Chương 22: Trở mặt vô tâm
Giờ ngọ đi qua cũng là lúc ánh mặt trời xuyên qua khung cửa sổ gỗ chiếu vào phòng, những bông hoa dại nhỏ mà Tần Hiểu Lệ đưa nằm trên bệ cửa sổ đang tắm mình dưới nắng.
Trong phòng yên tĩnh.
Trên chiếc giường được chạm khắc tỉ mỉ, hơn nửa tấm lưng trắng nõn của nữ nhân lộ ra ngoài, bên trên phủ đầy những dấu hôn đỏ sẫm ái muội, đệm giường màu xanh đậm khiến những dấu vết trên tấm lưng ấy càng thêm nổi bật.
Đêm qua là một đêm điên cuồng và kinh diễm.
Lệ Cửu Nhi mơ màng tỉnh dậy, cảm giác đau nhức khắp người khiến nàng nhíu chặt mày, đầu óc trống rỗng sau vài tiếng rên rỉ rốt cuộc cũng nhớ lại cảnh tượng hoang đường đêm qua.
Hàng mi của nàng khẽ run lên, nàng cử động phần eo gần như sắp gãy, định lật người nhưng lại cảm giác có một vật cứng cứ rong ruổi giữa hai chân mình.
Hơi thở phía sau càng lúc càng nặng nề, nhiệt độ nóng hổi phả vào gáy nàng, hõm cổ ẩm ướt, sự nóng bỏng cuồng nhiệt nháy mắt thiêu đốt máu trong người nàng.
Nàng chợt mở mắt ra, lập tức phát giác hông mình bị một cánh tay tráng kiện giam cầm, eo nhỏ bị giữ chặt, cây gậy phía dưới đang cọ xát qua lại giữa hai chân non mịn của nàng.
Nóng quá.
Nóng đến mức da thịt của nàng cũng phảng phất đau.
Hơn nữa hôm qua đã làm quá nhiều, nhiều đến mức lần cuối nàng còn bị thao ngất đi, sau đó nam nhân xách nước vào giúp nàng lau dọn phía dưới và thay khăn trải giường, mà nàng lại không có bất kỳ phản ứng nào.
Nghĩ đến đây, gò má nàng liền đỏ bừng.
Nàng nắm lấy cánh tay hắn, thoáng giãy giụa, "Cố Minh An, đủ rồi..."
Cất tiếng mới phát hiện giọng mình thật khàn, sợ là tối qua đã kêu đến mức cả thôn đều nghe thấy......
Hu hu, xấu hổ chết mất.
Nam nhân phía sau lại không hề biết chán, thắt lưng đong đưa càng lúc càng kịch liệt, vật to lớn lao nhanh giữa hai chân nàng, quy đầu lớn từ phía sau xuyên về trước, Lệ Cửu Nhi rũ mắt là có thể thấy thứ mạnh mẽ oai phong đó đang chào hỏi mình, da mặt mỏng của nàng lập tức nóng lên, vẻ mặt vừa thẹn lại bực, thân mình mềm mại giãy giụa đập vào mu bàn tay hắn.
Mu bàn tay của hắn thô đến mức khiến tay nàng đỏ lên.
"A...... Cố Minh An, sao ngươi lại vô liêm sỉ như vậy, ban ngày...... ban ngày ban mặt lại ngang nhiên dâm loạn em dâu mình."
Nàng tức giận thở hổn hển, bộ ngực trắng nõn vì vậy mà đong đưa thành những làn sóng sắc tình.
Hai chữ 'dâm loạn' kia cũng thốt ra một cách ngượng ngùng.
"Ư.... a......"
Hai bàn tay to vuốt ve từ bên hông lên, năm ngón tay túm lấy hai luồng đẫy đà, nhũ thịt vừa mềm lại lớn, nắm chặt lại, thịt thừa liền tràn ra từ kẽ ngón tay, bàn tay mang vết chai mỏng cố ý cọ từng cái lên núm hoa se cứng khiến cho Lệ Cửu Nhi không kiềm được rên rỉ, khoái cảm tê dại làm cơ thể nàng càng trở nên mềm mại hơn.
"Lần cuối."
"Ư... a......"
Cố Minh An thở dốc, khuôn mặt tuấn tú lưu luyến bên vai nàng, đôi môi mỏng cẩn thận hôn liếm cần cổ thon dài của nàng, nữ nhân trước ngực mềm mại đến mức hắn yêu thích không lỡ buông, đời này dù có chết trên người nàng thì cũng đáng.
Dù gì cũng là tiểu thư quyền quý, tính tình không dễ chịu, trong lúc cự tuyệt nàng bất ngờ cào ba cái lên cánh tay hắn, da cũng rách cả ra mà hắn vẫn không chịu buông, xúc cảm trong tay thật sự quá tuyệt vời.
Thế nhưng nữ nhân trong lòng lần này lại không chịu nghe lời, cơn đau mãnh liệt khiến hắn không thể dùng nhiều sức nên đành buông tay.
Lệ Cửu Nhi nhân cơ hội ngồi dậy, hai chân khuỵu xuống lùi về phía sau, bộ ngực xinh đẹp vì động tác ngồi dậy quá nhanh mà vung vẩy trước mặt hắn, đôi mắt đen của Cố Minh An đỏ lên, hắn không nhịn được liền ngồi dậy theo, vừa nâng một bên ngực của nàng lên vừa há miệng ngậm lấy nụ hoa ửng hồng, cố ý mút ra âm thanh lớn, Lệ Cửu Nhi kêu ra một tiếng ngọt ngào, nàng duỗi tay đẩy đầu hắn, từ trong cổ họng tràn ra tiếng thở dốc dồn dập.
Đôi môi mỏng của Cố Minh An kẹp lấy nhũ hoa của nàng, để nàng tùy ý ngả người ra sau, bộ ngực căng tròn bị hắn kéo thành hình nón, hắn đột nhiên buông miệng, nhũ thịt đàn hồi nảy trở về khiến Lệ Cửu Nhi quỳ không vững liền lảo đảo ngã ra sau, lưng va vào tường.
Eo của em dâu thật sự rất nhỏ, vòng eo nhỏ như vậy nâng đỡ hai luồng đẫy đà của nàng, hắn chỉ sợ mình vừa dùng chút lực đã làm gãy nó.
"Cố Minh An...... không được...... thuốc, a......thuốc hết tác dụng rồi, ta là em dâu của ngươi......"
Lệ Cửu Nhi chống tay vào tường né tránh, mắt lập tức trông thấy vật thô dài hung hãn giữa hai chân hắn đang chĩa thẳng về phía mình, có lẽ vì hưng phấn mà trên đỉnh còn tiết ra dịch nhầy đậm đặc, bao phủ lấy cả thân gậy...
Nàng sợ khiếp vía, quay lưng định trốn nhưng lại bị nam nhân áp vào tường, cả bộ ngực lớn bị ép đến biến dạng, thân hình cao lớn của Cố Minh An quỳ phía sau nàng, côn thịt dựng đứng bất ngờ kề vào giữa hai chân nàng, trải qua một đêm bị trêu chọc, bọn họ chỉ mới cọ xát mạnh vào nhau mà bên trong nàng đã tiết ra rất nhiều tao thủy.
Nàng mẫn cảm mà không tự biết.
Cố Minh An còn không làm qua màn dạo đầu đã nhấn eo xuống, đầu nấm nhắm chuẩn xác vào cái miệng nhỏ khép hờ kia, dùng toàn lực đâm vào.
Lệ Cửu Nhi hét lên một tiếng, lập tức cảm giác có một vật cứng cắm thẳng vào mình, đồ vật kia vừa nóng lại thô, tựa như một thanh sắt nóng đỏ, đâm thẳng vào trong như muốn cắt đôi nàng, da đầu nàng tê rần, eo nhỏ sụp xuống, khóe mắt phiếm đỏ, "A...... Cố Minh An, tên bại hoại nhà ngươi......"
"Ngoan...... Cửu Cửu, ca ca là một tên bại hoại."
Cố Minh An khàn giọng nói, hai tay ôm lấy eo nàng, chuyên tâm mở rộng lối đi chật hẹp kia, nàng vừa khít khao lại ấm nóng, dù có nước nhưng hắn vẫn bị kẹp đến tê cả sống lưng, mới đầu hắn thong thả thọc vào rút ra, ngón tay duỗi đến trước chân nàng, nhéo lấy hạt đậu sưng to mà xoa bóp vuốt ve, móng tay gãi nhẹ khiến cơ thể mềm mại của nàng phát run, nước chảy ra ngày càng nhiều hơn, eo hắn đưa đẩy càng thêm mạnh mẽ, âm thanh ra vào dính nhớp vang vọng khắp phòng.
Bụng nhỏ của Lệ Cửu Nhi vô cùng trướng, phía dưới cũng tê dại, khoái cảm dâng trào mãnh liệt như thủy triều khiến nàng thở hổn hển, nước mắt vươn trên khóe mắt, chóp mũi đỏ bừng, nàng run rẩy hét lớn: "Đừng....."
Đúng lúc này, bên ngoài có người gọi.
"Cửu tỷ, tỷ có nhà không?"
Là Tần Hiểu Lệ.
Lệ Cửu Nhi đang bị tình dục dẫn dắt bỗng bụm chặt miệng, đôi mắt mơ màng mở ra, lúc này mới nhớ tới việc giờ này mỗi ngày mình đều sẽ đến nhà Tần Hiểu Lệ để dạy cô bé đọc sách viết chữ.
"A a a...... a, tên khốn...... nhẹ một chút, Hiểu Lệ tới."
"Cửa phòng khóa rồi, con bé sẽ không vào." Cố Minh An không quan tâm, thậm chí còn thao hung mãnh hơn nữa, cự vật như lửa nóng xỏ xuyên thân thể tươi mềm trước mặt, đầu nấm to xâm nhập vào nơi sâu nhất, hung hăng mài xát một lúc mới rút ra, cứ sáu lần nhanh ba lần chậm, tốc độ nhanh đến mức khiến Lệ Cửu Nhi như sắp bay lên trời, mỗi khi chậm thì lại có cảm giác dính nhớp, da thịt ngập trong nước thân mật cọ xát, phát ra âm thanh sắc tình đầy thẹn thùng, tao thủy còn treo trên một bên đùi của hai người.
Hai chân Lệ Cửu Nhi đã nhũn cả ra, nàng chịu không nổi nữa, yếu ớt van xin: "Đừng...... đừng thao nữa...... chờ, chờ Hiểu Lệ đi."
Khóe mắt nàng còn treo nước mắt.
Nàng thật sự không muốn Hiểu Lệ trông thấy dáng vẻ này của mình.
Cố Minh An vuốt ve vòng eo mảnh khảnh của nàng, đi dọc lên trên ôm lấy hai luồng mềm mại, trong cổ họng hắn bật ra tiếng cười khẽ, "Em dâu, vừa rồi còn mắng ta bại hoại mà."
"Ca... ca ca, ta sai rồi......" Lệ Cửu Nhi vừa tủi thân lại xấu hổ, trên mặt lộ ra sự bất lực.
"Hứa với ca ca một điều kiện." Cố Minh An dùng đầu ngón tay xoa xoa hai nụ hoa của nàng, xoay tròn đùa giỡn, môi lưỡi liếm mút sống lưng nàng, lợi dụng cơ hội để ra điều kiện.
"Ngươi đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước." Lệ Cửu Nhi cắn môi, sắc mặt tràn đầy mị hoặc.
"Ca ca này không phải đang được một tấc lại muốn tiến một thước sao?*" Cố Minh An nói xong liền cố ý nhấn thắt lưng đưa đẩy về trước mạnh hơn, quy đầu nghiến vào điểm mẫn cảm, hắn đã làm như vậy nhiều lần và nắm rõ điểm mẫn cảm của nàng, chỉ ma xát một chút đã buộc nàng phải ngửa mặt lên thở dốc, "A ha......" Nàng hoảng sợ che miệng, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, Hiểu Lệ sẽ nghe được mất...
(*e hèm: cho mấy bà không hiểu thì ý ổng ám chỉ việc muốn đâm sâu thêm vào chỗ ai cũng biết rồi đó)
"Được......"
Không biết có phải do nàng đồng ý quá dễ dàng không mà tâm Cố Minh An trong chớp mắt liền chìm xuống đáy, hai tay ấn vào bụng dưới của nàng, cự vật thô to đột nhiên tăng tốc, hung ác khoan vào cái miệng nhỏ run rẩy kia, quấy đến nỗi nước trong huyệt nhỏ văng tung tóe khắp nơi, hắn thở hổn hển nghiến răng hỏi: "Cửu Cửu không muốn người khác biết quan hệ của chúng ta đến thế sao?"
Lệ Cửu Nhi không ngờ lại chọc hắn điên cuồng thao như vậy, khoái cảm len lỏi khắp cơ thể nàng, tiếng kêu trong cổ họng không kiềm được bật ra, nàng bụm chặt miệng, khuôn mặt nhỏ ngửa lên, khóe mắt ép ra nước mắt sinh lý, vẻ mặt khóc lóc, cả người căng cứng vì lo Tần Hiểu Lệ ở ngoài gõ cửa, giữa chân bị thao vô cùng tàn nhẫn, vách thịt run rẩy co bóp rồi phun triều...
Nước bắn ra khắp giường.
Cố Minh An không dừng lại mà còn thao ác liệt hơn, ván giường rung lên kẽo kẹt, trong cổ họng hắn trào ra một tiếng thở dốc, sau mấy chục cú va chạm, hắn đột nhiên rút hung khí ra, chĩa vào nơi giữa hai chân đang run rẩy kia của nàng mà phun ra......
Tinh dịch trắng đục đặc sệt đều bắn hết lên hai cánh hoa thanh tú, cảm giác nóng đến mức Lệ Cửu Nhi vô thức run lên......
Cố Minh An bắn xong liền lui lại, cả người Lệ Cửu Nhi mềm nhũn thành một vũng nước, trơn trượt ngã xuống trên giường......
Trong phòng toàn là tiếng thở thô nặng của nam nhân và tiếng rên yêu kiều của nữ nhân.
Thật lâu sau, bên ngoài không có tiếng động.
Lệ Cửu Nhi trở mình, cảm thấy giữa chân lầy lội, nàng rưng rưng nước mắt nhìn về phía Cố Minh An, "Đại ca ngủ cùng em dâu, có cái gì đáng để khoe?"
"Ngươi không biết xấu hổ, nhưng ta còn cần mặt mũi."
"Vậy tại sao hôm qua nàng lại tình nguyện giúp ta giải dược?" Khuôn mặt tuấn tú của Cố Minh An đen lại, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin. Đêm qua bọn họ đã hòa vào nhau, cảm giác tốt đẹp như vậy, hắn cứ tưởng rằng trải qua một đêm này, quan hệ của bọn họ sẽ khác đi, kết quả là.....
Là mềm lòng thôi sao?
Trong lòng Lệ Cửu Nhi vô cùng mâu thuẫn, tâm rối như chỉ, eo đau, chân đau, cả người đều đau, đã vậy còn đói muốn chết, nàng cắn chặt răng, tức giận nói: "Ta... bây giờ ta......"
"Hối hận."
Editor: Lạc Rang
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro