây cũng là cơ hội duy nhất để hắn tạo ra kẻ kế thừa, đương nhiên hắn không thể sơ sài.
Cung Tuấn cúi đầu nhìn côn thịt nhô cao của mình, hắn cầm tay Trương Triết Hạn, để anh sờ lên túp lều dữ tợn này.
"Thích không?"
"Gì vậy?" Trương Triết Hạn mờ mịt hỏi, anh theo quán tính sờ soạng một chút, nhíu mày suy ngẫm xem đó là thứ gì. Bị động tác vô tâm vô phế của người kia trêu chọc, Cung Tuấn bật lên tiếng rên thỏa mãn, nhịn không được nói.
"Tiểu yêu tinh, em đang khiêu khích tôi đấy à?"
Ngón tay thon dài sờ vào côn thịt đang rục rịch nổi gân xanh. Trương Triết Hạn rất nhanh đã nhận ra đây là thứ gì, anh cả kinh rụt tay lại, vẻ mặt bối rối.
"Sao lại lớn như vậy? Anh... Ưm...ah~."
Phân thân to lớn cạ mạnh vào khe mông mềm mại, túp lều rất nhanh bị dâm thủy thấm ướt, lép nhép phát ra tiếng vang dâm đãng. Trương Triết Hạn rùng mình nhích thân, ánh mắt không thể tin được nhìn hắn.
"Sao có thể.... ah....?"
"Cái gì có thể?" Cung Tuấn kéo cổ chân anh lại, khe mông lần nữa bị túp lều cạ lên. Trương Triết Hạn lắc đầu, cánh môi đỏ tươi bị hàm răng cắn mạnh. Trương Triết Hạn cuống quít né tránh ánh nhìn trêu ghẹo của Cung Tuấn, giọng hơi run nói.
"Sao có thể... nhét vào bên trong?"
Cung Tuấn giật mình nhìn anh. Ngay sau đó hắn liền bật cười ha hả, Cung Tuấn kéo quần lấy ra phân thân sớm đã cứng đến không thể cứng hơn được nữa, Trương Triết Hạn nhìn xong liền sợ hãi, hai tay chống lên giường lùi về phía sau. Cung Tuấn cường hãn kéo anh trở về, đầu côn thịt nhỏ ra dịch thể trắng đục, cạ vào hậu huyệt non mềm đang e thẹn khép chặt.
Gân xanh dữ tợn trên côn thịt rục rịch giật giật, Trương Triết Hạn thần hồn tán loạn, ý thức cũng lấy lại không ít. Thời điểm anh đang sợ hãi lo lắng, Cung Tuấn đột nhiên nở nụ cười, rất nhanh, Trương Triết Hạn đã bị nụ cười đó làm cho kinh diễm.
Cung Tuấn cười lên rất đẹp. Nếu cái nhếch môi của hắn mang theo mười phần yêu dã cuồng luyến thì khi cười rộ lên chính là rực rỡ đến nao lòng. Trái tim anh run lên bần bật, cũng vì một phút nao lòng mà bị Cung Tuấn đâm côn thịt vào hậu huyệt.
"Ah~ đau quá... Hưm.... Mau đi ra.... Ah không vào được đâu hư~."
"Em không thử sao lại biết không vào được? Đừng xem thường cúc huyệt của em, nó dẻo dai hơn em nghĩ đó."
Cung Tuấn lại đâm nhẹ thêm một cái, bao quy đầu rất nhanh đã bị miệng huyệt nóng hổi nuốt lấy. Trương Triết Hạn đẩy bụng hắn ra, nhưng cánh tay lại bị hắn nắm lấy, kéo về phía sau. Trương Triết Hạn cắn môi nhíu mày, liều mạng lắc đầu.
"Không muốn nữa! Buông ra ah.... Tôi không muốn ưm....hưm...."
Ai biết sẽ đau như vậy đâu? Cúc huyệt nhỏ như thế, mà côn thịt của hắn lại to như thế. Trương Triết Hạn khóc không ra nước mắt, ai biết cái tên sống hơn tám trăm năm này lại có 'vật sinh dục' tỷ lệ thuận với tuổi tác? Trương Triết Hạn hối hận không thôi, anh không muốn giao kết với hắn nữa, sẽ mất mạng!
Thế nhưng, đã vào miệng hổ thì sao có thể quay đầu? Cung Tuấn đè Trương Triết Hạn dưới thân, không đứng đắn trêu ghẹo.
"Em đã uống Lưu Ly Hỏa lại không muốn dập lửa là đang tìm chết sao?"
Lưu Ly Hỏa trong lời nói của Cung Tuấn đương nhiên là thuốc kích dục. Trương Triết Hạn đã uống vào rồi thì tác dụng chính là đốt lửa, mà nó sẽ đốt đến khi nào có người phóng tinh dập tắt thì thôi. Trương Triết Hạn nửa đường bỏ chạy, đương nhiên sẽ bị Lưu Ly Hỏa đốt đến tử mạng, mà người hoàn mỹ như vậy lại chết trên giường, Cung Tuấn có chút không nỡ.
"Hức! Ah~"
Phân thân dữ tợn lại vào sâu thêm một chút, Trương Triết Hạn cắn môi nén cơn đau rát dưới thân. Anh cảm thấy hậu huyệt không xong rồi, vừa nóng vừa rát lại bị côn thịt thô cứng cạ qua. Trương Triết Hạn rất nhanh liền bị đau đến nức nở, 'chan chát' đập tay lên vai hắn.
"Mau đi ra! Rách rồi rách rồi hưm~"
"Đừng lo, rách tôi vá lại cho em."
"Ah....ư.....ah....ha.... Hức....."
Cung Tuấn tận lực không làm Trương Triết Hạn bị thương, dù sao đây cũng là lần khai bao đầu tiên của Trương Triết Hạn nên xác suất bị thương đương nhiên sẽ rất cao. Cung Tuấn men theo dâm thủy từ từ ấn côn thịt cứng rắn vào bí động. Cúc huyệt đã căng đến hết cỡ, dây thần kinh của Trương Triết Hạn cũng căng không kém, anh liều mạng hít thở áp chế xao động trong người, cơn đau dưới thân đặc biệt rõ ràng, Trương Triết Hạn luôn có cảm giác nó đã rách ra rồi, vì vậy gấp gáp không ít.
Cung Tuấn xoa mái tóc anh, hiếm khi dịu giọng trấn an.
"Đừng lo, không có rách đâu."
Tinh Tế Huyết còn chưa vào cơ thể mà Trương Triết Hạn đã sợ như vậy rồi, Cung Tuấn bất chợt lo lắng lát nữa anh sẽ không chịu nổi. Thế nhưng đã đi tới nước này, không ai còn cơ hội quay đầu lại đâu.
"Ah! Đau!!" Cung Tuấn dứt khoát thúc sâu vào hậu huyệt, thà đau ngắn còn hơn đau dài, Trương Triết Hạn bị hắn đâm cho mất hồn, hai tay anh níu chặt ga giường, hậu huyệt vô thức kẹp chặt nhằm đẩy vật lạ ra. Cung Tuấn nhíu mày dừng lại động tác để anh thích nghi với tình hình hiện tại, Trương Triết Hạn hít ngụm khí lạnh, cánh môi cũng bị anh cắn cho bật máu.
Cung Tuấn thở một hơi dài hạ giọng an ủi, "Thả lỏng, nếu em cứ kẹp như vậy thì sẽ càng thấy đau hơn đó."
Anh bất mãn lắc đầu, Cung Tuấn đột nhiên cảm thấy buồn cười. Đáy mắt vô thức lập lòe tia ôn nhu hiếm hoi mà chính hắn cũng không hề nhận ra. Trương Triết Hạn hít sâu một hơi, từ từ thả lỏng thân thể.
Nhận ra dưới thân đã bớt đi bức bách, Cung Tuấn cũng không lập tức động thân, hắn kiên nhẫn chờ Trương Triết Hạn thích nghi với tình hình hiện tại.
Vách thịt ấm nóng bao trọn phân thân cứng rắn, Cung Tuấn thỏa mãn thở dài một tiếng, hắn nhìn người dưới thân đang dần dần mê loạn, Cung Tuấn nhếch nhẹ cánh môi, hông từ từ đẩy về phía sâu hơn trong tiểu huyệt.
"Ưm." Cơ thể Trương Triết Hạn nhấp nháy theo từng cái thúc của Cung Tuấn, đau đớn qua đi, khoái cảm dần được khởi sướng. Cả người anh lâng lâng như có vô số con kiến bò qua, Trương Triết Hạn thả lỏng cơ thịt, cánh môi đột ngột bật lên âm thanh quỷ mị.
"A~"
Vừa nghe tiếng ai kia thoải mái rên rỉ, Cung Tuấn liền nhẹ nhàng phì cười, hai tay hắn siết chặt eo anh, chuẩn bị tiến công.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro