Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

💋Chương 46: Bạn bè tụ họp (7)💋

Edit: Na

Sau khi kết thúc, cả hai người đều nhễ nhại mồ hôi, quần áo nhăn nhúm.

Lý Mông không định quay lại cuộc tụ họp đó nữa liền báo cho chủ nhiệm lớp một tiếng.

Ban Ấu An dựa vào trên tường lười nhác, cô dùng khăn giấy lau thân thể rồi sửa sang lại quần áo.

Lý Mông khom lưng, nói với cô: "Lên đi, anh cõng em."

Ban Ấu An không còn sức lực nữa, cô lấy đà một đoạn nhảy nhẹ lên lưng anh.

Lý Mông thuận lợi đỡ lấy mông cô, cất bước đi về hướng bãi đỗ xe: "Đi thôi."

Ban Ấu An ôm cổ anh cười.

Lý Mông đột nhiên cảm thấy khóe miệng bị thứ gì đó chạm vào, cúi đầu thấy tay cô đang cầm miếng quýt đưa tới.

"Ngọt lắm, anh nếm thử đi." Ban Ấu An nói, "Em có giữ lại một nửa để ở trong túi mà quên đưa cho anh."

Lý Mông ngậm lấy miếng quýt, nhai nhai.

Quả nhiên rất ngọt.

Một trận gió đêm lạnh thổi lên mặt Lý Mông, nhưng Ban Ấu An ở phía sau lưng lại cảm thấy rất ấm.

"An An." Lý Mông chủ động mở miệng, "Ngày hôm nay của em thế nào?"《@rainbowdangyeu

Ban Ấu An vạch trần câu hỏi của anh, nói: "Anh muốn hỏi gì thì hỏi thẳng đi, vòng vo tam quốc không phải là phong cách của anh."

Lý Mông cười rộ lên, quả nhiên Ban Ấu An là người hiểu anh nhất.

"Không có gì, anh chỉ sợ em bị người khác bắt nạt thôi." Lý Mông nói, "Chuyện lúc trước của anh với Thi Thải. Em... Thật sự không để ý hả?"

Ban Ấu An không trả lời anh ngay lập tức, Lý Mông thấy có chút căng thẳng.

"Vậy anh cảm thấy em nên để ý không?" Ban Ấu An đem vấn đề ném về cho anh.

Lý Mông nói: "Anh không biết." Anh dừng một chút, lại nói, "Hy vọng em để ý, cũng hy vọng em không để ý."

Ở bên Ban Ấu An, Lý Mông không muống giấu giếm chuyện gì với cô cả, anh sẽ không một chút do dự mà nói hết lời trong lòng với cô.

Ban Ấu An đem đầu dựa vào lưng anh, nhẹ giọng hỏi anh: "Tại sao?"

"Nếu em để ý thì là em đang ghen." Lý Mông thẳng thắng nói, "Chính là kiểu đặc biệt để ý tới anh đó."

"Nhưng anh cảm thấy em không cần thiết phải để ý." Lý Mông ngẩng đầu nhìn ánh đèn trong toà nhà phía xa, "Anh với cô ấy đã ở bên nhau nhiều năm nhưng cuối cùng cũng chia tay rồi. Kỳ thật, anh đã sớm biết
anh và cô ấy sẽ không có khả năng sẽ kết hôn với nhau. An An, anh và Thi Thải cũng giống như cha mẹ anh vậy. Anh quá ngu ngốc, anh không thể đáp ứng được yêu cầu của cô ấy, cứ tiếp tục ở bên cô ấy anh sẽ đi theo con đường cũ của cha anh."

Lý Mông nhớ tới đoạn nói chuyện của Ban Ấu An cùng với bạn học khi nãy, bọn họ ai cũng lo lắng rằng anh sẽ không thể bảo vệ được cho Ban Ấu An.

Bởi vì anh đã từng hư hỏng, cho nên cô ở bên anh thì sẽ bị ủy khuất sao?

Anh vững vàng mà nâng Ban Ấu An lên. Tiếp tục nói: "Còn nữa An An, anh cảm thấy anh rất đáng để cho em tin tưởng, cho nên em không cần phải để ý. Sau khi ở bên em, anh không hề nghĩ đến người nào khác cả. Lý Mông anh sau lần gặp em trong buổi xem mắt đó, trong đầu anh tất cả đều là em."

Ban Ấu An nhẹ giọng nói: "Anh chắn chắn là em tốt hơn Thi Thải sao?"

"Đối với anh, em là tốt nhất." Lý Mông cười cười: "Để anh nói một câu tự luyến nhé An An, em có phải đau lòng cho anh không?"

Con người Ban Ấu An rất dễ bị bắt bài.

Buổi đầu tiên đi xem mắt kia, Lý Mông đã phát hiện khi Ban Ấu An nói chuyện về thời tiểu học cô luôn nói về thầy cô và bạn bè chứ không nói về cha mẹ cô.

Rõ ràng chuyện của cha mẹ là chuyện không thể bỏ qua được.《@rainbowdangyeu

Sau vài lần hẹn hò, Lý Mông thẳng thắn nói về tình huống của gia đình mình, khi đó Ban Ấu An đã dùng ánh mắt đau lòng nhìn anh.

Đó không phải cái ánh mắt thương hại Lý Mông mà đó là ánh mắt đồng cảm. Như thể bản thân cô cũng vậy.

Sau đó Lý Mông ở nhà tìm được một số bạn tiểu học, rồi nhắn tin qua lại với Ban Ấu An anh càng thêm khẳng định về suy nghĩ của mình:

Ban Ấu An có thể hiểu anh, cô có thể chấp nhận tất cả của anh.

Vì thế Lý Mông đã liều mạng nắm lấy cô, không muốn buông tay cô ra.

"Ừm." Giọng Ban Ấu An nhẹ nhàng giống như ánh trắng mờ ảo kia, "Em đau lòng."

"Lý Mông," Ban Ấu An ôm chặt cổ anh, giọng nói không hề có chút do dự nói, "Anh đừng lo lắng, em tin tưởng anh."

Hốc mắt Lý Mông nóng lên.

Ban Ấu An thật sự rất tốt, suốt đời này anh sẽ không bao giờ rời xa cô.

_________________________
Đừng quên ấn nút 🌟 vote nhé mọi người🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro