Chương 29: Tiểu bức ngập nước
Mấy ngày trước gia nô trong phủ thái sư đưa tin đến Cố gia, Lệ thái sư rất nhớ Lệ Cửu Nhi nên muốn tiểu nữ về nhà một chuyến.
Trong thư Lệ thái sư có nói qua tình hình hiện tại, hoàng đế đã rục rịch chuẩn bị cho việc mở rộng lãnh thổ từ lâu, trong triều không có ai dám khuyên can, sắp tới sẽ chiêu binh, e rằng chẳng bao lâu nữa dân nghèo bá tánh sẽ rơi vào cảnh khốn khổ. Tuổi tác ông đã cao, đã muốn lui về ở ẩn từ lâu, nhưng tiếc là hoàng đế còn chưa cho phép nên tạm thời chỉ có thể ở trong triều.
Điều duy nhất đáng để vui mừng là sinh nhật của ông vào mùng bảy tháng chín này, lúc đó chỉ mong tiểu nữ sẽ trở về.
...
Cố Minh An vất vả làm việc bên ngoài cả ngày, đào kênh mất gần nửa năm giờ đã bắt đầu có kết quả, ba mươi mẫu đất hắn khai hoang đã được tưới tiêu chăm bón, vụ trồng trọt vào mùa thu này có lẽ sẽ thuận lợi.
Những người trong thôn trước kia coi thường hắn giờ đây đứng trên bờ ruộng nhìn hắn từ xa mà ngưỡng mộ.
Thật không thể tin được, nhà họ Cố nghèo đến mức chẳng có gì ngoài bốn bức tường lại sắp đổi vận rồi!
Ở cái thời này, cứ có lương thực trong tay là có tiền.
Cố Minh An nhìn mảnh đất cằn cỗi dần biến thành đồng ruộng màu mỡ mà trong lòng cũng vui mừng. Buổi tối về đến nhà, hắn vốn định chia sẻ tin vui này với Lệ Cửu Nhi, nhưng lại không thấy bóng dáng Lệ Cửu Nhi ngày thường vẫn ở sân đợi hắn về đâu, thay vào đó trong nhà lại có mấy người lạ mặt và một chiếc xe bò xa hoa, còn Cố Trì An thì ngồi một góc trong sân, thấy hắn về liền đưa mắt nhìn thoáng qua.
Tim Cố Minh An chợt run lên, hắn gọi một tiếng, "Tiểu Cửu?"
Lệ Cửu Nhi ở trong phòng, nghe tiếng liền đáp lại, "Ở đây."
Cố Minh An bình tĩnh lại, cất bước tiến vào phòng.
Lệ Cửu Nhi ngồi bên bàn, trong tay cầm giấy viết thư.
"Tiểu Cửu, đang làm gì vậy?"
Lệ Cửu Nhi đưa thư cho Cố Minh An xem.
Cố Minh An chăm chỉ ham học, khi học được chữ hắn sẽ lặng lẽ ghi nhớ kỹ, sau đó trong lúc làm việc sẽ ngẫm nghĩ cách viết, lúc nghỉ ngơi liền lấy nhánh cây ngoài ruộng vẽ ra.
Hắn nghi hoặc nhận lấy lá thư rồi đọc lướt qua thật nhanh, càng đọc sắc mặt càng khó coi, sau đó nặng nề nhìn Lệ Cửu Nhi, "Em dâu muốn trở về?"
"Chỉ về một chuyến thôi, là sinh nhật của cha ta." Lệ Cửu Nhi nhấn mạnh từ 'một chuyến' này, buồn cười nhìn biểu tình của Cố Minh An, sao cứ có cảm giác như nàng sẽ không trở lại vậy.
Cố Minh An vươn tay ôm Lệ Cửu Nhi vào lòng, hắn ngồi xuống chỗ nàng, không quan tâm trên người mình có mùi mồ hôi hay không mà chỉ quan tâm đến Lệ Cửu Nhi trong lòng, hắn cũng biết nữ nhân nhỏ nhà mình khó tính, không thích mùi mồ hôi trên người hắn, mấy lần lên giường đều muốn hắn tắm rửa sạch sẽ, nhưng hôm nay hắn không lo được nhiều như vậy.
Bảo bối nhỏ sắp phải đi, hắn phải làm sao đây?
"Chừng nào nàng đi?"
"Mùng bảy tháng chín sinh nhật cha ta, đi đường cũng mất hai ngày, gia nô nhà ta ở ngoài sân rồi, ta định lát nữa đi luôn, trong lòng ta cũng nhớ cha, ta ở đó vài ngày rồi lại về."
"Gấp như vậy sao?!" Cố Minh An siết chặt cánh tay sắt bên hông nàng, khuôn mặt tối đến mức có thể nhỏ ra mực, đôi mắt sâu đầy vẻ không cam lòng.
"Phải," Lệ Cửu Nhi gật đầu, ngón tay khảy sợi tóc rũ xuống của hắn, "Ta biết vụ thu hoạch mùa thu sắp tới, chàng không rời đi được, ta chỉ đi mấy ngày thôi, mấy ngày cũng nhanh lắm, chớp mắt một cái là qua rồi."
Cố Minh An nghe vậy liền dùng bàn tay thô ráp ôm lấy gương mặt mềm mại của nàng, "Nhìn ta."
Lệ Cửu Nhi nhìn hắn bằng đôi mắt đen nhánh.
Cố Minh An không nói lời nào.
Lệ Cửu Nhi nghi hoặc hỏi: "Chàng làm gì vậy?"
Cố Minh An dùng sức chớp mắt, sau đó dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm nàng, "Ta vừa chớp mắt, nhưng bây giờ......"
Lệ Cửu Nhi thoáng giật mình rồi lập tức phản ứng lại, khóe môi nàng hơi cong lên, đôi mắt gần như khép lại thành một đường, "A ~ Cố Minh An, chàng lại trêu ta."
Cố Minh An tựa đầu vào vai Lệ Cửu Nhi, "Vậy em dâu cũng trêu ca ca sao? Hử?" Hắn vừa nói vừa dùng bàn tay nóng bỏng vuốt ve lưng nàng, để lại từng đợt ấm áp.
Lệ Cửu Nhi đã nếm qua mùi vị nam nữ hoan ái nên thân mình vô cùng mẫn cảm, không chịu nổi một sự trêu chọc nhỏ của Cố Minh An, hô hấp của nàng lập tức trở nên nặng nề, bàn tay nhỏ chống lên bộ ngực dày rộng của nam nhân, nhiệt độ trên người hắn luôn rất cao, giống như một cái lò sưởi mới đốt, cuồn cuộn truyền nhiệt đến da thịt nàng không ngừng, nàng bị hắn vuốt ve hết lần này đến lần khác mà toàn thân gần như tan chảy.
"Không được...... ca ca ~ bên ngoài có người......ưm, sẽ nghe được mất...... họ, họ đang đợi ta......"
Cố Minh An ôm Lệ Cửu Nhi trên bàn sách, hắn nhéo cằm nàng hôn mãnh liệt, chiếc lưỡi dày xâm nhập vào miệng nàng, quấn lấy lưỡi nàng mà liếm mút đầy nhớp nháp, vừa hôn vừa nỉ non, "Em dâu thương ca ca một lần...... cho ca ca thoải mái...... mấy ngày nữa không có em dâu...... ca ca sẽ nhớ nàng..... bây giờ ca ca đã thấy nhớ nàng rồi...... không tin nàng sờ xem."
Lệ Cửu Nhi bị hôn đến nóng cả người, tay nhỏ bị hắn nắm bỏ vào trong đồ lót, chỉ mất một lúc đã sờ thấy cự vật nóng bỏng kia, nàng rụt tay lại trốn, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng ngửa ra sau tránh né nụ hôn ướt át của hắn, "A...... Cố Minh An...... sắp tối rồi...... không được, ta thật sự phải đi rồi......"
"Một lần."
"Một lần thôi, ca ca không vào đâu."
Cố Minh An vừa hôn vừa cởi áo ngoài của nàng, để lộ chiếc yếm màu hồng nhạt vây chặt lấy bộ ngực vểnh cao của Lệ Cửu Nhi.
Ngón tay hắn nhanh lẹ cởi hai sợi dây mảnh buộc quanh cổ nàng, nhờ đứng nên khi nhìn xuống hắn có thể thấy cần cổ thon dài trắng nõn của nàng cùng những đường rãnh sâu hút mắt.
"Lừa đảo......"
Khi nói ra những lời này, nàng chỉ muốn nhét hai luồng căng tròn phía dưới của mình vào trong.
Lệ Cửu Nhi nghĩ đến cảm giác khi bị hắn đè, côn thịt lớn đâm sâu vào trong, nàng nhịn không được kẹp chặt chân, một chút tao thủy chảy ra bên ngoài.
"Ta hứa."
Cố Minh An nhìn chằm chằm bộ ngực no đủ kia, hắn dùng tay nâng một bên lên rồi há miệng cắn, liếm đến khi cả bộ ngực ướt đẫm mới chịu đổi sang bên còn lại, cái lưỡi trơn trượt không chỉ liếm hai quả anh đào mà còn quét qua từng tấc da thịt.
Ngứa quá.
Các giác quan của Lệ Cửu Nhi tựa như đều bị đình chỉ, eo nàng hơi vặn vẹo, đỏ mặt rên mấy tiếng bất mãn.
Ca ca thật xấu xa.
Đầu nhũ hoa ngứa ngáy dựng thẳng lên trong không khí, cảm giác như luồng gió từ cửa sổ thổi vào có thể làm dịu bớt cơn ngứa cho nàng.
"A...... ca ca...... ưm hừ......" Lệ Cửu Nhi cắn môi, cơn ngứa từ đầu ngực lan tới thân dưới, tao huyệt cũng bắt đầu ngứa theo, siết chặt lại dưới sự liếm láp sắc tình của Cố Minh An, bên trong dồi dào tao thủy, dường như chỉ có cách chặn miệng huyệt lại mới có thể ngăn nó chảy ra...
"Ngực ngứa sao?" Cố Minh An thẳng người dậy cởi bỏ xiêm y, thả vật to lớn hung hãn của mình ra.
Lệ Cửu Nhi nhịn không được nuốt nước miếng, không biết hắn định làm gì tiếp theo, tim nàng đập kịch liệt, vừa chờ mong lại xấu hổ, trong lòng không hiểu sao lại hoảng loạn.
"Ca ca......"
Cố Minh An bế Lệ Cửu Nhi từ trên bàn sách xuống ghế ngồi, hắn đứng giữa hai chân nàng, cả người tản ra một hơi thở cường ngạnh bao phủ lấy nàng.
Tầm mắt của Lệ Cửu Nhi gần như ngang với vật cương cứng của Cố Minh An.
Cố Minh An nắm lấy côn thịt của mình rồi bất ngờ đập lên ngực nàng, trong không khí vang lên một tiếng "bang" giòn tan, nam nhân ấn quy đầu lớn vào đầu ngực nàng, dùng sức ma xát, mã mắt tiết dịch dính nhớp khiến đầu ngực nàng phát ngứa, khoái cảm khó tả khiến toàn thân Lệ Cửu Nhi run lên, trong cổ tràn ra một tiếng rên yêu kiều.
"A......"
Cố Minh An đập liên tục mấy cái "bạch bạch bạch", dịch từ mã mắt đập vào ngực nàng kéo ra từng sợi nước, quy đầu không ngừng nhấn nhũ hoa xuống rồi ma xát, cảm giác vừa ngứa lại đau giống như đang cọ vào phần thịt nhô ra dưới thân nàng, nơi đó giờ cũng đã trương lên theo, khiến nàng theo bản năng khép chân lại nhưng chỉ kẹp lấy được chân Cố Minh An.
Phía dưới...... vừa trống trải lại ngứa ngáy....
Thật sắc tình.
"A...... ca ca......"
"Không vào phía dưới thì để ca ca cắm ngực."
Cố Minh An đẩy vật thô to vào giữa ngực của nàng, kế đó lại giữ tay nàng ép chặt ngực để đè côn thịt ở giữa.
Côn thịt của hắn vừa nóng lại cứng, khi đưa đẩy lên xuống nóng đến mức khiến Lệ Cửu Nhi kêu lên.
Hai mắt Cố Minh An nóng rực nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt, bộ ngực tròn trịa lắc lư qua lại bên cự vật của hắn như những làn sóng, cảm giác mềm mại đến không thể tưởng được, vật của hắn thô và dài, khi đẩy lên từ dưới khe ngực hẹp còn suýt đâm vào cằm em dâu.
Quy đầu sưng tấy lập tức cảm nhận được hơi thở ấm áp thoát ra khi Lệ Cửu Nhi rên rỉ.
Luồng hơi dày đặc thổi vào mã mắt khiến hắn sảng khoái thở hổn hển, yết hầu lăn lộn thật nhanh.
Da dẻ Lệ Cửu Nhi rất mềm mại, chỉ ma xát một lúc mà làn da trắng nõn đã ửng đỏ, nàng đau đến không chịu nổi, hai tay xoa ngực cũng đau, nước mắt chảy ra từ khóe mắt, nàng yếu ớt kêu lên: "Không được...... ca ca...... chàng làm đau ta...... ca ca...... chàng đã khỏi chưa?"
Cố Minh An ngày thường phải thao rất lâu mới bắn, chỉ mới thế này đã là gì?
Cũng may hắn vừa liếm ướt ngực nàng, nếu không côn thịt cọ xát vào làn da non mềm như vậy, chỉ sợ nàng sẽ đau đến phát khóc, "Ngoan, Cửu Nhi ngoan...... dùng lưỡi liếm...liếm...... ca ca nhanh một chút......"
Lệ Cửu Nhi bóp ngực mình rồi di chuyển lên xuống thật nhanh, đầu óc nàng hoàn toàn choáng váng, ngoan ngoãn vươn lưỡi nhỏ ra, khi côn thịt trồi lên thì đầu lưỡi cũng vừa hay chạm vào mã mắt, mã mắt bị đầu lưỡi mềm kích thích khiến hô hấp Cố Minh An trở nên hỗn loạn, hắn buông tay nàng ra, bàn tay to đổi sang xoa bóp ngực, đồng thời điên cuồng đâm thọc.
Nam nhân quá mức mạnh mẽ buộc Lệ Cửu Nhi phải duỗi thẳng lưng, hai tay chống về phía sau, cự vật lớn di chuyển đầy sắc tình, tốc độ càng lúc càng nhanh hơn, đầu lưỡi nàng liếm đến tê rần, trong cổ họng tràn ngập tiếng nức nở.
"A a a...... đau...... ca ca...... a... a...... không được......"
Cố Minh An cuối cùng cũng trông thấy làn da giữa ngực nàng bị trầy một chút, trên trán hắn thấm ra một lớp mồ hôi mỏng, mặt ngửa lên hít thật sâu, những cú đâm cuối cùng vừa nhanh và dữ dội, gậy thịt nóng bỏng đột nhiên sưng lên, hắn buông lỏng ngực nàng, áp quy đầu vào nhũ hoa và phun ra chất lỏng đặc quánh...
Lệ Cửu Nhi thở hổn hển nhìn cự vật đang run rẩy kia, hình ảnh đập vào mắt cùng với mùi vị dâm mĩ kích thích nàng run lên, giữa hai chân chảy ra một dòng nước ấm thấm ướt quần......
"Đủ rồi." Lệ Cửu Nhi mềm nhũn như bông dựa vào ghế.
Sau khi xuất tinh, Cố Minh An lấy khăn vải bên cạnh nhẹ nhàng lau cho nàng, ánh mắt hắn dán chặt vào nàng, trong lòng rất không cam, hắn cúi đầu bắt lấy đôi môi đỏ mọng của nàng mà hôn, kế đó ném khăn đi, ngón tay thô ráp vói vào trong quần nàng, chỉ mới chạm nhẹ mà đã thấy ướt đẫm.
"Em dâu, tiểu bức của nàng đang ngập nước."
"Cửu Nhi ngoan, bây giờ rời khỏi ca ca...... không được tự sờ, khi nào trở về ca ca sẽ sờ cho nàng, thao nàng thật thoải mái."
"A ưm......" Lệ Cửu Nhi cực kỳ mẫn cảm, khi ngón tay thô lệ của hắn vuốt ve, hai chân nàng không nhịn được mở ra, "Ca ca......"
Cố Minh An vân vê viên thịt đang sưng to run rẩy, vừa ấn vừa xoa, chỗ đó vốn đã ngứa đến cực hạn nên hắn chỉ xoa mấy cái đã khiến Lệ Cửu Nhi phải hét lên rồi kẹp chặt chân tiết ra.....
"Tiểu thư, không còn sớm nữa, nên xuất phát thôi." Ngoài cửa truyền đến tiếng gia nô thúc giục.
Lệ Cửu Nhi đỏ bừng mặt.
Tiếng kêu vừa rồi lớn như vậy, chỉ sợ mọi người đều đã nghe thấy.
Lệ Cửu Nhi nghĩ vậy lại giận dỗi liếc nhìn nam nhân một cái.
Hai người nấn ná trong phòng một lúc lâu, Cố Minh An mới bế nữ nhân nhỏ lên xe bò.
Nhóm gia nô dù sao cũng là người trong phủ Lệ thái sư nên rất hiểu quy củ, nghe thấy cũng coi như không, thấy tiểu thư bị ôm ra cũng không dám xen vào.
Editor: Lạc Rang
(Ngoài lề: mấy chương trước miêu tả kích cỡ nam chính dày cỡ 4 ngón tay, mị tưởng chụm 4 ngón lại thì hơi gầy, hôm nay mới ngộ ra là mình xoè tay ra rồi đo chiều rộng 4 ngón. Hic vì sự ngu dốt của mị mà suýt nữa ổng thành Phàm tăm 2.0 rồi)
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro