Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9: Dâm thủy cũng chảy cả ra

Lệ Cửu Nhi thành thân gần một năm nhưng chưa bao giờ nhìn thấy vật phía dưới của nam nhân, khi Cố Trì An bị mất một chân cũng đều do thuộc hạ chăm sóc rồi tự đứng lên được.

Hôm nay mới lần đầu nhìn thấy, nàng không khỏi ngơ ngác.

Ánh trăng sáng chiếu lên côn thịt thô to sẫm màu đang lắc lư đập vào cơ bụng săn chắc của nam nhân, trên đỉnh đồ vật kia tiết ra rất nhiều dịch nhầy, khi lắc lư còn vẩy ra vài sợi nước dâm sắc tình.

Lệ Cửu Nhi nhìn mà hãi hùng khiếp vía, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, nàng chậm nửa nhịp mới phản ứng lại mà lấy tay che mắt, xấu hổ kêu lên, "A —— thật, thật sự có...... rắn lớn......"

"Phải, đúng là có."

"~~~" Lệ Cửu Nhi không biết nên nói gì.

Hu hu hu......

Rõ ràng là hắn không tin nàng.

"Em dâu, lần này —— là tự ngươi chui vào giường của ta." Cố Minh An khàn giọng nhắc nhở, trong bóng đêm đôi mắt đen sáng như sao lóe lên, nhìn thẳng về phía Lệ Cửu Nhi, cả người hắn tản ra một loại khí thế áp bức, chỉ khẽ nhúc nhích cũng khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.

Trái tim Lệ Cửu Nhi như sắp vọt ra khỏi cổ họng, vừa che mắt vừa dịch người về mép giường, vì che mắt nên nàng căn bản không nhận ra chân nhỏ của mình sắp chạm phải đôi chân dài của nam nhân, nàng liều mạng lắc đầu, hy vọng Cố Minh An tin lời mình.

"Không phải. Đại ca...... a......"

"Ta biết ~"

Bàn tay to chai sạn của Cố Minh An đột nhiên túm lấy chân nữ nhân kéo về phía mình, Lệ Cửu Nhi buông lỏng mắt liền cảm giác được bóng người di chuyển trước mặt, nàng vừa kinh hãi hô lên một tiếng thì đã bị nam nhân ôm lấy từ phía sau.

"Ngửi mùi hương của em dâu khiến con rắn lớn của ca ca cứng quá."

"A ~"

Hơi thở nóng bỏng phả vào khiến vành tai Lệ Cửu Nhi đỏ lên, trên cổ ngứa ngáy. Cái ôm của hắn cứng rắn, mạnh mẽ lại vô cùng ngang ngược, khóa chặt thân thể nhỏ xinh của nàng trong ngực, nàng căn bản không thoát ra được, bị hơi thở nam tính xa lạ vây kín xung quanh, muốn trốn cũng không thể. Lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi với một nam tử xa lạ như vậy, thân thể không khỏi run lên......

Cố Minh An vùi vào cổ nàng hít thật sâu.

Thơm quá.

Nữ nhân nhỏ trong lòng thật sự vừa thơm lại mềm mại, côn thịt bên dưới càng bừng bừng hưng phấn. Sức lực của hắn nhiều, bàn tay to nhẹ nhàng nâng nàng lên, tiểu cô nương chỉ kịp kinh hô một tiếng liền ngồi xuống đùi hắn, vật dữ tợn kia ngẩng cao đầu chống thẳng vào eo nàng.

"A~ ưm ~"

Cho dù cách lớp y phục nhưng Lệ Cửu Nhi vẫn cảm thấy chỗ nào đó nóng như thiêu như đốt.

Nàng sợ tới mức thét chói tai, hốc mắt đẫm lệ, "A ~ đại ca, ta, có lẽ ta thật sự nhìn nhầm rồi, không phải...... không phải rắn."

Nàng gần như sắp khóc.

Ô ô ô ~

Mọi chuyện hoàn toàn đi lệch hướng.

"Vậy mới nói lý do của em dâu quá sứt sẹo, chẳng lẽ ta lại nói em dâu đã muốn trèo lên giường ca ca từ lâu? Hử? Bây giờ thì công bằng rồi, ta nhìn ngươi, ngươi cũng nhìn ta."

Hơi thở của Cố Minh An thô suyễn, khi nói chuyện thì bàn tay to nóng bỏng đã mập mờ xoa lên cái bụng bằng phẳng của nàng, chất liệu dưới tay mềm mượt như lụa, lúc này hắn mới nhìn kỹ y phục trên người em dâu, áo trong màu trắng, y phục ngắn lỏng lẻo treo trên người nàng, vì vừa giãy giụa mà cổ áo rơi ra để lộ bờ vai thon, da thịt trắng nõn mịn màng, dưới ánh trăng trong suốt tựa pha lê.

Ngón tay thô ráp của hắn vén một góc vải lên rồi luồn vào, vuốt ve da thịt mềm mịn mát lạnh như lụa khiến người ta yêu thích của nàng.

Nàng không mặc yếm trong, bàn tay hắn ái muội xoa nhẹ hai cái rồi trượt lên, đỡ lấy hai bầu ngực vểnh mà thô bạo nắn bóp. Ngực nàng vừa đầy đặn lại dựng cao, một bàn tay không nắm hết được, bóp nhẹ một cái thịt mềm liền tràn ra khỏi kẽ tay.

Cảm giác mềm mại đến khó tin.

Cố Minh An thỏa mãn hung hăng bóp thêm vài cái.

Bên trong lớp vải đơn bạc, hai bàn tay to nhào nặn hai luồng tròn trịa thành đủ loại hình dạng, bộ dáng sắc tình vô cùng.

Hắn làm việc quanh năm, lòng bàn tay đầy vết chai, Lệ Cửu Nhi bị xoa vừa ngứa lại đau, hít thở khó nhọc, hai bầu ngực cứng lên vì bị kích thích, hắn lại cố ý cọ xát vết chai vào chúng lần nữa, cảm giác ngứa ngáy vô cùng.

Khoái cảm tê ngứa kì lạ quét qua thần kinh khiến thân thể căng cứng của Lệ Cửu Nhi bỗng chốc mềm nhũn, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ run rẩy, "Ưm ~~ đại ca... đừng......"

Nàng thật sự khóc, nước mắt nơi khóe mắt nhẹ nhàng lăn xuống, cái miệng nhỏ há ra thở dốc, trông thật đáng thương.

Cố Minh An cau mày, bực dọc nói: "Loại chuyện thoải mái như vậy mà khóc cái gì?"

Vừa nói động tác trên tay lại thô bạo hơn, dùng sức xé toạc váy áo ra, trước ngực Lệ Cửu Nhi chợt lạnh, hai luồng mềm mại bất ngờ bật ra, ánh mắt của Cố Minh An tối lại, một tay đùa bỡn hai bầu ngực, Lệ Cửu Nhi theo bản năng kéo y phục lên thì một tay khác của hắn lại lột áo trong của nàng xuống.

"A ~! Đừng... đừng......"

Da thịt non mịn đập vào mắt Cố Minh An.

Mẹ kiếp ~

Quá trắng, quá mềm ~

Cảm giác khi ôm nàng hoàn toàn khác với lần đầu nhắm mắt cởi y phục giúp nàng.

Yết hầu của Cố Minh An lăn lộn mấy cái, trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất là hung hăng thao nàng, bàn tay to của hắn di chuyển thân thể của nàng để nàng ngồi lên đùi mình, đôi mắt nhuốm đầy tình dục nhìn kỹ nàng, cơ thể nàng run rẩy dữ dội, hai luồng tròn trịa cũng run lên theo, vòng eo mảnh khảnh như vậy không hiểu sao có thể chống đỡ được hai quả bóng to trước mặt.

"Ngươi đã tự bò tới thì đại ca hẳn là nên giúp ngươi thoải mái."

Cố Minh An vừa nói, một tay liền ôm lấy eo nàng, buộc nàng áp sát vào mình, tay kia nâng một bên ngực nàng lên, cúi đầu há miệng ngậm lấy.

"Ô a... ô ô...... đại ca, đừng ~ a ha ~"

Nhiệt độ trong miệng hắn nóng bỏng, cái lưỡi thô ráp đảo quanh nhũ hoa, từ nơi đó như có một dòng điện truyền ra khắp người, Lệ Cửu Nhi bị khoái cảm xa lạ này làm cho tê rần cả đầu, thân thể như không còn là của mình, bụng nhỏ bóp chặt, cảm giác giữa chân như có một luồng khí nóng chảy ra, nàng cắn môi không để mình phát ra tiếng kêu ái muội nào, nhưng khoang mũi lại không kìm được hừ nhẹ khiến nàng thật xấu hổ.

Cố Minh An ngậm lấy nhũ hoa liếm nhẹ, liếm xong lại há mồm nuốt cả bầu ngực vào, tay cũng không chịu nhàn rỗi mà xoa nắn bên còn lại, kéo căng nụ hoa đứng thẳng ra, sau khi liếm ướt bên ngực này thì lại đổi sang ăn bên ngực kia. 

Lệ Cửu Nhi lần đầu làm loại chuyện thân mật như vậy hoàn toàn không chống đỡ nổi, thân thể mảnh mai run lên, đầu óc choáng váng, chỉ cảm thấy giữa chân vô cùng dính nhớp, hai chân không nhịn được ma xát vào nhau.

Cố Minh An ăn xong nhũ thịt, bàn tay to liền vói vào quần lót của nàng.

Trái tim Lệ Cửu Nhi đập kịch liệt, nàng thở dốc nói, "A ~ đại ca...... đừng làm vậy......"

Cố Minh An vẫn tách một chân nàng ra, để nàng ngồi lên đùi hắn, kế đó lại lần tay vào trong quần lót, ngón tay thô to tiến vào nơi giữa hai đùi, sờ soạng vuốt ve qua lại hai cánh hoa mềm mại, chẳng mấy chốc cả bàn tay đã dính đầy dâm thủy.

Thanh âm của hắn khàn đặc đến cực điểm, "Em dâu, còn nói đừng nữa sao?"

"Dâm thủy cũng chảy cả ra rồi."

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro