Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23: Nào có chuyện làm xong liền trở mặt

Cố Minh An thả hai quả trứng gà vào nồi, đặt xuống một bát mì nóng hổi, sợi mì mới cán đi kèm mỡ heo và hành lá xắt nhỏ, từ xa cũng có thể ngửi thấy mùi thơm.

Lệ Cửu Nhi ngồi xuống trước bàn gỗ, cả người đau nhức, nhiệt độ trên mặt vẫn chưa tản bớt.

......

Tần Hiểu Lệ ngồi đối diện, ôm má lẳng lặng nhìn Lệ Cửu Nhi, đôi mắt đen tròn tràn đầy hiếu kỳ.

Ban nãy khi cô bé gõ cửa, cho rằng Cửu tỷ không có nhà, đang định rời đi thì đột nhiên nghe tiếng động lớn ở cửa, sau đó Minh An ca ca bước ra khỏi phòng, trên người chỉ mặc một chiếc quần lót...

Cô bé kinh ngạc đến mức cái miệng há to gần như có thể nhét vừa một quả trứng, Minh An ca ca rõ ràng cũng giật mình khi thấy nhóc. Nghiêng đầu nhìn căn phòng phía sau thân hình cao lớn của Minh An ca ca, nhóc liền trông thấy Cửu tỷ ăn mặc xộc xệch, trên lưng có một vết tím đỏ đậm màu, đôi vai gầy trắng nõn run rẩy dữ dội như đang khóc......

Minh An ca ca thấy nhóc nhìn vào trong, trong lòng khó xử nhưng trên khuôn mặt đẹp lại không có biểu hiện gì, kế đó đưa tay ra nhanh chóng đóng cửa lại.

Tần Hiểu Lệ định thần lại, khuôn mặt nháy mắt đỏ bừng, vươn tay ra đánh Minh An ca ca và hét lớn: "Minh An ca ca, ngươi hư hỏng, hư hỏng! Ai cho ngươi bắt nạt Cửu tỷ của ta, ai cho ngươi bắt nạt Cửu tỷ của ta......"

Nhóc đánh đến mệt lả, chút sức lực còn lại chỉ đủ mút sữa, sau đó liền bị Minh An ca ca túm lưng áo xách lên, chân nhỏ hung hăng đá hắn nhưng không tới...

Tần Hiểu Lệ giận đỏ cả mặt.

Đúng lúc này, cánh cửa phía sau đột nhiên mở ra.

Cửu tỷ mở cửa, hai má nàng ửng hồng, mặt mày ướt đẫm, nhất định là do bị Minh An ca ca bắt nạt tàn nhẫn đến phát khóc.

Nhóc càng giận hơn, chen chân vào đá mạnh Minh An ca ca vài cái nữa, lần này sự chú ý của Minh An ca ca đều rơi vào Cửu tỷ, trong lúc lơ đãng liền bị đá hai cái, khuôn mặt vốn đã u ám của hắn lại càng đen đến mức có thể chảy ra mực.

Nhóc đầy khí thế gọi Lệ Cửu Nhi: "Cửu tỷ, tỷ đừng sợ, Lệ Lệ bảo vệ tỷ."

Lệ Cửu Nhi cau mày, đôi mắt ngấn nước liếc nhìn Cố Minh An đang nhíu mày rồi lại nhìn Tần Hiểu Lệ, môi đỏ hơi mím lại, nói: "Không phải."

Nhóc bối rối "a?" một tiếng, lại nghe Cửu tỷ cắn môi ngập ngừng, "Đại ca... Đại ca hắn không bắt nạt ta."

Nhóc con: "......??? Vậy sao trên người tỷ có nhiều vết đỏ như vậy."

Một câu này khiến Lệ Cửu Nhi thực muốn tìm cái lỗ dưới đất chui vào.

...

Trứng gà chín rất nhanh, sợi mì mỏng được bỏ vào cùng canh gia vị, nhìn qua trông thật ngon miệng.

Lệ Cửu Nhi đói cồn cào, Cố Minh An vừa đặt bát canh lên bàn, nàng liền cầm đũa lên bắt đầu ngấu nghiến.

Cố Minh An đi đưa mì cho Cố Trì An trước.

Cố Trì An ngủ không ngon giấc, đêm qua thi thoảng lại có tiếng rên rỉ yêu kiều của nữ nhân truyền vào tai, qua nửa đêm hắn mới lim dim ngủ được, trông thấy Cố Minh An sảng khoái tiến vào, khuôn mặt hắn càng đen như đáy nồi.

Cố Minh An không quan tâm đến sắc mặt hắn, đặt đồ lên bàn xong liền đi.

Cố Minh An trở lại bếp, Lệ Cửu Nhi đã ăn được một nửa, nàng ăn hơi vội, đôi môi sưng đỏ còn dính nước lèo khi hút mì, bờ môi đỏ mọng ướt át giống như nụ hoa hồng phủ sương sớm, đôi mắt đen của Cố Minh An tối lại, nhớ tới hương vị môi nàng trong miệng mình, vừa mềm lại thơm.

Hắn bỗng thu hồi tầm mắt, ngồi xuống cạnh nàng rồi lặng lẽ ăn mì, sau đó lại liếc nhìn Tần Hiểu Lệ đang dùng ánh mắt mong ngóng nhìn bọn họ.

Cau mày nói: "Hiểu Lệ, ngươi về được không? Hôm nay Cửu tỷ của ngươi không dạy ngươi đọc sách viết chữ được."

Tần Hiểu Lệ vừa nghe vậy liền không vui, "Minh An ca ca, ngươi lại muốn nhân lúc không có ta ở đây để ức hiếp Cửu tỷ của ta phải không. Ngươi muốn đuổi ta đi không dễ như vậy đâu."

Lệ Cửu Nhi bị Tần Hiểu Lệ chọc cười, nàng buông bát đũa xuống, đưa tay xoa đầu Tần Hiểu Lệ, không uổng công mấy ngày qua nàng nghiêm túc dạy học, đứa nhỏ này đang bảo vệ nàng.

Cố Minh An nhìn dáng vẻ tình cảm sâu đậm của tỷ muội các nàng, đôi môi mỏng hơi mím lại rồi không nói nữa, tiếp tục cúi đầu ăn. Thật ra hắn có ý tốt, dù sao hôm qua Lệ Cửu Nhi cũng bị hắn lăn lộn tàn nhẫn, hắn muốn chiều nay nàng có thể ngủ bù.

Cố Minh An chờ Lệ Cửu Nhi ăn xong mới thu dọn bát đũa rồi ra ngoài, bàn với trưởng thôn mua đất hoang không phải chỉ để đó mà ngắm, hắn còn phải tiếp tục ra sức khai hoang nó.

Hắn ngủ với em dâu, muốn cho nàng một cuộc sống tốt đương nhiên không thể làm chơi.

Nhưng......

Lần cuối em dâu lại nói: "Hối hận."

Lăn qua lộn lại nhiều như vậy, nào có chuyện làm xong liền trở mặt.

Nghĩ đến đây tâm trạng Cố Minh An lại chán nản, hắn mím môi im lặng, vẻ mặt lãnh đạm dường như càng thêm lạnh lùng.

Người quen thuộc với Cố Minh An đều biết dáng vẻ này của hắn chính là không vui!

Hắn phải nghĩ ra biện pháp nào đó.

~

Lệ Cửu Nhi ăn trưa xong liền cảm thấy uể oải, đêm qua thật sự thiếu ngủ trầm trọng, nhưng nàng cũng đã hứa dạy chữ cho Tần Hiểu Lệ, vì vậy cả buổi nàng luôn giữ tinh thần phấn chấn nhưng vẫn không nhịn được ngáp mấy cái.

Hai mắt nàng ngập hơi nước, ướt đẫm.

Tần Hiểu Lệ nhìn thấy có chút không đành lòng, hối lỗi nói: "Cửu tỷ.....trông tỷ mệt mỏi quá, hay là...... muội không đi đâu, muội ở đây tự luyện chữ tỷ dạy, tỷ lên giường ngủ một lát đi?"

Lệ Cửu Nhi thật sự không nhịn được nữa, mí mắt nặng trĩu sắp không mở nổi: "Được rồi, Hiểu Lệ, muội luyện chữ đi, ta chợp mắt một lát."

Tần Hiểu Lệ hiểu chuyện nói: "Được, Cửu tỷ yên tâm, có muội ở đây, Minh An ca ca sẽ không dám bắt nạt tỷ."

Khuôn mặt xinh đẹp của Lệ Cửu Nhi đỏ lên, nhưng nàng vẫn nói, "Hắn không dám bắt nạt ta."

Nói xong liền ngáp một cái rồi lên giường.

Thời tiết ngày càng nóng, Lệ Cửu Nhi chỉ mặc một bộ xiêm y trắng lót trong, nàng vừa nằm xuống giường liền ngủ, khi ngủ cổ áo lỏng lẻo treo trên đầu vai.

Tần Hiểu Lệ ngước mắt lên liền thấy cảnh này, cái đầu nhỏ chợt nhớ tới mẫu thân mình cũng có lần ngủ như vậy... Nhóc đã trông thấy trên hõm vai của mẫu thân chi chít vết đỏ.

Nhóc đột nhiên nhớ lại lúc mình đánh thức mẫu thân, nói với mẫu thân rằng trên người bà có vài vết đỏ.

Mẫu thân đỏ mặt, sau đó nghiêm túc nói với nhóc: "Cái này không đau, là cha con thích mẫu thân nên mới để lại, khi nào Hiểu Lệ nhà ta lớn sẽ hiểu."

Tần Hiểu Lệ: "......"

A a a!

Nhóc đột nhiên hiểu ra hình như mình đã biết được bí mật nào đó.

Cửu tỷ và Minh An ca ca...

Minh An ca ca cũng thích Cửu tỷ giống như cha thích mẫu thân?

Vậy ——

Nhóc chợt liếc nhìn gian phòng phía tây.

Còn Trì An ca ca thì sao?

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro