Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

44.Tuần trăng mặt

Mỗi khi LingLing nhớ lại cảnh rước dâu trên sông trong lòng có chút oán hận. Nhưng suy cho cùng thì hôn lễ làm đơn giản cũng có phước của đơn giản, không bị ai soi mói cuộc sống sau hôn nhân. Trước đây nàng kết hôn với Earn, nào là hoa tươi ngợp trời, nào là 1000 quan khách đến dự, tổ chức tiệc linh đình cuối cùng lại biến thành hôn lễ tức cười nhất, khi em chồng lại cùng chị dâu bái đường. Đúng thật là một cuộc hôn lễ vô nghĩa nhất lúc trước của nàng.

Nhắc đến Earn mới nhớ, dường như sau cái lần mà Earn có ý xâm hại nàng cho đến nay hầu như cũng không gặp lại người này thêm lần nào nữa. Orm cũng đã từ Earn nên cô không biết gì về tin tức của người này, ngay cả nhà Sethratanapong cũng vậy, cô không hề liên lạc với những người sống tại đó.

"Chị nghe nói ba mẹ của em lại phá sản, bọn họ bán tháo bán đổ công ty, rời khỏi Băng Cốc từ lâu" -  lần trước nàng đã đưa tay cứu nhà Sethratanapong một lần, không ngờ bọn họ vẫn không vực dậy được.

"Em không quan tâm đến họ đâu, vợ à...mình tiếp tục bàn về chuyện chuyến đi hưởng tuần trăng mật có được không?" - Đang yên đang lành nhắc đến mấy người đó làm gì, họ kinh doanh thất bại do họ không uy tín, ai có thể giúp họ được.

Chuyến đi hưởng tuần trăng mật của bọn họ là đảo Maldives, chuyến du lịch này ước chừng sẽ đi trong 3 ngày nữa. Tiệm cây của cô đã thông báo nghỉ trong 7 ngày, còn LingLing hiện tại cũng không làm công việc gì, nên muốn đi thì đi thôi, không cần sắp xếp gì cả.

"Chị lại muốn đầu tư kinh doanh sao?" - hôm nay Orm nhìn thấy nàng cứ đọc báo kinh tế, sau đó lại dùng bút khoanh tròn một vài hạng mục.

"Định đầu tư làm một cổ đông nhỏ thôi, không phải tranh chức vụ giám đốc hay tổng giám đốc gì" -  nàng cũng chán việc phải điều hành công ty lắm rồi, chi bằng cấp vốn cho người ta làm, mình kiếm lời còn tốt hơn.

Nói thật cô không muốn nàng đi làm chút nào, lúc nàng còn là tổng giám đốc của Golden, lúc nào cũng thấy nàng bận rộn sổ sách, lại thường xuyên đi công tác. Người ta nói xa mặt cách lòng, giống như bây giờ cả ngày nàng đều ở bên cạnh cô, rúc vào người chị ấy liền cảm thấy hôn nhân ấm áp hơn nhiều.

"Chị làm chơi cho vui thì được, đừng gắng quá sức nhé, em xót lắm" - LingLing cách 3 ngày lại cảm, 5 ngày lại nhức. Có lẽ trong quá khứ nhiều lần xảy ra tai nạn nên sức khỏe của nàng không đảm bảo.

"Tiệm cây của em có thể nuôi được chị hay sao?" - LingLing có xem qua sổ sách của tiệm cây, nói sống qua ngày thì được, còn có tiền dư để phục vụ nhu cầu xài tiền ăn chơi mua sắm thì thật là, như cà phê nhỏ giọt, chẳng thấm đâu vào đâu.

Người ta dù sao cũng là trụ cột gia đình, chị thẳng thừng chê thu nhập của người ta, không sợ người ta tủi thân à. Có điều Orm Kornnaphat lại thấy có lão bà giàu có không phải ai cũng có phúc phần này, nên để phú bà bao nuôi ngược lại cô, cô cũng không ngại lắm đâu.

"Chị muốn em đi ra ngoài làm việc em cũng sẽ làm, nhưng quan trọng là chị có nỡ xa em không?" - LingLing xài tiền không biết xót đâu, một cái túi của chị ấy có khi bằng thu nhập của tiệm cây đến một tháng.

"Chị không cần em nuôi chị, chị cần em ngoan" - LingLing không coi trọng ai nuôi ai, vợ vợ chính là nên chia sẻ với nhau thôi mà.

"Em có điểm nào không ngoan?"

Cuối cùng ngày đi đến đảo quốc xinh đẹp cũng đã đến, hành lý mang theo bao gồm năm vali lớn. Trong đó chỉ có một cái là của cô, số còn lại đều là quần áo, túi xách và phụ kiện của nàng. Chị ấy nói đi du lịch mà không tranh thủ chụp hình chi bằng nằm ở nhà ngủ tốt hơn.

Ngồi máy bay vài tiếng đã đến với đảo quốc xinh đẹp này, đại đa số mọi người đến đây đều từ các quốc gia khác nhau trên thế giới, không nhìn thấy quá nhiều người bản địa. Bọn họ có đặt trước một Homestay được xây dựng ngay trên biển. Đúng là không phí tiền tranh giành đổ máu mới có địa điểm đẹp thế này.

Trong suốt quá trình ngồi máy bay, LingLing đã ngủ liên tục. Dến Maldives cứ nghĩ chị ấy sẽ tranh thủ chụp hình khi trời còn nắng đẹp, ai ngờ LingLing lại tiếp tục ngủ, đi du lịch thì ra chỉ là để đổi chỗ ngủ cho dễ hơn. LingLing cũng ngủ rồi, cô không biết làm gì liền đi ra bên ngoài xem thử, nơi đây các Homestay được thiết kế như một nhánh san hô, ở khá liền kề nhau. Từ hành lang của Homestay có thể nhìn thấy cá bơi ngay phía dưới, đúng là không thể chê vào đâu được. Cho đến khi cô nhìn thấy có một cô gái liên tục đưa tay lên kêu cứu, có vẻ như cô ấy đang gặp vấn đề gì đó dưới biển, không nghĩ ngợi thêm, cô lao nhanh xuống dưới đưa cô ấy vào bờ.

Lúc vào đến bờ, cô gái đó đã rơi vào hôn mê. Orm đành phải hô hấp nhân tạo cho cô ấy, một lúc sau người này cũng đã tỉnh lại, cô ấy nằm trên bãi biển một lúc cũng có thể đứng lên cảm ơn cô, từ từ đi về phía Homestay của cô ấy.

Không ngờ lúc cô về đến Homestay của mình LingLing đã thức giấc từ lúc nào, rồi đột nhiên cô đưa tay lên môi mình, cảm thấy có chút chột dạ. Tuy là hô hấp nhân tạo, nhưng cũng được xem là hôn gái lạ.

"Em dám tắm biển một mình không đợi chị" - LingLing chỉ ngủ một chút thôi, cô liền bỏ đi chơi trước.

"Không phải, là vừa rồi đi dạo vô tình bị ngã xuống biển thôi mà" - mấy căn nhà này xây trên bờ biển việc đang đi không cẩn thận rơi xuống biển là chuyện hết sức bình thường.

Thức ăn trên máy bay tuy cũng là dạng không tệ, nhưng LingLing say máy bay nên không ăn được nhiều. Đảo quốc xinh đẹp này, hải sản lại vô số, nàng cùng với cô đi một vòng, cuối cùng cũng dừng chân tại một tiệm hải sản nhỏ, cùng nhau ăn đồ nướng.

Bỗng nhiên lúc này cô gái ngoại quốc đó đi đến bên cạnh họ, còn ôm lấy cô hôn vào một bên má của cô. LingLing phút chốc ngưng trệ mọi hoạt động, giương rất khó hiểu nhìn Orm Kornnaphat.

"Là cô ấy đã cứu tôi" - cô gái ngoại quốc chẳng những biết tiếng Thái, lại còn phát âm không tệ.

"Cứu cô? Từ lúc nào thế?" - chỉ mới đến đây chưa được 3 tiếng. Không biết bọn họ quen nhau từ khi nào.

Cô ấy nói vừa rồi đang bơi thì bị chuột rút, cũng may cô đến đã cứu kịp thời. Nếu không chuyến hưởng tuần trăng mật liền không thể bi thảm hơn, cho nên gặp lại cô liền hôn lấy một bên mặt như một lời cảm ơn. Đây là phong tục của quốc gia cô ấy.

"Cô cũng đến đây hưởng tuần trăng mật sao? Trùng hợp quá, chúng tôi cũng vậy, chị ấy là vợ của tôi" -  cũng may cô gái này có chồng rồi, nếu không LingLing lại mắng cô một trận, không nhìn mặt cô.

"Phải, vợ của tôi là người Thái Lan. Tôi biết tiếng Thái do chị ấy dạy tôi" - ngẫm nghĩ lại thì cũng đã học được tầm 2 năm, cho nên phát âm cũng không tính là tệ.

Ba người họ ngồi nói chuyện được một lúc thì vợ của cô gái đó liền đi đến. Lúc này LingLing đã đi vệ sinh, cho nên chỉ có một mình Orm ngồi đó cùng cô gái ngoại quốc.

"Chị..." -  Orm Kornnaphat thuận miệng gọi một tiếng nhưng rất nhanh đã không nói thêm gì nữa.

"Em ngồi cùng bạn sao?" - Earn Kornnaphat từ từ đi đến bên cạnh vợ mình, nhìn lấy người bạn ngồi hướng đối diện, gật đầu một cái.

Ở bộ dạng bây giờ của cô, Earn không nhận ra cô cũng không có gì làm lạ. Dù sao cô cũng không còn mang gương mặt song sinh với chị ấy. Có đôi lúc cô tự nhìn mình trong gương, vẫn thấy gương mặt của Narawan hoàn toàn không có đường nét cũ nào của một Orm Kornnaphat trước đây nữa.

"Cô tên là gì vậy? Tôi muốn giới thiệu ân nhân cứu mạng của tôi cho chồng tôi biết, có được không?" -  cô gái ngoại quốc rất mến người này, dù sao cũng được cô ấy cứu cho nên rất muốn kết bạn với cô ấy.

"Tên của em ấy là Orm Kornnaphat" - LingLing từ từ đi lại bên cạnh Orm, còn khoác tay ôm lấy vai của cô nhìn về hướng của Earn.

Gặp lại LingLing, Earn không khỏi bất ngờ. Lại còn nghe chính miệng của LingLing nói người con gái xa lạ này là Orm, khiến cho Earn  nhất thời nhìn không sao ra được em gái song sinh của cô ấy, sao bây giờ lại...

"Là em thật sao?" - Earn muốn hỏi lại một lần nữa để xác định rằng LingLing không có nói dối.

"Phải chính là tôi, đã lâu không gặp, Earn Kornnaphat"

Mặc dù Orm đưa tay ra bắt lấy tay Earn, nhưng một tiếng chị hai cũng không gọi. Không lâu sau cô liền kéo nàng rời khỏi hai người họ, đi về phía Homestay của mình đóng kín cửa lại.

"Chị quen biết với hai người họ sao?" -  cô gái ngoại quốc cảm thấy rất bất ngờ, dường như ba người này có quen biết nhau.

"Một người là em gái của chị, một người là...bạn gái cũ, cũng là vị hôn thê trước đây của chị"

Earn hoàn toàn không giấu diếm vợ của mình, cô ấy nói cho cô gái ngoại quốc đó biết toàn bộ sự thật năm xưa. Có lẽ Earn không còn muốn lừa dối ai nữa, hiện tại đối diện với hai người này có hổ thẹn nhưng không có trốn chạy.

"Có lẽ LingLing sẽ tha thứ cho chị, nhưng mà Orm thì...nó chắc chắn rất hận chị" - gương mặt xa lạ đó của em là vì nguyên nhân gì vậy Orm, rốt cuộc mấy năm qua đã xảy ra chuyện gì với em?

ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ

To Be Continued

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro