Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37: Thuyết phục.

Sau khi trở về nhà vào đêm qua, Vu Húc Quang càng nghĩ về những gì đã xảy ra trong ngày, cậu càng cảm thấy rằng Nhiếp Dịch không thể chia tay với người yêu của mình.

Nhiếp Dịch bây giờ vẫn là một người rất nổi tiếng, nếu như người yêu chia tay với anh ta, có lẽ anh ta sẽ biến thành người mà ngay cả thân nhân cũng không nhận ở kiếp trước.

Huống chi... ở kiếp trước Vu Húc Quang cũng có thù oán với Nhiếp Dịch, hiện tại nhìn thấy Nhiếp Dịch trước mặt người yêu của mình cuối đầu khom lưng... cậu ta thực sự cảm thấy có chút hả hê.

Cho nên cậu ta hạ quyết tâm, Du Sóc không được có bất kỳ tiếp xúc nào với người yêu của Nhiếp Dịch!

Du Sóc lần này đến tìm Nhiếp Dịch là vì muốn quan sát Nhiếp Dịch và Tề Cảnh Trần, nhưng hắn ta không ngờ rằng sau khi mới nói được vài câu, một người không biết từ đâu chui ra, lại còn đứng ngăn trước Nhiếp Dịch.

Không, không thể nói là người không biết được, không phải hôm qua ngoại trừ Nhiếp Dịch còn có một người hấp dẫn sự chú ý của người khác sao, người đã lấy ra phương pháp tu luyện dị năng kia sao?

Ngày hôm qua, những người đứng đầu khu an ninh đã họp, dự định sắp xếp lại phương pháp này một chút rồi công khai, thậm chí gửi nó đến những khu an toàn khác, thông tin về người tên Vu Húc Quang này hiện tại đã nằm trong tay mọi người.

Trước đó Du Sóc đã nghĩ đến việc tiếp xúc với người này, không ngờ lại bị Nhiếp Dịch giành trước ...

"Hôm nay tôi sẽ nói với những người ở căn cứ số 2 cách làm thế nào để tu luyện dị năng, chỉ sợ Nhiếp Dịch sẽ không có thời gian rảnh để nói chuyện với anh." Vu Húc Quang nói xong lại có chút bực bội. Mình đột nhiên chạy ra bảo vệ Nhiếp Dịch, tựa hồ có chút quá liều lĩnh phải không?

Nếu không có chuyện Vu Húc Quang sống lại, Nhiếp Dịch nói không chừng đã cùng với Du Sóc đối chọi gay gắt, nhưng có Vu Húc Quang ở đây, anh đã hạ quyết tâm giữ thái độ khiêm tốn.

Vì vậy, mặc dù không biết Vu Húc Quang đang âm mưu cái gì nhưng anh vẫn đi theo Vu Húc Quang vào căn cứ số 2, bỏ lại Du Sóc ở đó.

Du Sóc cố ý đến đây để đợi Nhiếp Dịch, nhưng cuối cùng hắn đành phải quay về trong vô vọng ... Khóe miệng hắn hơi cong lên, khi nhớ đến người mà mình nhìn thấy trong vòng tay của Nhiếp Dịch.

Mẹ của hắn sở hữu một công ty giải trí, hắn cũng gia nhập làng giải trí từ rất sớm, từng gặp qua rất nhiều trai xinh gái đẹp, nhưng dù vậy cũng phải thừa nhận rằng người thiếu niên trong vòng tay của Nhiếp Dịch rất có sức hút.

Người đó lớn lên không phải đẹp xuất chúng, nhưng dáng vẻ lười biếng lại khiến người ta muốn đem thiếu niên đó "yêu thương " một trận, nhưng điều mà Du Sóc chú ý nhất chính là làn da của người đó.

Mặc dù các loại mỹ phẩm có thể dễ dàng làm cho khuôn mặt của một người trở nên hoàn mỹ, nhưng mọi người đều biết rằng sự hoàn hảo này chỉ là vẻ ngoài của nó, người lớn sau khi tẩy trang dùng gương để nhìn kỹ làn da của mình, sẽ luôn có những chỗ không được hài lòng.

Nhưng vừa rồi Du Sóc nhìn thoáng qua, phát hiện làn da của Tề Cảnh Trần không có chút tì vết nào, cánh tay hoàn mỹ như bạch ngọc.

Nhiếp Dịch ... thực đúng là diễm phúc không hề cạn.

Bỏ Du Sóc ở bên ngoài căn cứ số 2, sau khi tiến vào, Nhiếp Dịch nhìn về phía Vu Húc Quang: "Cậu muốn hướng dẫn phương pháp tu luyện dị năng sao?"

Vu Húc Quang do dự một chút, sau đó gật đầu: "Đương nhiên!"

Bây giờ mọi người đã ra ngoài làm nhiệm vụ, chuyện này lát sau rồi tính?" Nhiếp Dịch mỉm cười nhìn Vu Húc Quang: "Mặc dù tôi muốn biết sớm hơn, nhưng tốt hơn là mọi người nên cùng nhau nghe."

"Tôi cũng nghĩ vậy, lát nữa tôi sẽ nói luôn." Bản thân Vu Húc Quang cũng chưa nghĩ ra những gì cần phải nói, cho nên tự nhiên đồng ý đồng thời thúc giục Nhiếp Dịch: "Anh có thể đi rèn luyện thân thể trước." Cậu định thuyết phục người yêu của Nhiếp Dịch.

Nhiếp Dịch nhanh chóng sắp xếp một nơi để Tề Cảnh Trần nghỉ ngơi, chào Vu Húc Quang rồi đi rèn luyện với Tiền Minh Phong, người không phải ra ngoài làm nhiệm vụ.

Mặc dù việc sử dụng dị năng của Nhiếp Dịch vượt xa người thường, nhưng thể chất của anh không tốt bằng trước khi sống lại, cho nên cần phải tăng cường rèn luyện.

Đương nhiên, dù đang rèn luyện thân thể, anh vẫn luôn chú ý đến Tề Cảnh Trần và Vu Húc Quang.

Vu Húc Quang đã được sống lại, mặc dù chắc chắn rằng không ai biết danh tính của Tề Cảnh Trần ở kiếp trước, nhưng nếu Vu Húc Quang biết chuyện gì đã xảy ra ở kiếp trước, cậu ta sẽ biết rằng sự tồn tại của Tề Cảnh Trần có gì đó không ổn ...

Cho Vu Húc Quang và Tề Cảnh Trần cơ hội thân thiết là thời điểm tốt để xem phản ứng của Vu Húc Quang, dù sao anh đang huấn luyện gần Tề Cảnh Trần, nên có chuyện gì đều có thể ứng phó ngay lập tức.

Quá trình huấn luyện mà Nhiếp Dịch đặt ra cho mình rất chuyên sâu, rất phù hợp với tình hình hiện tại của anh, Vu Húc Quang xem một lúc và nhận ra những thiếu sót của mình ở kiếp trước.

Kiếp trước lúc đầu cậu ta được chị gái che chở rất tốt, sau lại bởi vì dị năng hệ thủy đặc thù, lại được người khác bảo vệ, mặc dù về sau đã nổ lực tu luyện, nhưng vẫn là đã chậm một thời gian... đương nhiên càng không bằng Nhiếp Dịch từ lúc bắt đầu tận thế đã vào sinh ra tử.

"Tôi tên là Vu Húc Quang, cậu tên là gì?" Vu Húc Quang đem một cái ghế đẩu kéo đến bên cạnh Tề Cảnh Trần.

"Tề Cảnh Trần." Tên của cậu ở trong khu an toàn cũng không phải cái gì bí mật.

"Tên của cậu nghe rất hay... cậu và Nhiếp Dịch đã ở cùng nhau lâu rồi sao?" Vu Húc Quang lại hỏi.

"Ừm." Tề Cảnh Trần nhẹ giọng đáp.

"Nhiếp Dịch thực sự rất giỏi, là song hệ dị năng, đối với cậu cũng rất tốt. Bây giờ có một số người chỉ biết lừa dối tình cảm của người khác ... " Vu Húc Quang bắt đầu lải nhải thậm chí còn đưa ra một ví dụ, nói bởi vì một trong những người bạn của cậu ta đã thức tỉnh dị năng, sau đó có một người phụ nữ xinh đẹp chủ động theo đuổi anh ta, cuối cùng khi anh ta yêu người phụ nữ xinh đẹp đó, anh ta mới biết rằng đối phương trước đó đã kết hôn, chỉ vì muốn kím thêm vật tư ở chỗ anh ta nên mới chấp nhận qua lại...

"Trên đời này có đủ loại chuyện, có lẽ người tỏ tình với cậu thật ra lại đang âm mưu hại cậu." Vu Húc Quang lại nói.

Lúc đầu mới nghe những lời của Vu Húc Quang, Tề Cảnh Trần thực sự có chút khó hiểu, không biết tại sao Vu Húc Quang lại nói với mình chuyện này, nhưng sau khi nghe xong, lập tức hiểu ra.

Thì ra Vu Húc Quang tưởng mình là Nghiêm Triết...

Nghiêm Triết không có bản lĩnh gì, cũng không nhiều người biết đến cậu ta, nhưng lại có không ít người biết chuyện Nhiếp Dịch bởi vì bị người yêu phản bội mà phản bội lại khu an toàn. ... Vu Húc Quang nghĩ như vậy cũng rất bình thường.

Đây cũng là một chuyện tốt cho mình và Nhiếp Dịch.

Vào lúc này có lẽ Vu Húc Quang không nhận ra rằng thực ra bọn họ đã được sống lại... Nghĩ thông suốt chuyện này, Tề Cảnh Trần không thèm nói chuyện với Vu Húc Quang nữa, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Sau khi Vu Húc Quang nói xong, cậu nhận ra rằng Tề Cảnh Trần đã ngủ rồi, không biết có nghe mình nói không ... Người yêu của Nhiếp Dịch bộ dáng dầu muối đều không ăn, tính tình cũng không tốt, sao Nhiếp Dịch lại thích cậu ta đến vậy? Vu Húc Quang tính toán sẽ thuyết phục người yêu của Nhiếp Dịch đối xử tốt với Nhiếp Dịch, hiện tại đã không nói nên lời.

"Cậu nhìn chằm chằm Cảnh Trần làm cái gì?" Lúc này, Nhiếp Dịch đột nhiên cau mày đi tới trước mặt Vu Húc Quang, lời nói tràn đầy mùi chua.

"Cái gì?" Vu Húc Quang sửng sốt, không hiểu vì cái gì Nhiếp Dịch đột nhiên chạy tới chất vấn mình.

"Vu Húc Quang, chúng ta đánh một trận đi." Nhiếp Dịch hỏi nhưng lại không có ý để Vu Húc Quang có cơ hội cự tuyệt: "Tôi chỉ dùng dị năng hệ thủy, đánh một trận đi!" Tuy rằng Vu Húc Quang được sống lại, nhưng hiện tại sức mạnh tinh thần cùng năng lượng của dị năng thật sự rất thấp, cũng không thể sử dụng băng, làm sao có thể là đối thủ của Nhiếp Dịch đây?

Cùng Nhiếp Dịch chiến đấu không đến một phút đồng hồ, cậu ta đã trúng mấy phát, bị dị năng hệ thủy của Nhiếp Dịch làm cho ướt đẫm, trông vô cùng chật vật.

Cậu ta muốn đánh trả, nhưng khi Nhiếp Dịch không muốn bị dội nước, những người khác sẽ không có cách nào để dội nước anh.

"Dừng lại!" Vu Húc Quang vội vàng kêu dừng lại, nhưng lại bị Nhiếp Dịch đấm vào bụng.

"Sau này tránh xa Cảnh Trần một chút." Nhiếp Dịch hừ lạnh - anh đã tìm được cớ để đánh Vu Húc Quang, bây giờ anh cảm thấy rất thoải mái.

Thì ra là bởi vì Nhiếp Dịch ghen mà mình bị đánh! Vu Húc Quang khóc không ra nước mắt.

Sau khi bị đánh, Vu Húc Quang cân nhắc năng lực hiện tại của mình, sáng suốt ra quyết định tạm thời không nói chuyện phiếm với Tề Cảnh Trần, sau đó rèn luyện dị năng của mình trong phòng do Triệu Thành Kì giúp cậu bố trí, lại đem phương pháp tu luyện dị năng một lát sẽ nói, sắp xếp lại một chút.

Trong khi cậu ta trốn trong phòng và xoa bóp những vết bầm tím trên cơ thể bằng dầu hoa hồng, Nhiếp Dịch đã nói chuyện với Tề Cảnh Trần về cậu ta: "Sức mạnh tinh thần của cậu ta rất yếu, dị năng chỉ ở mức trung bình."

"Chủ yếu là đầu óc."

"Em quên rồi sao? Ở giai đoạn cuối của tận thế đầu óc có ích lợi gì đâu?" Nhiếp Dịch nhịn không được nói.

Khi giành giật thức ăn và tiêu diệt tang thi, vũ lực là điều quan trọng nhất, có thể ở thời kỳ đầu hoặc thậm chí là thời kỳ giữa của tận thế, những người có đầu óc linh hoạt có thể sống một cuộc sống tốt đẹp, nhưng ở thời kỳ cuối... Khi đó, con người muốn sống sót chỉ có thể đoàn kết lại, tất cả những người ích kỷ và chỉ nghĩ đến lợi ích của mình sẽ bị loại bỏ không thương tiếc.

Chẳng hạn giống như Nhiếp Dịch, anh đã học được rất nhiều thủ đoạn trong lúc đối đầu với Du Sóc, nhưng sau khi ở trong môi trường đó một thời gian dài, anh trở nên thích nói chuyện bằng nắm đấm của mình hơn ...

Vu Húc Quang vừa được sống lại, không biết cách giao tiếp với người khác, làm việc không hoàn hảo là chuyện bình thường.

"Giữ cậu ta lại." Tề Cảnh Trần đột nhiên nói.

Nhiếp Dịch nhíu nhíu mày: "Anh sẽ để mắt đến cậu ta, cũng sẽ khiến cậu ta gặp rắc rối một chút."

"Đi tìm Tề An." Tề Cảnh Trần lại nói.

Sắc mặt của Nhiếp Dịch trong nháy mắt đen lại.

Khi Vu Húc Quang đến giết Tề Cảnh Trần, anh không có ở bên cạnh Tề Cảnh Trần, mà bên cạnh Tề Cảnh Trần là đứa trẻ Tề An được Tề Cảnh Trần nhặt về trước đó.

Khi đó, chỉ còn lại anh, Tề Cảnh Trần, Tề An, và Vu Húc Quang là người duy nhất còn lại của khu an toàn, khi Vu Húc Quang đến giết Tề Cảnh Trần, cậu ta đã không giết được Tề Cảnh Trần, lại phá hủy lĩnh vực của Tề An, Tề An bị thương cuối cùng biến thành tang thi.

Bây giờ Vu Húc Quang sống lại, có phải Tề An cũng có khả năng sẽ sống lại?

Ở kiếp trước, Tề An rất thích quấn lấy Tề Cảnh Trần cho nên Nhiếp Dịch rất không thích cậu ta, hiện tại anh cũng không muốn nhắc tới, nhưng mà... Đời này có lẽ không cách nào thoát khỏi!

Nhiếp Dịch không nói chuyện, nhưng đã hạ quyết tâm không đi tìm Tề An.

Buổi trưa, những dị năng giả đi ra ngoài làm nhiệm vụ cũng lần lượt trở về, dị năng của bọn họ có hạn, bình thường sẽ bị tiêu hao hết trong buổi sáng, khu an toàn sẽ cho bọn họ trở về nghỉ ngơi.

Trương Tử Hải vừa quay lại đã nhìn thấy Nhiếp Dịch: "Nhiếp thiếu gia, nhiều người đã học theo anh bằng cách ngâm mình trong nước. Anh thấy họ có khả năng thức tỉnh dị năng hệ thủy không?"

Nhiếp Dịch cũng đã nghe nói về chuyện bên ngoài, nhưng anh rất rõ ràng rằng không ai trong số những người đó có thể thức tỉnh dị năng hệ thủy.

Không nói cái gì khác, chẳng hạn như kiếp trước... anh không có sức mạnh tinh thần cường đại, căn bản cũng không hiểu biết về dị năng hệ thủy, cho dù ngâm nước tám trăm ngày, cũng không thể thức tỉnh dị năng hệ thủy.

"Làm sao tôi biết được? Nếu muốn, anh có thể thử." Nhiếp Dịch cười cười, đột nhiên lại nói, "Vu Húc Quang đang ở đây."

"Cậu ta lại tới." Trương Tử Hải nhíu nhíu mày: "Phương pháp tu luyện dị năng rõ ràng là anh nghĩ ra được, tại sao cậu ta vừa ồn ào một chút liền trở thành của cậu ta?"

"Những gì tôi nói hôm qua anh quên rồi sao? Việc tôi đưa ra phương pháp tu luyện phải giữ bí mật, không được nói ra." Nhiếp Dịch ngắt lời Trương Tử Hải với vẻ mặt nghiêm túc.

"Chúng tôi sẽ không bao giờ nói ra ngoài." Trương Tử Hải ngay lập tức hứa, họ đã ký thỏa thuận không tiết lộ khi mới bắt đầu rèn luyện, Nhiếp Dịch cũng đã có một cuộc nói chuyện đặc biệt với họ ngày hôm qua, họ sẽ không bao giờ tiết lộ điều này ra bên ngoài, nhưng họ đều bất bình thay cho Nhiếp Dịch, đối với Vu Húc Quang cũng không có thiện cảm.

"Chuyện này chúng ta không cần nhắc tới nữa, hiện tại còn có một chuyện khác... hôm qua là anh mang Vu Húc Quang tới đây đúng không?" Nhiếp Dịch thần sắc dịu đi, cười hỏi.

"Đúng vậy, cậu ta nói là tới tìm người." Trương Tử Hải trả lời, Vu Húc Quang cũng là dị năng giả, hơn nữa hắn còn trực thuộc quân đội, cho nên mặc dù không phải người đến từ căn cứ số hai, nhưng anh ta vẫn mang người đến đây.

"Sau đó hắn có tìm được người không?" Nhiếp Dịch lại hỏi.

Nếu Nhiếp Dịch không đề cập đến, thì Trương Tử Hải gần như đã quên rằng Vu Húc Quang sau đó đã không có tìm bất kỳ ai!

Vu Húc Quang không hề đến tìm người thân nào cả, mà là tới tìm Triệu Thành Kì phải không?

Mặc dù Vu Húc Quang làm chuyện này cũng không phải là sai lầm lớn gì, nhưng Trương Tử Hải đã có ý kiến với Vu Húc Quang, lại phát hiện ra rằng mình đã bị lừa, ác cảm của anh ta đối với Vu Húc Quang càng lớn hơn ...

Vu Húc Quang đã sắp xếp lại một số kỹ năng mà các dị năng giả hiện nay có thể sử dụng, khi cậu ta bước ra khỏi phòng đã bị Trương Tử Hải chặn lại.

Hôm qua nói dối Trương Tử Hải, Vu Húc Quang cũng có chút xấu hổ, hiện tại nhìn thấy Trương Tử Hải, lập tức cười cười chào hỏi: "Anh Trương, xin chào."

"Cậu giỏi lắm... Vu Húc Quang, chúng ta đánh một trận đi." Trương Tử Hải cười tủm tỉm nhìn Vu Húc Quang.

Lại đánh nữa sao? Vu Húc Quang nghe những lời này cảm thấy bụng rất đau, nhưng Trương Tử Hải không cho phép từ chối, trực tiếp kéo cậu đến sân thể dục.

Lực công kích của dị năng hệ thủy rất yếu, năm nay Vu Húc Quang mới 19 tuổi thể lực càng không cần nói tới, tuy có kinh nghiệm chiến đấu với tang thi không ít, nhưng sau khi đối mặt với Trương Tử Hải, vẫn bị Trương Tử Hải đánh cho một trận...

Nhiếp Dịch nhìn hai người đang đánh nhau, cảm thấy tâm trạng tốt hơn một chút.

Sau đó, khi giải thích phương pháp tu luyện dị năng cho những dị năng giả ở căn cứ số hai, Vu Húc Quang lại có thêm vài vết bầm tím trên mặt.

Mặc dù Vu Húc Quang dường như không có bất kỳ kỹ năng nào, nhưng lại giải thích rất nghiêm túc, nói về cách sử dụng và phương pháp tu luyện của rất nhiều dị năng, những người nhìn thấy cậu ta bị đánh ở căn cứ số hai đã thay đổi suy nghĩ về cậu ta, chỉ có mười người được Nhiếp Dịch dạy là lơ đãng.

Lúc này, Nhiếp Dịch tìm thấy mười người đó, nói với họ rằng anh đã nhận nhiệm vụ ra khỏi thành phố, hỏi họ có muốn đi cùng mình không - anh định huấn luyện mười người này trở thành tâm phúc của mình.

Tất nhiên, mười người này sẵn sàng ra khỏi thành phố, họ vội vàng đồng ý, sau khi thương lượng với họ xong, Nhiếp Dịch thông báo cho Bình Thắng Siêu, Từ Nam và những người khác, ngày hôm sau mọi người tập trung tại cổng khu an toàn...

Bất kể là dị năng giả hay người bình thường, lúc này đều trang bị đầy đủ vũ khí, nhưng Tề Cảnh Trần vẫn như cũ không hợp với xung quanh ...

"Cậu ta cũng đi sao?" Trương Tử Hải vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn Nhiếp Dịch, ra ngoài làm nhiệm vụ còn mang theo Tề Cảnh Trần.

"Chúng tôi sẽ không tách ra." Nhiếp Dịch mỉm cười.

Ban đầu, anh dự định để Tề Cảnh Trần trong khu an toàn khi mình đi làm nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng bây giờ anh phát hiện ra rằng có nhiều hơn hai người được sống lại trên thế giới này, ngay lập tức xua tan ý nghĩ này của mình.

Đây không phải là thời điểm thích hợp để thể hiệntình cảm có đúng không?

Hết chương 37.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro