Chương 1
"Ngừoi bạn say nắng đầu tiên sẽ không thể cùng bạn đi hết cuộc đời."
Tình yêu chớm nở, quãng thời thanh xuân là quãng thời gian đẹp nhất của cô và anh. Anh là nam thần, còn cô chỉ là một người trong số hàng ngàn người yêu anh. Cô tự biết thân biết phận nên chỉ có thể đơn phương anh, chỉ có thể nhìn anh được bao cô gái khác tỏ tình và cô không muốn ngay cả tư cách làm bạn cũng không còn nữa.
Nhưng thật may mắn khi cuộc sống mang anh tới bên cạnh cô và mỉm cười với cô, đó là vào thời gian cuối cấp, cô đã bất chấp tiến thêm một bước, tưởng chừng như thất bại nhưng cô đã được anh đáp lại với thân phận là người yêu cô.
Đôi bạn thân ngày nào đã trở thành người yêu của nhau, cô rất vui. Nhưng chưa được bao lâu thì hai người đã bước lên giảng đường đại học. Anh phải xa cô, anh phải đến thành phố khác, cô không thể đi theo anh vì ba mẹ cô ở đây, nhà cô ở đây. Trùng hợp là, bạn thân của cô cũng cùng lên thành phố với anh. Còn cô... Không thể.
...
Đã ba năm rồi, ba năm anh và cô xa nhau. Cô nhớ anh, nhớ đến sắp điên. Cho dù hàng ngày vẫn đều đặn gặp nhau qua một cái màn hình, vẫn chẳng thể khiến cô thoả mãn, và đó còn là trước kia. Anh dần ít liên lạc với cô... phải chăng là anh bận? Không sao... Chỉ 1 năm nữa, 1 năm nữa thôi, cô sẽ đến bên anh và cuộc sống lại bình thường như trước kia.
----
Thành phố thật tấp nập, khác hẳn cuộc sống ở vùng quê, anh sống tốt chứ? Cô đến rồi.
Quãng thời gian kia cô rất nhớ anh. Ai bảo cô là cô gái mạnh mẽ nào? Không có anh ở bên, cuộc sống của cô như bị đảo lộn. May mắn, cuối cùng ba mẹ đồng ý cho cô đến thành phố của anh. Nhưng làm sao đây? Giữa biển người thế này làm sao cô tìm được anh?
Cô vào một công ty làm việc. Trùng hợp... Đó là công ty của anh, nhưng cô mãi chẳng thể gặp được anh. Cô bất an, vì hằng ngày các đồng nghiệp của cô luôn đồn anh có phụ nữ... Tổng giám đốc mà...
Một mình cô bước trên đường phố. Lúc đi ngang qua một nhà hàng sang trọng gần chỗ cô. Cô vô thức lướt qua, một đôi trai gái bước ra nhìn trông đến lạ. Lạ quá, chắc là người lạ mà... Chắc là người quen. Đó chẳng phải là anh và cô bạn thân sao? Cô đứng lặng, cô nhận ra, anh xa cô không hề như cô tưởng tượng, anh rất tốt, anh đẹp lên nhiều lắm, cô ấy cũng vậy. Hai người đứng đẹp đôi... Thật đấy.
Hoá ra... Đối tác của anh là cô ấy.
Cô vẫn đi làm như thường ngày và lại bắt gặp anh và cô ấy. Một hai lần thì không sao nhưng nhiều lần thì làm sao cô vẫn bình thường được chứ. Cho dù cô yêu anh, tin tưởng anh nhiều lắm nhưng cô là phụ nữ. Giác quan thứ sáu mách bảo cho cô có cái gì đó không đúng. Hơn nữa, dạo gần đây anh không còn liên lạc với cô. Cô muốn anh biết sự tồn tại của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro