Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 32

Heeyeon ngả người ra sau ghế . Dường như sự mệt mỏi khiến cô không thể tập trung vào công việc . Mọi chuyện có lẽ đã đi quá xa . Liếc mắt nhìn vào đồng hồ , đã hơn 5h chiều ..Ánh nắng cũng dần tắt hẳn , mây đen đã sớm bao phủ một phần của bầu trời rộng lớn ..Sắp mưa rồi

*..* Tiếng điện thoại rung lên trong túi quần , Heeyeon mới chán nản mà nhấc máy

" Chủ tịch ..Cậu ta đã tỉnh rồi " 

Heeyeon thở dài " Vẫn ổn chứ ?"

" Vâng , chỉ bị chấn thương nhẹ . Không bị ảnh hưởng nhiều . Bây giờ vẫn còn đang phải điều trị thêm "

" Được rồi , tôi lập tức đến ngay "

" Vâng .."

Đầu dây bên kia dập máy . Heeyeon cũng rời khỏi phòng để chuẩn bị đến bệnh viện . Vừa xuống sảnh công ty , Gwinam đã chạy ngay lại

" Chủ tịch ..Cô đi đâu , có cần tôi đưa cô đi không ?"

" Không cần , tôi đi một mình được " Cô phẩy tay , rồi một mạch bước ra ngoài . Vài giọt mưa cũng từ từ mà rơi xuống " Chết tiệt " Cô mắng thầm , sau đó cũng rời đi

Mưa mỗi lúc một to hơn , tâm trạng của cô cũng bắt đầu tồi tệ . Tầm nhìn sau đó cũng nhanh chóng bị che khuất vì nước mưa . Heeyeon dừng xe lại một lúc , cô vuốt mặt một cái rồi ngả người sau ghế . Một mình lúc này thưc sự rất cô đơn , tiếng mưa rơi lộp bộp ồn ào lại khiến cô cảm thấy mệt mỏi . Hy vọng cơn mưa này có thể làm trôi đi những muộn phiền trong đầu lúc này 

****

* Đoàng !! * Cơn mưa ẫn không ngớt hạt , bây giờ lại còn kèm theo cả sấm chớp . Jeonghwa bị cơn sấm lúc nãy làm cho giật mình . Nhìn xung quanh cũng chỉ có em và 4 bức tường ..Heeyeon thì chắc chắn sẽ không có bên cạnh em lúc này để ôm lấy em , để lại em một mình đối mặt với nỗi sợ . Cả thân thể bất chợt run lên , thật sự sợ hãi ...Nếu bây giờ có Heeyeon bên cạnh thì thật tốt

Hướng ánh mắt nhìn ra cửa sổ , kính đã bị nước mưa làm cho nhòe đi , không còn trông thấy bên ngoài.  Em cũng chỉ còn cách cầu cho cơn mưa này trôi qua mau đi .

*..* Cửa phòng được bật mở ,Minyeon cầm theo thức ăn cho em

" Jeonghwa..Cô ăn gì đi . Từ trưa đến giờ , cô vẫn cho có gì vào bụng "

Jeonghwa lắc đầu " Tôi không muốn ăn "

*..* " Ahh !!" Tiếng sấm bên ngoài vang lên thật dữ dội . Em cũng bị nó hoảng sợ đến tột độ , lập tức đưa hai tay vịn lấy đầu . Nước mắt không kiềm được cũng rơi xuống ..Nỗi sợ này ..thật kinh khủng

" Jeonghwa..cô không sao chứ ??" Minyeon cũng lo lắng không kém , trước giờ cô vẫn không biết em sợ sấm chớp đến như thế . Bây giờ Jeonghwa đang bị kích động , phải làm thế nào bây giờ

*..* " Minyeon , cô ra ngòai đi ..Để em ấy ở đây với tôi !" Heeyeon đẩy cửa vào , bộ đồ của cô đã mặc đã thấm nước mưa đôi chút . Chiếc áo sơ mi trắng lúc sáng dính máu đã loang ra thành một vũng nhỏ .

Heeyeon lúc nãy nghe thấy tiếng sấm liền bỏ mặc tên kia đang nằm trong viện mà vội vã trở về nhà . Vì cô biết , nếu để Jeonghwa một mình trong lúc này thì tâm lí của em sẽ bị ảnh hưởng không ít

Nghe thấy giọng nơi quen thuộc , em liền ngước đầy lên nhìn con người trước mặt . Nhưng thứ đập vào mắt em đầu tiên chính là vết máu , kí ức không mấy tốt đẹp lại hiện lên . Bây giờ thứ làm em sợ hãi chính là Heeyeon

Cô tiến lại gần phía giường , Jeonghwa cũng tự nhiên mà lùi lại . Không muốn con người kia đụng vào mình " Chị tránh ra đi , tôi không muốn nhìn thấy chị !"

Như một nhát dao cứa thẳng vào tim cô . Heeyeon bị hóa đá tại chỗ , chính em bây giờ cũng thấy kinh tởm cô , một chút cũng không muốn lại gần . Heeyeon đau đến nỗi chỉ còn biết cười trừ , trái tim bị bóp nghẹn đến không thở được . Cố gắng ngồi lại gần em , Jeonghwa lại muốn tạo khoảng cách cho đến khi thứ âm thanh đó lại vang lên một lần nữa ..Em mới thực sự không còn sức kháng cự

" Chị..mau tránh ra ..Tôi có sợ chết cũng không cần chị ..Chị mau đi đi , tôi không muốn nhìn thấy chị !" Em đánh vào người cô , không muốn Heeyeon động vào người

Mặc cho người kia có đánh thế nào đi nữa ,Heeyeon vẫn một mực ôm chặt lấy người kia " Nào , em đừng bướng ..hết mưa ..Tôi sẽ đi !" Heeyeon đè nén dòng cảm xúc đang chuẩn bị ập tới " Đi để em không nhìn thấy nữa...Được chứ ?"

Jeonghwa im lặng , đến phản kháng cũng không dám . Những lời mà Heeyeon nói lúc này , tại sao lại đau lòng đến như thế ? Là do em sao ?

Hai người im lặng một chút , đợi cho hết mưa cũng đã hơn 9h tối . Mưa ròng rã suốt mấy giờ liền , khiến cả hai đều mệt mỏi . Jeonghwa không biết từ lúc nào đã thiếp đi , chỉ còn nghe thấy hơi thở đều .Heeyeon dù cơ thế đã rã rời , nhưng vẫn muốn giữ lời mà mình đã nói lúc nãy " Sẽ đi khi trời tạnh mưa "

Cô nhẹ nhàng đặt em nằm ngay lại xuống giường , kéo cái chăn lên cho em . Bản thân mình cũng chỉ nán lại một chút nhìn dáng vẻ khi ngủ của em ..Mĩm cười rồi bước ra khỏi phòng ..

" Cô chủ ..Bên ngoài trời rất lạnh .Cô định đi đâu sao ?" Minyeon vừa hay đã chuẩn bị canh gà cho cô , định mang lên nhưng Heeyeon đang chuẩn bị rời khỏi

" Vì em ấy không muốn nhìn thấy tôi lúc này . Tôi đi có lẽ sẽ tốt hơn " Heeyeon mĩm cười  đầy đau khổ , sau đó cũng rời đi . Nhìn xe Heeyeon khuất hẳn trong màn đêm , Minyeon cũng có chút gì đó cảm thấy đau lòng

***
Heeyeon từ lúc rời khỏi nhà cũng không biết phải đến nơi nào . Bây giờ cũng đã trễ ,  có lẽ mọi quán ăn đã đóng cửa rồi , thế là cô lại đi đến Ahn Thị .

Cả một công ty to lớn chỉ có mỗi phòng của cô là sáng đèn . Đã 10h giờ rồi còn gì , cô thở dài , lôi đống hồ sơ chưa được giải quyết để lên bàn .

Tấm hình Jeonghwa nằm ngay góc bàn , Heeyeon liền cầm lên ngắm nghía " Jeonghwa , rốt cuộc..em có yêu tôi không vậy ? " Cô thì thầm cho bản thân mình nghe , tự làm đau mình

Trong phòng làm việc của cô thứ gì cũng không thiếu , thậm chí còn có cả rượu . Nhưng rất ít khi Heeyeon dùng tới nó, nhưng hôm nay , ít nhất cũng phải làm 1 ly để thoải mái tâm trạng

Chai whisky thượng hạng này là loại rượu mà cô thích nhất . Hôm nay mới có dịp để uống lại , Heeyeon nhìn nó rồi mĩm cười . Hôm nay say một hôm chắc không sao đâu nhỉ ?

Cô đi lại sofa rồi rót cho mình một ly . Ly rượu này ...là để cho cô giải toả căng thẳng

".." Có tiếng gõ cửa bên ngoài , Heeyeon lập tức cau mài . Bây giờ còn có người nào ở công ty ? Là trộm sao ? Nhưng tên trộm này đúng thật ngu ngốc

Heeyeon nhếch môi , bình tĩnh mà lên tiếng " Vào đi , trễ rồi ..không cần phải lịch sự như thế !" Cô lắc nhẹ ly rượu

Cánh cửa mở ra một cách đầy do dự  , là Gwinam ...Không biết cậu ta đến công ty vào giờ này để làm gì

" Chủ..chủ tịch !"

" Sao ? Bây giờ cậu còn muốn làm việc ? " Heeyeon hừ nhẹ

" Tôi ..tôi biết cô vẫn chưa ăn gì ..Nên ..nên mới mua thức ăn đến đây .." Gwinam đưa bịch thức ăn do mình đã mua để trên bàn , không khí bây giờ thật căng thẳng

Heeyeon chợt phì cười " Cậu là thầy bói sao ? Tôi ăn hay chưa làm thế nào cậu biết được .." Cô đặt ly rượu xuống bàn , đưa tay chống lên cằm

" Ơh..thật ra ..Minyeon vừa gọi cho tôi , cô ấy nói cô vẫn chưa ăn tối ..Vừa hay tôi cùng mọi người đi uống rượu gần công ty , nên tiện mua thức ăn cho cô !" Gwinam cũng ngồi xuống đối diện Heeyeon . Chưa bao giờ cậu trở nên ngượng ngùng đến như thế

" Vậy sao ? Cảm ơn cậu "

" Ah...Chủ tịch , tôi..thực sự xin lỗi về sự cố lúc sáng . Tất cả là lỗi của tôi , cũng tại tôi vô dụng nên mới xảy ra chuyện " Gwinam bất chợt lên giọng , cúi người hẳn 90° . Heeyeon cũng rất bất ngờ trước hành động của cậu

" Không phải lỗi của cậu . Cũng không ai có lỗi trong chuyện này cả ..Dù sao thì em ấy vẫn ổn . Cậu không cần phải xin lỗi thế này !"

" Chủ...chủ tịch "

" Cậu lại đây uống cùng với tôi . Không phải ai cũng được đặc cách như cậu " Heeyeon lấy một cái ly khác , rót cho cậu ta một ly

Gwinam chần chừ một lúc rồi cũng cầm ly lên , thận trọng mà cụng với ly của Heeyeon . " Chủ tịch , nếu có có tâm sự ,hôm nay tôi sẽ ở lại để tâm sự cùng cô !"

Heeyeon cũng chỉ phì cười , rồi im lặng . Hai người cứ thế không nói không rằng mà cứ tiếp tục uống rượu . Cho đến khi chai Whisky chỉ còn một chút ít . Heeyeon mới chịu dừng lại . Men rượu đã ngấm vào người , Heeyeon không cần biết ngày mai bản thân có ra sau , chỉ cần biết hôm nay phải thật say , để ngày mai còn có quên hết chuyện buồn mà tập trung vào công việc

" Đúng thật là , từ bao giờ mà cậu trở thành chuyên gia tâm lí vậy ? Hwang Gwinam , cậu nên đổi nghề thì hơn " Cô trêu chọc

Gwinam gãi đầu ngượng ngùng " Chủ tịch , cô nói quá rồi .Chẳng qua là tôi có để ý đến biểu hiện của cô hôm nay , với lại .."

" Được rồi ..Cậu không định về nhà sao ? Omma của cậu có lẽ đang chờ cậu đấy !" Heeyeon ngắt lời , không muốn nhắc lại chuyện lúc sáng

" Omma của tôi đi sang nhà của một người bạn mấy hôm nay . Nên hôm nay không có ở nhà "

Heeyeon à lên , rồi gắp cho mình một miếng thịt " Tôi hôm nay nhìn thảm thương lắm sao ? " , khóe môi đã vẽ nên một nụ cười " Để cậu quan tâm như vậy thật vinh dự "

" Không phải vậy ...Chỉ là nhìn cô giống như lúc trước , lại suy nghĩ chuyện tiêu cực . Cô Jeonghwa thật không biết nghĩ , tại sao cứ phải đùng đùng nổi giận với cô ? " Gwinam tặc lưỡi thắc mắc

" Tính cách của tôi , vốn dĩ..không nương tay với ai cả ..Chắc có lẽ cũng vì thế mà đã vô tình đẩy tôi ra xa em ấy . "

" Chủ tịch..cô có cảm nhận cô ấy dạo này có thay đổi gì không ? Hay ..đã có người khác .." Gwinam bỗng dấy lên nỗi nghi ngờ

"Dạo này Jeonghwa , tính cách cũng thay đổi rất nhiều, hay nổi giận , thường xuyên mệt mỏi  . Tôi có cảm giác như em ấy đang giấu tôi điều gì đó ..Vả lại ,mấy hôm nay thường xuyên trốn vào toilet .. "
Heeyeon chợt khựng lại , không đúng ,nó dường như có một uẩn khúc chỗ này

" Cô..chẳng phải đây là .Cô nói xem , cô ấy trốn vào toilet để làm gì ?? ." Gwinam trơ người

" Là..để nôn .."

Đoán trúng rồi , Gwinam đã biết lí do tại sao Jeonghwa lại như thế . Vốn dĩ hành động của em hôm nay chính là sợ Heeyeon đánh chết người kia , đến khi đưa bé sinh ra , nó sẽ không gặp được cô ..thế nên em mới tức giận vì chuyện kia

" Chủ tịch ...cô ấy "

" Em ấy ..là đang có thai " Heeyeon như ngộ ra , trong lòng có chút vui mừng . Dần đoán được những biểu hiện kì lạ ấy hôm nay của  em

___

End chap 32

😭😭Tui nhạt rồi , không có drama gì hết . Thông cảm vì tui đang bị bí ý tưởng , chap sau viết có tâm hơn nha ..Cảm ơn rất nhiều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro