Kim Lân Đài (Vong Tiện) (P2)
Lam Trạm cứ vậy mà ôm lấy tiểu thiên hạ vào lòng, dỗ dành cho hắn ngủ say rồi mới nhẹ nhàng rời đi tìm huynh trưởng. Nhưng Ngụy Anh là ai chứ, là Di Lăng lão tổ từng chết đi sống lại đấy chỉ cần 1 động tĩnh nhỏ cũng để hắn tỉnh. Khi Lam Trạm vừa buông vòng tay ấm áp kia thì Ngụy Anh mắt cũng mở to tròn nhìn lấy phu quân nhà hắn
- " Lam Trạm, huynh định đi đâu sao. Nghỉ ngơi thêm 1 chút nữa " - Hắn lại vòng tay ôm ngang hông phu quân hắn, đầu nhỏ cứ nũng nịu trong lòng Lam Trạm
- " Ngoan, ở yên đây nghỉ ngơi đi. Ta đi tìm huynh trưởng 1 lát sẽ quay về" - nói rồi dỗ dành tên nghịch ngợm
- " Vậy đệ đi cùng huynh là được mà" - nói rồi hắn cùng ngồi dậy rời giường mà đi cùng Lam Trạm.
Lam Trạm đến tìm Lam Hoán, kể về sự việc đã nghe từ tên bảo bối nhà mình, còn đặc biệt để Ngụy Anh mô phỏng loại đoạn sáo mà y nghe được trong lúc cộng tình...
- " Đệ chắc chắn là đoạn tấu này sao?" - Lam Hi Thần nhận ra điểm sai khi Ngụy Anh tấu lại những gì vừa nghe được nhưng vẫn hỏi lại xem là Ngụy Anh sai hay Kim Quang Dao cố tình tấu sai.
- " Đệ khẳng định là đoạn tấu này, đảm bảo không sai được?" - nói rồi lại tấu 1 lần nữa bằng sáo trúc của y.
Lần này Lam Hi Thần vẫn rất tập trung nghe lại lần nữa, vẫn là đoạn đó bị tấu sai đi, Lam gia có 1 khúc tấu sẽ treo thành án tử cho người nghe nó và không may rằng Xích Phương Tôn lại là người thử nghiệm.
Hai anh em nhà Lam gia cùng thê tử cùng đệ đệ cùng nhau bàn kế sách để tìm ra sự thật. Lại phải kể đến mật thất kia, không thể chừng chừ nữa liền 1 mạch đến đó mà tìm chứng cứ phạm tội. Đến cửa đã bị đám hạ nhân làm khó dễ lại thêm người của Kim Gia khó dễ. Đến lúc Kim Quang Dao xuất hiện đã viết rất lâu lâu sau đó.
Hắn tỏ ra hiếu khách, mời tất cả vào bên trong mật thất kia, lại thấy Tố Tố tự sát, chỗ để thủ cấp của Xích Phong Tôn cũng không cánh mà bay mất, tất cả đều được sắp xếp lại, rời khỏi vị trí ban đầu. Hắn lại lợi dụng Tô Thiệp gây sự với Ngụy Anh, vì hắn đã có sự nghi ngờ tên Mạc Huyền Vũ này, đột nhiên xuất hiện lại còn thân thiết với Lam Trạm như vậy. Hàm Quang Quân xưa nay băng lãnh nhưng lại 1 mực bảo vệ tên nhóc này, rõ là có mờ ám.
Ngay lúc nguy hiểm nhất hắn lại cố ý để tùy tiện ở gần đó, tên Ngụy Anh lại là thuận tay phòng thủ lại rút luôn tùy tiện trong tay. Lúc mọi người vẫn còn ngơ ngác thì Kim Quang Dao hắn đã vỗ tay hoan nghênh hành động vừa rồi, vì hắn đã phát hiện 1 bí mật.
- " Hắn chính là Ngụy Vô Tiện, vì tùy tiện đã được phong ấn - là do vật nhận chủ nên khi Ngụy Vô Tiện tự sát ở Kim Lân Đài, kiếm đã tự mình phong ấn, ngoài hắn ra rõ là không ai có thể rút được nữa " - Kim Quang Dao vạch trần cậu.
- " Ta...ta..." - Ngụy Anh nhất thời chưa biết nói gì?
- " Ngươi chỉ cần tháo mặt nạ xuống. Không phải đã có thể chứng minh ngươi vô tội sao? " - Kim Quang Dao hắn rõ là ép y mà.
Ngụy Anh từ từ tháo mặt nạ xuống, gương mặt đó 16 năm trước khiến mọi người oán hận, 16 năm sau nỗi oan khuất ngày đó vẫn chưa được giải bày. Nhưng y là ai chứ? Cần thế gian này tin sao? Chỉ cần 1 mình Lam Trạm tin y là đủ.
- " Ngươi chính là Ngụy Vô Tiện" - Kim Lăng bức xúc lên tiếng.
- " Đúng, là hắn " - Giang Trừng nói.
Kim Quang Dao đúng là không sợ thiên hạ đại loạn, lại làm rối loạn lên để mọi người cùng tấn công Ngụy Anh mà quên đi vào đây để tìm kiếm những gì?
Nhưng hắn có phải đã quên bên cạnh Ngụy Anh còn có 1 Hàm Quang Quân cao lãnh, không còn là 1 mình như 16 năm về trước nữa 1 mình hắn dễ ức hiếp nữa đâu. Dù trời có sập xuống thì phu quân của hắn vẫn thay hắn chống đỡ, không để mọi người làm bảo bối của y bị thương được nữa. 1 lần kéo dào 16 năm đã quá đủ cho 1 kiếp nhân gian.
- " Di Lăng lão tổ đúng vẫn là Di Lăng lão tổ, mất tích 16 năm vẫn quay về khiến mọi người đều sợ hãi. Lừa gạt tất cả mọi người kể cả Hàm Quang Quân cũng bị người gạt thật thảm" - Kim Quang Dao đứng ở trên bậc cao nói xuống 2 vị phu phu 1 trắng 1 đen được bao vây bới tất cả người của thế gia.
- " Lam Trạm, huynh chỉ cần nói huynh bị ta gạt là được. Ở đây sẽ không ai so đó tính toán cùng huynh nữa " - Ngụy Anh nói cùng Lam Trạm.
- " Không phải, ta đã biết hắn là Ngụy Anh từ đầu" - Lam Trạm trả lời câu nói của Kim Quang Dao, cũng như tất cả các môn sinh thế gia là hắn sẽ bảo vệ Ngụy Anh đến cùng.
- " Lam Trạm...huynh...." - Ngụy Anh còn chưa kịp nói hết câu đã bị Lam Trạm chặn lại
- " Cảm giác đi trên cây cầu độc mộc thật thú vị " - Lam Trạm nhắc lại câu nói của y 16 năm trước ở Loạn Táng cương.
- " Phu quân đúng là phu quân nha. Cho huynh thêm 1 cơ hội nữa. Đánh hay không đánh " - Ngụy Anh quay sang nhìn Lam Trạm.
- " Nhiều lời " - nói rồi Lam Trạm dùng Tỵ Trần mà giải vòng vây này. Gì chứ 1 người là Hàm Quang Quân nổi danh tu chân giới. 1 người là Di Lăng lão tổ đứng đầu ma giới, là ai chán sống cản đường.
Nhưng đúng thật là ông trời chiêu ngươi người khác, đúng lúc họ rời đi lại xuất hiện 1 Kim Lăng lại đâm Ngụy Anh 1 nhát, nhát kiếm đó không quá sâu nhưng lại thể hiện cảm xúc của các đại nhân vật uy quyền ở đó
Giang tông chủ vừa nhìn thấy nét mặt đột nhiên thay đổi, vừa hận hắn vì mối thù năm xưa, vừa lo cho hắn vì là huynh đệ kết nghĩa cùng nhau lớn lên, còn lập cả lời thề, mất tích suốt 16 năm liền, vừa về lại bị đứa cháu này làm bị thương. Đau hận đan xen, ai sẽ hiểu y trong lúc này đây.
Lam Hi Thần giờ đây chỉ có lo và lo, 1 đứa là em trai ngốc, 1 đứa là em dâu nghịch ngợm. Ca ca làm sao đây, Lam Gia làm sao đây. Nếu ca ca đứng ra bảo vệ 2 đệ đệ này vậy nỗi oan năm xưa của Ngụy Vô Tiện ai sẽ là người tìm ra sự thật. Nhẫn nhịn, chỉ có 2 chữ nhẫn nhịn.
Kim Quang Dao cùng tất cả môn sinh thế gia rõ là bộ dáng hả hê vì Di Lăng lão tổ vang danh 1 thời lại để bị thương dưới tay 1 đứa trẻ chỉ mới 15, 16 tuổi.
Kim Lăng có vui không? Câu trả lời là không. Chuyện năm xưa cha mẹ y mất là Ôn Ninh hay do Ngụy Vô Tiện hay vì lí do gì đến nay vẫn không ai biết. Người này vẫn là đại cửu của y, thời gian qua cùng y sinh tử không biết bao lần. Hận thù đan xen sự cảm kích vì ơn cứu mạng, tại sao tại sao y lại không thể xuống tay với người này vì tia tình cảm mong manh kia sao.
Lam Trạm nhanh chóng đỡ lấy Ngụy Anh vào lòng đồng thời phản công với Kim Lăng
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro